Lão Công Vạn Năng Nhà Tôi

Chương 2: Đêm tân hôn

Thư Kỳ

07/07/2021

Con đi ngủ sớm đi."

Bà Sarla cười nói, "Trong phòng tắm có khăn tắm và bàn chải đánh răng mới cho con, con cần gì nữa thì gọi cho cô."

Gulf gật đầu cười nói cảm ơn.

Cậu phát hiện ra sương mù đen lúc nãy đã biến mất, cậu đứng cạnh bà Sarla, nhưng bây giờ nó biến mất không để lại dấu vết, có lẽ do cậu nhìn nhầm, hoặc bị ảo giác?

  

Ngay khi Gulf chuẩn bị bước vào nhà, bà Sarla đột nhiên nói: "Chú với cô đã nói chuyện qua, chúng ta sẽ giúp việc của bố con.

Con cũng đừng tự tạo áp lực quá nhiều cho bản thân mình. Bây giờ thị trường không ổn định, cho đến cuối cùng. Không ai biết mọi chuyện sẽ như thế nào. "

Gulf sửng sốt. Thật ra, Adonis không có nói sai. Quả thật việc kinh doanh của gia đình họ có vấn đề. Gia đình cậu kinh doanh bán buôn quần áo. Vốn trước đây là nội địa, sau này thị trường nội địa bị siết chặt, dồn trọng tâm vào xuất khẩu, tình hình quốc gia có chính sách hỗ trợ nên càng ngày càng lớn.

  

Nhưng gần đây, các đối thủ cạnh tranh đã cướp thị phần của Kanawut gia ở châu Phi và các quốc gia khác, ngành công nghiệp quần áo của quốc gia này cũng đang phát triển nhanh chóng.

Sản xuất quần áo không thương hiệu không phải là một ngành kỹ thuật. Không có họ thì vẫn có những người khác.,

Gulf hít một hơi dài: "Cô cô, cám ơn cô và chú, nhưng con sẽ tìm cách..." "

Con có bao nhiêu tuổi đâu?"

Bà Sarla nhìn cậu một cách âu yếm, "Đây là việc của người lớn chúng ta, con từ từ tìm hiểu, đừng vội. "

  

" Nghỉ ngơi sớm đi. "bà Sarla đóng cửa lại.

  

Gulf đối mặt một mình với "phòng tân hôn, trên tường có chữ "Happy". Đánh giá về những góc cạnh thô ráp này hẳn là không phải mua, mà bà Sarla chính mình tự cắt. Gulf thở dài nhìn Ảnh trên bàn bên cửa sổ.

Người trong bức ảnh không có bất kỳ biểu cảm nào - đây là bạn đời của cậu: Mew Suppasit

  

Không ai biết tại sao Mew chết, cha mẹ Mew cũng giữ kín bí mật như bưng về nguyên nhân cái chết của hắn với cậu

Thiếu niên trong ảnh có một đôi mắt sắc bén như chim ưng, sống mũi cao và đôi môi mỏng gần như không có chút máu, thiếu niên mười sáu tuổi trên người lại không có cái gì tinh thần phấn chấn, hắn là anh tuấn, nhưng này anh tuấn bề ngoài, ở hiện tại chỉ làm di ảnh của hắn có vẻ giờ trông càng đáng tiếc hơn.

  

Gulf lấy quần lót cùng quần áo sạch sẽ đi tắm. Hiện tại cậu đang nghĩ đến việc riêng của mình.

Cậu đem ảo giác sương đen lúc nãy ném sau đầu, Cậu cũng từng bị ảo giác trong khoảng thời gian sức khỏe yếu nhất. Lúc nào cũng có thể nhìn thấy sự việc kỳ lạ, Gulf chỉ tưởng bệnh cũ tái phát, không nghĩ đến việc khác

  

Nước nóng với nhiệt độ thích hợp phun ra từ vòi hoa sen, Gulf đứng trước gương và vươn người - cậu thực gầy, bệnh tật nhiều năm khiến cậu không bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời

Nhưng hiện tại đã nhìn không tới xương sườn, ai có thể nghĩ rằng cậu vẫn còn là một bộ xương khô vài tháng trước đây?

Gulf đứng dưới vòi hoa sen, để nước nóng đem chính mình toàn thân xối làm ướt cả người, nhắm mắt lấy dầu gội sang một bên nhưng chợt nghe thấy tiếng động lạ.

  

"Ai?" Gulf lấy khăn lau mặt.

Cậu nghe thấy được tiếng bước chân, kia tiếng bước chân thực nhẹ, nhưng thính giác của cậu rất tốt.

  

Không ai trả lời cậu

Gulf vừa mở cửa phòng tắm nhìn ra thăm dò trong nhà trống không, đừng nói bóng người, ngay cả gió cũng không có.

Có lẽ do cô Sarla từ ngoài cửa đi qua, bởi vì tiếng bước chân thực nhẹ, nhưng mà.... không nên ở trong phòng này, Gulf cố gắng tìm ra lời giải thích hợp lý rồi tiếp tục đứng lại tắm.

Đến khi cậu tắm xong thì không có chuyện gì lạ nữa xảy ra.

  

Sau khi tóc khô, Gulf mở chăn bông đi vào, ngày mai vẫn còn việc phải làm nên phải nghỉ ngơi sớm nạp năng lượng.

  

Lúc này bên ngoài màn đêm đang chìm dần, mây đen tụ lại, cảm thấy từ khe cửa sổ có một luồng gió mát thổi tới, Gulf liếc mắt nhìn về phía cửa sổ liền thấy một khe hở không kín, chỉ để thông gió. Nhìn từ góc độ cậu nằm,nó vẫn có vẻ quá lớn.

  

Gulf quay đầu nhìn trần nhà.

Cậu kéo chăn bông lên trùm kín đầu, muốn chìm vào giấc ngủ càng sớm càng tốt.

  

Tuy nhiên, chiếc chăn bông của Gulf dường như đã làm ngược lại mong muốn của cậu.

Dù có đặt mình vào trong chăn, Gulf vẫn cảm nhận được làn gió mát và sau đó nhấn nó xuống.

Gulf sờ dọc theo mép, tìm thấy khe hở nhỏ ở bên hông, khi Gulf ấn nó xuống, cậu cảm thấy bàn tay mình đang đè lên một tảng băng.

  

Lạnh giá, nhưng rất mềm mại.

Cứ như thể đây làn da thịt vừa được chuyển về từ Bắc Cực.

  

Gulf sững sờ hoàn toàn không dám động đậy, dám đảm bảo trước khi đi ngủ đã kiểm tra, trên giường hoàn toàn không có chuyện này, ngay cả điện thoại di động cũng bị cậu để trên bàn đầu giường.

Căn phòng càng lúc càng lạnh, gió từ cửa sổ rít vào tai.

  

Tay Gulf cảm nhận được đường viền của thứ đang bị đè xuống.

Sau đó, nó được phác thảo ra trong đầu cậu, đó là đường nét của một bàn tay với các khớp khác biệt, to hơn bàn tay cậu, và là bàn tay của một người đàn ông trưởng thành.

  



Bây giờ Gulf chỉ có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình, to đến mức như đang đập bên tai, máu dồn lên đầu, thậm chí còn cảm thấy hơi khó thở, thậm chí không dám động tay động chân, nhưng cái tay kia đang động.

Bàn tay lạnh lẽo bao lấy cậu bằng những động tác vô cùng dịu dàng.

  

Sau đó, bàn tay đó lồng vào ngón tay Gulf với tư thế cực kỳ chắc chắn, tạo thành một tư thế kỳ lạ của những ngón tay đan vào nhau.

Cảm thấy làn da lạnh buốt, khiến da đầu Gulf tê dại vì hành động này.

Rốt cuộc thì đây là ai trong nhà họ Suppasit, ngoài vợ chồng nhà họ Suppasit ra thì chỉ có bảo mẫu và người làm thôi, không ai có thể dám làm ra trò đùa dai nhàm chán như vậy được.

  

Gulf hít một hơi thật sâu, tự nhủ phải bình tĩnh, có lẽ có người tới dọa cậu thật

Sau khi hoàn thành tốt công việc xây dựng tinh thần, Gulf nhanh chóng mở chăn bông.

  

Dưới ánh nến, Gulf nhìn đầu giường trống rỗng, không có người hay vật gì.

Nhưng bàn tay đang nắm chặt ngón tay cậu vẫn còn...

Mắt Gulf không nhìn thấy gì, nhưng cậu có thể cảm nhận được điều đó bằng cái chạm.

"Người" quỳ xuống, ngồi xuống mép giường, nắm lấy tay cậu., Như thể bàn tay của cậu như một thứ gì đó hiếm hoi.

  

Đây là đêm tân hôn của cậu

  

Đêm tân hôn với người đàn ông đã mất mười năm.

  . Tiên Hiệp Hay

Gulf ảo não choáng váng, nhưng giọng nói bình tĩnh hơn cậu tưởng: "Mew Suppasit, là anh sao?"

Gulf không nhận được bất kỳ phản ứng nào, bàn tay kia vẫn dùng sức giữ lấy cậu, không có gì thay đổi.

Một đôi bàn tay chết lạnh, hơi cứng.

  

Nếu hiện tại có thể dọa ngất xỉu đi, nói không chừng cảm giác sẽ tốt hơn rất nhiều.

Gulf phân vân nghĩ đến, lúc này sợ hãi cũng đã trở thành xa xỉ.

