Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi

Chương 204: Lục Đồng Quân được đằng chân lân đằng đầu

Thi Thi

12/08/2021

Tô Lan Huyên đã có sự chuẩn bị từ trước, cô hướng ra bên ngoài hô to lên một tiếng: “Chú Sơn Mao, cầm vào đi”

Ngay khi cô vừa mới dứt lời, Hoàng Sơn dẫn theo mấy người bước vào, mỗi người trên tay đều xách theo hai chiếc va li.

Vừa đặt va li lên bàn, khi mọi người đang vô cùng tò mò, Tô Lan Huyên liền mở một cái va li ra, bên trong đó là rất nhiều những tờ tiền được xếp một cách gọn gàng.

Tô Lan Huyên đổ tiền ra ngoài, từng va li tiền một, tất cả đều được chất lên trên bàn, đây đúng thật sự là tiền chất thành núi mà.

Các nhà đại lý và khách hàng ai nấy đều bị sốc, sắc mặt của họ đồng loạt thay đổi, tất cả mọi người lần lượt đứng lên.

Tô Lan Huyên thực sự có thể giao ra một trăm triệu?

“Đủ chưa?” Tô Lan Huyên khẽ liếc nhìn Tiền Thành Toàn: “Nếu bấy nhiêu đây còn không đủ, tôi sẽ bảo người mang đến đây thêm một ít nữa. Đúng rồi, tôi quên mất chưa nói với các người, bổn tiểu thư đây thiếu thốn đủ thứ, chỉ có tiền là không thiếu mà thôi.”

Còn nhắc đến tiền một lần nữa, cô sẽ lấy tiền đập chết bọn họ bây giờ.

Lục Đồng Quân liếc nhìn Tô Lan Huyên đang trông vô cùng bá đạo và kiêu ngạo, trong ánh mắt anh tràn ngập sự yêu chiều.

Anh thích nhìn dáng vẻ kiêu ngạo và ngang ngược này của Tô Lan Huyên.

Lâu Yến Vy rất đau đớn, đây đều là tiền của cô ta hết đấy.

Mặc dù cô ta đã gửi đống tiền vào trong tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ, nhưng bình thường cô ta chỉ thấy một dãy số không trong tài khoản của mình. Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy ba trăm tỷ tiền mặt được bày ra ngay trước mặt như thế này, đó đúng là một cú sốc lớn với thị giác của người nhìn.

Tô Lan Huyên thổi phù vào làn tóc mái và nói: “Dùng ba trăm tỷ để lựa chọn một đối tác làm ăn đủ tiêu chuẩn, tôi cho rằng là một quyết định vô cùng hợp lý, hy vọng các người nhớ rõ cho, yếu trâu còn hơn khỏe bò, tôi mất đi vài người khách hàng như các anh, thì chẳng ảnh hưởng gì đến tôi hết, nhưng các anh không có khách hàng như Thiên Dạ thì thử hỏi sẽ thiệt hại nặng nề thê thảm biết bao nhiêu”

Công việc kinh doanh từ trước đến nay luôn mang tính tương hỗ lẫn nhau, đây được gọi là sự cộng sinh.

Tô Lan Huyên đã nhờ người điều tra hết cả rồi. Cho dù là những nhà đại lý phân phối hay khách hàng này đều không có đối tác chất lượng cao nào. Trong những năm qua, lợi nhuận lớn nhất của họ chỉ đến từ việc hợp tác làm ăn với Thiên Dạ.

Đương nhiên, Tô Lan Huyên cũng biết rằng những người này cũng không muốn chấm dứt hợp đồng thực sự, mà đều bị Lương Vân Sơn và Ngô Anh Phàm xúi giục, muốn tối đa hóa lợi ích của bọn họ.

Nhìn thấy Tô Lan Huyên làm thật, tất cả mọi người đều cảm thấy hoảng sợ.

Tiền Thành Toàn vội vàng nói: “Cô Tô, cô đừng xúc động như vậy.

Chúng tôi đã cùng với Thiên Dạ hợp tác nhiều năm như vậy rồi, hai bên đều đã xây dựng nên sự tin tưởng dành cho nhau, làm sao có thể nói chấm dứt hợp đồng là chấm dứt hợp đồng ngay được”

Tô Lan Huyên giễu cợt: “Nếu tôi nhớ không lầm thì lúc nãy tổng giám đốc Tiền đã nói rằng ông sẽ chỉ nghe lời của Lương Vân Sơn mà thôi, sự tin tưởng dành cho nhau mà cả hai bên đã xây dựng bao nhiêu năm nay, giữa các người đã đạt được những thỏa luận chung gì, điều đó không liên quan gì đến Tô Lan Huyên tôi, mà cũng không liên quan gì đến Thiên Dạ hết”

Tiền Thành Toàn cười cười nói: “Cô Tô à, tôi có thể đạt được thỏa thuận chung gì với Lương Vân Sơn cơ chứ? Trước đây tôi cũng là bị anh ta lừa, việc này không tính, không tính.”

Trở mặt còn nhanh hơn cả thay đổi thời tiết.

Đây chính là điều kỳ diệu của tiền bạc.

Những người khác cũng nói hùa vào: “Cô Tô nhiệt tình muốn mời chúng tôi đến đây như vậy, chắc chắn cũng không thực sự muốn làm cho mọi chuyện đi vào bế tắc, Thiên Dạ còn đang phải ôm mấy lô hàng trong tay, nhất thời cô cũng chưa tìm được người mua thích hợp đúng không nào.”

“Cô Tô có thể hào phóng ném ba trăm tỷ ra để chơi cho vui, nhưng nếu Thiên Dạ cứ liên tiếp chịu thua lỗ như vậy, e rằng cô Tô cũng ăn không ngon ngủ không yên, hơn nữa chúng tôi cũng không phải thực sự là không thể sống thiếu Thiên Dạ”

Vẫn có người giấy giụa trước lúc chết.

Thật là có khí phách.



Tô Lan Huyên hiểu ra liền gật đầu: “Tôi biết nhiều người trong số các anh đã tiếp xúc với bên Địa Sát rồi. Nếu bây giờ đã chấm dứt hợp đồng rồi thì việc các anh đang hợp tác với ai, Tô Lan Huyên tôi đương nhiên cũng sẽ không hỏi han gì tới, nhưng tôi chỉ muốn khuyên mọi người một câu, ngoài việc hợp tác, đầu tiên hãy suy nghĩ xem xét đến phong cách làm việc của Địa Sát đi đã”

Mọi người lại một lần nữa bàng hoàng.

Không ít người trong số bọn họ đúng là đã lén lút bí mật liên lạc với những người ở bên phía Địa Sát, định sẽ quay súng lại bắn quân mình, nếu không phải là vì lời đề nghị hấp dẫn của Lương Vân Sơn và Ngô Anh Phàm đưa ra, bọn họ cũng sẽ không do dự chần chừ đâu.

Nhưng làm sao mà Tô Lan Huyên lại có thể biết được chuyện này?

Vị lãnh đạo mới được bổ nhiệm này dường như không phải là một người dễ bị bắt nạt.

Đêm nay, bọn họ vốn dĩ muốn thăm dò Tô Lan Huyên xem Tô Lan Huyên có thể đưa ra điều kiện tốt hơn hay không, vậy nhưng thì ra là bọn họ đều đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Tô Lan Huyên không đưa ra bất cứ điều kiện gì, mà ngược lại còn trực tiếp cắt đứt mọi mối quan hệ hợp tác làm ăn giữa bọn họ.

Lời nói của Tô Lan Huyên lần này thật sự khiến bọn họ bắt đầu cảm thấy hoảng sợ.

Bởi vì bọn họ không thể gây khó dễ được cho Tô Lan Huyên, mà ngược lại còn bị Tô Lan Huyên gây khó dễ.

Đương nhiên, Tô Lan Huyên cũng không phải là người ăn chay, từ khi bắt đầu tiếp quản Thiên Dạ cho đến nay, cô vẫn luôn phân loại sắp xếp mọi mối quan hệ hợp tác làm ăn trước giờ của Thiên Dạ.

Cô cũng đã đánh hơi thấy được sự lưỡng lự của những người khách hàng này, nên đã yêu cầu Hoàng Sơn dẫn theo người đích thân đi điều tra xem sao.

Những thông tin này đều mới được ra lò đấy.

Cô có thể mời những người này đến đây, tất nhiên trong lòng từ lâu đã có sự chuẩn bị sẵn sàng hết rồi.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nhất thời thực sự không biết phải làm Sao.

Những người có mặt ở đây ngày hôm nay đều là những nhân vật đã lăn lộn cấu xa lẫn nhau để vươn lên được như bây giờ biết bao năm trời, nhưng hôm nay lại bị một con nhỏ mới hơn hai mươi tuổi đầu ăn tươi nuốt sống như vậy.

Tô Lan Huyên ngồi xuống, lại cho thêm một liều thuốc mạnh: “Chú Sơn Mao, chuẩn bị xong xuôi văn bản chấm dứt hợp đồng đi. À đúng rồi, đồng thời cũng chuẩn bị hợp đồng hợp tác với Bóng Đêm luôn, tối nay tôi sẽ ký hợp đồng ngay cùng với Bóng Đêm”

“Bóng Đêm?”

Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.

“Cô Tô, cô muốn hợp tác với Bóng Đêm ư? Suốt mấy năm qua chẳng phải Thiên Dạ và Bóng Đêm đều có mâu thuẫn không hòa thuận hay sao?”

“Đúng vậy đấy, tại sao trước đây chúng tôi không hề nghe thấy tin tức sẽ hợp tác cùng với Bóng Đêm?”

Đừng nói là câu nói này của Tô Lan Huyên khiến những người có mặt ở đây kinh ngạc, ngay cả Hoàng Sơn và Lâu Yến Vy cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

Từ khi nào mà quyết định là bọn họ sẽ hợp tác với Bóng Đêm rồi?

Nếu không thể hợp tác, chẳng phải là một cái tát vào mặt mình sao?

“Trên đời này không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn mà thôi” Khuôn mặt Tô Lan Huyên lạnh tanh nói: “Tôi quên mất chưa giới thiệu với mọi người, vị đứng bên cạnh tôi đây chính là thành viên Bóng Đêm…”

Tô Lan Huyên liếc nhìn Lục Đồng Quân rồi nói: “Người phụ trách do Bóng Đêm phái tới hợp tác với Thiên Dạ của chúng tôi, tổng giám đốc Lục”

Mọi người đồng loạt quay sang nhìn Lục Đồng Quân.



Lục Đồng Quân đẩy gọng kính lên, để lộ ra chiếc nhãn tượng trưng cho thân phận của Bóng Đêm, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên: “Có thể hợp tác với tổ chức Thiên Dạ, Bóng Đêm chúng tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh”

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về chiếc nhẫn trên ngón tay của anh, trong lòng vô cùng kinh hoàng.

Đó thực sự là người của tổ chức Bóng Đêm.

Có thể mang theo chiếc nhẫn đại diện cho thân phận này, cho dù không phải là thủ lĩnh của Bóng Đêm thì cũng là người có vị trí vô cùng quan trọng trong tổ chức này.

Lúc nãy khi vừa bước chân vào đây, bọn họ cũng không quá để ý tới Lục Đồng Quân, dù sao thì Lục Đồng Quân từ đầu đến giờ cũng chưa mở miệng nói chuyện, anh mặc một bộ đồ thoải mái, đeo kính, lịch sự nhã nhặn, trên người chẳng có một chút sức sát thương nào, cũng không phải là nhân vật quan trọng nào của Thiên Dạ, nên mọi người đều phớt lờ anh.

Bây giờ vừa nghe nói rằng anh là người của tổ chức Bóng Đêm, làm sao bọn họ không cảm thấy bàng hoàng cho được.

Khi Lục Đồng Quân ngẩng đầu lên tiếng, ngay khoảnh khắc đó, bầu không khí ở đây đã hoàn toàn thay đổi, có một luồng áp lực vô hình nào đó đổ dồn đến.

Người ta vẫn đồn đại rằng giữa Thiên Dạ và Bóng Đêm mâu thuẫn bất hòa, nhưng bây giờ đây, mọi người đã có thể ngồi xuống cùng nhau rồi, xem ra tin đồn đúng là thất thiệt.

Lục Đồng Quân chính là người của tổ chức Bóng Đêm?

Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa đưa mắt nhìn nhau, và suy nghĩ của họ thay đổi.

Sắc mặt của Hoàng Sơn cũng đã thay đổi, ông ta nhìn Lục Đồng Quân thêm vài lần nữa.

Tô Lan Huyên dọn ra khỏi Bóng Đêm, cộng với việc cầm tiền đến để chấm dứt hợp đồng, khí thế mạnh mẽ, những nhà đại lý phân phối và khách hàng này cũng lập tức trở nên thành thật, không những không chấm dứt hợp đồng, mà còn chủ động nhường lại không phẩy hai phần trăm để tạ lỗi và làm dịu mối quan hệ.

Sau khi bữa tiệc Hồng Môn Yến này kết thúc, Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân cùng nhau rời đi bằng ô tô, làm vậy cũng là để những người có mặt ở đó nhìn thấy.

Lâu Yến Vy, Bạch Hồng Hoa và Hoàng Sơn ngồi trên một chiếc xe khác.

Khi Lục Đồng Quân lái xe, anh không đi đến nơi ở của Lâu Yến Vy mà rễ ở ngay chỗ ngã tư.

Tô Lan Huyên phát hiện đường đi không đúng, liền tức giận nói: “Lục Đồng Quân, anh muốn đưa em đi đâu?”

“Lan Huyên, hay là mình đi ăn thêm chút gì nữa đi? Lúc nãy anh thấy em chẳng ăn được gì hết”

Tô Lan Huyên vốn dĩ muốn nói là không cần, nhưng nhìn thấy Lục Đồng Quân vô tình xoa xoa đầu gối, cuối cùng cô vẫn mềm lòng.

“Em muốn ăn hoành thánh”

“Được thôi” Lục Đồng Quân lập tức đưa cô đến một nhà hàng ở gần đó và gọi cho cô mấy suất hoành thánh và một bát mì cho mình.

Hôm nay việc phải để Lục Đồng Quân ra mặt đúng là năm ngoài kế hoạch mà cô đã vạch ra, Tô Lan Huyên nói: “Lúc nãy em chỉ đề ra kế sách tạm thời vậy thôi, chuyện hợp tác làm ăn, anh có thể không cần quan tâm đến đâu”

“Hợp đồng cũng đã được ký kết rồi, làm sao có thể không tính được” Lục Đồng Quân cười cười rồi nói: “Lan Huyên, anh biết rằng em đề nghị hợp tác với Bóng Đêm là để xoa dịu quan hệ của đôi bên cho bớt căng thẳng. Em đang suy nghĩ cho anh, Lệ Quốc Phong giao Thiên Dạ lại cho em đúng thật là một quyết định đúng đắn”

Lục Đồng Quân vốn dĩ định làm sứ giả bảo vệ bông hoa một lần, nhưng vừa rồi anh không hề có cơ hội nào để thể hiện.

Và sau khi trải qua sự việc vừa rồi, anh lại một lần nữa biết được một Tô Lan Huyên thông minh mưu trí, điềm đạm hào phóng như vậy.

Đầu tiên, Tô Lan Huyên dùng đạo lý để thuyết phục trước rồi mới dùng đến áp lực, sau đó sử dụng chiêu đánh vào tâm lý để chọc thủng phòng tuyến trong lòng của những người đại lý phân phối, từ thế bị động mà giành lại được thế chủ động, nếu đổi lại là một người đàn ông cũng chứ chắc có thể làm được như Tô Lan Huyên.

Một Tô Lan Huyên như vậy làm sao anh có thể không yêu cho được?

Tô Lan Huyên liếc nhìn Lục Đồng Quân một cái, trong lòng nghĩ một đường miệng nói một nẻo: “Ai nghĩ cho anh cơ chứ, em chỉ muốn dọa cho bọn họ sợ một phen thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook