Chương 56: Hãy ở cạnh tôi đêm nay
Mễ Mễ
08/11/2022
Vân Linh quyết định quay về dinh thự của Gia Ngộ để gặp hắn hoàn thành thủ tục ly hôn, Thiên Phong có vài phần không muốn để cô đi anh ta sợ nếu Vân Linh đi sẽ không quay về với mình nữa nhưng cô không muốn chịu thêm giày vò nữa.
Cô cũng không muốn Thiên Phong phải đau lòng vì yêu cô, Vân Linh thật sự không thể yêu Thiên Phong cô dự định sau khi hoàn thành thủ tục ly hôn với Gia Ngộ cô sẽ rời khỏi đây cô sẽ bước đi trên con đường mình thật sự muốn và không phải sống phụ thuộc vào ai nữa, Vân Linh không dám nói cho Thiên Phong biết việc mình sẽ rời đi, cô sợ anh ta sẽ si tình và đau lòng mà đi tìm kiếm cô, Vân Linh âm thầm để lại lá thư cho Thiên Phong mong anh ấy sẽ tìm được một người tốt và yêu thương anh ta thật lòng, Còn về cái chết của ba cô Vân Linh sẽ không truy cứu thêm nữa lúc đầu cô nghe những gì Nguyệt Lam nói thì bản thân cô rất muốn trả thù Gia Ngộ nhưng trái tim của cô lại không cho phép, có lẽ cô rời xa Gia Ngộ cũng là sự trừng phạt đau đớn giành cho hắn.
Vân Linh tự bắt taxi đến dinh thự cô cảm thấy nơi đây thật ngột ngạt đầy sát khí và đau thương, Vân Linh bước vào bên trong tiếng giày cao gót của cô vang lên suốt quãng đường đi, Gia Ngộ đang chờ đợi cô ở thư phòng hắn đang hút thuốc làn khói trắng nghi ngút khắp phòng gương mặt đầy tâm sự, Gia Ngộ thật sự rất nhớ mùi hương dáng vẻ xinh đẹp của cô, hắn chỉ mong một ngày gặp lại và được yêu thương cô.
Vân Linh bước lên cầu thang trong lòng cô cảm thấy vô cùng bất an không biết Gia Ngộ lại giở trò gì với mình, Vân Linh cầm lấy nắm cửa bước vào căn phòng đầy mùi thuốc lá khiến cho cô ho khan một tiếng, Gia Ngộ dập điếu thuốc vào gạt tàn.
Vân Linh đi vào bên trong nói.
" Anh đã kí tên vào chưa?"
Gương mặt của Gia Ngộ đầy u uất hắn đứng lên đi đến cửa khoác chặt lại, Vân Linh bắt đầu lo sợ nói.
" Anh định làm gì, mau đưa cho tôi tờ đơn ly hôn tôi sẽ rời đi ngay."
Gia Ngộ nhếch mép cười nhưng vẻ mặt một sự không nỡ.
" Tôi muốn em ở bên cạnh tôi ngày hôm nay chỉ thế thôi tôi sẽ để em rời đi và đưa cho em tờ giấy ly hôn với chữ ký của tôi."
Vân Linh không muốn nhiều lời cô liền phản đối.
" Tôi không đồng ý anh đừng có quá đáng đừng bao giờ ép buộc người khác phải làm theo ý muốn của mình."
Gia Ngộ đi đến cửa sổ đôi mắt hắn nhìn về phía xa xâm nói.
" Vậy thì đừng hòng tôi sẽ kí vào tờ giấy ly hôn em sẽ mãi mãi thuộc về tôi."
Vân Linh tức giận với thái độ lật lọng của hắn.
" Anh.."
Gia Ngộ vẫn muốn chiếm hữu cô đến cùng bản thân hắn chẳng biết làm gì để níu giữ Vân Linh chỉ thể dùng những chiêu trò bỉ ổi như thế.
" Những yêu cầu đó có quá đáng với em lắm hay sao."
Vân Linh không nói gì gương mặt của cô vô cùng lạnh lùng cô đi đến ghế ngồi xuống nói.
" Tôi chỉ cần ngồi ở đây đến ngày mai thôi có đúng không, qua ngày mai anh mà lật lọng thì đừng trách tôi vô tình tôi đã bắn anh một viên đạn thì không ngần ngại tặng anh thêm một viên nữa đâu."
Gia Ngộ cười đầy cay đắng nói.
" Từ đâu mà em lại trở nên đanh đá đến như thế."
Vân Linh đã không còn là cô của ngày xưa bây giời trái tim của cô ta chết trong tình yêu của Gia Ngộ.
Vân Linh cười nhạt nói.
" Tôi như ngày hôm nay cũng là do anh mà ra chính anh đã giết chết tình yêu của tôi dành cho anh, chính anh đã đẩy tôi xuống vực sâu, bây giờ anh còn đứng đó ra điều kiện với tôi anh thấy mình còn xứng đáng để tôi yêu thương anh không, tôi đã quá mệt mỏi với những giày vò này rồi tôi chỉ mong anh cho tôi một lối thoát."
Những lời nói như sắt đá của cô đã đâm sâu vào trái tim của hắn vậy những thứ Gia Ngộ đã làm vì cô thì sao, có lẽ Vân Linh không hề để tâm.
" Em ghét bỏ tôi đến như thế sao." Giọng nói của Gia Ngộ đầy chua sót.
Vân Linh không ngần ngại trả lời.
" Đúng vì vậy hãy giải thoát cho nhau đi đừng dây dưa chỉ càng đau lòng."
Gia Ngộ đi đến ngồi cạnh Vân Linh đôi mắt của hắn vô cùng đau thương nói.
" Vậy hãy làm tròn bổn phận của một người vợ với tôi đêm nay ngày mai tôi sẽ giải thoát cho em."
Cô cũng không muốn Thiên Phong phải đau lòng vì yêu cô, Vân Linh thật sự không thể yêu Thiên Phong cô dự định sau khi hoàn thành thủ tục ly hôn với Gia Ngộ cô sẽ rời khỏi đây cô sẽ bước đi trên con đường mình thật sự muốn và không phải sống phụ thuộc vào ai nữa, Vân Linh không dám nói cho Thiên Phong biết việc mình sẽ rời đi, cô sợ anh ta sẽ si tình và đau lòng mà đi tìm kiếm cô, Vân Linh âm thầm để lại lá thư cho Thiên Phong mong anh ấy sẽ tìm được một người tốt và yêu thương anh ta thật lòng, Còn về cái chết của ba cô Vân Linh sẽ không truy cứu thêm nữa lúc đầu cô nghe những gì Nguyệt Lam nói thì bản thân cô rất muốn trả thù Gia Ngộ nhưng trái tim của cô lại không cho phép, có lẽ cô rời xa Gia Ngộ cũng là sự trừng phạt đau đớn giành cho hắn.
Vân Linh tự bắt taxi đến dinh thự cô cảm thấy nơi đây thật ngột ngạt đầy sát khí và đau thương, Vân Linh bước vào bên trong tiếng giày cao gót của cô vang lên suốt quãng đường đi, Gia Ngộ đang chờ đợi cô ở thư phòng hắn đang hút thuốc làn khói trắng nghi ngút khắp phòng gương mặt đầy tâm sự, Gia Ngộ thật sự rất nhớ mùi hương dáng vẻ xinh đẹp của cô, hắn chỉ mong một ngày gặp lại và được yêu thương cô.
Vân Linh bước lên cầu thang trong lòng cô cảm thấy vô cùng bất an không biết Gia Ngộ lại giở trò gì với mình, Vân Linh cầm lấy nắm cửa bước vào căn phòng đầy mùi thuốc lá khiến cho cô ho khan một tiếng, Gia Ngộ dập điếu thuốc vào gạt tàn.
Vân Linh đi vào bên trong nói.
" Anh đã kí tên vào chưa?"
Gương mặt của Gia Ngộ đầy u uất hắn đứng lên đi đến cửa khoác chặt lại, Vân Linh bắt đầu lo sợ nói.
" Anh định làm gì, mau đưa cho tôi tờ đơn ly hôn tôi sẽ rời đi ngay."
Gia Ngộ nhếch mép cười nhưng vẻ mặt một sự không nỡ.
" Tôi muốn em ở bên cạnh tôi ngày hôm nay chỉ thế thôi tôi sẽ để em rời đi và đưa cho em tờ giấy ly hôn với chữ ký của tôi."
Vân Linh không muốn nhiều lời cô liền phản đối.
" Tôi không đồng ý anh đừng có quá đáng đừng bao giờ ép buộc người khác phải làm theo ý muốn của mình."
Gia Ngộ đi đến cửa sổ đôi mắt hắn nhìn về phía xa xâm nói.
" Vậy thì đừng hòng tôi sẽ kí vào tờ giấy ly hôn em sẽ mãi mãi thuộc về tôi."
Vân Linh tức giận với thái độ lật lọng của hắn.
" Anh.."
Gia Ngộ vẫn muốn chiếm hữu cô đến cùng bản thân hắn chẳng biết làm gì để níu giữ Vân Linh chỉ thể dùng những chiêu trò bỉ ổi như thế.
" Những yêu cầu đó có quá đáng với em lắm hay sao."
Vân Linh không nói gì gương mặt của cô vô cùng lạnh lùng cô đi đến ghế ngồi xuống nói.
" Tôi chỉ cần ngồi ở đây đến ngày mai thôi có đúng không, qua ngày mai anh mà lật lọng thì đừng trách tôi vô tình tôi đã bắn anh một viên đạn thì không ngần ngại tặng anh thêm một viên nữa đâu."
Gia Ngộ cười đầy cay đắng nói.
" Từ đâu mà em lại trở nên đanh đá đến như thế."
Vân Linh đã không còn là cô của ngày xưa bây giời trái tim của cô ta chết trong tình yêu của Gia Ngộ.
Vân Linh cười nhạt nói.
" Tôi như ngày hôm nay cũng là do anh mà ra chính anh đã giết chết tình yêu của tôi dành cho anh, chính anh đã đẩy tôi xuống vực sâu, bây giờ anh còn đứng đó ra điều kiện với tôi anh thấy mình còn xứng đáng để tôi yêu thương anh không, tôi đã quá mệt mỏi với những giày vò này rồi tôi chỉ mong anh cho tôi một lối thoát."
Những lời nói như sắt đá của cô đã đâm sâu vào trái tim của hắn vậy những thứ Gia Ngộ đã làm vì cô thì sao, có lẽ Vân Linh không hề để tâm.
" Em ghét bỏ tôi đến như thế sao." Giọng nói của Gia Ngộ đầy chua sót.
Vân Linh không ngần ngại trả lời.
" Đúng vì vậy hãy giải thoát cho nhau đi đừng dây dưa chỉ càng đau lòng."
Gia Ngộ đi đến ngồi cạnh Vân Linh đôi mắt của hắn vô cùng đau thương nói.
" Vậy hãy làm tròn bổn phận của một người vợ với tôi đêm nay ngày mai tôi sẽ giải thoát cho em."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.