Lão Đại Xuyên Về Thời Cổ Đại!!
Chương 32: Phụ thân hay ca ca
Nefertari Meritmut
20/07/2019
Viên Lạc lao một đường mạnh mẽ thẳng tới tiểu bạch kiểm, giơ cao chân, lực đạo không hề nhỏ xuất một cái. Bẹp! Tiểu bạch kiểm đáp lại hắn bằng một cái quạt xếp, nghiêng đầu hướng Viên Lạc phóng ra vài cái ánh mắt khiêu khích. Viên Lạc hậu nhìn thấy, cơn tức đang từ số 10 vọt lên số 10000. Vận toàn công lực của mình ra đánh!! Đối với một kẻ sinh ra từ võ lâm, từ nhỏ đã được luyện công như Viên Lạc, lại nhìn tới một kẻ ăn không ngồi rồi, ngày ngày đọc sách bên vị kim chủ thì thực sự... Có phần...
- Áaaaaaaaaaa!!! Dừng dừng dừng, ngươi chơi xấu!!! -Tiểu bạch kiểm ngày càng đỡ không được, mặt như tóe hết nước mắt ra. Viên Lạc càng đánh càng hăng, càng đánh lại càng hung. Cho ngươi chết! Cho ngươi chết mẹ ngươi đê!!! Không có tiết tháo nhà ngươi à!! Dám cưa lão bà của ông à!! Chết đê!!!!!!!!!
Bên này hai người kia đánh nhau nổ phổi là thế, bên kia Thu đại hiệp chỉ việc bẻ một cây trúc rồi ngồi lên, bóc túi hạt dưa mấy tiểu thổ phỉ kia tặng, nhàn nhã cắn cắn ăn ăn. Sau bao nhiêu lâu chẳng ai biết thì thắng thua đã phân rõ ràng. Ái chà.. Tiểu bạch kiểm...
- Lão bà!!! Cầu cứu a!!! -Tiểu bạch kiểm ôm đầu ngồi xuống hét lớn. Ngao ngao, hắn muốn về nhà!! Nơi đây thật đáng sợ!! Hắn muốn về khu yên tĩnh được bao bọc với kim chủ a!!!!!!!
- Mẹ nó!! Ông đánh ngươi chết!!! Chết đê!!!!!!!!!! -Viên Lạc nghe xong, lại càng giơ chân đá xuống người hắn. Thê tử thấu tình đạt lý, ôn nhu hiền dịu, người gặp người thương của ông là để cho ngươi gọi à!!
- ................ -Thôi! Bổn đại hiệp miễn ý kiến!
Hiện trường đang nhốn nháo hết cả lên thì từ đâu lại là mấy tuyệt đại cao thủ phi phi trên trời phóng xuống. Bọn hắn gồm khoảng 5 người, đều là danh môn chính phái, vận y phục trắng ngà, phiêu diêu như tuyết.
- Thu đại nương... Nhầm, Thu thiếu chủ, mời người theo ta trở về Võ Lâm. -Vị vận y phục trắng đi đầu cúi người hành lễ, nhẹ nhàng hỏi
- ........... -Lẽ ra bọn ta không nên để ngươi cầm đầu.
- Bổn cung chủ đây cũng không biết.. Thì ra Thanh thị các ngươi lại thiếu tiền tới như vậy... -Thu thiếu chủ hiện hình. Ánh mắt lạnh lùng còn kiêu ngạo thật chẳng để ai vào mắt rất muốn gợi đòn
- Không dám, Thanh gia chẳng khi nào dám so với Lý gia cả! -Mấy tên kia đồng thời cúi người xuống. Hừ, nếu không phải vì cái 500 lượng hoàng kim đáng tôn kính thì còn lâu bọn họ mới dịu dàng như vậy. Thu thiếu chủ bĩu môi, mặc kệ bọn họ ngồi cắn cắn hạt dưa.
- Phi, bổn cung chủ không muốn về, ai bắt được bổn cung chủ phải về!!
- Đắc tội! -Mấy tên bạch y đồng loạt phóng tới muốn bắt Thu thiếu chủ, cục diện bên này coi như rất vất vả. Thu thiếu chủ phải nói nội công thâm hậu, thiên chất khó gặp lại được tu luyện từ nhỏ nhưng vẫn khó lòng địch lại 5 cường giả của Thanh thị.
