Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....

Chương 11

trang nguyễn

21/09/2016

Nó về lớp ngủ hết 2 tiết , tiết cuối cùng nó k học lên sân thượng ngồi .gió nhè nhẹ thổi lên mái tóc làm nó như cảm nhận đc mẹ nó bên cạnh

- Mẹ_nó khẽ nói , kí ức của về nó về mẹ mình như đoạn phim quay chậm trong đầu nó , cảnh nó và mẹ cùng chơi đùa , cảnh nó khóc mẹ nó dỗ dành nó ….còn cảnh mà nó muốn quên nhất , cái cảnh mẹ nó nằm trên vũng máu và một người đàn ông đang cầm súng giơ lên về phía nó

- K _nó k kìm đc nước mắt , nước mắt nó cứ thế chảy dài trên khuôn mặt của nó , thực sự nó đã rất nhớ mẹ nó tự hứa vs bản thân mk pải trả thù cho mẹ . Nó cứ ngồi trên sân thượng nhìn vào khoảng không vô định mà nước mắt cứ chảy ra .Ai cũng bảo nó k có cảm xúc , lạnh lùng khó gần nhưng lại k biết nó rất yếu đuối , mỗi lần nhớ đến mẹ là nước mắt nó k thể kìm nén đc nữa mà cứ thế trào ra , nó nào biết những hình ảnh vừa rồi đã có người nhìn thấy hết ….đó chính là hắn ( Hắn đã lên sân thượng từ tiết trước , trên đây k gian yên tĩnh dễ dàng để ngủ)

Khi hắn biết ả Thư đang có ý định phục thù lại nó thì hắn đã lên đây rồi , hắn muốn hít thở k khí trong lành thì thấy nó lên nên đứng một góc khuất và cũng lần đầu tiên một đứa lạnh lùng như nó yếu đuối làm hắn cũng rất ngạc nhiên

-Bà sao vậy ? _ một tiếng nói đã kéo nó ra khỏi những kí ức , nó quay lại thì thấy nhỏ nên vội quệt nước trên mặt nói cho nhỏ khỏi lo lắng

- K sao _nó

Nhỏ là bạn thân của nó nên cũng rất hiểu nó , nhỏ biết nó đang nghĩ về mẹ nó nên nhỏ nói

- Đi xuống đi , bà k định học à _ nhỏ nói , k để nó nói thêm câu gì nữa đã vội kéo nó đi về lớp . Lúc nó và nhỏ đi , hắn mới đi ra khỏi chỗ nấp cũng đi về lớp

Nó đi về chỗ ngồi thì thấy có một mảnh giấy nhỏ kẹp trong vở của nó “ RA VỀ , RA SÂN SAU ĐỢI TAO “ k pải hỏi nó cũng biết tờ giấy ai ghi , nó cũng biết ả đang định làm gì

Ra về nhỏ vội chạy đến chỗ nó nói

- Chúng ta cùng Đi về đi

- Bà về trước đi, tui bận _ nó nói xong đi thẳng ra khỏi lớp , nhỏ thấy thế thì cũng định đi theo nhưng vừa nãy nó có điện thoại bố nhỏ bảo nhỏ về sớm có viêc nên nhỏ cũng đành ngậm ngùi đi về

Nó đi thẳng ra sân sau thì thấy ả đang đứng đợi



-Mày cũng đc lắm hôm nay làm tao bẽ mặt _ a nói rồi bảo

- Lên đi tụi bay _ Từ đằng sau ả có khoảng 20 tên trông cũng đô con lao về phía nó tay đều cầm gậy

-Hừ _ nó hừ lạnh một tiếng rồi vứt cặp sang một bên đánh nhau vs bon chúng , hắn thì sau khi tan học cũng đi theo nó cũng thấy nó đánh nhau đang định ra giúp thì thấy nó đã đánh cho bọn chúng nằm la liệt trên mặt đất

- Đứng lên hết cho tao , tao tốn tiền thuê bọn mày thì bọn mày pải hoàn thành nhiêm vụ tao giao cho chứ _ ả nói khi thấy bọn người của ả đang nằm la liệt trên nền đất

Nó đánh nhau xong phủi bụi bám trên quần áo và đi thẳng đến chỗ ả đứng nói

- Đừng gây sự nếu k muốn gia đình mày TAN NÁT _ nó nói cố nhấn mạnh chữ cuối cùng rồi đi

Ả sau khi đứng tiêu hóa hết những gì nó nói thì cảm thấy sợ nhưng nó đi cũng đc một đoạn thì ả gân cổ lên nói

- Mày nghĩ mày là ai mà ăn nói như thế

-Bọn bay đánh nó cho tao _ả vẫn nói nhưng khi k thấy ai lên đánh nó thì mới chú ý hóa ra bọn chúng sợ nên đã chạy đi từ lúc nào

- Hừ _ nó quay lại hừ một tiếng rồi đi , thấy thế ả cũng đi luôn và nghĩ phải tìm thêm đồng minh

Nó đi thẳng về nhà còn hắn vẫn đang nghĩ k biết nó thuộc loại người nào khi hắn thấy tính cách nó rất bất thường

Mấy ngày sau , nó vẫn đến trường và cũng vẫn lag tâm điểm chú ý nhất khi trong trường chỉ có mình nó dám đánh ả Thư nhưng nó cũng k quan tâm .Hôm nay lớp nó có tiết học bơi nên ai cũng háo hức còn nó cũng như mấy lần trước cứ học bơi là nó đều lên sân thượng nó k muốn học vì nếu học thì lớp trang điểm trên mặt sẽ k cánh mà bay

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook