Chương 14: Chọn Đồ Đi Chơi
Chu Tịnh Vi
27/12/2024
Vừa trở về nhà thì Thẩm Miên đã nổi nóng với đám người làm ở trong nhà rồi, tâm trạng vô cùng khó chịu ..
' Con bình tĩnh 1 chút đi "
" Mẹ à, nếu biết trước như vậy thì con gả qua đó rồi, sao mà Mạn Sơ lại may mắn như vậy chứ .' "
" Lúc trước mẹ bảo con gả thì con không chịu gả ,bây giờ mới biết hối hận sao ."
" Con ..con ."
" Em gái con bây giờ đã gả qua đó rồi, mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa rồi .'
' Sao lúc nãy mẹ bảo là sẽ tìm cách giữa con mà .' ".
" Mẹ không nói như vậy thì con chịu về à, không có Lệ Cảnh Tiêu thì sẽ có người khác thôi, mẹ sẽ tìm mối khác ngon hơn cho con ."
" Ở đây Lệ gia có thể nói là giàu nhất rồi đó mẹ .," .
" Chứ bây giờ con muốn như thế nào đây ,Mạn Sơ và Cảnh Tiêu đã kết hôn với nhau rồi, mẹ cũng đâu có thể làm gì khác được đâu ." dứt lời bà liền nói tiếp .
"Phải chi 2 đứa nó không hòa hợp được với nhau thì có thể ly dị ,nhưng mà bây giờ bọn nó rất là hạnh phúc.."
Hạnh phúc! Thẩm Miên đã biết bản thân mình nên làm cái gì rồi, chỉ cần 2 người họ không hạnh phúc là được chứ gì, và Lệ Cảnh Tiêu sẽ là của mình mà thôi .
" Được rồi không nói chuyện này nữa con lên lầu đây ."
" Ừm lên đó nghỉ ngơi đi ."
" Mẹ phải đi vào trong bảo người làm chuẩn bị cho bữa tiệc ngày mai ."
" Ngày mai có tiệc gì vậy mẹ ."
" Thì mai là cuối tuần Mạn Sơ và Cảnh Tiêu sẽ đến đây ."
" Ừm ."
Thoáng chốc cô ta liền nở 1 nụ cười khinh bỉ , đúng là ông trời cũng đang giúp cô mà ,cô không tin Lệ Cảnh Tiêu khi gặp cô rồi thì sẽ không thích .
Đàn ông ai mà chẳng thích của lạ đấy chứ ,họ chỉ thích thêm chứ không có bớt đâu .
Dù sao thì Mạn Sơ cũng chỉ là gả thay mà thôi ,còn cô thực sự mới chính là người được gả đi , Mạn Sơ mày cuối cùng cũng chỉ là người thay thế mà thôi .
Thẩm Miên đứng trước gương rồi ngấm nghía những bộ váy đẹp mà mình mới mua .
" Đẹp quá đi ."
" Lệ Cảnh Tiêu sẽ chết mê chết mệt cho mà xem ."
" Haha ."
___@@
Buổi chiều Cảnh Tiêu trở về nhà rất là sớm, bởi vì hôm nay anh muốn đưa vợ mình ra ngoài chơi mà .
" Em thay đồ đi rồi chúng ta ra ngoài ."
" Ừm ." sau đó thì cô liền lại tủ chọn đồ .
" À buổi trưa em và bạn em đi đâu thế, kể cho anh nghe đi. "
" Em và Vãn Dung đi trung tâm thương mại mua sắm ,em và cậu ấy mua rất nhiều đồ ."
" Ừm "
Cảnh Tiêu đương nhiên là biết cô đi đâu mà ,bởi vì anh thấy điện thoại của mình có trừ tiền.
" À em còn gặp chị 2 ở đó nữa ,xem ra rất trùng hợp ."
" Cảnh Tiêu em có mua cho anh cái áo sơ mi , không biết là anh có thích hay không nữa ."
Nghe vậy Cảnh Tiêu liền chạy lại chỗ của vợ mình .
" Thích, em mua gì anh cũng thích hết. "
" Tại em thấy tủ đồ của anh toàn là hàng được thiết kế mà thôi, nên sợ anh sẽ chê ."
" Em dám mua thì anh sẽ dám mặc ."
" Ừm. "
" Vậy còn em ,em đã mua những gì.."
" Chỉ là mấy cái váy và đồ ngủ mà thôi" .
" Thật không đó ,anh muốn xem ."
" Thật mà. ."
Sau đó Cảnh Tiêu liền lấy mấy túi đồ lên xem .
" Anh. .anh đừng có coi mà. "
" Váy ren à, ở đây còn có quần ren và tất ren nữa này ."
" Em ...em .. không phải vậy đâu mà ."
" Không phải là sao. "
" Bà xã sao em lại đỏ mặt vậy chứ , thật sự thì thân hình em rất đẹp cho nên mặc mấy cái này thì càng đẹp hơn nữa " nói xong anh liền đè cô vào cửa tủ rồi hôn lên cổ của cô
" Ưm.."
" Bạn em nói mấy cái quần ren mặc với váy rất là đẹp cho nên đã mua nó ,với lại sẽ rất tôn dáng của mình"
" Rất có lý. "
" Còn mấy cái kia là đồ lúc trước mẹ mua cho em ,mẹ bảo em mặc cho anh xem ."
" Vậy sao em không mặc cho anh xem .."
" Em ..em. ."
" Em nói gì đi chứ , đồ mẹ mua mà em lại không mặc như vậy thì sẽ phụ lòng của bà ấy đấy " .
" Em ...em .. nhưng mà " .
Càng lúc thì anh càng tiến sát lại gần với cô hơn nữa .
" Anh định làm gì vậy, em còn phải lựa đồ nữa đó ."
" Em lựa lâu quá hay là để anh lựa cho .."
" Ờ cũng được. "
" Em mặc cái này đi ."
" Ừm " Mạn Sơ nhận lấy rồi sau đó liền chạy vào trong nhà tắm .
Cảnh Tiêu sau đó cũng cởi áo vest ra rồi nhìn lại tủ quần áo ,đúng là mẹ anh chuẩn bị chu đáo thật đấy ...
' Con bình tĩnh 1 chút đi "
" Mẹ à, nếu biết trước như vậy thì con gả qua đó rồi, sao mà Mạn Sơ lại may mắn như vậy chứ .' "
" Lúc trước mẹ bảo con gả thì con không chịu gả ,bây giờ mới biết hối hận sao ."
" Con ..con ."
" Em gái con bây giờ đã gả qua đó rồi, mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa rồi .'
' Sao lúc nãy mẹ bảo là sẽ tìm cách giữa con mà .' ".
" Mẹ không nói như vậy thì con chịu về à, không có Lệ Cảnh Tiêu thì sẽ có người khác thôi, mẹ sẽ tìm mối khác ngon hơn cho con ."
" Ở đây Lệ gia có thể nói là giàu nhất rồi đó mẹ .," .
" Chứ bây giờ con muốn như thế nào đây ,Mạn Sơ và Cảnh Tiêu đã kết hôn với nhau rồi, mẹ cũng đâu có thể làm gì khác được đâu ." dứt lời bà liền nói tiếp .
"Phải chi 2 đứa nó không hòa hợp được với nhau thì có thể ly dị ,nhưng mà bây giờ bọn nó rất là hạnh phúc.."
Hạnh phúc! Thẩm Miên đã biết bản thân mình nên làm cái gì rồi, chỉ cần 2 người họ không hạnh phúc là được chứ gì, và Lệ Cảnh Tiêu sẽ là của mình mà thôi .
" Được rồi không nói chuyện này nữa con lên lầu đây ."
" Ừm lên đó nghỉ ngơi đi ."
" Mẹ phải đi vào trong bảo người làm chuẩn bị cho bữa tiệc ngày mai ."
" Ngày mai có tiệc gì vậy mẹ ."
" Thì mai là cuối tuần Mạn Sơ và Cảnh Tiêu sẽ đến đây ."
" Ừm ."
Thoáng chốc cô ta liền nở 1 nụ cười khinh bỉ , đúng là ông trời cũng đang giúp cô mà ,cô không tin Lệ Cảnh Tiêu khi gặp cô rồi thì sẽ không thích .
Đàn ông ai mà chẳng thích của lạ đấy chứ ,họ chỉ thích thêm chứ không có bớt đâu .
Dù sao thì Mạn Sơ cũng chỉ là gả thay mà thôi ,còn cô thực sự mới chính là người được gả đi , Mạn Sơ mày cuối cùng cũng chỉ là người thay thế mà thôi .
Thẩm Miên đứng trước gương rồi ngấm nghía những bộ váy đẹp mà mình mới mua .
" Đẹp quá đi ."
" Lệ Cảnh Tiêu sẽ chết mê chết mệt cho mà xem ."
" Haha ."
___@@
Buổi chiều Cảnh Tiêu trở về nhà rất là sớm, bởi vì hôm nay anh muốn đưa vợ mình ra ngoài chơi mà .
" Em thay đồ đi rồi chúng ta ra ngoài ."
" Ừm ." sau đó thì cô liền lại tủ chọn đồ .
" À buổi trưa em và bạn em đi đâu thế, kể cho anh nghe đi. "
" Em và Vãn Dung đi trung tâm thương mại mua sắm ,em và cậu ấy mua rất nhiều đồ ."
" Ừm "
Cảnh Tiêu đương nhiên là biết cô đi đâu mà ,bởi vì anh thấy điện thoại của mình có trừ tiền.
" À em còn gặp chị 2 ở đó nữa ,xem ra rất trùng hợp ."
" Cảnh Tiêu em có mua cho anh cái áo sơ mi , không biết là anh có thích hay không nữa ."
Nghe vậy Cảnh Tiêu liền chạy lại chỗ của vợ mình .
" Thích, em mua gì anh cũng thích hết. "
" Tại em thấy tủ đồ của anh toàn là hàng được thiết kế mà thôi, nên sợ anh sẽ chê ."
" Em dám mua thì anh sẽ dám mặc ."
" Ừm. "
" Vậy còn em ,em đã mua những gì.."
" Chỉ là mấy cái váy và đồ ngủ mà thôi" .
" Thật không đó ,anh muốn xem ."
" Thật mà. ."
Sau đó Cảnh Tiêu liền lấy mấy túi đồ lên xem .
" Anh. .anh đừng có coi mà. "
" Váy ren à, ở đây còn có quần ren và tất ren nữa này ."
" Em ...em .. không phải vậy đâu mà ."
" Không phải là sao. "
" Bà xã sao em lại đỏ mặt vậy chứ , thật sự thì thân hình em rất đẹp cho nên mặc mấy cái này thì càng đẹp hơn nữa " nói xong anh liền đè cô vào cửa tủ rồi hôn lên cổ của cô
" Ưm.."
" Bạn em nói mấy cái quần ren mặc với váy rất là đẹp cho nên đã mua nó ,với lại sẽ rất tôn dáng của mình"
" Rất có lý. "
" Còn mấy cái kia là đồ lúc trước mẹ mua cho em ,mẹ bảo em mặc cho anh xem ."
" Vậy sao em không mặc cho anh xem .."
" Em ..em. ."
" Em nói gì đi chứ , đồ mẹ mua mà em lại không mặc như vậy thì sẽ phụ lòng của bà ấy đấy " .
" Em ...em .. nhưng mà " .
Càng lúc thì anh càng tiến sát lại gần với cô hơn nữa .
" Anh định làm gì vậy, em còn phải lựa đồ nữa đó ."
" Em lựa lâu quá hay là để anh lựa cho .."
" Ờ cũng được. "
" Em mặc cái này đi ."
" Ừm " Mạn Sơ nhận lấy rồi sau đó liền chạy vào trong nhà tắm .
Cảnh Tiêu sau đó cũng cởi áo vest ra rồi nhìn lại tủ quần áo ,đúng là mẹ anh chuẩn bị chu đáo thật đấy ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.