Chương 104: Thân Thế Thật Sự Của Tiểu Nhạc
Tiểu Khả Liên
20/11/2023
Nhìn xem gương mặt tà tứ mê người của Tiểu Nhạc, lại nhìn về phía An Mạc
Diễn đang ngồi trên đài cao, Miên Dương cuối cùng cũng đã biết, vì sao
lần đầu tiên gặp gã, bản thân lại có cảm giác quen thuộc đến thế...
Bất kể là An Vũ Hiên hay A Thất, đều không có ai giống với gã bằng Tiểu Nhạc cả.
Nếu nói khi còn là đỉnh cấp hồng y, ngoại hình của Tiểu Nhạc vẫn còn lộ tương đối non nớt, vẫn chưa nhìn rõ được, thì hiện tại, sau khi trưởng thành, dung mạo của bọn họ, gần như đã giống nhau đến bảy phần!
Giờ phút này, đừng nói là Miên Dương, cho dù là ai đi nữa, dùng đầu gối để nghĩ cũng biết, hai người bọn họ nhất định chính là cha con!
"Tiểu Nhạc, ngươi biết hắn ta không?"
Nhìn thấy Tiểu Nhạc một mặt mờ mịt lắc đầu, Miên Dương cũng không khỏi kinh ngạc.
Làm sao lại có thể?
Nhưng nhìn về phía An Mạc Diễn, phát hiện trong mắt đối phương, có giật mình bối rối, có nghi hoặc khó tin, nhưng lại không có cảm giác mờ mịt, Miên Dương liền đã đoán được uẩn khúc phía sau chuyện này.
Có lẽ, Tiểu Nhạc chính là vật thí nghiệm đầu tiên của An Mạc Diễn.
Bởi vì là lần đầu tiên thử nghiệm, không chỉ hồi hộp bất an, gã hiển nhiên cũng sẽ không có bất kì kinh nghiệm gì, tất cả đều chỉ có thể làm theo bản năng.
Sau khi sinh Tiểu Nhạc ra, gã có lẽ đã dùng cớ gì đó, tựa như giả chết, đột ngột mất tích,... Để có thể rời xa hắn, bí mật quan sát từ xa, đứng ở sau màn triển khai kế hoạch của mình.
Kết quả không cần nói cũng biết, có lẽ vì không thể tự tham dự, khiến kế hoạch xảy ra biến cố gì đó...
Hoặc những việc gã làm với Tiểu Nhạc, vẫn còn chưa đủ để khơi dậy lòng hận thù, biến hắn thành lệ quỷ, thí nghiệm đầu tiên của An Mạc Diễn đã hoàn toàn thất bại.
Nhưng bởi vì ngay từ đầu cũng không ôm hi vọng quá lớn, nên gã cũng không cảm thấy có gì thất vọng, trái lại, còn rút ra được không ít kinh nghiệm.
Về phần vật thí nghiệm đầu tiên này, hiển nhiên cũng đã bị gã vứt ra sau đầu, hoàn toàn không thèm đoái hoài tới.
Sau đó, lần lượt thành công tạo ra Quỷ Tai và Si Mị, niềm tin của An Mạc Diễn cũng đã không ngừng bành trướng.
Mà sự xuất hiện của An Vũ Hiên, lại chính là một gáo nước lạnh, dập tắt nhuệ khí của gã.
Rõ ràng cùng là một phương pháp, nhưng lại không thể biến An Vũ Hiên thành hung thần, trái lại, lại chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp bậc đỉnh cấp hồng y.
Đó cũng là lý do vì sao An Mạc Diễn lại cho rằng, An Vũ Hiên chính là vật thí nghiệm thất bại nhất của mình.
Sau đó, vì một vài chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Tiểu Ngũ cùng A Thất tuy rằng cũng thành công trở thành hung thần, nhưng lại lần lượt thoát khỏi khống chế của gã.
Mà giờ phút này, tất cả "thứ phẩm" bị gã vứt bỏ này, đều đã được Miên Dương góp nhặt lại, hơn nữa, còn đạt tới độ cao mà gã không thể làm được.
Nếu hỏi ở đây, ai là người xúc động nhất khi nhìn thấy Tiểu Nhạc, hiển nhiên sẽ là Tiểu Ngũ.
Lý do khiến hắn đồng ý giao dịch với Miên Dương, cam tâm tình nguyện đi theo y, cũng chỉ là vì, từ trên người y, hắn cảm nhận được khí tức của ca ca mình.
May mắn thay, hắn đã không phó thác sai người.
Y thật sự đã giúp hắn, tìm thấy ca ca của mình.
"Ca ca..."
Hai âm thanh trùng điệp, một bên là của Tiểu Ngũ gọi Tiểu Nhạc, một bên lại là Tiểu Nhạc đang gọi Miên Dương.
Rõ ràng khuôn mặt đã cháy khét không rõ nguyên dạng, nhưng Miên Dương vẫn từ trong giọng nói có hơi phát run của Tiểu Ngũ nghe ra sự bi thương, nghẹn ngào.
Nhưng so với đó, khiến người ta cảm thấy chua chát hơn chính là, đối với người đệ đệ đã khổ sở cả đời vì mình, sau khi chết vẫn chưa từng từ bỏ việc đi tìm kiếm mình này, Tiểu Nhạc lại không có bất kì cảm xúc nào.
Bởi vì, hắn hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của Tiểu Ngũ.
Ở trong mắt hắn, đối phương chỉ là một kẻ xa lạ, không hơn không kém.
Không nỡ nhìn bọn họ như vậy, Miên Dương liền lựa chọn thay mặt Tiểu Ngũ, giải bày mọi chuyện.
Dù sao, nếu để đối phương tự mình nói ra, thì có lẽ đến khi An Mạc Diễn đều đã xuống mồ, hai huynh đệ bọn họ đều vẫn chưa thể đoàn tụ với nhau.
Bởi vì thời gian không cho phép, Miên Dương cũng chỉ nói rất thô sơ giản lược.
Nhưng như vậy, cũng đã đủ để khiến ánh mắt Tiểu Nhạc khi nhìn về phía Tiểu Ngũ cũng thay đổi một chút cảm xúc.
Tuy rằng không đến mức xúc động, trực tiếp ôm nhau nhận thân, nhưng chí ít, vẫn vơi đi vài tia xa lạ.
"Hắn rất nóng tính, cũng không thân thiện, nhưng bản tính tựa hồ không xấu, hơn nữa, thân tình hắn dành cho ngươi cũng hoàn toàn là thật, đó là thứ rất khó tìm thấy ở thế giới này."
"Những năm qua, hắn đã chịu rất nhiều đau khổ, vẫn luôn âm thầm bảo hộ ngươi. Hiện tại, nên đến phiên ngươi bảo vệ hắn rồi..."
Nhìn thấy Tiểu Nhạc cuối cùng đã tìm được thân thế của mình, Miên Dương cũng thật lòng cảm thấy vui mừng thay cho hắn.
Nhìn Miên Dương, lại nhìn khuôn mặt xấu xí bị lửa thiêu cháy của Tiểu Ngũ, Tiểu Nhạc rốt cuộc cũng gật đầu, đồng ý chấp nhận người đệ đệ này.
Được, nếu ca ca đã nói như vậy, thì về sau, hắn sẽ bảo vệ đối phương.
Bất kể là An Vũ Hiên hay A Thất, đều không có ai giống với gã bằng Tiểu Nhạc cả.
Nếu nói khi còn là đỉnh cấp hồng y, ngoại hình của Tiểu Nhạc vẫn còn lộ tương đối non nớt, vẫn chưa nhìn rõ được, thì hiện tại, sau khi trưởng thành, dung mạo của bọn họ, gần như đã giống nhau đến bảy phần!
Giờ phút này, đừng nói là Miên Dương, cho dù là ai đi nữa, dùng đầu gối để nghĩ cũng biết, hai người bọn họ nhất định chính là cha con!
"Tiểu Nhạc, ngươi biết hắn ta không?"
Nhìn thấy Tiểu Nhạc một mặt mờ mịt lắc đầu, Miên Dương cũng không khỏi kinh ngạc.
Làm sao lại có thể?
Nhưng nhìn về phía An Mạc Diễn, phát hiện trong mắt đối phương, có giật mình bối rối, có nghi hoặc khó tin, nhưng lại không có cảm giác mờ mịt, Miên Dương liền đã đoán được uẩn khúc phía sau chuyện này.
Có lẽ, Tiểu Nhạc chính là vật thí nghiệm đầu tiên của An Mạc Diễn.
Bởi vì là lần đầu tiên thử nghiệm, không chỉ hồi hộp bất an, gã hiển nhiên cũng sẽ không có bất kì kinh nghiệm gì, tất cả đều chỉ có thể làm theo bản năng.
Sau khi sinh Tiểu Nhạc ra, gã có lẽ đã dùng cớ gì đó, tựa như giả chết, đột ngột mất tích,... Để có thể rời xa hắn, bí mật quan sát từ xa, đứng ở sau màn triển khai kế hoạch của mình.
Kết quả không cần nói cũng biết, có lẽ vì không thể tự tham dự, khiến kế hoạch xảy ra biến cố gì đó...
Hoặc những việc gã làm với Tiểu Nhạc, vẫn còn chưa đủ để khơi dậy lòng hận thù, biến hắn thành lệ quỷ, thí nghiệm đầu tiên của An Mạc Diễn đã hoàn toàn thất bại.
Nhưng bởi vì ngay từ đầu cũng không ôm hi vọng quá lớn, nên gã cũng không cảm thấy có gì thất vọng, trái lại, còn rút ra được không ít kinh nghiệm.
Về phần vật thí nghiệm đầu tiên này, hiển nhiên cũng đã bị gã vứt ra sau đầu, hoàn toàn không thèm đoái hoài tới.
Sau đó, lần lượt thành công tạo ra Quỷ Tai và Si Mị, niềm tin của An Mạc Diễn cũng đã không ngừng bành trướng.
Mà sự xuất hiện của An Vũ Hiên, lại chính là một gáo nước lạnh, dập tắt nhuệ khí của gã.
Rõ ràng cùng là một phương pháp, nhưng lại không thể biến An Vũ Hiên thành hung thần, trái lại, lại chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp bậc đỉnh cấp hồng y.
Đó cũng là lý do vì sao An Mạc Diễn lại cho rằng, An Vũ Hiên chính là vật thí nghiệm thất bại nhất của mình.
Sau đó, vì một vài chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Tiểu Ngũ cùng A Thất tuy rằng cũng thành công trở thành hung thần, nhưng lại lần lượt thoát khỏi khống chế của gã.
Mà giờ phút này, tất cả "thứ phẩm" bị gã vứt bỏ này, đều đã được Miên Dương góp nhặt lại, hơn nữa, còn đạt tới độ cao mà gã không thể làm được.
Nếu hỏi ở đây, ai là người xúc động nhất khi nhìn thấy Tiểu Nhạc, hiển nhiên sẽ là Tiểu Ngũ.
Lý do khiến hắn đồng ý giao dịch với Miên Dương, cam tâm tình nguyện đi theo y, cũng chỉ là vì, từ trên người y, hắn cảm nhận được khí tức của ca ca mình.
May mắn thay, hắn đã không phó thác sai người.
Y thật sự đã giúp hắn, tìm thấy ca ca của mình.
"Ca ca..."
Hai âm thanh trùng điệp, một bên là của Tiểu Ngũ gọi Tiểu Nhạc, một bên lại là Tiểu Nhạc đang gọi Miên Dương.
Rõ ràng khuôn mặt đã cháy khét không rõ nguyên dạng, nhưng Miên Dương vẫn từ trong giọng nói có hơi phát run của Tiểu Ngũ nghe ra sự bi thương, nghẹn ngào.
Nhưng so với đó, khiến người ta cảm thấy chua chát hơn chính là, đối với người đệ đệ đã khổ sở cả đời vì mình, sau khi chết vẫn chưa từng từ bỏ việc đi tìm kiếm mình này, Tiểu Nhạc lại không có bất kì cảm xúc nào.
Bởi vì, hắn hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của Tiểu Ngũ.
Ở trong mắt hắn, đối phương chỉ là một kẻ xa lạ, không hơn không kém.
Không nỡ nhìn bọn họ như vậy, Miên Dương liền lựa chọn thay mặt Tiểu Ngũ, giải bày mọi chuyện.
Dù sao, nếu để đối phương tự mình nói ra, thì có lẽ đến khi An Mạc Diễn đều đã xuống mồ, hai huynh đệ bọn họ đều vẫn chưa thể đoàn tụ với nhau.
Bởi vì thời gian không cho phép, Miên Dương cũng chỉ nói rất thô sơ giản lược.
Nhưng như vậy, cũng đã đủ để khiến ánh mắt Tiểu Nhạc khi nhìn về phía Tiểu Ngũ cũng thay đổi một chút cảm xúc.
Tuy rằng không đến mức xúc động, trực tiếp ôm nhau nhận thân, nhưng chí ít, vẫn vơi đi vài tia xa lạ.
"Hắn rất nóng tính, cũng không thân thiện, nhưng bản tính tựa hồ không xấu, hơn nữa, thân tình hắn dành cho ngươi cũng hoàn toàn là thật, đó là thứ rất khó tìm thấy ở thế giới này."
"Những năm qua, hắn đã chịu rất nhiều đau khổ, vẫn luôn âm thầm bảo hộ ngươi. Hiện tại, nên đến phiên ngươi bảo vệ hắn rồi..."
Nhìn thấy Tiểu Nhạc cuối cùng đã tìm được thân thế của mình, Miên Dương cũng thật lòng cảm thấy vui mừng thay cho hắn.
Nhìn Miên Dương, lại nhìn khuôn mặt xấu xí bị lửa thiêu cháy của Tiểu Ngũ, Tiểu Nhạc rốt cuộc cũng gật đầu, đồng ý chấp nhận người đệ đệ này.
Được, nếu ca ca đã nói như vậy, thì về sau, hắn sẽ bảo vệ đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.