Chương 2: Giỏi lắm, mai là thứ bảy, người phụ nữ kia không phải đi làm
Hắc Miêu Bạch Bạch
19/05/2022
Ngày hôm sau tỉnh dậy, người đàn ông nào đó đã không còn ở trên giường, nhìn đồng hồ thì thấy hình như cũng phải đổ chuông bốn, năm lần rồi, bây giờ đã là tám rưỡi sáng!
Tên chó kia chắc chắn đã đi làm từ sớm rồi! Rõ ràng cả hai đều làm chung một tòa nhà, chẳng qua chỉ khác tầng thôi, vậy mà anh không thể tiện đường chở cô đi một đoạn à? Đưa đi làm thì sẽ chết à? Đúng là không có tình yêu thương đồng nghiệp gì cả!
Đừng bao giờ tin tưởng vào cái tình cảm vợ chồng làm gì! Ninh Phỉ hoài nghi sâu sắc bản thân mình có lợi ích gì với cái người đàn ông bên ngoài lạnh lùng bên trong tà dâm này, chỉ có duy nhất một việc là thực hiện nghĩa vụ vợ chồng… Còn dễ hơn cả việc đi ra ngoài tìm gái, thời điểm nào chỗ nào cũng có thể cung cấp dịch vụ, đã thế, còn không được tiền!!
Bị hành hạ cả một đêm nên giờ eo vẫn còn nhức nhối nhưng người phụ nữ nào đó buộc phải bật dậy đi đánh răng rửa mặt, vừa vệ sinh cá nhân vừa oán niệm trong lòng. Sau đó cô mặc lên người một chiếc áo thật dày, quàng khăn vào cổ, đeo găng tay, đi boots,… Tự biến mình thành chiếc bánh tét tròn vo vô cùng thành công, cuối cùng đến 8 giờ 50 phút cô mới phi ra khỏi nhà.
9 giờ sáng là giờ làm việc của công ty Ninh Phỉ, tuy nhiên mỗi tháng nhân viên có bốn lần được chấm công lúc 9 giờ 10 phút thì sẽ không tính là đi muộn… Chấm công sau 9 giờ 10 phút thì bị trừ một giờ lương.
Ninh Phỉ cân nhắc kỹ, từ nhà đến công ty cũng không xa lắm, tiền lương một giờ làm việc đắt hơn tiền đi taxi nhiều, suy đi tính lại thì hình như tháng này mình còn một lần được đi làm muộn nên vô cùng sảng khoái chọn phương án gọi taxi đến chỗ làm.
Nhưng đến khi bắt taxi thì cô lại chậm chân nên để người ta giành trước một xe, bất hạnh thêm nữa là trên đường gặp quá nhiều đèn đỏ, đến khi cô chấm công xong đồng hồ đã chỉ 9 giờ 11 phút… A, 911 chết tiệt!! Chị mày hận mấy con số này!!!
Vì vậy mà đến tận trưa Ninh Phỉ vẫn oán hận chuyện mình bị trừ một giờ lương… Hoàn toàn quên mất tối hôm qua bản thân tâm tâm niệm niệm rằng hôm nay bắt buộc phải nói chuyện nghiêm túc với người đàn ông nào đó về vấn đề quan trọng của hai vợ chồng.
Đến giữa trưa, Ninh Phỉ gặp được người đàn ông nghìn năm đều yêu cầu nhân viên mang cơm đến cho mình lại đi vào phòng ăn của công ty ăn trưa với mọi người!
Hơn nữa còn dẫn thêm một người đẹp dáng xinh, yếu điệu lả lướt, trang điểm tinh tế, quần áo sành điệu đi bên cạnh!
Quan trọng nhất chính là!! Tên khốn khiếp Hoắc Cẩm Thành lại còn cười nói với người phụ nữ kia!! Quá đáng hơn nữa, ngay lúc này anh cũng không thèm liếc mắt nhìn vợ mình lấy một lần!
Mẹ nó chứ! Gã này cả ngày chỉ biết nhìn cô bằng cái mặt cứng đơ, nhiều nhất cũng chỉ mang biểu cảm không thể chịu đựng cô thêm lần nào nữa, hoặc không cũng tỏ thái độ khinh bỉ chê bai cô. Thế mà hôm nay lại cười dâm! đãng! với người phụ nữ xa lạ!
Càng đáng giận hơn, ấy chính là người đẹp kia cũng liếc mắt đưa tình với tên hãm đó, gương mặt còn phơi phới sắc xuân… Nhìn lướt qua thôi cũng biết hai người đó có gian-tình!
Đồng nghiệp bên này rối rít tám chuyện: “Huhu, thì ra đại BOSS của chúng ta không phải GAY! Đúng là một cặp trai tài gái sắc, xứng đôi quá đi mất!”, “Cược thêm tối nay, chắc chắn em gái chân dài kia sẽ trở thành nữ thần của đại BOSS Hoắc nhà mình!”
Ninh Phỉ nghe thế thì chỉ biết nghiến răng nghiến lợi, trong lòng lại vang lên từng lời chửi rủa: “Hoắc Cẩm Thành anh đã là người có vợ rồi mà không biết tiết chế lại à! Muốn đi ngoại tình lắm rồi phải không?!
… Chẳng lẽ bảo là bởi vì cô không có thái độ tích cực phối hợp thỏa mãn ham muốn của anh nên anh phải tìm “cứu viện” bên ngoài?
Đừng nhá, chị là chị không thích người khác dùng chung đàn ông với chị đâu! Nếu không chịu nổi nữa thì chị đi mua cho em trai búp bê tình dục là được chứ gì?
Trong phút chốc, Ninh Phỉ cảm thấy chính sách của mình vô cùng đúng đắn! Buổi tối nhất định phải nói chuyện nghiêm túc với tên khốn này!
“Phỉ Phỉ cậu sao thế? Thức ăn không hợp khẩu vị à? Dù cậu không thích ăn thì cũng đừng làm nát đồ như thế này chứ…” Đồng nghiệp Đóa Đóa ngồi đối diện nhìn Ninh Phỉ mang vẻ mặt phẫn nộ rồi lại nở nụ cười giả tạo nãy giờ mà lo lắng, nghĩ thầm không phải chỉ bị trừ một giờ lương thôi à, vậy sao trông Phỉ Phỉ như đang phát điên lên thế nhỉ?
Ninh Phỉ thu hồi tầm mắt liếc trộm đôi cẩu nam cẩu nữ, cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại: “Hả? Gì cơ? Tớ không sao cả!” Sau đó bình tĩnh đưa miếng thịt bị cô chọc cho nát tươm vào miệng.
Đóa Đóa nhìn ra hướng mà Ninh Phỉ nhìn chằm chằm từ nãy đến giờ, mặt bừng tỉnh hiểu ra ngọn nguồn: “À tớ biết rồi, thì ra Phỉ Phỉ cũng yêu thầm đại BOSS Hoắc nha! Mặc dù nghe tin đại BOSS có vợ chưa cưới tớ cũng thấy khó chịu mất mát lắm, nhưng mà vậy cũng tốt, người phụ nữ ngồi ở vị trí nữ thần thế này, ưu tú hơn hẳn chúng ta nên nếu cô ấy có lấy được đại BOSS thì cũng làm chúng ta cảm thấy cam lòng, vì dù sao chúng ta cũng kém hơn người đó mà!”
Cái mẹ gì, chị đây yêu thầm gã tệ bạc đó từ bao giờ? Yêu nữ kia lại biến thành “vợ chưa cưới” của gã đó từ bao giờ thế? Gã khốn đã “đã kết hôn” từ lâu rồi hiểu không!?
Còn nữa, sao chị đây không phải nữ thần chứ, chị chẳng qua lại không thích trang điểm thôi, có điểm nào kém hơn yêu nữ đó… Ninh Phỉ cúi đầu nhìn cơ thể được bọc tròn vo của mình, trên mặt ngoại trừ bôi kem dưỡng da thì cũng không trang điểm thêm gì nữa, trên trán còn mọc thêm mấy cục mụn nhỏ… Hình như đúng là không thể so được với người ta…
Ừ thì… Mặc dù nhìn phản ứng bây giờ của cô trông như đang ghen lồng ghen lộng, nhưng thực ra cô cảm thấy, điều này chẳng qua là tác động vào lòng hư vinh của phụ nữ mà thôi, những thứ đã thuộc về cô, dù cho cô không quá thích đi chăng nữa thì cô cũng không sung sướng gì việc đồ của mình lại bị người ta thương nhớ trong lòng.
Nếu tên khốn kia thật sự gặp được tình yêu đích thực trong đời, căng nhất thì ly hôn trong hòa bình, anh đi đường anh em đi đường em thôi, chỉ đơn giản là quay trở về cuộc sống độc thân như cũ, cũng chẳng gây ra tổn thất gì, mà nếu thế thì sau này cô còn được ngủ ngon hơn bây giờ!
Ninh Phỉ nghĩ vậy, thế là lại tỉnh táo như bình thường, vẻ mặt không lộ ra bất cứ điểm bất thường nào, thậm chí còn không thèm nhìn đôi cẩu nam cẩu nữ kia lấy một lần, cố tình thay đổi chủ đề, nhắc tới mấy anh chàng đẹp trai đã giàu có lại còn tốt tính, được ông trời ưu ái ban cho chuyện tình đẹp như mơ trong bộ phim Hàn Quốc gần đây mọi người đang theo dõi trên truyền hình, sau đó lại cảm khái đàn ông kiểu này chỉ xuất hiện ở ngoài hành tinh thôi… Cả hai người vừa ăn vừa tám chuyện cả bữa cơm, nói cười không ngớt.
Lần này thì đến lượt vị đại BOSS nào đó khó chịu, dù ngồi cách xa thật xa thì ánh mắt vẫn luôn lén lút theo dõi động tĩnh ở phía bên kia: Chồng em đang cười nói với người phụ nữ khác ở đây này! Vậy mà em không thèm quan tâm chút nào à?? Giáo sư gì đấy? Đó là ai vậy hả?!… Em đã là phụ nữ có chồng rồi đấy, thế mà còn dám nhung nhớ thằng khác trước mặt anh à?!
…. Giỏi lắm, may sao ngày mai là thứ bảy rồi, ngày mai người phụ nữ này không cần rời giường đâu!
Tên chó kia chắc chắn đã đi làm từ sớm rồi! Rõ ràng cả hai đều làm chung một tòa nhà, chẳng qua chỉ khác tầng thôi, vậy mà anh không thể tiện đường chở cô đi một đoạn à? Đưa đi làm thì sẽ chết à? Đúng là không có tình yêu thương đồng nghiệp gì cả!
Đừng bao giờ tin tưởng vào cái tình cảm vợ chồng làm gì! Ninh Phỉ hoài nghi sâu sắc bản thân mình có lợi ích gì với cái người đàn ông bên ngoài lạnh lùng bên trong tà dâm này, chỉ có duy nhất một việc là thực hiện nghĩa vụ vợ chồng… Còn dễ hơn cả việc đi ra ngoài tìm gái, thời điểm nào chỗ nào cũng có thể cung cấp dịch vụ, đã thế, còn không được tiền!!
Bị hành hạ cả một đêm nên giờ eo vẫn còn nhức nhối nhưng người phụ nữ nào đó buộc phải bật dậy đi đánh răng rửa mặt, vừa vệ sinh cá nhân vừa oán niệm trong lòng. Sau đó cô mặc lên người một chiếc áo thật dày, quàng khăn vào cổ, đeo găng tay, đi boots,… Tự biến mình thành chiếc bánh tét tròn vo vô cùng thành công, cuối cùng đến 8 giờ 50 phút cô mới phi ra khỏi nhà.
9 giờ sáng là giờ làm việc của công ty Ninh Phỉ, tuy nhiên mỗi tháng nhân viên có bốn lần được chấm công lúc 9 giờ 10 phút thì sẽ không tính là đi muộn… Chấm công sau 9 giờ 10 phút thì bị trừ một giờ lương.
Ninh Phỉ cân nhắc kỹ, từ nhà đến công ty cũng không xa lắm, tiền lương một giờ làm việc đắt hơn tiền đi taxi nhiều, suy đi tính lại thì hình như tháng này mình còn một lần được đi làm muộn nên vô cùng sảng khoái chọn phương án gọi taxi đến chỗ làm.
Nhưng đến khi bắt taxi thì cô lại chậm chân nên để người ta giành trước một xe, bất hạnh thêm nữa là trên đường gặp quá nhiều đèn đỏ, đến khi cô chấm công xong đồng hồ đã chỉ 9 giờ 11 phút… A, 911 chết tiệt!! Chị mày hận mấy con số này!!!
Vì vậy mà đến tận trưa Ninh Phỉ vẫn oán hận chuyện mình bị trừ một giờ lương… Hoàn toàn quên mất tối hôm qua bản thân tâm tâm niệm niệm rằng hôm nay bắt buộc phải nói chuyện nghiêm túc với người đàn ông nào đó về vấn đề quan trọng của hai vợ chồng.
Đến giữa trưa, Ninh Phỉ gặp được người đàn ông nghìn năm đều yêu cầu nhân viên mang cơm đến cho mình lại đi vào phòng ăn của công ty ăn trưa với mọi người!
Hơn nữa còn dẫn thêm một người đẹp dáng xinh, yếu điệu lả lướt, trang điểm tinh tế, quần áo sành điệu đi bên cạnh!
Quan trọng nhất chính là!! Tên khốn khiếp Hoắc Cẩm Thành lại còn cười nói với người phụ nữ kia!! Quá đáng hơn nữa, ngay lúc này anh cũng không thèm liếc mắt nhìn vợ mình lấy một lần!
Mẹ nó chứ! Gã này cả ngày chỉ biết nhìn cô bằng cái mặt cứng đơ, nhiều nhất cũng chỉ mang biểu cảm không thể chịu đựng cô thêm lần nào nữa, hoặc không cũng tỏ thái độ khinh bỉ chê bai cô. Thế mà hôm nay lại cười dâm! đãng! với người phụ nữ xa lạ!
Càng đáng giận hơn, ấy chính là người đẹp kia cũng liếc mắt đưa tình với tên hãm đó, gương mặt còn phơi phới sắc xuân… Nhìn lướt qua thôi cũng biết hai người đó có gian-tình!
Đồng nghiệp bên này rối rít tám chuyện: “Huhu, thì ra đại BOSS của chúng ta không phải GAY! Đúng là một cặp trai tài gái sắc, xứng đôi quá đi mất!”, “Cược thêm tối nay, chắc chắn em gái chân dài kia sẽ trở thành nữ thần của đại BOSS Hoắc nhà mình!”
Ninh Phỉ nghe thế thì chỉ biết nghiến răng nghiến lợi, trong lòng lại vang lên từng lời chửi rủa: “Hoắc Cẩm Thành anh đã là người có vợ rồi mà không biết tiết chế lại à! Muốn đi ngoại tình lắm rồi phải không?!
… Chẳng lẽ bảo là bởi vì cô không có thái độ tích cực phối hợp thỏa mãn ham muốn của anh nên anh phải tìm “cứu viện” bên ngoài?
Đừng nhá, chị là chị không thích người khác dùng chung đàn ông với chị đâu! Nếu không chịu nổi nữa thì chị đi mua cho em trai búp bê tình dục là được chứ gì?
Trong phút chốc, Ninh Phỉ cảm thấy chính sách của mình vô cùng đúng đắn! Buổi tối nhất định phải nói chuyện nghiêm túc với tên khốn này!
“Phỉ Phỉ cậu sao thế? Thức ăn không hợp khẩu vị à? Dù cậu không thích ăn thì cũng đừng làm nát đồ như thế này chứ…” Đồng nghiệp Đóa Đóa ngồi đối diện nhìn Ninh Phỉ mang vẻ mặt phẫn nộ rồi lại nở nụ cười giả tạo nãy giờ mà lo lắng, nghĩ thầm không phải chỉ bị trừ một giờ lương thôi à, vậy sao trông Phỉ Phỉ như đang phát điên lên thế nhỉ?
Ninh Phỉ thu hồi tầm mắt liếc trộm đôi cẩu nam cẩu nữ, cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại: “Hả? Gì cơ? Tớ không sao cả!” Sau đó bình tĩnh đưa miếng thịt bị cô chọc cho nát tươm vào miệng.
Đóa Đóa nhìn ra hướng mà Ninh Phỉ nhìn chằm chằm từ nãy đến giờ, mặt bừng tỉnh hiểu ra ngọn nguồn: “À tớ biết rồi, thì ra Phỉ Phỉ cũng yêu thầm đại BOSS Hoắc nha! Mặc dù nghe tin đại BOSS có vợ chưa cưới tớ cũng thấy khó chịu mất mát lắm, nhưng mà vậy cũng tốt, người phụ nữ ngồi ở vị trí nữ thần thế này, ưu tú hơn hẳn chúng ta nên nếu cô ấy có lấy được đại BOSS thì cũng làm chúng ta cảm thấy cam lòng, vì dù sao chúng ta cũng kém hơn người đó mà!”
Cái mẹ gì, chị đây yêu thầm gã tệ bạc đó từ bao giờ? Yêu nữ kia lại biến thành “vợ chưa cưới” của gã đó từ bao giờ thế? Gã khốn đã “đã kết hôn” từ lâu rồi hiểu không!?
Còn nữa, sao chị đây không phải nữ thần chứ, chị chẳng qua lại không thích trang điểm thôi, có điểm nào kém hơn yêu nữ đó… Ninh Phỉ cúi đầu nhìn cơ thể được bọc tròn vo của mình, trên mặt ngoại trừ bôi kem dưỡng da thì cũng không trang điểm thêm gì nữa, trên trán còn mọc thêm mấy cục mụn nhỏ… Hình như đúng là không thể so được với người ta…
Ừ thì… Mặc dù nhìn phản ứng bây giờ của cô trông như đang ghen lồng ghen lộng, nhưng thực ra cô cảm thấy, điều này chẳng qua là tác động vào lòng hư vinh của phụ nữ mà thôi, những thứ đã thuộc về cô, dù cho cô không quá thích đi chăng nữa thì cô cũng không sung sướng gì việc đồ của mình lại bị người ta thương nhớ trong lòng.
Nếu tên khốn kia thật sự gặp được tình yêu đích thực trong đời, căng nhất thì ly hôn trong hòa bình, anh đi đường anh em đi đường em thôi, chỉ đơn giản là quay trở về cuộc sống độc thân như cũ, cũng chẳng gây ra tổn thất gì, mà nếu thế thì sau này cô còn được ngủ ngon hơn bây giờ!
Ninh Phỉ nghĩ vậy, thế là lại tỉnh táo như bình thường, vẻ mặt không lộ ra bất cứ điểm bất thường nào, thậm chí còn không thèm nhìn đôi cẩu nam cẩu nữ kia lấy một lần, cố tình thay đổi chủ đề, nhắc tới mấy anh chàng đẹp trai đã giàu có lại còn tốt tính, được ông trời ưu ái ban cho chuyện tình đẹp như mơ trong bộ phim Hàn Quốc gần đây mọi người đang theo dõi trên truyền hình, sau đó lại cảm khái đàn ông kiểu này chỉ xuất hiện ở ngoài hành tinh thôi… Cả hai người vừa ăn vừa tám chuyện cả bữa cơm, nói cười không ngớt.
Lần này thì đến lượt vị đại BOSS nào đó khó chịu, dù ngồi cách xa thật xa thì ánh mắt vẫn luôn lén lút theo dõi động tĩnh ở phía bên kia: Chồng em đang cười nói với người phụ nữ khác ở đây này! Vậy mà em không thèm quan tâm chút nào à?? Giáo sư gì đấy? Đó là ai vậy hả?!… Em đã là phụ nữ có chồng rồi đấy, thế mà còn dám nhung nhớ thằng khác trước mặt anh à?!
…. Giỏi lắm, may sao ngày mai là thứ bảy rồi, ngày mai người phụ nữ này không cần rời giường đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.