Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Chương 211: Đi trước Lục thị

Uyển Chuyển Lam

16/12/2015

Trên mặt Hứa Lưu Liễm xẹt qua một tia đau đớn,hắn bảo Lâm San Ni đến xem cô? Hay Lâm San Ni chủ động đến xem cô?

Lâm San Ni giống như hiểu cô đang nghĩ gì mở miệng.

“Là hắn bảo chị tới ,thật ra. . . . . . hắn vẫn rất quan tâm em. . . . . .”

“Ha ha. . . . . .”

Cô cười khổ cảm thấy trong lòng đau hơn,cô nghĩ tới tất cả cách đối xử của hắn ở Paris đã cảm thấy giờ phút này Lâm San Ni nói chẳng khác nào mỉa mai cô.

Quan tâm?Sau khi hắn đối xử cô như vậy,hắn còn ngày ngày cùng Ôn Phó Doanh cùng nhau ra vào,giờ đây hắn quan tâm cô thì có ít lợi gì?

Lâm San Ni đương nhiên nhìn cũng nhìn thấy mặt báp,đối mặt với hình ảnh trên báo hắn cùng Ôn Phó Doanh ở chung một chỗ cô trong lúc nhất thời không biết nói gì,cô hiện tại thật không hiểu nổi hắn rốt cuộc đang làm gì.

Cô nhìn Hứa Lưu Liễm sắc mặt có chút tái nhợt,vòng sang đề tài quan tâm hỏi.

“Còn em? Tại sao khiến mình tiều tụy thế?”

Hứa Lưu Liễm thu hồi cảm xúc trên mặt.

“Cũng không còn chuyện gì,chẳng qua bà dì đến đau bụng muốn chết,hơn nữa mấy ngày hôm trước bôn ba đi Paris có chút mỏi mệt,cho nên như vậy. . . . . .”

Cô không nhắc chuyện cô cùng hắn ở Paris cho Lâm San Ni nghe,mới vừa đã nói một lần với Hạ Vi Lương,hiện tại cô không có dũng khí nói lần thứ hai,hơn nữa có chút đau đớn nếu cô cứ mãi nói đi nói lại thì có chút làm kiêu.

Lâm San Ni nhìn cô sau khi nói xong khẽ nhíu chân mày,không nhịn được mở miệng.

“Lưu Liễm,em và hắn. . . . . . Có phải xảy ra chuyện gì không vui?”

Hứa Lưu Liễm thở dài

“Sunny tỷ,chúng ta có thể không nói đến hắn ?”

Thật không muốn nhắc lại một chữ nào về hắn,nói đúng hơn hắn chính là cơn ác mộng của cô,còn cô chỉ muốn thoát khỏi cơn ác mộng này.

Lâm San Ni thấy cô không muốn nhắc cũng không nói cái gì, Hứa Lưu Liễm lật tờ báo sang trang khác,sau đó nhìn Lâm San Ni cười mờ ám.

“Sunny tỷ,cô gái trong hình này là chị sao?”



Lâm San Ni không hiểu cầm lấy tờ báo,vừa nhìn nhất thời thay đổi sắc mặt,tức giận nắm tờ báo đứng lên,tay bởi vì tức giận mà khẽ phát run,từ trước đến giờ tao nhã bây giờ có chút thất khống.

“Này, này tại sao lại thế?”

Tiêu đề trang báo kia: ICE đêm khuya cùng cô gái thần bí ôm hôn đầu đường,bên cạnh có tấm hình chàng trai đội nón lưỡi trai trang phục đậm chất phái nam ôm một cô gái tóc dài thâm tình ôm hôn,người đàn ông kia cho dù đội mũ cực thấp che phân nữa gương mặt,tuy vẫn bị người ta nhìn ra đây là thần tượng minh tinh ICE nổi tiếng gần đây,mà cô gái thì không ai biết là người nào.

Bởi vì cô gái bị ICE kéo đưa lưng về ống kính,hơn nữa đêm khuya ánh sáng rất ảm đạm,căn bản thấy không rõ gương mặt cô gái,chỉ loáng thoáng nhìn ra tóc dài,thân hình yểu điệu,dáng vẻ thướt tha mềm mại. Nhưng đối diện ống kính ICE vẻ mặt xem ra hắn đang rất say mê…

Phải biết rằng ICE hôm nay là minh tinh trong bầu bao la hơn nữa lại rất anh tuấn đẹp trai,từ ngày nổi tiếng cơ hồ có nhiều tin đồn xấu,mỗi nữ minh tinh đóng qua với hắn đều bị tung tin nhưng hắn chưa lần nào chính miệng chứng minh việc gì,để lại đám ký giả một đống bát quái tiếc nuối.

Phía dưới truyền thông còn phân tích tấm hình này,có người nói cô gái không biết tên này có thể là người mẫu hoặc ca sĩ mới nổi,chủ động dụ dỗ ICE muốn mượn địa vị hiện nay của hắn,có người căn cứ thân hình cô kết luận đây là nữ chính gần đây mới hợp tác cùng ICE đóng một bộ phim truyền hình,hai người giả thành thật phát triển trở thành người yêu ngoài đời,còn có người nói đây là cô gái mới được ICE sủng ái.

Tóm lại trong lúc nhất thời mọi người tò mò đối với thân phận cô gái huyền bí,điều cuối cùng suy đoán khiến Lâm San Ni rũ xuống mí mắt.

Hứa Lưu Liễm nhìn thấy vẻ mặt tức giận của cô,không khỏi tò mò hỏi.

“Sunny tỷ,chị không biết xảy ra chuyện gì à? Em còn tưởng rằng vị đại minh tinh này là bạn trai của chị?”

Người khác nhìn không cô là ai thôi nhưng cô và Lâm San Ni coi như có quen biết,rõ ràng chính là cô ấy.

“Cái gì bạn trai! Hắn căn bản không phải là!”

Lâm San Ni nhíu lại một đôi lông mày đẹp mắt một lần nữa ngồi xuống trên ghế,sau đó tức giận ném bài báo qua một bên.

Cô đến bây giờ vẫn nghĩ mình bị người đàn ông kia cưỡng hôn,với lại cô không thích những chuyện bác quái không nghĩ tới lại bị người trộm.Chụp thì thôi còn truyền ra với tốc độ nhanh,đối với người trời sanh thích yên tĩnh như cô không thể tiếp nhận .

Cô hiện tại chỉ hy vọng tấm hình này quá mơ hồ cô sẽ không bị người khác nhận ra,cô cũng không muốn sau này vừa ra khỏi cửa đã bị một đống người ngăn cản chụp hình,quan trọng nhất cô cũng không muốn ở chung một chỗ với hắn!Cô đã nói với hắn nhiều lần bọn họ không thể nào,hắn tại sao da mặt dày đến thế!

Cô cố gắng phủ nhận,Hứa Lưu Liễm lại càng không hiểu chỉ vào tấm hình có chút lúng túng hỏi cô.

“Cái kia. . . . . . Không phải là bạn trai chị,các người còn. . . . . .”

Cô muốn nói vậy các người còn hôn nhưng nhìn sắc mặt Lâm San Ni buồn bực,cô suy nghĩ một chút lại đem nuốt trở về,cô không nói thêm,một khi nói vậy Lâm San Ni sẽ càng tức giận.

“Chị bị bắt buộc thật là xấu hổ!”

“Ack. . . . . .”

Hứa Lưu Liễm nhất thời im lặng,Lâm San Ni tâm trạng có chút thất khống ôm cánh tay nghiến răng nghiến lợi nói.



“Cho nên nói hắn chính là tên lưu manh,vô lại, tên côn đồ cắc ké,em nói xem chị tại sao tìm hạng người đó làm bạn trai?”

Hứa Lưu Liễm lần nữa đưa đầu qua nhìn tấm hình, nhỏ giọng nói.

“Nhưng. . . . . . Căn bản nhìn không ra hắn là tên lưu manh,có nhiều khí chất phái nam!”

Cô nhớ mang máng mình thật giống như xem ICE đóng qua,hắn mặc dù diễn không phải nam chính nhưng để lại ấn tượng cho người xem.một là bởi vì hắn lãnh khốc kiên nghị,hai là bởi vì ánh mắt hắn bên trong lắng đọng rất nhiều thứ,vừa nhìn sẽ làm cho hắn trải một câu chuyện bi thương.

Lâm San Ni không biết nên giải thích quan hệ giữa cô và người đàn ông kia,bất quá không đợi cô mở miệng,cửa phòng thoáng cái bị đẩy ra,Hạ Vi Lương thét chói tai vọt vào chạy đến trước mặt Lâm San Ni ,vừa đưa tờ báo đặt trước mặt hai người,cô vui vẻ nhìn Lâm San Ni thét.

“A a a a a,tớ đã nói,vừa rồi nhìn cô vào liền cảm thấy kỳ quái thì ra cô chính là nữ chính!”

Hạ Vi Lương từ trước đến giờ là độc giả trung thành nhất tin tức Bát Quái,cô đã sớm dưới lần nhìn thấy bài báo viết về đại minh tinh ICE, ngó chừng tấm hình kia hồi lâu,cho rằng vốn hiểu biết phong phú về minh tinh sẽ đoán ra thân phận người trong ảnh là ai,nhưng tìm tòi hồi lâu một chút ấn tượng cũng không có.

Vừa rồi lúc Lâm San Ni đi vào trong đầu cô lóe lên một suy nghĩ,nhưng vẫn không biết là gì,cho đến vừa rồi cô quan sát lại hình,sau đó hét lên một tiếng vọt vào.

Lâm San Ni vẻ mặt rất lúng túng,cô không nghĩ tới ánh mắt Hạ Vi Lương quá sắc bén. Bất quá ngay cả Hạ Vi Lương cũng nhận ra,người khác có thể cũng nhận ra cô hay không? Nghĩ tới đây cô không khỏi hoảng sợ đứng lên.

“Tôi hi vọng hai người có thể giữ bí mật! Còn nữa,hắn không phải là bạn trai tôi!”

Hạ Vi Lương cùng Hứa Lưu Liễm khuôn mặt giống nhau không hiểu nổi,Lâm San Ni không có tâm trạng giải thích với cô nhìn sang Hứa Lưu Liễm nói.

“Lưu Liễm,phiền em giải thích dùm chị,hi vọng hai người có thể giúp chị giữ bí mật,chị còn có việc đi trước,một mình em cũng phải nghĩ ngơi tốt!”

Lâm San Ni nói xong nhìn hai người bọn họ một cái sau cầm áo khoác vội vã rời đi,Hạ Vi Lương hưng phấn đứng tại chỗ vỗ tay.

“Ai nha ai nha,lại có một đề tài tốt,tới phải nhanh nhớ kỹ! Chuyện tình giữa đại minh tinh cùng mỹ nữ , hắc hắc!”

Cô nói xong cũng muốn đi,Hứa Lưu Liễm ngăn lại cô nói chuyện Lâm San Ni với cô,cuối cùng dặn dò cô thêm một lần bảo cô giữ bí mật, Hạ Vi Lương nghe được mùi ngon,sau đó trong đầu tự động lại tăng thêm một chút tình tiết,dàn ý câu chuyện đã được lập ra,cô vui vẻ phấn chấn ghi chép lại.

Hứa Lưu Liễm sau đó nhận được điện thoại ông chủ cô,chắc là Phương Đông Thần về công ty hồi báo chuyện này,ông chủ rất khó xử mở miệng bảo cô nhận đề án này,cô cũng chỉ có thể đồng ý,chẳng lẽ thật trơ mắt nhìn Trung Hoà mất đi vị khách lớn như Lục Thị sao?

Mặc dù ông chủ bọn họ nói để cô ở nhà nghỉ ngơi thật tốt khỏe rồi mới đi làm nhưng cô không nỡ, ngày thứ hai thân thể khỏe chút liền tới công ty,chuẩn bị xong tài liệu liền trực tiếp đến Lục thị.

Bất quá sau khi đến Lục thị lại bị người bảo cô đến tầng cao nhất nói là Lục tổng muốn gặp cô. Trong lòng cô lộp bộp chìm xuống,sau khi nói cám ơn liền cất bước đi vào thang máy đến tầng cao nhất.

Đứng trong thang máy trơn bóng sáng ngời,nhìn mấy chữ số màu đỏ trên đỉnh đầu lần lượt kéo đến,cô câu khởi khóe miệng cười,không biết một lát hắn thấy cô sẽ dùng lời gì mỉa mai cô nữa đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook