Lão Thấp Của Tôi

Chương 47: Lão thấp qua lão thấp

Liên Lạc

01/02/2018

Sau khi giải độc lão thấp trở về trường, cả lớp nhiệt liệt nghênh đón, còn có người vội vàng không thôi dâng lên thành tích hoá học vừa mới ra lò!

“Lão thấp, em đạt tiêu chuẩn!” Tào Chí Vĩ vui đến phát khóc, lần đầu tiên môn hoá học đạt tiêu chuẩn! Lần, đầu, tiên của cậu!

“Lão thấp, thầy xem bài tập này em cũng chưa sai lỗi nào!” Lý Long Vọng tuy rằng không đạt tiêu chuẩn, nhưng tiến bộ rõ như ban ngày.

Hốc mắt Hứa Chính thực hồng, tiểu hòa thượng cũng có dấu hiệu lệ rơi đầy mặt: “Hu hu, lão thấp chúng em rất nhớ thầy.”

“Được rồi được rồi, bao nhiêu người khóc cái gì?” Khúc Thương Mang thực bất đắc dĩ, tuy rằng rất không muốn thừa nhận, nhưng quả thật mình mới là người nhỏ nhất lớp: “Tốt lắm, tôi không sao, các tổ trưởng trước tiên đi thu vở bài tập nộp lên.”

“Dạ!” Một tiếng này, hùng hậu vang dội.

Lão thấp, tuy rằng mới một buổi chiều không xuất hiện, nhưng chúng ta rất rất nhớ!

Khúc nhạc đệm nho nhỏ trong sơn động ——

“Súc sinh” đồng chí thực tận chức tận trách đi hạ độc, cũng rất tận chức tận trách bị đánh, nếu quả thật bị Miêu Hựu mang đến trường hiện tại hắn nhất định khó giữ được cái mạng nhỏ này.

Cái khó ló cái khôn, lúc nó bị xách tới cửa trường học thả một quả rắm vang! Lúc này mới có thể thoát hiểm.

Cả người nó vô cùng đau đớn, nhưng vẫn là hèn mọn cọ tới bên người chủ nhân, thấp hèn nói: “Thật có lỗi, ta lại thất bại.”

Hạ độc trong văn phòng có thể thành công là bởi vì Đường Suất cùng Khúc Thương Mang cùng một gian văn phòng, hạ độc trong ký túc xá có thể thành công là bởi vì ban ngày Miêu Hựu thích đến chỗ đông người uốn éo dụ dỗ các thiếu nữ.

Nguyên bản may mắn trong nguy hiểm mà bảo vệ bố cục của chủ nhân, nhưng không nghĩ tới nửa đường giết ra một tên Trình Giảo Kim ngoài hành tinh, dùng một cái bánh pudding xoài đem toàn bộ tâm huyết của nó hủy hoại trong chốc lát.

Hận sao? Súc sinh đồng chí hận đến chết.

Nhưng hắn càng lo lắng chủ nhân không cần mình nữa... Ngao ngao...

“Chủ nhân, cho ta thêm một cơ hội nữa đi!”

“Cút —— đồ súc sinh không cần ngụy biện, cho ngươi đi tìm đồng nam, ngươi lại tìm cho ta một đống hàng đã phá thân! Cho ngươi hạ độc đem người lại đây! Ngươi thế nhưng thật tốt, hạ loại độc mãn tính ác độc nhất cho Khúc Thương Mang, chẳng lẽ liền không lo lắng sau khi đem người độc chết, bổn tọa ăn cũng sẽ trúng độc sao? Súc sinh —— cút ngay —— đừng ở chỗ này chướng mắt.”

Nói xong một cước đá văng súc sinh đồng học.

Đồng dạng là sinh vật sống sót từ thượng cổ, kẻ này sao kém Miêu Hựu nhiều như vậy? Quả nhiên động vật cũng có phân chia RP sao.

Kẻ bị ngược đãi như vậy lại thỏa mãn xoa mặt một cái, chủ nhân đạp mình, thuyết minh chủ nhân tuy oán trách nhưng chưa đến nông nỗi ghét bỏ mình, thuyết minh hắn hay là vẫn muốn mình.

Già mồm cãi láo liền già mồm cãi láo đi, dù sao ta chính là một người qua đường Giáp, coi như ta già mồm cãi láo các độc giả sẽ không chửi mắng ta nha.

Vì thế kẻ nhộn nhạo cầm thú nào đó quyết định lại rời núi, đi giúp chủ nhân tìm kiếm đồng nam mỹ vị ngon miệng phấn nộn.

::_:: Tuôi::_:: Là::_:: Phân::_:: Cách::_:: Tuyến

Gần đây Khúc Thương Mang cùng Nhiên lâm vào một loại hình thức ở chung kỳ quái, cuộc sống ở chung chính thức giật gân lại thần bí mở màn.

Buổi tối, trước khi ngủ Khúc Thương Mang đều đi tắm rửa buông lỏng một chút, tẩy đi mỏi mệt cùng tro bụi một ngày, tuy rằng thể chất anh luôn không đổi không dính bụi, nhưng sạch sẽ đã thành thói quen, cảm giác nóng hừng hực ngủ không yên.

Vì thế, nhóm nhánh cây mỗi buổi tối sẽ sung sướng tụ tập giúp lão thấp kỳ lưng.

Mặc áo tắm nhung mềm từ trong phòng đầy hơi nước chạy ra, tóc Khúc Thương Mang còn nhỏ nước, lại chỉ mò tới áo tắm, không tìm được khăn mặt có thể lau tóc.

“Nhiên, nhà em không có khăn mặt sao?”

Nhánh cây nhẹ nhàng mà sửa sang mái tóc hỗn độn ướt át cho lão thấp, Nhiên ngẩng đầu: “Có, chờ một chút.”



Khúc Thương Mang dẫm dẫm chân trên thảm đợi, kết quả nửa ngày sau, Nhiên đưa cho anh một phiến lá cây to đùng... Tuy rằng phiến lá rất lớn, xúc cảm thực mềm mại, nhưng là mấy thứ này cho anh làm cái gì?

Nhiên lại nói: “Dùng cái này lau đi.”

Thiên nhiên khăn mặt, so với khăn bông trộn lẫn sợi hóa học công nghiệp vẫn tốt hơn.

Khúc Thương Mang giật mình: “A.”

Một khi tiếp nhận thông tin lớp trưởng cũng không phải là người, tựa hồ hoàn toàn tiếp nhận nhánh cây đầy phòng “quần cây loạn vũ”, lúc tắm rửa nhánh cây kỳ cọ, lúc ngủ bị nhánh cây che chở ấp trong ổ chăn, cơm nước xong nhánh cây nhanh nhẹn lau bàn rửa bát.

Nhánh cây thật sự là tri kỷ, thực hiền lành.

Khúc Thương Mang có chút hâm mộ Nhiên có năng lực tiện lợi dùng tốt như vậy, có nhánh cây, cho dù buổi tối cùng Nhiên ngủ ở trên giường lớn cũng sẽ không có vẻ xấu hổ.

Nhánh cây thực hoàn mỹ tách rời khoảng cách ở giữa bọn họ.

Nhưng, thật sự là như vậy sao... Lão thấp...

Ở trước mặt Nhiên, Khúc Thương Mang cũng không cần cố ý làm bộ như mình là một người thường, gọi quỷ lên bán đồ cũng không ít, dù sao không gian trong nhà Nhiên rộng rãi, thật dễ dàng dùng để đổi hàng.

Như là: “Tiểu thương, cho gói thuốc.”

Một móng vuốt ngăm đen dò xét từ nền nhà đi ra, cực sắc bén, khi cả người từ trong đất đi ra hoàn toàn thu liễm khí thế, vừa đúng không phá hư từng gốc cây ngọn cỏ trong phòng.

Đúng vậy, trong phòng Nhiên đồ vật hoàn toàn đều làm từ gỗ, thủ công tinh tế, bị phá hủy Khúc Thương Mang vẫn rất đau lòng.

Lão thấp đặc biệt có tế bào nghệ thuật!

“Muốn loại nào?”

“Ai... Lấy hộp gấu mèo hút tạm cũng được, ngươi không biết a, gần đây chị dâu ngươi cũng không biết phát điên cái gì, mỗi ngày lục soát ví ta, tiền tiêu vặt tháng này đều bị giữ lại thiệt nhiều, căn bản là mua không nổi thuốc tốt! Hiu hiu.”

Nam nhân không có tiền quả thực rất uất ức, cho dù là nam quỷ cũng hiểu được đặc biệt bất lực.

Đây là một niên đại có tiền có thể sai khiến ma quỷ á, thật đẹp!

“Khụ... Đại tẩu có thể có việc cần dùng gấp đi.” Khúc Thương Mang không thích xen vào việc nhà của người khác, trực tiếp đưa tới hai hộp, cuối cùng lại chỉ thu tiền một hộp.

Vốn muốn dứt khoát không thu, nhưng là quỷ có đôi khi so với người còn coi trọng mặt mũi hơn, vì thế anh nghiêng đầu, còn thật sự nói: “Còn lại để sau trả cũng được.”

“Vẫn là tiểu Thương tri kỷ nhất a! Ca nhận ân tình của ngươi!” Quỷ thỏa mãn ôm hộp thuốc lá chạy.

Khúc Thương Mang cười cười, rất nhanh lại nghênh đón người mua hàng kế tiếp: “Tiểu thương ca, ta có thể đặt hàng không?”

Lần này là nữ quỷ, cũng có duyên với Khúc Thương Mang.

Năm đó cô gái này là quỷ do Khúc Thương Mang giúp đỡ dẫn tới bên dưới, có điều người ta không muốn đầu thai, muốn tại Địa phủ làm nữ nhân viên công vụ!

Khúc Thương Mang mỉm cười gật gật đầu: “Có thể, muốn đặt cái gì? Tận khả năng miêu tả cụ thể một ít.”

“Chỉ biết Thương ca là bạn tâm giao!” Dáng vẻ không giống như mấy lão già khú phía dưới, một đám nghe xong toàn bộ lắc đầu: “Cũng không có gì đặc biệt, chỉ là một số truyện tranh và DVD, có thể cần lên mạng. Khụ, trước khi em chết còn có chút tiền nhàn rỗi, nếu chưa bị đóng còn có thể dùng. Lát nữa em đem số tài khoản mật mã đều nói cho anh biết, anh giúp em đi phòng sách XX lấy đồ về.”

“Tên là gì.” Khúc Thương Mang lấy ra một quyển vở, chuẩn bị ghi chép.

“《 Mối tình đầu đẹp nhất thế gian 》, 《 Sự lãng mạn thuần khiết 》, còn có 《 XX Garden 》DVD full HD, 《 tổng tài và tiểu mèo hoang 》 full bộ uncut, 《 độc quyền thiên hạ chi nguy hiểm công 》 được tác giả kí tên.”

Khúc Thương Mang: “......”

So với sự cố chấp của nữ quỷ lần trước đến đặt ba thùng siêu mỏng cánh ban đêm dùng còn không đến nỗi.



Chiếm được số tài khoản, Khúc Thương Mang dùng notebook của Nhiên lên mạng, hơn nữa rất nhanh tìm thấy manga cùng DVD nữ quỷ đặt đã lâu, lượng tiêu thụ manga yaoi đứng hàng đầu chẳng hạn... Coi như Khúc Thương Mang muốn giả bộ nhìn không thấy đều không có biện pháp.

Khúc Thương Mang cực ít khi lên mạng, bởi vì cảm thấy nó rất phiền toái.

Cô gái này khi chết thì trang web cũng xóa ID, đồ vật cũng đã chọn hết vào giỏ hàng lại không có biện pháp trả tiền, làm sao bây giờ?

Có việc có thể tìm lớp trưởng.

“Nhiên, em có tài khoản trên mạng sao?” Lão thấp ôm tâm tính hỏi thử xem một chút.

Sau khi tắm xong Nhiên đi ra từ không gian riêng y như rừng rậm nguyên thủy của cậu, đi tới phía sau lão thấp, phủ lên người anh cùng nhau nhìn màn hình máy tính.

Khóe môi Nhiên giương lên: “Có.”

“A, vậy cho tôi mượn mua vài thứ đồ này nọ.”

“Được.” Nhiên cầm tay anh nhẹ nhàng phủ môi lên: “Vậy ra lão thấp thích xem những sách này, cũng giúp ta đặt một bộ đi.”

“Em, em cần những thứ đó làm gì?” Khúc Thương Mang vừa quay đầu lại, bị cái hình ảnh sắc nét rõ ràng kia làm cho sét đánh đến mặt đầy máu.

Ta làm gì? Còn không phải là vì lấy lòng em?

Nhiên buông tay, trong miệng tràn ra nhiệt khí, thẳng tắp phun ở trên cần cổ trắng nõn của lão thấp: “Chỗ này của ta không có TV, chỉ có máy tính, nhưng thầy không thích lên mạng, ở nơi này nhất định thực nhàm chán.”

Mặt Khúc Thương Mang xuất hiện vết nứt, cho nên cậu mua tính toán để cho tôi xem sao?

Khóe mắt đảo qua trang web đăng hình bìa mặt tổng tài tiểu mèo hoang gì đó, hình ảnh rung động hai người con trai trần trụi đứng cạnh nhau người dính đầy chất lỏng khả nghi, nhất thời cảm giác sét đánh thật sự muốn khóc.

Đưa tên cùng mật mã thực sảng khoái cho lão thấp, Nhiên nghĩ thầm dù sao sau này cũng do Khúc Thương Mang quản, sớm cho muộn cho còn không phải như vậy.

Vì thế nhóm nhánh cây hiền lành lại một lần nữa có tiết tấu bay múa mấp máy, khi lão thấp còn rối rắm muốn mua một bộ cho Nhiên hay không, đã đem chăn trên giường sắp xếp chỉnh tề.

“Lão thấp, không cần mê muội chuyện lên mạng, thời gian đã muộn chúng ta đi ngủ sớm một chút đi.”

Khúc Thương Mang mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm máy tính.

Vừa rồi là ai nói mình không thích lên mạng?

Nửa giờ sau, đã đặt xong ở trên mạng hai phần manga cùng DVD Khúc Thương Mang cuối cùng tiến vào ổ chăn, ôm đám nhánh cây Nhiên vì anh chuẩn bị chui vào trong đó, cảm thụ sự ấm áp nóng hổi bao quanh, phi thường hạnh phúc ngáp một cái.

“Chúc ngủ ngon.”

“Ừm.” Nhiên nhẹ nhàng mà đáp, trước khi tắt đèn nằm xuống thuận tiện hôn hôn xuống cánh môi thơm của Khúc Thương Mang.

Mà lại nhìn lão thấp đang buồn ngủ, hoàn toàn lười phản ứng Nhiên, bị hôn hai cái sẽ không mất miếng thịt!

Thói quen thật là một thứ đáng sợ, không bài xích hôn, bước tiếp theo có thể tiếp nhận đáp lại mình không?

(* trong tiếng Trung, tiếp nhận = tiếp thụ = chỉ một chữ “thụ”, =.=” đây quả là thứ ngôn ngữ thâm nhất thế giới...)

Nhiên tâm tình tốt lắm nhắm hai mắt lại, nhánh cây lặng yên không một tiếng động chậm rãi buộc chặc, vòng ở trên eo lão thấp, khoát lên ngực lão thấp.

Đầu xúc tu xanh nhạt non mềm thường thường còn có thể gẩy nhẹ hai hạt đậu đỏ trước ngực ai đó.

Ngủ thật sự là một việc hưởng thụ.

Em gái hủ nữ thật đáng yêu, dưới đây là 2 tên manga/anime em í liệt kê cho bạn Thương mua hộ, có thể bạn biết rồi vì chúng cũng tương đối nổi và tác giả cũng rất nổi:3 rảnh thì đọc đi, link đọc truyện dịch tôi đính kèm luôn cho các chế rồi nhé:v hình cũng ở trong các nhà bên ấy luôn. 3 truyện cuối bạn Nhím hiếu thắng định tìm đọc cho bằng được cơ mà không thấy QAQ. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lão Thấp Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook