Lạnh Lùng Là Tính Cách Thật Sự Của Em Sao
Chương 2: Quyết Định
Ngọc Trâm
17/07/2014
-------------------- nhà-----------------
Bước vào nhà , nó đã thấy ba nó ngồi ở ghế Sofa đợi nó , nó k quan tâm . Bước thẳng vào phía cầu thang .
- Thiểu Băng ! Ta có chuyện muốn nói với con !
Ba nó Hoàng Gia Thiểu Kì
Nó k nói gì bước từng bước lên 2 bậc đầu tiên
- Con không nghe ba nói gì sao
Ba nó lớn giọng
Nó quay qua , nhìn ông ánh mặt màu xanh lạnh lùng , đến nổi ba nó còn cảm thấy sợ .
- Thay đồ
2 từ vỏn vẹn , rồi nó bước thẳng lên lầu . Thay bộ đầm dây màu trắng dài tới đầu gối . Mái tóc xả ở đuôi tóc có phần uốn lọn trông rất đẹp . Nó bước xuống khuôn mặt lạnh như tảng băng nghìn năm .
- Con ngồi xuống đi
Nó bước lại chiếc ghế sofa màu trắng , ngồi xuồng
- Con/Ba có chuyện muốn nói với Ba/Con .
Cả 2 đồng thanh
- À ! Con nói trước đi !
Ông mỉm cười , đầy sự ấm áp
- Về Việt Nam
Nó nói , lý do nó về VN thì ( xem chap 1 nhé ) muốn trả thù đó
- Ta cũng định nói thế ! Thật trùng hợp đó ha ha !
Ông nói giọng trìu mến
- Vậy Sao ?
- Ừ , à mà ta sẽ cho trực thăng riêng của nhà mình đưa con qua đấy cho nhanh con ạ
- Nhanh làm gì ?
- Ta dự tính sẽ cho con đi học nữa !
Ba nó mỉm cười
- K
- Tại sao ? Ta chỉ muốn con đc kết bạn thêm nhìu thôi , con cũng đã có bằng đại học rồi , nên vào lớp k cũng đc ?
Nó nghĩ ngợi 1 lúc r` gật đầu
- Trường là HV ROYAL ta đã xây dựng đó con nhé , con cứ chuẩn bị đồ đạc ta sẽ gọi trực thăng đến ngay .
Nó k nói gì lặng lẽ bước lên thu dọn hành lý . Với lấy cái laptop thân yêu của nó bỏ vào giỏ xách nốt , chiếc điện thoại đc nó chế thì để vào ngăn nhỏ . Phóng vào Toilet , nó thay cho mình bộ đồ hết sức là Ra dáng tiểu thư . Bộ Đầm PRINCESS , phần mái ngố xéo , còn mớ tóc còn lại đc búi lên , gắn 1 chiếc nơ màu trắng . Đôi chân đi giày búp bê cao gót màu trắng . Tay cầm giỏ xách , khuôn mặt k make-up mà vẫn đẹp . Làn da trắng hồng , đôi môi đỏ hồng nhưng trên đôi môi ấy k 1 nụ cười , đôi mắt màu xanh to tròn hiện rõ sự chết chóc . Cái mũi cao hết sức đẹp .
Nó bước xuống tay kéo 1 chiếc vali , tay còn lại cầm giỏ xách . Trông nó rất ra dáng đại tiểu thư dịu dàng , thanh nhã . Ra cửa nhà , nó đã thấy chiếc trực thăng đợi nó từ nãy giờ . Nó Mở cửa bước vào , anh phi công của nhà nó hết sức ngạc nhiên , vì vẻ đẹp của Tiểu thư . Để chiếc vali lên ghế ngồi , nó cũng bước lên an tọa trên máy bay, nó đóng sầm cửa lại .
- Bay Đi
Nói với anh phi công
- V.......V....Vâng
Còn nó thì đánh 1 giấc ngủ dài (vì hồi tối đâu ngủ đc gì mấy) ........................
Bước vào nhà , nó đã thấy ba nó ngồi ở ghế Sofa đợi nó , nó k quan tâm . Bước thẳng vào phía cầu thang .
- Thiểu Băng ! Ta có chuyện muốn nói với con !
Ba nó Hoàng Gia Thiểu Kì
Nó k nói gì bước từng bước lên 2 bậc đầu tiên
- Con không nghe ba nói gì sao
Ba nó lớn giọng
Nó quay qua , nhìn ông ánh mặt màu xanh lạnh lùng , đến nổi ba nó còn cảm thấy sợ .
- Thay đồ
2 từ vỏn vẹn , rồi nó bước thẳng lên lầu . Thay bộ đầm dây màu trắng dài tới đầu gối . Mái tóc xả ở đuôi tóc có phần uốn lọn trông rất đẹp . Nó bước xuống khuôn mặt lạnh như tảng băng nghìn năm .
- Con ngồi xuống đi
Nó bước lại chiếc ghế sofa màu trắng , ngồi xuồng
- Con/Ba có chuyện muốn nói với Ba/Con .
Cả 2 đồng thanh
- À ! Con nói trước đi !
Ông mỉm cười , đầy sự ấm áp
- Về Việt Nam
Nó nói , lý do nó về VN thì ( xem chap 1 nhé ) muốn trả thù đó
- Ta cũng định nói thế ! Thật trùng hợp đó ha ha !
Ông nói giọng trìu mến
- Vậy Sao ?
- Ừ , à mà ta sẽ cho trực thăng riêng của nhà mình đưa con qua đấy cho nhanh con ạ
- Nhanh làm gì ?
- Ta dự tính sẽ cho con đi học nữa !
Ba nó mỉm cười
- K
- Tại sao ? Ta chỉ muốn con đc kết bạn thêm nhìu thôi , con cũng đã có bằng đại học rồi , nên vào lớp k cũng đc ?
Nó nghĩ ngợi 1 lúc r` gật đầu
- Trường là HV ROYAL ta đã xây dựng đó con nhé , con cứ chuẩn bị đồ đạc ta sẽ gọi trực thăng đến ngay .
Nó k nói gì lặng lẽ bước lên thu dọn hành lý . Với lấy cái laptop thân yêu của nó bỏ vào giỏ xách nốt , chiếc điện thoại đc nó chế thì để vào ngăn nhỏ . Phóng vào Toilet , nó thay cho mình bộ đồ hết sức là Ra dáng tiểu thư . Bộ Đầm PRINCESS , phần mái ngố xéo , còn mớ tóc còn lại đc búi lên , gắn 1 chiếc nơ màu trắng . Đôi chân đi giày búp bê cao gót màu trắng . Tay cầm giỏ xách , khuôn mặt k make-up mà vẫn đẹp . Làn da trắng hồng , đôi môi đỏ hồng nhưng trên đôi môi ấy k 1 nụ cười , đôi mắt màu xanh to tròn hiện rõ sự chết chóc . Cái mũi cao hết sức đẹp .
Nó bước xuống tay kéo 1 chiếc vali , tay còn lại cầm giỏ xách . Trông nó rất ra dáng đại tiểu thư dịu dàng , thanh nhã . Ra cửa nhà , nó đã thấy chiếc trực thăng đợi nó từ nãy giờ . Nó Mở cửa bước vào , anh phi công của nhà nó hết sức ngạc nhiên , vì vẻ đẹp của Tiểu thư . Để chiếc vali lên ghế ngồi , nó cũng bước lên an tọa trên máy bay, nó đóng sầm cửa lại .
- Bay Đi
Nói với anh phi công
- V.......V....Vâng
Còn nó thì đánh 1 giấc ngủ dài (vì hồi tối đâu ngủ đc gì mấy) ........................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.