Chương 20
Bạch Y Thần
23/07/2020
5 năm sau....
Tại sân bây lớn nhât Thành Phố T - Trung Quốc.
Hai thân ảnh một lớn một nhỏ đang nắm tay nhau cùng đi cùng nhau đi trong khi hau hàng vệ sinh đang vây quanh để bảo vệ. Một cô gái vô ý va vào người con gái với mái tóc đen óng ánh
- Xin lỗi... Xin lỗi _ Người con gái kia vội vã xin lỗi
- Không sao. Cẩn thận một chút! _ Người con gái đang đeo kính râm nhẹ nhàng nở một nụ cười
- Chị là ảnh hậu Jasmin? _ Người con gái kia mở to mắt nhìn
- À... Chào! Tôi là Jasmin _ Vâng cô gái đó chính là Hoắc Tiệp Dao đó ạ
- Chị cho em chụp chung một tấm ảnh được chứ? _ Người con gái kia hí hửng nói
- Được thôi! _ Hoắc Tiệp Dao không ngần ngại mà đồng ý
Cô gái kia nhanh tay lấy chiếc điện thoại ra chụp một vài tấm cho cả cô và cả đứa bé tên Hoắc Bạch Ngôn kia nữa. Sau khi Hoắc Tiệp Dao và Hoắc Bạch Ngôn rời đi thì cô gái lúc nảy mới hét lên như điên dại. Đàm Thiếu Vũ bước đi theo sau lắc đầu rồi thở dài một tiếng
- Dao Dao chờ anh! _ Đàm Thiếu Vũ hét lớn
- Á.... Hai mẹ con ta quên Papa rồi! _ Hoắc Tiệp Dao nhỏ giọng thì thầm vào tai con trai mình
- Mama đại nhân là mẹ quên Papa không phải con! _ Hoắc Bạch Ngôn chu cái môi nhỏ nhắn ấy lên bất mãn
- Được được. Là mẹ quên! _ Hoắc Tiệp Dao nở một nụ cười dịu dàng
Đàm Thiếu Vũ chạy lại chỗ mà hai mẹ con cô đang đứng thở hồng hộc
- Hai mẹ con em quên anh rồi sao? _ Đàm Thiếu Vũ làm vẻ giận dỗi
- Haha... Em xin lỗi _ Hoắc Tiệp Dao vị cậu chọc cho cười đến rạng rỡ
Cả nhà 3 người bề ngoài thì hạnh phúc nhưng ai biết được.... Trong đó vẫn có uẩn khúc
Bên trong Lãnh Thị. Lãnh Thiếu Phàm thường ngày lạnh lùng kể từ ngày Hoắc Tiệp Dao biến mất càng lạnh lùng và tàn khốc hơn. Lí Kiên và Lí Khiêm bước vào với vẻ mặt khá phân vân
- Chuyện gì? _ Lãnh Thiếu Phàm lạnh lẽo nói
- Lão đại.... Chị dâu... Về rồi... Nhưng.... _ Lí Khiêm ấp úng
- Nhưng thế nào? _ Lãnh Thiếu Phàm kích động quát lên
- Chị ấy về với... Đàm Thiếu Vũ... Và... Còn có 1 cậu nhóc tầm 5t nữa ạ! _ Lí Kiên nói nốt lời
- Vậy sao? Đã có con rồi sao? Lí Kiên, Lí Khiêm bắt thằng bé ấy xuống Lãnh Ngục! _ Lãnh Thiếu Phàm lạnh lùng ra lệnh
Lí Kiên và Lí Khiêm do dự một hồi cũng gật đầu rồi đi mất. Lãnh Thiếu Phàm bên trong phòng như điên loạn đập phá đồ
- Hoắc Tiệp Dao.... Em được lắm để tôi xem và tên đó hạnh phúc được bao lâu... _ Lãnh Thiếu Phàm gầm lên đến đáng sợ.
Tối hôm đó, Hoắc Tiệp Dao cùng Đàm Thiếu Vũ và tiểu bảo bối Hoắc Bạch Ngôn trở về Hoắc Gia. Ba mẹ Hoắc thấy cô liền ôm chầm lấy con gái. 5 năm xa cách khiến mẹ cô khóc không ngừng. Hiện tại Hoắc Tiệp Nhân và Đường Bách Vy đã kết hôn và có một cậu con trai cũng tầm 4t tên Hoắc Tiệp Long.
- Bạch Ngôn con cùng Tiệp Long lên phòng chơi đi. Cẩn thận một chút! _ Hoắc Tiệp Dao dịu dàng xoa đầu con trai
- Dạ mẹ! _ Hoắc Bạch Ngôn ngoan ngoãn gật đầu rồi cùng Hoắc Tiệp Long về phòng
Khi hai đứa nhỏ đã rời đi thì Ba mẹ Hoắc mới gọi ba mẹ Lãnh đến. Nhưng lại không cho Lãnh Thiếu Phàm biết vì sợ anh sẽ uy hiếp Hoắc Tiệp Dao
- Dao Dao. Những năm qua con sống tốt chứ? _ Kim Ngân Quỳnh não nề nói
- Sư mẫu con vẫn khỏe! _ Hoắc Tiệp Dao nở một nụ cười nhạt
- Con và Thiếu Vũ đây là? _ Cảnh Tiên Mẫn nheo mày lại
- Thiếu Vũ là ba nuôi của Bạch Ngôn. Con không muốn thằng bé thắc mắc về ba mình nên con không nói rõ! _ Hoắc Tiệp Dao nhỏ giọng
- Dao Dao. Xem như mẹ xin con. Con hãy cho Bạch Ngôn nhận lại gia đình đi... Được không? Xem như mẹ xin con đó Dao Dao! _ Kim Ngân Quỳnh khóc nức nở
- Sư mẫu.... Con.... Con... _ Hoắc Tiệp Dao do dự
Cô đang do dự bỗng nhiên Hoắc Tiệp Long từ trên phòng chạy xuống với bộ dạng hớt ha hớt hải như sắp khóc
- Tiệp Long có việc gì vậy con?_ Đường Bách Vy lo lắng ôm chặt con trai vào lòng
- Cô Dao Dao... Anh Bạch Ngôn... Anh Bạch Ngôn.... _ Hoắc Tiệp Long vừa thở vừa nói
- Bạch Ngôn... Bạch Ngôn làm sao? Bạch Ngôn làm sao? _ Hoắc Tiệp Dao đứng phăng dậy lo lắng nói
- Lúc nảy... Con và anh Bạch Ngôn đang chơi... Thì... Có một đám người... Mặc đồ đen... Xông vào bắt lấy anh Bạch Ngôn đưa đi! _ Hoắc Tiệp Long vừa dứt lời liền òa khóc
Hoắc Tiệp Dao nghe xong cũng hồn bay phách lạc. Thẫn thờ ngã khụy xuống
- Dao Dao. Em có sao không? _ Đàm Thiếu Vũ đỡ lấy cô hỏi đầy lo lắng
- Thiếu Phàm...chắc chắn Là Thiếu Phàm.... Sư phụ đưa con đến Lãnh Ngục... Con phải cứu Bạch Ngôn nếu không Thiếu Phàm... Anh ấy sẽ giết Bạch Ngôn mất... _ Hoắc Tiệp Dao lay người Lãnh Duật
Lãnh Duật gật đầu rồi chở cô và cả Hoắc Tiệp Nhân đến Lãnh Ngục.... Vừa bước vào Lãnh Ngục....
Tại sân bây lớn nhât Thành Phố T - Trung Quốc.
Hai thân ảnh một lớn một nhỏ đang nắm tay nhau cùng đi cùng nhau đi trong khi hau hàng vệ sinh đang vây quanh để bảo vệ. Một cô gái vô ý va vào người con gái với mái tóc đen óng ánh
- Xin lỗi... Xin lỗi _ Người con gái kia vội vã xin lỗi
- Không sao. Cẩn thận một chút! _ Người con gái đang đeo kính râm nhẹ nhàng nở một nụ cười
- Chị là ảnh hậu Jasmin? _ Người con gái kia mở to mắt nhìn
- À... Chào! Tôi là Jasmin _ Vâng cô gái đó chính là Hoắc Tiệp Dao đó ạ
- Chị cho em chụp chung một tấm ảnh được chứ? _ Người con gái kia hí hửng nói
- Được thôi! _ Hoắc Tiệp Dao không ngần ngại mà đồng ý
Cô gái kia nhanh tay lấy chiếc điện thoại ra chụp một vài tấm cho cả cô và cả đứa bé tên Hoắc Bạch Ngôn kia nữa. Sau khi Hoắc Tiệp Dao và Hoắc Bạch Ngôn rời đi thì cô gái lúc nảy mới hét lên như điên dại. Đàm Thiếu Vũ bước đi theo sau lắc đầu rồi thở dài một tiếng
- Dao Dao chờ anh! _ Đàm Thiếu Vũ hét lớn
- Á.... Hai mẹ con ta quên Papa rồi! _ Hoắc Tiệp Dao nhỏ giọng thì thầm vào tai con trai mình
- Mama đại nhân là mẹ quên Papa không phải con! _ Hoắc Bạch Ngôn chu cái môi nhỏ nhắn ấy lên bất mãn
- Được được. Là mẹ quên! _ Hoắc Tiệp Dao nở một nụ cười dịu dàng
Đàm Thiếu Vũ chạy lại chỗ mà hai mẹ con cô đang đứng thở hồng hộc
- Hai mẹ con em quên anh rồi sao? _ Đàm Thiếu Vũ làm vẻ giận dỗi
- Haha... Em xin lỗi _ Hoắc Tiệp Dao vị cậu chọc cho cười đến rạng rỡ
Cả nhà 3 người bề ngoài thì hạnh phúc nhưng ai biết được.... Trong đó vẫn có uẩn khúc
Bên trong Lãnh Thị. Lãnh Thiếu Phàm thường ngày lạnh lùng kể từ ngày Hoắc Tiệp Dao biến mất càng lạnh lùng và tàn khốc hơn. Lí Kiên và Lí Khiêm bước vào với vẻ mặt khá phân vân
- Chuyện gì? _ Lãnh Thiếu Phàm lạnh lẽo nói
- Lão đại.... Chị dâu... Về rồi... Nhưng.... _ Lí Khiêm ấp úng
- Nhưng thế nào? _ Lãnh Thiếu Phàm kích động quát lên
- Chị ấy về với... Đàm Thiếu Vũ... Và... Còn có 1 cậu nhóc tầm 5t nữa ạ! _ Lí Kiên nói nốt lời
- Vậy sao? Đã có con rồi sao? Lí Kiên, Lí Khiêm bắt thằng bé ấy xuống Lãnh Ngục! _ Lãnh Thiếu Phàm lạnh lùng ra lệnh
Lí Kiên và Lí Khiêm do dự một hồi cũng gật đầu rồi đi mất. Lãnh Thiếu Phàm bên trong phòng như điên loạn đập phá đồ
- Hoắc Tiệp Dao.... Em được lắm để tôi xem và tên đó hạnh phúc được bao lâu... _ Lãnh Thiếu Phàm gầm lên đến đáng sợ.
