Chương 65: Nóc nhà quyền lực.
Kiều Uyển Ninh
12/09/2023
Sau cuộc nói chuyện Cố Giai Thụy và Chu Linh dường như đã hiểu nhau thêm
một phần, dù không nói ra nhưng trong lòng cả hai đều cảm thấy vô cùng
vui vẻ. Vừa đi Cố Giai Thụy vừa nhìn sang Chu Linh suy nghĩ, lần đầu
tiên trong đời anh thấy cô gái nhỏ vô tư hồn nhiên của mình có dáng vẻ
bất lực như thế. Điều đó làm anh nhận ra rằng thì ra khoảng thời gian
anh và cô ở bên nhau vẫn chẳng đáng là bao cả.
Cố Giai Thụy vẫn luôn cho rằng vì cả hai quen nhau từ bé nên không có bất cứ thói quen hay sở thích nào của Chu Linh mà anh không hiểu. Nhưng thực tại đã chứng minh rằng anh hoàn toàn sai, đứng trước những giọt nước mắt của Chu Linh khiến Cố Giai Thụy nhận ra thì ra bấy lâu nay anh vẫn chẳng hiểu gì về cô cả. Anh biết Chu Linh của anh là người hay cười, tích cực và vô cùng mạnh mẽ nhưng lại chưa biết đến một Chu Linh yếu đuối, suy sụp và dễ rơi lệ. Thì ra anh vẫn còn nhiều điều cần phải tìm hiểu.
- A Thụy!
Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên bên cạnh giọng nói của Chu Linh vang lên làm Cố Giai Thụy thoáng giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ. Anh xoay đầu nhìn cô gái nhỏ đang hướng ánh mắt mong chờ về phía mình cất giọng hỏi:
- Bé con, sao thế?
Nghe Cố Giai Thụy hỏi Chu Linh chỉ im lặng không nói gì, cô nàng chớp chớp đôi mắt hoa đào xinh đẹp nhìn anh, ánh mắt mang theo ý cười nhè nhẹ. Cô đưa tay chỉ về phía hàng kem đối diện, lúc bấy giờ Cố Giai Thụy mới hiểu ý cô muốn nói là gì. Anh bật cười xoa xoa chiếc đầu nhỏ của cô gái trước mắt, đầu khẽ cúi xuống áp sát vào mặt cô dịu dàng nói:
- Em muốn ăn kem sao?
Chu Linh nhận được câu hỏi đúng ý mình thì gật đầu lia lịa, cô nhe răng nhìn người đàn ông trước mắt toe toét cười rồi khẽ đưa hai tay nắm lấy áo anh giật nhẹ mấy cái. Biết được ý đồ của cô gái nhỏ Cố Giai Thụy cũng khẽ cưng chiều nhéo má cô một cái, bàn tay anh đưa xuống nắm lấy tay cô nói:
- Đi! Anh dẫn bé con đi mua kem!
Được Cố Giai Thụy cưng chiều khiến Chu Linh vô cùng thích thú, cô khoái chí cười thật tươi rồi khẽ đi sát vào người anh dụi đầu vào lòng ngực nói:
- A Thụy, chỉ có anh là chiều em nhất!
Cố Giai Thụy nghe vậy thì khẽ bật cười, anh đưa tay xoa xoa chiếc má ửng hồng của Chu Linh hài lòng nói:
- Ai bảo Linh Nhi là bảo bối mà anh yêu nhất làm gì! Không nuông chiều em thì anh biết nuông chiều ai chứ.
Nghe vậy Chu Linh vô cùng hạnh phúc, cô cười tít mắt kê sát môi mình lại gần mặt người đàn ông, khẽ hôn lên má anh cô nói:
- A Thụy, đời này có anh là điều khiến em hạnh phúc nhất!
Cố Giai Thụy được hôn bất ngờ thì thoáng kinh ngạc, anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi nhướng màu nhìn Chu Linh nói:
- Vậy em phải nắm thật chắc vào kẻo anh lại chạy mất đấy!
Chu Linh nghe vậy thì bỉu môi, gương mặt khẽ hếch lên đầy tự hào dẩu miệng nói:
- Anh dám chạy? Còn cô gái nào tốt hơn em nữa chứ! Anh dám bỏ lại em sao? Anh dám không cần em không? Nếu anh dám không cần em cũng liền không cần anh nữa.
