Lão Thái Đoán Mệnh Chạy Nạn Thành Nữ Đế
Chương 27:
Đôn Đôn Cật Qua
06/12/2023
Đời này cô bước vào giai đoạn tuổi già trước, như vậy thu nhiều tiền một chút để an hưởng tuổi già, cũng không quá đáng đi?
Ngay lúc Từ Tú Việt đang suy nghĩ bậy bạ, phương xa xuất hiện một bóng người, nhịp bước cứng ngắc, sắc mặt tái nhợt, chính là thôn trưởng mà Từ Tú Việt vừa phơi nắng vừa đợi.
Có lẽ bởi vì Từ Tú Việt quá mức thấp bé gầy nhom, lại có lẽ bởi vì thôn trưởng bị đả kích quá độ, lững thững đi ngang qua cây táo cũng không phát hiện phía dưới gốc cây có một người đang ngồi.
Từ Tú Việt chỉ có thể chủ động gọi một tiếng: "Lão đệ!"
Thôn trưởng nghe được âm thanh, dừng chân lại, đột nhiên quay đầu lại, nhanh chóng đi đến bên cạnh Từ Tú Việt, há miệng lại không phát ra được chút âm thanh nào.
Ông ấy muốn hỏi Từ Tú Việt mình nên làm thế nào, nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.
Ông ấy suy nghĩ cả đường đi, đứng ở dưới cây hòe, tâm trạng vô cùng phức tạp, kinh ngạc, không thể tin, tức giận hận không thể vọt vào trong thư viện, lôi Thanh Ca Nhi ra ngoài hỏi cho rõ ràng. Chờ đến lúc nén giận lại, tỉnh táo suy nghĩ, ông ấy không thể làm như vậy được, nếu như ông ấy làm như vậy, tiền đồ của Thanh Ca Nhi sẽ bị hủy bỏ.
Trong lúc nhất thời, trong lòng ông ấy tràn đầy thất vọng đối với Thanh Ca Nhi, sau đó lại nghĩ, chẳng qua cũng chỉ là yêu thích thiếu niên, tuổi của Thanh Ca Nhi còn nhỏ, mới có thể bị cô nương bên ngoài cám dỗ, làm ra chuyện sai lầm.
Làm chuyện sai không đáng sợ, nhưng Thanh Ca Nhi của ông ấy lại không muốn gánh vác trách nhiệm, còn muốn vu oan lại cho cô nương kia!
Thôi thôi, chuyện cũng đã như vậy, không thể quay đầu lại được, Thanh Ca Nhi còn nhỏ, sau này ông ấy sẽ từ từ dạy lại, ông ấy là trưởng bối, phải nên xử lý chuyện còn dư lại thay cho Thanh Ca Nhi.
Bây giờ ông ấy phải nhanh chóng chuẩn bị tam mối lục sính, lúc chuyện còn có thể lừa gạt được cười cô nương kia về nhà.
Nhưng rốt cuộc trong lòng ông ấy vẫn không cam lòng, tuy ông ấy tức giận Thanh Ca Nhi làm ra chuyện sai lầm này, nhưng cháu trai của ông ấy ưu tú như vậy, nhưng chỉ có thể cưới một nữ tử không biết liêm sỉ, không mai không mối tằng tịu với người khác.
Lấy vợ không hiền hủy ba đời, như vậy mối hôn sự này sao có thể tốt được? Trái lại ông ấy đồng ý lời của Thanh Ca Nhi, nữ tử kia cũng chỉ có thể làm thiếp thôi!
Nhưng gia đình nhà nông bọn họ nào có thói quen nạp thiếp? Coi như nhà bọn họ đồng ý, khẳng định nhà cô nương kia sẽ không đồng ý. Đến lúc đó làm ồn ào lên, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Thanh Ca Nhi, còn có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của Thanh Ca Nhi.
Còn nếu như chờ Thanh Ca Nhi đậu Tú tài, lại nạp cô nương đó vào cửa làm thiếp?
Nhưng không biết khi đó, bụng của cô nương kia có thể lừa được người khác hay không? Nếu bị lộ ra, mọi người đều sẽ biết, nam tử tằng tịu với cô nương không mai không mối kia chính là Thanh Ca Nhi nhà ông ấy! Đến lúc đó nhàn ngôn toái ngữ cũng có thể ép chết Thanh Ca Nhi.
Ngay lúc Từ Tú Việt đang suy nghĩ bậy bạ, phương xa xuất hiện một bóng người, nhịp bước cứng ngắc, sắc mặt tái nhợt, chính là thôn trưởng mà Từ Tú Việt vừa phơi nắng vừa đợi.
Có lẽ bởi vì Từ Tú Việt quá mức thấp bé gầy nhom, lại có lẽ bởi vì thôn trưởng bị đả kích quá độ, lững thững đi ngang qua cây táo cũng không phát hiện phía dưới gốc cây có một người đang ngồi.
Từ Tú Việt chỉ có thể chủ động gọi một tiếng: "Lão đệ!"
Thôn trưởng nghe được âm thanh, dừng chân lại, đột nhiên quay đầu lại, nhanh chóng đi đến bên cạnh Từ Tú Việt, há miệng lại không phát ra được chút âm thanh nào.
Ông ấy muốn hỏi Từ Tú Việt mình nên làm thế nào, nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.
Ông ấy suy nghĩ cả đường đi, đứng ở dưới cây hòe, tâm trạng vô cùng phức tạp, kinh ngạc, không thể tin, tức giận hận không thể vọt vào trong thư viện, lôi Thanh Ca Nhi ra ngoài hỏi cho rõ ràng. Chờ đến lúc nén giận lại, tỉnh táo suy nghĩ, ông ấy không thể làm như vậy được, nếu như ông ấy làm như vậy, tiền đồ của Thanh Ca Nhi sẽ bị hủy bỏ.
Trong lúc nhất thời, trong lòng ông ấy tràn đầy thất vọng đối với Thanh Ca Nhi, sau đó lại nghĩ, chẳng qua cũng chỉ là yêu thích thiếu niên, tuổi của Thanh Ca Nhi còn nhỏ, mới có thể bị cô nương bên ngoài cám dỗ, làm ra chuyện sai lầm.
Làm chuyện sai không đáng sợ, nhưng Thanh Ca Nhi của ông ấy lại không muốn gánh vác trách nhiệm, còn muốn vu oan lại cho cô nương kia!
Thôi thôi, chuyện cũng đã như vậy, không thể quay đầu lại được, Thanh Ca Nhi còn nhỏ, sau này ông ấy sẽ từ từ dạy lại, ông ấy là trưởng bối, phải nên xử lý chuyện còn dư lại thay cho Thanh Ca Nhi.
Bây giờ ông ấy phải nhanh chóng chuẩn bị tam mối lục sính, lúc chuyện còn có thể lừa gạt được cười cô nương kia về nhà.
Nhưng rốt cuộc trong lòng ông ấy vẫn không cam lòng, tuy ông ấy tức giận Thanh Ca Nhi làm ra chuyện sai lầm này, nhưng cháu trai của ông ấy ưu tú như vậy, nhưng chỉ có thể cưới một nữ tử không biết liêm sỉ, không mai không mối tằng tịu với người khác.
Lấy vợ không hiền hủy ba đời, như vậy mối hôn sự này sao có thể tốt được? Trái lại ông ấy đồng ý lời của Thanh Ca Nhi, nữ tử kia cũng chỉ có thể làm thiếp thôi!
Nhưng gia đình nhà nông bọn họ nào có thói quen nạp thiếp? Coi như nhà bọn họ đồng ý, khẳng định nhà cô nương kia sẽ không đồng ý. Đến lúc đó làm ồn ào lên, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Thanh Ca Nhi, còn có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của Thanh Ca Nhi.
Còn nếu như chờ Thanh Ca Nhi đậu Tú tài, lại nạp cô nương đó vào cửa làm thiếp?
Nhưng không biết khi đó, bụng của cô nương kia có thể lừa được người khác hay không? Nếu bị lộ ra, mọi người đều sẽ biết, nam tử tằng tịu với cô nương không mai không mối kia chính là Thanh Ca Nhi nhà ông ấy! Đến lúc đó nhàn ngôn toái ngữ cũng có thể ép chết Thanh Ca Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.