Chương 811
Phân Hoa Phất Liễu
14/07/2019
Chẳng phải đã nói giờ này đưa đồ ăn sáng tới sao?
Vì sao không có ai?
Vì thế chỉ chốc lát, một đám người ướt sũng đầu bước ra.
Mọi người nhìn nhau, sau đó đồng thời bật cười.
Tình cảm tốt đẹp chính là như thế, chỉ một ánh mắt, một hành động cũng có thể ấm áp vui vẻ.
Văn phu nhân kêu mọi người ngồi xuống ăn sáng, mặc dù đơn giản như rất kĩ càng.
Văn Nhất Phi cắt xong thức ăn thì đưa cho Lưu Nghĩa, bưng suất còn chưa cắt của Lưu Nghĩa lại để mình ăn.
Thấy động tác của Văn Nhất Phi, Văn phu nhân cười hài lòng.
“Mẹ, gần đây còn đủ tiền tiêu không?” Văn Nhất Phi vừa cắt bánh bao vừa hỏi: “Con thấy vườn hoa sau nhà nên tu sửa rồi, con gửi cho mẹ ba lăm tỉ, mẹ chăm nom một chút.”
“Ừ.” Văn phu nhân vừa cười vừa nói: “Con trai hiếu kính mẹ, đương nhiên phải nhận rồi.”
Văn Nhất Phi lập tức cười.
Thẩm Thất cũng gật đầu nói: “Em cũng thấy nếu vườn hoa sau nhà có thêm một cái bể bơi nữa thì sẽ càng đẹp hơn.”
“Vậy thì nghe Tiểu Thất đi.” Văn phu nhân cười hì hì nói: “Nếu vượt quá dự tính thì con trai phải phụ trách bổ sung đấy.”
“Không vấn đề gì.” Văn Nhất Phi nói ngay: “Muốn xây cái gì thì xây cái đó.”
Văn phu nhân vừa cười vừa nói: “Không cần, mẹ nói đùa thôi, mẹ vẫn còn tiền. Tiền mà con cho mẹ mấy năm nay mẹ cũng không tiêu đến, đều tiết kiệm trong tài khoản. Đợi đến khi hai đứa kết hôn, con lấy số tiền đó về, mua đồ cho Tiểu Nghĩa. Con gái nhà người ta đi theo con cũng không dễ dàng gì, không thể bạc đãi người ta.”
Ánh mắt của Văn Nhất Phi ấm áp: “Mẹ, con có tiền. Con có thể nuôi cô ấy mấy đời.”
Lưu Nghĩa cũng vội xua tay: “Bác, không cần đâu, con cũng có tiền.”
“Con có tiền là chuyện của con, dì làm mẹ chồng, cho con là cho con.” Văn phu nhân nói nghiêm túc: “Mẹ sống ở trong nước, thì phải tuân theo quy tắc ở đây. Con là con dâu của mẹ, thì một đồng tiền lễ hỏi cũng không thể thiếu được.”
Lưu Nghĩa không khỏi nhìn sang Văn Nhất Phi, Văn Nhất Phi tươi cười nói với Lưu Nghĩa: “Mẹ cho thì em cứ lấy đi.”
Lúc này Lưu Nghĩa mới đỏ mặt: “Con cám ơn.”
Ăn sáng xong, Văn phu nhân nói với Văn Nhất Phi: “Nhất Phi, con đi theo mẹ một lát.”
“Ờ, vâng.” Văn Nhất Phi đứng dậy theo Văn phu nhân lên thư phòng ở trên lầu.
Văn phu nhân mở chiếc tủ trong tường ra, lấy ra một chiếc hộp màu đỏ đậm, không nhìn tới nó mà đưa thẳng cho Văn Nhất Phi, nói: “Đây là những thứ mà mẹ để dành được mấy năm nay. Mẹ không có bản lĩnh gì cả, bây giờ con giàu có hơn mẹ, vì vậy mẹ cũng không cho con tiền nữa. Những thứ này là đồ cưới mà năm đó mẹ mang theo, với quan hệ hiện tại của mẹ và ba con, mẹ không muốn có lời cho ông ấy. Vì vậy những thứ này mẹ để cho con và Tiểu Nghĩa.”
“Mẹ! Văn Nhất Phi cảm động, đôi mắt hoa đào ngấn lệ.
“Được rồi, con đừng trách mẹ li hôn với ba con liền đến với Kim Kiện là mẹ đã thoả mãn rồi! Nhóc con ạ, mẹ cũng không phải kiểu phụ nữ truyền thống của Trung Quốc, mẹ sẽ không nhẫn nhịn chịu đựng!” Văn phu nhân vỗ vai Văn Nhất Phi nói: “Nhưng người làm mẹ trong thiên hạ này đều có một điểm giống nhau, đó là thương yêu con của mình. Cô bé Tiểu Nghĩa này đúng là không tệ, mặc dù trông như con trai, nhưng suy nghĩ chu đáo, vừa kiên nghị lại còn quyết đoán. Rất ít người biết thưởng thức vẻ đẹp của cô gái như vậy. Con rất may mắn khi gặp được cô ấy, còn bắt được hạnh phúc này. Mẹ thực sự mừng cho hai đứa.”
“Cám ơn mẹ.” Hốc mắt Văn Nhất Phi đỏ lên.
Đây là sự ấm áp duy nhất mà hắn cảm nhận được từ ngôi nhà của mình trong lần về nhà này.
Văn phu nhân cũng tỏ ra cảm khái nói: “Mẹ xin lỗi con, trước kia mẹ không tốt, chỉ lo theo đuổi tự do và tình yêu của mình, không quan tâm tới cảm giác của con.”
Văn Nhất Phi mang theo nước mắt lắc đầu.
“Bao nhiêu năm rồi không tâm sự cẩn thận với con. Nếu không phải Tiểu Nghĩa nói với mẹ, rằng trong lòng con cất giấu nhiều chuyện như vậy, mẹ cũng không biết áp lực của con lại lớn đến thế.” Văn phu nhân lau nước mắt nơi khoé mắt mình: “Xin lỗi con, Nhất Phi, bao năm nay đã để con phải chịu tủi hờn rồi. Cái nhà này luôn chỉ có mình con gánh gồng, mẹ chỉ biết đấu tranh với Văn gia, không quan tâm tới cảm giác của con.”
“Không, mẹ, con không thấy khổ.” Văn Nhất Phi lắc đầu nói: “Bọn họ đều luôn chỉ đường cho con, con cũng hiểu được mẹ không phải người phụ nữ truyền thống của Trung Quốc, đương nhiên sẽ không nhịn nhục cầu toàn như những người khác, hi sinh bản thân lại không nhận lại được bất cứ thứ gì. Là con quá cố chấp.”
Văn phu nhân tới ôm lấy Văn Nhất Phi.
Suốt mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên hai mẹ con thẳng thắn tâm sự và giao lưu với nhau, tới giờ phút này, hai người mới hiểu được họ đã nhẫn nhịn vì nhau nhiều như thế nào.
Hạ Nhật Ninh cũng không rảnh rỗi.
Văn Nhất Phi nhờ hắn chuyện quan trọng như vậy, sao hắn có thể rảnh rỗi cho được?
Đã bận thì mọi người bận cùng nhau vậy!
Một người làm việc sao ‘phiêu’ được như ba người làm cùng nhau.
Vậy nên Hạ Nhật Ninh kéo Phạm Thành Phạm Ly tới quẩy ở đại bản doanh của Văn gia.
Quẩy thế nào à?
Đương nhiên là hành hạ những người khác của Văn gia không được yên ổn!
Nói đến hành hạ, Phạm Thành Phạm Ly nhận là thứ hai, e rằng không có ai dám nhận thứ nhất.
Ngay cả Hạ Nhật Ninh cũng phải khâm phục.
Dù sao người luôn bận rộn với sự nghiệp như Hạ Nhật Ninh, làm chuyện gì cũng quyết đoán mãnh liệt, đâm thẳng vào mục tiêu!
Vậy nên, nếu là hành hạ, phải giao cho Phạm Thành Phạm Ly.
Thế là Phạm Thành Phạm Ly bị kéo tới để chuyên hành hạ những người khác của Văn gia.
Lại đúng vào lúc này, việc Văn Nhất Phi cắt đứt viện trợ kinh tế cho cho ba ruột cũng truyền ra ngoài, từ trên xuống dưới của Văn gia đều rất náo nhiệt.
Không ít người đang vươn cổ chờ đợi, nếu ba mẹ Văn Nhất Phi li hôn, mà tới giờ Văn Nhất Phi còn chưa kết hôn, vậy thì khối tài sản kếch xù của Văn gia sẽ biến thành của mọi người rồi!
Những chi ngành khác của Văn gia nghèo lâu như thế, khó khăn lắm mới có cơ hội tốt thế này, đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Vậy nên tất cả mọi người ngầm xoa tay đợi ba mẹ Văn Nhất Phi li hôn!
Việc Văn Nhất Phi cắt đứt viện trợ kinh tế cho ba ruột chính là cái cớ tốt nhất!
Thế là Văn tiên sinh được gọi về nghe người nhà xúi giục li hôn.
Ngay lúc đám người này rảnh rỗi ngấp nghé tài sảm của Văn Nhất Phi, những thủ đoạn hành hạ của Phạm Thành Phạm Ly rốt cuộc cũng áp dụng được.
Phạm Thành Phạm Ly hành hạ thế nào à?
Rất đơn giản!
Thủ đoạn hiệu quả nhất nhanh nhất chính là tiền quyền sắc.
Chỉ cần vận dụng ba cái này, rất ít đàn ông có thể chống cự được!
Thế là Phạm Thành Phạm Ly ung dung gọi những ngôi sao nhỏ trong công ty mình tới, kêu bọn họ thỉnh thoảng đi gặp những nam đinh khác của Văn gia.
Vì sao không có ai?
Vì thế chỉ chốc lát, một đám người ướt sũng đầu bước ra.
Mọi người nhìn nhau, sau đó đồng thời bật cười.
Tình cảm tốt đẹp chính là như thế, chỉ một ánh mắt, một hành động cũng có thể ấm áp vui vẻ.
Văn phu nhân kêu mọi người ngồi xuống ăn sáng, mặc dù đơn giản như rất kĩ càng.
Văn Nhất Phi cắt xong thức ăn thì đưa cho Lưu Nghĩa, bưng suất còn chưa cắt của Lưu Nghĩa lại để mình ăn.
Thấy động tác của Văn Nhất Phi, Văn phu nhân cười hài lòng.
“Mẹ, gần đây còn đủ tiền tiêu không?” Văn Nhất Phi vừa cắt bánh bao vừa hỏi: “Con thấy vườn hoa sau nhà nên tu sửa rồi, con gửi cho mẹ ba lăm tỉ, mẹ chăm nom một chút.”
“Ừ.” Văn phu nhân vừa cười vừa nói: “Con trai hiếu kính mẹ, đương nhiên phải nhận rồi.”
Văn Nhất Phi lập tức cười.
Thẩm Thất cũng gật đầu nói: “Em cũng thấy nếu vườn hoa sau nhà có thêm một cái bể bơi nữa thì sẽ càng đẹp hơn.”
“Vậy thì nghe Tiểu Thất đi.” Văn phu nhân cười hì hì nói: “Nếu vượt quá dự tính thì con trai phải phụ trách bổ sung đấy.”
“Không vấn đề gì.” Văn Nhất Phi nói ngay: “Muốn xây cái gì thì xây cái đó.”
Văn phu nhân vừa cười vừa nói: “Không cần, mẹ nói đùa thôi, mẹ vẫn còn tiền. Tiền mà con cho mẹ mấy năm nay mẹ cũng không tiêu đến, đều tiết kiệm trong tài khoản. Đợi đến khi hai đứa kết hôn, con lấy số tiền đó về, mua đồ cho Tiểu Nghĩa. Con gái nhà người ta đi theo con cũng không dễ dàng gì, không thể bạc đãi người ta.”
Ánh mắt của Văn Nhất Phi ấm áp: “Mẹ, con có tiền. Con có thể nuôi cô ấy mấy đời.”
Lưu Nghĩa cũng vội xua tay: “Bác, không cần đâu, con cũng có tiền.”
“Con có tiền là chuyện của con, dì làm mẹ chồng, cho con là cho con.” Văn phu nhân nói nghiêm túc: “Mẹ sống ở trong nước, thì phải tuân theo quy tắc ở đây. Con là con dâu của mẹ, thì một đồng tiền lễ hỏi cũng không thể thiếu được.”
Lưu Nghĩa không khỏi nhìn sang Văn Nhất Phi, Văn Nhất Phi tươi cười nói với Lưu Nghĩa: “Mẹ cho thì em cứ lấy đi.”
Lúc này Lưu Nghĩa mới đỏ mặt: “Con cám ơn.”
Ăn sáng xong, Văn phu nhân nói với Văn Nhất Phi: “Nhất Phi, con đi theo mẹ một lát.”
“Ờ, vâng.” Văn Nhất Phi đứng dậy theo Văn phu nhân lên thư phòng ở trên lầu.
Văn phu nhân mở chiếc tủ trong tường ra, lấy ra một chiếc hộp màu đỏ đậm, không nhìn tới nó mà đưa thẳng cho Văn Nhất Phi, nói: “Đây là những thứ mà mẹ để dành được mấy năm nay. Mẹ không có bản lĩnh gì cả, bây giờ con giàu có hơn mẹ, vì vậy mẹ cũng không cho con tiền nữa. Những thứ này là đồ cưới mà năm đó mẹ mang theo, với quan hệ hiện tại của mẹ và ba con, mẹ không muốn có lời cho ông ấy. Vì vậy những thứ này mẹ để cho con và Tiểu Nghĩa.”
“Mẹ! Văn Nhất Phi cảm động, đôi mắt hoa đào ngấn lệ.
“Được rồi, con đừng trách mẹ li hôn với ba con liền đến với Kim Kiện là mẹ đã thoả mãn rồi! Nhóc con ạ, mẹ cũng không phải kiểu phụ nữ truyền thống của Trung Quốc, mẹ sẽ không nhẫn nhịn chịu đựng!” Văn phu nhân vỗ vai Văn Nhất Phi nói: “Nhưng người làm mẹ trong thiên hạ này đều có một điểm giống nhau, đó là thương yêu con của mình. Cô bé Tiểu Nghĩa này đúng là không tệ, mặc dù trông như con trai, nhưng suy nghĩ chu đáo, vừa kiên nghị lại còn quyết đoán. Rất ít người biết thưởng thức vẻ đẹp của cô gái như vậy. Con rất may mắn khi gặp được cô ấy, còn bắt được hạnh phúc này. Mẹ thực sự mừng cho hai đứa.”
“Cám ơn mẹ.” Hốc mắt Văn Nhất Phi đỏ lên.
Đây là sự ấm áp duy nhất mà hắn cảm nhận được từ ngôi nhà của mình trong lần về nhà này.
Văn phu nhân cũng tỏ ra cảm khái nói: “Mẹ xin lỗi con, trước kia mẹ không tốt, chỉ lo theo đuổi tự do và tình yêu của mình, không quan tâm tới cảm giác của con.”
Văn Nhất Phi mang theo nước mắt lắc đầu.
“Bao nhiêu năm rồi không tâm sự cẩn thận với con. Nếu không phải Tiểu Nghĩa nói với mẹ, rằng trong lòng con cất giấu nhiều chuyện như vậy, mẹ cũng không biết áp lực của con lại lớn đến thế.” Văn phu nhân lau nước mắt nơi khoé mắt mình: “Xin lỗi con, Nhất Phi, bao năm nay đã để con phải chịu tủi hờn rồi. Cái nhà này luôn chỉ có mình con gánh gồng, mẹ chỉ biết đấu tranh với Văn gia, không quan tâm tới cảm giác của con.”
“Không, mẹ, con không thấy khổ.” Văn Nhất Phi lắc đầu nói: “Bọn họ đều luôn chỉ đường cho con, con cũng hiểu được mẹ không phải người phụ nữ truyền thống của Trung Quốc, đương nhiên sẽ không nhịn nhục cầu toàn như những người khác, hi sinh bản thân lại không nhận lại được bất cứ thứ gì. Là con quá cố chấp.”
Văn phu nhân tới ôm lấy Văn Nhất Phi.
Suốt mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên hai mẹ con thẳng thắn tâm sự và giao lưu với nhau, tới giờ phút này, hai người mới hiểu được họ đã nhẫn nhịn vì nhau nhiều như thế nào.
Hạ Nhật Ninh cũng không rảnh rỗi.
Văn Nhất Phi nhờ hắn chuyện quan trọng như vậy, sao hắn có thể rảnh rỗi cho được?
Đã bận thì mọi người bận cùng nhau vậy!
Một người làm việc sao ‘phiêu’ được như ba người làm cùng nhau.
Vậy nên Hạ Nhật Ninh kéo Phạm Thành Phạm Ly tới quẩy ở đại bản doanh của Văn gia.
Quẩy thế nào à?
Đương nhiên là hành hạ những người khác của Văn gia không được yên ổn!
Nói đến hành hạ, Phạm Thành Phạm Ly nhận là thứ hai, e rằng không có ai dám nhận thứ nhất.
Ngay cả Hạ Nhật Ninh cũng phải khâm phục.
Dù sao người luôn bận rộn với sự nghiệp như Hạ Nhật Ninh, làm chuyện gì cũng quyết đoán mãnh liệt, đâm thẳng vào mục tiêu!
Vậy nên, nếu là hành hạ, phải giao cho Phạm Thành Phạm Ly.
Thế là Phạm Thành Phạm Ly bị kéo tới để chuyên hành hạ những người khác của Văn gia.
Lại đúng vào lúc này, việc Văn Nhất Phi cắt đứt viện trợ kinh tế cho cho ba ruột cũng truyền ra ngoài, từ trên xuống dưới của Văn gia đều rất náo nhiệt.
Không ít người đang vươn cổ chờ đợi, nếu ba mẹ Văn Nhất Phi li hôn, mà tới giờ Văn Nhất Phi còn chưa kết hôn, vậy thì khối tài sản kếch xù của Văn gia sẽ biến thành của mọi người rồi!
Những chi ngành khác của Văn gia nghèo lâu như thế, khó khăn lắm mới có cơ hội tốt thế này, đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Vậy nên tất cả mọi người ngầm xoa tay đợi ba mẹ Văn Nhất Phi li hôn!
Việc Văn Nhất Phi cắt đứt viện trợ kinh tế cho ba ruột chính là cái cớ tốt nhất!
Thế là Văn tiên sinh được gọi về nghe người nhà xúi giục li hôn.
Ngay lúc đám người này rảnh rỗi ngấp nghé tài sảm của Văn Nhất Phi, những thủ đoạn hành hạ của Phạm Thành Phạm Ly rốt cuộc cũng áp dụng được.
Phạm Thành Phạm Ly hành hạ thế nào à?
Rất đơn giản!
Thủ đoạn hiệu quả nhất nhanh nhất chính là tiền quyền sắc.
Chỉ cần vận dụng ba cái này, rất ít đàn ông có thể chống cự được!
Thế là Phạm Thành Phạm Ly ung dung gọi những ngôi sao nhỏ trong công ty mình tới, kêu bọn họ thỉnh thoảng đi gặp những nam đinh khác của Văn gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.