Chương 14: Cố nhân
Hoa Điền Bắc
13/08/2013
La Lăng Thu, gặp lại sau! Vui vẻ cười đùa đã qua, gặp lại sau!
Chúc Nhan cái gì cũng không hỏi, không có nghĩa là An Ninh có thể
cái gì cũng không nói. La Lăng Thu này vốn là nhạc đệm để cho không khí
hài hòa trở nên khá cứng ngắc. Chúc Nhan phân phó Trầm Khinh lập tức trở về đặt vé máy bay, càng sớm càng tốt.
Trầm Khinh làm việc hiệu suất rất cao, không bao lâu liền có vé máy
bay vào buổi tối. Trở lại thành phố A là vào rạng sáng, ngồi vào chỗ của xe hơi được điều tới, không khí giữa Chúc Nhan cùng An Ninh rất cứng
ngắc.
Sau khi xuống xe, An Ninh chủ động lấy lòng kéo cánh tay Chúc Nhan,
thái độ của Chúc Nhan ngầm đồng ý. Chúc Nhan ngầm đồng ý, cuối cùng An
Ninh thở dài một hơi. Trở lại gian phòng An Ninh chủ động hầu hạ Chúc
Nhan tắm rửa. Gương mặt Chúc Nhan vẫn lạnh lùng, không nói lời nào cũng
không tỏ thái độ, mặc cho An Ninh ở trước mặt anh lấy lòng.
Lúc An Ninh lấy tay nhẹ nhàng đem sữa tắm bôi ở trên người Chúc
Nhan, cô chú ý tới thân thể Chúc Nhan thay đổi. Chúc Nhan cúi đầu nhìn
thân thể một chút, nhưng không có khuynh hướng đòi hỏi. An Ninh do dự
thật lâu, rốt cục lấy hết dũng khí từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy Chúc
Nhan cao hơn cô gần một cái đầu, dùng hai tay khéo léo bôi sữa tắm ở
trước ngực Chúc Nhan vuốt ve trên dưới. Rõ ràng Chúc Nhan hít thở trở
nên ồ ồ mà dồn dập, có thể chính là anh đứng ở nơi đó mặc cho An Ninh
lấy lòng mình, ý nghĩ không một chút chủ động.
Vì em trai ở Mỹ quốc xa xôi, vì tự do của mình, An Ninh rốt cục bỏ
xuống tất cả tôn nghiêm đi tới trước Chúc Nhan, kiễng chân hôn lên môi
có chút lạnh như băng của anh, phía dưới lặng lẽ vươn tay cầm cực nóng
của anh.
Chúc Nhan vẫn như cũ không có tiến thêm một bước hành động, ngay khi An Ninh sắp tuyệt vọng, Chúc Nhan rốt cục nhịn không được đoạt lại
quyền chủ động, hung hăng mà đem An Ninh đặt ở trên vách tường lạnh như
băng, bừa bãi mà làm nhục môi đỏ mọng giống như cánh hoa của cô.
Chúc Nhan vừa hôn An Ninh, vừa lấy một chân của cô lên quấn ở ngang
hông của anh, tư thế hai người liền tựa vào trên tường tiến vào cô, bắt
đầu thô bạo mà cuồng loạn cướp đoạt. Làm được nữa chừng, toàn thân An
Ninh xụi lơ nhịn không được từ trên tường rơi đến trên sàn nhà. Chúc
Nhan ôm lấy An Ninh giống như nước, mềm mại, để cho cô bám vào ở trên cổ của anh, anh liền tựa vào trên tường, bắt đầu công kích cuồng liệt hơn.
Làm lúc An Ninh khóc tới khiến cho người ta ngập đầu, Chúc Nhan như
cũ cực nóng chịu đựng, không một chút dấu hiệu kết thúc. Đến cuối cùng,
An Ninh giống như một con thuyền lá mặc cho Chúc Nhan cuồng phong bạo vũ mang theo trong thế giới dục vọng nước chảy bèo trôi ở cô. Rốt cục đợi
được lúc Chúc Nhan kết thúc, An Ninh đã không biết cô đến tột cùng đặt
lên mấy đỉnh cao. Lúc Chúc Nhan tắm rửa xong lau khô thân thể cho cô đặt ở trên giường, An Ninh vùi vào trong ngực Chúc Nhan, thân thể còn chưa
từ trong dư âm mà khôi phục như cũ, vẫn nhịn không được run nhè nhẹ.
Động tình như vậy mà không giúp được An Ninh, khiến Chúc Nhan nhịn
không được đem cô đặt ở dưới thân lần nữa. Lúc hết thảy đều kết thúc,
trong phòng đã thấy được một chút bình minh của sáng sớm.
Chúc Nhan nghiêng người nằm ở trên giường, hoàn toàn mà ôm An Ninh
vào trong ngực, vô cùng mệt mỏi hai người rốt cục lâm vào im lặng mà ngủ say.
