Chương 146: Tại nạn tại công trường
Uyển Chuyển Lam
07/12/2015
Phương Đông Thần từ
phòng làm việc Lục Chu Việt đi ra ngoài sau khi trở lại bộ thiết kế liền đưa đơn xin từ chức,quản lý thiết kế kinh ngạc thiếu chút nữa rơi xuống ghế,sau phục hồi tinh thần ông đi đến nắm tay Phương Đông Thần muốn giữ lại hắn,
“Đông Thần,tại sao đang tốt bỗng nhiên muốn từ chức? Phải biết rằng cậu mới cùng Hứa thư ký liên thủ thiết kế một kiến trúc xuất sắc,với tại tôi sắp về hưu,chỗ ngồi quản lý thiết kế này sớm muộn gì cũng là của cậu!”
Quản lý thiết kế không nhắc tới Hứa Lưu Liễm thì thôi,nhắc tới hắn liền thấy trong lòng đau,hắn rũ mắt xuống che dấu thương cảm trong mắt xin lỗi nói,
“Quản lý,cám ơn ông đã giúp đỡ tôi nhiều như vậy,thật thật xin lỗi,tôi đã phụ lòng ngài!”
Quản lý thiết kế bắt đầu gầm thét ,
“Tiểu tử thúi,ngươi đây là thế nào? Không phải ban nãy vẫn tốt sao,tại sao từ tầng cao nhất trở lại liền muốn từ chức? Không được không được,tôi không đồng ý!”
Phương Đông Thần chỉ trầm mặc cúi đầu đứng ở nơi đó,quản lý thiết kế cẩn thận quan sát biểu tình trên mặt hắn cẩn thận thăm dò,
“Không phải cậu đang thất tình chứ?Chẳng lẽ Hứa thư ký cự tuyệt cậu sao? “
Phương Đông Thần thật sự là một nhân tài thết kế ưu tú,cũng là một nhân tài ông cực khổ bồi dưỡng cho Thân Viễn,nên quản lý thiết kế dụng tâm giữ hắn lại, ông thật không muốn nhân tài như vậy lại rơi vào công ty khác.
Phương Đông Thần cười khổ,so với cô cự tuyệt còn tổn thương hơn.Hắn nhìn thoáng qua quản lý thiết kế lấy lại tinh thần phun ra mấy chữ,
“Xem như thế đi. . . . . .”
Sở dĩ nói như thế đi,là bởi vì hắn và cô chưa bao giờ chính thức yêu qua,cũng không có cái gì để mất,nhưng hắn đã yêu thầm người ta nhiều năm.
Quản lý thiết kế nghe hắn nói như vậy giận đến cầm lấy một quyển sách tới gõ lên đầu hắn,
“Chỉ có vậy thôi mà cậu từ chức? Thiếu phụ nữ thì không thể sống hả?”
“Thật xin lỗi quản lý,thật thật xin lỗi, bất kể ông có đồng ý hay không,tôi cũng muốn rời đi!”
Hắn khó khi cố chấp,không phải hắn muốn buông tha tiền đồ của mình,mà hắn thật không có dũng khí ở đây lâu thêm nữa.
Quản lý thiết kế giương mắt nhìn,
“Được rồi,nhưng tôi phải báo đến bộ nhân viên còn có Lục tổng,nếu nhóm bọn họ OK là được,bất quá tôi cảm thấy cậu muốn đi liền cũng không thể đi bây giờ, dù sao công trình kia cũng là cậu chịu trách nhiệm,đoán chừng nhanh nhất cũng phải đợi đến cậu hoàn thành công trình mới có thể đi!”
Phương Đông Thần không có nói gì,chẳng qua khẽ nhíu nhíu mày đi ra khỏi phòng quản lý thiết kế.
Đúng như quản lý thiết kế nói,đơn từ chức của hắn chưa được xét duyệt,bởi vì hắn phải hoàn thành công trình kia mới có thể nghĩ việc.Hắn bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là mỗi ngày lấy tinh thần,đem tất cả kinh nghiệm vùi đầu vào công việc,để cho công việc bận rộn tê liệt suy nghĩ của hắn.
Bởi vì công trình này chính phủ hết sức coi trọng,cho nên khoản tiền làm việc cũng rất thuận lợi,tiền vốn rất nhanh đưa đến sau đó bọn họ vùi đầu khẩn trương thi công.Mà kể từ sau ngày đó hắn cũng bắt đầu trốn tránh Hứa Lưu Liễm, Hứa Lưu Liễm bởi vì không biết hắn yêu thầm mình từ trung học đệ nhị cấp,cho nên bây giờ thấy hắn lúc lạnh lúc nóng cô rất đau lòng.
Sau khi bắt đầu thi công,thân là một trong những người thiết kế cô tất nhiên phải đến công trường xem chất lượng kiến trúc,nhưng một cô bé phải một mình đến nơi hỗn loạn đó cô thật có chút sợ,bất đắc dĩ cô đành gọi cho Phương Đông Thần .
Trong điện thoại cô vừa mới nói rõ ý của mình liền bị hắn thản nhiên cự tuyệt,
“Hứa thư ký,chuyện như thế này để đàn ông như tôi đi là được,cô yên tâm đi,tôi sẽ thay cô nghiêm khắc giám sát !”
Cô có chút sốt ruột,
“Đông Thần,anh cũng là một người thiết kế, nói vậy anh nhất định cũng biết,mỗi một người thiết kế đều hy vọng có thể đến hiện trường chính mắt nhìn thấy bản vẽ được xây dựng thành hình!”
Phương Đông Thần trầm mặc,cô thở dài nói tiếp,
“Đông Thần,nếu như nói thân phận có chồng của tôi xúc phạm tới anh, như vậy tôi sẽ nói một tiếng xin lỗi, nhưng mặc kệ thế nào tôi cũng xem anh như bạn,anh làm ơn giúp tôi,tôi thật sự rất buồn. . . . . .”
Cô cho rằng Phương Đông Thần không cho cô đến công trường bởi vì hắn không muốn gặp cô,thật ra Phương Đông Thần sở dĩ không cho là bởi vì công trường thật sự quá loạn,chỉ cần sơ ý chút sẽ đụng trúng đầu.
Hôm nay nghe cô nói hắn nên không thể làm gì khác hơn đồng ý,
“Vậy thì cô xin chỉ thị của Lục tổng,rồi tôi sẽ đưa cô đến công trường nhìn một chút!”
Người đàn ông kia đồng ý cho cô đi,hắn đương nhiên sẽ không làm trái,dù sao hiện tại hắn ta với cô đã là vợ chồng.
“Cám ơn!”
Cô vui rạo rực nói tiếng cám ơn liền cúp điện thoại.
Đến phòng làm việc của hắn xin chỉ thị đi đến công trường xem xét,hắn không hề nghĩ ngợi liền không cho,lý do Lục Chu Việt dĩ nhiên là giống với Phương Đông Thần,những nơi đó không phải nơi cô bé có thể đến.
Hứa Lưu Liễm rất buồn bực,
“Các người rốt cuộc gặp chuyện gì? Cái này không cho đi cái kia không cho đi,thân là một kiến trúc sư nếu như không tự mình xem xét công trường,vậy em còn làm nhà thiết kế làm gì!”
Lục Chu Việt thấy cô không vui liền đưa tay ôm cô vào trong ngực,nhíu lại một đôi lông mày anh tuấn than thở,
“Em thật tình làm cho anh vừa yêu vừa hận vừa khó xử,anh vừa muốn thực hiện ước mơ của em,vừa không muốn em ngày ngày đến nơi nguy hiểm thế, Lưu Liễm,em nói xem anh nên làm gì bây giờ?”
Hứa Lưu Liễm biết hắn vì suy nghĩ an toàn cho cô,trong lòng cảm động đồng thời cũng thỏa hiệp,
“Em chỉ xin di lần này,sau đó lại chờ đến thời điểm gần làm xong đi xem một lần nữa, có được không?”
Lục Chu Việt ngoại trừ đồng ý còn có thể thế nào? Thật ra thì giữa nam nữ chung đụng chính là như vậy,không nhất định người nào chiếm thượng phong người nào mới được,chỉ cần tôn trọng lẫn nhau thấu hiểu lẫn nhau,nhẫn nhịn lẫn nhau là đủ.
Hứa Lưu Liễm cùng Phương Đông Thần đến công trường,người chịu trách nhiệm xây dựng phái ra chuyên gia cùng bọn họ đi xem xét,công trường có rất nhiều cái hố khác nhau,đồ tạp nham cũng rất nhiều,nhiều lần bọn họ thiếu chút nữa ngã xuống,may có Phương Đông Thần đở cô,cô nói cảm ơn nhưng hắn lại nhìn sang hướng khác.
Đến khi xem xét hai bên trái phải tòa kiến trúc,Hứa Lưu Liễm cùng Phương Đông Thần đồng thời phát hiện một vấn đề,đó chính là lúc bọn họ thiết kế dùng bốn cây cột để chống đở cả tòa kiến trúc,hiện tại bọn họ nhìn qua chỉ thấy ba cây,không cần nghĩ cũng biết bọn họ nhất định ăn xén nguyên vật liệu cố ý giảm bớt một cây.
Bọn họ dĩ nhiên không thể cho phép chuyện này xảy ra,kiến trúc là một việc nghiêm túc và phức tạp,có đôi khi một đinh một ốc cũng có thể ảnh hưởng chất lượng cả tòa nhà,huống chi bây giờ thiếu một cây cột chống,Phương Đông Thần lập tức tìm bọn họ lý luận,người chịu trách nhiệm xây dựng không nghĩ tới hai người ngay này ngay cả chỗ ấy cũng chú ý tới,nhất thời bẽ mặt tìm một đốc công trung niên đi tới ứng phó bọn họ.
Người đàn ông trên cổ đeo một sợi dây chuyền vàng thô,vừa nhìn là biết bọn côn đồ nhà giàu mới nổi,ngậm điếu thuốc nghênh ngang đi tới,khi nhìn đến Hứa Lưu Liễm trong mắt người ông kia nhất thời xẹt qua một tia sáng quỷ dị, Phương Đông Thần theo bản năng đưa tay kéo cô ra phía sau, Hứa Lưu Liễm cũng cảm thấy buồn bực,cô không nhận ra người này,tại sao có cảm giác ớn lạnh.
Người đàn ông cũng là rất nhanh thu hồi ánh mắt của mình,đi vào nhìn thoáng qua rồi trở lại vỗ vai Phương Đông Thần nói,
“Cậu trai,theo kinh nghiệm nhiều năm xây dựng của ta thấy ba cây cột đã đủ chống tòa nhà này,các người cứ yên tâm !”
Hắn nói xong còn mập mờ giơ tay lên ở mông Phương Đông Thần bóp một cái,cho dù Phương Đông Thần tính tình tốt hơn nữa,vừa nhìn thấy chút ít thô tục trong mắt hắn nhất thời hiểu chuyện gì,tức giận đẩy bàn tay bẩn thỉu của hắn ra.
Hứa Lưu Liễm bị khói hắn làm sặc ho khan không dứt,nhưng vẫn hữu lễ kiên trì quan điểm của mình,
“Vị anh hai này,nói cũng không thể nói vậy, kinh nghiệm ngài phong phú chúng ta theo lý nên tôn trọng ngài,nhưng chúng tôi làm nhà thiết kế,ở phương diện này so với ngài nhất định chuyên nghiệp hơn một chút,huống chi đây không phải là một tòa nhà bình thường,đây là nơi thành phố N sẽ xử lý công việc, chẳng lẽ các người muốn xây qua loa một tòa nhà sao?”
Người đàn ông kia vừa nghe liền tức giận,hùng hùng hổ hổ định đưa tay đẩy ra Hứa Lưu Liễm Phương Đông Thần sắc mặt lập tức u ám đi đến cản hắn,vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Nói vậy ông nên biết,đây là hạng mục Thân Viễn khai phá? Chúng ta lấy thân phận nhà thiết kế Thân Viễn ra lệnh các ngươi phải hủy việc xây dựng xà ngang, nếu không đừng trách chúng tôi báo cáo thẳng với Lục tổng!”
Người đàn ông kia lấy xuống điếu thuốc trong miệng hung hăng quăng trên mặt đất chỉ vào Phương Đông Thần mắng,
“Tiểu tử,tôi cảnh cáo cậu đừng bới móc,cẩn thận tôi giết chết cậu! Ông đây hiện tại không chỉ ăn cơm ở Thiên Viễn,ông đây còn có khách hàng lớn hơn,bộ sợ các ngươi sao !”
Người đàn ông vừa thu hồi hỏa khí vừa khôn có ý tốt nhìn Phương Đông Thần,
“Bất quá,nếu cậu chịu theo ông đây,ông đây sẽ yêu thương cậu thật nhiều, ha ha!”
Phương Đông Thần giận đến một gương mặt nho nhã hiện lên nét giận giữ,thậm chí còn muốn động thủ đánh người đàn ông kia một trận nhưng bị Hứa Lưu Liễm ngăn cản,đây là địa bàn của người đàn ông kia,nếu động thủ với bọn họ lỗ lả nhất định thuộc về bọn họ. Vừa lúc điện thoại của người đàn ông kia vang lên,người đó nhìn thoáng qua nhất thời mặt mày hớn hở đi sang một bên nghe điện thoại.
“Đông Thần,tại sao đang tốt bỗng nhiên muốn từ chức? Phải biết rằng cậu mới cùng Hứa thư ký liên thủ thiết kế một kiến trúc xuất sắc,với tại tôi sắp về hưu,chỗ ngồi quản lý thiết kế này sớm muộn gì cũng là của cậu!”
Quản lý thiết kế không nhắc tới Hứa Lưu Liễm thì thôi,nhắc tới hắn liền thấy trong lòng đau,hắn rũ mắt xuống che dấu thương cảm trong mắt xin lỗi nói,
“Quản lý,cám ơn ông đã giúp đỡ tôi nhiều như vậy,thật thật xin lỗi,tôi đã phụ lòng ngài!”
Quản lý thiết kế bắt đầu gầm thét ,
“Tiểu tử thúi,ngươi đây là thế nào? Không phải ban nãy vẫn tốt sao,tại sao từ tầng cao nhất trở lại liền muốn từ chức? Không được không được,tôi không đồng ý!”
Phương Đông Thần chỉ trầm mặc cúi đầu đứng ở nơi đó,quản lý thiết kế cẩn thận quan sát biểu tình trên mặt hắn cẩn thận thăm dò,
“Không phải cậu đang thất tình chứ?Chẳng lẽ Hứa thư ký cự tuyệt cậu sao? “
Phương Đông Thần thật sự là một nhân tài thết kế ưu tú,cũng là một nhân tài ông cực khổ bồi dưỡng cho Thân Viễn,nên quản lý thiết kế dụng tâm giữ hắn lại, ông thật không muốn nhân tài như vậy lại rơi vào công ty khác.
Phương Đông Thần cười khổ,so với cô cự tuyệt còn tổn thương hơn.Hắn nhìn thoáng qua quản lý thiết kế lấy lại tinh thần phun ra mấy chữ,
“Xem như thế đi. . . . . .”
Sở dĩ nói như thế đi,là bởi vì hắn và cô chưa bao giờ chính thức yêu qua,cũng không có cái gì để mất,nhưng hắn đã yêu thầm người ta nhiều năm.
Quản lý thiết kế nghe hắn nói như vậy giận đến cầm lấy một quyển sách tới gõ lên đầu hắn,
“Chỉ có vậy thôi mà cậu từ chức? Thiếu phụ nữ thì không thể sống hả?”
“Thật xin lỗi quản lý,thật thật xin lỗi, bất kể ông có đồng ý hay không,tôi cũng muốn rời đi!”
Hắn khó khi cố chấp,không phải hắn muốn buông tha tiền đồ của mình,mà hắn thật không có dũng khí ở đây lâu thêm nữa.
Quản lý thiết kế giương mắt nhìn,
“Được rồi,nhưng tôi phải báo đến bộ nhân viên còn có Lục tổng,nếu nhóm bọn họ OK là được,bất quá tôi cảm thấy cậu muốn đi liền cũng không thể đi bây giờ, dù sao công trình kia cũng là cậu chịu trách nhiệm,đoán chừng nhanh nhất cũng phải đợi đến cậu hoàn thành công trình mới có thể đi!”
Phương Đông Thần không có nói gì,chẳng qua khẽ nhíu nhíu mày đi ra khỏi phòng quản lý thiết kế.
Đúng như quản lý thiết kế nói,đơn từ chức của hắn chưa được xét duyệt,bởi vì hắn phải hoàn thành công trình kia mới có thể nghĩ việc.Hắn bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là mỗi ngày lấy tinh thần,đem tất cả kinh nghiệm vùi đầu vào công việc,để cho công việc bận rộn tê liệt suy nghĩ của hắn.
Bởi vì công trình này chính phủ hết sức coi trọng,cho nên khoản tiền làm việc cũng rất thuận lợi,tiền vốn rất nhanh đưa đến sau đó bọn họ vùi đầu khẩn trương thi công.Mà kể từ sau ngày đó hắn cũng bắt đầu trốn tránh Hứa Lưu Liễm, Hứa Lưu Liễm bởi vì không biết hắn yêu thầm mình từ trung học đệ nhị cấp,cho nên bây giờ thấy hắn lúc lạnh lúc nóng cô rất đau lòng.
Sau khi bắt đầu thi công,thân là một trong những người thiết kế cô tất nhiên phải đến công trường xem chất lượng kiến trúc,nhưng một cô bé phải một mình đến nơi hỗn loạn đó cô thật có chút sợ,bất đắc dĩ cô đành gọi cho Phương Đông Thần .
Trong điện thoại cô vừa mới nói rõ ý của mình liền bị hắn thản nhiên cự tuyệt,
“Hứa thư ký,chuyện như thế này để đàn ông như tôi đi là được,cô yên tâm đi,tôi sẽ thay cô nghiêm khắc giám sát !”
Cô có chút sốt ruột,
“Đông Thần,anh cũng là một người thiết kế, nói vậy anh nhất định cũng biết,mỗi một người thiết kế đều hy vọng có thể đến hiện trường chính mắt nhìn thấy bản vẽ được xây dựng thành hình!”
Phương Đông Thần trầm mặc,cô thở dài nói tiếp,
“Đông Thần,nếu như nói thân phận có chồng của tôi xúc phạm tới anh, như vậy tôi sẽ nói một tiếng xin lỗi, nhưng mặc kệ thế nào tôi cũng xem anh như bạn,anh làm ơn giúp tôi,tôi thật sự rất buồn. . . . . .”
Cô cho rằng Phương Đông Thần không cho cô đến công trường bởi vì hắn không muốn gặp cô,thật ra Phương Đông Thần sở dĩ không cho là bởi vì công trường thật sự quá loạn,chỉ cần sơ ý chút sẽ đụng trúng đầu.
Hôm nay nghe cô nói hắn nên không thể làm gì khác hơn đồng ý,
“Vậy thì cô xin chỉ thị của Lục tổng,rồi tôi sẽ đưa cô đến công trường nhìn một chút!”
Người đàn ông kia đồng ý cho cô đi,hắn đương nhiên sẽ không làm trái,dù sao hiện tại hắn ta với cô đã là vợ chồng.
“Cám ơn!”
Cô vui rạo rực nói tiếng cám ơn liền cúp điện thoại.
Đến phòng làm việc của hắn xin chỉ thị đi đến công trường xem xét,hắn không hề nghĩ ngợi liền không cho,lý do Lục Chu Việt dĩ nhiên là giống với Phương Đông Thần,những nơi đó không phải nơi cô bé có thể đến.
Hứa Lưu Liễm rất buồn bực,
“Các người rốt cuộc gặp chuyện gì? Cái này không cho đi cái kia không cho đi,thân là một kiến trúc sư nếu như không tự mình xem xét công trường,vậy em còn làm nhà thiết kế làm gì!”
Lục Chu Việt thấy cô không vui liền đưa tay ôm cô vào trong ngực,nhíu lại một đôi lông mày anh tuấn than thở,
“Em thật tình làm cho anh vừa yêu vừa hận vừa khó xử,anh vừa muốn thực hiện ước mơ của em,vừa không muốn em ngày ngày đến nơi nguy hiểm thế, Lưu Liễm,em nói xem anh nên làm gì bây giờ?”
Hứa Lưu Liễm biết hắn vì suy nghĩ an toàn cho cô,trong lòng cảm động đồng thời cũng thỏa hiệp,
“Em chỉ xin di lần này,sau đó lại chờ đến thời điểm gần làm xong đi xem một lần nữa, có được không?”
Lục Chu Việt ngoại trừ đồng ý còn có thể thế nào? Thật ra thì giữa nam nữ chung đụng chính là như vậy,không nhất định người nào chiếm thượng phong người nào mới được,chỉ cần tôn trọng lẫn nhau thấu hiểu lẫn nhau,nhẫn nhịn lẫn nhau là đủ.
Hứa Lưu Liễm cùng Phương Đông Thần đến công trường,người chịu trách nhiệm xây dựng phái ra chuyên gia cùng bọn họ đi xem xét,công trường có rất nhiều cái hố khác nhau,đồ tạp nham cũng rất nhiều,nhiều lần bọn họ thiếu chút nữa ngã xuống,may có Phương Đông Thần đở cô,cô nói cảm ơn nhưng hắn lại nhìn sang hướng khác.
Đến khi xem xét hai bên trái phải tòa kiến trúc,Hứa Lưu Liễm cùng Phương Đông Thần đồng thời phát hiện một vấn đề,đó chính là lúc bọn họ thiết kế dùng bốn cây cột để chống đở cả tòa kiến trúc,hiện tại bọn họ nhìn qua chỉ thấy ba cây,không cần nghĩ cũng biết bọn họ nhất định ăn xén nguyên vật liệu cố ý giảm bớt một cây.
Bọn họ dĩ nhiên không thể cho phép chuyện này xảy ra,kiến trúc là một việc nghiêm túc và phức tạp,có đôi khi một đinh một ốc cũng có thể ảnh hưởng chất lượng cả tòa nhà,huống chi bây giờ thiếu một cây cột chống,Phương Đông Thần lập tức tìm bọn họ lý luận,người chịu trách nhiệm xây dựng không nghĩ tới hai người ngay này ngay cả chỗ ấy cũng chú ý tới,nhất thời bẽ mặt tìm một đốc công trung niên đi tới ứng phó bọn họ.
Người đàn ông trên cổ đeo một sợi dây chuyền vàng thô,vừa nhìn là biết bọn côn đồ nhà giàu mới nổi,ngậm điếu thuốc nghênh ngang đi tới,khi nhìn đến Hứa Lưu Liễm trong mắt người ông kia nhất thời xẹt qua một tia sáng quỷ dị, Phương Đông Thần theo bản năng đưa tay kéo cô ra phía sau, Hứa Lưu Liễm cũng cảm thấy buồn bực,cô không nhận ra người này,tại sao có cảm giác ớn lạnh.
Người đàn ông cũng là rất nhanh thu hồi ánh mắt của mình,đi vào nhìn thoáng qua rồi trở lại vỗ vai Phương Đông Thần nói,
“Cậu trai,theo kinh nghiệm nhiều năm xây dựng của ta thấy ba cây cột đã đủ chống tòa nhà này,các người cứ yên tâm !”
Hắn nói xong còn mập mờ giơ tay lên ở mông Phương Đông Thần bóp một cái,cho dù Phương Đông Thần tính tình tốt hơn nữa,vừa nhìn thấy chút ít thô tục trong mắt hắn nhất thời hiểu chuyện gì,tức giận đẩy bàn tay bẩn thỉu của hắn ra.
Hứa Lưu Liễm bị khói hắn làm sặc ho khan không dứt,nhưng vẫn hữu lễ kiên trì quan điểm của mình,
“Vị anh hai này,nói cũng không thể nói vậy, kinh nghiệm ngài phong phú chúng ta theo lý nên tôn trọng ngài,nhưng chúng tôi làm nhà thiết kế,ở phương diện này so với ngài nhất định chuyên nghiệp hơn một chút,huống chi đây không phải là một tòa nhà bình thường,đây là nơi thành phố N sẽ xử lý công việc, chẳng lẽ các người muốn xây qua loa một tòa nhà sao?”
Người đàn ông kia vừa nghe liền tức giận,hùng hùng hổ hổ định đưa tay đẩy ra Hứa Lưu Liễm Phương Đông Thần sắc mặt lập tức u ám đi đến cản hắn,vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Nói vậy ông nên biết,đây là hạng mục Thân Viễn khai phá? Chúng ta lấy thân phận nhà thiết kế Thân Viễn ra lệnh các ngươi phải hủy việc xây dựng xà ngang, nếu không đừng trách chúng tôi báo cáo thẳng với Lục tổng!”
Người đàn ông kia lấy xuống điếu thuốc trong miệng hung hăng quăng trên mặt đất chỉ vào Phương Đông Thần mắng,
“Tiểu tử,tôi cảnh cáo cậu đừng bới móc,cẩn thận tôi giết chết cậu! Ông đây hiện tại không chỉ ăn cơm ở Thiên Viễn,ông đây còn có khách hàng lớn hơn,bộ sợ các ngươi sao !”
Người đàn ông vừa thu hồi hỏa khí vừa khôn có ý tốt nhìn Phương Đông Thần,
“Bất quá,nếu cậu chịu theo ông đây,ông đây sẽ yêu thương cậu thật nhiều, ha ha!”
Phương Đông Thần giận đến một gương mặt nho nhã hiện lên nét giận giữ,thậm chí còn muốn động thủ đánh người đàn ông kia một trận nhưng bị Hứa Lưu Liễm ngăn cản,đây là địa bàn của người đàn ông kia,nếu động thủ với bọn họ lỗ lả nhất định thuộc về bọn họ. Vừa lúc điện thoại của người đàn ông kia vang lên,người đó nhìn thoáng qua nhất thời mặt mày hớn hở đi sang một bên nghe điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.