Chương 122
Xuân Đao Hàn
28/04/2021
Dấm vương ghen là có đạo lý. Gần đây cư dân mạng đang điên cuồng lan truyền tin đồn về Thịnh Kiều và Mạnh Tinh Trầm. Bởi vì ảnh đế đã nhiều năm không đóng phim truyền hình. Nói theo kiểu của người trong vòng thì dân điện ảnh chạy đi đóng phim truyền hình là rớt giá thảm hại. Mà cái tin tức đang lan truyền này thật sự rất não tàn. Nói cái gì Mạnh Tinh Trầm là vì Thịnh Kiều mới nhận kịch bản, dẫn phát một trận đại chiến giữa hai nhà.
May mà Bối Minh Phàm nhanh chóng bác bỏ tin đồn, doanh tiêu hào tuôn ra tin tức Mạnh Tinh Trầm là bạn học của Hàn đạo điễn, có cả ảnh chụp tốt nghiệp chung, nhờ vậy mới phá tan được mấy cái tin vịt vỉa hè kia.
Lúc trước, Bối Minh Phàm còn lo lắng bộ cổ trang Thịnh Kiều đang đóng không đủ nhiệt độ vì cô không chịu xào tai tiếng với Tằng Minh. Sau khi Thịnh Kiều cự tuyệt chuyện xào tai tiếng, Bối Minh Phàm vẫn luôn sứt đầu mẻ trán suy nghĩ cách tạo đề tài. Ai ngờ hiện tại không cần làm gì hết, việc cứu tràng của Thịnh Kiều và việc xuất hiện cùng Mạnh Tinh Trầm đã kéo nhiệt độ cho cả hai đoàn phim. Đúng là giúp hóa giải một mối nguy trong lòng.
Mỗi ngày giống nhau, buổi sáng Thịnh Kiều sẽ quay phim với Nguyện Trục, cảnh quay bên đây nhiều hơn. Đến trưa, đôi khi cô không có giờ để ăn cơm, cầm hộp cơm, nhảy lên xe, chạy qua đoàn phim Đông Phong Phá. Trên xe, cô vừa ăn vừa chuyển đổi trạng thái nhân vật.
Dù sao thì buổi sáng cô mới nhập vai một con khỉ nhỏ lòng đầy căm phẫn mà nói “Tôn Ngộ Không sư tổ chính là thần tượng của ta, là niềm kiêu ngạo của loài khỉ chúng ta. Ngươi dám khinh thường sư tổ, ta đánh chết ngươi!”; đến buổi chiều phải nặng nề nói “Tham sống sợ chết mà sinh tồn như vậy thì có khác gì đã chết?”
May mà thời gian sau đó, cốt truyện của Nguyện Trục bắt đầu đi vào con đường ngược tâm, tâm tình của con khỉ nhỏ không còn vô tư vô lo không sợ trời không sợ đất như trước nữa, bắt đầu có chút giống với nhân vật Tống Viện của Đông Phong Phá, một người tứ cố vô thân, trước mắt không đường để đi.
Hai nhân vật đều là hình tượng thảm thiết bi tráng. Cơ bản những cảnh quay sau đó đều phải dùng tâm tình bi thảm để diễn tả, ảnh hưởng rất lớn đến cảm xúc của diễn viên. Thịnh Kiều mỗi ngày đều nhập vai, nhập đến mức bao nhiêu tinh lực và tâm tư đều đặt vào vai diễn. Có đôi lúc diễn xong rồi vẫn không thể thoát vai, dần dần, cảm xúc và tâm trạng của cô cũng trở nên trầm trọng, không buồn nói chuyện với ai.
Trạng thái này của cô đương nhiên thích hợp để diễn kịch, nhưng sẽ không tốt cho bản thân cô sau này. Mạnh Tinh Trầm mỗi lần diễn xong đều sẽ cố ý nói chuyện vu vơ, giúp đỡ lôi kéo cô thoát khỏi tâm trạng kia, nhưng hiệu quả không lớn lắm. Đinh Giản nhìn thấy, lo lắng muốn chết luôn, sợ cô diễn xong 2 bộ phim này, một Tiểu Kiều hoạt bát đáng yêu lại biến mất thì phải làm sao.
Chỉ có mỗi đêm, khi Thịnh Kiều nói chuyện điện thoại với Hoắc Hi, mới thấy cô trở về với dáng vẻ trước kia, một chút dị thường cũng không có.
Đọc FULL bộ truyện.
Định Giản ở bên cạnh quan sát, lo lắng hãi hùng, sợ Thịnh Kiều bị tâm thần phân liệt.