  

Mặt giường đột ngột chìm xuống.

Gulf tinh tường cảm thấy trên giường này có người, trọng lượng không nhẹ.

  

Sau đó, Gulf cảm thấy một tảng băng đang tiến về phía mình.

  

Không hiểu sao Gulf lại cảm thấy người đàn ông đang ngồi trước mặt mình, đang nhìn thẳng vào mắt mình, ngón tay vẫn không ngừng siết chặt, điều này khiến cậu vừa cảm thấy khó tin vừa sợ hãi.

Sau khoảng thời gian đầu óc trống rỗng, Gulf có rất nhiều suy nghĩ lẫn lộn trong đầu.

Cậu không biết "người" ngồi đối diện với mình là ai, có thể đó là người đã kết hôn với cậu, hoặc cũng có thể đó là một hồn ma cô đơn.

Cậu không thể giao tiếp với hắn ta, cũng như không thể giao tiếp.

  

Chỉ có đôi tay ấy đang gắt gao ôm chặt lấy cậu

  

Thời gian trôi qua, trong phòng không có đồng hồ, điện thoại để trên tủ, Gulf không biết mình đã ngồi như thế này bao lâu rồi, bộ não của cậu đang xử lý sự việc phi khoa học này, khi bộ não không thể xử lý. Nó ở trong trạng thái uể oải, như thể hồn lìa khỏi xác.

  

Trong lúc bàng hoàng, Gulf cảm thấy người bên kia ngày càng đến gần mình, cứ như thể một lúc sau, người bên kia càng ngày càng gần mình hơn.

Không khí lạnh càng ngày càng đến gần, Gulf cảm thấy hơi thở mình thở ra đã hóa thành sương trắng.

  

"Mew Suppasit, là anh sao?"Gulf hỏi lại, nhưng vẫn chưa có ai trả lời cậu

Cuối cùng Gulf cũng tuyệt vọng.

  

Có lẽ hắn giống như người qua đường trong tiểu thuyết kinh dị, trong đêm đen này bị tà ma đập nát, sáng hôm sau nơi này sẽ trở thành hiện trường của án mạng, nhưng không ai có thể tìm ra manh mối về kẻ sát nhân.

  

Lại gần.

Càng ngày càng gần.

Ngay cả khi Gulf không nhìn thấy gì, cậu cũng có thể cảm nhận được rằng đối phương chỉ cách mình chưa đầy năm cm.

Gulf bình thản nói: "Muốn ăn thịt tôi thì cứ nuốt tôi đi, đừng để máu chảy ròng ròng."

Chỉ cần không có xác chết, cha mẹ cậu nghĩ rằng cậu vẫn còn sống, sẽ không trực tiếp đối mặt con trai độc nhất tử vong, có nhiều hơn thời gian tiêu hóa cái gọi là tàn khốc của hiện thực.

  

Ánh nến vẫn còn le lói, nụ cười của người đàn ông trong ảnh có vẻ gì đó thoáng buồn.

  

Nhưng Gulf không thấy, cậu không dám quay đầu lại.

Khi cậu nhắm mắt và không muốn đối mặt với tất cả.

  



Một vài chuyện lạ đã xảy ra.

  

Gulf cảm thấy có thứ gì đó lạnh nhưng mềm mại đang dính vào mặt mình. Tuy không biết tại sao, nhưng bản năng mách bảo Gulf rằng đó là một nụ hôn, một nụ hôn lịch sự, như một nụ hôn an ủi, một nụ hôn chúc ngủ ngon, một cái chạm nhẹ. Một lời xin lỗi bình thường.

Gulf nghĩ rằng mình có thể bị điên.

Có thể bên kia chỉ đang dùng thứ gì đó để kiểm tra xem thịt của mình có ngon không hay có thể ăn ngon hơn hay không thôi

Thay vào đó là một nụ hôn kỳ lạ không thể giải thích được.

  

"Nụ hôn" này kéo dài rất lâu, cho đến khi Gulf nghĩ rằng nó có thể đã là thời gian dài đăng đẳng, lâu như trời đất

Nhưng mà cậu đang ở vào hoàn cảnh xấu, cái gì đều làm không được, Gulf xoay người muốn xuống giường rời đi, đột nhiên nhìn thấy trên áo có một lá bùa bình an mà mẹ cậu đã cầu xin cho cậu trong chùa, nhưng từ tình hình hiện tại, lá bùa là vô dụng. Lần sau chắc nên thay một ngôi chùa khác

Gulf muốn thoát ra khỏi chiếc giường này, cậu cũng đã cố gắng, nhưng không thể cử động được chút nào.

  

Như thể không khí đang giam cầm cậu trên chiếc giường này, điều duy nhất cậu có thể làm là quay đầu lại và mở miệng nói.

  

Cuối cùng, không biết đợi bao lâu, Gulf cảm thấy cánh môi lạnh lẽo cuối cùng cũng rời khỏi má mình.

  

Ngay khi Gulf thở phào nhẹ nhõm muốn thoát ra ngoài, cậu phát hiện cái lạnh đã chuyển từ phía trước sang cạnh bên mình, và "người" đang nằm xuống bên cạnh cậu, có lẽ một bộ dáng muốn với cậu "Cùng chung chăn gối"

Gulf trầm mặc sau một lúc lâu, rốt cuộc lại lần nữa mở miệng: "Tôi đã kết hôn rồi."

Không biết vì sao, Gulf cảm thấy tâm trạng của "người ấy" có vẻ tốt lên, hàn khí đều giảm xuống vài phần.

Gulf không hiểu tại sao, mà cậu nói mình đã có gia đình?

"người " này Mew Suppasit sao?

Hay đây chỉ là một nhóm sở thích đặc biệt quan tâm đến những "người đã kết hôn"?

  

Nhiệt độ tăng nhanh, Gulf cảm thấy bên cạnh có một cái bếp lò, nhiệt độ không ngừng tăng lên, gió lạnh ngoài cửa sổ không thổi tới, trong phòng nóng lên.

  

Gulf, người vừa thoát khỏi địa ngục băng giá đã phải đối mặt với "ngọn núi rực lửa".

  

Chỉ có điều nhiệt độ của bàn tay đang ôm cậu không nóng không lạnh.

  

Cuối cùng Gulf cũng xác định được danh tính của "người" này, bức ảnh chụp hôn nhân của cậu ngay sau ánh nến.

Nhưng Gulf lại thấy không thể tin được, Mew chết khi còn thiếu niên, tay không nên lớn như vậy, chẳng lẽ sau khi chết thành quỷ hồn, thân thể cũng sẽ trưởng thành sao?

Nếu như Mew không chết, hiện tại hẳn là có hai mươi sáu tuổi

Đối với một thanh niên hai mươi sáu tuổi, kích thước bàn tay của hắn ta thì rất phù hợp.

Gulf cảm thấy mình có lẽ bị điên rồi, nếu không thì không thể ngồi bên "ngọn núi rực lửa" như vậy mà bình tĩnh suy nghĩ được.

Tại sao Mew Suppasit lại xuất hiện?

Vì đây cũng là đêm tân hôn của hắn?

Hắn ta sẽ làm gì?

Có phải hắn muốn sống "đời sống hôn nhân" với cậu hay không?

Đó là lý do tại sao hắn lại kéo tay cậu một cách ngạo mạn như vậy, hôn lên má cậu rồi ngủ bên cạnh cậu?

  

Chẳng lẽ sinh thời Mew là gay?

Bà Sarla chưa bao giờ nói với cậu về tính hướng của mew, cậu còn nghĩ lúc còn sống Mew thích con gái chứ

  

Gulf nghĩ đến điều đó, nhưng vẫn không biết làm cách nào để giải quyết tình huống khó xử trước mắt.

Ngay khi Gulf không nhúc nhích, cậu đột nhiên cảm thấy "Mew" đang tới gần, không giống như vừa rồi, nếu "Mew" hôn cậu một lần nữa, cậu có thể bị bỏng một mảng da.

Gulf nhanh chóng nằm xuống, mở to mắt nhìn lên trần nhà rồi khẽ uốn éo về phía giường.

Sau đó, mép giường giống như một bức tường kính, và cậu không thể làm gì được với chiếc giường

Nhiệt độ của "Ngọn núi lửa" bên cạnh cậu cũng giảm xuống, chẳng mấy chốc cậu đã không cảm nhận được nhiệt độ, bất kể là lạnh hay nóng, chỉ có bàn tay nắm lấy cậu, điều này chứng tỏ "người ấy" vẫn ở đó.. không rời đi.

Cái tay kia rốt cuộc buông lỏng ra, Gulf thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng ngay sau đó, bàn tay nhanh chóng đã đặt lên eo Gulf, thân thể Gulf trong nháy mắt lập tức nổi da gà lên

Gulf cảm thấy "Mew " đang đè lên mình, nhìn thẳng vào mắt cậu

Gulf nhịn không được lập tức muốn đi chỗ khác...

Chính xác thì anh ta muốn làm gì trong tư thế này?

Có phải ma hái dương để bổ âm?

  

Liệu cậu có bị chọn vào chỗ chết không?

  

Sáng mai có người vào nhà, thấy cậu nằm trên giường một mình, biên bản khám nghiệm tử thi cho thấy cậu thực sự bị suy thận và tử vong.

Thành thật mà nói, bởi cậu cũng có thể đang bị một con ma nuốt chửng

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lão Công Vạn Năng Nhà Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook