Quyển 1 - Chương 110: Hồi ức – Muốn
Rồng chán chường
25/06/2020
Vật liệu trong nhà bếp rất đầy đủ, nguyên liệu nấu ăn đều là những thứ cao cấp, có mấy loại thức ăn mặn với rau củ quả Diệp Mạc chưa từng nhìn thấy bao giờ, căn bản không biết phải trổ tài thế nào. Biết tính Tiếu Tẫn Nghiêm không phải là loại người có thể kiên nhẫn chờ đợi thế nên Diệp Mạc cũng không cố hao tốn tâm trí suy nghĩ xem nên làm món gì nữa, liền xăn tay áo lên, cầm lấy mấy củ khoai tây rửa sạch rồi bào ra, chỉ làm mấy thứ món ăn sở trường mà hằng ngày cậu vẫn hay làm thôi.
Một đĩa khoai tây sợi xào chua ngọt, một đĩa cà tím sốt chua ngọt, một đĩa cá chép hấp, một đĩa gà cung bảo, cộng thêm một bát canh trứng cà chua nữa, cảm thấy số lượng vẫn chưa được nhiều lắm, nên Diệp Mạc lại vội vàng bận rộn làm thêm một đĩa salad dưa chuột.
Cô gái kiếm 1,5 tỷ đồng mỗi tháng bằng phương pháp quái đản!Diệp Mạc sợ tới nỗi lưng của cậu mồ hôi chảy ra ướt đẫm, cố gắng gượng giữ nụ cười, nhứ nhứ nói “Vậy… vậy lần sau tôi tới nha?”
Mau đuổi tôi đi khỏi nơi này đi! Diệp Mạc ở trong lòng la lên, phim ảnh gì cậu chẳng cần nữa, cái vẻ mặt cứ nhìn cậu chằm chằm kia của Tiếu Tẫn Nghiêm cứ giống như là báo trước một cơn cuồng phong sắp bạo phát vậy…
Nhưng mà Diệp Mạc lại không thể ngờ tới, chỉ là mấy món ăn bình dân thường ngày thôi mà cậu đã chạm đến được nơi thần kinh mẫn cảm nhất của hắn…
“Vậy thì… chào nha…” Diệp Mạc cười cười một câu, từ từ hướng về phía cửa định đi ra.
Tiếu Tẫn Nghiêm nhắm mắt lại, chua xót bên trong viền mắt đã tản đi, trở lại một mảnh âm hàn, cánh tay vung lên, một phát bắt được lấy Diệp Mạc đang định từ bên người mình rời đi, một thanh âm mạnh mẽ thăm thẳm phun ra…
“Cậu, tôi muốn!”
Một đĩa khoai tây sợi xào chua ngọt, một đĩa cà tím sốt chua ngọt, một đĩa cá chép hấp, một đĩa gà cung bảo, cộng thêm một bát canh trứng cà chua nữa, cảm thấy số lượng vẫn chưa được nhiều lắm, nên Diệp Mạc lại vội vàng bận rộn làm thêm một đĩa salad dưa chuột.
Cô gái kiếm 1,5 tỷ đồng mỗi tháng bằng phương pháp quái đản!Diệp Mạc sợ tới nỗi lưng của cậu mồ hôi chảy ra ướt đẫm, cố gắng gượng giữ nụ cười, nhứ nhứ nói “Vậy… vậy lần sau tôi tới nha?”
Mau đuổi tôi đi khỏi nơi này đi! Diệp Mạc ở trong lòng la lên, phim ảnh gì cậu chẳng cần nữa, cái vẻ mặt cứ nhìn cậu chằm chằm kia của Tiếu Tẫn Nghiêm cứ giống như là báo trước một cơn cuồng phong sắp bạo phát vậy…
Nhưng mà Diệp Mạc lại không thể ngờ tới, chỉ là mấy món ăn bình dân thường ngày thôi mà cậu đã chạm đến được nơi thần kinh mẫn cảm nhất của hắn…
“Vậy thì… chào nha…” Diệp Mạc cười cười một câu, từ từ hướng về phía cửa định đi ra.
Tiếu Tẫn Nghiêm nhắm mắt lại, chua xót bên trong viền mắt đã tản đi, trở lại một mảnh âm hàn, cánh tay vung lên, một phát bắt được lấy Diệp Mạc đang định từ bên người mình rời đi, một thanh âm mạnh mẽ thăm thẳm phun ra…
“Cậu, tôi muốn!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.