Chương 45: Cứu Người
Nghiên Nhiễm Mai Hương
01/04/2023
Động phủ của cóc yêu vốn cũng không rất lớn lắm, nơi đặt pháp bảo tự nhiên cũng sẽ không quá phức tạp, cộng thêm trước đó Bát muội cũng đã đi qua nên trong lòng đã sớm nhớ kỹ rồi.
Hai người Vương Yến đi theo sau lưng nàng, lặng yên không một tiếng động đi vào bên trong động phủ, bước lên một thềm đá, đi vòng qua bức tường đá phía bên trái, tiến vào thạch thất bên trong động phủ.
Chính giữa nơi này, có một cái hố lớn rộng gần hai thước, Kim Tiễn Bát được đặt trong hố lớn này.
Cửa ra vào có hai con tiểu yêu canh gác, bên trong còn sắp xếp thêm năm sáu tiểu yêu có thân thủ không tệ, mỗi con đều cầm binh khí trong tay, vô cùng có tinh thần.
Ba người cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp nghênh ngang đi tới.
"Người nào?"
Hai con tiểu yêu giữ cửa thấy mắt thấy tình hình này, phát giác được tình huống dị thường, lập tức giơ binh khí trong tay lên, lớn tiếng quát hỏi một câu.
Ba người cũng không nói nhiều, Hồ Lan Anh trước tiên tiến lên, bảo kiếm trong tay lóe lên hồng quang, một kiếm duy nhất, gọn gàng sạch sẽ, hai con tiểu yêu lập tức đầu thân hai nơi.
Động tĩnh bên ngoài lập tức thu hút sự chú ý của tiểu yêu bên trong, nhao nhao vung binh khí bảo vệ pháp bảo, trong lúc đó một con tiểu yêu muốn bí mật rời khỏi, đi bẩm báo Đại vương.
Bước vào thạch thất, song phương đối mặt, có tiểu yêu nhận biết Hồ Lan Anh, lại thấy hai đạo sĩ đi theo nàng, lập tức hiểu rõ ra.
"Người trong đạo môn!"
Vài tên tiểu yêu sắc mặt trầm xuống, trong lòng đều có chút kiêng kỵ, đối với truyền thuyết của người tu đạo, bọn chúng xưa nay có nghe thấy.
Nhưng mặc dù như thế, bọn chúng lại không thể lâm trận lùi bước.
"Thì ra là ngươi! Sao? Đến cửa tìm chết à?"
Một trong những con tiểu yêu nhìn qua đối phương, mở miệng lạnh lùng nói.
"Hừ! Ai chịu chết còn chưa chắc đâu!"
Hồ Lan Anh hừ lạnh một tiếng, vừa dứt lời là đâm thẳng kiếm, không chút do dự.
Vài tên tiểu yêu thấy đối phương động thủ trước, không còn cách nào đành phải nghênh chiến, bất kể như thế nào, bọn chúng cũng phải giúp Đại vương tranh thủ thời gian.
Những con tiểu yêu này đều là tâm phúc tinh nhuệ của cóc yêu, một thân tu vi cũng bắt nguồn từ Kim Thiềm, có thể nói là trung thành và tận tâm, nếu không có như thế, cóc yêu cũng sẽ không giao chuyện trông coi Pháp bảo quan trọng như vậy cho bọn chúng.
Hồ Lan Anh quần chiến với hai con tiểu yêu, qua mấy chiêu mà vẫn không có cách nào bắt được, mà ba con tiểu yêu còn lại thì tấn công về phía Vương Yến.
Cũng mặc kệ có đánh thắng được hay không, tóm lại cứ việc xông lên phía trước, nếu như Pháp bảo của Đại vương bị phá, chỉ sợ bọn chúng chết còn thảm hại hơn.
Chu Thân vẻ mặt lạnh nhạt, búng tay phải một cái, trong tay bỗng xuất hiện hai lá bùa màu vàng, vẽ bí quyết vung lên, kim quang trên lá bùa màu vàng lóe lên, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai, đánh về phía hai con tiểu yêu đang xông tới trước mặt.
"Ầm ầm. . ."
Hai tiếng trầm đục, lá bùa màu vàng nổ tung, khói xanh bốc lên.
Một con tiểu yêu còn lại, nguyên khí của Vương Yến hóa thành sấm sét, trong lòng bàn tay ngưng tụ rồi vung tay lên, chưởng tâm lôi đánh tiểu yêu này bay ngược ra ngoài.
Chu Thân thiện tâm, không nỡ đại khai sát giới với mấy con tiểu yêu tiểu quái này, cho nên chỉ dùng không đến ba thành công lực, để thổi bay bọn chúng ra ngoài.
"A! Đây chính là người tu đạo sao?"
"Ai đánh chưởng tâm lôi thế?"
Hai con tiểu yêu té trên mặt đất, mồm miệng không rõ, ăn nói bậy bạ, hiển nhiên là bị lá bùa màu vàng của Chu Thân nổ hỏng đầu óc.
Về phần tên tiểu yêu chống đỡ được một chưởng kia của Vương Yến, mặc dù không có chết ngay tại chỗ, nhưng đạo hạnh hủy hết, đã bị đánh trở lại nguyên hình.
Chưởng tâm lôi này của Vương Yến, trên thực tế công lực đắn đo cũng không chính xác, chỉ là thấy đối phương hung hăng lao tới, liền tùy ý vung ra, về phần uy lực có bao nhiêu, thật ra bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm.
Bọn tiểu yêu này sao cũng không ngờ, bằng tu vi đạo hạnh của mình, thậm chí còn nhận được chân truyền của Kim Thiềm đại vương, nhưng dưới tay của hai người, thậm chí ngay cả một chiêu cũng không chống đỡ nổi, đối phương quả thực quá khủng bố đi.
Giờ khắc này, Hồ Lan Anh bên kia cũng giải quyết xong vấn đề, nàng ra tay tàn nhẫn, không lưu tình chút nào, không chỉ có chém giết hai con tiểu yêu cuốn lấy mình, ngay cả hai con tiểu yêu bị Chu Thân nổ mất đi lực chiến đấu, cũng tiến lên một kiếm một con, kết thúc tính mạng ngay tại chỗ.
"Đại tỷ, Nhị tỷ! Ta là Bát muội, các người có nghe thấy không? Ta mời các đạo trưởng Lao Sơn tới."
Hồ Lan Anh bước đến bên cạnh Kim Tiễn Bát, không ngừng hét lớn
"Bát muội đến rồi à! Chúng ta bây giờ không có việc gì, pháp bảo của con cóc chết tiệt này rất lợi hại, các người phải cẩn thận....!"
Bên trong truyền ra một giọng nói đáp lại.
Vương Yến chợt nhìn lại, chỉ thấy Kim Tiễn Bát này cao hơn mười trượng, hình bầu dục, trên đỉnh có hoa văn khắc hình Kim Thiềm, cực kỳ to lớn.
Hồ Lan Anh lòng nóng như lửa đốt, dùng bảo kiếm trong tay không ngừng chém thân Kim Tiễn Bát, một hồi "Leng keng" rung động, Kim Tiễn Bát cũng không bị hư hại chút nào.
"Pháp bảo này là vật của cóc yêu, phương pháp mở ra cũng chỉ có mình hắn biết, chúng ta dùng sức mạnh không được đâu, cần phải tìm ra nhược điểm."
Chu Thân đánh giá Kim Tiễn Bát này một phen, lập tức tiến lên, đi vòng quanh nó vài vòng, bỗng nhiên từ trong tay áo lấy ra một cây sáo ngọc ngắn, ô ô ô thổi lên, đồng thời cẩn thận cảm ứng sóng âm tần.
Cây sáo này cũng là pháp khí của hắn, đối với địch nhân có khả năng mê hoặc, đồng thời cũng có thể thông qua cảm ứng tần suất sóng âm, từ đó có thể tìm ra đối thủ cùng cũng như điểm yếu của pháp bảo.
Chỉ tiếc cái này chỉ có hiệu quả đối với người có tu vi thấp hơn hắn, còn đối với người có căn cơ tu luyện cao hơn hắn, hiệu quả căn bản không lớn.
Nói chung, pháp bảo do bản thể luyện chế ra, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có khuyết điểm như vậy, chẳng ai hoàn mỹ, dù sao ngay cả pháp bảo trời sinh cũng chưa chắc sẽ hoàn toàn không có tỳ vết, huống chi là đồ mà người hoặc yêu tạo ra?
Kim Tiễn Bát nhìn qua cũng không tính là pháp bảo thượng thừa cao cấp gì, có lẽ khuyết điểm rất rõ ràng, chỉ cần tìm được điểm yếu của nó, lại toàn lực tấn công, nói không chừng có thể mở ra một con đường sống.
Cùng lúc đó, Kim Thiềm Đại vương đuổi sát theo Tiêu Khuê, vừa mới đến cửa động, đấu với nhau mấy hiệp, đột nhiên cảm ứng được pháp bảo khác thường, trong lòng lập tức rõ ràng.
"Điệu hổ ly sơn."
Hắn phẫn nộ quát một tiếng, cũng không tiếp tục quần chiến nữa, xoay người bỏ đi, lao thẳng vào động phủ.
"Muốn đi? Đạo gia còn chưa có tận hứng đâu! Đánh đi."
Tiêu Khuê tự nhiên không thể để cho hắn rời khỏi như vậy, giơ gậy lên nện xuống, không có bất kỳ nguyên tắc gì cả.
Kim Thiềm sợ hồ yêu trong pháp bảo được người cứu đi, lập tức xoay người, né tránh đại bổng của Tiêu Khuê, đồng thời cởi áo bào màu vàng vung ra, một mặt che cản tầm mắt của đối phương, một mặt cũng khiến cho sự tấn công của đối phương bị cản trở.
Tiêu Khuê quơ gậy đẩy áo choàng ra, thấy Kim Thiềm sớm đã biến mất, trong lòng biết không ổn, vội vàng nhanh chóng chạy về.
Những tiểu yêu khác trong động biết được tin tức, trước mắt đã là rối rít xông vào trong thạch thất, giương nanh múa vuốt, khí thế tràn đầy.
"Đã tìm được!"
Trong thạch thất, Chu Thân ngừng thổi, cất cây sáo ngắn đi.
Cất bước đi vào phía sau Kim Tiễn Bát, tầm mắt của hắn trực tiếp nhìn vào mép bên dưới.
"Chính là chỗ này! mấy vị cô nương bên trong, xin dựa theo chỉ dẫn của bần đạo cùng nhau hợp lực mãnh kích, ta và ba người sẽ ở bên ngoài tiếp ứng!"
Chu Thân lấy tay gõ gõ vào điểm yếu của Kim Tiễn Bát, truyền tin tức cho các vị hồ nữ bên trong, cao giọng phân phó như thế.
Được nghe chỉ lệnh, mọi người bị vây ở bên trong Kim Tiễn Bát không do dự nữa, nhao nhao vận hành tu vi của bản thân, từ trong ra ngoài, hung hăng nện như điên vào phía Kim Tiễn Bát.
Về phần Vương Yến, hộ tống hai người Chu Thân Lan Anh, đứng ở một bên, dựa theo chỉ dẫn của sư huynh, từ trên xuống dưới, đánh mạnh vào điểm yếu của Kim Tiễn Bát.
Dưới sự tấn công hợp của nội lực và ngoại lực, mép dưới đáy Kim Tiễn Bát hơi có chút thay đổi hình dáng.
" Phá pháp bảo của bổn vương, không dễ dàng như vậy đâu!"
Ngay lúc này, một tiếng hét từ ngoài cửa truyền đến, Kim Thiềm Đại vương dẫn đầu một đám tiểu yêu đi đến, bao vây thạch thất đến một giọt nước cũng không lọt .
Hai người Vương Yến đi theo sau lưng nàng, lặng yên không một tiếng động đi vào bên trong động phủ, bước lên một thềm đá, đi vòng qua bức tường đá phía bên trái, tiến vào thạch thất bên trong động phủ.
Chính giữa nơi này, có một cái hố lớn rộng gần hai thước, Kim Tiễn Bát được đặt trong hố lớn này.
Cửa ra vào có hai con tiểu yêu canh gác, bên trong còn sắp xếp thêm năm sáu tiểu yêu có thân thủ không tệ, mỗi con đều cầm binh khí trong tay, vô cùng có tinh thần.
Ba người cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp nghênh ngang đi tới.
"Người nào?"
Hai con tiểu yêu giữ cửa thấy mắt thấy tình hình này, phát giác được tình huống dị thường, lập tức giơ binh khí trong tay lên, lớn tiếng quát hỏi một câu.
Ba người cũng không nói nhiều, Hồ Lan Anh trước tiên tiến lên, bảo kiếm trong tay lóe lên hồng quang, một kiếm duy nhất, gọn gàng sạch sẽ, hai con tiểu yêu lập tức đầu thân hai nơi.
Động tĩnh bên ngoài lập tức thu hút sự chú ý của tiểu yêu bên trong, nhao nhao vung binh khí bảo vệ pháp bảo, trong lúc đó một con tiểu yêu muốn bí mật rời khỏi, đi bẩm báo Đại vương.
Bước vào thạch thất, song phương đối mặt, có tiểu yêu nhận biết Hồ Lan Anh, lại thấy hai đạo sĩ đi theo nàng, lập tức hiểu rõ ra.
"Người trong đạo môn!"
Vài tên tiểu yêu sắc mặt trầm xuống, trong lòng đều có chút kiêng kỵ, đối với truyền thuyết của người tu đạo, bọn chúng xưa nay có nghe thấy.
Nhưng mặc dù như thế, bọn chúng lại không thể lâm trận lùi bước.
"Thì ra là ngươi! Sao? Đến cửa tìm chết à?"
Một trong những con tiểu yêu nhìn qua đối phương, mở miệng lạnh lùng nói.
"Hừ! Ai chịu chết còn chưa chắc đâu!"
Hồ Lan Anh hừ lạnh một tiếng, vừa dứt lời là đâm thẳng kiếm, không chút do dự.
Vài tên tiểu yêu thấy đối phương động thủ trước, không còn cách nào đành phải nghênh chiến, bất kể như thế nào, bọn chúng cũng phải giúp Đại vương tranh thủ thời gian.
Những con tiểu yêu này đều là tâm phúc tinh nhuệ của cóc yêu, một thân tu vi cũng bắt nguồn từ Kim Thiềm, có thể nói là trung thành và tận tâm, nếu không có như thế, cóc yêu cũng sẽ không giao chuyện trông coi Pháp bảo quan trọng như vậy cho bọn chúng.
Hồ Lan Anh quần chiến với hai con tiểu yêu, qua mấy chiêu mà vẫn không có cách nào bắt được, mà ba con tiểu yêu còn lại thì tấn công về phía Vương Yến.
Cũng mặc kệ có đánh thắng được hay không, tóm lại cứ việc xông lên phía trước, nếu như Pháp bảo của Đại vương bị phá, chỉ sợ bọn chúng chết còn thảm hại hơn.
Chu Thân vẻ mặt lạnh nhạt, búng tay phải một cái, trong tay bỗng xuất hiện hai lá bùa màu vàng, vẽ bí quyết vung lên, kim quang trên lá bùa màu vàng lóe lên, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai, đánh về phía hai con tiểu yêu đang xông tới trước mặt.
"Ầm ầm. . ."
Hai tiếng trầm đục, lá bùa màu vàng nổ tung, khói xanh bốc lên.
Một con tiểu yêu còn lại, nguyên khí của Vương Yến hóa thành sấm sét, trong lòng bàn tay ngưng tụ rồi vung tay lên, chưởng tâm lôi đánh tiểu yêu này bay ngược ra ngoài.
Chu Thân thiện tâm, không nỡ đại khai sát giới với mấy con tiểu yêu tiểu quái này, cho nên chỉ dùng không đến ba thành công lực, để thổi bay bọn chúng ra ngoài.
"A! Đây chính là người tu đạo sao?"
"Ai đánh chưởng tâm lôi thế?"
Hai con tiểu yêu té trên mặt đất, mồm miệng không rõ, ăn nói bậy bạ, hiển nhiên là bị lá bùa màu vàng của Chu Thân nổ hỏng đầu óc.
Về phần tên tiểu yêu chống đỡ được một chưởng kia của Vương Yến, mặc dù không có chết ngay tại chỗ, nhưng đạo hạnh hủy hết, đã bị đánh trở lại nguyên hình.
Chưởng tâm lôi này của Vương Yến, trên thực tế công lực đắn đo cũng không chính xác, chỉ là thấy đối phương hung hăng lao tới, liền tùy ý vung ra, về phần uy lực có bao nhiêu, thật ra bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm.
Bọn tiểu yêu này sao cũng không ngờ, bằng tu vi đạo hạnh của mình, thậm chí còn nhận được chân truyền của Kim Thiềm đại vương, nhưng dưới tay của hai người, thậm chí ngay cả một chiêu cũng không chống đỡ nổi, đối phương quả thực quá khủng bố đi.
Giờ khắc này, Hồ Lan Anh bên kia cũng giải quyết xong vấn đề, nàng ra tay tàn nhẫn, không lưu tình chút nào, không chỉ có chém giết hai con tiểu yêu cuốn lấy mình, ngay cả hai con tiểu yêu bị Chu Thân nổ mất đi lực chiến đấu, cũng tiến lên một kiếm một con, kết thúc tính mạng ngay tại chỗ.
"Đại tỷ, Nhị tỷ! Ta là Bát muội, các người có nghe thấy không? Ta mời các đạo trưởng Lao Sơn tới."
Hồ Lan Anh bước đến bên cạnh Kim Tiễn Bát, không ngừng hét lớn
"Bát muội đến rồi à! Chúng ta bây giờ không có việc gì, pháp bảo của con cóc chết tiệt này rất lợi hại, các người phải cẩn thận....!"
Bên trong truyền ra một giọng nói đáp lại.
Vương Yến chợt nhìn lại, chỉ thấy Kim Tiễn Bát này cao hơn mười trượng, hình bầu dục, trên đỉnh có hoa văn khắc hình Kim Thiềm, cực kỳ to lớn.
Hồ Lan Anh lòng nóng như lửa đốt, dùng bảo kiếm trong tay không ngừng chém thân Kim Tiễn Bát, một hồi "Leng keng" rung động, Kim Tiễn Bát cũng không bị hư hại chút nào.
"Pháp bảo này là vật của cóc yêu, phương pháp mở ra cũng chỉ có mình hắn biết, chúng ta dùng sức mạnh không được đâu, cần phải tìm ra nhược điểm."
Chu Thân đánh giá Kim Tiễn Bát này một phen, lập tức tiến lên, đi vòng quanh nó vài vòng, bỗng nhiên từ trong tay áo lấy ra một cây sáo ngọc ngắn, ô ô ô thổi lên, đồng thời cẩn thận cảm ứng sóng âm tần.
Cây sáo này cũng là pháp khí của hắn, đối với địch nhân có khả năng mê hoặc, đồng thời cũng có thể thông qua cảm ứng tần suất sóng âm, từ đó có thể tìm ra đối thủ cùng cũng như điểm yếu của pháp bảo.
Chỉ tiếc cái này chỉ có hiệu quả đối với người có tu vi thấp hơn hắn, còn đối với người có căn cơ tu luyện cao hơn hắn, hiệu quả căn bản không lớn.
Nói chung, pháp bảo do bản thể luyện chế ra, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có khuyết điểm như vậy, chẳng ai hoàn mỹ, dù sao ngay cả pháp bảo trời sinh cũng chưa chắc sẽ hoàn toàn không có tỳ vết, huống chi là đồ mà người hoặc yêu tạo ra?
Kim Tiễn Bát nhìn qua cũng không tính là pháp bảo thượng thừa cao cấp gì, có lẽ khuyết điểm rất rõ ràng, chỉ cần tìm được điểm yếu của nó, lại toàn lực tấn công, nói không chừng có thể mở ra một con đường sống.
Cùng lúc đó, Kim Thiềm Đại vương đuổi sát theo Tiêu Khuê, vừa mới đến cửa động, đấu với nhau mấy hiệp, đột nhiên cảm ứng được pháp bảo khác thường, trong lòng lập tức rõ ràng.
"Điệu hổ ly sơn."
Hắn phẫn nộ quát một tiếng, cũng không tiếp tục quần chiến nữa, xoay người bỏ đi, lao thẳng vào động phủ.
"Muốn đi? Đạo gia còn chưa có tận hứng đâu! Đánh đi."
Tiêu Khuê tự nhiên không thể để cho hắn rời khỏi như vậy, giơ gậy lên nện xuống, không có bất kỳ nguyên tắc gì cả.
Kim Thiềm sợ hồ yêu trong pháp bảo được người cứu đi, lập tức xoay người, né tránh đại bổng của Tiêu Khuê, đồng thời cởi áo bào màu vàng vung ra, một mặt che cản tầm mắt của đối phương, một mặt cũng khiến cho sự tấn công của đối phương bị cản trở.
Tiêu Khuê quơ gậy đẩy áo choàng ra, thấy Kim Thiềm sớm đã biến mất, trong lòng biết không ổn, vội vàng nhanh chóng chạy về.
Những tiểu yêu khác trong động biết được tin tức, trước mắt đã là rối rít xông vào trong thạch thất, giương nanh múa vuốt, khí thế tràn đầy.
"Đã tìm được!"
Trong thạch thất, Chu Thân ngừng thổi, cất cây sáo ngắn đi.
Cất bước đi vào phía sau Kim Tiễn Bát, tầm mắt của hắn trực tiếp nhìn vào mép bên dưới.
"Chính là chỗ này! mấy vị cô nương bên trong, xin dựa theo chỉ dẫn của bần đạo cùng nhau hợp lực mãnh kích, ta và ba người sẽ ở bên ngoài tiếp ứng!"
Chu Thân lấy tay gõ gõ vào điểm yếu của Kim Tiễn Bát, truyền tin tức cho các vị hồ nữ bên trong, cao giọng phân phó như thế.
Được nghe chỉ lệnh, mọi người bị vây ở bên trong Kim Tiễn Bát không do dự nữa, nhao nhao vận hành tu vi của bản thân, từ trong ra ngoài, hung hăng nện như điên vào phía Kim Tiễn Bát.
Về phần Vương Yến, hộ tống hai người Chu Thân Lan Anh, đứng ở một bên, dựa theo chỉ dẫn của sư huynh, từ trên xuống dưới, đánh mạnh vào điểm yếu của Kim Tiễn Bát.
Dưới sự tấn công hợp của nội lực và ngoại lực, mép dưới đáy Kim Tiễn Bát hơi có chút thay đổi hình dáng.
" Phá pháp bảo của bổn vương, không dễ dàng như vậy đâu!"
Ngay lúc này, một tiếng hét từ ngoài cửa truyền đến, Kim Thiềm Đại vương dẫn đầu một đám tiểu yêu đi đến, bao vây thạch thất đến một giọt nước cũng không lọt .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.