Chương 1212
Phân Hoa Phất Liễu
20/07/2019
Sau khi trở về lục địa, các bác lái xe đều chờ sẵn ở bến tàu rồi.
Sau đó lái xe của các nhà đều lần lượt đón thiếu gia và tiểu thư của họ về nhà.
Lúc chuẩn bị rời đi, Vu Tiểu Uyển nói với Eddie: “Khi cậu đi hủy bỏ hôn ước, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thể diện của Hoàng thất, vì vậy tớ kiến nghị cậu có thể bàn qua với bố cậu, thích đáng từ bỏ một số quyền lợi. Nếu không, rất dễ bị các gia tộc khác công kích.”
Eddie hiểu ngay ý của Vu Tiểu Uyển, cậu bé lập tức nói: “Cảm ơn cậu đã nhắc nhở. Công chúa Ina, xin lỗi cậu.”
“Không có gì phải xin lỗi cả, đây là lựa chọn của cậu. Chúc may mắn.” Vu Tiểu Uyển nói xong câu này, gật đầu chào rất lịch sự, nho nhã quay người đi theo lái xe lên xe.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà chào tạm biệt Hoàng tử Joel, lên nhà Hạ gia.
Những học sinh bình dân, đều có xe buýt của trường học, đưa từng người về đến tận nhà.
Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, một mình Gia Cát Du Du đứng ở bến tàu, không có người đến đón.
Bắc tài xe buýt của trường có ý muốn đưa cô bé về nhà, đã bị Gia Cát Du Du từ chối!
Mình đâu phải con cái của những tên ma nghèo đó, sao lại có thể lên xe buýt rời đi chứ?
Cô bé bực mình ở lại, không ngừng gọi điện thoại cho người nhà.
Nhưng bất luận cô bé gọi thế nào, cũng không có ai nghe điện thoại của cô bé.
Chuyện này là như thế nào vậy?
Mình chỉ mới ra ngoài có hai tháng thôi mà, sao ở nhà đến điện thoại cũng không nghe chứ?
Mấy ngày trước lúc gọi điện thoại về nhà, vẫn còn ổn mà!
Gia Cát Du Du gọi vào số của bố cô bé, điện thoại tắt máy.
Gọi vào điện thoại của mẹ cô bé, điện thoại vẫn tắt máy.
Thật sự là như gặp ma! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Gia Cát Du Du gọi mấy số điện thoại, vào đúng giây phút cô gần như mất đi sự kiên trì, điện thoại cuối cùng cũng kết nối được: “Alo?” Đầu dây bên kia là mẹ của Gia Cát Du Du nghe điện thoại, giọng nói của bà rất mệt mỏi.
Gia Cát Du Du không vui hỏi bà: “Chuyện gì vậy mẹ? Sao điện thoại của mọi người đều không gọi được thế? Bây giờ con đang ở bến tàu, không có ai đến đón con sao! Mẹ có biết không, rất mất mặt đấy! Những người khác đều về hết rồi, chỉ còn lại mỗi mình con không có ai đón! Những tên ma nghèo đó còn muốn cho con ngồi xe buýt về, có nực cười không? Sao con lại có thể ngồi xe buýt cùng những tên ma nghèo đó được chứ? Con”
Đầu dây bên kia vẫn im áng, sau khi Gia Cát Du Du nói bala bala nói một đống, mẹ của Gia Cát Du Du cuối cùng cũng mở lời nói”
“Du Du, nhà mình tiêu rồi.”
Đột nhiên Gia Cát Du Du im lặng luôn.
Đầu dây hai bên đều im áng như không có người.
Rất lâu sau, Gia Cát Du Du mới mở lời nói: “Mẹ, mẹ nói gì vậy?”