Khi An Ninh…tỉnh lại, bên trong phòng một chút màu vàng, thậm chí đã hoàng hôn rồi. Mà Chúc Nhan lại vẫn đang ngủ say. An Ninh nhìn gần
khuôn mặt Chúc Nhan ngủ trong gang tấc, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Chúc Nhan tựa hồ nhận thấy được có người đang nhìn mình, lông mi run rẩy, mở mắt.
“An Ninh.” Chúc Nhan mặt không biểu tình nhìn An Ninh.
“Ừ.” An Ninh không biết Chúc Nhan cuối cùng là có ý gì.
“An Ninh.” Chúc Nhan lập lại.
“Ừ. Làm sao vậy?” An Ninh không hiểu ra sao.
“Cùng nhau xuống địa ngục đi!” Chúc Nhan nhìn ánh mắt An Ninh, thản nhiên nói ra một câu như vậy không giải thích được.
Chúc Nhan nói xong, để lại An Ninh mê mang, đứng dậy đến phòng tắm tắm rửa.
Cơm nước xong, An Ninh chủ động hướng Chúc Nhan thẳng thắn quan hệ của cô cùng La Lăng Thu.
“Bọn em trước kia là quan hệ bạn tốt, hơn nữa sau này em sẽ không …
có cùng anh ấy liên hệ nữa rồi.” An Ninh thề nói mà cam đoan.
“Từ hôm nay trở đi, em phải đi theo bên cạnh anh. Anh ở nhà, em cũng ở nhà; Anh ra ngoài, em cũng ra ngoài.” Chúc Nhan hạ tối hậu thư.
Nhưng thật ra An Ninh muốn biết chuyện hứa hẹn lúc trước của Chúc
Nhan để cho cô học đại học ở đây có tính toán gì hay không. Nhưng mà, cô không dám vào lúc này mà lên tiếng hỏi, cũng đã là cuối tháng chín rồi, trên căn bản tất cả đại học cũng đã tựu trường. Nhưng mà, Chúc Nhan còn không có bất kỳ hành động. Hơn nữa, nếu như sau này Chúc Nhan ra ngoài
cũng muốn mang theo cô, có phải hay không nói rõ, tự do của cô đã mất
đi? Này, là trừng phạt sao?
Lúc An Ninh phát hiện máy tính xách tay vẫn đặt ở trong phòng ngủ
không thấy nữa, cô hoàn toàn hiểu được, mình lần nữa bị Chúc Nhan giam
cầm rồi.
Nhưng thật ra cuộc sống của Chúc Nhan rất đơn giản, đi công ty xử lý chuyện, thỉnh thoảng sẽ gặp hai người khách hàng, bất quá tình huống
như thế rất ít, bởi vì đại đa số khách hàng đều là do quản lý bên dưới
tiếp đãi . Có thể để cho Chúc Nhan tiếp đãi khách hàng cũng không nhiều, bất quá từng người cũng là có lai lịch lớn . Cũng chính là mỗi một lần
Chúc Nhan tiếp đãi khách hàng, cũng sẽ mang đến cho công ty một hạng mục tương đối lớn.
Chúc Nhan cũng là thường xuyên đi Câu lạc bộ “Phương thức”. Nơi đó
trên căn bản đang trong giai đoạn sửa sang, đang chuẩn bị kinh doanh.
Lần đầu tiên An Ninh cùng Chúc Nhan ra ngoài, chính là vì nghi thức
cắt băng khánh thành Câu lạc bộ “Phương thức”. Nghi thức cắt băng rất
long trọng, nhân vật chính trị quan trọng thường xuyên xuất hiện ở tin
tức tới không ít, cũng không có thiếu minh tinh nổi danh. Lúc tiến hành
cắt băng, làm ông chủ, Chúc Nhan tự nhiên ở lúc mới bắt đầu hoạt động sẽ tới nơi này. Chúc Nhan mang theo An Ninh ngồi ở bữa tiệc khách quý nhìn trên đài biểu diễn, thỉnh thoảng có một hai người tới chào hỏi. Mỗi
người thấy An Ninh cùng Chúc Nhan tay trong tay ngồi cùng một chỗ, cũng
sẽ thản nhiên mà đánh giá một phen. Cho nên, An Ninh cảm thấy rất không
được tự nhiên.
Thật vất vả đợi đến thời gian cắt băng, sau khi Chúc Nhan đi lên
thảm đỏ An Ninh mới thở dài một hơi. Bất quá, kể từ sau khi Chúc Nhan
rời khỏi, ánh mắt mọi người nhìn An Ninh càng thêm lớn mật càng thêm
không chút kiêng kỵ.
Nhan thiếu dẫn theo phụ nữ ra ngoài, cho dù ai cũng muốn biết rõ lai lịch của cô gái này, để ngày sau dễ dàng làm việc. Nhưng thật ra, bên
ngoài sớm đã có lời đồn đãi nói Nhan thiếu không gần nữ sắc rốt cục cũng vẫn nuôi dưỡng một tình nhân bên người. Nhưng mà loại lời đồn đãi này ở trên xã hội thượng lưu truyền đi một chút sau liền sụp đổ. Bởi vì, Chúc Nhan vẫn như cũ là gương mặt lạnh lùng mang theo mấy người cận vệ cao
lớn uy mãnh tham dự mọi trường hợp, đâu có nhìn thấy qua bóng dáng phụ
nữ?
Nhưng mà, ngay khi tất cả mọi người cho rằng đây chẳng qua là một lời nói dối, thì Chúc Nhan mang theo An Ninh xuất hiện.
An Ninh không phải là nữ minh tinh cũng không phải là danh gia vọng
tộc, tự nhiên khiến cho mọi người suy đoán một hồi. An Ninh không biết
là, ngay khi đoạn thời gian kia cô ngồi ở bữa tiệc khách quý, đã không
hơn mười người thông qua các loại con đường để nghe xuất thân cùng tính
cách yêu thích của cô.
Bất quá, bọn họ tự nhiên là cái gì cũng tra không được, Chúc Nhan
ngay từ lúc tính mang An Ninh đi theo bên cạnh anh, cũng đã đem tất cả
tin tức của An Ninh cho tới Vương Anh cùng Trần Tuấn đều phong tỏa. Anh
không muốn có người chú ý đến An Ninh, cho dù là thông qua cái bậc thang An Ninh này đến gần mình, cũng không thể.
Sau khu chấm dứt cắt băng, các vị khách nhận được thư mời đều có thể đến câu lạc bộ hưởng thụ phục vụ miễn phí. Sau khi Chúc Nhan dặn dò
quản lý nơi này mấy câu, đi qua bữa tiệc mang theo An Ninh rời đi dưới
con mắt nhìn trừng trừng của mọi người.
Xế chiều Chúc Nhan không có chuyện gì, dẫn theo An Ninh đến nơi
chuyên kinh doanh quần áo nữ mua không ít y phục, An Ninh đi theo bên
cạnh anh, tự nhiên không thể thiếu muốn mua một số quần áo chính thức.
An Ninh vẫn chờ, chờ Chúc Nhan mở miệng nói lên chuyện học. Nhưng mà đợi đến giữa tháng mười, Chúc Nhan cũng không có đề cập tới chuyện này. Hơn nữa, An Ninh còn nhận một cái tin tức làm cho cô suy sụp.
Hôm nay, Chúc Nhan mang theo An Ninh đi “Phương thức” giải trí. Chúc Nhan ở chỗ này bao lấy một gian phòng tắm hơi chuyên dụng, lại mới xây
cũng chỉ có một mình anh có tư cách đi vào. Bất quá, Chúc Nhan vẫn chưa
từng đi , hai ngày mưa liên tục, khí trời không tốt lắm, An Ninh có
chiều hướng cảm mạo, Chúc Nhan liền quyết định mang cô tới phòng tắm
hơi, để giải trừ sự mệt mỏi.
Nhưng lúc hai người ở trong một phòng tương đối được đóng kín, Chúc
Nhan lại bắt đầu rục rịch. Ở trong hoàn cảnh lạ lẫm, An Ninh bởi vì khẩn trương, thân thể nhạy cảm dị thường, bị Chúc Nhan trêu chọc mà kinh
hoảng thở gấp liên tục. Chúc Nhan thấy bộ dạng này của An Ninh, hăng hái càng thêm ngẩng cao. Bất quá, hai ngày qua thân thể An Ninh không thoải mái, Chúc Nhan cũng không có làm quá mức, một lần sau khi chấm dứt liền ôm An Ninh hôn nhẹ mò mẫm, không hề có tiến thêm một động tác nữa.
Nữa chừng, An Ninh thật sự không thích ứng được với không khí nóng
thấp bên trong phòng, cảm thấy hít thở có chút không thoải mái, trước
hết đi ra. Chúc Nhan mỗi lần ở phòng tắm hơi cũng phải xông cho đã, anh
dặn dò An Ninh ở bên trong đại sảnh chờ anh.
Vừa mới trải qua một cuộc An Ninh cảm thấy mỏi mệt dị thường, sau
khi Tiểu Lý an bài, ngồi ở trên ghế đại sảnh uống một ly sữa nóng, buồn
ngủ. Ngay khi lúc cô sắp ngủ, nghe được một thanh âm quen thuộc đang gọi tên của cô. An Ninh mê mang mà mở mắt ra, theo thanh âm nhìn sang, thậm chí thấy Bạch Sa Sa. Trong nháy mắt như vậy, An Ninh cảm giác mình đang nằm mơ, nhưng mà ngay lúc khi cô mê mang, Bạch Sa Sa đã không chút
khách khí mà ngồi ở bên người cô rồi.
“Bạch Sa Sa?” An Ninh có chút không xác định mà hỏi. Cô bây giờ
không phải là nên ở trường học sáng tác vẽ tranh tốt nghiệp sao? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.