- Tiểu Lạc Lạc, cứu ta!!!!! -Thu thiếu chủ hô lớn gọi Viên Lạc, hắn lúc này đang ở một chỗ xa nghe vậy liền nhanh chóng lao tới bảo vệ Thu thiếu chủ
- Viên nhị công tử, bọn ta chỉ muốn mang thiếu chủ về, xin người đừng cản tay!
- À, hóa ra là mang A Thu về. Vậy... Các ngươi cứ tiến lên bắt nàng đi! -Viên Lạc nghe xong như được ngộ ra một điều gì đó rất trân quý, cúi người trịnh trọng hướng Thu thiếu chủ
- Mẹ nó Viên Lạc, bổn cung chủ không tha cho ngươi! -Rất nhanh chóng Thu thiếu chủ bị kim sa Thanh thị trói thành một cái bánh lớn, theo bọn họ bay về Lý thị. Tiểu bạch kiểm tưởng chừng thoát nạn nhưng không! Hắn lúc phút chót đã nhảy ra cản trở bọn họ nên... Cũng bị trói mang về luôn!!
Bị mang về Lý thị, tiểu bạch kiểm hắn ngó nhìn nơi ở nhạc phụ nhà mình một chút. Chà... Chính là một nơi như tiên cảnh, thác nước hai bên hùng vĩ đổ xuống, ở giữa là cửa lớn màu trắng, phía trên là một cái bảng gỗ quý viết hai chữ Lý gia bút pháp mạnh mẽ. Bên phải cột được khắc gia huy Lý thị.
- Cung nghênh thiếu chủ/ sư thúc trở về!! -Hai hàng hạ nhân, đồ nhân, đều đồng thanh cúi người hành lễ.
- ........... -Về về cái a nương các ngươi!! Thu thiếu chủ bị áp giải tới sảnh đường, nơi đó nghiễm nhiên hai hàng trưởng lão yên vị ngồi hai bên, chính giữa cũng là hàng cao nhất không ai khác ngoài Lý gia chủ -Lý lão gia: Lý Hành. Tiểu bạch kiểm cũng bị mang vào, theo sau là Viên Lạc. Người ngồi chính giữa là một đại nam nhân hàng chính hiệu. Gương mặt hắn ngũ quan anh tuấn rõ ràng, khí chất băng thanh ngọc lãnh như không nhiễm sự đời. Nhìn như vậy ai dám bảo người này là phụ thân Lý Thu chứ, là ca ca mới đúng!!
- Thu nhi..... À không, phải là Thu đại hiệp! Người đã biết sai chưa? -Lý Hành nhẹ giọng nói lại êm ái như suối chảy bên tai, khuôn mặt ôn nhu như nước hướng Lý Thu cười nhẹ. (Thôi rồi, ta thích lão cha của nàng. Nhé!! :>)
** Bổn cung ngồi hóng cmt =---= **
- Áaaaaaaaaaa!!! Dừng dừng dừng, ngươi chơi xấu!!! -Tiểu bạch kiểm ngày càng đỡ không được, mặt như tóe hết nước mắt ra. Viên Lạc càng đánh càng hăng, càng đánh lại càng hung. Cho ngươi chết! Cho ngươi chết mẹ ngươi đê!!! Không có tiết tháo nhà ngươi à!! Dám cưa lão bà của ông à!! Chết đê!!!!!!!!!
Bên này hai người kia đánh nhau nổ phổi là thế, bên kia Thu đại hiệp chỉ việc bẻ một cây trúc rồi ngồi lên, bóc túi hạt dưa mấy tiểu thổ phỉ kia tặng, nhàn nhã cắn cắn ăn ăn. Sau bao nhiêu lâu chẳng ai biết thì thắng thua đã phân rõ ràng. Ái chà.. Tiểu bạch kiểm...
- Lão bà!!! Cầu cứu a!!! -Tiểu bạch kiểm ôm đầu ngồi xuống hét lớn. Ngao ngao, hắn muốn về nhà!! Nơi đây thật đáng sợ!! Hắn muốn về khu yên tĩnh được bao bọc với kim chủ a!!!!!!!
- Mẹ nó!! Ông đánh ngươi chết!!! Chết đê!!!!!!!!!! -Viên Lạc nghe xong, lại càng giơ chân đá xuống người hắn. Thê tử thấu tình đạt lý, ôn nhu hiền dịu, người gặp người thương của ông là để cho ngươi gọi à!!
- ................ -Thôi! Bổn đại hiệp miễn ý kiến!