Mẹ Gia Cát Du Du mệt mỏi trả lời, bà nói: “Ba ngày trước, bố con bị bắt tạm giam rồi, tội danh là nhận hối lộ, bị người ta điều tra ra. Gia đình ta thật sự tiêu rồi. Các chú các bác của con cũng bị đưa đi điều tra rồi! Bây giờ nhà mình bị niêm phong điều tra, mẹ quay về lấy một ít đồ cá nhân của mình là phải rời khỏi chỗ này. Du Du, mẹ đã chuyển một trăm triệu vào tài khoản của con, mai sau con phải tự dựa vào chính mình! Nếu không thể ở lại Học viện Quý tộc Duệ Hà nữa, thì hãy chuyển trường đi. Được rồi, không nói nữa, mẹ phải đi đây. Con đừng về nữa.”
Nói xong câu này, mẹ Gia Cát Du Du cúp máy luôn.
Gia Cát Du Du đứng im tại chỗ ngẩn ngơ rất lâu rất lâu, chờ sau khi hoàn hồn, cô bé lại gọi điện tiếp về nhà, vẫn là trạng thái không có người nghe máy.
Sao lại như vậy chứ?
Sao bố lại bị bắt tạm giam chứ?
Nhà mình thật sự đã tiêu rồi sao?
Đột nhiên trong lòng Gia Cát Du Du cảm thấy rất hoảng loạn, cô bé bắt đầu gọi điện thoại cho tên trọc phú.
Lần này điện thoại được kết nối, nhưng đầu dây bên kia là một người phụ nữ nghe máy: “Mày chính là con tiểu tiện nhân dụ dỗ người đàn ông của tao đúng không? Mày là đồ mất nết! Tuổi còn nhỏ mà đã biết đi dụ dỗ đàn ông! Nếu không phải vì mày, lão nhà tao cũng không bị người ta bắt đi! Trả lại chồng cho tao.”
Gia Cát Du Du cúp ngay điện thoại, cả người cô bé ngồi bệt xuống dưới đất, mãi lâu sau vẫn chưa hồi lại.
Tên trọc phú kia cũng bị bắt đi rồi?
Hắn có khai ra mình trong đó không?
Gia Cát Du Du nghĩ đến đoạn này, cả người cô bé đều cảm thấy không ổn!
Cô bé cố bắt mình bình tĩnh trở lại, rồi từ từ lục lại từng khoảnh khắc cô bé và tên trọc phú bên nhau.
Xác nhận không để lại chứng cứ ghi âm hay giấy tờ chữ ký nào, Gia Cát Du Du mới thấy thở phào nhẹ nhõm.
Với lại cô bé vẫn trong độ tuổi vị thành niên, còn đang mang thai nữa, cho dù là bị bắt, cũng có thể tránh được chế tài?
Đầu óc Gia Cát Du Du quay rất nhanh, cô bé nhanh chóng lấy điện thoại ra kiểm tra tài khoản của mình.
Quả thật trong tài khoản có một trăm triệu đồng.
Một trăm triệu này có lẽ là chỗ dựa cuối cùng của mình rồi.
Muốn mình chuyển trường khỏi Học viện Quý tộc Duệ Hà ư?
Không, tuyệt đối không thể!
Một khi rời khỏi Học viện Quý tộc Duệ Hà, mình sẽ không bao giờ tiếp xúc được với tầng lớp thượng lưu nữa.
Gia Cát Du Du cảm thấy rất may mắn, cô bé đã bẫy được Eddie vào đêm giao thừa, nếu không, bây giờ cô bé thật sự là không còn con đường nào đi nữa!
Gia Cát Du Du từ từ đứng dậy, cô bé đưa tay lên sờ vào bụng mình. Trước đây cô bé vẫn nghĩ, cho tên trọc phú biết về sự tồn tại của đứa bé này.
Nhưng bắt đầu từ giây phút này, đứa bé này chỉ có thể là của Eddie, bắt buộc là của Eddie!
Gia Cát Du Du tĩnh tâm lại, bây giờ cũng không dám õng ẹo nữa, cô gọi luôn một chiếc xe taxi, về thẳng trường học.
Riêng điểm này của Học viện Quý tộc Duệ Hà thật sự rất tốt, nếu là những trường khác, ngoài giờ học bình thường, sẽ không cho học sinh vào ở.
Vất vả lắm Gia Cát Du Du mới về được đến ký túc xá, cô bé nằm ngay lên giường, trong đầu cô bé bắt đầu không ngừng tính toán, xem có thể bẫy được tiền của người nào.
Những đứa trẻ khác sau khi trở về nhà, tất nhiên là sẽ kể lại một lượt, tiện thể báo cáo kết quả và quá trình trưởng thành của mình.
Vào cùng một buổi tối này, đúng thật là có nhà vui cũng có nhà buồn.
Bọn trẻ sau hai ngày nghỉ ngơi ở nhà, lại chuẩn bị chính thức khai giảng.
Trong hai ngày này, bọn trẻ thật sự đã thử hết một lượt tất cả những gì có thể ăn được, có thể ngủ được là tuyệt đối không mở mắt.
Trong khi tất cả mọi người đang thả lỏng bản thân, ở một đất nước xa xôi, bùng phát một vụ bê bối cực lớn.
Eddie trong lúc vẫn còn hôn ước với công chúa Ina, đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên một cô gái khác, và đã có con với nhau. Hoàng thất trong lúc tức giận đã hủy bỏ hôn ước với cậu bé.
Chuyện này, đã dấy lên một làn sóng lớn trong nước, thậm chí là trên khắp thế giới!
Rất nhiều người nghĩ mãi không thể hiểu nổi.
Công chúa Ina không chỉ xinh đẹp, khí chất cao nhã, tài hoa xuất chúng, tính tình thật sự không có điểm nào chê trách nổi.
Đứa con gái mà Eddie thích, về nhan sắc thì gọi là tạm được, nhưng gia thế thì bỏ qua luôn đi, với lại cũng không có tài cán gì.
Đúng là một sự so sánh giữa công và phượng!
Eddie sao lại bỏ vàng đi lấy đá chứ?
Eddie thân là người đương sự, trong lòng thật sự như kẻ câm ăn hoàng liên, có khổ không nói được ra!
Mình thích Gia Cát Du Du ở điểm nào chứ?
Mình là người bị hại đấy biết không?
Còn nữa, rõ ràng là mình đã chặn hết tin tức rồi, dự tính hủy bỏ hôn ước với Hoàng thất mà, sao lại bị lộ ra chứ?
Rốt cuộc là ai đang dở trò?
Sau đó lái xe của các nhà đều lần lượt đón thiếu gia và tiểu thư của họ về nhà.
Lúc chuẩn bị rời đi, Vu Tiểu Uyển nói với Eddie: “Khi cậu đi hủy bỏ hôn ước, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thể diện của Hoàng thất, vì vậy tớ kiến nghị cậu có thể bàn qua với bố cậu, thích đáng từ bỏ một số quyền lợi. Nếu không, rất dễ bị các gia tộc khác công kích.”
Eddie hiểu ngay ý của Vu Tiểu Uyển, cậu bé lập tức nói: “Cảm ơn cậu đã nhắc nhở. Công chúa Ina, xin lỗi cậu.”
“Không có gì phải xin lỗi cả, đây là lựa chọn của cậu. Chúc may mắn.” Vu Tiểu Uyển nói xong câu này, gật đầu chào rất lịch sự, nho nhã quay người đi theo lái xe lên xe.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà chào tạm biệt Hoàng tử Joel, lên nhà Hạ gia.
Những học sinh bình dân, đều có xe buýt của trường học, đưa từng người về đến tận nhà.
Sau khi tất cả mọi người đều rời đi, một mình Gia Cát Du Du đứng ở bến tàu, không có người đến đón.
Bắc tài xe buýt của trường có ý muốn đưa cô bé về nhà, đã bị Gia Cát Du Du từ chối!
Mình đâu phải con cái của những tên ma nghèo đó, sao lại có thể lên xe buýt rời đi chứ?
Cô bé bực mình ở lại, không ngừng gọi điện thoại cho người nhà.
Nhưng bất luận cô bé gọi thế nào, cũng không có ai nghe điện thoại của cô bé.
Chuyện này là như thế nào vậy?
Mình chỉ mới ra ngoài có hai tháng thôi mà, sao ở nhà đến điện thoại cũng không nghe chứ?
Mấy ngày trước lúc gọi điện thoại về nhà, vẫn còn ổn mà!
Gia Cát Du Du gọi vào số của bố cô bé, điện thoại tắt máy.
Gọi vào điện thoại của mẹ cô bé, điện thoại vẫn tắt máy.
Thật sự là như gặp ma! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Gia Cát Du Du gọi mấy số điện thoại, vào đúng giây phút cô gần như mất đi sự kiên trì, điện thoại cuối cùng cũng kết nối được: “Alo?” Đầu dây bên kia là mẹ của Gia Cát Du Du nghe điện thoại, giọng nói của bà rất mệt mỏi.
Gia Cát Du Du không vui hỏi bà: “Chuyện gì vậy mẹ? Sao điện thoại của mọi người đều không gọi được thế? Bây giờ con đang ở bến tàu, không có ai đến đón con sao! Mẹ có biết không, rất mất mặt đấy! Những người khác đều về hết rồi, chỉ còn lại mỗi mình con không có ai đón! Những tên ma nghèo đó còn muốn cho con ngồi xe buýt về, có nực cười không? Sao con lại có thể ngồi xe buýt cùng những tên ma nghèo đó được chứ? Con”
Đầu dây bên kia vẫn im áng, sau khi Gia Cát Du Du nói bala bala nói một đống, mẹ của Gia Cát Du Du cuối cùng cũng mở lời nói”
“Du Du, nhà mình tiêu rồi.”
Đột nhiên Gia Cát Du Du im lặng luôn.
Đầu dây hai bên đều im áng như không có người.
Rất lâu sau, Gia Cát Du Du mới mở lời nói: “Mẹ, mẹ nói gì vậy?”
Mẹ Gia Cát Du Du mệt mỏi trả lời, bà nói: “Ba ngày trước, bố con bị bắt tạm giam rồi, tội danh là nhận hối lộ, bị người ta điều tra ra. Gia đình ta thật sự tiêu rồi. Các chú các bác của con cũng bị đưa đi điều tra rồi! Bây giờ nhà mình bị niêm phong điều tra, mẹ quay về lấy một ít đồ cá nhân của mình là phải rời khỏi chỗ này. Du Du, mẹ đã chuyển một trăm triệu vào tài khoản của con, mai sau con phải tự dựa vào chính mình! Nếu không thể ở lại Học viện Quý tộc Duệ Hà nữa, thì hãy chuyển trường đi. Được rồi, không nói nữa, mẹ phải đi đây. Con đừng về nữa.”
Nói xong câu này, mẹ Gia Cát Du Du cúp máy luôn.
Gia Cát Du Du đứng im tại chỗ ngẩn ngơ rất lâu rất lâu, chờ sau khi hoàn hồn, cô bé lại gọi điện tiếp về nhà, vẫn là trạng thái không có người nghe máy.
Sao lại như vậy chứ?
Sao bố lại bị bắt tạm giam chứ?
Nhà mình thật sự đã tiêu rồi sao?
Đột nhiên trong lòng Gia Cát Du Du cảm thấy rất hoảng loạn, cô bé bắt đầu gọi điện thoại cho tên trọc phú.
Lần này điện thoại được kết nối, nhưng đầu dây bên kia là một người phụ nữ nghe máy: “Mày chính là con tiểu tiện nhân dụ dỗ người đàn ông của tao đúng không? Mày là đồ mất nết! Tuổi còn nhỏ mà đã biết đi dụ dỗ đàn ông! Nếu không phải vì mày, lão nhà tao cũng không bị người ta bắt đi! Trả lại chồng cho tao.”
Gia Cát Du Du cúp ngay điện thoại, cả người cô bé ngồi bệt xuống dưới đất, mãi lâu sau vẫn chưa hồi lại.
Tên trọc phú kia cũng bị bắt đi rồi?
Hắn có khai ra mình trong đó không?
Gia Cát Du Du nghĩ đến đoạn này, cả người cô bé đều cảm thấy không ổn!
Cô bé cố bắt mình bình tĩnh trở lại, rồi từ từ lục lại từng khoảnh khắc cô bé và tên trọc phú bên nhau.
Xác nhận không để lại chứng cứ ghi âm hay giấy tờ chữ ký nào, Gia Cát Du Du mới thấy thở phào nhẹ nhõm.
Với lại cô bé vẫn trong độ tuổi vị thành niên, còn đang mang thai nữa, cho dù là bị bắt, cũng có thể tránh được chế tài?
Đầu óc Gia Cát Du Du quay rất nhanh, cô bé nhanh chóng lấy điện thoại ra kiểm tra tài khoản của mình.
Quả thật trong tài khoản có một trăm triệu đồng.
Một trăm triệu này có lẽ là chỗ dựa cuối cùng của mình rồi.
Muốn mình chuyển trường khỏi Học viện Quý tộc Duệ Hà ư?
Không, tuyệt đối không thể!
Một khi rời khỏi Học viện Quý tộc Duệ Hà, mình sẽ không bao giờ tiếp xúc được với tầng lớp thượng lưu nữa.
Gia Cát Du Du cảm thấy rất may mắn, cô bé đã bẫy được Eddie vào đêm giao thừa, nếu không, bây giờ cô bé thật sự là không còn con đường nào đi nữa!
Gia Cát Du Du từ từ đứng dậy, cô bé đưa tay lên sờ vào bụng mình. Trước đây cô bé vẫn nghĩ, cho tên trọc phú biết về sự tồn tại của đứa bé này.
Nhưng bắt đầu từ giây phút này, đứa bé này chỉ có thể là của Eddie, bắt buộc là của Eddie!
Gia Cát Du Du tĩnh tâm lại, bây giờ cũng không dám õng ẹo nữa, cô gọi luôn một chiếc xe taxi, về thẳng trường học.
Riêng điểm này của Học viện Quý tộc Duệ Hà thật sự rất tốt, nếu là những trường khác, ngoài giờ học bình thường, sẽ không cho học sinh vào ở.
Vất vả lắm Gia Cát Du Du mới về được đến ký túc xá, cô bé nằm ngay lên giường, trong đầu cô bé bắt đầu không ngừng tính toán, xem có thể bẫy được tiền của người nào.
Những đứa trẻ khác sau khi trở về nhà, tất nhiên là sẽ kể lại một lượt, tiện thể báo cáo kết quả và quá trình trưởng thành của mình.
Vào cùng một buổi tối này, đúng thật là có nhà vui cũng có nhà buồn.
Bọn trẻ sau hai ngày nghỉ ngơi ở nhà, lại chuẩn bị chính thức khai giảng.
Trong hai ngày này, bọn trẻ thật sự đã thử hết một lượt tất cả những gì có thể ăn được, có thể ngủ được là tuyệt đối không mở mắt.
Trong khi tất cả mọi người đang thả lỏng bản thân, ở một đất nước xa xôi, bùng phát một vụ bê bối cực lớn.
Eddie trong lúc vẫn còn hôn ước với công chúa Ina, đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên một cô gái khác, và đã có con với nhau. Hoàng thất trong lúc tức giận đã hủy bỏ hôn ước với cậu bé.
Chuyện này, đã dấy lên một làn sóng lớn trong nước, thậm chí là trên khắp thế giới!
Rất nhiều người nghĩ mãi không thể hiểu nổi.
Công chúa Ina không chỉ xinh đẹp, khí chất cao nhã, tài hoa xuất chúng, tính tình thật sự không có điểm nào chê trách nổi.
Đứa con gái mà Eddie thích, về nhan sắc thì gọi là tạm được, nhưng gia thế thì bỏ qua luôn đi, với lại cũng không có tài cán gì.
Đúng là một sự so sánh giữa công và phượng!
Eddie sao lại bỏ vàng đi lấy đá chứ?
Eddie thân là người đương sự, trong lòng thật sự như kẻ câm ăn hoàng liên, có khổ không nói được ra!
Mình thích Gia Cát Du Du ở điểm nào chứ?
Mình là người bị hại đấy biết không?
Còn nữa, rõ ràng là mình đã chặn hết tin tức rồi, dự tính hủy bỏ hôn ước với Hoàng thất mà, sao lại bị lộ ra chứ?
Rốt cuộc là ai đang dở trò?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.