Chương 52: Ngoại truyện 1
Bạch Vũ Mịch
19/10/2023
" Tiểu bảo bối vào lớp học nhé, tan học mẹ đến đón con "
" Dạ, bai bai mẹ con vào lớp đây "
Y Đàm nhìn cậu con trai Quang Đình được cô giáo dắt vào lớp mới yên tâm quay đi, lên xe ngồi tài xế Minh theo lời cô đi đến trụ sở chính của tập đoàn nơi hai người đang làm việc.
Đi vào phòng làm việc của anh không thấy anh đâu, cô mới đi hỏi thì mới biết là anh đang ở phòng họp.
Cô đứng chờ trước cửa phòng chờ anh họp xong, trong phòng Trịnh Dương Vũ đang bàn chuyện triển khai dự án phát triển chi nhánh mới ở Quy Nhơn, trong lòng vị chủ tịch uy quyền lại có một cục bông moe rất đáng yêu.
Hai bên tóc được bó bằng nơ hoa rất đáng yêu, bộ váy màu hồng họa tiết hoa nhỏ đôi giày màu hồng nhạt nhỏ xinh mà khả ái, khuôn mặt của cô bé nhìn vào là thấy muôn vàng sự đáng yêu xinh xắn rồi, cưng nhất là điệu bộ ngồi ăn kẹo của bé con.
Trịnh Dương Vũ ôm con gái cưng trong lòng thỉnh thoảng để ý bé con, cưng chiều bóc kẹo cho con gái ăn, kẹo này rất mềm nhé, món ưa thích của bé Khả Chi đấy.
" Hai người đem kế hoạch về viết lại, chúng ta là đang cần một kế hoạch tốt để triển khai dự án cơ sở mới ở Quy Nhơn chứ không phải một bản kế hoạch mơ hồ sơ sài như này "
" Hạn tới cuối tuần không có thì lương giảm "
" Chủ tịch! Chúng tôi..."
" Không cần nói nhiều, một người là trưởng phòng maketing, một người là giám đốc sán tạo hai người cần nói chuyện bằng năng lực, cầm bản kế hoạch về làm lại "
" Ba ba...ba ba ăn kẹo không? "
" Cuộc họp kết thúc, hai người về làm việc tiếp đi "
Sau khi hai người rời đi, anh liền quay hoắc thái độ khuôn mặt từ nghiêm túc thoắt cái dịu hẳn ra.
" Tiểu Chị cho ba kẹo ba tất nhiên sẽ ăn...ngon quá cho ba một viên nữa được không? "
Khả Chi vui vẻ bóc vỏ lấy kẹo đút cho ba ba, anh vui vẻ nhận lấy nó, con gái bảo bổi đúng là biết thương ba mà, cưng quá.
" Ba ba muốn ăn Tiểu Chi cho ba hết! "
" Ngoan dữ ta, bảo bối thương ba quá ba cảm động lắm! "
" Hì hì con yêu giống như yêu mẹ và anh á "
" Ồ Ồ ba biết mà, ba cũng thương con và anh trai và mẹ nữa "
" Hai cha con đang nói gì đấy! "
Cô.mở cửa bước vào, Khả Chi thấy mẹ liền muốn mẹ ôm, chạy ton ton tới trước mặt làm nũng đòi mẹ bế.
" Mẹ bế "
" Mẹ bế Chi Chi lên rồi nè, sao con lại đến công ty với ba con thế? "
" Là anh dắt con bé tới đó, vì con bé quá đáng yêu mà sao anh nỡ bỏ con bé ở nhà chứ! "
Anh tới bên vợ, nắm lấy tay vợ dắt cô đi về văn phòng riêng của mình.
" Hai mẹ con ngồi chơi nhé, để anh đặt nhà hàng mang ít đồ ngọt tới "
" Ừm "
Được một lúc đồ ngọt đặt làm cũng đã tới, Y Đàm lấy cho Khả Chi ăn, con bé được ăn ngon nên rất vui vẻ.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên, là trợ lý Đạt cậu ta đi vào sau khi báo cáo lịch trình cho anh xong, liền quay sang đi tới bế lấy Khả Chi, nói chứ từ ngày Khả Chi được sinh ra cậu ta bế cô bé rất nhiều lần, có những lúc còn tới nhà trông trẻ cùng ông Bùi nữa, cho nên Khả Chi và Quang Đình khá thân thiết với Lâm Đạt, cậu ta như một người chú thật sự chăm sóc và yêu mến hai tiểu tổ tông.
" Sếp cho Tiểu Chi đi chơ với em lát nhé? "
" Cậu hỏi vợ tôi ấy! "
" Được mà nhờ anh chăm sóc bé con hộ em một lát nhé "
" Tiểu Chi chú đưa con đi chơi nhé! "
" Đi đâu ạ? "
" Đi rồi con sé biết "
" Ừm, đi đi thôi "
Nhờ Lâm Đạt bế Tiểu Chi đi mà anh được cơ hội ở riêng với vợ, ở nhà thì hai đứa nhóc bám vợ đi làm thì bận quá nên không có thời gian gặp vợ riêng, nhiều lúc về nhà cùng ăn cơm với nhau rồi ngủ, có khi anh về nhà thì ba mẹ con đã ngủ mất rồi.
Anh rất nhớ hơi vợ, muốn gần gũi thân mật với vợ nhiều nhiều bù đắp cho những ngày bận rộn kia.
" Anh làm gì vậy? Bỏ em xuống "
Cô bị giật mình khi anh bất ngờ bế cô lên, ấn nút cửa mở đi vào căn phòng nghỉ ngơi, Phùng Y Đàm bị anh ném lên giường nhìn anh đang từ từ cởi cúc áo.
" Ông xã, có gì từ từ nói, đang là buổi sáng đó, em em...a...anh không làm việc à...em...
" Ưm...ưm....haw..."
" Áo của em.....
" Trong tủ có đủ loại em có thể tùy chọn, bà xã đại nhân em thương anh đi nhé! "
Áo cô bị anh xé rách ném xuống sàn, váy cũng bị anh cởi ra, Y Đàm bị anh hôn lấy nụ hôn càng lúc càng sâu, áo của anh từ lúc nào đã nằm dưới sàn rồi. Cô ôm lấy cô anh, bị anh dẫn dắt hòa vào nụ hôn cuồng nhiệt càng lúc càng không thế thoát ra.
" Dạ, bai bai mẹ con vào lớp đây "
Y Đàm nhìn cậu con trai Quang Đình được cô giáo dắt vào lớp mới yên tâm quay đi, lên xe ngồi tài xế Minh theo lời cô đi đến trụ sở chính của tập đoàn nơi hai người đang làm việc.
Đi vào phòng làm việc của anh không thấy anh đâu, cô mới đi hỏi thì mới biết là anh đang ở phòng họp.
Cô đứng chờ trước cửa phòng chờ anh họp xong, trong phòng Trịnh Dương Vũ đang bàn chuyện triển khai dự án phát triển chi nhánh mới ở Quy Nhơn, trong lòng vị chủ tịch uy quyền lại có một cục bông moe rất đáng yêu.
Hai bên tóc được bó bằng nơ hoa rất đáng yêu, bộ váy màu hồng họa tiết hoa nhỏ đôi giày màu hồng nhạt nhỏ xinh mà khả ái, khuôn mặt của cô bé nhìn vào là thấy muôn vàng sự đáng yêu xinh xắn rồi, cưng nhất là điệu bộ ngồi ăn kẹo của bé con.
Trịnh Dương Vũ ôm con gái cưng trong lòng thỉnh thoảng để ý bé con, cưng chiều bóc kẹo cho con gái ăn, kẹo này rất mềm nhé, món ưa thích của bé Khả Chi đấy.
" Hai người đem kế hoạch về viết lại, chúng ta là đang cần một kế hoạch tốt để triển khai dự án cơ sở mới ở Quy Nhơn chứ không phải một bản kế hoạch mơ hồ sơ sài như này "
" Hạn tới cuối tuần không có thì lương giảm "
" Chủ tịch! Chúng tôi..."
" Không cần nói nhiều, một người là trưởng phòng maketing, một người là giám đốc sán tạo hai người cần nói chuyện bằng năng lực, cầm bản kế hoạch về làm lại "
" Ba ba...ba ba ăn kẹo không? "
" Cuộc họp kết thúc, hai người về làm việc tiếp đi "
Sau khi hai người rời đi, anh liền quay hoắc thái độ khuôn mặt từ nghiêm túc thoắt cái dịu hẳn ra.
" Tiểu Chị cho ba kẹo ba tất nhiên sẽ ăn...ngon quá cho ba một viên nữa được không? "
Khả Chi vui vẻ bóc vỏ lấy kẹo đút cho ba ba, anh vui vẻ nhận lấy nó, con gái bảo bổi đúng là biết thương ba mà, cưng quá.
" Ba ba muốn ăn Tiểu Chi cho ba hết! "
" Ngoan dữ ta, bảo bối thương ba quá ba cảm động lắm! "
" Hì hì con yêu giống như yêu mẹ và anh á "
" Ồ Ồ ba biết mà, ba cũng thương con và anh trai và mẹ nữa "
" Hai cha con đang nói gì đấy! "
Cô.mở cửa bước vào, Khả Chi thấy mẹ liền muốn mẹ ôm, chạy ton ton tới trước mặt làm nũng đòi mẹ bế.
" Mẹ bế "
" Mẹ bế Chi Chi lên rồi nè, sao con lại đến công ty với ba con thế? "
" Là anh dắt con bé tới đó, vì con bé quá đáng yêu mà sao anh nỡ bỏ con bé ở nhà chứ! "
Anh tới bên vợ, nắm lấy tay vợ dắt cô đi về văn phòng riêng của mình.
" Hai mẹ con ngồi chơi nhé, để anh đặt nhà hàng mang ít đồ ngọt tới "
" Ừm "
Được một lúc đồ ngọt đặt làm cũng đã tới, Y Đàm lấy cho Khả Chi ăn, con bé được ăn ngon nên rất vui vẻ.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên, là trợ lý Đạt cậu ta đi vào sau khi báo cáo lịch trình cho anh xong, liền quay sang đi tới bế lấy Khả Chi, nói chứ từ ngày Khả Chi được sinh ra cậu ta bế cô bé rất nhiều lần, có những lúc còn tới nhà trông trẻ cùng ông Bùi nữa, cho nên Khả Chi và Quang Đình khá thân thiết với Lâm Đạt, cậu ta như một người chú thật sự chăm sóc và yêu mến hai tiểu tổ tông.
" Sếp cho Tiểu Chi đi chơ với em lát nhé? "
" Cậu hỏi vợ tôi ấy! "
" Được mà nhờ anh chăm sóc bé con hộ em một lát nhé "
" Tiểu Chi chú đưa con đi chơi nhé! "
" Đi đâu ạ? "
" Đi rồi con sé biết "
" Ừm, đi đi thôi "
Nhờ Lâm Đạt bế Tiểu Chi đi mà anh được cơ hội ở riêng với vợ, ở nhà thì hai đứa nhóc bám vợ đi làm thì bận quá nên không có thời gian gặp vợ riêng, nhiều lúc về nhà cùng ăn cơm với nhau rồi ngủ, có khi anh về nhà thì ba mẹ con đã ngủ mất rồi.
Anh rất nhớ hơi vợ, muốn gần gũi thân mật với vợ nhiều nhiều bù đắp cho những ngày bận rộn kia.
" Anh làm gì vậy? Bỏ em xuống "
Cô bị giật mình khi anh bất ngờ bế cô lên, ấn nút cửa mở đi vào căn phòng nghỉ ngơi, Phùng Y Đàm bị anh ném lên giường nhìn anh đang từ từ cởi cúc áo.
" Ông xã, có gì từ từ nói, đang là buổi sáng đó, em em...a...anh không làm việc à...em...
" Ưm...ưm....haw..."
" Áo của em.....
" Trong tủ có đủ loại em có thể tùy chọn, bà xã đại nhân em thương anh đi nhé! "
Áo cô bị anh xé rách ném xuống sàn, váy cũng bị anh cởi ra, Y Đàm bị anh hôn lấy nụ hôn càng lúc càng sâu, áo của anh từ lúc nào đã nằm dưới sàn rồi. Cô ôm lấy cô anh, bị anh dẫn dắt hòa vào nụ hôn cuồng nhiệt càng lúc càng không thế thoát ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.