Chương 112: Tửu Hy Thần
Bạch Vô Thường
13/10/2021
Đứng trước cửa nhà Kuma khách khí chắp tay nói:
- Đa tạ Trần Lâm tiên sinh, với số vũ khí này chúng sẽ giải quyết rất nhiều việc...
Thấy thế Trần Lâm cười khách sáo nói:
- Không cần khách khí, nếu có vụ làm ăn nào khác cứ đến tìm ta là được...
Kuma chắp tay gật đầu nói:
- Điều đó là tất nhiên...
- Chỉ là xin cho phép ta được mạo muội hỏi một câu?
- Ngài là tộc gì...
Nghe thấy thế Trần Lâm mỉm cười đưa một ngón tay lên.
Thấy thế Kuma nhíu mày khó hiểu thầm nghĩ “chỉ lên trời không lẽ là Thiên Tộc”, chỉ có bên kia Anh Tử khẽ giật mình một ngón tay là nhất tộc, đương kim thiên hạ chỉ có duy nhất một chủng tộc xứng với cánh danh nhất tộc này đó ai khác chính là huyết tộc, kẻ đứng nhất trên hai bảng xếp hạng của hệ thống.
Tuy nhiên Anh Tử không hề lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình chỉ lẳng lặng đứng một bên.
Chứng kiến cảnh đó Trần Lâm khẽ mỉm cười quỷ dị liếc nhìn qua Anh Tử rồi nhìn lại Kuma nói:
- Ta là huyết tộc...
Nghe thấy thế Kuma không khỏi giật mình, không ngờ họ lại làm ăn với chủng tộc không biết có phải mạnh nhất không nhưng chắc chắn là nổi tiến nhất, giá trị quan hệ giữa hai bên đã vô thức tăng lên một độ cao mới.
Mỉm cười nhìn ba người Kuma, Trần Lâm không nói gì nữa mà quay người bỏ đi.
Vụ làm ăn này Trần Lâm đã kiếm lời to 30.000 thần tệ lúc đầu cộng thêm 30.000 thanh tệ vừa giao dịch, như thế Trần Lâm dạo một vòng đã kiếm được 60.000 thần tệ.
Tuy nhiên số thần tệ này chỉ sợ là vốn của đám người Anh Tử rồi, trong thời gian ngắn không thể kiếm thêm từ họ nữa, nhưng không sao gia tộc Taira cũng có không ích đồng minh, thị trường này Trần Lâm ăn chắc, ngoài ra không chỉ vũ khí huyết tộc còn nhiều thứ khác để bán đặc trong đó có lương thực...
Tuy nhiên đó là chuyện của sau này còn hiện tại Trần Lâm có chuyện khác quan trọng hơn phải làm.
.
Bên trong thần điện nơi thờ phụng các vị thần, Trần Lâm và Anna đang đứng trước một bước tượng thần...
Đây là một vị nữ thần dung mạo thanh thuần xinh đẹp tựa như một thiếu nữ đôi mươi, nhưng trong ánh mắt lại toát lên vẽ yêu mị kỳ lạ.
Tuy nhiên nếu so sánh với Khắc Văn Thần thì tượng thần này còn không nổi bật bằng, kích thước của tượng thần không hề lớn chỉ tầm 1,7m còn thấp hơn cả Trần Lâm. Ngoài ra nàng còn không có gì đặc biệt, ít ra Khắc Văn Thần còn có 6 cái cánh to lớn sau lưng còn tượng nữ thần này thì trên tay chỉ cầm một cái nhạc cụ như lục lạc ngoài ra không còn gì khác, nếu như đây không phải là thần điện Trần Lâm còn nghĩ đây chỉ là một bước tượng bình thường trên Thiên Lam tinh cầu...
Nhìn vào bước tượng thần, Anna không nhịn được hỏi:
- Ngài thật sự muốn chọn nàng ta...
Nghe thấy thế Trần Lâm mỉm cười xác nhận:
- Phải chính là nàng ta...
- Tửu Hy Thần...
Khẽ lắc đầu thở dài Anna cười khổ nói:
- Nếu như vậy có thể nói huyết tộc của ngài đã chọn hai trong số bốn vị “phế thần” của hệ thống rồi...