Tối hôm đó, Hoắc Tiệp Dao cùng Đàm Thiếu Vũ và tiểu bảo bối Hoắc Bạch Ngôn trở về Hoắc Gia. Ba mẹ Hoắc thấy cô liền ôm chầm lấy con gái. 5 năm xa cách khiến mẹ cô khóc không ngừng. Hiện tại Hoắc Tiệp Nhân và Đường Bách Vy đã kết hôn và có một cậu con trai cũng tầm 4t tên Hoắc Tiệp Long.
- Bạch Ngôn con cùng Tiệp Long lên phòng chơi đi. Cẩn thận một chút! _ Hoắc Tiệp Dao dịu dàng xoa đầu con trai
- Dạ mẹ! _ Hoắc Bạch Ngôn ngoan ngoãn gật đầu rồi cùng Hoắc Tiệp Long về phòng
Khi hai đứa nhỏ đã rời đi thì Ba mẹ Hoắc mới gọi ba mẹ Lãnh đến. Nhưng lại không cho Lãnh Thiếu Phàm biết vì sợ anh sẽ uy hiếp Hoắc Tiệp Dao
- Dao Dao. Những năm qua con sống tốt chứ? _ Kim Ngân Quỳnh não nề nói
- Sư mẫu con vẫn khỏe! _ Hoắc Tiệp Dao nở một nụ cười nhạt
- Con và Thiếu Vũ đây là? _ Cảnh Tiên Mẫn nheo mày lại
- Thiếu Vũ là ba nuôi của Bạch Ngôn. Con không muốn thằng bé thắc mắc về ba mình nên con không nói rõ! _ Hoắc Tiệp Dao nhỏ giọng
- Dao Dao. Xem như mẹ xin con. Con hãy cho Bạch Ngôn nhận lại gia đình đi... Được không? Xem như mẹ xin con đó Dao Dao! _ Kim Ngân Quỳnh khóc nức nở
- Sư mẫu.... Con.... Con... _ Hoắc Tiệp Dao do dự
Cô đang do dự bỗng nhiên Hoắc Tiệp Long từ trên phòng chạy xuống với bộ dạng hớt ha hớt hải như sắp khóc
- Tiệp Long có việc gì vậy con?_ Đường Bách Vy lo lắng ôm chặt con trai vào lòng
- Cô Dao Dao... Anh Bạch Ngôn... Anh Bạch Ngôn.... _ Hoắc Tiệp Long vừa thở vừa nói
- Bạch Ngôn... Bạch Ngôn làm sao? Bạch Ngôn làm sao? _ Hoắc Tiệp Dao đứng phăng dậy lo lắng nói
- Lúc nảy... Con và anh Bạch Ngôn đang chơi... Thì... Có một đám người... Mặc đồ đen... Xông vào bắt lấy anh Bạch Ngôn đưa đi! _ Hoắc Tiệp Long vừa dứt lời liền òa khóc
Hoắc Tiệp Dao nghe xong cũng hồn bay phách lạc. Thẫn thờ ngã khụy xuống
- Dao Dao. Em có sao không? _ Đàm Thiếu Vũ đỡ lấy cô hỏi đầy lo lắng
- Thiếu Phàm...chắc chắn Là Thiếu Phàm.... Sư phụ đưa con đến Lãnh Ngục... Con phải cứu Bạch Ngôn nếu không Thiếu Phàm... Anh ấy sẽ giết Bạch Ngôn mất... _ Hoắc Tiệp Dao lay người Lãnh Duật
Lãnh Duật gật đầu rồi chở cô và cả Hoắc Tiệp Nhân đến Lãnh Ngục.... Vừa bước vào Lãnh Ngục....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.