Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....
Chương 20
trang nguyễn
21/09/2016
Nhỏ thấy cái cảnh tình cảm đấy thì …… buồn nôn , nó thấy thế cũng không khả quan cho lắn nó cảm thấy tức tức trong lồng ngực nhưng nó vỗn là người giỏi che dấu cảm xúc nên k ai có thể nhìn thấy tâm trạng của nó hiện nay . Tuấn từ đằng xa chạy lại vỗ vai nhỏ nói
- Sao vậy ???
Nhỏ k nói gì chỉ chỉ tay ra chỗ ghế đá có một người đang diễn phim tình cảm còn một người thì k ngừng uống nước
- Bọn họ thế nào sao _Tuấn hỏi
- Cái gì mà thế nào ..phải là quá thế nào chứ ??_nhỏ nói
- Đây là cái trường chứ k phải hậu trường diễn phim tình cảm hàn quốc đâu nha , hai bọn họ quá lố rồi phải không Vy _ nhỏ quay sang nó nói
-“…” _nó k nói gì chỉ im lặng .
Ban đầu Tuấn rất ghét nó “xấu mà còn bày đặt kiêu “_đây chính là suy nghĩ ban đầu của Tuấn về nó nhưng từ khi ngồi vs nhỏ thì nhỏ k ngừng nói ba hoa đủ điều trên trời ,dưới đất cho Tuấn và cũng k ngoại lệ khi nói ra con người thật của nó vs Tuấn nên Tuấn có phần nào k ghét nó nữa
- Có cần làm quá như vậy không ? Trông 2 bọn họ cũng hợp đấy chứ _ Tuấn nói
- Hợp cái đầu mi đấy _nói rồi nhỏ cốc đầu Tuấn
Sau một giây đơ người trước hành động quá ư là bạo lực của nhỏ thì
- Cô .._tuấn nói rồi rượt đuổi theo nhỏ …. Quanh sân
“ hết thuốc chữa “_nó nhìn 2 người bọn họ nghĩ thầm rồi quay sang bên ghế đá thì k thấy 2 bọn họ đâu nữa nó cũng thấy nhẹ lòng hơn
Sau một hồi chạy đuổi nhỏ và Tuấn kiệt sức ngồi bệt xuống gốc cây cạnh đấy ,chợt nhỏ cảm thấy thiếu thiếu gì đó hỏi Tuấn
- Hình như…hộc ..hộc …thiếu cái gì ….hộc…thì phải ?_nhỏ vừa nói vừa cố hít lấy hít để không khí
- Thiếu gì là thiếu gì ?_Tuấn có vẻ k hề mệt nói
- Người đó đó _nhỏ nói
- Ai ?
- Thì cái người hai bám theo anh đấy
-Ak , Linh hả ? hôm nay nhà cô ấy có việc nên cô ấy phải ở nhà … rảnh nợ
- Sao , tôi thấy anh vs cô ta rất tình cảm mà _nhỏ tò mò hỏi
- K , tôi k thích Linh , tôi thích một người khác rồi _Tuấn dựa người vào gốc cây nhắm mắt nói
- Anh k thích sao k nói cho cô ta biết ?
- Cô ấy bị bệnh tim
Suy nghĩ một lúc nhỏ cũng nói - nên anh mới làm thế ?
- Đúng , ba mẹ muốn tôi thực hiên nốt điều mà Linh muốn trước khi đi _Tuấn vẫn bình thản nói
- Ak _ nghe thế nhỏ k còn cảm thấy hơi vui vui chí ít Tuấn k có tình cảm vs Linh “ cô ta chả giống bị bệnh tí nào , da dẻ hồng hào , bôi son chát phấn như **** mà bảo là bệnh tim , kỳ lạ “_nhỏ nghĩ
Nhỏ quay lại phía sân chạy thì thấy mọi người đang chuẩn bị chạy , hóa ra mải nói chuyện nên nhỏ k nghe thấy thông báo của thầy giáo
*huýt*_tiếng còi vang lên , bọn con gái lao nhanh như tên bắn về phía trước chỉ còn nó chạy vs tốc độ chậm không chậm mà nhanh cũng k nhanh làm ai cũng ngơ ngác như con nai tơ
Chạy đc già nửa đường thì bọn họ mệt , rất mệt là đằng # nên tốc độ chạy bị giảm sút nghiêm trong , nhân cơ hội nó chạy như bay về đích và cuối cùng người về đích lại là nó (người mà ai cũng ngỡ nó sẽ về bét trường ). Nó sử dụng chiến thuật có 102 , ban đầu chạy bình thường để giữ sức đến khi bọn họ đuối sức thì nó sẽ chạy nhanh lên và rồi nó cũng k tốn mấy sức cả ….|||||| cái này con tác giả nghĩ bậy ‘ mọi người thông cảm |||||||
Mọi người vẫn đang ngơ ngác vs phần thắng trong gang tấc của nó , thầy hiệu trưởng tuyên bố người thắng cuộc thi chạy bộ nữ chính là nó …..cả lớp nó vang lên tràng vỗ tay vì đã dành đc nhiều giải nhất còn ả thì mặt mũi tối đen k ngừng mong sao cho nhỏ thua. Nó sau khi thi xong thì ngồi nhâm nhi chai nước suối và cầm điện thoại lên chơi tiếp
- Cô là giỏi lắm _ hắn chạy lại chỗ nó nói
- Cảm ơn _nó nói nhưng vẫn cúi gằm mặt xuống để che đi vài vệt đỏ trên mặt *ngượng *
Hắn k nói gì chỉ thản nhiên ngồi bên cạnh cũng móc điện thoại ra nghe nhạc. nhỏ và Tuấn chạy lại
- Bà làm tốt lắm
- Tôi k ngờ cô có thể giành đc giải nhất trong gang tấc đó _ Tuấn nói , có vẻ ngưỡng mộ
- “….”_)nó lại thực hiện cái gọi “im lặng là vàng “
Tuấn bị nhỏ kéo đi xem tất cả các môn thi # mà mỏi rã rời chân , hắn ngồi đc một lúc thì đứng dậy đi luôn còn lại một mk nó
Thời gian trôi qua thật lâu thầy giáo lên tiếng
- Các bạn có thời gian 15 phút để chuẩn bị cho phần thi trí tuệ tiếp _nói rồi ông khẽ cười
15 phút trôi qua nó k có gì thay đổi đi thẳng về chỗ ngồi của mk để chuẩn bị thi
- Sao vậy ???
Nhỏ k nói gì chỉ chỉ tay ra chỗ ghế đá có một người đang diễn phim tình cảm còn một người thì k ngừng uống nước
- Bọn họ thế nào sao _Tuấn hỏi
- Cái gì mà thế nào ..phải là quá thế nào chứ ??_nhỏ nói
- Đây là cái trường chứ k phải hậu trường diễn phim tình cảm hàn quốc đâu nha , hai bọn họ quá lố rồi phải không Vy _ nhỏ quay sang nó nói
-“…” _nó k nói gì chỉ im lặng .
Ban đầu Tuấn rất ghét nó “xấu mà còn bày đặt kiêu “_đây chính là suy nghĩ ban đầu của Tuấn về nó nhưng từ khi ngồi vs nhỏ thì nhỏ k ngừng nói ba hoa đủ điều trên trời ,dưới đất cho Tuấn và cũng k ngoại lệ khi nói ra con người thật của nó vs Tuấn nên Tuấn có phần nào k ghét nó nữa
- Có cần làm quá như vậy không ? Trông 2 bọn họ cũng hợp đấy chứ _ Tuấn nói
- Hợp cái đầu mi đấy _nói rồi nhỏ cốc đầu Tuấn
Sau một giây đơ người trước hành động quá ư là bạo lực của nhỏ thì
- Cô .._tuấn nói rồi rượt đuổi theo nhỏ …. Quanh sân
“ hết thuốc chữa “_nó nhìn 2 người bọn họ nghĩ thầm rồi quay sang bên ghế đá thì k thấy 2 bọn họ đâu nữa nó cũng thấy nhẹ lòng hơn
Sau một hồi chạy đuổi nhỏ và Tuấn kiệt sức ngồi bệt xuống gốc cây cạnh đấy ,chợt nhỏ cảm thấy thiếu thiếu gì đó hỏi Tuấn
- Hình như…hộc ..hộc …thiếu cái gì ….hộc…thì phải ?_nhỏ vừa nói vừa cố hít lấy hít để không khí
- Thiếu gì là thiếu gì ?_Tuấn có vẻ k hề mệt nói
- Người đó đó _nhỏ nói
- Ai ?
- Thì cái người hai bám theo anh đấy
-Ak , Linh hả ? hôm nay nhà cô ấy có việc nên cô ấy phải ở nhà … rảnh nợ
- Sao , tôi thấy anh vs cô ta rất tình cảm mà _nhỏ tò mò hỏi
- K , tôi k thích Linh , tôi thích một người khác rồi _Tuấn dựa người vào gốc cây nhắm mắt nói
- Anh k thích sao k nói cho cô ta biết ?
- Cô ấy bị bệnh tim
Suy nghĩ một lúc nhỏ cũng nói - nên anh mới làm thế ?
- Đúng , ba mẹ muốn tôi thực hiên nốt điều mà Linh muốn trước khi đi _Tuấn vẫn bình thản nói
- Ak _ nghe thế nhỏ k còn cảm thấy hơi vui vui chí ít Tuấn k có tình cảm vs Linh “ cô ta chả giống bị bệnh tí nào , da dẻ hồng hào , bôi son chát phấn như **** mà bảo là bệnh tim , kỳ lạ “_nhỏ nghĩ
Nhỏ quay lại phía sân chạy thì thấy mọi người đang chuẩn bị chạy , hóa ra mải nói chuyện nên nhỏ k nghe thấy thông báo của thầy giáo
*huýt*_tiếng còi vang lên , bọn con gái lao nhanh như tên bắn về phía trước chỉ còn nó chạy vs tốc độ chậm không chậm mà nhanh cũng k nhanh làm ai cũng ngơ ngác như con nai tơ
Chạy đc già nửa đường thì bọn họ mệt , rất mệt là đằng # nên tốc độ chạy bị giảm sút nghiêm trong , nhân cơ hội nó chạy như bay về đích và cuối cùng người về đích lại là nó (người mà ai cũng ngỡ nó sẽ về bét trường ). Nó sử dụng chiến thuật có 102 , ban đầu chạy bình thường để giữ sức đến khi bọn họ đuối sức thì nó sẽ chạy nhanh lên và rồi nó cũng k tốn mấy sức cả ….|||||| cái này con tác giả nghĩ bậy ‘ mọi người thông cảm |||||||
Mọi người vẫn đang ngơ ngác vs phần thắng trong gang tấc của nó , thầy hiệu trưởng tuyên bố người thắng cuộc thi chạy bộ nữ chính là nó …..cả lớp nó vang lên tràng vỗ tay vì đã dành đc nhiều giải nhất còn ả thì mặt mũi tối đen k ngừng mong sao cho nhỏ thua. Nó sau khi thi xong thì ngồi nhâm nhi chai nước suối và cầm điện thoại lên chơi tiếp
- Cô là giỏi lắm _ hắn chạy lại chỗ nó nói
- Cảm ơn _nó nói nhưng vẫn cúi gằm mặt xuống để che đi vài vệt đỏ trên mặt *ngượng *
Hắn k nói gì chỉ thản nhiên ngồi bên cạnh cũng móc điện thoại ra nghe nhạc. nhỏ và Tuấn chạy lại
- Bà làm tốt lắm
- Tôi k ngờ cô có thể giành đc giải nhất trong gang tấc đó _ Tuấn nói , có vẻ ngưỡng mộ
- “….”_)nó lại thực hiện cái gọi “im lặng là vàng “
Tuấn bị nhỏ kéo đi xem tất cả các môn thi # mà mỏi rã rời chân , hắn ngồi đc một lúc thì đứng dậy đi luôn còn lại một mk nó
Thời gian trôi qua thật lâu thầy giáo lên tiếng
- Các bạn có thời gian 15 phút để chuẩn bị cho phần thi trí tuệ tiếp _nói rồi ông khẽ cười
15 phút trôi qua nó k có gì thay đổi đi thẳng về chỗ ngồi của mk để chuẩn bị thi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.