Lạnh Lùng Là Tính Cách Thật Sự Của Em Sao
Chương 5: Học Sinh Mới (1)
Ngọc Trâm
17/07/2014
Reng ....... Reng ...... Reng tiếng chuông thất thanh nhắc nhở học sinh vào lớp học
Nó đứng trước cửa lớp 11A1 ,bà chủ nhiệm thấy lạ đi lại hỏi nó :
- Em là học sinh mới à ?
Nó gật đầu k nói gì
- À vậy em đứng đây chờ cô , cô vào ổn định lớp rồi mời em vào giới thiệu với các bạn !
Nói xong bà cô bước vào lớp
" Chào Các Em"
" Chào Cô" cả lớp đồng thanh
" Hôm nay lớp ta có bạn mới , em vào đi !
Nó mở cửa bước vào bao con mắt đều đổ về nơi nó ganh tị , yêu mến đều có cả . Bao nhiêu lời khen ngợi của mấy đứa con trai đều bị mấy đứa con gái lấn áp .
- Em giới thiệu tên mình cho các bạn biết đi .
- Băng hoặc Minzy .
Nó trả lời
- À bạn này nhà bạn tập đoàn nào vậy , hình như sáng nay mình thấy bạn đi bộ á ?
Nhỏ nào đó trong lớp hỏi nó
- K tập đoàn nào cả !
Giờ đây cả lớp đang náo động lên
" Hahaha t thật k ngờ có đứa nhà nghèo như vậy " Hsnữ1
" T đã nghi lúc sáng khi thấy nó rồi mà " Hsnữ2
" Tạm biệt em , số phận trớ trêu nếu em nhà giàu thì anh với em có thể đã là của nhau rồi " Hsnam1
" Hahaha buồn cười thật " Hsnam2
Tiếng đập bàn từ phía trên của bà cô kèm theo là lời nói
- TRẬT TỰ !!!!!!!!!!!!!!!
Lớp giờ đây im thin thít , thật k hiểu nổi giàu vs tiền là cái chi nhỉ đồng ý là nó có mua đc tất cả nhưng cái thứ đc gọi là tình yêu vs 1 gia đình ấm áp thì có hàng trăm hàng triệu cả tỷ đi nữa thì có bằng thừa mà vẫn bao con người cũng vì nó chính nó lại tự làm tổn thương nhau .......
Nó khó chịu sao cứ day dưa vậy hoài ?
- Chỗ của em ?
Nó hỏi bà cô
- À ! em cứ xuống ngồi cạnh bạn Duy ở cuối lớp
Dứt câu nói của bà cô là bao nhiêu ánh mắt của mấy đứa con gái lớp này nhìn chằm chằm vào nó đôi mắt hình viên đạn . Nó chẳng thèm để ý mà cứ bước xuống như bình thường , có nhỏ ngồi bàn thứ 4 đưa chân ra gạc chân nó .
------Rầm-----
Tiếng động chói tai , giờ nó đang ngồi bẹp xuống sàn gạch cả lớp đều cười ha hả riêng có 3 chàng trai ngồi ở cuối lớp . Vì 1 chút sơ sót mà 1 người mang biệt danh \\"Kẻ giết người \\" như nó phải bị vậy sao , 1 người là bang chủ của bang lừng danh trong thế giới ngầm mà lại phải thua 1 cái gạt chân của nhỏ này sao ! Nhưng nó cũng chẳng chấp dứt chi đâu . Nó định đứng lên thì có bàn tay của ai đó chìa xuống trước mặt nó ý định đỡ nó lên , k thèm quan tâm nó đứng thẳng dậy nhìn mặt tên kia . Chẳng ai khác chính là em nó ? .
Thiên Bảo nhìn nó chằm chằm , gì chứ khuôn mặt này đã gặp ở đâu rồi thì phải nhỉ ? Hình như ....
Cả đôi mắt , vẻ đẹp này , nhưng chú ý nhất là cái tên ngay ở áo nó THIÊN BĂNG rất giống với người chị sinh đôi của Thiên Bảo . K còn suy nghĩ Bảo chạy lại ôm chầm lấy nó nở nụ cười .
Cả lớp như đứng hình với hành động của Bảo vì anh nổi tiếng là lạnh lùng và ghét con gái nữa tại sao lại tỏ thái độ thân mật với con nhỏ nghèo nàn như vậy . Hả ? Bảo đang khóc sao ? Những giọt nước mắt lăn dài ướt cả phần áo của nó ?
- Chị Băng có phải chị k ? Em... em nhớ chị........ ! Tại sao chị lại bỏ đi như vậy !
Đây là lần đầu tiên người có cái chức danh Hoàng Tử Lạnh Lùng lại rơi nước mắt.....
