Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....
Chương 8
trang nguyễn
21/09/2016
Au sẽ kể cho mọi người biết tại sao Tuấn nói là "chúng ta có duyên nhỉ "9h tại Thư viện lớn nhất ở Mĩ
Nhỏ đi quanh những giá sách trong thư viện để tìm sách đọc , nhỏ đi rồi dừng lại ở một cái kệ đưa mắt nhìn quyển The Whirlwind Girl ( Thiếu nữ toàn phong) định lấy xuống đọc nhưng chiều cao khiêm tốn nhỏ pải nhảy lên lấy nhưng k đc bỗng có một bàn tay lấy quyển đó xuống, nhor thầm cảm ơn người đã lấy sách xuống nhưng nào ngờ người đó lấy xong bỏ đi luôn cùng quyển sách mà nó tìm( người đó chính là Tuấn ). Nhỏ liền chạy theo để đòi lại , nhỏ vừa chạy vừa gọi
-ê cái cậu kia , dừng lại cho tôi
Tuấn sau khi nghe thấy thế dừng lại quay sang nói
-Tại sao tôi pải dừng
- Anh cầm quyển sách của tôi
-Trong thư viện này làm j có sách của cô , sách là ủa chung ai thích thì đọc hiểu chưa
(các chữ in đậm này là cuộc đối thoại = tiếng Anh nhé)- Cái đồ cướp sách của người khác lại còn bày đặt dạy đời _ nhỏ nói bằng tiếng việt vì nghĩ anh ta k biết tiếng việt- Cô vừa bảo cái j -Anh biết tiếng việt ak thế là đồng hương rồi vậy anh có thể nhường cho tôi quyển sách đấy k _ nhỏ nói - K , cô vừa nói tôi cướp sách của cô và còn bảo tôi dạy đời cô mà , TÔI K ĐƯA- Thôi mà đằng nào mà chả là đồng hương , anh nhường tôi chút xíu đi mà_ nhỏ nói vẻ mặt năn nỉ- K là k_Tuấn nói vẻ chắc nịch--Cái đồ khó ưa chuyên dạy đời người ta _nhỏ nói thầm nhưng cũng đủ để Tuấn nghe thấy-cô bảo tôi là cái j _ Tuấn hỏi cúi sát mặt nhìn nhỏNhỏ cũng k vừa liền đốp lại ngay - Anh là cái đồ khó ưa , đồ hay lên lớp , đồ khỉ ăn mắm tôm........bla ...bla ..có mỗi quyển sách cũng k cho tôi mượn trước đc,......._ nhỏ la lên Tuấn thấy thế liền lấy tay bịt miêng nó lại nói đủ để nó nghe thấy - Cô có uống nhầm thuốc k hả? cô k biết trong thư viện k đc nói lớn tiếng akNhỏ nghe thế liền im ngay -Cô muốn mọi người nhìn chúng ta như hai đứa bị điên cô mới chịu đc ak , cô xem mọi người đang nhìn cô và tôi kia _ Tuấn nói có vẻ tức giận vì mọi người trong thư viện k biết tiếng Việt nên cứ ngớ người ra nhìn hai người bọn họ như thể những đứa vừa trốn ra từ trung tâm thần kinh (tg hơi nói quá thì pải)-Xi.....n .......lỗi _ nhỏ nói vs Tuấn và mọi người xung quanh , nhỏ liền cúi đầu xuống vì mặt nhỏ bắt đầu đỏ lên làm cho "ai đó" cười cảm thấy nhỏ thật dễ thươngnhưng sau đó nhỏ liền nói một câu uy hiếp-Lần này tôi nhường cho anh nếu có lần sau thì anh chết vs tôi , ở đây đông người k tiện ra tay lần sau gặp lại anh lo mà chuẩn bị tìm đất chôn anh đi _ nhỏ nói xong liền đi thẳng làm cho Tuấn một phen rùng người Nhỏ tức tối đi ra rồi về thẳng nhà để chuẩn bị hành lý để mai về VN còn Tuấn cũng vậy vì đã giải quyết xong công việc 7 h sáng tại sân bay Nhỏ bước xuống xe làm bao nhiêu con mắt của bon đàn ông pải điên đảo , nhỏ mặc một chiếc áo côc trắng và khác chiếc áo da lửng bên ngoài, mặc một chiếc quần jean đi đoi giày thể thao rồi nhỏ bước thẳng vào trong sân bay . Cùng lúc đó Tuấn bước vào trong vs bộ đồ thể thao sành điệu .Sau khi nó đưa vé và ngồi an tọa trong máy bay thì thấy người ngồi cạnh rất quen, nó tò mò nhướng người về phía trước để nhìn kĩ hơn mà k để ý đến lời nói của cô tiếp viên máy bay sắp cất cánh nên thắt day an toàn vào , nhỏ nhìn rồi cũng nhận ra người bên cạnh là Tuấn ( Tuấn đang nhắm máy k biết nhỏ nhìn) và cũng đúng lúc máy bay cất cánh làm nhỏ mất thăng bằng ngã nhào về phia Tuấn thế là nhỏ đầu nhỏ nằm trọn trong ngực hắn .Thấy thế Tuấn mở mắt xem ai đang nằm trong ngực mk thì hơi ngạc nhiên là nhỏ *cười thầm* , nhỏ thấy thế liền đứng dậy cúi mạt xuống xin lỗi rối rit- Xin lỗi , tôi k cố ý chỉ tai......- Cô nên cảm ơn tôi đi , nếu tôi k ngồi đây thì cô có cục u trên đầu rồi _Tuấn nói , nhìn nó - Tôi k cố ý rồi mà _ nhỏ nói - Cũng pải cảm ơn tôi đi vì tôi đỡ cô đấy -K _ nói rồi nhỏ ngồi xuống lấy bịt mắt đeo vào rồi ngủ còn Tuấn thấy thế cũng k đôi co nhiều và cũng ngủSau mấy tiếng ngồi trên máy bay nhỏ đi xuống , Tuấn cũng xuông làm mọi người trong sân bay điên đảo -ÔI anh kia đẹp trai thật _ 1 đứa con gái nó -tao sẽ ra xin số điện thoại _1 đứa nữa cũng nói và thế là Tuấn bị một đám người bu quanhThấy thế nhỏ nghĩ nên cứu Tuấn vì cứ ngỡ trên máy bay tuấn đã đỡ nó ( tg : Bà nhi nhà k thấy là tại bà ngã vào người ta ak , còn bảo người ta đỡ nữa chứ .......đúng là hết nói nổi) và thế là Nhỏ liền ra tay cứu giúp-Anh ak chúng ta đi thôi , còn đứng đó làm j _ nhỏ đi sang chỗ Tuấn nói làm cả bon con gái chết đứng vì ngỡ hắn chưa có người yêuTuấn lúc đầu hơi ngơ ngác nhưng lúc sau cũng cùng nó phối hợp và thế là anh Tuấn nhà ta thoát nạn , nhỏ xong thì đi luôn-Cô làm j mà vừa nãy xưng anh anh em em vs tôi hả ?_Tuấn vội nói - Tôi vừa cứu anh đấy vậy bây h k ai nợ ai .....Ok_ nhỏ nói - Cảm ơn .... hẹn gặp lại _ nói rồi Tuấn đi luônNhỏ cũng đi , Tuấn thấy nhỏ đi theo liền nói -sao cô cứ đi theo tôi thế -K đi đường này thì đi đường nào có mỗi cái đường này thôi-Cô thấy tôi đẹp quá ak mà vừa đi vừa nhìn tôi thế -Uk công nhận đẹp thật y nhu con Mực nhà tôi-con Mực sao là mực - Ys tôi là con dog Mực tôi nuôi mới chết hôm kia _nhỏ nói rồi nhìn Tuấn cười và cũng bỏ chạy luônTuấn thấy thế tức k có từ nào tả nổi liền đuổi theo nhỏ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Đây là tại sao Tuấn bảo có duyên vs nhỏ đó~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nhỏ đi quanh những giá sách trong thư viện để tìm sách đọc , nhỏ đi rồi dừng lại ở một cái kệ đưa mắt nhìn quyển The Whirlwind Girl ( Thiếu nữ toàn phong) định lấy xuống đọc nhưng chiều cao khiêm tốn nhỏ pải nhảy lên lấy nhưng k đc bỗng có một bàn tay lấy quyển đó xuống, nhor thầm cảm ơn người đã lấy sách xuống nhưng nào ngờ người đó lấy xong bỏ đi luôn cùng quyển sách mà nó tìm( người đó chính là Tuấn ). Nhỏ liền chạy theo để đòi lại , nhỏ vừa chạy vừa gọi
-ê cái cậu kia , dừng lại cho tôi
Tuấn sau khi nghe thấy thế dừng lại quay sang nói
-Tại sao tôi pải dừng
- Anh cầm quyển sách của tôi
-Trong thư viện này làm j có sách của cô , sách là ủa chung ai thích thì đọc hiểu chưa
(các chữ in đậm này là cuộc đối thoại = tiếng Anh nhé)- Cái đồ cướp sách của người khác lại còn bày đặt dạy đời _ nhỏ nói bằng tiếng việt vì nghĩ anh ta k biết tiếng việt- Cô vừa bảo cái j -Anh biết tiếng việt ak thế là đồng hương rồi vậy anh có thể nhường cho tôi quyển sách đấy k _ nhỏ nói - K , cô vừa nói tôi cướp sách của cô và còn bảo tôi dạy đời cô mà , TÔI K ĐƯA- Thôi mà đằng nào mà chả là đồng hương , anh nhường tôi chút xíu đi mà_ nhỏ nói vẻ mặt năn nỉ- K là k_Tuấn nói vẻ chắc nịch--Cái đồ khó ưa chuyên dạy đời người ta _nhỏ nói thầm nhưng cũng đủ để Tuấn nghe thấy-cô bảo tôi là cái j _ Tuấn hỏi cúi sát mặt nhìn nhỏNhỏ cũng k vừa liền đốp lại ngay - Anh là cái đồ khó ưa , đồ hay lên lớp , đồ khỉ ăn mắm tôm........bla ...bla ..có mỗi quyển sách cũng k cho tôi mượn trước đc,......._ nhỏ la lên Tuấn thấy thế liền lấy tay bịt miêng nó lại nói đủ để nó nghe thấy - Cô có uống nhầm thuốc k hả? cô k biết trong thư viện k đc nói lớn tiếng akNhỏ nghe thế liền im ngay -Cô muốn mọi người nhìn chúng ta như hai đứa bị điên cô mới chịu đc ak , cô xem mọi người đang nhìn cô và tôi kia _ Tuấn nói có vẻ tức giận vì mọi người trong thư viện k biết tiếng Việt nên cứ ngớ người ra nhìn hai người bọn họ như thể những đứa vừa trốn ra từ trung tâm thần kinh (tg hơi nói quá thì pải)-Xi.....n .......lỗi _ nhỏ nói vs Tuấn và mọi người xung quanh , nhỏ liền cúi đầu xuống vì mặt nhỏ bắt đầu đỏ lên làm cho "ai đó" cười cảm thấy nhỏ thật dễ thươngnhưng sau đó nhỏ liền nói một câu uy hiếp-Lần này tôi nhường cho anh nếu có lần sau thì anh chết vs tôi , ở đây đông người k tiện ra tay lần sau gặp lại anh lo mà chuẩn bị tìm đất chôn anh đi _ nhỏ nói xong liền đi thẳng làm cho Tuấn một phen rùng người Nhỏ tức tối đi ra rồi về thẳng nhà để chuẩn bị hành lý để mai về VN còn Tuấn cũng vậy vì đã giải quyết xong công việc 7 h sáng tại sân bay Nhỏ bước xuống xe làm bao nhiêu con mắt của bon đàn ông pải điên đảo , nhỏ mặc một chiếc áo côc trắng và khác chiếc áo da lửng bên ngoài, mặc một chiếc quần jean đi đoi giày thể thao rồi nhỏ bước thẳng vào trong sân bay . Cùng lúc đó Tuấn bước vào trong vs bộ đồ thể thao sành điệu .Sau khi nó đưa vé và ngồi an tọa trong máy bay thì thấy người ngồi cạnh rất quen, nó tò mò nhướng người về phía trước để nhìn kĩ hơn mà k để ý đến lời nói của cô tiếp viên máy bay sắp cất cánh nên thắt day an toàn vào , nhỏ nhìn rồi cũng nhận ra người bên cạnh là Tuấn ( Tuấn đang nhắm máy k biết nhỏ nhìn) và cũng đúng lúc máy bay cất cánh làm nhỏ mất thăng bằng ngã nhào về phia Tuấn thế là nhỏ đầu nhỏ nằm trọn trong ngực hắn .Thấy thế Tuấn mở mắt xem ai đang nằm trong ngực mk thì hơi ngạc nhiên là nhỏ *cười thầm* , nhỏ thấy thế liền đứng dậy cúi mạt xuống xin lỗi rối rit- Xin lỗi , tôi k cố ý chỉ tai......- Cô nên cảm ơn tôi đi , nếu tôi k ngồi đây thì cô có cục u trên đầu rồi _Tuấn nói , nhìn nó - Tôi k cố ý rồi mà _ nhỏ nói - Cũng pải cảm ơn tôi đi vì tôi đỡ cô đấy -K _ nói rồi nhỏ ngồi xuống lấy bịt mắt đeo vào rồi ngủ còn Tuấn thấy thế cũng k đôi co nhiều và cũng ngủSau mấy tiếng ngồi trên máy bay nhỏ đi xuống , Tuấn cũng xuông làm mọi người trong sân bay điên đảo -ÔI anh kia đẹp trai thật _ 1 đứa con gái nó -tao sẽ ra xin số điện thoại _1 đứa nữa cũng nói và thế là Tuấn bị một đám người bu quanhThấy thế nhỏ nghĩ nên cứu Tuấn vì cứ ngỡ trên máy bay tuấn đã đỡ nó ( tg : Bà nhi nhà k thấy là tại bà ngã vào người ta ak , còn bảo người ta đỡ nữa chứ .......đúng là hết nói nổi) và thế là Nhỏ liền ra tay cứu giúp-Anh ak chúng ta đi thôi , còn đứng đó làm j _ nhỏ đi sang chỗ Tuấn nói làm cả bon con gái chết đứng vì ngỡ hắn chưa có người yêuTuấn lúc đầu hơi ngơ ngác nhưng lúc sau cũng cùng nó phối hợp và thế là anh Tuấn nhà ta thoát nạn , nhỏ xong thì đi luôn-Cô làm j mà vừa nãy xưng anh anh em em vs tôi hả ?_Tuấn vội nói - Tôi vừa cứu anh đấy vậy bây h k ai nợ ai .....Ok_ nhỏ nói - Cảm ơn .... hẹn gặp lại _ nói rồi Tuấn đi luônNhỏ cũng đi , Tuấn thấy nhỏ đi theo liền nói -sao cô cứ đi theo tôi thế -K đi đường này thì đi đường nào có mỗi cái đường này thôi-Cô thấy tôi đẹp quá ak mà vừa đi vừa nhìn tôi thế -Uk công nhận đẹp thật y nhu con Mực nhà tôi-con Mực sao là mực - Ys tôi là con dog Mực tôi nuôi mới chết hôm kia _nhỏ nói rồi nhìn Tuấn cười và cũng bỏ chạy luônTuấn thấy thế tức k có từ nào tả nổi liền đuổi theo nhỏ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Đây là tại sao Tuấn bảo có duyên vs nhỏ đó~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.