Chương 7:
Địch Túy Sơn
05/01/2023
Áp lực thi đấu đè nặng lên mỗi người, hầu như ai cũng ở trong phòng luyện tập cả ngày, nếu mệt mỏi thì tìm một xó nào đó nghỉ ngơi một lúc.
Trình Hướng luyện đến quá trưa, cậu cảm thấy hơi mệt, đầu óc cũng mệt mỏi liền khoác quần áo rúc tới một góc nghỉ ngơi.
Nhắm mắt một lúc cậu mơ màng ngủ.
Giấc mơ hỗn loạn trở nên ướt át, sức lực cả người cũng như được tháo ra, cậu giống như dẫm vào vũng bùn không đứng lên được, cậu uể oải mấy lần mới mở mắt ra được.
Trước mắt là gò má Phí Lật, anh nhắm hai mắt giống như đang ngủ.
Anh cùng Phí Tư Dặc là anh em cùng cha khác mẹ, nghe nói mẹ anh là một người mẫu nước ngoài, cho nên mặt anh pha trộn, đường cắt khuôn mặt cũng sâu, lông mi dài cong.
Nhìn dáng vẻ an tĩnh không giống bình thường luôn tươi cười giống như ánh mặt trời, như một chàng thiếu niên Hy Lạp làm người khác tim đập bình bịch.
Trình Hướng còn thấy những đội khác đang luyện tập vũ đạo vì vậy cậu giật giật ngón tay, muốn rón rén đứng lên tiếp tục tập luyện.
Mới động một cái, cậu chợt cứng người, khuôn mặt trắng nõn nhanh chóng trở thành thẹn thùng đỏ mặt.
Có người đắp áo khoác cho cậu, mà ở dưới được áo che, tay Phí Lật đang lặng lẽ tiến tới giữa hai chân cậu.
Trong lòng Trình Hướng hoảng loạn, không dám cử động nhỏ.
Cậu sợ bị những người khác phát giác, nhịn tiếng rên rỉ, mạnh mẽ nhắm mắt.
Phí Lật lại, lại dám ở trong phòng tập luyện...!
Nơi này không chỉ có đồng đội đang tập luyện mà còn có mấy cái máy quay để ở tường, nếu như bị quay được...
Trình Hướng sợ đến mức sống lưng phát run, cậu chỉ có thể tiếp tục giả vờ ngủ, tay cậu run lập cập ngăn cổ tay Phí lật lục lọi, cầu xin anh dừng động tác.
Phí Lật nhỏ tuổi hơn cậu, còn đang chuẩn bị học đại học, nhưng cổ tay lại có lực, giống như kìm sắt, từ ngón tay Trình Hướng kiên định chui sâu vào trong, ngón tay thon dài đâm vào sâu trong âm môi, mật huyệt nóng ẩm.
Trình Hướng cảm thấy tuyệt vọng, chỉ có thể cắn môi, không dám phát ra tiếng rên rỉ nào.
Ngón tay linh hoạt đẩy thịt non mềm nóng, ngón tay co lại cố ý gãi, kích thích Trình Hướng cuộn ngón chân, trong lòng cậu bực bội, trong lòng hét chói tai.
Thân thể cậu quá nhạy cảm, quá dễ lên đỉnh, một cỗ dâm dịch tràn ra ngoài giống như không kìm được.
Cậu hoảng hốt, hoang mang lo sợ, trong đầu cậu suy nghĩ nếu quần lót ướt đẫm, quần tập luyện cũng ướt thì làm sao. Trong phòng này rất nhiều người, bọn họ nhất định sẽ nhìn ra.
Tim cậu như treo trên cổ họng, giống như bên trên có một con dao muốn rơi xuống.
Cậu hít nhẹ mũi, cưỡng ép nuốt nước mắt sắp trào ra, cố gắng nhịn tiếng khóc run sợ.
Bỗng nhiên, Phí Lật giống như trong mơ trở mình, hơi nóng bỗng nhiên tới gần.
Trình Hướng sợ mở mắt ra, cậu phát hiện Phí Lật nằm nghiêng, mặt đang quay về bên cậu, hô hấp anh đều đặn, khuôn mặt an nhiên, nhìn giống như đang ngủ.
Nhưng anh nói thầm.
"Anh, tách chân ra, để cho em thao mông anh."
Vành mắt Trình Hướng đỏ bừng, nhìn sắc mặt anh ung dung, cậu run run cầu xin.