Nó giờ đang rất vui , vui vì có thể gặp lại em trai của nó , vui vì đã tận 5 năm rồi lại k đc ôm trọn em nó vào lòng . Nhưng nó k thể khóc đc nữa , k thể đc dù có chuyện gì . Nó vẫn giữ bộ dạng lạnh lùng
- Chị về rồi đây , đừng sướt mướt như vậy nữa
Nó nói nhỏ như chỉ đủ cho cả 2 người nghe
- Em hãy giữ dùm chị bí mật chị là chị của em nhé
nó nói tiếp . Đây có lẽ là lời nói đc coi là dài nhất của nó ......
Bảo buông nó ra nhìn nó nở 1 nụ cười thật tươi và 1 cái gật đầu nhẹ . Chẳng ai hiểu đc cái hàm ý của nó và Bảo nói gì cả . Tụi con gái giờ nhìn qua cảnh tượng ấy lại ghét nó gấp vạn lần nữa .
Nó bước xuống chỗ ngồi của mình , bà cô cũng định hình lại và bắt đầu giảng dạy . Nó thì đem cái laptop từ trong balo ra làm việc .
Giờ đây không khí yên ắng lạ thường chỉ còn ....
- Nè ! cô kia . Cô có quan hệ gì với thằng Bảo vậy hã ?
Hắn hỏi
-...... ( Im lặng ) . Nó
- Nghe tôi nói gì không ?
- ...... ( Im Lặng ) . Nó
- NGHE GÌ KHÔNG HÃ ?
Hắn quát lớn khiến cả lớp phải quay mặt lại nhìn nó và hắn .
- Em Duy làm gì mà quát lớn như vậy hã ?
Bà cô nói
Hắn nháy mắt nở 1 nụ cười sát gái làm bà cô phải đứng hình , ít phút sau mới lên tiếng, bỏ qua cho hắn và bắt đầu giảng tiếp
Bảo quay xuống .
- Có chuyện gì vậy ?
- Tao hỏi ả ! có quan hệ gì với mày nhưng ả không trả lời .
Hắn trả lời giọng có phần tức tối
- T với cô ấy hã , à thì là NGƯỜI YÊU !
Bảo vui vẻ trả lời
- Vậy sao ? Mà mày Quay lên đi , nhanh nhanh
Hắn trả lời có phần tiếc nuối
- Đuổi rồi kia rút quân đi
Huỳnh Anh nói với xuống .
Giờ mọi thứ đã im lại . Nó ngồi làm việc trên laptop tiếng đánh máy vang vang , hắn thì chơi game , 2 người kia thì ngồi chỉ trỏ gì đó trong điện thoại .......
Nó đứng trước cửa lớp 11A1 ,bà chủ nhiệm thấy lạ đi lại hỏi nó :
- Em là học sinh mới à ?
Nó gật đầu k nói gì
- À vậy em đứng đây chờ cô , cô vào ổn định lớp rồi mời em vào giới thiệu với các bạn !
Nói xong bà cô bước vào lớp
" Chào Các Em"
" Chào Cô" cả lớp đồng thanh
" Hôm nay lớp ta có bạn mới , em vào đi !
Nó mở cửa bước vào bao con mắt đều đổ về nơi nó ganh tị , yêu mến đều có cả . Bao nhiêu lời khen ngợi của mấy đứa con trai đều bị mấy đứa con gái lấn áp .
- Em giới thiệu tên mình cho các bạn biết đi .
- Băng hoặc Minzy .
Nó trả lời
- À bạn này nhà bạn tập đoàn nào vậy , hình như sáng nay mình thấy bạn đi bộ á ?
Nhỏ nào đó trong lớp hỏi nó
- K tập đoàn nào cả !
Giờ đây cả lớp đang náo động lên
" Hahaha t thật k ngờ có đứa nhà nghèo như vậy " Hsnữ1
" T đã nghi lúc sáng khi thấy nó rồi mà " Hsnữ2
" Tạm biệt em , số phận trớ trêu nếu em nhà giàu thì anh với em có thể đã là của nhau rồi " Hsnam1
" Hahaha buồn cười thật " Hsnam2
Tiếng đập bàn từ phía trên của bà cô kèm theo là lời nói
- TRẬT TỰ !!!!!!!!!!!!!!!
Lớp giờ đây im thin thít , thật k hiểu nổi giàu vs tiền là cái chi nhỉ đồng ý là nó có mua đc tất cả nhưng cái thứ đc gọi là tình yêu vs 1 gia đình ấm áp thì có hàng trăm hàng triệu cả tỷ đi nữa thì có bằng thừa mà vẫn bao con người cũng vì nó chính nó lại tự làm tổn thương nhau .......
Nó khó chịu sao cứ day dưa vậy hoài ?
- Chỗ của em ?