Thịnh Kiều cấm Đinh Giản báo cáo tình hình với Hoắc Hi, sợ ảnh hưởng tới việc học của anh. Đinh Giản không dám khai báo, buồn bã mở di động lướt tin, phát hiện đêm tiệc âm nhạc cuối tuần này sẽ tổ chức ở Hàng Châu, có sự góp mặt của Triệu Ngu.
Đinh Giản xoay chuyển tròng mắt, nảy ra một ý hay, vội vàng nhắn tin wechat cho Triệu Ngu, đem tình hình gần đây của Thịnh Kiều kể ra hết. Triệu Ngu hồi âm rất nhanh.
TN >> Yên tâm, giao cho tôi.
Không lâu sau, Thịnh Kiều đang nằm trên giường đọc kịch bản thì nhận được tin nhắn của Triệu ngu.
TN >> Tiên nữ đang làm gì đó?
TK >> Tiên nữ đang đọc kịch bản.
TN >> Tiên nữ có nhớ hộ pháp không?
TK >> Tiên nữ không có rảnh.
Triệu Ngu ở bên kia cười phá lên, sau đó mới nhắn tiếp.
TN >> Nè, cuối tuần tui sẽ tới Hàng Châu dự Đêm Nhạc Ánh Sáng. Tui gửi vé cho bà, bà tới tiếp ứng cho tui nhé.
TK >> Không rảnh, tui bận đóng phim.
TN >> Chỉ có một buổi tối, chỉ có 2 giờ cũng không được hả? Bà có phải không muốn tiếp ứng cho tui hông?
TK >> Đại quân Ngu Mỹ Nhân (tên fandom của Triệu Ngu) không thiếu một người là tui nha.
TN >> Không đi tui tuyệt giao à.
TK >> … bà có biết cái hành vi này giống như bạn trai cùng bạn gái cãi nhau xong lôi chuyện chia tay ra hù dọa hông?
TN >> Tui mặc kệ, tui vô cớ gây rối vậy đó. Bà tới hay không?
TK >> … được rồi.
Triệu Ngu lúc này mới vừa lòng, trước khi bỏ điện thoại, còn nhớ dặn dò.
TN >> Đèn tiếp ứng của tui là màu hồng đó nha /moa moa/
Bỏ điện thoại qua một bên, Thịnh Kiều cầm kịch bản lên đọc tiếp. Cô đang đọc đến đoạn con khỉ nhỏ bị nhốt trong lò luyện đan, bốn phía đều là liệt hỏa. Con khỉ nhỏ bị thiêu, đau đớn muốn chết, lăn lộn trên mặt đất, khàn giọng kêu gào những cái tên mà nàng quen biết, cầu xin bọn họ tới cứu nàng. Nhưng những người đó chỉ đứng bên ngoài đỉnh lô, lạnh lùng nhìn nàng. Cùng lúc đó, Hoa Quả Sơn trải qua một trận thảm sát, tiếng kêu rên vang lên tận trời. Nàng ở trong lò luyện đan, nhìn thấy tình cảnh ấy, giãy giụa muốn thoát ra, đem thân người tông vào đỉnh lô, da thịt đốt cháy từng lớp từng lớp một, cả người máu me đầm đìa, vẫn không cách gì thoát nổi, cuối cùng, tuyệt vọng chảy ra một hàng lệ máu, từ đó hai mắt mù lòa.
Thịnh Kiều một bên đọc kịch bản, một bên học lời thoại, bắt đầu nhập tâm. Đinh Giản chen ngang giựt lấy.
“Chị đừng đọc nữa. Cuối tuần không phải chị muốn đi xem Triệu Ngu sao? Bảng đèn, đèn tiếp ứng gì đó cần phải chuẩn bị mà.”
Thịnh Kiều liếc một cái.
“Em có vẻ hiểu chuyện fangirl hơi nhiều rồi nha.”
“Đi theo chị, không muốn biết cũng phải biết mà.”
Thịnh Kiều không đọc kịch bản nữa, mở di động, mua vật tiếp ứng cho Triệu Ngu, còn thảo luận với Đinh Giản xem nên dùng kiểu chữ gì cho đẹp mắt.
Đinh Giản lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thời gian đóng phim trôi qua rất mau, rất nhanh đã đến cuối tuần. Thịnh Kiều thông báo với hai đoàn phim để họ không xếp lịch quay cảnh đêm cho ngày hôm đó. Sau khi hoàn thành cảnh diễn ban ngày, Phương Bạch cầm theo vật tiếp ứng chạy tới phim trường để đón Thịnh Kiều, sau đó đưa cô tới hiện trường buổi lễ.
Triệu Ngu đã gửi vé vào cửa từ sớm. Thịnh Kiều mặc áo trắng, đội mũ, đeo khẩu trang, ngồi trên xe đợi đến lúc gần mở màn mới lần mò đi vào khán đài.
Đêm Nhạc Ánh Sáng là nhạc hội lớn nhất của mùa hè, không chỉ có phần phát giải nhân khí mà còn có phần biểu diễn của khách quý.
Thịnh Kiều đi vào, nhìn thấy toàn khán phòng đều là đèn màu đỏ và đèn màu hồng. Lúc này mới biết thì ra Thẩm Tuyển Ý cũng sẽ đến.
Nếu Hoắc Hi không xuất ngoại, phỏng chừng đêm nay chính là trận chiến của 3 vị thần tiên.
Thịnh Kiều tìm được ghế ngồi, là hàng đầu tiên của khu trung tâm, phía trước là khu vực của khách quý. Thịnh Kiều nhìn thấy người ngồi ngay trước mặt cô là Hồ Duệ Văn. Cô ghé người vào lan can, kêu nhỏ.
“Duệ Duệ. Duệ Duệ.”
Xung quanh cô toàn là fangirl, mọi người ai cũng đang kêu gào tên của idol nhà mình. Tiếng kêu của Thịnh Kiều hòa lẫn vào âm thanh của các cô ấy, Hồ Duệ Văn có vẻ không nghe được nên không có quay đầu lại. Thịnh Kiều bất đắc dĩ phải ngồi trở xuống.
Cô gái ngồi bên cạnh tò mò hỏi.
“Bạn thuộc nhà Hồ Duệ Văn à?”
“Không phải.”
“Vậy bạn kêu tên cậu ấy làm gì?”
“Kêu chơi cho vui.”
Buổi lễ chưa bắt đầu. MC và nhân viên công tác còn đang thảo luận lịch trình. Phóng viên thì đang bận phỏng vấn từng vị khách quý. Không khí nhìn chung rất náo nhiệt.
Thịnh Kiều buồn chán ngồi trên ghế, quay trái quay phải, ngó đông ngó tây, thầm nghĩ, nếu Hoắc Hi cũng ở đây thì tốt rồi, thật là nhớ sân khấu biểu diễn của anh a~
Cô đang thất thần. Hiện trường đột nhiên phát ra một trận thét chói tai. Mấy người ngồi bên cạnh cô đặc biệt gào thét vang dội hơn hết thảy. Thịnh Kiều tưởng chương trình bắt đầu rồi. Ai ngờ lúc cô ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy màn ảnh trên sân khấu đang quay chính diện khuôn mặt của cô.
Cô rõ ràng đội mũ và đeo khẩu trang, không biết là anh thợ quay phim nào có hỏa nhãn kim tinh (con mắt thần thông), có thể nhận ra cô như vậy.
Ban đầu khán giả ở hiện trường còn không biết vì sao màn hình trên sân khấu vẫn cứ dừng lại ở hình ảnh cái người bao kín mít trên khán đài kia. Sau đó mọi người càng nhìn càng thấy không đúng lắm. Cái người này nhìn quen quen, hình như là minh tinh trà trộn vào khán giả. Đợi có người nhận ra đó là Thịnh Kiều, tức khắc thét chói tai, những người khác không hiểu gì nhưng cũng thét theo, đó là hiệu ứng lan tỏa của fangirl.
Thịnh Kiều thấy giấu không được nữa, vì máy quay kia vẫn cứ dừng lại trên người cô, bất đắc dĩ, chỉ có thể gỡ khẩu trang và lột mũ xuống, tươi cười vẫy tay với màn ảnh.
Thế là toàn trường đều nhìn thấy Thịnh Kiều đang ngồi trên khán đài.
Các vị khách quý cũng rất ngạc nhiên. Hồ Duệ Văn lập tức quay đầu lại, thấy đúng là cô, đứng bật dậy, chạy lăng xăng tới bên cạnh, kích động hỏi.
“Tiểu Kiều tỷ tỷ, sao chị cũng tới? Sao chị lại ngồi ở đây? Chị tới xem em sao?”
Ngồi xung quanh toàn là fan của Hồ Duệ Văn, thấy cậu chạy lại, ai cũng muốn phát điên.
“Aaaaaaaaa Duệ Duệ, aaaaaaa bảo bối, nhìn mama, nhìn mama!”
Giới truyền thông nghe tin có minh tinh ngồi trên khán đài, lập tức hành động, vác camera và microphone chạy tới, hưng phấn phỏng vấn cô.
“Thịnh Kiều, thực không ngờ có thể nhìn thấy cô ở đây. Hôm nay cô tới để xem Thẩm Tuyển Ý à?”
Thịnh Kiều: “???”
Chúng Ý Nhân ngồi bên cạnh: “Hừ!”
Thịnh Kiều im lặng mở balo, lôi bảng đèn, mở ra, ánh sáng màu hồng nhạt bắn ra bốn phía, hiển hiện 4 chữ thật to, Ngu Ngu Tiên Nữ.
Phóng viên: “…”
Haiz… còn tưởng bắt được tin giật gân chứ.
Nhóm Ngu Mỹ Nhân ở hiện trường nhìn màn hình lớn, thấy Thịnh Kiều lấy ra bảng đèn màu hồng liền kích động hét lớn… aaaaaaa người nhà chúng ta aaaaaa. Sau đó Ngu Mỹ Nhân bắt đầu hô to tên Triệu Ngu, không khí sôi nổi cực điểm.
Chuyện xôn xao này mãi đến lúc MC lên sân khấu tuyên bố buổi lễ bắt đầu mới chấm dứt. Thịnh Kiều ngồi ở đó cũng rất bận rộn, bị hết người này tới người kia chạy qua xin chữ ký, những người ngồi gần thì tranh thủ xin chụp ảnh chung.
Buổi lễ vừa bắt đầu, tin tức Thịnh Kiều đến xem Đêm Nhạc Ánh Sáng đã lan truyền khắp mạng xã hội. Phản ứng đầu tiên của quần chúng ăn dưa giống y như giới truyền thông, đệch mợ nó, cô nàng đi xem Thẩm Tuyển Ý, chuyện tình kia là thật rồi.
Ai ngờ bấm vào đọc tin lại thấy Thịnh Kiều mang theo đèn tiếp ứng cho Triệu Ngu.
Hi Quang >> ai từng nói mình là độc duy đó?
Cộng đồng mạng nhanh chóng moi được tin tức, Thịnh Kiều và Triệu Ngu có quan hệ không tệ khi quay hình chung trong chương trình Thế Giới Lớn Như Vậy. Đêm nay Thịnh Kiều có lẽ là đi ủng hộ cho tỷ muội thôi.
Sau đó, khi Triệu Ngu lên sân khấu thì càng chứng thực điểm này. Sau khi biểu diễn xong, lúc gần xuống đài, Triệu Ngu đột nhiên giơ tay hướng về phía khán đài nơi Thịnh Kiều đang ngồi, nháy mắt một cái. Khu vực khán đài đó không có fan Triệu Ngu, cho nên ngón tay kia chỉ có thể đang hướng về Thịnh Kiều.
Cư dân mạng >> Khoan đã, đột nhiên tui muốn ship couple này a~
Ngươi ở trên đài biểu diễn, ta ở dưới đài tiếp ứng. Ngươi hướng ta nháy mắt, ta hướng ngươi mĩm cười. Trong mắt hai ta, chỉ có hình ảnh của người kia.
Đờ mờ~ Quá chất!
Từ tình cảm tỷ muội, không hiểu sao lại nhanh chóng bẻ hướng như bão táp, chuyển sang bách hợp (tình cảm nữ x nữ). Fan Kiều và Ngu Mỹ Nhân đập cỡ nào cũng đập không được.
Chờ buổi lễ kết thúc, có người chụp được cảnh Triệu Ngu ôm Thịnh Kiều ở hậu trường, còn sờ đầu cô, thiệt ra là Triệu Ngu đang xem miệng vết thương, nhưng bị lan truyền rồi đồn thổi thành cái gì vẻ mặt sủng nịnh sờ đầu yêu thương.
Cộng đồng mạng >> Aaaaaaaaa Tiên nữ CP, khóa!!!
Ai công ai thụ?
Nhìn rõ ràng như vậy mà không thấy sao. Triệu Ngu công khí mười phần a~ Thịnh Kiều mềm mại nhu mì chỉ có thể là thụ.
Không không. Vẻ mặt ôn nhu của Thịnh Kiều khi yên lặng ngồi trên khán đài tiếp ứng rõ ràng là vẻ mặt của phúc hắc công a~
Nói tóm lại, cp này tui sẽ theo đến thiên hoang địa lão! (trời đất tan biến)
Cái gì mà cp tìm mã, cp tiền thối, cp thắng lợi, dẹp hết qua một bên đi. Tiên nữ chỉ có thể ở cạnh tiên nữ! Bọn tui đồng ý hôn nhân này, mời hai người lập tức đi Đan Mạch kết hôn đi. Tiền vé máy bay bọn tui trả.
Ngu Mỹ Nhân: “…”
Fan Kiều: “…”
Từ đây, đồng chí Thịnh Kiều rốt cuộc có đủ tai tiếng với 3 hòn núi lớn của Cbiz.
Rất nhiều năm về sau, cộng đồng mạng vẫn gọi cô bằng biệt danh: sơn nữ nhân (cô gái núi).
May mà Bối Minh Phàm nhanh chóng bác bỏ tin đồn, doanh tiêu hào tuôn ra tin tức Mạnh Tinh Trầm là bạn học của Hàn đạo điễn, có cả ảnh chụp tốt nghiệp chung, nhờ vậy mới phá tan được mấy cái tin vịt vỉa hè kia.
Lúc trước, Bối Minh Phàm còn lo lắng bộ cổ trang Thịnh Kiều đang đóng không đủ nhiệt độ vì cô không chịu xào tai tiếng với Tằng Minh. Sau khi Thịnh Kiều cự tuyệt chuyện xào tai tiếng, Bối Minh Phàm vẫn luôn sứt đầu mẻ trán suy nghĩ cách tạo đề tài. Ai ngờ hiện tại không cần làm gì hết, việc cứu tràng của Thịnh Kiều và việc xuất hiện cùng Mạnh Tinh Trầm đã kéo nhiệt độ cho cả hai đoàn phim. Đúng là giúp hóa giải một mối nguy trong lòng.
Mỗi ngày giống nhau, buổi sáng Thịnh Kiều sẽ quay phim với Nguyện Trục, cảnh quay bên đây nhiều hơn. Đến trưa, đôi khi cô không có giờ để ăn cơm, cầm hộp cơm, nhảy lên xe, chạy qua đoàn phim Đông Phong Phá. Trên xe, cô vừa ăn vừa chuyển đổi trạng thái nhân vật.
Dù sao thì buổi sáng cô mới nhập vai một con khỉ nhỏ lòng đầy căm phẫn mà nói “Tôn Ngộ Không sư tổ chính là thần tượng của ta, là niềm kiêu ngạo của loài khỉ chúng ta. Ngươi dám khinh thường sư tổ, ta đánh chết ngươi!”; đến buổi chiều phải nặng nề nói “Tham sống sợ chết mà sinh tồn như vậy thì có khác gì đã chết?”
May mà thời gian sau đó, cốt truyện của Nguyện Trục bắt đầu đi vào con đường ngược tâm, tâm tình của con khỉ nhỏ không còn vô tư vô lo không sợ trời không sợ đất như trước nữa, bắt đầu có chút giống với nhân vật Tống Viện của Đông Phong Phá, một người tứ cố vô thân, trước mắt không đường để đi.
Hai nhân vật đều là hình tượng thảm thiết bi tráng. Cơ bản những cảnh quay sau đó đều phải dùng tâm tình bi thảm để diễn tả, ảnh hưởng rất lớn đến cảm xúc của diễn viên. Thịnh Kiều mỗi ngày đều nhập vai, nhập đến mức bao nhiêu tinh lực và tâm tư đều đặt vào vai diễn. Có đôi lúc diễn xong rồi vẫn không thể thoát vai, dần dần, cảm xúc và tâm trạng của cô cũng trở nên trầm trọng, không buồn nói chuyện với ai.
Trạng thái này của cô đương nhiên thích hợp để diễn kịch, nhưng sẽ không tốt cho bản thân cô sau này. Mạnh Tinh Trầm mỗi lần diễn xong đều sẽ cố ý nói chuyện vu vơ, giúp đỡ lôi kéo cô thoát khỏi tâm trạng kia, nhưng hiệu quả không lớn lắm. Đinh Giản nhìn thấy, lo lắng muốn chết luôn, sợ cô diễn xong 2 bộ phim này, một Tiểu Kiều hoạt bát đáng yêu lại biến mất thì phải làm sao.
Chỉ có mỗi đêm, khi Thịnh Kiều nói chuyện điện thoại với Hoắc Hi, mới thấy cô trở về với dáng vẻ trước kia, một chút dị thường cũng không có.
Đọc FULL bộ truyện.
Định Giản ở bên cạnh quan sát, lo lắng hãi hùng, sợ Thịnh Kiều bị tâm thần phân liệt.
Thịnh Kiều cấm Đinh Giản báo cáo tình hình với Hoắc Hi, sợ ảnh hưởng tới việc học của anh. Đinh Giản không dám khai báo, buồn bã mở di động lướt tin, phát hiện đêm tiệc âm nhạc cuối tuần này sẽ tổ chức ở Hàng Châu, có sự góp mặt của Triệu Ngu.
Đinh Giản xoay chuyển tròng mắt, nảy ra một ý hay, vội vàng nhắn tin wechat cho Triệu Ngu, đem tình hình gần đây của Thịnh Kiều kể ra hết. Triệu Ngu hồi âm rất nhanh.
TN >> Yên tâm, giao cho tôi.
Không lâu sau, Thịnh Kiều đang nằm trên giường đọc kịch bản thì nhận được tin nhắn của Triệu ngu.
TN >> Tiên nữ đang làm gì đó?
TK >> Tiên nữ đang đọc kịch bản.
TN >> Tiên nữ có nhớ hộ pháp không?
TK >> Tiên nữ không có rảnh.
Triệu Ngu ở bên kia cười phá lên, sau đó mới nhắn tiếp.
TN >> Nè, cuối tuần tui sẽ tới Hàng Châu dự Đêm Nhạc Ánh Sáng. Tui gửi vé cho bà, bà tới tiếp ứng cho tui nhé.
TK >> Không rảnh, tui bận đóng phim.
TN >> Chỉ có một buổi tối, chỉ có 2 giờ cũng không được hả? Bà có phải không muốn tiếp ứng cho tui hông?
TK >> Đại quân Ngu Mỹ Nhân (tên fandom của Triệu Ngu) không thiếu một người là tui nha.
TN >> Không đi tui tuyệt giao à.
TK >> … bà có biết cái hành vi này giống như bạn trai cùng bạn gái cãi nhau xong lôi chuyện chia tay ra hù dọa hông?
TN >> Tui mặc kệ, tui vô cớ gây rối vậy đó. Bà tới hay không?
TK >> … được rồi.
Triệu Ngu lúc này mới vừa lòng, trước khi bỏ điện thoại, còn nhớ dặn dò.
TN >> Đèn tiếp ứng của tui là màu hồng đó nha /moa moa/
Bỏ điện thoại qua một bên, Thịnh Kiều cầm kịch bản lên đọc tiếp. Cô đang đọc đến đoạn con khỉ nhỏ bị nhốt trong lò luyện đan, bốn phía đều là liệt hỏa. Con khỉ nhỏ bị thiêu, đau đớn muốn chết, lăn lộn trên mặt đất, khàn giọng kêu gào những cái tên mà nàng quen biết, cầu xin bọn họ tới cứu nàng. Nhưng những người đó chỉ đứng bên ngoài đỉnh lô, lạnh lùng nhìn nàng. Cùng lúc đó, Hoa Quả Sơn trải qua một trận thảm sát, tiếng kêu rên vang lên tận trời. Nàng ở trong lò luyện đan, nhìn thấy tình cảnh ấy, giãy giụa muốn thoát ra, đem thân người tông vào đỉnh lô, da thịt đốt cháy từng lớp từng lớp một, cả người máu me đầm đìa, vẫn không cách gì thoát nổi, cuối cùng, tuyệt vọng chảy ra một hàng lệ máu, từ đó hai mắt mù lòa.
Thịnh Kiều một bên đọc kịch bản, một bên học lời thoại, bắt đầu nhập tâm. Đinh Giản chen ngang giựt lấy.
“Chị đừng đọc nữa. Cuối tuần không phải chị muốn đi xem Triệu Ngu sao? Bảng đèn, đèn tiếp ứng gì đó cần phải chuẩn bị mà.”
Thịnh Kiều liếc một cái.
“Em có vẻ hiểu chuyện fangirl hơi nhiều rồi nha.”
“Đi theo chị, không muốn biết cũng phải biết mà.”
Thịnh Kiều không đọc kịch bản nữa, mở di động, mua vật tiếp ứng cho Triệu Ngu, còn thảo luận với Đinh Giản xem nên dùng kiểu chữ gì cho đẹp mắt.
Đinh Giản lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thời gian đóng phim trôi qua rất mau, rất nhanh đã đến cuối tuần. Thịnh Kiều thông báo với hai đoàn phim để họ không xếp lịch quay cảnh đêm cho ngày hôm đó. Sau khi hoàn thành cảnh diễn ban ngày, Phương Bạch cầm theo vật tiếp ứng chạy tới phim trường để đón Thịnh Kiều, sau đó đưa cô tới hiện trường buổi lễ.
Triệu Ngu đã gửi vé vào cửa từ sớm. Thịnh Kiều mặc áo trắng, đội mũ, đeo khẩu trang, ngồi trên xe đợi đến lúc gần mở màn mới lần mò đi vào khán đài.
Đêm Nhạc Ánh Sáng là nhạc hội lớn nhất của mùa hè, không chỉ có phần phát giải nhân khí mà còn có phần biểu diễn của khách quý.
Thịnh Kiều đi vào, nhìn thấy toàn khán phòng đều là đèn màu đỏ và đèn màu hồng. Lúc này mới biết thì ra Thẩm Tuyển Ý cũng sẽ đến.
Nếu Hoắc Hi không xuất ngoại, phỏng chừng đêm nay chính là trận chiến của 3 vị thần tiên.
Thịnh Kiều tìm được ghế ngồi, là hàng đầu tiên của khu trung tâm, phía trước là khu vực của khách quý. Thịnh Kiều nhìn thấy người ngồi ngay trước mặt cô là Hồ Duệ Văn. Cô ghé người vào lan can, kêu nhỏ.
“Duệ Duệ. Duệ Duệ.”
Xung quanh cô toàn là fangirl, mọi người ai cũng đang kêu gào tên của idol nhà mình. Tiếng kêu của Thịnh Kiều hòa lẫn vào âm thanh của các cô ấy, Hồ Duệ Văn có vẻ không nghe được nên không có quay đầu lại. Thịnh Kiều bất đắc dĩ phải ngồi trở xuống.
Cô gái ngồi bên cạnh tò mò hỏi.
“Bạn thuộc nhà Hồ Duệ Văn à?”
“Không phải.”
“Vậy bạn kêu tên cậu ấy làm gì?”
“Kêu chơi cho vui.”
Buổi lễ chưa bắt đầu. MC và nhân viên công tác còn đang thảo luận lịch trình. Phóng viên thì đang bận phỏng vấn từng vị khách quý. Không khí nhìn chung rất náo nhiệt.
Thịnh Kiều buồn chán ngồi trên ghế, quay trái quay phải, ngó đông ngó tây, thầm nghĩ, nếu Hoắc Hi cũng ở đây thì tốt rồi, thật là nhớ sân khấu biểu diễn của anh a~
Cô đang thất thần. Hiện trường đột nhiên phát ra một trận thét chói tai. Mấy người ngồi bên cạnh cô đặc biệt gào thét vang dội hơn hết thảy. Thịnh Kiều tưởng chương trình bắt đầu rồi. Ai ngờ lúc cô ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy màn ảnh trên sân khấu đang quay chính diện khuôn mặt của cô.
Cô rõ ràng đội mũ và đeo khẩu trang, không biết là anh thợ quay phim nào có hỏa nhãn kim tinh (con mắt thần thông), có thể nhận ra cô như vậy.
Ban đầu khán giả ở hiện trường còn không biết vì sao màn hình trên sân khấu vẫn cứ dừng lại ở hình ảnh cái người bao kín mít trên khán đài kia. Sau đó mọi người càng nhìn càng thấy không đúng lắm. Cái người này nhìn quen quen, hình như là minh tinh trà trộn vào khán giả. Đợi có người nhận ra đó là Thịnh Kiều, tức khắc thét chói tai, những người khác không hiểu gì nhưng cũng thét theo, đó là hiệu ứng lan tỏa của fangirl.
Thịnh Kiều thấy giấu không được nữa, vì máy quay kia vẫn cứ dừng lại trên người cô, bất đắc dĩ, chỉ có thể gỡ khẩu trang và lột mũ xuống, tươi cười vẫy tay với màn ảnh.
Thế là toàn trường đều nhìn thấy Thịnh Kiều đang ngồi trên khán đài.
Các vị khách quý cũng rất ngạc nhiên. Hồ Duệ Văn lập tức quay đầu lại, thấy đúng là cô, đứng bật dậy, chạy lăng xăng tới bên cạnh, kích động hỏi.
“Tiểu Kiều tỷ tỷ, sao chị cũng tới? Sao chị lại ngồi ở đây? Chị tới xem em sao?”
Ngồi xung quanh toàn là fan của Hồ Duệ Văn, thấy cậu chạy lại, ai cũng muốn phát điên.
“Aaaaaaaaa Duệ Duệ, aaaaaaa bảo bối, nhìn mama, nhìn mama!”
Giới truyền thông nghe tin có minh tinh ngồi trên khán đài, lập tức hành động, vác camera và microphone chạy tới, hưng phấn phỏng vấn cô.
“Thịnh Kiều, thực không ngờ có thể nhìn thấy cô ở đây. Hôm nay cô tới để xem Thẩm Tuyển Ý à?”
Thịnh Kiều: “???”
Chúng Ý Nhân ngồi bên cạnh: “Hừ!”
Thịnh Kiều im lặng mở balo, lôi bảng đèn, mở ra, ánh sáng màu hồng nhạt bắn ra bốn phía, hiển hiện 4 chữ thật to, Ngu Ngu Tiên Nữ.
Phóng viên: “…”
Haiz… còn tưởng bắt được tin giật gân chứ.
Nhóm Ngu Mỹ Nhân ở hiện trường nhìn màn hình lớn, thấy Thịnh Kiều lấy ra bảng đèn màu hồng liền kích động hét lớn… aaaaaaa người nhà chúng ta aaaaaa. Sau đó Ngu Mỹ Nhân bắt đầu hô to tên Triệu Ngu, không khí sôi nổi cực điểm.
Chuyện xôn xao này mãi đến lúc MC lên sân khấu tuyên bố buổi lễ bắt đầu mới chấm dứt. Thịnh Kiều ngồi ở đó cũng rất bận rộn, bị hết người này tới người kia chạy qua xin chữ ký, những người ngồi gần thì tranh thủ xin chụp ảnh chung.
Buổi lễ vừa bắt đầu, tin tức Thịnh Kiều đến xem Đêm Nhạc Ánh Sáng đã lan truyền khắp mạng xã hội. Phản ứng đầu tiên của quần chúng ăn dưa giống y như giới truyền thông, đệch mợ nó, cô nàng đi xem Thẩm Tuyển Ý, chuyện tình kia là thật rồi.
Ai ngờ bấm vào đọc tin lại thấy Thịnh Kiều mang theo đèn tiếp ứng cho Triệu Ngu.
Hi Quang >> ai từng nói mình là độc duy đó?
Cộng đồng mạng nhanh chóng moi được tin tức, Thịnh Kiều và Triệu Ngu có quan hệ không tệ khi quay hình chung trong chương trình Thế Giới Lớn Như Vậy. Đêm nay Thịnh Kiều có lẽ là đi ủng hộ cho tỷ muội thôi.
Sau đó, khi Triệu Ngu lên sân khấu thì càng chứng thực điểm này. Sau khi biểu diễn xong, lúc gần xuống đài, Triệu Ngu đột nhiên giơ tay hướng về phía khán đài nơi Thịnh Kiều đang ngồi, nháy mắt một cái. Khu vực khán đài đó không có fan Triệu Ngu, cho nên ngón tay kia chỉ có thể đang hướng về Thịnh Kiều.
Cư dân mạng >> Khoan đã, đột nhiên tui muốn ship couple này a~
Ngươi ở trên đài biểu diễn, ta ở dưới đài tiếp ứng. Ngươi hướng ta nháy mắt, ta hướng ngươi mĩm cười. Trong mắt hai ta, chỉ có hình ảnh của người kia.
Đờ mờ~ Quá chất!
Từ tình cảm tỷ muội, không hiểu sao lại nhanh chóng bẻ hướng như bão táp, chuyển sang bách hợp (tình cảm nữ x nữ). Fan Kiều và Ngu Mỹ Nhân đập cỡ nào cũng đập không được.
Chờ buổi lễ kết thúc, có người chụp được cảnh Triệu Ngu ôm Thịnh Kiều ở hậu trường, còn sờ đầu cô, thiệt ra là Triệu Ngu đang xem miệng vết thương, nhưng bị lan truyền rồi đồn thổi thành cái gì vẻ mặt sủng nịnh sờ đầu yêu thương.
Cộng đồng mạng >> Aaaaaaaaa Tiên nữ CP, khóa!!!
Ai công ai thụ?
Nhìn rõ ràng như vậy mà không thấy sao. Triệu Ngu công khí mười phần a~ Thịnh Kiều mềm mại nhu mì chỉ có thể là thụ.
Không không. Vẻ mặt ôn nhu của Thịnh Kiều khi yên lặng ngồi trên khán đài tiếp ứng rõ ràng là vẻ mặt của phúc hắc công a~
Nói tóm lại, cp này tui sẽ theo đến thiên hoang địa lão! (trời đất tan biến)
Cái gì mà cp tìm mã, cp tiền thối, cp thắng lợi, dẹp hết qua một bên đi. Tiên nữ chỉ có thể ở cạnh tiên nữ! Bọn tui đồng ý hôn nhân này, mời hai người lập tức đi Đan Mạch kết hôn đi. Tiền vé máy bay bọn tui trả.
Ngu Mỹ Nhân: “…”
Fan Kiều: “…”
Từ đây, đồng chí Thịnh Kiều rốt cuộc có đủ tai tiếng với 3 hòn núi lớn của Cbiz.
Rất nhiều năm về sau, cộng đồng mạng vẫn gọi cô bằng biệt danh: sơn nữ nhân (cô gái núi).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.