"Tiểu Lật, xin em đừng..."
"Anh không ngoan, em sẽ ở chỗ này dùng dương vật thao anh."
Phí Lật cong môi giống như ở trong mộng đẹp ngọt ngào, lời nói rất nhỏ, như là ảo giác.
Chỉ là những người thấy việc hoang đường này sẽ không biết lúc không có ai sẽ nói những cái gì, lời đồn đại khó nói sẽ truyền qua tai vô số người.
Cậu sợ, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, sau đó cậu cắn môi, hơi tách hai chân ra.
Bàn tay ẩn dưới lớp áo phân ra hai ngón tay ở sau miệng huyệt vuốt ve mấy vòng sau đó cắm vào.
Trước sau bị ngón tay xâm nhập, Trình Hướng rất sợ, kẹp eo nhỏ, cậu cảm nhận rõ ngón tay đi sâu vào, tim cậu đập nhanh, máu trong người chảy nhanh lúc nào cũng có thể nổ tung.
Lúc này Trình Hướng bị kích thích không cách nào ngăn được, cậu vừa thoải mái vừa ướt lại không thể kêu, cả người cậu nóng lên, hai chân không kìm được cuộn chặt. Cậu chìm sâu trong khoái cảm.
Ngón tay Phí Lật nhanh chóng rút ra cắm vào một lúc, bỗng nhiên anh mở mắt, nở nụ cười rực rỡ với cậu.
Lúc này Trình Hướng bị nụ cười ấy mê hoặc, anh bỗng nhiên ngồi dậy.
Anh giống như tỉnh ngủ, lại hơi tò mò cúi người, xích lại gần Trình Hướng, anh nghi ngờ lên tiếng đồng thời dùng thân mình che lại, ngón tay cắm mấy chục cái trong cơ thể cậu.
"A, anh không tỉnh vậy em gọi anh."
Phút chốc các đồng đội nhìn theo, Trình Hướng suýt kêu thành tiếng, cả người run rẩy, quần trong ướt một mảng.
Cậu mất mặt muốn khóc, trên mặt nóng bừng. Cậu không biết làm thế nào, ngay cả ngồi dậy cậu cũng không dám.
Mà Phí Lật rút ngón tay ướt đẫm, lau lên chân mềm mại của cậu.
Trình Hướng luyện đến quá trưa, cậu cảm thấy hơi mệt, đầu óc cũng mệt mỏi liền khoác quần áo rúc tới một góc nghỉ ngơi.
Nhắm mắt một lúc cậu mơ màng ngủ.
Giấc mơ hỗn loạn trở nên ướt át, sức lực cả người cũng như được tháo ra, cậu giống như dẫm vào vũng bùn không đứng lên được, cậu uể oải mấy lần mới mở mắt ra được.
Trước mắt là gò má Phí Lật, anh nhắm hai mắt giống như đang ngủ.
Anh cùng Phí Tư Dặc là anh em cùng cha khác mẹ, nghe nói mẹ anh là một người mẫu nước ngoài, cho nên mặt anh pha trộn, đường cắt khuôn mặt cũng sâu, lông mi dài cong.
Nhìn dáng vẻ an tĩnh không giống bình thường luôn tươi cười giống như ánh mặt trời, như một chàng thiếu niên Hy Lạp làm người khác tim đập bình bịch.
Trình Hướng còn thấy những đội khác đang luyện tập vũ đạo vì vậy cậu giật giật ngón tay, muốn rón rén đứng lên tiếp tục tập luyện.
Mới động một cái, cậu chợt cứng người, khuôn mặt trắng nõn nhanh chóng trở thành thẹn thùng đỏ mặt.
Có người đắp áo khoác cho cậu, mà ở dưới được áo che, tay Phí Lật đang lặng lẽ tiến tới giữa hai chân cậu.
Trong lòng Trình Hướng hoảng loạn, không dám cử động nhỏ.
Cậu sợ bị những người khác phát giác, nhịn tiếng rên rỉ, mạnh mẽ nhắm mắt.
Phí Lật lại, lại dám ở trong phòng tập luyện...!
Nơi này không chỉ có đồng đội đang tập luyện mà còn có mấy cái máy quay để ở tường, nếu như bị quay được...
Trình Hướng sợ đến mức sống lưng phát run, cậu chỉ có thể tiếp tục giả vờ ngủ, tay cậu run lập cập ngăn cổ tay Phí lật lục lọi, cầu xin anh dừng động tác.
Phí Lật nhỏ tuổi hơn cậu, còn đang chuẩn bị học đại học, nhưng cổ tay lại có lực, giống như kìm sắt, từ ngón tay Trình Hướng kiên định chui sâu vào trong, ngón tay thon dài đâm vào sâu trong âm môi, mật huyệt nóng ẩm.
Trình Hướng cảm thấy tuyệt vọng, chỉ có thể cắn môi, không dám phát ra tiếng rên rỉ nào.
Ngón tay linh hoạt đẩy thịt non mềm nóng, ngón tay co lại cố ý gãi, kích thích Trình Hướng cuộn ngón chân, trong lòng cậu bực bội, trong lòng hét chói tai.
Thân thể cậu quá nhạy cảm, quá dễ lên đỉnh, một cỗ dâm dịch tràn ra ngoài giống như không kìm được.
Cậu hoảng hốt, hoang mang lo sợ, trong đầu cậu suy nghĩ nếu quần lót ướt đẫm, quần tập luyện cũng ướt thì làm sao. Trong phòng này rất nhiều người, bọn họ nhất định sẽ nhìn ra.
Tim cậu như treo trên cổ họng, giống như bên trên có một con dao muốn rơi xuống.
Cậu hít nhẹ mũi, cưỡng ép nuốt nước mắt sắp trào ra, cố gắng nhịn tiếng khóc run sợ.
Bỗng nhiên, Phí Lật giống như trong mơ trở mình, hơi nóng bỗng nhiên tới gần.
Trình Hướng sợ mở mắt ra, cậu phát hiện Phí Lật nằm nghiêng, mặt đang quay về bên cậu, hô hấp anh đều đặn, khuôn mặt an nhiên, nhìn giống như đang ngủ.
Nhưng anh nói thầm.
"Anh, tách chân ra, để cho em thao mông anh."
Vành mắt Trình Hướng đỏ bừng, nhìn sắc mặt anh ung dung, cậu run run cầu xin.
"Tiểu Lật, xin em đừng..."
"Anh không ngoan, em sẽ ở chỗ này dùng dương vật thao anh."
Phí Lật cong môi giống như ở trong mộng đẹp ngọt ngào, lời nói rất nhỏ, như là ảo giác.
Chỉ là những người thấy việc hoang đường này sẽ không biết lúc không có ai sẽ nói những cái gì, lời đồn đại khó nói sẽ truyền qua tai vô số người.
Cậu sợ, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, sau đó cậu cắn môi, hơi tách hai chân ra.
Bàn tay ẩn dưới lớp áo phân ra hai ngón tay ở sau miệng huyệt vuốt ve mấy vòng sau đó cắm vào.
Trước sau bị ngón tay xâm nhập, Trình Hướng rất sợ, kẹp eo nhỏ, cậu cảm nhận rõ ngón tay đi sâu vào, tim cậu đập nhanh, máu trong người chảy nhanh lúc nào cũng có thể nổ tung.
Lúc này Trình Hướng bị kích thích không cách nào ngăn được, cậu vừa thoải mái vừa ướt lại không thể kêu, cả người cậu nóng lên, hai chân không kìm được cuộn chặt. Cậu chìm sâu trong khoái cảm.
Ngón tay Phí Lật nhanh chóng rút ra cắm vào một lúc, bỗng nhiên anh mở mắt, nở nụ cười rực rỡ với cậu.
Lúc này Trình Hướng bị nụ cười ấy mê hoặc, anh bỗng nhiên ngồi dậy.
Anh giống như tỉnh ngủ, lại hơi tò mò cúi người, xích lại gần Trình Hướng, anh nghi ngờ lên tiếng đồng thời dùng thân mình che lại, ngón tay cắm mấy chục cái trong cơ thể cậu.
"A, anh không tỉnh vậy em gọi anh."
Phút chốc các đồng đội nhìn theo, Trình Hướng suýt kêu thành tiếng, cả người run rẩy, quần trong ướt một mảng.
Cậu mất mặt muốn khóc, trên mặt nóng bừng. Cậu không biết làm thế nào, ngay cả ngồi dậy cậu cũng không dám.
Mà Phí Lật rút ngón tay ướt đẫm, lau lên chân mềm mại của cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.