Nó hỏi bà cô
- À ! em cứ xuống ngồi cạnh bạn Duy ở cuối lớp
Dứt câu nói của bà cô là bao nhiêu ánh mắt của mấy đứa con gái lớp này nhìn chằm chằm vào nó đôi mắt hình viên đạn . Nó chẳng thèm để ý mà cứ bước xuống như bình thường , có nhỏ ngồi bàn thứ 4 đưa chân ra gạc chân nó .
------Rầm-----
Tiếng động chói tai , giờ nó đang ngồi bẹp xuống sàn gạch cả lớp đều cười ha hả riêng có 3 chàng trai ngồi ở cuối lớp . Vì 1 chút sơ sót mà 1 người mang biệt danh \\"Kẻ giết người \\" như nó phải bị vậy sao , 1 người là bang chủ của bang lừng danh trong thế giới ngầm mà lại phải thua 1 cái gạt chân của nhỏ này sao ! Nhưng nó cũng chẳng chấp dứt chi đâu . Nó định đứng lên thì có bàn tay của ai đó chìa xuống trước mặt nó ý định đỡ nó lên , k thèm quan tâm nó đứng thẳng dậy nhìn mặt tên kia . Chẳng ai khác chính là em nó ? .
Thiên Bảo nhìn nó chằm chằm , gì chứ khuôn mặt này đã gặp ở đâu rồi thì phải nhỉ ? Hình như ....
Cả đôi mắt , vẻ đẹp này , nhưng chú ý nhất là cái tên ngay ở áo nó THIÊN BĂNG rất giống với người chị sinh đôi của Thiên Bảo . K còn suy nghĩ Bảo chạy lại ôm chầm lấy nó nở nụ cười .
Cả lớp như đứng hình với hành động của Bảo vì anh nổi tiếng là lạnh lùng và ghét con gái nữa tại sao lại tỏ thái độ thân mật với con nhỏ nghèo nàn như vậy . Hả ? Bảo đang khóc sao ? Những giọt nước mắt lăn dài ướt cả phần áo của nó ?
- Chị Băng có phải chị k ? Em... em nhớ chị........ ! Tại sao chị lại bỏ đi như vậy !
Đây là lần đầu tiên người có cái chức danh Hoàng Tử Lạnh Lùng lại rơi nước mắt.....
Nó giờ đang rất vui , vui vì có thể gặp lại em trai của nó , vui vì đã tận 5 năm rồi lại k đc ôm trọn em nó vào lòng . Nhưng nó k thể khóc đc nữa , k thể đc dù có chuyện gì . Nó vẫn giữ bộ dạng lạnh lùng
- Chị về rồi đây , đừng sướt mướt như vậy nữa
Nó nói nhỏ như chỉ đủ cho cả 2 người nghe
- Em hãy giữ dùm chị bí mật chị là chị của em nhé
nó nói tiếp . Đây có lẽ là lời nói đc coi là dài nhất của nó ......
Bảo buông nó ra nhìn nó nở 1 nụ cười thật tươi và 1 cái gật đầu nhẹ . Chẳng ai hiểu đc cái hàm ý của nó và Bảo nói gì cả . Tụi con gái giờ nhìn qua cảnh tượng ấy lại ghét nó gấp vạn lần nữa .
Nó bước xuống chỗ ngồi của mình , bà cô cũng định hình lại và bắt đầu giảng dạy . Nó thì đem cái laptop từ trong balo ra làm việc .
Giờ đây không khí yên ắng lạ thường chỉ còn ....
- Nè ! cô kia . Cô có quan hệ gì với thằng Bảo vậy hã ?
Hắn hỏi
-...... ( Im lặng ) . Nó
- Nghe tôi nói gì không ?
- ...... ( Im Lặng ) . Nó
- NGHE GÌ KHÔNG HÃ ?
Hắn quát lớn khiến cả lớp phải quay mặt lại nhìn nó và hắn .
- Em Duy làm gì mà quát lớn như vậy hã ?
Bà cô nói
Hắn nháy mắt nở 1 nụ cười sát gái làm bà cô phải đứng hình , ít phút sau mới lên tiếng, bỏ qua cho hắn và bắt đầu giảng tiếp
Bảo quay xuống .
- Có chuyện gì vậy ?
- Tao hỏi ả ! có quan hệ gì với mày nhưng ả không trả lời .
Hắn trả lời giọng có phần tức tối
- T với cô ấy hã , à thì là NGƯỜI YÊU !
Bảo vui vẻ trả lời
- Vậy sao ? Mà mày Quay lên đi , nhanh nhanh
Hắn trả lời có phần tiếc nuối
- Đuổi rồi kia rút quân đi
Huỳnh Anh nói với xuống .
Giờ mọi thứ đã im lại . Nó ngồi làm việc trên laptop tiếng đánh máy vang vang , hắn thì chơi game , 2 người kia thì ngồi chỉ trỏ gì đó trong điện thoại .......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.