Chương 152
Xuân Đao Hàn
28/04/2021
Bình luận
—— rất thích không khí ở chung của hai người họ.
—— vô tình rải đường mới là đòn trí mạng.
—— Hoắc Hi cũng quá sủng đi. Ai nói nhà gái cho không biếu không thì hãy trợn mắt chó lên mà xem cho kỹ kìa.
—— diễn xuất của thị đế rất tốt.
—— luôn có đám chó thành tinh nhảy ra sủa bậy.
Hai người nhanh chóng tìm được ngôi nhà của họ.
Cập nhật sớm nhất tại.
Trước cửa nhà có một cây đại thụ to bằng hai người ôm, cành lá xanh tốt, tỏa nhánh xung quanh che đi không khí oi bức của mùa hạ, khiến ngôi nhà nhỏ trông càng u tĩnh.
Chủ nhà là một bà cụ hơn 60 tuổi, đang bưng chén ngồi ăn cơm dưới mái hiên. Thấy họ tới thì chào hỏi rồi dẫn họ vào xem phòng.
Dù sao chỉ là tình nhân, chưa phải vợ chồng, tổ tiết mục mặc dù mướn một gian nhà chung nhưng bên trong chia làm 2 phòng ngủ, có phòng trong và phòng ngoài.
Hoắc Hi mở vali, lấy bộ đồ ngủ hình gấu bông nhỏ của cô đặt lên chiếc giường của phòng trong, lại ngồi lên nhún nhún để thử độ mềm độ cứng của giường.
Thịnh Kiều ăn kem xong liền chạy đi rửa tay, lúc trở về thì cầm theo nhiệm vụ của tổ tiết mục, vừa đi vào vừa nói chuyện.
“Hoắc Hi~ tổ tiết mục muốn chúng ta tập hợp ở quảng trường lớn của thôn để tham gia trò chơi, thắng mới có nguyên liệu nấu cơm trưa.”
Hoắc Hi gật đầu.
“Em thay quần áo đi, một lát chơi trò chơi sẽ càng ra mồ hôi hơn nữa.”
Nói xong, dùng mũ kết che máy quay đặt trong phòng, lại mang anh thợ quay phim đi ra ngoài.
Thịnh Kiều thay đồ rất nhanh, áo sơ mi trắng và quần cao bồi, lộ ra đôi chân dài thẳng tắp. Cô vừa ra tới cửa phòng, Hoắc Hi đã hỏi.
“Em thoa kem chống nắng chưa? Đặt trên tủ đầu giường đó.”
Thịnh Kiều “a~” một tiếng, ngoan ngoãn trở vào thoa kem chống nắng.
Phần bình luận bị oanh tạc một đống ăn giấm chua.
—— nếu gặp được một anh chàng biết nhắc nhở bạn thoa kem chống nắng, lập tức gả cho anh ta ngay và luôn.
—— không ngờ Hoắc Hi là một người ôn nhu cẩn thận như vậy, tui nhảy hố còn kịp không?
—— chỉ cần bạn không phiền việc ăn cẩu lương đến ngấy, tùy thời hoan nghênh nhảy hố.
—— thị đế diễn xuất thật tốt.
—— luôn có cứt chuột không chịu nỗi sự cô đơn.
Chuẩn bị xong, Hoắc Hi đem mũ lưỡi trai trên tay đội lên đầu Thịnh Kiều, lại nắm tay cô đi ra quảng trường. Giữa đường gặp được cặp đôi Trâu Lập Dương và Giản Hề đang ôm nhau đi tới, hai người kia quả thật là thân mật gắn bó keo sơn. Hoàn toàn đối lập với Hoắc Hi và Thịnh Kiều.
Khán giả cảm thấy Hoắc Hi và Thịnh Kiều không hề thân mật. Trạng thái ôm ấp như Trâu Lập Dương và Giản Hề mới giống hai người yêu nhau a~ Hoắc Hi không khỏi có điểm quá bình tĩnh đi.
Phần bình luận tức khắc loạn cào cào lên. Một số người nói Hoắc Hi chỉ là đang diễn trò yêu đương thôi, thế là fan hai nhà lại trồi lên xé bức với antifan.
Bốn cặp khách quý rốt cuộc tập hợp ở địa điểm chỉ định.
Đạo diễn tuyên bố quy tắc, lần này trò chơi gọi là “khảo nghiệm độ ăn ý”.
Tổng cộng có 3 vòng, mỗi vòng khảo nghiệm đề tài khác nhau. Nếu hai phe đáp án tương đồng sẽ được quyền lựa chọn nguyên liệu nấu ăn đặt bên kia.
Đề mục của vòng thứ nhất là “bạn hiểu biết anh/em ấy được bao nhiêu?”. Khách quý sẽ chia thành 2 phe, phe hiểu biết và phe được hiểu biết. Câu hỏi sẽ do tổ tiết mục đề ra, hai bên phải đồng thời trưng ra đáp án.
Nhân viên công tác phân biệt đưa cho mỗi người một tấm bảng và một cây bút lông. Đạo diễn nói.
“Mời phe được hiểu biết tiến lên một bước.”
3 cặp khác đều là nhà gái bước lên, nhà trai sẽ là người đoán. Ai cũng không ngờ, Thịnh Kiều đưa tay đẩy Hoắc Hi ra trước.
Hoắc Hi: “…”
Tổ đạo diễn: “???”
Khán giả: “hahahahahahaha thử hỏi có ai hiểu biết idol hơn tui chứ….”
Thật ra Thịnh Kiều là lo lắng tổ đạo diễn hỏi mấy vấn đề liên quan đến thân thể này, chính cô còn không biết câu trả lời thì sẽ càng xấu hổ hơn, chi bằng để cô đoán Hoắc Hi, cô nắm chắc hơn một chút.
Trò chơi bắt đầu. Câu hỏi thứ nhất cực kỳ đơn giản.
“Món ăn yêu thích nhất của đối phương là gì?”
Thịnh Kiều xoay chuyển trong đầu… ừm, Hoắc Hi thích ăn gì nhất nhỉ? Anh thích ăn trứng ốp la với nước tương, thích khoai nướng, thích đồ ăn mềm dẻo, thích cá hương và cà tím, thích thịt lát trần cách thủy, aaaaaaa nhiều món như vậy, chọn cái nào mới tốt đây?
Thời gian đếm ngược bắt đầu.
Thịnh Kiều cầm bút viết như rồng bay phượng múa.
Tổ đạo diễn tuyên bố.
“Hết giờ. Mời mọi người xoay bảng lại.”
Ba cặp khác đều đoán đúng. Tới phiên Hoắc Hi, trên bảng của anh viết tạp tương. Mà Thịnh Kiều thì viết một loạt món ăn, chữ viết chi chít một đống.
Tổ đạo diễn nghẹn cười đọc mấy cái đáp án của cô, sau đó hỏi.
“Sao cô không liệt kê hết mấy món trong Mãn Hán toàn tịch luôn cho rồi?”
“Nhưng đây thực sự đều là món ăn mà anh ấy thích.”
Bình luận.
—— Hi Quang nghiệm chứng. Đây đúng là mấy món ăn mà ca ca thích. Còn tạp tương là cái món quỷ gì vậy. Aaaaaa ca ca từ lúc nào đã đổi khẩu vị rồi?!?
—— hahaha idol chơi tui rồi…haha…
—— khoan đã, tui nhớ rõ, sở trường của Thịnh Kiều là nấu món tạp tương đó.
—— đờ mờ, tui cũng nhớ ra rồi, là hồi quay chương trình ở chung 24h đó, cho nên Hoắc Hi mới trả lời là tạp tương sao?! Đột nhiên rải đường như này, tui chết mất.
Đề mục thứ nhất hỏi xong, Thịnh Kiều đưa mắt trông mong nhìn 3 cặp đôi khác đi chọn đồ ăn, âm thầm nắm tay, câu hỏi sau nhất định phải đáp đúng!
“Câu hỏi thứ hai, đối phương thích nghệ sĩ nào nhất?”
Thịnh Kiều nhảy nhót trong lòng, cái này cô biết nha, là Beyonce. Những lần phỏng vấn trước đây, anh ấy đều nói như vậy. Câu hỏi này dễ… hihi…
“Hết giờ, mời mọi người xoay bảng.”
Máy quay lướt qua, 3 cặp đôi khác đều đáp đúng. Trên bảng Hoắc Hi viết “Kiều Kiều”, trên bảng Thịnh Kiều viết “Beyonce”.
Hoắc Hi: “…”
Tổ đạo diễn: “…”
Khán giả: “hahahaha… cười chết tui…”
Bình luận.
—— vì sao ca ca không trả lời bình thường một chút aaaaaaa~
—— ca ca nhiều lần nói thích Beyonce nha, đáp án này không có sai.
—— hai người có chút ăn ý được không a~ Tui là người qua đường mà nhìn cũng thấy sốt ruột dùm đó.
—— đây không phải là tống nghệ yêu đương sao? Tự nhiên biến thành kịch tấu hài rồi. Tui cười muốn đau bụng luôn.
Thịnh Kiều quả thực muốn khóc, lại đưa mắt trông mong nhìn người khác đi lựa thức ăn, quay đầu nhìn Hoắc Hi, trưng ra ánh mắt u oán.
Hoắc Hi: “…”
Tổ đạo diễn lại ra câu hỏi.
“Câu hỏi thứ ba. Đối phương thích màu gì?”
Thịnh Kiều nghiền ngẫm, cô nên viết là màu vàng hay màu bạc a~ Cứu mạng với. Tâm tư của idol đoán tới đoán lui đều không đoán trúng… huhu…
Khán giả nhìn màn hình, trông thấy khuôn mặt rối rắm của Thịnh Kiều mà cười muốn điên luôn. Cô cầm bút, đặt lên bỏ xuống, cọ cọ kéo dài cho tới gần hết giờ mới viết câu trả lời.
Hoắc Hi cũng suy tư mà chăm chú nhìn cô, đợi cô viết xong, anh mới viết đáp án.
Tổ đạo diễn lúc này phát hiện điểm tấu hài luôn đặt trên người Thịnh Kiều, thế là nhắc nhở.
“Hoắc Hi khoan đưa ra đáp án đã.”
Ba cặp đôi khác lại lần nữa đoán đúng. Tới phiên Thịnh Kiều, trên bảng của cô viết: màu vàng bạc.
Tổ đạo diễn cười lăn lộn.
“Màu vàng bạc là màu gì?”
Thịnh Kiều cãi ngang không lý lẽ.
“Là cái màu nửa vàng nửa bạc í…”
Tổ đạo diễn nói.
“Màu vàng bạc cũng xem như một loại màu sắc đi. Là cái màu không phải vàng không phải bạc đúng không. Được rồi, vậy chúng ta xem đáp án của Hoắc Hi nào.”
Hoắc Hi xoay bảng, bên trên viết: màu vàng bạc.
Tổ đạo diễn: “???”
Khán giả: “Hahahaha cha mạ ơi, cặp tình nhân này tấu hài ghê…”
Bình luận.
—— hai người tự nghĩ ra một màu sắc mới luôn.
—— vàng là màu tiếp ứng của Hoắc Hi, bạc là màu tiếp ứng của Thịnh Kiều. Kết hợp lại chính là màu vàng bạc.
—— Hoắc Hi vừa rồi vẫn luôn quan sát Thịnh Kiều, không ngờ đoán được cô ấy sẽ viết màu vàng bạc, thiệt là thần kỳ.
—— đây mới là ăn ý chân chính đó nha.
Thịnh Kiều nhìn đáp án của Hoắc Hi, có chút không thể tin nổi. Một lúc sau mới chớp chớp mắt mà nhìn anh, Hoắc Hi cũng đưa mắt nhìn cô, cười thật ôn nhu. Cuối cùng cũng đáp đúng được một câu, Thịnh Kiều chạy như bay sang chỗ đặt thức ăn của tổ tiết mục. Nhưng mà các nguyên liệu chính đều đã bị người ta lấy hết rồi. Cuối cùng chọn tới chọn lui, cô chọn một rổ khoai tây, cái này ăn chắc bụng.
Kế tiếp, có thể đáp đúng nữa hay không, đều dựa vào ý trời.
—— rất thích không khí ở chung của hai người họ.
—— vô tình rải đường mới là đòn trí mạng.
—— Hoắc Hi cũng quá sủng đi. Ai nói nhà gái cho không biếu không thì hãy trợn mắt chó lên mà xem cho kỹ kìa.
—— diễn xuất của thị đế rất tốt.
—— luôn có đám chó thành tinh nhảy ra sủa bậy.
Hai người nhanh chóng tìm được ngôi nhà của họ.
Cập nhật sớm nhất tại.
Trước cửa nhà có một cây đại thụ to bằng hai người ôm, cành lá xanh tốt, tỏa nhánh xung quanh che đi không khí oi bức của mùa hạ, khiến ngôi nhà nhỏ trông càng u tĩnh.
Chủ nhà là một bà cụ hơn 60 tuổi, đang bưng chén ngồi ăn cơm dưới mái hiên. Thấy họ tới thì chào hỏi rồi dẫn họ vào xem phòng.
Dù sao chỉ là tình nhân, chưa phải vợ chồng, tổ tiết mục mặc dù mướn một gian nhà chung nhưng bên trong chia làm 2 phòng ngủ, có phòng trong và phòng ngoài.
Hoắc Hi mở vali, lấy bộ đồ ngủ hình gấu bông nhỏ của cô đặt lên chiếc giường của phòng trong, lại ngồi lên nhún nhún để thử độ mềm độ cứng của giường.
Thịnh Kiều ăn kem xong liền chạy đi rửa tay, lúc trở về thì cầm theo nhiệm vụ của tổ tiết mục, vừa đi vào vừa nói chuyện.
“Hoắc Hi~ tổ tiết mục muốn chúng ta tập hợp ở quảng trường lớn của thôn để tham gia trò chơi, thắng mới có nguyên liệu nấu cơm trưa.”
Hoắc Hi gật đầu.
“Em thay quần áo đi, một lát chơi trò chơi sẽ càng ra mồ hôi hơn nữa.”
Nói xong, dùng mũ kết che máy quay đặt trong phòng, lại mang anh thợ quay phim đi ra ngoài.
Thịnh Kiều thay đồ rất nhanh, áo sơ mi trắng và quần cao bồi, lộ ra đôi chân dài thẳng tắp. Cô vừa ra tới cửa phòng, Hoắc Hi đã hỏi.
“Em thoa kem chống nắng chưa? Đặt trên tủ đầu giường đó.”
Thịnh Kiều “a~” một tiếng, ngoan ngoãn trở vào thoa kem chống nắng.
Phần bình luận bị oanh tạc một đống ăn giấm chua.
—— nếu gặp được một anh chàng biết nhắc nhở bạn thoa kem chống nắng, lập tức gả cho anh ta ngay và luôn.
—— không ngờ Hoắc Hi là một người ôn nhu cẩn thận như vậy, tui nhảy hố còn kịp không?
—— chỉ cần bạn không phiền việc ăn cẩu lương đến ngấy, tùy thời hoan nghênh nhảy hố.
—— thị đế diễn xuất thật tốt.
—— luôn có cứt chuột không chịu nỗi sự cô đơn.
Chuẩn bị xong, Hoắc Hi đem mũ lưỡi trai trên tay đội lên đầu Thịnh Kiều, lại nắm tay cô đi ra quảng trường. Giữa đường gặp được cặp đôi Trâu Lập Dương và Giản Hề đang ôm nhau đi tới, hai người kia quả thật là thân mật gắn bó keo sơn. Hoàn toàn đối lập với Hoắc Hi và Thịnh Kiều.
Khán giả cảm thấy Hoắc Hi và Thịnh Kiều không hề thân mật. Trạng thái ôm ấp như Trâu Lập Dương và Giản Hề mới giống hai người yêu nhau a~ Hoắc Hi không khỏi có điểm quá bình tĩnh đi.
Phần bình luận tức khắc loạn cào cào lên. Một số người nói Hoắc Hi chỉ là đang diễn trò yêu đương thôi, thế là fan hai nhà lại trồi lên xé bức với antifan.
Bốn cặp khách quý rốt cuộc tập hợp ở địa điểm chỉ định.
Đạo diễn tuyên bố quy tắc, lần này trò chơi gọi là “khảo nghiệm độ ăn ý”.
Tổng cộng có 3 vòng, mỗi vòng khảo nghiệm đề tài khác nhau. Nếu hai phe đáp án tương đồng sẽ được quyền lựa chọn nguyên liệu nấu ăn đặt bên kia.
Đề mục của vòng thứ nhất là “bạn hiểu biết anh/em ấy được bao nhiêu?”. Khách quý sẽ chia thành 2 phe, phe hiểu biết và phe được hiểu biết. Câu hỏi sẽ do tổ tiết mục đề ra, hai bên phải đồng thời trưng ra đáp án.
Nhân viên công tác phân biệt đưa cho mỗi người một tấm bảng và một cây bút lông. Đạo diễn nói.
“Mời phe được hiểu biết tiến lên một bước.”
3 cặp khác đều là nhà gái bước lên, nhà trai sẽ là người đoán. Ai cũng không ngờ, Thịnh Kiều đưa tay đẩy Hoắc Hi ra trước.
Hoắc Hi: “…”
Tổ đạo diễn: “???”
Khán giả: “hahahahahahaha thử hỏi có ai hiểu biết idol hơn tui chứ….”
Thật ra Thịnh Kiều là lo lắng tổ đạo diễn hỏi mấy vấn đề liên quan đến thân thể này, chính cô còn không biết câu trả lời thì sẽ càng xấu hổ hơn, chi bằng để cô đoán Hoắc Hi, cô nắm chắc hơn một chút.
Trò chơi bắt đầu. Câu hỏi thứ nhất cực kỳ đơn giản.
“Món ăn yêu thích nhất của đối phương là gì?”
Thịnh Kiều xoay chuyển trong đầu… ừm, Hoắc Hi thích ăn gì nhất nhỉ? Anh thích ăn trứng ốp la với nước tương, thích khoai nướng, thích đồ ăn mềm dẻo, thích cá hương và cà tím, thích thịt lát trần cách thủy, aaaaaaa nhiều món như vậy, chọn cái nào mới tốt đây?
Thời gian đếm ngược bắt đầu.
Thịnh Kiều cầm bút viết như rồng bay phượng múa.
Tổ đạo diễn tuyên bố.
“Hết giờ. Mời mọi người xoay bảng lại.”
Ba cặp khác đều đoán đúng. Tới phiên Hoắc Hi, trên bảng của anh viết tạp tương. Mà Thịnh Kiều thì viết một loạt món ăn, chữ viết chi chít một đống.
Tổ đạo diễn nghẹn cười đọc mấy cái đáp án của cô, sau đó hỏi.
“Sao cô không liệt kê hết mấy món trong Mãn Hán toàn tịch luôn cho rồi?”
“Nhưng đây thực sự đều là món ăn mà anh ấy thích.”
Bình luận.
—— Hi Quang nghiệm chứng. Đây đúng là mấy món ăn mà ca ca thích. Còn tạp tương là cái món quỷ gì vậy. Aaaaaa ca ca từ lúc nào đã đổi khẩu vị rồi?!?
—— hahaha idol chơi tui rồi…haha…
—— khoan đã, tui nhớ rõ, sở trường của Thịnh Kiều là nấu món tạp tương đó.
—— đờ mờ, tui cũng nhớ ra rồi, là hồi quay chương trình ở chung 24h đó, cho nên Hoắc Hi mới trả lời là tạp tương sao?! Đột nhiên rải đường như này, tui chết mất.
Đề mục thứ nhất hỏi xong, Thịnh Kiều đưa mắt trông mong nhìn 3 cặp đôi khác đi chọn đồ ăn, âm thầm nắm tay, câu hỏi sau nhất định phải đáp đúng!
“Câu hỏi thứ hai, đối phương thích nghệ sĩ nào nhất?”
Thịnh Kiều nhảy nhót trong lòng, cái này cô biết nha, là Beyonce. Những lần phỏng vấn trước đây, anh ấy đều nói như vậy. Câu hỏi này dễ… hihi…
“Hết giờ, mời mọi người xoay bảng.”
Máy quay lướt qua, 3 cặp đôi khác đều đáp đúng. Trên bảng Hoắc Hi viết “Kiều Kiều”, trên bảng Thịnh Kiều viết “Beyonce”.
Hoắc Hi: “…”
Tổ đạo diễn: “…”
Khán giả: “hahahaha… cười chết tui…”
Bình luận.
—— vì sao ca ca không trả lời bình thường một chút aaaaaaa~
—— ca ca nhiều lần nói thích Beyonce nha, đáp án này không có sai.
—— hai người có chút ăn ý được không a~ Tui là người qua đường mà nhìn cũng thấy sốt ruột dùm đó.
—— đây không phải là tống nghệ yêu đương sao? Tự nhiên biến thành kịch tấu hài rồi. Tui cười muốn đau bụng luôn.
Thịnh Kiều quả thực muốn khóc, lại đưa mắt trông mong nhìn người khác đi lựa thức ăn, quay đầu nhìn Hoắc Hi, trưng ra ánh mắt u oán.
Hoắc Hi: “…”
Tổ đạo diễn lại ra câu hỏi.
“Câu hỏi thứ ba. Đối phương thích màu gì?”
Thịnh Kiều nghiền ngẫm, cô nên viết là màu vàng hay màu bạc a~ Cứu mạng với. Tâm tư của idol đoán tới đoán lui đều không đoán trúng… huhu…
Khán giả nhìn màn hình, trông thấy khuôn mặt rối rắm của Thịnh Kiều mà cười muốn điên luôn. Cô cầm bút, đặt lên bỏ xuống, cọ cọ kéo dài cho tới gần hết giờ mới viết câu trả lời.
Hoắc Hi cũng suy tư mà chăm chú nhìn cô, đợi cô viết xong, anh mới viết đáp án.
Tổ đạo diễn lúc này phát hiện điểm tấu hài luôn đặt trên người Thịnh Kiều, thế là nhắc nhở.
“Hoắc Hi khoan đưa ra đáp án đã.”
Ba cặp đôi khác lại lần nữa đoán đúng. Tới phiên Thịnh Kiều, trên bảng của cô viết: màu vàng bạc.
Tổ đạo diễn cười lăn lộn.
“Màu vàng bạc là màu gì?”
Thịnh Kiều cãi ngang không lý lẽ.
“Là cái màu nửa vàng nửa bạc í…”
Tổ đạo diễn nói.
“Màu vàng bạc cũng xem như một loại màu sắc đi. Là cái màu không phải vàng không phải bạc đúng không. Được rồi, vậy chúng ta xem đáp án của Hoắc Hi nào.”
Hoắc Hi xoay bảng, bên trên viết: màu vàng bạc.
Tổ đạo diễn: “???”
Khán giả: “Hahahaha cha mạ ơi, cặp tình nhân này tấu hài ghê…”
Bình luận.
—— hai người tự nghĩ ra một màu sắc mới luôn.
—— vàng là màu tiếp ứng của Hoắc Hi, bạc là màu tiếp ứng của Thịnh Kiều. Kết hợp lại chính là màu vàng bạc.
—— Hoắc Hi vừa rồi vẫn luôn quan sát Thịnh Kiều, không ngờ đoán được cô ấy sẽ viết màu vàng bạc, thiệt là thần kỳ.
—— đây mới là ăn ý chân chính đó nha.
Thịnh Kiều nhìn đáp án của Hoắc Hi, có chút không thể tin nổi. Một lúc sau mới chớp chớp mắt mà nhìn anh, Hoắc Hi cũng đưa mắt nhìn cô, cười thật ôn nhu. Cuối cùng cũng đáp đúng được một câu, Thịnh Kiều chạy như bay sang chỗ đặt thức ăn của tổ tiết mục. Nhưng mà các nguyên liệu chính đều đã bị người ta lấy hết rồi. Cuối cùng chọn tới chọn lui, cô chọn một rổ khoai tây, cái này ăn chắc bụng.
Kế tiếp, có thể đáp đúng nữa hay không, đều dựa vào ý trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.