Lão Đại Xuyên Về Thời Cổ Đại!!

Chương 17: Ma quỷ, là ma quỷ chứ không phải người!!!

Nefertari Meritmut

20/07/2019

Lục Vân Lục bước lên xe ngựa, bắt đầu tiến về đấu trường. Cộc.. cộc.. Vì bánh xe làm bằng gỗ nên đi đứng không có độ mềm mại. Dù cách mấy lớp đệm nhưng mông ai đó vẫn đau tới tê cứng. Cố gắng trưng ra bộ dạng là mình ổn nhưng cái mặt nó lại bán đứng.

- Sắp đên rồi, ráng chịu một chút. -Lục Thúy Liên lại không biết thần giao cách cảm gì, vẫn nhắm mắt dưỡng thần mà an ủi nó.

- Ư.. Ừ!! -Lục Vân Lục cố điều hòa không khí, mông giờ đây đã không còn cảm giác nữa rồi. Phải đến 2 khắc sau xe mới dừng lại. Lục Vân Lục lúc này tựa được lôi từ dưới 18 tầng địa ngục lên, mừng rỡ chạy xuống. Ấy vậy mà Lục Thúy Liên lại không có cảm giác gì, rất từ tốn bước xuống chuẩn tiểu thư khuê các. Dân chúng xung quanh nhìn thấy nó không khỏi nghị luận một phen.

- Mau nhìn, là Lục gia -Lục ngũ tiểu thư sao?? Cái phế vật nàng ta tới cổ vũ hay tới đại diện đây?? U ha ha ha!!

- Mau xem, phế vật đại danh xuất hiện rồi, ha ha!!

- Công nhận nàng ta đẹp thật đấy!

-............

Nó coi như điếc không nghe thấy gì, mặt lạnh bước tới chỗ ghi danh.

- Lão bản, tới lệnh bài Chu! -Lục Thúy Liên bày ra cái dạng cà lơ phất phơ, cợt nhả nói.

- Đây đây, để hai vị chờ lâu. -Vị lão bản kia ngược lại không có chút khinh bỉ, thái độ niềm nở đối với nó. Lục Vân Lục đeo lệnh bài lên hông, qua một hầm tối thì tới đấu trường. Oa..... Nó cẩn thận đánh giá xung quanh. Đây... Thật giống đấu trường Roma! Xung quanh là khán đài, chính giữa là sàn đấu. Mọi người đã tụ tập đông đủ, đối diện với nó bây giờ là đại diện 3 gia tộc Lý, Hạ, Hồ. Lần lượt bốc thăm, Hạ Thanh với Lục Thúy Liên trận đầu tiên. Tiếng hô từ trọng tài vừa dứt, Lục Thúy Liên mở giao tranh đầu tiên. Vù..... Tiếng gió rít gào, lưỡi hái trong tay Lục Thúy Liên mạnh mẽ đâm sầm vào người Hạ Thanh, nàng ta nhanh chóng lách qua. Rìu trong tay Hạ Thanh lúc này vung về phía Lục Thúy Liên, cô dùng lưỡi hái cản. Một rìu một lưỡi hái đấu nhau tạo nên tiếng keng, keng hấp dẫn người nhìn. Từng đợt chí mạng phía hai bên tung ra, trải qua 7 7 49 lần giao đấu, Lục Thúy Liên nắm bắt sơ hở Hạ Thanh, lưỡi hái linh hoạt đặt trên phía eo nhỏ nàng ta. Tùng!! Trống đánh dấu kết thúc, trọng tài tuyên bố Lục Thúy Liên thắng, mọi người tâm phục khẩu phục, khen ngợi không ngớt.

- Ây za, Lục nhị tiểu thư thắng, không biết muội muội nàng có thắng không =)) -Quần chúng B trào phúng.

- Còn gì nữa, đích xác thua! -Quần chúng A chế giễu.

- .............. -Hàng ngàn lời ác ý tiến về phía nó, Lục Vân Lục chỉ nhếch miệng cười nhẹ, lười nghe!

Trận thứ 2 giao đấu, Hạ Minh đấu Lý Húc. Nghe nói, tên Hạ Minh này đấu khí bậc Lam, rất có căn cốt. Quả đúng như lời đồn, một khắc sau, Hạ Minh thắng. Không ngờ hắn ta rất hiếu chiến, từng đợt kiếm ra đều nhằm chí mạng mà đánh! Trận thứ 3.... Là nó với Lý Oanh giao đấu.



- Chẹp chẹp, Lục Vân Lục nàng ta giẫm phải vận cứt chó gì vậy???? Là gặp thiên tài Lý tiểu thư Lý Oanh???

- Trận này không phải cược, ta chắc chắn Lý đại tiểu thư thắng!

- ................

Lục Vân Lục mặc kệ bọn họ nói gì, ung dung bước lên sân đấu. Mỗi bước chân của nó liền một đóa sen vàng nở rộ. Đi một quãng, hơn mười đóa hoa xuất hiện khiến người kinh diễm. Lý Oanh cũng không giấu khỏi ngạc nhiên nơi đáy mắt, vẫn một mực kiêu ngạo.

- Phế vật, ta nhường ngươi 3 chiêu! -Lý Oanh hất cằm, mũi trỏ thẳng lên trời, cất cao giọng.

- Hảo! -Lục Vân Lục có lợi tất nhiên không bỏ qua, nhếch miệng cười khẽ. Vù....... Rầm!!!! Mọi người ngạc nhiên, từ khi nào Lục Vân Lục nàng bay qua chỗ đó? Còn nữa, mau xem! Lẽ ra người nằm sõng soài trên mặt đất phải là nó chứ? Sao liền Lý đại tiểu thư?? Lục Vân Lục vận khinh công nhanh tới mức người thường khó nhìn thấy, một cước đạp văng Lý Oanh xuống tận sâu sàn đấu. Sân đấu làm bằng xi măng rất vững chắc nay đã lõm xuống vòng tròn to tướng, các viên gạch vỡ ra từng mảnh.

- Khụ khụ.. -Lý Oanh thổ ra một búng máu, phía bụng đau tới khóc.

- 1 chiêu! -Sắc mặt nó thâm nhầm, miệng nhếch lên bộ dạng khát máu tới cực điểm. Lý Oanh run run ngước lên thì không khỏi sợ hãi. Vừa rồi là nàng ta thấy ánh sáng màu đỏ ẩn ẩn trên mắt nó! Không sai, là màu đỏ!

RẦM!!! Nó lại bay qua phía Lý Oanh ngón tay mạnh mẽ đập mạnh tới. Xương cốt vỡ vụn, cột sống nát,hai bên xương sườn gãy một nửa, Lý Oanh thực đau đớn tới không thốt được lời nào.

- M... Ma quỷ, ngươi chính là ma quỷ!!! -Lý Oanh quay đầu lại, sợ hãi tới không còn tự tôn, hai tay ôm đầu hét lớn. Mắt nàng ta bây giờ căng ra hằn đầy tia máu, miệng mở to tràn đầy máu tươi.

- 2 chiêu! -Lục Vân Lục các đốt tay dường như chưa thỏa mãn.

PHẬP!!!!

*** Ohayo mấy mọe!! Con về rồi, ủng hộ nhớ! Cmt đi, cmt! Ta ngồi ta hóng cmt nạ!!! ***

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lão Đại Xuyên Về Thời Cổ Đại!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook