Lạnh Lùng Là Tính Cách Thật Sự Của Em Sao
Chương 22
Ngọc Trâm
18/09/2014
Vy đang lướt nhanh tay trên dãy bàn phím trong laptop , những hàng chữ cứ thế mà hiện ra rất nhanh. Bố cục các phần Vy làm là một văn bản chấp thuận giấy hợp đồng , Vy rất giỏi trong việc này , cô đã thuộc từng 10 trang giấy hợp đồng . Vì hàng ngày công ty của cô dạo khoảng gần 5 , 6 đơn đưa vào liệt kê để hợp tác với công ty họ . Khoảng lợi nhuận và tiền bạc , hàng hóa sản xuất rất có lợi , nhưng nếu công ty Vy rút hợp đồng thì thiệt hại cho đối tác không nhỏ hơn con số 1 triệu USD đâu .
- Nè cô , ngừng việc đánh máy lại đi
Bảo than vãng với Vy , cái công cuộc đánh máy của cô đã sắp phá tan giấc ngủ của Bảo rồi .
- Sao ?
Mắt Vy vẫn giáng thẳng vào cái màn hình laptop , không thèm để ý tới cái nét mặt đang cáu gắt của Bảo .
- Tôi còn phải ngủ
- Tôi không phải nô lệ của anh đâu ? đừng bảo người khác làm theo ý mình , tất nhiên tôi ngồi đây đánh máy thì sẽ không liên quan đến việc ảnh ngủ hay thức ! Vì tôi không vi phạm nội quy lớp học , theo tôi nhớ nội quy đâu có dòng nào cấm học sinh không được đánh laptop khi có bạn ngồi kế đang tha thiếc vào giấc ngủ .
Vy buông ra một tuồng , lí lẽ của Vy làm Bảo tỉnh ngủ cả luôn rồi ! Không khác gì em cả , một cô bé đầy bản lĩnh lúc nào cũng thẳng thắn , nhưng bên trong lòng thương người quan tâm người khác vô bờ bến . Có lẽ người biết rõ chỉ là những đứa bạn thân của Vy . Ừ ! Anh không biết Vy có nhớ anh không , nhớ anh , nhớ một người đã từng làm cho Vy vui , nhớ một người mà đã yêu thương Vy , nhớ một người mà có thể cho Vy làm điểm tựa ......
Nhưng anh chưa chắc chắn , đúng anh chưa chắc chắn người đó là Vy của anh được , mặc dù anh đã nghe trực tiếp từ chị của mình . Lòng tin của anh , đã quá yếu kém , vì anh sợ nếu không phải người đó , anh sẽ có lỗi rất nhiều với Vy !
- Nè ! Đơn giản vì tôi không muốn cô mệt khi làm miệt mài một thứ gì đó trên cái laptop đó thôi .
Phải , anh đang biện lí do , một lí do mà chứng tỏ anh đang ngu ngốc , một lí do mà khác xa với cái ý nghĩ trong đầu của anh . Thứ nhất : Anh sợ nếu người ấy đúng là Vy , thì anh sẽ bị cho là vô tâm vì không quan tâm Vy cho đúng cách .
Thứ 2 : Nếu người đó không phải Vy , thì anh sẽ có lỗi với người anh yêu .
Trong thâm tâm và tâm trí anh đang rất rối , một quyết định chính chắn , anh chưa nghĩ ra nên chọn cách nào gọi là yên ổn . Thôi được anh sẽ thử , thử với một cách , anh sẽ xen lẫn giữa đúng và sai , dùng cách đó anh hẳn sẽ yên tâm chứ ?
- Anh nghĩ anh là ai ?
Vy đóng laptop lại chống cằm quay qua nhìn Bảo , rồi nhếch mép cười .
- Bạn !
Một câu của Bảo được nói thẳng ra từ miệng , Vy suýt cười há hốc ra miệng , cười một cái thật to . Để cho anh biết là anh đang sai và để cho anh biết là Vy đang khinh bỉ anh
- Không , anh không phải bạn của tôi , Băng và Hân kia kìa *chỉ tay* về phía Hân rồi ..... lại qua chỗ ngồi của Băng !
Hả Băng đâu rồi chả phải nãy cũng vào lớp với mình rồi sao ! Sao thế ? Do nãy không để ý nên để Băng có thể tự tiện đi đâu rồi , mà dù sao Vy cũng không thể ngăn cản Băng được đâu . Nhưng không lẽ nó đang nhàm chán nên mới đi dạo , nhàm chán , trong lúc này nó đang rất cần người có thể làm nó trở lại bình thường.
Nếu xuất hiện những thành phần không hay ! Thì ngày hôm nay coi chừng đó là ngày giỗ của người đó rồi . Ơ mà người bên cạnh Băng đâu rồi , nếu không nhầm thì có phải người đó đang đi theo Băng không ? . Nếu anh đang bám víu Băng gì một trò gì đó thì xin Anh đừng làm trò nữa . Mà nếu suy đoán của Vy là thật ấy thì Vy sẽ cược "Xem anh có thể bám víu lấy Băng được bao lâu nếu anh có bản lĩnh tất cả.................." Ý nghĩ của Vy .
Vy lắc đầu , rồi đưa thẳng khuôn mặt úp xuống bàn , chán nản , thở dài , biết bao giờ Vy mới lại nhìn thấy người cô yêu đây , cái cảm giác hôm ây tại sao lại vụt tắt nhanh như vậy .
Cái lúc nghĩ tới người ấy , Vy lại đau đầu , không lẽ Vy vì ảnh hưởng tới công việc nhiều nên cô đã quên người quan trọng với Vy .
- Cô hình như đang rất mệt mỏi !
Một cái gật đầu , cũng đủ làm Bảo biết , thôi được Bảo sẽ không phiền cô nữa ! Nhưng Bảo đang rất muốn ngắm nhìn khuôn mặt của cô hiện tại ................
- Nè cô , ngừng việc đánh máy lại đi
Bảo than vãng với Vy , cái công cuộc đánh máy của cô đã sắp phá tan giấc ngủ của Bảo rồi .
- Sao ?
Mắt Vy vẫn giáng thẳng vào cái màn hình laptop , không thèm để ý tới cái nét mặt đang cáu gắt của Bảo .
- Tôi còn phải ngủ
- Tôi không phải nô lệ của anh đâu ? đừng bảo người khác làm theo ý mình , tất nhiên tôi ngồi đây đánh máy thì sẽ không liên quan đến việc ảnh ngủ hay thức ! Vì tôi không vi phạm nội quy lớp học , theo tôi nhớ nội quy đâu có dòng nào cấm học sinh không được đánh laptop khi có bạn ngồi kế đang tha thiếc vào giấc ngủ .
Vy buông ra một tuồng , lí lẽ của Vy làm Bảo tỉnh ngủ cả luôn rồi ! Không khác gì em cả , một cô bé đầy bản lĩnh lúc nào cũng thẳng thắn , nhưng bên trong lòng thương người quan tâm người khác vô bờ bến . Có lẽ người biết rõ chỉ là những đứa bạn thân của Vy . Ừ ! Anh không biết Vy có nhớ anh không , nhớ anh , nhớ một người đã từng làm cho Vy vui , nhớ một người mà đã yêu thương Vy , nhớ một người mà có thể cho Vy làm điểm tựa ......
Nhưng anh chưa chắc chắn , đúng anh chưa chắc chắn người đó là Vy của anh được , mặc dù anh đã nghe trực tiếp từ chị của mình . Lòng tin của anh , đã quá yếu kém , vì anh sợ nếu không phải người đó , anh sẽ có lỗi rất nhiều với Vy !
- Nè ! Đơn giản vì tôi không muốn cô mệt khi làm miệt mài một thứ gì đó trên cái laptop đó thôi .
Phải , anh đang biện lí do , một lí do mà chứng tỏ anh đang ngu ngốc , một lí do mà khác xa với cái ý nghĩ trong đầu của anh . Thứ nhất : Anh sợ nếu người ấy đúng là Vy , thì anh sẽ bị cho là vô tâm vì không quan tâm Vy cho đúng cách .
Thứ 2 : Nếu người đó không phải Vy , thì anh sẽ có lỗi với người anh yêu .
Trong thâm tâm và tâm trí anh đang rất rối , một quyết định chính chắn , anh chưa nghĩ ra nên chọn cách nào gọi là yên ổn . Thôi được anh sẽ thử , thử với một cách , anh sẽ xen lẫn giữa đúng và sai , dùng cách đó anh hẳn sẽ yên tâm chứ ?
- Anh nghĩ anh là ai ?
Vy đóng laptop lại chống cằm quay qua nhìn Bảo , rồi nhếch mép cười .
- Bạn !
Một câu của Bảo được nói thẳng ra từ miệng , Vy suýt cười há hốc ra miệng , cười một cái thật to . Để cho anh biết là anh đang sai và để cho anh biết là Vy đang khinh bỉ anh
- Không , anh không phải bạn của tôi , Băng và Hân kia kìa *chỉ tay* về phía Hân rồi ..... lại qua chỗ ngồi của Băng !
Hả Băng đâu rồi chả phải nãy cũng vào lớp với mình rồi sao ! Sao thế ? Do nãy không để ý nên để Băng có thể tự tiện đi đâu rồi , mà dù sao Vy cũng không thể ngăn cản Băng được đâu . Nhưng không lẽ nó đang nhàm chán nên mới đi dạo , nhàm chán , trong lúc này nó đang rất cần người có thể làm nó trở lại bình thường.
Nếu xuất hiện những thành phần không hay ! Thì ngày hôm nay coi chừng đó là ngày giỗ của người đó rồi . Ơ mà người bên cạnh Băng đâu rồi , nếu không nhầm thì có phải người đó đang đi theo Băng không ? . Nếu anh đang bám víu Băng gì một trò gì đó thì xin Anh đừng làm trò nữa . Mà nếu suy đoán của Vy là thật ấy thì Vy sẽ cược "Xem anh có thể bám víu lấy Băng được bao lâu nếu anh có bản lĩnh tất cả.................." Ý nghĩ của Vy .
Vy lắc đầu , rồi đưa thẳng khuôn mặt úp xuống bàn , chán nản , thở dài , biết bao giờ Vy mới lại nhìn thấy người cô yêu đây , cái cảm giác hôm ây tại sao lại vụt tắt nhanh như vậy .
Cái lúc nghĩ tới người ấy , Vy lại đau đầu , không lẽ Vy vì ảnh hưởng tới công việc nhiều nên cô đã quên người quan trọng với Vy .
- Cô hình như đang rất mệt mỏi !
Một cái gật đầu , cũng đủ làm Bảo biết , thôi được Bảo sẽ không phiền cô nữa ! Nhưng Bảo đang rất muốn ngắm nhìn khuôn mặt của cô hiện tại ................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.