Nghe nàng nói thế Trần Lâm bật cười hỏi:
- Phế thần?
- Thần mà cũng có phế nữa sao?
Khẽ lắc đầu Anna ánh mắt thoáng buồn nói:
- Cũng không phải là thế...
- Phế thần chỉ là cách gọi của những người hướng dẫn để chỉ bốn vị thần ít được chọn nhất hệ thống mà thôi...
- Không hề liên quan đến họ mạnh hay yếu...
- Cũng giống như Khắc Văn Thần, thật tế nghề nghiệp nàng đem lại rất mạnh, nhưng lại gần như cả trăm ngàn năm không ai chọn nàng cả...
- Có thế nói ngài là người đầu tiên chọn nàng mà Anna biết...
Nghe nàng nói thế Trần Lâm khẽ gật đầu rồi bật cười nói:
- Bốn vị phế thần... nghe thôi đã thấy thích rồi...
- Họ là những vị thần nào, tại sao lại ít được người khác chọn?
Nghe Trần Lâm hỏi Anna khẽ suy nghĩ rồi chỉ vào tượng Tửu Hy Thần nói:
- Đầu tiên là nàng ta Tửu Hy Thần, nghề nghiệp mà nàng ta đem đến khá nhiều, nhưng lại quá phế gồm: nghề ủ rượu, vũ nữ và nghệ sư...
- Chính vì thế gần như không có ai rảnh mà chọn nàng, theo Anna biết ngoài ngài ra thì chỉ có đúng một tộc chọn nàng nhưng chưa đến đâu đã bị tiêu diệt sạch.
- Thứ hai không ai khác chính là Khắc Văn Thần, nếu tính là cả tộc của ngài thì chỉ có ba tộc chọn nàng...
- Thứ ba là Thần thợ rèn, nghe thì có vẻ vô lý nhưng thật tế rất ít tộc chọn nàng.
- Bởi lễ không có lý do gì để rèn vũ khí trong khi hệ thống có bán, chọn một nghề chiến đấu rồi kiếm thần tệ mua vũ khí không phải tốt hơn sao...
Nghe nàng nói thế Trần Lâm khẽ gật đầu, nếu huyết tộc không tìm được địa nham kim tinh thì chắc chắn cũng sẽ không chọn thần thợ rèn.
Mặc dù huyết tộc bị hạn chế về vũ khí, nhưng nghề thợ rèn cũng không thể biến sắc thường thành thần kim được nên cũng không thể tạo ra được vũ khí nào tốt nếu không có kim loại tốt tương ứng.
Cho nên chọn một vị thần tăng khả năng chiến đấu sẽ tốt hơn, tuy nhiên nhờ có địa nham kim tinh mà huyết tộc mới nhắm đến vị Thần Thợ Rèn này, đã có sắc tốt thì làm sao không nhắm đến việc làm vũ khí tốt tương ứng cho được...
Nghĩ đến đây Trần Lâm không nhịn được bật cười nói:
- Nói như vậy thì rất có thế huyết tộc ta sẽ chọn ba trong số bốn vị phế thần rồi...
- Nếu không phải bị hệ thống hạ chế chỉ chọn được ba bị thì ta nhất định sẽ chọn luôn cả bốn.
Nghe Trần Lâm nói thế Anna lắc đầu cười nói:
- Dù không bị hạn chế thì ngài cũng không thể chọn vị phế thần cuối cùng được.
- Theo như Anna biết từ khi hệ thống ra đời đến nay chưa có chủng tộc nào chọn được nàng ta về...
Trần Lâm nổi tính tò mò hỏi:
- Không thể chọn được...
- Rốt cuộc nàng ta là vị thần nào tại sao không thể chọn nàng ta về...
Khẽ thở dài một hơi Anna chỉ về một tượng thần nơi xa chầm chậm nói, ánh mắt không giấu được vẽ sợ hãi nhưng sâu bên trong vẽ sợ hãi đó là một niềm khâm phụ khó tả.
- Chính là nàng ta, nàng ta không có tên hay nói đúng hơn là bị hệ thống xóa tên, nên những người hướng dẫn đặt cho nàng ta một cái tên cho dễ gọi là Vị Thần Bị Nguyền Rủa...
- Nguyên nhân của chuyện này thì không rõ lắm chỉ nghe những người hướng dẫn đi trước kể lại, nàng ta đã làm một việc ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ thống nên bị nó xóa sổ, dù tượng thần của nàng ta vẫn ở đó nhưng ngài không tể chọn nàng ta về hay tác động gì đến tượng thần...
Nghe Anna nói Trần Lâm chầm chậm nhìn về hướng nàng đang chỉ, một vì bức tượng nữ thần nằm một góc vô cùng khuất, thậm chỉ Trần Lâm còn mơ hồ cảm nhận được những bước tượng xung quanh đều cách xa bức tượng kia một khoảng nhất định.
Bỏ qua Anna đang đứng bên cạnh, Trần Lâm bước tới đánh giá bước tượng thần kia làm Anna giật mình muốn ngăn cậu lại như quá trễ...
Đứng trước bước tượng thần cô độc, Trần Lâm không khách khí đánh giá nàng.
Một vị nữ thần vô cùng xinh đẹp nhưng khí tức tỏa ra lại lành lùng không kém vẻ đẹp của nàng, mặc một bộ áo liền váy vô cùng kín đáo che đi hoàn toàn cơ thể, nhưng đặc biệt nhất trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng là một mặt nạ kỳ lạ che đi hoàn toàn vùng mắt làm cho mới nhìn sơ qua Trần Lâm còn tưởng là miến bịt mắt, mà có thể là bịt mắt thật...
Ngoài ra thì không có gì đặc biệt nữa, chỉ có đúng như Anna nói không thể tác động vào tượng thần của nàng.
Tất các các bước tượng ở đây khi nhìn vào đều có thể thấy được tên của vị thần đó và những nghề nghiệp tương ứng cho người chơi lựa chọn, nhưng tượng của vị nữ thần này lại hoàn toàn không có phản ứng gì như một bước tượng vô tri vô giác thông thường chứ không phải một bức tượng thần...
Bất chợt Trần Lâm giật mình nhìn chằm chằm vào bước tượng thần như bị trời trồng, không một giây chần chờ Trần Lâm vội cắn mạnh vào đầu lưỡi, cơn đâu làm cậu giật mình khẽ lui ra xa.
Thấy thế Anna lo lắng chạy đến hỏi:
- Ngài... ngài bị gì vậy, có sao không...
Nghe Anna lo lắng hỏi, Trần Lâm lắc đầu gượng cười nói:
- Không sau chỉ là đôi chúng thất thần mà thôi...
- Bức tượng kia thật là tà đạo...
Nói xong Trần Lâm không quan tâm đến bước tượng kia nữa quay trở lại tượng Tửu Hy Thần nói:
- Chọn nàng ta vậy, sau đó chọn luôn Thần Thợ Rèn nữa là đủ bộ...
- Mà không biết ta chọn ba vị phế thần như vậy có ưu đãi gì không...
Nghe Trần Lâm nói thế Anna bật cười nói:
- Chọn thần gì là quyết định của ngài sau lại đồi ưu đãi...
Nghe Anna nói thế Trần Lâm không ngần ngại chọn vị Tửu Hy Thần này về huyết tộc, cùng lúc đó một đạo hoàng quan hàng lâm lãnh thổ huyết tộc.
Dần dần một điện thần to lớn hiện ra, cùng lúc đó 50.000 thần tệ của Trần Lâm cũng bay màu làm cậu tiết nuối không thôi...
Còn Anna thì cực kỳ vui vẻ, chưa bao lâu đã đem về hai tượng thần, hoa hồng nàng nhận được sẽ không ích.
Tuy nhiên nàng không hề biết rằng trong lúc nàng đang vui vẻ quên trời đất thì Trần Lâm đã vô thức liếc nhìn bước tượng thần bị nguyền rửa kia, bởi lẽ khác với vẽ ngoài như không có gì của mình thì nội tâm của cậu đang rung động kịch liệt.
Lúc nhìn vào tượng thần kia Trần Lâm đã thấy một thứ không nên thấy, cùng lúc đó đã có hơn trăm đạo ánh mắt tập trung vào cậu chỉ cần cậu có một chút biểu hiện bất thường thì rất có thể huyết tộc sẽ bay màu. Nhưng may thay với kinh nghiệm mười mấy năm qua mặt giáo viên và phụ huynh Trần Lâm “tỉnh” hơn vẻ bề ngoài rất rất nhiều...
.
Bên kia khi Trần Lâm đang gồng mình qua mặt hàng trăm đạo ánh mắt đang đâm vào lưng mình thì ở huyết tộc hai đạo bạch quang hiện ra, đó không ai khác chính là Hồng Ánh và Huỳnh Dao đã trở lại huyết tộc.
Khẽ nhìn toàn thần điện của Khắc Văn Thần vừa mới hàng lâm Hồng Ánh không nhịn được mỉm cười.
Bất chợt nàng ý thức được gì đó khẽ nhìn quanh rồi quay qua hỏi Huỳnh Dao đang đứng bên cạnh:
- Trần Lâm ngài ấy đâu rồi...
Nghe Hồng Ánh hỏi Huỳnh Dao mới giật mình nhìn lại rồi lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ, không phải ngài ấy ngay sau chúng ta sao...
Thấy thế một dự cảm không lành hiện lên trong lòng Hồng Ánh, chắc chắn vị huyết tổ này lại bày trò gì đó...
Khẽ thở dài vì tạ quá nặng Hồng Ánh lắc đầu nói:
- Thôi mặc kệ ngài ấy, chắn ở lại Thánh Thành chơi rồi.
Nói xong Hồng Ánh không quan tâm đến vị huyết tổ kia nữa, mà đánh giá tòa thần điện trước mặt.
Đây là một toàn thần điện mang phong cách Hy Lạp thời cổ đại, được làm từ những viên đá màu trắng chi chít các ký tử cổ khắc trên tường và những cây cột hình tròn.
Bên trong không gia khá rộng lớn và trống trải, đặt một bức tượng nữ thân to lớn... tượng Khắc Văn Thần.
Bước tượng to lớn hơn tượng thần trong thần điện ở thánh thành rất nhiều, tượng thần cao tầm 5m gần đụng đến nốc thần điện, hai cánh tay gian ra cùng sáu cánh chim sau lưng hiện lên vẽ thần thánh vô cùng.
Nhìn vào bước tượng thần kia Hồng Ánh hài lòng vô cùng, mặc dù phải cúng thêm 1.000 thần tệ cho mỗi tộc nhân nếu muốn chọn nghề từ nàng nhưng chiến dịch tiến công đàm lầy phương nam sắp nổ ra, số thần tệ đó chắc chắn huyết tộc sẽ có thể kiếm đủ, ngoài ra huyết tộc hiện tại cũng chưa cần dùng thần tệ lắm...
Bất chợt khi Hồng Ánh còn đang suy nghĩ cho tương lại của huyết tộc thì mặt đất chấn động, từ thiên không một thần điện khác bất chợt hàng lâm lãnh thố huyết tộc.
Đùng... một tiếng, một tòa thần điện bằng gổ liêm đèn tuyền cùng mái ngối cong cong uống lượng hiện ra trước mặt mọi người...
Kinh ngạc nhìn vào toàn thần điện khi không mà có Hồng Ánh khó hiểu nhíu mài, nhưng rất nhanh một bảng thông tin đã hiện ra trước mắt nàng.
Tên: Tửu Hý Thần.
Nghề nghiệp có thế ban cho: Nghệ sư, vũ nữ và ủ rượu.
. Nghệ sư: bật thầy về các loại nhạc cụ, có thế đàng ca hát sướng lẫn viết nhạt làm thơ vẽ tranh không nghề nào không tinh thông.
. Vũ nữ: bật thầy của những vũ khúc tuyệt vời mê đắm người xem.
. Nghề ủ rượu: tạo ra những loại rượu hảo hạn bất nhất đến thần cũng phải say.
Nhìn vào thông tin của thần điện vừa hàng lâm Hồng Ánh không khỏi chết lặng, nhưng rất nhanh nàng đã tỉnh lại nghiến răng nghiến lợi hét lên:
- Trần... Lâm...
- Đa tạ Trần Lâm tiên sinh, với số vũ khí này chúng sẽ giải quyết rất nhiều việc...
Thấy thế Trần Lâm cười khách sáo nói:
- Không cần khách khí, nếu có vụ làm ăn nào khác cứ đến tìm ta là được...
Kuma chắp tay gật đầu nói:
- Điều đó là tất nhiên...
- Chỉ là xin cho phép ta được mạo muội hỏi một câu?
- Ngài là tộc gì...
Nghe thấy thế Trần Lâm mỉm cười đưa một ngón tay lên.
Thấy thế Kuma nhíu mày khó hiểu thầm nghĩ “chỉ lên trời không lẽ là Thiên Tộc”, chỉ có bên kia Anh Tử khẽ giật mình một ngón tay là nhất tộc, đương kim thiên hạ chỉ có duy nhất một chủng tộc xứng với cánh danh nhất tộc này đó ai khác chính là huyết tộc, kẻ đứng nhất trên hai bảng xếp hạng của hệ thống.
Tuy nhiên Anh Tử không hề lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình chỉ lẳng lặng đứng một bên.
Chứng kiến cảnh đó Trần Lâm khẽ mỉm cười quỷ dị liếc nhìn qua Anh Tử rồi nhìn lại Kuma nói:
- Ta là huyết tộc...
Nghe thấy thế Kuma không khỏi giật mình, không ngờ họ lại làm ăn với chủng tộc không biết có phải mạnh nhất không nhưng chắc chắn là nổi tiến nhất, giá trị quan hệ giữa hai bên đã vô thức tăng lên một độ cao mới.
Mỉm cười nhìn ba người Kuma, Trần Lâm không nói gì nữa mà quay người bỏ đi.
Vụ làm ăn này Trần Lâm đã kiếm lời to 30.000 thần tệ lúc đầu cộng thêm 30.000 thanh tệ vừa giao dịch, như thế Trần Lâm dạo một vòng đã kiếm được 60.000 thần tệ.
Tuy nhiên số thần tệ này chỉ sợ là vốn của đám người Anh Tử rồi, trong thời gian ngắn không thể kiếm thêm từ họ nữa, nhưng không sao gia tộc Taira cũng có không ích đồng minh, thị trường này Trần Lâm ăn chắc, ngoài ra không chỉ vũ khí huyết tộc còn nhiều thứ khác để bán đặc trong đó có lương thực...
Tuy nhiên đó là chuyện của sau này còn hiện tại Trần Lâm có chuyện khác quan trọng hơn phải làm.
.
Bên trong thần điện nơi thờ phụng các vị thần, Trần Lâm và Anna đang đứng trước một bước tượng thần...
Đây là một vị nữ thần dung mạo thanh thuần xinh đẹp tựa như một thiếu nữ đôi mươi, nhưng trong ánh mắt lại toát lên vẽ yêu mị kỳ lạ.
Tuy nhiên nếu so sánh với Khắc Văn Thần thì tượng thần này còn không nổi bật bằng, kích thước của tượng thần không hề lớn chỉ tầm 1,7m còn thấp hơn cả Trần Lâm. Ngoài ra nàng còn không có gì đặc biệt, ít ra Khắc Văn Thần còn có 6 cái cánh to lớn sau lưng còn tượng nữ thần này thì trên tay chỉ cầm một cái nhạc cụ như lục lạc ngoài ra không còn gì khác, nếu như đây không phải là thần điện Trần Lâm còn nghĩ đây chỉ là một bước tượng bình thường trên Thiên Lam tinh cầu...
Nhìn vào bước tượng thần, Anna không nhịn được hỏi:
- Ngài thật sự muốn chọn nàng ta...
Nghe thấy thế Trần Lâm mỉm cười xác nhận:
- Phải chính là nàng ta...
- Tửu Hy Thần...
Khẽ lắc đầu thở dài Anna cười khổ nói:
- Nếu như vậy có thể nói huyết tộc của ngài đã chọn hai trong số bốn vị “phế thần” của hệ thống rồi...
Nghe nàng nói thế Trần Lâm bật cười hỏi:
- Phế thần?
- Thần mà cũng có phế nữa sao?
Khẽ lắc đầu Anna ánh mắt thoáng buồn nói:
- Cũng không phải là thế...
- Phế thần chỉ là cách gọi của những người hướng dẫn để chỉ bốn vị thần ít được chọn nhất hệ thống mà thôi...
- Không hề liên quan đến họ mạnh hay yếu...
- Cũng giống như Khắc Văn Thần, thật tế nghề nghiệp nàng đem lại rất mạnh, nhưng lại gần như cả trăm ngàn năm không ai chọn nàng cả...
- Có thế nói ngài là người đầu tiên chọn nàng mà Anna biết...
Nghe nàng nói thế Trần Lâm khẽ gật đầu rồi bật cười nói:
- Bốn vị phế thần... nghe thôi đã thấy thích rồi...
- Họ là những vị thần nào, tại sao lại ít được người khác chọn?
Nghe Trần Lâm hỏi Anna khẽ suy nghĩ rồi chỉ vào tượng Tửu Hy Thần nói:
- Đầu tiên là nàng ta Tửu Hy Thần, nghề nghiệp mà nàng ta đem đến khá nhiều, nhưng lại quá phế gồm: nghề ủ rượu, vũ nữ và nghệ sư...
- Chính vì thế gần như không có ai rảnh mà chọn nàng, theo Anna biết ngoài ngài ra thì chỉ có đúng một tộc chọn nàng nhưng chưa đến đâu đã bị tiêu diệt sạch.
- Thứ hai không ai khác chính là Khắc Văn Thần, nếu tính là cả tộc của ngài thì chỉ có ba tộc chọn nàng...
- Thứ ba là Thần thợ rèn, nghe thì có vẻ vô lý nhưng thật tế rất ít tộc chọn nàng.
- Bởi lễ không có lý do gì để rèn vũ khí trong khi hệ thống có bán, chọn một nghề chiến đấu rồi kiếm thần tệ mua vũ khí không phải tốt hơn sao...
Nghe nàng nói thế Trần Lâm khẽ gật đầu, nếu huyết tộc không tìm được địa nham kim tinh thì chắc chắn cũng sẽ không chọn thần thợ rèn.
Mặc dù huyết tộc bị hạn chế về vũ khí, nhưng nghề thợ rèn cũng không thể biến sắc thường thành thần kim được nên cũng không thể tạo ra được vũ khí nào tốt nếu không có kim loại tốt tương ứng.
Cho nên chọn một vị thần tăng khả năng chiến đấu sẽ tốt hơn, tuy nhiên nhờ có địa nham kim tinh mà huyết tộc mới nhắm đến vị Thần Thợ Rèn này, đã có sắc tốt thì làm sao không nhắm đến việc làm vũ khí tốt tương ứng cho được...
Nghĩ đến đây Trần Lâm không nhịn được bật cười nói:
- Nói như vậy thì rất có thế huyết tộc ta sẽ chọn ba trong số bốn vị phế thần rồi...
- Nếu không phải bị hệ thống hạ chế chỉ chọn được ba bị thì ta nhất định sẽ chọn luôn cả bốn.
Nghe Trần Lâm nói thế Anna lắc đầu cười nói:
- Dù không bị hạn chế thì ngài cũng không thể chọn vị phế thần cuối cùng được.
- Theo như Anna biết từ khi hệ thống ra đời đến nay chưa có chủng tộc nào chọn được nàng ta về...
Trần Lâm nổi tính tò mò hỏi:
- Không thể chọn được...
- Rốt cuộc nàng ta là vị thần nào tại sao không thể chọn nàng ta về...
Khẽ thở dài một hơi Anna chỉ về một tượng thần nơi xa chầm chậm nói, ánh mắt không giấu được vẽ sợ hãi nhưng sâu bên trong vẽ sợ hãi đó là một niềm khâm phụ khó tả.
- Chính là nàng ta, nàng ta không có tên hay nói đúng hơn là bị hệ thống xóa tên, nên những người hướng dẫn đặt cho nàng ta một cái tên cho dễ gọi là Vị Thần Bị Nguyền Rủa...
- Nguyên nhân của chuyện này thì không rõ lắm chỉ nghe những người hướng dẫn đi trước kể lại, nàng ta đã làm một việc ảnh hưởng nghiêm trọng đến hệ thống nên bị nó xóa sổ, dù tượng thần của nàng ta vẫn ở đó nhưng ngài không tể chọn nàng ta về hay tác động gì đến tượng thần...
Nghe Anna nói Trần Lâm chầm chậm nhìn về hướng nàng đang chỉ, một vì bức tượng nữ thần nằm một góc vô cùng khuất, thậm chỉ Trần Lâm còn mơ hồ cảm nhận được những bước tượng xung quanh đều cách xa bức tượng kia một khoảng nhất định.
Bỏ qua Anna đang đứng bên cạnh, Trần Lâm bước tới đánh giá bước tượng thần kia làm Anna giật mình muốn ngăn cậu lại như quá trễ...
Đứng trước bước tượng thần cô độc, Trần Lâm không khách khí đánh giá nàng.
Một vị nữ thần vô cùng xinh đẹp nhưng khí tức tỏa ra lại lành lùng không kém vẻ đẹp của nàng, mặc một bộ áo liền váy vô cùng kín đáo che đi hoàn toàn cơ thể, nhưng đặc biệt nhất trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng là một mặt nạ kỳ lạ che đi hoàn toàn vùng mắt làm cho mới nhìn sơ qua Trần Lâm còn tưởng là miến bịt mắt, mà có thể là bịt mắt thật...
Ngoài ra thì không có gì đặc biệt nữa, chỉ có đúng như Anna nói không thể tác động vào tượng thần của nàng.
Tất các các bước tượng ở đây khi nhìn vào đều có thể thấy được tên của vị thần đó và những nghề nghiệp tương ứng cho người chơi lựa chọn, nhưng tượng của vị nữ thần này lại hoàn toàn không có phản ứng gì như một bước tượng vô tri vô giác thông thường chứ không phải một bức tượng thần...
Bất chợt Trần Lâm giật mình nhìn chằm chằm vào bước tượng thần như bị trời trồng, không một giây chần chờ Trần Lâm vội cắn mạnh vào đầu lưỡi, cơn đâu làm cậu giật mình khẽ lui ra xa.
Thấy thế Anna lo lắng chạy đến hỏi:
- Ngài... ngài bị gì vậy, có sao không...
Nghe Anna lo lắng hỏi, Trần Lâm lắc đầu gượng cười nói:
- Không sau chỉ là đôi chúng thất thần mà thôi...
- Bức tượng kia thật là tà đạo...
Nói xong Trần Lâm không quan tâm đến bước tượng kia nữa quay trở lại tượng Tửu Hy Thần nói:
- Chọn nàng ta vậy, sau đó chọn luôn Thần Thợ Rèn nữa là đủ bộ...
- Mà không biết ta chọn ba vị phế thần như vậy có ưu đãi gì không...
Nghe Trần Lâm nói thế Anna bật cười nói:
- Chọn thần gì là quyết định của ngài sau lại đồi ưu đãi...
Nghe Anna nói thế Trần Lâm không ngần ngại chọn vị Tửu Hy Thần này về huyết tộc, cùng lúc đó một đạo hoàng quan hàng lâm lãnh thổ huyết tộc.
Dần dần một điện thần to lớn hiện ra, cùng lúc đó 50.000 thần tệ của Trần Lâm cũng bay màu làm cậu tiết nuối không thôi...
Còn Anna thì cực kỳ vui vẻ, chưa bao lâu đã đem về hai tượng thần, hoa hồng nàng nhận được sẽ không ích.
Tuy nhiên nàng không hề biết rằng trong lúc nàng đang vui vẻ quên trời đất thì Trần Lâm đã vô thức liếc nhìn bước tượng thần bị nguyền rửa kia, bởi lẽ khác với vẽ ngoài như không có gì của mình thì nội tâm của cậu đang rung động kịch liệt.
Lúc nhìn vào tượng thần kia Trần Lâm đã thấy một thứ không nên thấy, cùng lúc đó đã có hơn trăm đạo ánh mắt tập trung vào cậu chỉ cần cậu có một chút biểu hiện bất thường thì rất có thể huyết tộc sẽ bay màu. Nhưng may thay với kinh nghiệm mười mấy năm qua mặt giáo viên và phụ huynh Trần Lâm “tỉnh” hơn vẻ bề ngoài rất rất nhiều...
.
Bên kia khi Trần Lâm đang gồng mình qua mặt hàng trăm đạo ánh mắt đang đâm vào lưng mình thì ở huyết tộc hai đạo bạch quang hiện ra, đó không ai khác chính là Hồng Ánh và Huỳnh Dao đã trở lại huyết tộc.
Khẽ nhìn toàn thần điện của Khắc Văn Thần vừa mới hàng lâm Hồng Ánh không nhịn được mỉm cười.
Bất chợt nàng ý thức được gì đó khẽ nhìn quanh rồi quay qua hỏi Huỳnh Dao đang đứng bên cạnh:
- Trần Lâm ngài ấy đâu rồi...
Nghe Hồng Ánh hỏi Huỳnh Dao mới giật mình nhìn lại rồi lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ, không phải ngài ấy ngay sau chúng ta sao...
Thấy thế một dự cảm không lành hiện lên trong lòng Hồng Ánh, chắc chắn vị huyết tổ này lại bày trò gì đó...
Khẽ thở dài vì tạ quá nặng Hồng Ánh lắc đầu nói:
- Thôi mặc kệ ngài ấy, chắn ở lại Thánh Thành chơi rồi.
Nói xong Hồng Ánh không quan tâm đến vị huyết tổ kia nữa, mà đánh giá tòa thần điện trước mặt.
Đây là một toàn thần điện mang phong cách Hy Lạp thời cổ đại, được làm từ những viên đá màu trắng chi chít các ký tử cổ khắc trên tường và những cây cột hình tròn.
Bên trong không gia khá rộng lớn và trống trải, đặt một bức tượng nữ thân to lớn... tượng Khắc Văn Thần.
Bước tượng to lớn hơn tượng thần trong thần điện ở thánh thành rất nhiều, tượng thần cao tầm 5m gần đụng đến nốc thần điện, hai cánh tay gian ra cùng sáu cánh chim sau lưng hiện lên vẽ thần thánh vô cùng.
Nhìn vào bước tượng thần kia Hồng Ánh hài lòng vô cùng, mặc dù phải cúng thêm 1.000 thần tệ cho mỗi tộc nhân nếu muốn chọn nghề từ nàng nhưng chiến dịch tiến công đàm lầy phương nam sắp nổ ra, số thần tệ đó chắc chắn huyết tộc sẽ có thể kiếm đủ, ngoài ra huyết tộc hiện tại cũng chưa cần dùng thần tệ lắm...
Bất chợt khi Hồng Ánh còn đang suy nghĩ cho tương lại của huyết tộc thì mặt đất chấn động, từ thiên không một thần điện khác bất chợt hàng lâm lãnh thố huyết tộc.
Đùng... một tiếng, một tòa thần điện bằng gổ liêm đèn tuyền cùng mái ngối cong cong uống lượng hiện ra trước mặt mọi người...
Kinh ngạc nhìn vào toàn thần điện khi không mà có Hồng Ánh khó hiểu nhíu mài, nhưng rất nhanh một bảng thông tin đã hiện ra trước mắt nàng.
Tên: Tửu Hý Thần.
Nghề nghiệp có thế ban cho: Nghệ sư, vũ nữ và ủ rượu.
. Nghệ sư: bật thầy về các loại nhạc cụ, có thế đàng ca hát sướng lẫn viết nhạt làm thơ vẽ tranh không nghề nào không tinh thông.
. Vũ nữ: bật thầy của những vũ khúc tuyệt vời mê đắm người xem.
. Nghề ủ rượu: tạo ra những loại rượu hảo hạn bất nhất đến thần cũng phải say.
Nhìn vào thông tin của thần điện vừa hàng lâm Hồng Ánh không khỏi chết lặng, nhưng rất nhanh nàng đã tỉnh lại nghiến răng nghiến lợi hét lên:
- Trần... Lâm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.