Lão Đại, Chỉ Có Chị Dâu Nói Ngài Lương Thiện.
Chương 29: Đừng gọi hắn là " Lão Đại".
Di Hoàn Nguyệt
04/01/2021
Nghe Hoắc Tiêu nói hôm nay hắn muốn đến sân bay đón bạn của hắn, cô sáng sớm thì cũng theo hắn đến sân bay, một phần phụ là vì thư ký riêng theo ông chủ, phần chính thì hắn muốn đưa bạn gái đi khoe khoang.
8 giờ đến sân bay, hai người liền gặp Tầm Ly Ly và Jakk đã đến trước đó, Jakk nhìn cô, cười tươi như hoa:"Chào chị dâu, chào Tiêu ca".
" ha ha, chào anh ".
Có cần phải nhiệt tình đến thế không?, cô cười khó xử đáp lại, bị gọi là chị dâu thì ngượng muốn chết.
Hoắc Tiêu đút tay vào túi quần hờ hững nhìn Jakk không lên tiếng, cô thấy vậy thì huýt hắn một cái, lúc này Jakk dường như bức xúc lắm, anh ta vội xua tay:" không cần, không cần, anh ấy đã chào rồi, ha ha".
Tang Hỷ Dao chớp chớp mắt nhìn hắn, rõ ràng là không có mà, nhưng mà nếu anh ta đã nói như thế thì thôi vậy, nhiều lúc cô cảm thấy nhóm người của Hoắc Tiêu thật khó hiểu, nói là bạn nhưng thực tế giống đàn em hơn, bọn họ còn có chút run sợ Hoắc Tiêu.
Cô đã biết Jakk và Tầm Ly Ly có quan hệ với Hoắc Tiêu, lúc trước còn tưởng mấy người bọn họ chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, sau này mới biết rõ, Hoắc Tiêu quan hệ cũng rất nhiều.
Tầm Ly Ly đi đến nhéo má cô, khen ngợi:" boss đúng là nuôi tốt, càng ngày càng đẹp ra".
Tang Hỷ Dao: "....".
Có lẽ chuyện cô là bạn gái của Hoắc Tiêu, hắn không thể nào chịu giữ kín miệng mà phải khoe mẽ mới chịu, cho người khác nhiều người biết càng tốt, càng nhiều người biết thì hắn càng vui.
Bốn người nhàn nhã ngồi trên ghế, vừa vặn chuyến bay E0325 cũng đáp xuống sân bay.
Giọng nữ hàng không vang lên khắp sân bay, thông báo chuyến bay đã hạ cánh an toàn, hàng khách của chuyến bay cũng chuẩn bị rời khỏi sân bay đến cửa thoát hiểm và xác nhận hành lí.
Ước chừng 15 phút sau, phía bên trong liền có người bước ra, Tang Hỷ Dao tò mò nhìn vào trong, đã hơn 10 người ra khỏi cửa, cô nhìn 3 người ngồi trên ghế y bên cạnh mình vẫn điềm nhiên như thường liền đoán là trong nhóm người đó không có người mà bọn họ muốn gặp.
Hoắc Tiêu thấy cô loay hoay, hắn cầm lấy tay cô khẽ chơi đùa, sờ hết ngón này đến ngón khác, rồi lại xoa xoa, cô khẽ đánh nhẹ hắn một cái:" đừng làm rộn".
Hoắc Tiêu xụ mặt trề môi.
Đột nhiên bên cạnh Jakk xúc động đến nhảy cẩn lên, nhào về phía trước, cô cũng ngoái đầu nhìn.
Chỉ thấy Jakk chạy tới trước mặt một người đàn ông, vui mừng ôm lấy người ta, đối diện với sự nhiệt tình của Jakk, vẻ mặt của người đàn ông tràn đầy bất đắc dĩ, còn Tầm Ly Ly và Hoắc Tiêu vẫn tỉnh bơ ngồi trên ghế nhìn hai người họ.
Tang Hỷ Dao khó hiểu.
Theo hành động của Jakk, cô nghĩ người đàn ông kia đúng là người bọn họ đến đón rồi, nhưng tại sao hai người kia lại lạnh lùng như vậy, gặp được bạn bè, bọn họ không mừng hay sao?.
Cô kéo tay Hoắc Tiêu:" là bạn của anh hả?".
" đúng vậy, mệt không?".
Hoắc Tiêu hôn lên tay cô lại bị cô đánh một cái, Tang Hỷ Dao ngạc nhiên vô độ, tại sao hắn đến dón bạn mà chỉ lo hỏi cô có mệt hay không vậy?,có ai lại ở trước mặt bạn bè công khai như thế chứ, hắn không ngượng nhưng mà cô biết ngượng, chưa nói đến hiện tại hai người đang ở nơi công cộng:" không mệt, em không mệt".
" đến cũng đến rồi, chúng ta về thôi".
Tầm Ly Ly kế bên nghe xong khẽ cười, cô ách một cái, nào có ai đi đón bạn như hắn, chí ít cũng đến chào nhau một cái chứ.
