Lão Đạo Sĩ Và Bé Xác Ướp
Chương 11: Mul - Lục Phát
Linh Phong
13/02/2018
Giữa Phương và Mul thì nên chọn ai trước đây nhỉ, có lẽ là Mul đi. Đường nào cũng về la mã thôi mà.
Mul thơ thẩn bước về phía mà hắn chỉ, trong lòng thì trù ẻo tên này chết một vạn lần. Ôi thật đau lòng mà, viên Yêu linh ngàn năm mất ngay trong tầm tay… Thù này không báo không phải là bổn cô nương.
Cứ vừa đi vừa cằn nhằn trong miệng như thế nên cô không để ý là mình đã đến được một vùng đất khá trống trải. Nơi đây vốn là một khu đất bằng phẳng bên cạnh vách núi. Âm phong vi vu thổi qua làn tóc đen nhánh của cô khiến chúng bay phất phơ trong gió. Nếu như nơi đây ở trên mặt đất thì cảnh tượng như vậy hẳn là sẽ rất đẹp đấy, nhưng đây là Quỷ giới, nơi chỉ có quỷ thú, quỷ khí cùng với đám cây cỏ mang một màu xám ngoét.
- Cái gì đây?
Mul nheo mắt nhìn, trước mặt cô hiện giờ là một vòm tròn bằng trủy tinh màu trắng to khoảng một cái nhà. Bên trong đó lơ lửng một lá bùa vàng nhạt sáng lấp lánh trong không gian xám xịt này. Vận yêu lực của mình lên gấp đôi, cô nhẹ nhàng bước vào bên trong vòm tròn thủy tinh kia.
Không có chút cản trở, cũng không có bất kỳ thứ gì xuất hiện, cô cứ thế bước thật chậm đến bên cạnh lá bùa đang lơ lững kia.
Đưa tay mình lên nắm lấy nó. Một cơn gió mạnh bỗng chốc thổi xóc lên khiến cô cũng hơi loạng choạng một chút. Ổn định thân thể rồi nhìn lại tay mình, lá bùa kia đang nằm im lìm trong tay cô không một chút biến hóa.
- Đơn giản vậy thôi à?
Cô rất rất chi là ngạc nhiên. Cô cứ nghĩ lá bùa này lấy được phải rất khó khăn và trần ai khoai khổ chứ. Lấy dễ thế này… có đúng không đây.
Cô không trả lời được, nhưng hình như tên đạo sĩ kia chỉ nói là lấy là bùa này thôi nhỉ, mà còn nói gì gì đó như là lá bùa không đơn giản là lá bùa… Ây… nghĩ nhiều mệt não quá rồi.
Đúng lúc này, tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên ngay trên đầu cô. Vòm thủy tinh kia bỗng chốc xuất hiện vết nứt rồi hóa thành những mảng thủy tinh lớn rơi xuống đất vụn vỡ. Âm thanh tuy không lớn cho lắm nhưng lại xoáy vào tai cô hệt như những lưỡi đao sắc bén.
Lập tức vận sức mạnh của mình nhằm ngăn chặn âm thanh nhiễu loạn kia, thế nhưng chỉ qua vài giây thì cô đã cảm thấy choáng váng đầu óc mất rồi.
Vào lúc này, trong mắt cô lại thấp thoáng thấy một thân ảnh đang chậm rãi bước tới. Cảm thấy nguy hiểm, cô lập tức dùng yêu khí hóa hình lưỡi đao phóng đến người kia. Tốc độ dĩ nhiên là rất cao rồi, đồng thời lưỡi đao này cũng mang theo yêu khí vô cùng dũng mãnh. Trong quãng đời dài dằng dặt của cô, người đầu tiên đỡ được lưỡi dao thực chất hóa này chính là tên đạo sĩ thúi kia, ngoài ra chưa có người thứ hai.
Ấy thế mà… việc bất ngờ cứ liên tục xảy ra. Người kia cũng không thèm đếm xỉa tới lưỡi dao ấy mà nhẹ nhàng né qua một bên. Thật tiêu soái, thật nhẹ nhàng, lưỡi đao kia không chút phản kháng lướt qua mặt hắn rồi biến mất không thấy tung tích.
Hít một hơi thật sâu nhằm chấn áp đầu óc mình lại. Cô hóa thành hư ảnh lướt về phía sau, đồng thời trong tay cô cũng xuất hiện hai lưỡi đao mỏng sáng lóa. Cô đã nhận định người này chính là kẻ thù, vậy nên phải tốc chiến tốc thắng. Đám thủy tinh kia khiến đầu óc cô hơi rối loạn nhưng sức chiến đấu thì vẫn không thay đổi gì. Sát thủ Atula giới không ai yếu kém.
Đúng vào lúc này, cô bỗng chốc cảm nhận được sát khí tỏa ra từ ngay sau lưng mình. Sát khí khủng bố và mạnh mẽ khiến cô tỉnh táo ngay tắp lực, thế nhưng dù cho tỉnh táo thì cô cũng không kịp tránh né, một luồng dư lực mạnh một cách kinh khủng hướng về phía cô không một chút nương tình.
Trong giây phút đó, cô chỉ kịp đưa vũ khí của ình lên để đỡ lấy luồng sức mạnh kia. Rầm rầm… âm thanh vụ va chạm ầm ầm vang dội. Thân người cô cũng nhanh chóng bị ép về kía sau với tốc độ chóng mặt.
Yêu khí nhộn nhạo, cổ họng ngòn ngọt, một tia máu chảy vội bên khóe miệng cô. Đồng thời cả thân người cô cũng không thể kiểm soát được.
Trước mặt có địch, sau lưng cũng có địch, không lẽ cô phải tàn phải chỗ này hay sao. Tên đạo sĩ mắc toi chết dẫm, bà đây mà có mệnh hệ gì thì ngươi sẽ không yên thân đâu.
Nhưng… trên đời này phải nói nhiều cái nhưng lắm. Nhưng vào lúc này, một bàn tay nhẹ nhàng chạm lên lưng cô, đồng thời toàn bộ dư lực cũng bị hóa giải trong tích tắc. Cánh tay uyển chuyển vương ra ôm lấy cả thân thể Mul, cả người cô cũng không tự chủ được ngã vào lòng người đó.
Rầm…
Xin đính chính, đây là tiếng sét ái tình trong đầu ai đó chớ không phải ở đâu đó xảy ra vụ nổ nhé.
Mắt cô bỗng chốc sáng lên trông thấy. Người đang nhìn cô lúc này là một thư sinh mặt trắng như ngọc, đôi mi công vút, mắt to tròn, ngũ quan… túm cái váy lại là một kẻ vô cùng soái và điển trai. (E hèm… toàn trai xinh gái đẹp)
- Mẹ oi con muốn lấy chồng.
Một câu nói bỗng chốc vang lên trong đầu cô nàng. Ây… trai đẹp quá rồi. Không chết cũng lạ ấy, dù cho trai đẹp có là kẻ địch đi nữa cũng vậy thôi.
Chỉ nhìn cô trong thoáng chốc, hắn liền quay mặt đi hướng về phái con quái vật kia đang lao đến. Con quái này hình dáng giống hệt con Chư Ngực đã tấn công cô xác ướp My, thế nhưng nó lại không có chút sức sống nào cả và nó cũng nhỏ gấp đôi con quái kia nữa. Thế nhưng đừng vội khinh thường nó, quỷ thú ở Quỷ giới này đều là những con quái vật thật sự. Khinh thường thì cái chết sẽ giang tay đón ngươi vào lòng đấy.
Tên kia nhăn mày nhìn con quái đang chạy vội tới với tộc độ khá đối nghịch với thân người của nó. Hắn lên tiếng:
- Đợi ta một lát.
Nói xong hắn liền buông cô ra rồi lao vội về phía trước. Thân hình hắn hóa thành tàn ảnh, tay phải của hắn hiện ra một cây quạt màu ngọc thạch lấp lánh dưới cái không khí u ám ấy.
Con Chư Ngực lao về phía trước bằng cái thân hình cồng kềnh của nó. Bàn tay to bè khổng lồ của nó quạt tới, âm phong lập tức rít gào dữ tợn, nhìn sơ thì sức mạnh trong đòn thế này vô cùng khủng bố.
Người kia lướt mình qua một bên, ầm ầm những âm thanh vang dội không gian, ngay tại vị trí tên này vừa đứng xuất hiện một cái hố khổng lồ. Con Chư Ngực không vì đánh hụt mà dừng lại, với thân hình hộ pháp quá cỡ của nó, nó xoay người, lại thêm một cú tạt điên cuồng ầm ầm lao tới.Vẫn như lần trước, người kia dễ dàng tránh né được cú tấn công của con quỷ thú. Sau đó hắn nhún người bay lên cao, cây quạt màu ngọc trong tay hắn phất lên nhẹ nhàng.
Một màn sóng trắng bạc lập tức được phóng xuất, làn sóng kia hướng về phía con quỷ thú mà lao tới.
Chư Ngực không thèm để ý đến làn sóng bạc kia, nó gầm gào rồi nhún người phóng về phía tên kia với tốc độ khá lớn. Nắm tay vĩ đại của nó lao đi trong không khí tạo nên tiếng rít gió dữ dội, dĩ nhiên là nó cũng lao thẳng qua làn sóng bạc kia rồi.
Người kia không thèm làm gì cả, hắn chỉ đứng đó cười nhẹ. Khi nắm tay con quỷ thú vừa đến gần mặt hắn, tốc độ nó giảm đi rõ rệt, đồng thời, cả người nó cũng xuất hiện một lớp sương trắng.
Rất nhanh, lớp sương trắng kia đã bao bọc lấy cả người nó lại, vào lúc này, ngay cả cử động một ngón tay nó còn chẳng thể làm được.
Tên kia cười, cây quạt trong tay hắn phất lên, con quỷ thú lập tức biến thành bụi phấn tan đi trong gió, nói chính xác hơn là tan đi trong âm phong.
Vào những lúc bình thường, ví dụ như tên đạo sĩ rởm kia làm như vậy, cô nàng này sẽ hừ mũi một cái sao đó khinh bỉ nói:
- Bày bựa.
Nhưng hiện giờ, trước mặt cô là một chàng trai, hơn nữa còn là soái ca, kẻ đẹp trai nhất trong số những người mà cô từng gặp. Lẽ dĩ nhiên chính là… cô đang hâm mộ cái tên thực ra đang bày bựa này. Người ta nói tâm lý con gái không bao giờ đoán được, không sai, không sai.
Tên kia nhìn theo đám bụi trắng kia bay đi trong gió, sau đó hướng về phía cô cười thật tươi. Trong mắt cô liền cảm thấy như trăm hoa đua nở, mặc dù ở cái chỗ quỷ này chả có cái bông nào chứ đừng nói tới hoa nở.
Hắn bước về phía cô, cô cũng chậm rãi lui lại, dù đang say mê “tư sắc” của tên này nhưng cô vẫn chưa rõ hắn là ai, lỡ đâu là địch thì chết chắc. Dù sao với tư cách là một sát thủ của Atula giới thì cô vẫn giữ được sự tỉnh táo.
Khi bước lại gần cô, hắn cất lời:
- Cô có sao không?
Mul lắc đầu.
- Cô thuộc Atula tộc?
Cô gật đầu.
- Cô là Mul, bạn của Mon đúng không?
Lần này cô ngạc nhiên trố mắt nhìn hắn, hắn cười thật tươi:
- Thật may mắn quá, tôi là người được Quỷ giới thiệu, tới đây để hỗ trợ hắn ta. Tôi đã từng gặp qua Mon, nhưng bạn cô ấy thì chỉ mới nghe cô ấy nói thôi.
- Anh tên gì?
Mul hỏi, nhưng vừa vuột miệng xong cô lập tức biết mình hớ. Thế nhưng tên kia cũng không để ý lắm, hắn cười trả lời:
- Tôi là Lục Phát, rất hân hạnh được gặp người đẹp.
Con tim đang nhảy, nhảy nhót lung tung… Lục Phát, cái tên thật đặc biệt. Hơn nữa con người cũng rất đặc biệt. Cô khẽ gật đầu, nhưng rốt cuộc gật đầu vì cái gì cô cũng chả biết.
Hắn thấy sự ngại ngùng trong mắt cô, tằng hắng hai tiếng, hắn nói:
- Ừm… dù sao việc ở đây cũng đã xong rồi. Chúng ta nên quay lại chỗ tụ hợp thôi.
- Dạ!
Cô nói khẽ, sau đó lại im lặng nhìn hắn. Hắn gãi đầu cười cười:
- Ừm… ờ… tôi không biết bọn họ ở hướng nào. Phiền cô dẫn đường.
- Lối… lối này…
Lúc này mà có Mon ở đây thì Mul không bị chọc mới là lạ đấy. Cô cúi gầm mặt đi phía trước dẫn đường, hắn chậm rãi đi phía sau cô, đôi lúc hắn thoáng nhìn cô rồi mỉm cười khó hiểu.
Mul thơ thẩn bước về phía mà hắn chỉ, trong lòng thì trù ẻo tên này chết một vạn lần. Ôi thật đau lòng mà, viên Yêu linh ngàn năm mất ngay trong tầm tay… Thù này không báo không phải là bổn cô nương.
Cứ vừa đi vừa cằn nhằn trong miệng như thế nên cô không để ý là mình đã đến được một vùng đất khá trống trải. Nơi đây vốn là một khu đất bằng phẳng bên cạnh vách núi. Âm phong vi vu thổi qua làn tóc đen nhánh của cô khiến chúng bay phất phơ trong gió. Nếu như nơi đây ở trên mặt đất thì cảnh tượng như vậy hẳn là sẽ rất đẹp đấy, nhưng đây là Quỷ giới, nơi chỉ có quỷ thú, quỷ khí cùng với đám cây cỏ mang một màu xám ngoét.
- Cái gì đây?
Mul nheo mắt nhìn, trước mặt cô hiện giờ là một vòm tròn bằng trủy tinh màu trắng to khoảng một cái nhà. Bên trong đó lơ lửng một lá bùa vàng nhạt sáng lấp lánh trong không gian xám xịt này. Vận yêu lực của mình lên gấp đôi, cô nhẹ nhàng bước vào bên trong vòm tròn thủy tinh kia.
Không có chút cản trở, cũng không có bất kỳ thứ gì xuất hiện, cô cứ thế bước thật chậm đến bên cạnh lá bùa đang lơ lững kia.
Đưa tay mình lên nắm lấy nó. Một cơn gió mạnh bỗng chốc thổi xóc lên khiến cô cũng hơi loạng choạng một chút. Ổn định thân thể rồi nhìn lại tay mình, lá bùa kia đang nằm im lìm trong tay cô không một chút biến hóa.
- Đơn giản vậy thôi à?
Cô rất rất chi là ngạc nhiên. Cô cứ nghĩ lá bùa này lấy được phải rất khó khăn và trần ai khoai khổ chứ. Lấy dễ thế này… có đúng không đây.
Cô không trả lời được, nhưng hình như tên đạo sĩ kia chỉ nói là lấy là bùa này thôi nhỉ, mà còn nói gì gì đó như là lá bùa không đơn giản là lá bùa… Ây… nghĩ nhiều mệt não quá rồi.
Đúng lúc này, tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên ngay trên đầu cô. Vòm thủy tinh kia bỗng chốc xuất hiện vết nứt rồi hóa thành những mảng thủy tinh lớn rơi xuống đất vụn vỡ. Âm thanh tuy không lớn cho lắm nhưng lại xoáy vào tai cô hệt như những lưỡi đao sắc bén.
Lập tức vận sức mạnh của mình nhằm ngăn chặn âm thanh nhiễu loạn kia, thế nhưng chỉ qua vài giây thì cô đã cảm thấy choáng váng đầu óc mất rồi.
Vào lúc này, trong mắt cô lại thấp thoáng thấy một thân ảnh đang chậm rãi bước tới. Cảm thấy nguy hiểm, cô lập tức dùng yêu khí hóa hình lưỡi đao phóng đến người kia. Tốc độ dĩ nhiên là rất cao rồi, đồng thời lưỡi đao này cũng mang theo yêu khí vô cùng dũng mãnh. Trong quãng đời dài dằng dặt của cô, người đầu tiên đỡ được lưỡi dao thực chất hóa này chính là tên đạo sĩ thúi kia, ngoài ra chưa có người thứ hai.
Ấy thế mà… việc bất ngờ cứ liên tục xảy ra. Người kia cũng không thèm đếm xỉa tới lưỡi dao ấy mà nhẹ nhàng né qua một bên. Thật tiêu soái, thật nhẹ nhàng, lưỡi đao kia không chút phản kháng lướt qua mặt hắn rồi biến mất không thấy tung tích.
Hít một hơi thật sâu nhằm chấn áp đầu óc mình lại. Cô hóa thành hư ảnh lướt về phía sau, đồng thời trong tay cô cũng xuất hiện hai lưỡi đao mỏng sáng lóa. Cô đã nhận định người này chính là kẻ thù, vậy nên phải tốc chiến tốc thắng. Đám thủy tinh kia khiến đầu óc cô hơi rối loạn nhưng sức chiến đấu thì vẫn không thay đổi gì. Sát thủ Atula giới không ai yếu kém.
Đúng vào lúc này, cô bỗng chốc cảm nhận được sát khí tỏa ra từ ngay sau lưng mình. Sát khí khủng bố và mạnh mẽ khiến cô tỉnh táo ngay tắp lực, thế nhưng dù cho tỉnh táo thì cô cũng không kịp tránh né, một luồng dư lực mạnh một cách kinh khủng hướng về phía cô không một chút nương tình.
Trong giây phút đó, cô chỉ kịp đưa vũ khí của ình lên để đỡ lấy luồng sức mạnh kia. Rầm rầm… âm thanh vụ va chạm ầm ầm vang dội. Thân người cô cũng nhanh chóng bị ép về kía sau với tốc độ chóng mặt.
Yêu khí nhộn nhạo, cổ họng ngòn ngọt, một tia máu chảy vội bên khóe miệng cô. Đồng thời cả thân người cô cũng không thể kiểm soát được.
Trước mặt có địch, sau lưng cũng có địch, không lẽ cô phải tàn phải chỗ này hay sao. Tên đạo sĩ mắc toi chết dẫm, bà đây mà có mệnh hệ gì thì ngươi sẽ không yên thân đâu.
Nhưng… trên đời này phải nói nhiều cái nhưng lắm. Nhưng vào lúc này, một bàn tay nhẹ nhàng chạm lên lưng cô, đồng thời toàn bộ dư lực cũng bị hóa giải trong tích tắc. Cánh tay uyển chuyển vương ra ôm lấy cả thân thể Mul, cả người cô cũng không tự chủ được ngã vào lòng người đó.
Rầm…
Xin đính chính, đây là tiếng sét ái tình trong đầu ai đó chớ không phải ở đâu đó xảy ra vụ nổ nhé.
Mắt cô bỗng chốc sáng lên trông thấy. Người đang nhìn cô lúc này là một thư sinh mặt trắng như ngọc, đôi mi công vút, mắt to tròn, ngũ quan… túm cái váy lại là một kẻ vô cùng soái và điển trai. (E hèm… toàn trai xinh gái đẹp)
- Mẹ oi con muốn lấy chồng.
Một câu nói bỗng chốc vang lên trong đầu cô nàng. Ây… trai đẹp quá rồi. Không chết cũng lạ ấy, dù cho trai đẹp có là kẻ địch đi nữa cũng vậy thôi.
Chỉ nhìn cô trong thoáng chốc, hắn liền quay mặt đi hướng về phái con quái vật kia đang lao đến. Con quái này hình dáng giống hệt con Chư Ngực đã tấn công cô xác ướp My, thế nhưng nó lại không có chút sức sống nào cả và nó cũng nhỏ gấp đôi con quái kia nữa. Thế nhưng đừng vội khinh thường nó, quỷ thú ở Quỷ giới này đều là những con quái vật thật sự. Khinh thường thì cái chết sẽ giang tay đón ngươi vào lòng đấy.
Tên kia nhăn mày nhìn con quái đang chạy vội tới với tộc độ khá đối nghịch với thân người của nó. Hắn lên tiếng:
- Đợi ta một lát.
Nói xong hắn liền buông cô ra rồi lao vội về phía trước. Thân hình hắn hóa thành tàn ảnh, tay phải của hắn hiện ra một cây quạt màu ngọc thạch lấp lánh dưới cái không khí u ám ấy.
Con Chư Ngực lao về phía trước bằng cái thân hình cồng kềnh của nó. Bàn tay to bè khổng lồ của nó quạt tới, âm phong lập tức rít gào dữ tợn, nhìn sơ thì sức mạnh trong đòn thế này vô cùng khủng bố.
Người kia lướt mình qua một bên, ầm ầm những âm thanh vang dội không gian, ngay tại vị trí tên này vừa đứng xuất hiện một cái hố khổng lồ. Con Chư Ngực không vì đánh hụt mà dừng lại, với thân hình hộ pháp quá cỡ của nó, nó xoay người, lại thêm một cú tạt điên cuồng ầm ầm lao tới.Vẫn như lần trước, người kia dễ dàng tránh né được cú tấn công của con quỷ thú. Sau đó hắn nhún người bay lên cao, cây quạt màu ngọc trong tay hắn phất lên nhẹ nhàng.
Một màn sóng trắng bạc lập tức được phóng xuất, làn sóng kia hướng về phía con quỷ thú mà lao tới.
Chư Ngực không thèm để ý đến làn sóng bạc kia, nó gầm gào rồi nhún người phóng về phía tên kia với tốc độ khá lớn. Nắm tay vĩ đại của nó lao đi trong không khí tạo nên tiếng rít gió dữ dội, dĩ nhiên là nó cũng lao thẳng qua làn sóng bạc kia rồi.
Người kia không thèm làm gì cả, hắn chỉ đứng đó cười nhẹ. Khi nắm tay con quỷ thú vừa đến gần mặt hắn, tốc độ nó giảm đi rõ rệt, đồng thời, cả người nó cũng xuất hiện một lớp sương trắng.
Rất nhanh, lớp sương trắng kia đã bao bọc lấy cả người nó lại, vào lúc này, ngay cả cử động một ngón tay nó còn chẳng thể làm được.
Tên kia cười, cây quạt trong tay hắn phất lên, con quỷ thú lập tức biến thành bụi phấn tan đi trong gió, nói chính xác hơn là tan đi trong âm phong.
Vào những lúc bình thường, ví dụ như tên đạo sĩ rởm kia làm như vậy, cô nàng này sẽ hừ mũi một cái sao đó khinh bỉ nói:
- Bày bựa.
Nhưng hiện giờ, trước mặt cô là một chàng trai, hơn nữa còn là soái ca, kẻ đẹp trai nhất trong số những người mà cô từng gặp. Lẽ dĩ nhiên chính là… cô đang hâm mộ cái tên thực ra đang bày bựa này. Người ta nói tâm lý con gái không bao giờ đoán được, không sai, không sai.
Tên kia nhìn theo đám bụi trắng kia bay đi trong gió, sau đó hướng về phía cô cười thật tươi. Trong mắt cô liền cảm thấy như trăm hoa đua nở, mặc dù ở cái chỗ quỷ này chả có cái bông nào chứ đừng nói tới hoa nở.
Hắn bước về phía cô, cô cũng chậm rãi lui lại, dù đang say mê “tư sắc” của tên này nhưng cô vẫn chưa rõ hắn là ai, lỡ đâu là địch thì chết chắc. Dù sao với tư cách là một sát thủ của Atula giới thì cô vẫn giữ được sự tỉnh táo.
Khi bước lại gần cô, hắn cất lời:
- Cô có sao không?
Mul lắc đầu.
- Cô thuộc Atula tộc?
Cô gật đầu.
- Cô là Mul, bạn của Mon đúng không?
Lần này cô ngạc nhiên trố mắt nhìn hắn, hắn cười thật tươi:
- Thật may mắn quá, tôi là người được Quỷ giới thiệu, tới đây để hỗ trợ hắn ta. Tôi đã từng gặp qua Mon, nhưng bạn cô ấy thì chỉ mới nghe cô ấy nói thôi.
- Anh tên gì?
Mul hỏi, nhưng vừa vuột miệng xong cô lập tức biết mình hớ. Thế nhưng tên kia cũng không để ý lắm, hắn cười trả lời:
- Tôi là Lục Phát, rất hân hạnh được gặp người đẹp.
Con tim đang nhảy, nhảy nhót lung tung… Lục Phát, cái tên thật đặc biệt. Hơn nữa con người cũng rất đặc biệt. Cô khẽ gật đầu, nhưng rốt cuộc gật đầu vì cái gì cô cũng chả biết.
Hắn thấy sự ngại ngùng trong mắt cô, tằng hắng hai tiếng, hắn nói:
- Ừm… dù sao việc ở đây cũng đã xong rồi. Chúng ta nên quay lại chỗ tụ hợp thôi.
- Dạ!
Cô nói khẽ, sau đó lại im lặng nhìn hắn. Hắn gãi đầu cười cười:
- Ừm… ờ… tôi không biết bọn họ ở hướng nào. Phiền cô dẫn đường.
- Lối… lối này…
Lúc này mà có Mon ở đây thì Mul không bị chọc mới là lạ đấy. Cô cúi gầm mặt đi phía trước dẫn đường, hắn chậm rãi đi phía sau cô, đôi lúc hắn thoáng nhìn cô rồi mỉm cười khó hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.