[Lão Cửu Môn] Phiên Ngoại Trần Bì A Tứ
Chương 30
Nam Phái Tam Thúc
06/02/2020
Lão đại Hoàng Quỳ dùng mặt bàn đà chỉ một câu nói, liền khiến lòng pháo đầu lắng xuống.
Pháo đầu huyết khí dâng trào, rượu Hoàng Quỳ bị hắn uống như vậy, đã bốc lên mặt, làn da trắng bệch ửng lên từng vệt hồng.
Rượu Hoàng Quỳ uống xuống, trong vòng ba canh giờ không có cảm giác đau, sẽ không mệt mỏi. Nhưng việc điều rượu vô cùng quan trọng, chỉ một hớp Hoàng Quỳ sẽ khiến toàn thân trúng độc tê liệt, chỉ có thêm vào những dược vật khác mới có thể phát huy tác dụng.
Người làm Hoàng Quỳ trước khi chém giết, đều sẽ uống loại rượu Hoàng Quỳ này, rượu thuốc điều chế thế nào chỉ có đại ca Hoàng Quỳ biết. Đây cũng là một trong những pháp bảo giúp Hoàng Quỳ trăm trận trăm thắng, cũng đến từ khu vực dân tộc thiểu số Hồ Nam. Người Trần Bì cõng trên lưng có thể chỉ đường, cũng là bởi vì rượu Hoàng Quỳ vẫn còn còn có tác dụng.
Nhưng Trần Bì đao đao trí mạng, không phải đâm vào đầu gối phá hỏng khớp xương, thì là cắm vào lỗ tai, trực tiếp mất mạng. Trong lúc đánh nhau, hiệu lực của rượu Hoàng Quỳ hoàn toàn vô ích. Không cần đau đớn đã trực tiếp chết ngay.
Chính là bởi vì như vậy, người làm Hoàng Quỳ mới khiếp sợ vạn phần, thói quen dựa vào rượu thuốc của bọn họ một khi vô dụng, ngược lại khiến bọn họ rối loạn trận cước. Có điều nghe tiếng Hoa cổ vang lên, những người làm Hoàng Quỳ khác như trút được gánh nặng, biết trách nhiệm rơi vào trên người pháo đầu.
Trần Bì thở hào hển, lau máu trên mặt, nhìn người làm Hoàng Quỳ nhường ra một con đường, cuối đường, pháo đầu đá những tử thi chắn đường trên đất, chọn lựa binh khí, rất nhanh nhặt lên một thanh đoản đao. Hai tay đều cầm đoản đao, khua động cổ tay một chút.
Đại ca Hoàng Quỳ lạnh lùng nhìn Trần Bì, nhìn cái người ngẫu nhiên hủy hoại tất cả của hắn, ở khoảng cách này của hắn, hắn thậm chí không thấy rõ vẻ mặt của Trần Bì, nhưng đã không quan trọng nữa. Trần Bì vô cùng lợi hại, từ việc một mình hắn có thể giết chết nhiều người Hoàng Quỳ như vậy cũng biết hắn không phải là người bình thường, nhưng Trần Bì chẳng qua là dựa vào bản năng, trên thế giới này, còn có một thứ khác quan trọng hơn, kinh nghiệm, đặc biệt là lúc đối thủ không có kinh nghiệm.
Hoa Thiểm Tử đều thích dùng đoản đao, có hai nguyên nhân, một là bản năng của bọn họ hiểu rõ thói quen vận động của người, đánh giáp lá cà cùng ám sát đối với bọn họ mà nói, cũng đơn giản như dùng binh khí dài, hắn đã từng nói bóng nói gió với pháo đầu, ở trong mắt pháo đầu, người là một cây gậy, tay chân đều là vũ khí trên gậy, mà trong mắt người bình thường, người là người, trên tay người mới là vũ khí.
Đây là điểm khác biệt về lý niệm, thì không cách nào dùng luyện tập để bù đắp, trong mắt Hoa Thiểm Tử, có thể suy tính phức tạp hơn người bình thường phương thức vận động của tất cả mọi người. Ngược lại bọn họ suy tính chính mình cũng như vậy, cho nên, bọn họ chỉ cần một thanh đoản đao là đủ rồi.
Nguyên nhân thứ hai là bọn họ hiểu nên lấy hay bỏ, Hoa Thiểm Tử thường bị thương nhưng đối phương thường sẽ chết thảm, là bởi vì trong võ thuật chính quy, có rất ít người biết dùng cố ý bị thương làm một loại chiêu thức, nhưng Hoa Thiểm Tử biết.
Phải trong thời gian ngắn nhất, giết chết Trần Bì, pháo đầu cần hy sinh một lỗ tai. Trước lúc này, hai cây đoản đao trong tay pháo đầu nhất định phải rời tay. Bởi vì chỉ có như vậy, Trần Bì mới có có thể thuận thế áp sát pháo đầu, đâm vào lỗ tai pháo đầu.
Trần Bì nhất định sẽ dùng loại phương thức này kết thúc chiến đấu, từ lỗ tai đâm vào óc, là chân chính bị một đao mất mạng. Đây là thói quen của Trần Bì, cũng là phương thức đắc thủ Trần Bì tự tin nhất, chỉ cần một đao kia đâm vào lỗ tai pháo đầu, Trần Bì lập tức sẽ thả lỏng.
Khi đó, chỉ cần pháo đầu không chết, chính là hạn chết của Trần Bì.
Cho nên, mấu chốt nhất chính là, làm thế nào để trong nháy mắt Trần Bì đâm vào lỗ tai pháo đầu, pháo đầu có thể không chết.
Đại ca Hoàng Quỳ rỉ tai một con cổ ba tử trong chốc lát, cổ ba tử bơi qua mặt sông, nhảy đến trên lưng pháo đầu rỉ tai. Pháo đầu không ngừng gật đầu. Tiếp theo, pháo đầu chợt cười, y nhìn Trần Bì, chợt song đao lật lên, lướt đến sau gáy, dùng sức một chút, trong nháy mắt liền cắt xuống hai lỗ tai mình.
Nhất thời máu tươi chảy đầy cổ y, pháo đầu không hề cảm thấy bất kỳ đau đớn nào, thả hai lỗ tai xuống đất, không nói hai lời, liền vọt tới Trần Bì.
----
Muốn viết đến tầm 33 chương.
Bây giờ kẹt. Tiếp tục tìm cảm giác.
Lúc trước đang viết Trương Khải Sơn đại chiến Trương Khởi Linh.
Viết không ra được.
Viết đến nhóm Trương Hải Khách mang theo lễ vật Trung Thu bái phỏng tộc trưởng, hơn nữa ở nhà tộc trưởng thử sắp xếp tộc phổ Trương gia.
Lúc xếp đến Trương Khải Sơn, nói về chuyện cũ trên đống cỏ cao cao.
Liền vướng lại.
Pháo đầu huyết khí dâng trào, rượu Hoàng Quỳ bị hắn uống như vậy, đã bốc lên mặt, làn da trắng bệch ửng lên từng vệt hồng.
Rượu Hoàng Quỳ uống xuống, trong vòng ba canh giờ không có cảm giác đau, sẽ không mệt mỏi. Nhưng việc điều rượu vô cùng quan trọng, chỉ một hớp Hoàng Quỳ sẽ khiến toàn thân trúng độc tê liệt, chỉ có thêm vào những dược vật khác mới có thể phát huy tác dụng.
Người làm Hoàng Quỳ trước khi chém giết, đều sẽ uống loại rượu Hoàng Quỳ này, rượu thuốc điều chế thế nào chỉ có đại ca Hoàng Quỳ biết. Đây cũng là một trong những pháp bảo giúp Hoàng Quỳ trăm trận trăm thắng, cũng đến từ khu vực dân tộc thiểu số Hồ Nam. Người Trần Bì cõng trên lưng có thể chỉ đường, cũng là bởi vì rượu Hoàng Quỳ vẫn còn còn có tác dụng.
Nhưng Trần Bì đao đao trí mạng, không phải đâm vào đầu gối phá hỏng khớp xương, thì là cắm vào lỗ tai, trực tiếp mất mạng. Trong lúc đánh nhau, hiệu lực của rượu Hoàng Quỳ hoàn toàn vô ích. Không cần đau đớn đã trực tiếp chết ngay.
Chính là bởi vì như vậy, người làm Hoàng Quỳ mới khiếp sợ vạn phần, thói quen dựa vào rượu thuốc của bọn họ một khi vô dụng, ngược lại khiến bọn họ rối loạn trận cước. Có điều nghe tiếng Hoa cổ vang lên, những người làm Hoàng Quỳ khác như trút được gánh nặng, biết trách nhiệm rơi vào trên người pháo đầu.
Trần Bì thở hào hển, lau máu trên mặt, nhìn người làm Hoàng Quỳ nhường ra một con đường, cuối đường, pháo đầu đá những tử thi chắn đường trên đất, chọn lựa binh khí, rất nhanh nhặt lên một thanh đoản đao. Hai tay đều cầm đoản đao, khua động cổ tay một chút.
Đại ca Hoàng Quỳ lạnh lùng nhìn Trần Bì, nhìn cái người ngẫu nhiên hủy hoại tất cả của hắn, ở khoảng cách này của hắn, hắn thậm chí không thấy rõ vẻ mặt của Trần Bì, nhưng đã không quan trọng nữa. Trần Bì vô cùng lợi hại, từ việc một mình hắn có thể giết chết nhiều người Hoàng Quỳ như vậy cũng biết hắn không phải là người bình thường, nhưng Trần Bì chẳng qua là dựa vào bản năng, trên thế giới này, còn có một thứ khác quan trọng hơn, kinh nghiệm, đặc biệt là lúc đối thủ không có kinh nghiệm.
Hoa Thiểm Tử đều thích dùng đoản đao, có hai nguyên nhân, một là bản năng của bọn họ hiểu rõ thói quen vận động của người, đánh giáp lá cà cùng ám sát đối với bọn họ mà nói, cũng đơn giản như dùng binh khí dài, hắn đã từng nói bóng nói gió với pháo đầu, ở trong mắt pháo đầu, người là một cây gậy, tay chân đều là vũ khí trên gậy, mà trong mắt người bình thường, người là người, trên tay người mới là vũ khí.
Đây là điểm khác biệt về lý niệm, thì không cách nào dùng luyện tập để bù đắp, trong mắt Hoa Thiểm Tử, có thể suy tính phức tạp hơn người bình thường phương thức vận động của tất cả mọi người. Ngược lại bọn họ suy tính chính mình cũng như vậy, cho nên, bọn họ chỉ cần một thanh đoản đao là đủ rồi.
Nguyên nhân thứ hai là bọn họ hiểu nên lấy hay bỏ, Hoa Thiểm Tử thường bị thương nhưng đối phương thường sẽ chết thảm, là bởi vì trong võ thuật chính quy, có rất ít người biết dùng cố ý bị thương làm một loại chiêu thức, nhưng Hoa Thiểm Tử biết.
Phải trong thời gian ngắn nhất, giết chết Trần Bì, pháo đầu cần hy sinh một lỗ tai. Trước lúc này, hai cây đoản đao trong tay pháo đầu nhất định phải rời tay. Bởi vì chỉ có như vậy, Trần Bì mới có có thể thuận thế áp sát pháo đầu, đâm vào lỗ tai pháo đầu.
Trần Bì nhất định sẽ dùng loại phương thức này kết thúc chiến đấu, từ lỗ tai đâm vào óc, là chân chính bị một đao mất mạng. Đây là thói quen của Trần Bì, cũng là phương thức đắc thủ Trần Bì tự tin nhất, chỉ cần một đao kia đâm vào lỗ tai pháo đầu, Trần Bì lập tức sẽ thả lỏng.
Khi đó, chỉ cần pháo đầu không chết, chính là hạn chết của Trần Bì.
Cho nên, mấu chốt nhất chính là, làm thế nào để trong nháy mắt Trần Bì đâm vào lỗ tai pháo đầu, pháo đầu có thể không chết.
Đại ca Hoàng Quỳ rỉ tai một con cổ ba tử trong chốc lát, cổ ba tử bơi qua mặt sông, nhảy đến trên lưng pháo đầu rỉ tai. Pháo đầu không ngừng gật đầu. Tiếp theo, pháo đầu chợt cười, y nhìn Trần Bì, chợt song đao lật lên, lướt đến sau gáy, dùng sức một chút, trong nháy mắt liền cắt xuống hai lỗ tai mình.
Nhất thời máu tươi chảy đầy cổ y, pháo đầu không hề cảm thấy bất kỳ đau đớn nào, thả hai lỗ tai xuống đất, không nói hai lời, liền vọt tới Trần Bì.
----
Muốn viết đến tầm 33 chương.
Bây giờ kẹt. Tiếp tục tìm cảm giác.
Lúc trước đang viết Trương Khải Sơn đại chiến Trương Khởi Linh.
Viết không ra được.
Viết đến nhóm Trương Hải Khách mang theo lễ vật Trung Thu bái phỏng tộc trưởng, hơn nữa ở nhà tộc trưởng thử sắp xếp tộc phổ Trương gia.
Lúc xếp đến Trương Khải Sơn, nói về chuyện cũ trên đống cỏ cao cao.
Liền vướng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.