Tang Hỷ Dao kéo hắn lại, đang tính lựa lời nói với hắn thuyết bạn bè tam quan là rất quan trọng đó biết không thì người đàn ông kéo Jakk ra, đi đến trước mặt Hoắc Tiêu, có chút bức xúc mà gọi:" Lão...".
" khự khự..".
Hoắc Tiêu ho khan hai cái cắt ngang lời nói của người đàn ông đó.
Người đàn ông trẻ tuổi khựng lại, khó hiểu, Tầm Ly Ly tiến đến vỗ vỗ vai anh ta:" Tiêu ca chờ cậu lâu rồi đấy".
Hai chữ Tiêu ca nhấn mạnh như thế, người nghe liền hiểu ý người nói muốn nói đến cái gì, người đàn ông dừng một chút, rồi thích ứng rất nhanh:".... Tiêu ca".
Hoắc Tiêu ừ một cái, tay phải chưa hề buông lỏng tay cô giây phút nào, ánh mắt người đàn ông chuyển dời xuống bàn tay của hai người, anh ta lại một phen ngạc nhiên nhìn Hoắc Tiêu.
Hoắc Tiêu có vẻ vinh dự lắm, cuối cùng cũng nể mặt thủ hạ một lần mà nói:" đây là chị dâu của cậu".
Lại nữa.....Tang Hỷ Dao muốn đỡ trán, cô chỉ hy vọng người đàn ông này không thật sự để tâm đến những gì Hoắc Tiêu nói.
Nhưng sai rồi~ người đàn ông vô cùng để ý đến là đằng khác, hào hứng hướng cô chào một tiếng Chị đâu.
Tang Hỷ Dao tự nhiên thấy rất áp lực.
Hoắc Tiêu đạt được mục đích liền không đoái hoài nữa mà ôm lấy cô lên xe trước.
Để lại phía sau Lão Ngũ đang quay mòng mòng muốn hỏi rõ đáp án, Jakk tựa vào vai Lão Ngũ:" Bạn gái của Lão Đại chưa biết chúng ta là người trong bang nên không thể ở trước mặt chị dâu gọi Lão Đại như thế được, cậu hiểu ý tôi chứ? ".
Lão Ngũ ngây người, không nhúc nhích, Tầm Ly Ly đi đến, lại vỗ vai anh ta, thương hại mà cho anh ta một câu:" rồi từ từ cậu sẽ hiểu ".
Jakk lúc này cười lớn, lại giở thói lưu manh:" lâu rồi không gặp tôi thật nhớ cậu, nào, đến hôn một cái".
Nói không xong còn muốn chu môi ra phối hợp, Lão Ngũ đen mặt, đẩy hắn ra, nghiêm túc nói:" cút, lần này trở về không có thời gian để đùa đâu".
Hai người nghe xong thì cảm xúc đột nhiên trầm mặc.
8 giờ đến sân bay, hai người liền gặp Tầm Ly Ly và Jakk đã đến trước đó, Jakk nhìn cô, cười tươi như hoa:"Chào chị dâu, chào Tiêu ca".
" ha ha, chào anh ".
Có cần phải nhiệt tình đến thế không?, cô cười khó xử đáp lại, bị gọi là chị dâu thì ngượng muốn chết.
Hoắc Tiêu đút tay vào túi quần hờ hững nhìn Jakk không lên tiếng, cô thấy vậy thì huýt hắn một cái, lúc này Jakk dường như bức xúc lắm, anh ta vội xua tay:" không cần, không cần, anh ấy đã chào rồi, ha ha".
Tang Hỷ Dao chớp chớp mắt nhìn hắn, rõ ràng là không có mà, nhưng mà nếu anh ta đã nói như thế thì thôi vậy, nhiều lúc cô cảm thấy nhóm người của Hoắc Tiêu thật khó hiểu, nói là bạn nhưng thực tế giống đàn em hơn, bọn họ còn có chút run sợ Hoắc Tiêu.
Cô đã biết Jakk và Tầm Ly Ly có quan hệ với Hoắc Tiêu, lúc trước còn tưởng mấy người bọn họ chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, sau này mới biết rõ, Hoắc Tiêu quan hệ cũng rất nhiều.
Tầm Ly Ly đi đến nhéo má cô, khen ngợi:" boss đúng là nuôi tốt, càng ngày càng đẹp ra".
Tang Hỷ Dao: "....".
Có lẽ chuyện cô là bạn gái của Hoắc Tiêu, hắn không thể nào chịu giữ kín miệng mà phải khoe mẽ mới chịu, cho người khác nhiều người biết càng tốt, càng nhiều người biết thì hắn càng vui.
Bốn người nhàn nhã ngồi trên ghế, vừa vặn chuyến bay E0325 cũng đáp xuống sân bay.
Giọng nữ hàng không vang lên khắp sân bay, thông báo chuyến bay đã hạ cánh an toàn, hàng khách của chuyến bay cũng chuẩn bị rời khỏi sân bay đến cửa thoát hiểm và xác nhận hành lí.
Ước chừng 15 phút sau, phía bên trong liền có người bước ra, Tang Hỷ Dao tò mò nhìn vào trong, đã hơn 10 người ra khỏi cửa, cô nhìn 3 người ngồi trên ghế y bên cạnh mình vẫn điềm nhiên như thường liền đoán là trong nhóm người đó không có người mà bọn họ muốn gặp.
Hoắc Tiêu thấy cô loay hoay, hắn cầm lấy tay cô khẽ chơi đùa, sờ hết ngón này đến ngón khác, rồi lại xoa xoa, cô khẽ đánh nhẹ hắn một cái:" đừng làm rộn".
Hoắc Tiêu xụ mặt trề môi.
Đột nhiên bên cạnh Jakk xúc động đến nhảy cẩn lên, nhào về phía trước, cô cũng ngoái đầu nhìn.
Chỉ thấy Jakk chạy tới trước mặt một người đàn ông, vui mừng ôm lấy người ta, đối diện với sự nhiệt tình của Jakk, vẻ mặt của người đàn ông tràn đầy bất đắc dĩ, còn Tầm Ly Ly và Hoắc Tiêu vẫn tỉnh bơ ngồi trên ghế nhìn hai người họ.
Tang Hỷ Dao khó hiểu.
Theo hành động của Jakk, cô nghĩ người đàn ông kia đúng là người bọn họ đến đón rồi, nhưng tại sao hai người kia lại lạnh lùng như vậy, gặp được bạn bè, bọn họ không mừng hay sao?.
Cô kéo tay Hoắc Tiêu:" là bạn của anh hả?".
" đúng vậy, mệt không?".
Hoắc Tiêu hôn lên tay cô lại bị cô đánh một cái, Tang Hỷ Dao ngạc nhiên vô độ, tại sao hắn đến dón bạn mà chỉ lo hỏi cô có mệt hay không vậy?,có ai lại ở trước mặt bạn bè công khai như thế chứ, hắn không ngượng nhưng mà cô biết ngượng, chưa nói đến hiện tại hai người đang ở nơi công cộng:" không mệt, em không mệt".
" đến cũng đến rồi, chúng ta về thôi".
Tầm Ly Ly kế bên nghe xong khẽ cười, cô ách một cái, nào có ai đi đón bạn như hắn, chí ít cũng đến chào nhau một cái chứ.
Tang Hỷ Dao kéo hắn lại, đang tính lựa lời nói với hắn thuyết bạn bè tam quan là rất quan trọng đó biết không thì người đàn ông kéo Jakk ra, đi đến trước mặt Hoắc Tiêu, có chút bức xúc mà gọi:" Lão...".
" khự khự..".
Hoắc Tiêu ho khan hai cái cắt ngang lời nói của người đàn ông đó.
Người đàn ông trẻ tuổi khựng lại, khó hiểu, Tầm Ly Ly tiến đến vỗ vỗ vai anh ta:" Tiêu ca chờ cậu lâu rồi đấy".
Hai chữ Tiêu ca nhấn mạnh như thế, người nghe liền hiểu ý người nói muốn nói đến cái gì, người đàn ông dừng một chút, rồi thích ứng rất nhanh:".... Tiêu ca".
Hoắc Tiêu ừ một cái, tay phải chưa hề buông lỏng tay cô giây phút nào, ánh mắt người đàn ông chuyển dời xuống bàn tay của hai người, anh ta lại một phen ngạc nhiên nhìn Hoắc Tiêu.
Hoắc Tiêu có vẻ vinh dự lắm, cuối cùng cũng nể mặt thủ hạ một lần mà nói:" đây là chị dâu của cậu".
Lại nữa.....Tang Hỷ Dao muốn đỡ trán, cô chỉ hy vọng người đàn ông này không thật sự để tâm đến những gì Hoắc Tiêu nói.
Nhưng sai rồi~ người đàn ông vô cùng để ý đến là đằng khác, hào hứng hướng cô chào một tiếng Chị đâu.
Tang Hỷ Dao tự nhiên thấy rất áp lực.
Hoắc Tiêu đạt được mục đích liền không đoái hoài nữa mà ôm lấy cô lên xe trước.
Để lại phía sau Lão Ngũ đang quay mòng mòng muốn hỏi rõ đáp án, Jakk tựa vào vai Lão Ngũ:" Bạn gái của Lão Đại chưa biết chúng ta là người trong bang nên không thể ở trước mặt chị dâu gọi Lão Đại như thế được, cậu hiểu ý tôi chứ? ".
Lão Ngũ ngây người, không nhúc nhích, Tầm Ly Ly đi đến, lại vỗ vai anh ta, thương hại mà cho anh ta một câu:" rồi từ từ cậu sẽ hiểu ".
Jakk lúc này cười lớn, lại giở thói lưu manh:" lâu rồi không gặp tôi thật nhớ cậu, nào, đến hôn một cái".
Nói không xong còn muốn chu môi ra phối hợp, Lão Ngũ đen mặt, đẩy hắn ra, nghiêm túc nói:" cút, lần này trở về không có thời gian để đùa đâu".
Hai người nghe xong thì cảm xúc đột nhiên trầm mặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.