Cố Giai Thụy nghe vậy thì trợn tròn hai mắt, cô gái nhỏ này của anh quả thật rất có bản lĩnh. Chỉ sợ cô nói được là sẽ làm được nên Cố Giai Thụy nào dám cãi, ai bảo anh yêu cô gái nhỏ của mình như vậy nên chỉ đành chịu thôi. Nghĩ rồi Cố Giai Thụy khẽ dịu giọng nói:
- Ai da, anh không dám! Anh sợ có ngày bé con sẽ không cần anh nữa vậy anh sẽ trở thành ông già không ai cần rồi.
- Hihihi! Anh biết điều đó!
- Ai bảo nóc nhà của anh quyền lực như vậy chứ. Anh không dám bật lại đâu nếu không kẻo tối nay lại ra sofa ngủ.
Chu Linh nghe vậy thì cười khoái chí, nét mặt tự mãn hểnh lên cao hơn cả trời làm Cố Giai Thụy chỉ biết 3 phần bất lực 7 phần nuông chiều mà thuận theo. Sau khi đã hài lòng với sự nuông chiều của người yêu Chu Linh mới nhìn Cố Giai Thụy nói:
- Ngoan! A Thụy, anh tốt với em như vậy em nhất định sẽ cho anh một danh phận xứng đáng. Em hứa đó!
Cố Giai Thụy nghe thế thì mỉm cười mãn nguyện, anh đưa môi sát lại gần trán Chu Linh khẽ hôn cô một cái, hai tay anh nâng chiếc mặt nhỏ nhắn lên để hai mắt nhìn nhau ân cần nói:
- Anh biết mà! Linh Nhi của anh nhất định sẽ không để anh thiệt thòi. Được rồi, anh mua kem cho em ha!
Đang tình cảm dạt dào bỗng nhiên nhắc đến chuyện ăn kem làm thái độ Chu Linh quay ngoắc 360 độ, cô như trẻ con hai mắt ánh lên niềm mong đợi, gương mặt cún con nhìn Cố Giai Thụy hối thúc:
- Anh mau mua đi! Mau mua đi!
Dứt lời cô dùng hai tay đẩy lưng Cố Giai Thụy hối thúc anh đến quầy kem mau lẹ làm Cố Giai Thụy cũng hết cách. Anh vội nhanh chân đi đến quầy bán kem nói với người bán:
- Cho tôi một cây kem!
Người bán thấy anh thì vui vẻ hỏi:
- Xin hỏi anh muốn vị nào?
Cố Giai Thụy nghe nhân viên hỏi thì ngẩn người, anh khó hiểu thắc mắc nhìn nhân viên rồi hồn nhiên hỏi:
- Kem mà cũng phân biệt vị sao?
Cố Giai Thụy vẫn luôn cho rằng vì cả hai quen nhau từ bé nên không có bất cứ thói quen hay sở thích nào của Chu Linh mà anh không hiểu. Nhưng thực tại đã chứng minh rằng anh hoàn toàn sai, đứng trước những giọt nước mắt của Chu Linh khiến Cố Giai Thụy nhận ra thì ra bấy lâu nay anh vẫn chẳng hiểu gì về cô cả. Anh biết Chu Linh của anh là người hay cười, tích cực và vô cùng mạnh mẽ nhưng lại chưa biết đến một Chu Linh yếu đuối, suy sụp và dễ rơi lệ. Thì ra anh vẫn còn nhiều điều cần phải tìm hiểu.
- A Thụy!
Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên bên cạnh giọng nói của Chu Linh vang lên làm Cố Giai Thụy thoáng giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ. Anh xoay đầu nhìn cô gái nhỏ đang hướng ánh mắt mong chờ về phía mình cất giọng hỏi:
- Bé con, sao thế?
Nghe Cố Giai Thụy hỏi Chu Linh chỉ im lặng không nói gì, cô nàng chớp chớp đôi mắt hoa đào xinh đẹp nhìn anh, ánh mắt mang theo ý cười nhè nhẹ. Cô đưa tay chỉ về phía hàng kem đối diện, lúc bấy giờ Cố Giai Thụy mới hiểu ý cô muốn nói là gì. Anh bật cười xoa xoa chiếc đầu nhỏ của cô gái trước mắt, đầu khẽ cúi xuống áp sát vào mặt cô dịu dàng nói:
- Em muốn ăn kem sao?
Chu Linh nhận được câu hỏi đúng ý mình thì gật đầu lia lịa, cô nhe răng nhìn người đàn ông trước mắt toe toét cười rồi khẽ đưa hai tay nắm lấy áo anh giật nhẹ mấy cái. Biết được ý đồ của cô gái nhỏ Cố Giai Thụy cũng khẽ cưng chiều nhéo má cô một cái, bàn tay anh đưa xuống nắm lấy tay cô nói:
- Đi! Anh dẫn bé con đi mua kem!
Được Cố Giai Thụy cưng chiều khiến Chu Linh vô cùng thích thú, cô khoái chí cười thật tươi rồi khẽ đi sát vào người anh dụi đầu vào lòng ngực nói:
- A Thụy, chỉ có anh là chiều em nhất!
Cố Giai Thụy nghe vậy thì khẽ bật cười, anh đưa tay xoa xoa chiếc má ửng hồng của Chu Linh hài lòng nói:
- Ai bảo Linh Nhi là bảo bối mà anh yêu nhất làm gì! Không nuông chiều em thì anh biết nuông chiều ai chứ.
Nghe vậy Chu Linh vô cùng hạnh phúc, cô cười tít mắt kê sát môi mình lại gần mặt người đàn ông, khẽ hôn lên má anh cô nói:
- A Thụy, đời này có anh là điều khiến em hạnh phúc nhất!
Cố Giai Thụy được hôn bất ngờ thì thoáng kinh ngạc, anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi nhướng màu nhìn Chu Linh nói:
- Vậy em phải nắm thật chắc vào kẻo anh lại chạy mất đấy!
Chu Linh nghe vậy thì bỉu môi, gương mặt khẽ hếch lên đầy tự hào dẩu miệng nói:
- Anh dám chạy? Còn cô gái nào tốt hơn em nữa chứ! Anh dám bỏ lại em sao? Anh dám không cần em không? Nếu anh dám không cần em cũng liền không cần anh nữa.
Cố Giai Thụy nghe vậy thì trợn tròn hai mắt, cô gái nhỏ này của anh quả thật rất có bản lĩnh. Chỉ sợ cô nói được là sẽ làm được nên Cố Giai Thụy nào dám cãi, ai bảo anh yêu cô gái nhỏ của mình như vậy nên chỉ đành chịu thôi. Nghĩ rồi Cố Giai Thụy khẽ dịu giọng nói:
- Ai da, anh không dám! Anh sợ có ngày bé con sẽ không cần anh nữa vậy anh sẽ trở thành ông già không ai cần rồi.
- Hihihi! Anh biết điều đó!
- Ai bảo nóc nhà của anh quyền lực như vậy chứ. Anh không dám bật lại đâu nếu không kẻo tối nay lại ra sofa ngủ.
Chu Linh nghe vậy thì cười khoái chí, nét mặt tự mãn hểnh lên cao hơn cả trời làm Cố Giai Thụy chỉ biết 3 phần bất lực 7 phần nuông chiều mà thuận theo. Sau khi đã hài lòng với sự nuông chiều của người yêu Chu Linh mới nhìn Cố Giai Thụy nói:
- Ngoan! A Thụy, anh tốt với em như vậy em nhất định sẽ cho anh một danh phận xứng đáng. Em hứa đó!
Cố Giai Thụy nghe thế thì mỉm cười mãn nguyện, anh đưa môi sát lại gần trán Chu Linh khẽ hôn cô một cái, hai tay anh nâng chiếc mặt nhỏ nhắn lên để hai mắt nhìn nhau ân cần nói:
- Anh biết mà! Linh Nhi của anh nhất định sẽ không để anh thiệt thòi. Được rồi, anh mua kem cho em ha!
Đang tình cảm dạt dào bỗng nhiên nhắc đến chuyện ăn kem làm thái độ Chu Linh quay ngoắc 360 độ, cô như trẻ con hai mắt ánh lên niềm mong đợi, gương mặt cún con nhìn Cố Giai Thụy hối thúc:
- Anh mau mua đi! Mau mua đi!
Dứt lời cô dùng hai tay đẩy lưng Cố Giai Thụy hối thúc anh đến quầy kem mau lẹ làm Cố Giai Thụy cũng hết cách. Anh vội nhanh chân đi đến quầy bán kem nói với người bán:
- Cho tôi một cây kem!
Người bán thấy anh thì vui vẻ hỏi:
- Xin hỏi anh muốn vị nào?
Cố Giai Thụy nghe nhân viên hỏi thì ngẩn người, anh khó hiểu thắc mắc nhìn nhân viên rồi hồn nhiên hỏi:
- Kem mà cũng phân biệt vị sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.