Hiện trường đang nhốn nháo hết cả lên thì từ đâu lại là mấy tuyệt đại cao thủ phi phi trên trời phóng xuống. Bọn hắn gồm khoảng 5 người, đều là danh môn chính phái, vận y phục trắng ngà, phiêu diêu như tuyết.
- Thu đại nương... Nhầm, Thu thiếu chủ, mời người theo ta trở về Võ Lâm. -Vị vận y phục trắng đi đầu cúi người hành lễ, nhẹ nhàng hỏi
- ........... -Lẽ ra bọn ta không nên để ngươi cầm đầu.
- Bổn cung chủ đây cũng không biết.. Thì ra Thanh thị các ngươi lại thiếu tiền tới như vậy... -Thu thiếu chủ hiện hình. Ánh mắt lạnh lùng còn kiêu ngạo thật chẳng để ai vào mắt rất muốn gợi đòn
- Không dám, Thanh gia chẳng khi nào dám so với Lý gia cả! -Mấy tên kia đồng thời cúi người xuống. Hừ, nếu không phải vì cái 500 lượng hoàng kim đáng tôn kính thì còn lâu bọn họ mới dịu dàng như vậy. Thu thiếu chủ bĩu môi, mặc kệ bọn họ ngồi cắn cắn hạt dưa.
- Phi, bổn cung chủ không muốn về, ai bắt được bổn cung chủ phải về!!
- Đắc tội! -Mấy tên bạch y đồng loạt phóng tới muốn bắt Thu thiếu chủ, cục diện bên này coi như rất vất vả. Thu thiếu chủ phải nói nội công thâm hậu, thiên chất khó gặp lại được tu luyện từ nhỏ nhưng vẫn khó lòng địch lại 5 cường giả của Thanh thị.
- Tiểu Lạc Lạc, cứu ta!!!!! -Thu thiếu chủ hô lớn gọi Viên Lạc, hắn lúc này đang ở một chỗ xa nghe vậy liền nhanh chóng lao tới bảo vệ Thu thiếu chủ
- Viên nhị công tử, bọn ta chỉ muốn mang thiếu chủ về, xin người đừng cản tay!
- À, hóa ra là mang A Thu về. Vậy... Các ngươi cứ tiến lên bắt nàng đi! -Viên Lạc nghe xong như được ngộ ra một điều gì đó rất trân quý, cúi người trịnh trọng hướng Thu thiếu chủ
- Mẹ nó Viên Lạc, bổn cung chủ không tha cho ngươi! -Rất nhanh chóng Thu thiếu chủ bị kim sa Thanh thị trói thành một cái bánh lớn, theo bọn họ bay về Lý thị. Tiểu bạch kiểm tưởng chừng thoát nạn nhưng không! Hắn lúc phút chót đã nhảy ra cản trở bọn họ nên... Cũng bị trói mang về luôn!!
Bị mang về Lý thị, tiểu bạch kiểm hắn ngó nhìn nơi ở nhạc phụ nhà mình một chút. Chà... Chính là một nơi như tiên cảnh, thác nước hai bên hùng vĩ đổ xuống, ở giữa là cửa lớn màu trắng, phía trên là một cái bảng gỗ quý viết hai chữ Lý gia bút pháp mạnh mẽ. Bên phải cột được khắc gia huy Lý thị.
- Cung nghênh thiếu chủ/ sư thúc trở về!! -Hai hàng hạ nhân, đồ nhân, đều đồng thanh cúi người hành lễ.
- ........... -Về về cái a nương các ngươi!! Thu thiếu chủ bị áp giải tới sảnh đường, nơi đó nghiễm nhiên hai hàng trưởng lão yên vị ngồi hai bên, chính giữa cũng là hàng cao nhất không ai khác ngoài Lý gia chủ -Lý lão gia: Lý Hành. Tiểu bạch kiểm cũng bị mang vào, theo sau là Viên Lạc. Người ngồi chính giữa là một đại nam nhân hàng chính hiệu. Gương mặt hắn ngũ quan anh tuấn rõ ràng, khí chất băng thanh ngọc lãnh như không nhiễm sự đời. Nhìn như vậy ai dám bảo người này là phụ thân Lý Thu chứ, là ca ca mới đúng!!
- Thu nhi..... À không, phải là Thu đại hiệp! Người đã biết sai chưa? -Lý Hành nhẹ giọng nói lại êm ái như suối chảy bên tai, khuôn mặt ôn nhu như nước hướng Lý Thu cười nhẹ. (Thôi rồi, ta thích lão cha của nàng. Nhé!! :>)
** Bổn cung ngồi hóng cmt =---= **
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.