Legendary Moonlight Sculptor Con Đường Đế Vương
Quyển 50 - Chương 3: Đồng bằng Garnav
Kim Tae-Hyung
18/02/2018
Rhodium, thành phố của những nghệ sĩ!
Đó là nơi thường ngập tràn đau khổ và thất vọng, bởi vì công dân ở đây luôn ngày đêm than khóc vì class mình đã chọn. Tuy nhiên, tin tức các bức tượng khổng lồ sẽ được xây dựng trên Đồng bằng Garnav cũng đã đến tai họ.
“Kĩ năng của chúng ta có thể sẽ hữu dụng với dự án này. Cuối cùng chúng ta cũng tìm thấy ý nghĩa cuộc đời rồi.”
“Nhưng, những bức tượng đó... Anh đã thấy dự án xây dựng con rồng đỏ mà họ đăng trên trang chủ của Hội Cháo Hành chưa? Bức tượng đó sẽ cao khoảng 800 mét?”
“Quy mô thật quá sức tưởng tượng.”
“Họ có lẽ phải khắc nó từ một tòa nhà, không, từ một quả núi.”
“Hình như họ định sẽ nối những thanh sắt vào trong đá... Nghĩ thôi đã thấy sợ.”
Quy mô của dự án đủ để làm cho nhiều Sculptor kinh hãi, họ chỉ quen khắc những bức tượng có chiều cao từ 1 đến 2 mét. Ngay cả Weed cũng chưa bao giờ tạo ra một bức tượng kích thước khổng lồ như thế.
“Họ đang làm nó ở Đồng bằng Garnav, vì thế phải mang tất cả đá và cát từ các vùng khác đến trước, liệu họ có hoàn thành được công trình này không?”
“Anh không cần lo về nguyên liệu. Khoảng một triệu người đã được sắp xếp đi thu thập tất cả nguyên liệu cần thiết.”
“Có cả dự án tạo ra một bức tượng trôi nổi. Họ nói rằng họ sẽ treo bức tượng giữa không trung và khiến nó di chuyển.”
“Gì cơ? Làm như thế nào?”
“À thì, họ nói sẽ tính ra cách kể từ bây giờ...”
Đó quả thực là một tin tức lý thú đối với các Sculptor, những người đang lãng phí thời gian ở Rhodium vô công rỗi nghề.
“Ực. Thế quái nào tôi lại chọn trở thành một Painter?”
“Lẽ ra tôi nên nghe lời bạn bè khuyên. Những người khác đều đang ra ngoài đi săn và kiếm cả đống tiền, còn tôi thì ngồi đây phung phí tiền bạc vào mấy bức tranh.”
“Những Sculptor đó chắc phải rất hạnh phúc khi có Weed là một thành viên trong số bọn họ.”
Các Painter lười biếng vẽ nguệch ngoạc lên đất trong lúc nhìn chăm chăm đầy ghen tỵ với bóng lưng của những Sculptor đang vội vã khởi hành đến Đồng bằng Garnav, nhưng ngay sau đó một thông báo khác của Hội Cháo Hành được gửi đến.
“Họ yêu cầu cả Painter tụ tập ở Đồng bằng Garnav nữa kìa.”
“Họ cần Painter sao? Nhưng tôi nghĩ họ chỉ làm tượng thôi mà...”
“Đúng, họ đã có rất nhiều người làm việc với nhau để xây dựng mỗi bức tượng rồi; họ cần Painter là để vẽ phác họa trước, như thế những người khác có thể xây dựng tượng dựa trên phác họa đó.”
“Aha, tôi không nghĩ ra!”
Mọi Artist đang ăn xin trên các con phố của Rhodium bắt đầu chuyến hành trình đến Đồng bằng Garnav.
Một trận chiến quyết định giữa Vương quốc Arpen và Đế chế Haven sắp xảy ra, và Đồng bằng Garnav – nơi vận mệnh của Lục địa Versailles sẽ được xác định – đang biến thành một công trường vĩ đại chưa từng có trong lịch sử loài người.
***
Level của bạn đã tăng.
Level của Bard Ray cuối cùng đã đạt 592. Sức mạnh của hắn đang phát triển với tốc độ chóng mặt, rất hợp với biệt danh của hắn, Godly Warrior. (Thần chiến binh)
“Mình sẽ đạt level 600 sớm thôi.”
Kể từ khi cánh cửa Royal Road mở ra, hắn đã luôn duy trì vị trí là người chơi cấp cao nhất. Hắn đã chiếm độc quyền nhiều quest và bãi săn ngon lành, bằng việc thám hiểm các hầm ngục chưa bị người chơi khác khám phá, hắn và đám Royal Guard của mình đã ngốn gấp đôi exp so với bình thường. Kết quả là, hắn có thể kiêu hãnh về sức mạnh vô song của mình trong số những người chơi top của game, nhưng ngày cuộc chiến càng tới gần, hắn càng cảm thấy thật khó để rũ bỏ lo lắng.
“Mình cảm thấy khó chịu một cách bất thường...”
Có gì đó trong ý nghĩ chiến đấu với Weed thật kỳ lạ khiến hắn căng thẳng. Hắn tự biết sự thật rằng chiến thắng ở Mỏ Melbourne không hề dễ như mình đã nghĩ.
‘Cách cậu ta sử dụng những kĩ năng diện rộng thật hiệu quả, kĩ thuật chớp lấy thời cơ hoàn hảo từ tay đối thủ... thật đáng ngạc nhiên, nói về năng lực chiến đấu thì cậu ta hơn mình rất nhiều mặt.’
Hầu hết kinh nghiệm chiến đấu của Bard Ray là từ những cuộc đi săn quái với ít nguy hiểm. Dù thi thoảng chỗ hắn đi săn có xuất hiện boss lần đầu tiên, hắn cũng ít khi chiến đấu một mình mà luôn có một nhóm Royal Guard hoặc lực lượng hỗ trợ buff cho hắn. Họ phối hợp đòn tấn công để đối phó con boss hoặc những nô lệ yếu hơn, kết quả là Bard Ray trở nên giỏi chiến trong đội hơn là chiến đơn.
Hơn nữa, Weed – giống như cái tên của cậu – bị vùi dập và dẫm đạp trong suốt những chuyến phiêu lưu và các thử thách khó khăn trên con đường mình đi, thế nên mục đích duy nhất cậu chiến đấu là để tồn tại.
‘Đó là lý do tại sao mình không thể hạ thấp phòng bị khi đối mặt với cậu ta.’
Bard Ray đã quen áp đảo đối thủ của mình bằng level cao và những kĩ năng chiến đấu hào nhoáng. Ngay cả khi chiến đấu với những người chơi nổi tiếng như Roam hay Calis, hắn cũng có thể có được lượt đi trước đối thủ nhờ danh tiếng là Godly Warrior.
Tuy nhiên, phương pháp này chẳng có hiệu quả gì khi đấu với Weed. Đó là lý do tại sao sau chiến thắng ở Mỏ Melbourne, Bard Ray vẫn xem cậu là một trong số những đối thủ khó ăn nhất của hắn.
‘Không nghi ngờ gì, Weed là người biết rõ nhất sức mạnh của mình từ trước đến giờ.’
Dù giữa một cuộc chiến nảy lửa, Bard Ray cũng sẽ phục hồi lại quyết tâm bất cứ khi nào nghĩ về Weed. Để bù đắp những điểm yếu trong phong cách chiến đấu của mình, hắn đã học tập video các trận chiến của Weed và học được kĩ thuật tập trung tấn công một điểm. Hắn cũng tập chung sức mạnh để mài dũa kĩ thuật dùng kiếm và học cách phối hợp kĩ năng tốt hơn.
‘Có lẽ Weed cũng đang mong đợi gặp lại mình, để xác định người mạnh nhất trong Royal Road một lần và mãi mãi.’
Buồn thay, suy nghĩ này chỉ là ảo tưởng một phía của Bard Ray, vì Weed còn đang bận rộn kiếm kế sinh nhai, kiếm tiền, cày cuốc để nâng cao độ thành thục kĩ năng lên mức cao nhất trong mọi nhiệm vụ.
‘Mình cần ném một đồng xu trong trận chiến sắp tới. Nếu mình thua trong trận đấu một với một... vậy thì Weed sẽ tuyên bố biệt danh Chiến thần.’
Và nếu điều đó xảy ra, nó sẽ là một cú sốc tâm lý lớn đối với Bard Ray, hơn cả thất bại của Guild Hermes.
- Lafaye: Tôi cần nói chuyện với anh một chút.
Bard Ray nhận được tin nhắn này khi đang chiến đấu với vài con quái vật quấn băng gọi là Gollap trong một bãi săn.
“Chuyện gì vậy?”
- Lafaye: Có chuyện kỳ lạ đang xảy ra trong doanh trại của Hội Cháo Hành.
Bard Ray đã biết rõ hơn sau khi xem chương trình phát sóng.
“Ta nghe nói chúng đang lên kế hoạch làm vài bức tượng trong lúc tổ chức lễ hội...”
- Lafaye: Theo dự đoán của tôi thì những hoạt động đó liên quan tới một vị hoàng đế cụ thể tên là Geihar von Arpen.
Hoàng đế Arpen!
Bard Ray không rành kiến thức liên quan đến các quest hay lịch sử, vì hắn chỉ tập chung vào chiến đấu trong khi Lafaye và Cục tình báo thu thập mọi thông tin quan trọng và cung cấp tất cả những bãi săn cho hắn. Dù sao, hắn biết khá nhiều về câu chuyện tiểu sử Weed thành lập Vương quốc Arpen.
“Ý ngươi là Hoàng đế của Đế chế Arpen, người đã từng thống nhất Lục địa Versailles?”
“Vâng. Trong số các kĩ năng điêu khắc, có một kĩ năng có thể ban sự sống vào tác phẩm điêu khắc, khiến nó sống dậy.”
Guild Hermes vẫn luôn nghiên cứu những kĩ năng điêu khắc bí mật của Weed. Disaster Sculpting, Spirit Creation, Sculptural Life Bestowal, Sculptural Resurrection và Sculpting Blade. Chúng không chỉ biết hết những kĩ năng đó, mà hiện tại còn đang nghiên cứu Moment Sculpting. Dù chưa tính ra những yêu cầu cụ thể để sử dụng kĩ năng này, nhưng tất cả những người nghiên cứu đều đồng ý rằng nó là một kĩ năng cực kỳ nguy hiểm và phức tạp. Ngay cả Bard Ray cũng không thể giải quyết được một đối thủ có thể dừng thời gian. Mặc cho sự thật hắn là một Black Knight mạnh mẽ đáng sợ, nhưng sức mạnh của Weed cũng lớn lên giống như hắn.
“Ngươi đang nói... chúng định ban sự sống cho tất cả những bức tượng khổng lồ ta thấy trên truyền hình, khiến chúng di chuyển ư?”
- Lafaye: Đó là lời giải thích duy nhất tôi có thể nghĩ ra đối với những gì chúng đang làm. Mỗi một bức tượng đó sẽ tấn công Quân đội Hoàng gia của chúng ta.
Đầu óc Bard Ray tự động làm việc để hình dung ra cảnh tượng tồi tệ; có hàng trăm ngàn người làm trong dự án xây dựng khổng lồ ở Đồng bằng Garnav, để xây những bức tượng có kích thước kinh khủng. Sau khoảng 13 ngày, một số lượng lớn các bức tượng khổng lồ đến mức nhìn muốn rớt hàm đã có mặt khắp nơi, quân đoàn tượng hùng mạnh sẽ dẫm nát và quét sạch Quân đội Hoàng Gia Haven. Quân đội hoàng gia đã trở thành lực lượng tinh nhuệ nhất qua nhiều cuộc chiến, tuy nhiên một cuộc chiến với quân đội tượng thì quá nguy hiểm.
Bard Ray do dự một giây, nhưng cuối cùng hắn không thể không nói.
“Điều đó sẽ là bất lợi cho chúng ta phải không?”
- Lafaye: Có vẻ Weed... đã dùng con át chủ bài tốt nhất mà hắn có trong tình huống này.
Dù có biệt danh Godly Warrior, Bard Ray không muốn đối mặt với một đống tượng khổng lồ.
“Có biện pháp đối phó nào không? Chúng ta có nên ngăn chúng làm những bức tượng đó? Ta không nghĩ việc tập hợp người chơi xây dựng vũ khí trước khi chiến tranh bắt đầu là công bằng.”
- Lafaye: Chúng tôi đã xem xét đưa ra một bản kết án chính thức, nhưng tôi không nghĩ nó đủ để ngăn cản bọn chúng.
“.....”
Vì độ nổi tiếng của Guild Hermes đối với người chơi bây giờ đã giảm xuống tận đáy, cho nên không có vẻ gì là người ta sẽ lắng nghe chúng, bất chấp việc Guild có đòi hỏi một cuộc chiến công bằng và yêu cầu họ ngừng xây dựng.
“Xem ra chúng ta gặp tình huống khó rồi.”
- Lafaye: Chúng ta đã đi quá xa nên bây giờ không thể hủy cuộc chiến được nữa... Tôi e rằng lựa chọn duy nhất của chúng ta bây giờ là chiến đấu. Chúng ta phải triển khai không quân để đối phó các bức tượng.
“Chúng ta sẽ lãng phí những vũ khí bí mật để bảo vệ đế chế như vậy sao?”
- Lafaye: Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cố giữ chân những bức tượng cho đến trận chiến với tộc Avian, chúng ta không còn lựa chọn nào ngoài sử dụng không quân.
“Đó sẽ là một cuộc hỗn chiến.”
- Lafaye: Dù chúng ta tưởng tượng gì, trận chiến này sẽ còn hơn thế - nó sẽ được ghi nhớ như một cuộc chiến vĩ đại nhất trong lịch sử loài người.
Trên bầu trời, Không Quân, một trong những vũ khí bí mật của Guild Hermes đã ẩn mình trước nay, sẽ tham gia vào cuộc chiến chống lại tộc Avian. Dưới mặt đất, quân đội bao gồm 10 triệu người sẽ đối mặt với đội quân tinh nhuệ nhất của Đế chế Haven, kẻ chinh phục Lục địa Trung Tâm.
Lafaye là trung tâm, toàn bộ lực lượng của Quân đội Hoàng gia Haven và Guild Hermes đang chuẩn bị tập hợp.
Bard Ray cảm thấy máu trong tĩnh mạch mình sôi sục phấn khích khi tưởng tượng đến cuộc chiến.
‘Mình chưa từng có cảm xúc mạnh mẽ như thế này kể cả khi xâm chiếm Lục địa Trung Tâm... Chỉ có cảm giác thành tựu sau đó. Nhưng lần này, mình cảm thấy như bản thân sẽ thật sự đắm mình vào cuộc chiến.’
Vô số người chơi cấp cao trong Guild Hermes đang mài đao chuẩn bị cho trận chiến sắp tới. Nếu không kể đến việc họ đã phải chịu đựng hàng loạt thất bại trước Weed và những người chơi phương Bắc, thì đây sẽ là một trải nghiệm rất ý nghĩa khi được có phần trong cuộc chiến tranh huyền thoại như thế này. Guild Hermes bây giờ có thể đã trở nên thèm muốn, nhưng nó cũng chỉ gồm toàn những thành viên mơ tưởng có được sức mạnh và sự vĩ đại.
‘Cuộc chiến lớn nhất trên toàn lục địa... thời gian và nỗ lực mình đã dành vào các cuộc đi săn bây giờ trở nên thật đáng giá.’
Bard Ray chậm rãi khởi động thân thể. Quả là gánh nặng khi phải sống vì tên tuổi và danh tiếng, nhưng cuộc chiến vĩ đại thế này sẽ không thường xuyên xuất hiện trong đời hắn.
‘Đợi đã. Nhưng nếu quân ta thua thì sao?’
***
Weed và đồng đội đang bận chuẩn bị cho trận chiến sắp tới chống lại quái vật biển. Họ đã làm lưới thép, đặt bẫy ở các nơi, và thậm chí đã nghiên cứu địa hình đáy biển. Vô số những nhiệm vụ phải làm bằng tay, nhưng dù họ làm việc chăm chỉ thế nào, quá trình vẫn tiến triển rất chậm chạp.
“Chúng ta cần người giúp; chúng ta không thể tự hoàn thành kế hoạch này được.”
Hwaryeong tuyên bố rằng họ cần thêm nhân lực, và cô đã đi ghé thăm những ngôi làng gần đó trên lưng Yellowy.
“Sắp có một cuộc xâm lược của quái vật. Xin hãy chung tay góp sức với chúng tôi ngăn chúng lại.”
“Được thôi, chúng tôi sẽ làm.”
Lời cầu xin tha thiết của bạn đã thuyết phục được cư dân địa phương.
Bây giờ họ sẽ giúp đỡ bạn 4 tiếng một ngày.
Kĩ năng của một Dancer với chỉ số Charm cao!
Vì trong số dân chúng có rất nhiều ngư dân sống gần biển nên họ sẽ là nguồn trợ giúp lớn trong việc đan lưới.
Trong lúc đó, Weed, sau rất nhiều suy xét, đã buộc phải đi đến kết luận rằng họ có rất nhiều vật cản trước mắt cần vượt qua vì cuộc chiến sẽ diễn ra trên một vùng biển rộng mênh mông. Cầm chân bọn quái vật trong 2 đến 3 tiếng dù thế nào cũng không phải nhiệm vụ đơn giản.
“Mình thắc mắc liệu có cần thiết phải rải một ít tảo xanh ra biển...?”
Một kế hoạch chiến đấu với quái vật bằng sự ô nhiễm môi trường biển! Weed nhìn chăm chăm về phía biển một cách nghiêm túc, cố gắng ước lượng con số và cách để lan truyền nó, nhưng cậu nhanh chóng từ bỏ.
“Theo cách đó mình sẽ không thể bảo vệ lũ cá và san hô trong biển.”
Vì thế, thật may mắn là cậu đã bỏ ý định tạo ra vụ ô nhiễm môi trường tồi tệ nhất trên bề mặt Lục địa Versailles.
“Chúng ta chỉ cần làm những gì có thể, và nếu tôi điêu khắc một thảm họa... Chúng ta sẽ có thể cản được chúng khoảng 2 tiếng, dù cho chúng ta có phải mất một phần rặng san hô.”
Bằng cách nào đó, cậu đã ngăn được Quân đoàn Bất Tử, vì thế chẳng có lý do gì mà cậu không thể làm thế lần nữa.
Khi Weed và đồng đội đang làm việc vào lúc đêm khuya, một ông già với bộ râu bạc phơ tiến lại gần họ.
“Các cô cậu đang làm gì ở đây vậy?”
Trong lúc đang đan lưỡi câu vào lưới, Zephyr vung tay về phía ông già như thể muốn đuổi ông ta đi.
“Ông ơi, sắp có quái vật xâm lược vùng biển này. Hãy rời khỏi đây và tìm nơi ẩn náu đi, ở đây không an toàn.”
“Cậu ấy nói đúng đó. Ông phải rời khỏi đây ngay.”
Surka đứng lên khỏi chỗ ngồi và nói với biểu cảm đầy quan tâm. Là người có trái tim lương thiện, cô không muốn thấy dân làng chết, dù cô biết rằng những người này chỉ tồn tại trong lịch sử.
“Lại đây, cháu sẽ đưa ông tới nơi nào đó an toàn. Nhà ông ở đây?”
“Với ta thì chỗ nào cũng là nhà.”
Sau những lời kỳ cục ấy, ánh mắt thành viên cả đội nhất loạt quay sang nhìn ông; ông trông giống như đã mặc một bộ quần áo rách nát cả chục năm rồi, và không có dấu hiệu nào của địa vị hay quyền lực trên khuân mặt lấm lem của ông.
‘Có lẽ ông ấy là một người vô gia cư?’
‘Mình biết cuộc nói chuyện kiểu này thường dẫn tới nhiệm vụ...’
Travel Sculpting thường có liên kết với nhiều nhiệm vụ lớn, có lẽ dựa trên ý niệm rằng các kĩ năng nghệ thuật như điêu khắc yêu cầu kinh nghiệm đa dạng qua nhiều chuyến đi, dù vậy nếu ai hỏi Weed, cậu sẽ nói rằng tất cả những gì mình muốn là ngồi im một chỗ cho tới khi mưa tiền rơi xuống.
Irene lục ba lô của mình và đưa một túi nhỏ cho ông già có râu.
“Đây. Hãy ăn vài bữa thật ngon. Cháu xin lỗi nó cũng không nhiều lắm.”
Các đồng đội khác cảm thấy tiếc nuối khi nhìn món tiền ra đi, nhưng họ biết hành động của cô trong hoàn cảnh ấy có thể hiểu được. Đương nhiên rồi, mấy đồng vàng họ đặt vào tay những người nghèo có thể là khoản tiền vô nghĩa, nhưng lòng trắc ẩn của con người không bao giờ hoạt động theo cách lô-gic. Dù vậy, nụ cười của họ với ông lão vẫn có chút cứng nhắc và mất tự nhiên.
“Cô gái xinh đẹp này thật tốt bụng!”
Ông lão có râu cầm lấy túi tiền từ tay Irene và đổ những thứ bên trong vào lòng bàn tay.
Leng keng!
Đống đồng xu khá lớn có lẽ khoảng 200 vàng.
“Cô gái tốt bụng, cháu có thời gian rảnh không? Vận mệnh đã cho chúng ta gặp gỡ, cháu có muốn cùng ta đến nơi nào đó yên tĩnh, và....”
Cô đã lặn lội từ nơi xa xôi đến đây để tham gia vào một nhiệm vụ lớn, và giờ ở đâu ra một ông lão đến đề nghị hẹn gặp cô. Irene lục lọi vốn từ của mình để kiếm một câu trả lời, và cô giật mình trước những lời tiếp theo của ông lão.
“...Và cho phép ta được tạc một bức tượng của quý cô xinh đẹp như cháu?”
“Eh?”
“Hử?”
“Đợi đã, ông ấy vừa nói là... có lẽ nào...?”
Không thể tin được là cả nhóm lại tình cờ gặp một Sculptor địa phương; trong số cư dân có vài người biết kĩ năng điêu khắc trên Lục địa Versailles, mặc dù họ rất hiếm. Có cả những cửa hàng bán nguyên liệu điêu khắc. Tuy nhiên, xung quanh ông lão này tỏa ra không khí dễ chịu khiến họ thắc mắc liệu đây có phải chỉ là một Sculptor bình thường.
Irene chắc hẳn cũng đang nghĩ tương tự, bởi vì cô cẩn thận hỏi.
“Cháu có thể hỏi tên ông được không?”
“Ồ, đó là một câu hỏi bình thường thôi... Ta tên là Gherr.”
“Cháu hiểu rồi.”
Weed và các đồng đội khác vẫn nhìn ông đầy nghi hoặc, bởi vì cái tên đó nghe rất giống “Geihar”.
‘Đây cũng không phải bí ẩn khó giải quyết gì, có một cách rất nhanh để kiểm tra.’
Irene cũng có nghi ngờ tương tự trong đầu.
“Đương nhiên rồi. Hãy tạc một bức tượng về cháu.”
Bậc thầy điêu khắc, Hoàng đế Geihar von Arpen!
Nếu ông lão này quả thật là ông ấy, thì ông ấy sẽ tạo nên một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời ngay tại chỗ.
***
Tsk Tsk Tsk!
Một khối đá cẩm thạch trắng dần thành hình dưới những nhát dao cẩn thận của ông lão.
Tốc độ ông ấy di chuyển con dao điêu khắc rất chậm, nhưng các thành viên khác phải mất tới hơn một phút quan sát mới hoàn toàn bị thuyết phục về danh tính của ông, không thể nhầm được, vẻ đẹp lạ thường tỏa ra ánh sáng rạng ngời trong bức tượng của ông.
‘Làm sao ông ấy có thể tạo ra bức tượng Irene đẹp đến vậy? Dường như ông ấy đã tạo ra một người khác hoàn toàn!’
‘Đó là Hoàng đế Geihar.’
‘Vị hoàng đế đã thống nhất Lục địa Versailles lần đầu tiên... và ông ấy giờ đang hiện diện trước mặt chúng ta đây.’
‘Nó sẽ làm kế hoạch của Weed đi sai hướng... có nghĩa là chúng ta không phải làm tất cả những việc này nữa đúng không?’
Các đồng đội của cậu đang có những suy nghĩ khác nhau khi gặp anh hùng lịch sử, nhưng không ai trong số họ ngạc nhiên quá mức; nếu nói về những điều ngạc nhiên, thì họ đang sống ở một thực tại khó tin nơi Weed, người họ tình cờ gặp lúc bắt đầu Royal Road, bây giờ đã trở thành một người nổi tiếng sau khi vượt qua đủ loại gian khổ. Quả thực, đó quả là phép màu cái cách họ trở nên nổi tiếng nhờ ở cạnh cậu, hay cách họ hoàn thành những thử thách và những chuyến phiêu lưu mà mọi người đều cho là không thể.
Họ đã du hành về thời đại mà Hoàng đế Geihar sống, họ cũng biết rằng ông ở một khu vực nào đó gần đây, cho nên tình cờ gặp ông thế này cũng không phải quá trùng hợp.
‘Thế đấy, điều này đã làm rối kế hoạch của mình một chút.’
Weed nhăn mày, nhưng vẫn quan sát kĩ lưỡng công việc điêu khắc của Hoàng đế Geihar. Thay vì tỉa hình dáng và khối của bức tượng từng chút một, Hoàng đế Geihar lại làm theo cách từ đầu đến chân, chi tiết từng phần đến bước cuối cùng sau đó chuyển sang phần khác và ông hoàn toàn đắm chìm vào công việc. Khía cạnh nổi bật nhất trong kĩ năng điêu khắc của ông là sự diễn cảm tuyệt vời khiến cho bức tượng tràn đầy sức sống đến nỗi nó không cần sửa chữa gì thêm nữa.
‘Ít nhất nó cũng phải là Kiệt tác cấp 1, có khả năng còn là Kiệt tác cấp 2.’
Không cần phải nói, sự hoàn hảo của bức tượng đúng như mong đợi từ một bậc thầy điêu khắc.
‘Không sao cả. Mình phải hủy kế hoạch lấy lòng ông ấy bằng việc ngăn quái vật biển; giờ mọi việc thành ra thế này, có lẽ mình nên bám lấy ông ấy.’
Weed tiến lại chỗ Hoàng đế Geihar và đứng vai kề vai ra chiều thân thiết; cậu dọn dẹp mảnh đá cẩm thạch vụn trên đất và đưa cho hoàng đế một số cây cọ để quét bụi trên tượng giống như phụ tá ở tiệm cắt tóc.
“Ta cần chúng, cảm ơn. Ta sẽ sử dụng thật tốt.”
“Đó là vinh hạnh của tôi, thưa ngài!”
Weed nói bằng một giọng chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ nịnh hót.
Rất nhiều loại vẻ đẹp hòa quyện vào nhau trong bức tượng của hoàng đế. Sự chói lọi của nó trông như thể nó sắp sửa sống dậy và di chuyển. Trong khi Irene là một cô gái trẻ nhìn có phần ngây thơ, thì bức tượng của cô lại là một tác phẩm nghệ thuật đầy quyền năng có thể khiến bất cứ ai sở hữu nó đều nảy sinh tình yêu với nó.
‘Và nó có hơi khác người thật.’
Từ cách nhìn của một chuyên gia điêu khắc, cậu có thể thấy những thay đổi nhỏ như đùi dài hơn, hàm dưới thanh mảnh hơn. Hoàng đế sở hữu những kĩ thuật vượt trội trong việc gợi lên vẻ đẹp của một vật mà không làm cho nó có thay đổi rõ rệt nào.
“Quý cô này thật đáng yêu.”
Hoàng đế Geihar bây giờ đang sử dụng một công cụ sắc để tỉa tóc cô, mất nhiều thời gian chăm chút những chi tiết tinh xảo. Cảnh tượng ông đang làm việc với một tác phẩm nghệ thuật, cơ thể ướt đẫm mồ hôi thực sự là hình ảnh của một người thợ điêu luyện.
‘Mình biết, Hoàng đế chỉ là một người lao động chân tay đầy kỹ xảo.’
‘Đó là bí mật của điêu khắc – miệt mài, miệt mài và miệt mài.’
‘Ặc, hình như ông ấy hơi nhiều mồ hôi...’
Đây cũng là cảnh tượng mà các đồng đội của Weed đã quá quen, họ kết luận rằng Hoàng đế Geihar cũng là một kẻ giống như Weed. Họ có thể thấy quyết tâm điên rồ và mục tiêu bền bỉ của ông, nhưng kì cọ thân thể cũng là một phần quan trọng trong cuộc sống hàng ngày.
Hoàng đế Geihar nhìn Irene và hỏi:
“Chúng ta cần đặt tên cho tác phẩm này... cháu có phiền nếu ta đặt tên cho nó?”
“Không, thưa ông.”
“Tác phẩm này... ta nên gọi nó đơn giản là ‘A Statue of Beauty’ (bức tượng người đẹp), không cần thêm từ ngữ hoa mỹ nào nữa.”
Ding!
Kiệt tác cấp 2.
“A Statue of Beauty” đã hoàn thành.
Một Sculptor đã mang đến vinh quang cho nền nghệ thuật của Lục địa Versailles---
Geihar von Arpen, bậc thầy điêu khắc --- đã tạo ra một bức tượng nhỏ về nữ Priest từ đá cẩm thạch, và lấp đầy nó bằng phong cách ấm áp của mình.
Tốc độ hồi phục Máu, Mana và Stamina sẽ tăng 40%.
Tất cả chỉ số sẽ tăng 52 điểm.
Faith và Charm sẽ tăng vĩnh viễn 10 điểm.
Độ thành thục những kĩ năng liên quan đến class thần thánh sẽ gia tăng.
Fame của khu vực mà bức tượng hoàn thành sẽ tăng 85 điểm; sau một khoảng thời gian nhất định, nơi này sẽ trở thành một thánh địa tôn giáo.
Được ban tặng Phước lành của Nữ thần Freya!
Tất cả trạng thái hiện tại được tăng cường trên mức bình thường, cơ thể bạn đã đạt tới tình trạng tốt nhất.
Hiệu ứng chủng tộc của bạn sẽ được nhân đôi.
Quyết tâm bất khuất!
Khi một Paladin ở gần đồng đội, hiệu quả các kĩ năng thần thánh sẽ tăng.
Bạn có thể chặn bất cứ đòn tấn công đặc biệt nào từ các loại quái vật bóng tối bằng sức mạnh thần thánh.
“Ta rất vui vì một cô gái đẹp như cháu đã đồng ý cho ta tạc tượng về cháu.”
“Cháu mới là người nên cảm ơn vì ông đã tạo ra một bức tượng đẹp thế này.”
“Oh, đó là vinh hạnh lớn dành cho những kĩ năng tầm thường của Sculptor già như ta. Ta sẽ ghi nhớ ngày hôm nay đến hết cuộc đời.”
Dường như Hoàng đế Geihar không còn gì vui hơn. Ông nhìn Bellot và Hwaryeong rồi đề nghị.
“Các cô gái xinh đẹp có muốn làm người mẫu cho những tác phẩm tiếp theo của ta không? Đó sẽ là vinh hạnh của ta.”
“Dĩ nhiên rồi.”
“Tôi rất sẵn lòng!”
Cả hai người đều chấp nhận yêu cầu của ông. Sự nổi tiếng mà họ có được khi đi phiêu lưu cùng Weed có thể vượt qua nhiều nhân vật nổi tiếng hiện giờ. Video chiếu cảnh Geihar tạc tượng họ sẽ được lan truyền ra toàn thế giới. Lúc này, họ vô cùng hăng hái đồng ý trở thành người mẫu cho Hoàng đế bởi vì điều đó nghĩa là họ có thể thoát khỏi công việc đan lưới quái quỷ kia.
Trong khi Hoàng đế Geihar đang tạc tượng Bellot và Hwaryeong, một mưu kế khác lại nảy ra trong đầu Weed, người vẫn đang yên lặng quan sát nãy giờ.
***
Weed yêu cầu Zephyr và Pale.
“Các anh có thể bắt thật nhiều cá về đây cho tôi được không? Tôi sẽ chuẩn bị bữa tối.”
“À... chúng tôi vẫn còn bận đan lưới thép...”
“Anh không cần lo về chúng nữa.”
“Thôi được rồi!”
“Tôi cần một ít thịt hươu nai, thịt lợn rừng và chim nữa. Tối nay cũng ta sẽ mở tiệc.”
Trong lúc đồng đội của cậu ra ngoài săn thú, Yellowy và Geumini thu thập một ít thảo mộc dại. Một lúc sau, Pale và Maylon mang về rất nhiều nai, thỏ và chim họ đã bắt được, mọi loại hải sản hạng nhất nhìn vô cùng ngon mắt như cua tuyết, tôm và nhiều loại cá.
“Mình có thể làm mọi thứ với chúng.”
Kĩ năng Cooking của Weed đã đạt cao cấp level 2. Cậu đã biết cách làm dậy lên hương vị ẩn sâu trong bất kỳ loại nguyên liệu nào, và giờ cậu được cung cấp những loại nguyên liệu hạng nhất nhì.
Weed bắt đầu chuẩn bị các loại cao lương mỹ vị với sự trợ giúp của Surka, gần đây cô có hứng thú phát triển kĩ năng Cooking. Cậu hầm, rán, quay, luộc, và hấp. Rất nhanh, hàng trăm món khác nhau được xếp thành hàng trên bãi biển trong một buổi tiệc buffet lớn.
“Không nhiều lắm, xin cứ tự nhiên.”
Sau một ngày làm việc vất vả với nhiều bức tượng, ánh mắt Hoàng đế đầy kinh ngạc.
“Chúng là... những món ăn tuyệt hảo; Ta có thể đoán được chỉ qua mùi hương.”
Weed tung chiếc bánh kếp Hàn Quốc trong chảo rán một cách điệu nghệ. Mỗi lần cậu xoay cổ tay, ngọn lửa cao gần một mét phun lên từ đống dầu trong chảo.
“Đây chỉ là vài kĩ năng làm màu tôi dùng để giải trí. Nó không thể so sánh được với giá trị bất diệt của điêu khắc – nghệ thuật diễn tả vẻ đẹp.”
“Ta vui khi biết rằng cậu đánh giá cao giá trị của điêu khắc.”
“Bản thân tôi cũng là một Sculptor. Tôi đã trung thành tiến bước trên con đường này trong cả cuộc đời.”
“Thật chứ? Sculpting là một kĩ thuật rất phức tạp để có thể nắm vững. Ta cảm thấy ấn tượng khi một chàng trai trẻ như cậu siêng năng luyện tập nó.”
Weed đã khơi ra chủ đề điêu khắc để dụ Hoàng đế vào bẫy, và Geihar đớp thính như một con cá sấu đói mồi.
“Thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ xem điêu khắc là một việc khó khăn.”
“Sao cơ? Cậu nghĩ điêu khắc là dễ à?”
“Không, nhưng nó là một loại nghệ thuật mang đến cho tôi sự thoải mái khi theo đuổi nó. Mỗi ngày đều tràn ngập hạnh phúc khi tôi thả mình vào những hình ảnh đẹp trong đầu và sống cuộc đời của một nghệ sĩ. Một Sculptor nên học cách yêu mọi tạo vật trên thế giới này bằng khao khát và nhẫn nại, ngài có đồng ý không?”
Chỉ với vài dòng bay múa, Weed đã hoàn toàn chôn vùi năm đầu tiên khi cậu trở thành Sculptor, khoảng thời gian mà cậu luôn than vãn về cái class vô dụng này.
“Những lời đó thật tốt đẹp. Ta muốn nói chuyện nhiều hơn với cậu.”
“Tôi cũng có rất nhiều thứ muốn học từ ngài. Tôi sẽ rất cảm kích nếu ngài có thể dạy tôi mọi thứ từ cách vẽ phác thảo, bắt đầu từ cách cầm dao khắc.”
Weed chất một đống tôm vào đầy đĩa và đưa nó cho Hoàng đế.
“Thật xấu hổ vì cho ngài bữa ăn đạm bạc như vậy, mong là ngài thích nó.”
Hoàng đế Geihar nhận lấy cái đĩa, hoàn toàn không có một tia nghi ngờ.
Khi nhìn cuộc trao đổi giữa họ, niềm tin của đồng đội với Weed lại càng mạnh mẽ.
“Hoàng đế Geihar rồi cũng thành nô lệ của Weed sớm thôi.”
“Định mệnh của ông ấy đã được quyết định từ lúc xuất hiện trước mặt chúng ta rồi; cũng giống như những gì xảy ra với Hestiger.”
Khả năng khó tin của Weed là xây dựng điểm thân mật với các anh hùng huyền thoại của Lục địa Versailles thông qua dỗ ngọt và nịnh hót – nó đã không còn nhiều tác dụng sau khi cậu kiếm được Fame và nâng lên một vị trí cao hơn, nhưng giờ cậu đang sử dụng tài năng đặc biệt này một lần nữa sau khoảng thời gian dài, các đồng đội của cậu rất tự tin rằng từ mai trở đi Hoàng đế Geihar sẽ tự nguyện hiến thân để cho Weed bóc lột như một nô lệ.
“Các món hải sản của Weed ngon thật.”
“Kya-ah. Lâu lắm rồi mới được nếm.”
“Đúng là một bữa tiệc tối tuyệt vời. Ăn uống trên bãi biển cùng với hoàng hôn trên biển...”
Thức ăn càng trở nên ngon hơn đối với các đồng đội của cậu vì họ đã phải làm việc cực khổ. Họ vừa ăn vừa sung sướng đắm mình trong khung cảnh xinh đẹp của bờ biển san hô. Cua Tẩm Gia Vị còn mang tới cả đống bia từ những ngôi làng bên cạnh, và Romuna, người có thể sử dụng phép thuật băng, dù chuyên môn của cô là phép thuật lửa, cô đã làm lạnh số bia cho đúng nhiệt độ thích hợp. Pale và Maylon mỗi người uống một cốc.
“Chúng ta đang mở tiệc chỉ có cả bọn với nhau. Ước gì ngày nào cũng như hôm nay...”
“Tôi nghĩ đi theo Weed đãi ngộ thật tốt. Đằng sau đó chúng ta đã có vài cuộc chiến và những chuyến đi để đời. Sẽ còn nhiều những ngày như vậy sau khi cuộc chiến tranh với Guild Hermes kết thúc, các cậu có nghĩ vậy không?”
“Có lẽ.”
“Nhưng nếu thua thì sẽ thế nào?”
Trước câu hỏi đột ngột này của Surka, tất cả rơi vào một khoảng im lặng vì không ai biết nên trả lời ra sao. Nếu họ thua trong cuộc chiến sắp tới, họ sẽ trở thành mục tiêu cho những cuộc báo thù không dứt của Guild Hermes, điều đó nghĩa là họ có thể sẽ không tiếp tục chơi Royal Road được nữa.
Cua Tẩm Gia Vị mỉm cười nói.
“Chúng ta có thể chuyển tới một hòn đảo hoang ở phía Đông, hoặc một trong số những thành phố của tộc Avian trên trời.”
“*haiz* Chắc vậy.”
Cảm thấy sự lo lắng và phiền muộn của những người khác, Maylon chần chừ mở miệng.
“Tôi cần giữ bí mật này, nhưng tôi muốn nói với các cậu.”
“Hm?”
“Theo tôi nghĩ thì tất cả nhà đài đã quyết định đứng về phía Weed.”
Maylon cung cấp thông tin cho các thành viên khác về sự thay đổi không khí gần đây ở KMC Media.
“Khoảng 3 ngày trước, Weed đã mời tổng giám đốc công ty tôi đến ăn tối tại nhà cậu ấy.”
“Và?”
Ngay cả Zephyr, người không có hứng thú gì với tình hình chính trị của Lục địa Versailles cũng phải đặt cốc bia xuống và tham gia cuộc thảo luận.
“Ừm, hình như Weed đã đãi xếp tôi và các giám đốc khác mỗi người một tô Ramyun...” (mì gói)
“Chính xác là Weed.”
“Nghe nói cậu ấy còn không thèm cho thêm quả trứng.”
“*há hốc*!”
“Nhưng mà, tôi cũng không biết chính xác họ nói gì trong bữa tối đó, nhưng sau hôm ấy, mọi đài phát sóng đầy rẫy những cuộc phiêu lưu của Weed hầu như 24/7, bao gồm cả lần này.”
Trên mỗi một kênh có liên quan tới Royal Road, người ta đều nói về Weed.
Cua Tẩm Gia Vị bối rối hỏi.
“Đó là vì cuộc chiến trên Đồng bằng Garnav sắp diễn ra, nhưng cậu ấy lại đang thực hiện một cuộc phiêu lưu diễn ra trong quá khứ?”
“Khán giả chắc chắn sẽ nghĩ vậy. Nhưng nhân viên làm việc trong đài đang tập chung biên tập video về những cuộc phiêu lưu của Weed theo cách càng tích cực càng tốt.”
“Vì cậu ấy rất nổi tiếng... với lại, KMC Media cũng có mối quan hệ khá thân thiết với Weed... phải không?”
“Nhưng còn việc biên tập lại tất cả những video phiêu lưu của Weed và chiếu đi chiếu lại nhiều lần, hơn nữa còn ngụ ý rằng cuối cùng cậu ấy sẽ thành công trong việc giải cứu lục địa? Để so sánh, những gì đề cập đến Guild Hermes đã giảm hơn một nửa so với trước kia. Cho dù có nhắc đến cũng thường chỉ là nhắc lại cho mọi người biết về những tội ác của Guild.”
“Điều đó nghe có vẻ kỳ lạ.”
“Và điều đó không chỉ xảy ra ở KMC Media. Mọi đài truyền hình đang hành động tương tự. Tôi nghĩ Weed đang lôi kéo sự ủng hộ của mọi người thông qua truyền hình.”
“.....!”
Những thành viên khác mở tròn mắt ngạc nhiên.
Nắm giữ sự thiên vị của công chúng bằng cách sử dụng các đài truyền hình khắp thế giới trước khi cuộc chiến bắt đầu!
Nếu hầu hết người trong Royal Road đều tin rằng Weed sẽ thắng, càng nhiều người đổ về phía Vương quốc Arpen, nó sẽ làm tăng đáng kể sức mạnh chiến đấu của vương quốc. Cũng có nghĩa là cậu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn cả mong đợi.
“Có trời mới biết!”
“Wow... Tôi nổi hết cả da gà da vịt lên rồi.”
Các thành viên cùng nhìn về bóng Weed đang cười rách cả hàm bên cạnh Hoàng đế.
“Huheheheheheh.”
Quả là một nụ cười thảo mai hết sức, cứ như thể cậu sẽ móc tim gan ra cho ông ấy xem nếu cần.
‘Cậu ấy chắn chắn là người biết cách đứng đầu trong cuộc sống xã hội.’
‘Tôi nhớ cậu ấy nói đã học cách kiểm soát truyền thông khi làm người giao báo. Tôi cứ cho đó là trò đùa, nhưng giờ tôi biết là cậu ấy nói thật.’
Có thể nói rằng Weed là sản phẩm nghệ thuật kết hợp giữa lao động chân tay và những kĩ năng mềm.
*****
Translator: Cáo
Đó là nơi thường ngập tràn đau khổ và thất vọng, bởi vì công dân ở đây luôn ngày đêm than khóc vì class mình đã chọn. Tuy nhiên, tin tức các bức tượng khổng lồ sẽ được xây dựng trên Đồng bằng Garnav cũng đã đến tai họ.
“Kĩ năng của chúng ta có thể sẽ hữu dụng với dự án này. Cuối cùng chúng ta cũng tìm thấy ý nghĩa cuộc đời rồi.”
“Nhưng, những bức tượng đó... Anh đã thấy dự án xây dựng con rồng đỏ mà họ đăng trên trang chủ của Hội Cháo Hành chưa? Bức tượng đó sẽ cao khoảng 800 mét?”
“Quy mô thật quá sức tưởng tượng.”
“Họ có lẽ phải khắc nó từ một tòa nhà, không, từ một quả núi.”
“Hình như họ định sẽ nối những thanh sắt vào trong đá... Nghĩ thôi đã thấy sợ.”
Quy mô của dự án đủ để làm cho nhiều Sculptor kinh hãi, họ chỉ quen khắc những bức tượng có chiều cao từ 1 đến 2 mét. Ngay cả Weed cũng chưa bao giờ tạo ra một bức tượng kích thước khổng lồ như thế.
“Họ đang làm nó ở Đồng bằng Garnav, vì thế phải mang tất cả đá và cát từ các vùng khác đến trước, liệu họ có hoàn thành được công trình này không?”
“Anh không cần lo về nguyên liệu. Khoảng một triệu người đã được sắp xếp đi thu thập tất cả nguyên liệu cần thiết.”
“Có cả dự án tạo ra một bức tượng trôi nổi. Họ nói rằng họ sẽ treo bức tượng giữa không trung và khiến nó di chuyển.”
“Gì cơ? Làm như thế nào?”
“À thì, họ nói sẽ tính ra cách kể từ bây giờ...”
Đó quả thực là một tin tức lý thú đối với các Sculptor, những người đang lãng phí thời gian ở Rhodium vô công rỗi nghề.
“Ực. Thế quái nào tôi lại chọn trở thành một Painter?”
“Lẽ ra tôi nên nghe lời bạn bè khuyên. Những người khác đều đang ra ngoài đi săn và kiếm cả đống tiền, còn tôi thì ngồi đây phung phí tiền bạc vào mấy bức tranh.”
“Những Sculptor đó chắc phải rất hạnh phúc khi có Weed là một thành viên trong số bọn họ.”
Các Painter lười biếng vẽ nguệch ngoạc lên đất trong lúc nhìn chăm chăm đầy ghen tỵ với bóng lưng của những Sculptor đang vội vã khởi hành đến Đồng bằng Garnav, nhưng ngay sau đó một thông báo khác của Hội Cháo Hành được gửi đến.
“Họ yêu cầu cả Painter tụ tập ở Đồng bằng Garnav nữa kìa.”
“Họ cần Painter sao? Nhưng tôi nghĩ họ chỉ làm tượng thôi mà...”
“Đúng, họ đã có rất nhiều người làm việc với nhau để xây dựng mỗi bức tượng rồi; họ cần Painter là để vẽ phác họa trước, như thế những người khác có thể xây dựng tượng dựa trên phác họa đó.”
“Aha, tôi không nghĩ ra!”
Mọi Artist đang ăn xin trên các con phố của Rhodium bắt đầu chuyến hành trình đến Đồng bằng Garnav.
Một trận chiến quyết định giữa Vương quốc Arpen và Đế chế Haven sắp xảy ra, và Đồng bằng Garnav – nơi vận mệnh của Lục địa Versailles sẽ được xác định – đang biến thành một công trường vĩ đại chưa từng có trong lịch sử loài người.
***
Level của bạn đã tăng.
Level của Bard Ray cuối cùng đã đạt 592. Sức mạnh của hắn đang phát triển với tốc độ chóng mặt, rất hợp với biệt danh của hắn, Godly Warrior. (Thần chiến binh)
“Mình sẽ đạt level 600 sớm thôi.”
Kể từ khi cánh cửa Royal Road mở ra, hắn đã luôn duy trì vị trí là người chơi cấp cao nhất. Hắn đã chiếm độc quyền nhiều quest và bãi săn ngon lành, bằng việc thám hiểm các hầm ngục chưa bị người chơi khác khám phá, hắn và đám Royal Guard của mình đã ngốn gấp đôi exp so với bình thường. Kết quả là, hắn có thể kiêu hãnh về sức mạnh vô song của mình trong số những người chơi top của game, nhưng ngày cuộc chiến càng tới gần, hắn càng cảm thấy thật khó để rũ bỏ lo lắng.
“Mình cảm thấy khó chịu một cách bất thường...”
Có gì đó trong ý nghĩ chiến đấu với Weed thật kỳ lạ khiến hắn căng thẳng. Hắn tự biết sự thật rằng chiến thắng ở Mỏ Melbourne không hề dễ như mình đã nghĩ.
‘Cách cậu ta sử dụng những kĩ năng diện rộng thật hiệu quả, kĩ thuật chớp lấy thời cơ hoàn hảo từ tay đối thủ... thật đáng ngạc nhiên, nói về năng lực chiến đấu thì cậu ta hơn mình rất nhiều mặt.’
Hầu hết kinh nghiệm chiến đấu của Bard Ray là từ những cuộc đi săn quái với ít nguy hiểm. Dù thi thoảng chỗ hắn đi săn có xuất hiện boss lần đầu tiên, hắn cũng ít khi chiến đấu một mình mà luôn có một nhóm Royal Guard hoặc lực lượng hỗ trợ buff cho hắn. Họ phối hợp đòn tấn công để đối phó con boss hoặc những nô lệ yếu hơn, kết quả là Bard Ray trở nên giỏi chiến trong đội hơn là chiến đơn.
Hơn nữa, Weed – giống như cái tên của cậu – bị vùi dập và dẫm đạp trong suốt những chuyến phiêu lưu và các thử thách khó khăn trên con đường mình đi, thế nên mục đích duy nhất cậu chiến đấu là để tồn tại.
‘Đó là lý do tại sao mình không thể hạ thấp phòng bị khi đối mặt với cậu ta.’
Bard Ray đã quen áp đảo đối thủ của mình bằng level cao và những kĩ năng chiến đấu hào nhoáng. Ngay cả khi chiến đấu với những người chơi nổi tiếng như Roam hay Calis, hắn cũng có thể có được lượt đi trước đối thủ nhờ danh tiếng là Godly Warrior.
Tuy nhiên, phương pháp này chẳng có hiệu quả gì khi đấu với Weed. Đó là lý do tại sao sau chiến thắng ở Mỏ Melbourne, Bard Ray vẫn xem cậu là một trong số những đối thủ khó ăn nhất của hắn.
‘Không nghi ngờ gì, Weed là người biết rõ nhất sức mạnh của mình từ trước đến giờ.’
Dù giữa một cuộc chiến nảy lửa, Bard Ray cũng sẽ phục hồi lại quyết tâm bất cứ khi nào nghĩ về Weed. Để bù đắp những điểm yếu trong phong cách chiến đấu của mình, hắn đã học tập video các trận chiến của Weed và học được kĩ thuật tập trung tấn công một điểm. Hắn cũng tập chung sức mạnh để mài dũa kĩ thuật dùng kiếm và học cách phối hợp kĩ năng tốt hơn.
‘Có lẽ Weed cũng đang mong đợi gặp lại mình, để xác định người mạnh nhất trong Royal Road một lần và mãi mãi.’
Buồn thay, suy nghĩ này chỉ là ảo tưởng một phía của Bard Ray, vì Weed còn đang bận rộn kiếm kế sinh nhai, kiếm tiền, cày cuốc để nâng cao độ thành thục kĩ năng lên mức cao nhất trong mọi nhiệm vụ.
‘Mình cần ném một đồng xu trong trận chiến sắp tới. Nếu mình thua trong trận đấu một với một... vậy thì Weed sẽ tuyên bố biệt danh Chiến thần.’
Và nếu điều đó xảy ra, nó sẽ là một cú sốc tâm lý lớn đối với Bard Ray, hơn cả thất bại của Guild Hermes.
- Lafaye: Tôi cần nói chuyện với anh một chút.
Bard Ray nhận được tin nhắn này khi đang chiến đấu với vài con quái vật quấn băng gọi là Gollap trong một bãi săn.
“Chuyện gì vậy?”
- Lafaye: Có chuyện kỳ lạ đang xảy ra trong doanh trại của Hội Cháo Hành.
Bard Ray đã biết rõ hơn sau khi xem chương trình phát sóng.
“Ta nghe nói chúng đang lên kế hoạch làm vài bức tượng trong lúc tổ chức lễ hội...”
- Lafaye: Theo dự đoán của tôi thì những hoạt động đó liên quan tới một vị hoàng đế cụ thể tên là Geihar von Arpen.
Hoàng đế Arpen!
Bard Ray không rành kiến thức liên quan đến các quest hay lịch sử, vì hắn chỉ tập chung vào chiến đấu trong khi Lafaye và Cục tình báo thu thập mọi thông tin quan trọng và cung cấp tất cả những bãi săn cho hắn. Dù sao, hắn biết khá nhiều về câu chuyện tiểu sử Weed thành lập Vương quốc Arpen.
“Ý ngươi là Hoàng đế của Đế chế Arpen, người đã từng thống nhất Lục địa Versailles?”
“Vâng. Trong số các kĩ năng điêu khắc, có một kĩ năng có thể ban sự sống vào tác phẩm điêu khắc, khiến nó sống dậy.”
Guild Hermes vẫn luôn nghiên cứu những kĩ năng điêu khắc bí mật của Weed. Disaster Sculpting, Spirit Creation, Sculptural Life Bestowal, Sculptural Resurrection và Sculpting Blade. Chúng không chỉ biết hết những kĩ năng đó, mà hiện tại còn đang nghiên cứu Moment Sculpting. Dù chưa tính ra những yêu cầu cụ thể để sử dụng kĩ năng này, nhưng tất cả những người nghiên cứu đều đồng ý rằng nó là một kĩ năng cực kỳ nguy hiểm và phức tạp. Ngay cả Bard Ray cũng không thể giải quyết được một đối thủ có thể dừng thời gian. Mặc cho sự thật hắn là một Black Knight mạnh mẽ đáng sợ, nhưng sức mạnh của Weed cũng lớn lên giống như hắn.
“Ngươi đang nói... chúng định ban sự sống cho tất cả những bức tượng khổng lồ ta thấy trên truyền hình, khiến chúng di chuyển ư?”
- Lafaye: Đó là lời giải thích duy nhất tôi có thể nghĩ ra đối với những gì chúng đang làm. Mỗi một bức tượng đó sẽ tấn công Quân đội Hoàng gia của chúng ta.
Đầu óc Bard Ray tự động làm việc để hình dung ra cảnh tượng tồi tệ; có hàng trăm ngàn người làm trong dự án xây dựng khổng lồ ở Đồng bằng Garnav, để xây những bức tượng có kích thước kinh khủng. Sau khoảng 13 ngày, một số lượng lớn các bức tượng khổng lồ đến mức nhìn muốn rớt hàm đã có mặt khắp nơi, quân đoàn tượng hùng mạnh sẽ dẫm nát và quét sạch Quân đội Hoàng Gia Haven. Quân đội hoàng gia đã trở thành lực lượng tinh nhuệ nhất qua nhiều cuộc chiến, tuy nhiên một cuộc chiến với quân đội tượng thì quá nguy hiểm.
Bard Ray do dự một giây, nhưng cuối cùng hắn không thể không nói.
“Điều đó sẽ là bất lợi cho chúng ta phải không?”
- Lafaye: Có vẻ Weed... đã dùng con át chủ bài tốt nhất mà hắn có trong tình huống này.
Dù có biệt danh Godly Warrior, Bard Ray không muốn đối mặt với một đống tượng khổng lồ.
“Có biện pháp đối phó nào không? Chúng ta có nên ngăn chúng làm những bức tượng đó? Ta không nghĩ việc tập hợp người chơi xây dựng vũ khí trước khi chiến tranh bắt đầu là công bằng.”
- Lafaye: Chúng tôi đã xem xét đưa ra một bản kết án chính thức, nhưng tôi không nghĩ nó đủ để ngăn cản bọn chúng.
“.....”
Vì độ nổi tiếng của Guild Hermes đối với người chơi bây giờ đã giảm xuống tận đáy, cho nên không có vẻ gì là người ta sẽ lắng nghe chúng, bất chấp việc Guild có đòi hỏi một cuộc chiến công bằng và yêu cầu họ ngừng xây dựng.
“Xem ra chúng ta gặp tình huống khó rồi.”
- Lafaye: Chúng ta đã đi quá xa nên bây giờ không thể hủy cuộc chiến được nữa... Tôi e rằng lựa chọn duy nhất của chúng ta bây giờ là chiến đấu. Chúng ta phải triển khai không quân để đối phó các bức tượng.
“Chúng ta sẽ lãng phí những vũ khí bí mật để bảo vệ đế chế như vậy sao?”
- Lafaye: Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cố giữ chân những bức tượng cho đến trận chiến với tộc Avian, chúng ta không còn lựa chọn nào ngoài sử dụng không quân.
“Đó sẽ là một cuộc hỗn chiến.”
- Lafaye: Dù chúng ta tưởng tượng gì, trận chiến này sẽ còn hơn thế - nó sẽ được ghi nhớ như một cuộc chiến vĩ đại nhất trong lịch sử loài người.
Trên bầu trời, Không Quân, một trong những vũ khí bí mật của Guild Hermes đã ẩn mình trước nay, sẽ tham gia vào cuộc chiến chống lại tộc Avian. Dưới mặt đất, quân đội bao gồm 10 triệu người sẽ đối mặt với đội quân tinh nhuệ nhất của Đế chế Haven, kẻ chinh phục Lục địa Trung Tâm.
Lafaye là trung tâm, toàn bộ lực lượng của Quân đội Hoàng gia Haven và Guild Hermes đang chuẩn bị tập hợp.
Bard Ray cảm thấy máu trong tĩnh mạch mình sôi sục phấn khích khi tưởng tượng đến cuộc chiến.
‘Mình chưa từng có cảm xúc mạnh mẽ như thế này kể cả khi xâm chiếm Lục địa Trung Tâm... Chỉ có cảm giác thành tựu sau đó. Nhưng lần này, mình cảm thấy như bản thân sẽ thật sự đắm mình vào cuộc chiến.’
Vô số người chơi cấp cao trong Guild Hermes đang mài đao chuẩn bị cho trận chiến sắp tới. Nếu không kể đến việc họ đã phải chịu đựng hàng loạt thất bại trước Weed và những người chơi phương Bắc, thì đây sẽ là một trải nghiệm rất ý nghĩa khi được có phần trong cuộc chiến tranh huyền thoại như thế này. Guild Hermes bây giờ có thể đã trở nên thèm muốn, nhưng nó cũng chỉ gồm toàn những thành viên mơ tưởng có được sức mạnh và sự vĩ đại.
‘Cuộc chiến lớn nhất trên toàn lục địa... thời gian và nỗ lực mình đã dành vào các cuộc đi săn bây giờ trở nên thật đáng giá.’
Bard Ray chậm rãi khởi động thân thể. Quả là gánh nặng khi phải sống vì tên tuổi và danh tiếng, nhưng cuộc chiến vĩ đại thế này sẽ không thường xuyên xuất hiện trong đời hắn.
‘Đợi đã. Nhưng nếu quân ta thua thì sao?’
***
Weed và đồng đội đang bận chuẩn bị cho trận chiến sắp tới chống lại quái vật biển. Họ đã làm lưới thép, đặt bẫy ở các nơi, và thậm chí đã nghiên cứu địa hình đáy biển. Vô số những nhiệm vụ phải làm bằng tay, nhưng dù họ làm việc chăm chỉ thế nào, quá trình vẫn tiến triển rất chậm chạp.
“Chúng ta cần người giúp; chúng ta không thể tự hoàn thành kế hoạch này được.”
Hwaryeong tuyên bố rằng họ cần thêm nhân lực, và cô đã đi ghé thăm những ngôi làng gần đó trên lưng Yellowy.
“Sắp có một cuộc xâm lược của quái vật. Xin hãy chung tay góp sức với chúng tôi ngăn chúng lại.”
“Được thôi, chúng tôi sẽ làm.”
Lời cầu xin tha thiết của bạn đã thuyết phục được cư dân địa phương.
Bây giờ họ sẽ giúp đỡ bạn 4 tiếng một ngày.
Kĩ năng của một Dancer với chỉ số Charm cao!
Vì trong số dân chúng có rất nhiều ngư dân sống gần biển nên họ sẽ là nguồn trợ giúp lớn trong việc đan lưới.
Trong lúc đó, Weed, sau rất nhiều suy xét, đã buộc phải đi đến kết luận rằng họ có rất nhiều vật cản trước mắt cần vượt qua vì cuộc chiến sẽ diễn ra trên một vùng biển rộng mênh mông. Cầm chân bọn quái vật trong 2 đến 3 tiếng dù thế nào cũng không phải nhiệm vụ đơn giản.
“Mình thắc mắc liệu có cần thiết phải rải một ít tảo xanh ra biển...?”
Một kế hoạch chiến đấu với quái vật bằng sự ô nhiễm môi trường biển! Weed nhìn chăm chăm về phía biển một cách nghiêm túc, cố gắng ước lượng con số và cách để lan truyền nó, nhưng cậu nhanh chóng từ bỏ.
“Theo cách đó mình sẽ không thể bảo vệ lũ cá và san hô trong biển.”
Vì thế, thật may mắn là cậu đã bỏ ý định tạo ra vụ ô nhiễm môi trường tồi tệ nhất trên bề mặt Lục địa Versailles.
“Chúng ta chỉ cần làm những gì có thể, và nếu tôi điêu khắc một thảm họa... Chúng ta sẽ có thể cản được chúng khoảng 2 tiếng, dù cho chúng ta có phải mất một phần rặng san hô.”
Bằng cách nào đó, cậu đã ngăn được Quân đoàn Bất Tử, vì thế chẳng có lý do gì mà cậu không thể làm thế lần nữa.
Khi Weed và đồng đội đang làm việc vào lúc đêm khuya, một ông già với bộ râu bạc phơ tiến lại gần họ.
“Các cô cậu đang làm gì ở đây vậy?”
Trong lúc đang đan lưỡi câu vào lưới, Zephyr vung tay về phía ông già như thể muốn đuổi ông ta đi.
“Ông ơi, sắp có quái vật xâm lược vùng biển này. Hãy rời khỏi đây và tìm nơi ẩn náu đi, ở đây không an toàn.”
“Cậu ấy nói đúng đó. Ông phải rời khỏi đây ngay.”
Surka đứng lên khỏi chỗ ngồi và nói với biểu cảm đầy quan tâm. Là người có trái tim lương thiện, cô không muốn thấy dân làng chết, dù cô biết rằng những người này chỉ tồn tại trong lịch sử.
“Lại đây, cháu sẽ đưa ông tới nơi nào đó an toàn. Nhà ông ở đây?”
“Với ta thì chỗ nào cũng là nhà.”
Sau những lời kỳ cục ấy, ánh mắt thành viên cả đội nhất loạt quay sang nhìn ông; ông trông giống như đã mặc một bộ quần áo rách nát cả chục năm rồi, và không có dấu hiệu nào của địa vị hay quyền lực trên khuân mặt lấm lem của ông.
‘Có lẽ ông ấy là một người vô gia cư?’
‘Mình biết cuộc nói chuyện kiểu này thường dẫn tới nhiệm vụ...’
Travel Sculpting thường có liên kết với nhiều nhiệm vụ lớn, có lẽ dựa trên ý niệm rằng các kĩ năng nghệ thuật như điêu khắc yêu cầu kinh nghiệm đa dạng qua nhiều chuyến đi, dù vậy nếu ai hỏi Weed, cậu sẽ nói rằng tất cả những gì mình muốn là ngồi im một chỗ cho tới khi mưa tiền rơi xuống.
Irene lục ba lô của mình và đưa một túi nhỏ cho ông già có râu.
“Đây. Hãy ăn vài bữa thật ngon. Cháu xin lỗi nó cũng không nhiều lắm.”
Các đồng đội khác cảm thấy tiếc nuối khi nhìn món tiền ra đi, nhưng họ biết hành động của cô trong hoàn cảnh ấy có thể hiểu được. Đương nhiên rồi, mấy đồng vàng họ đặt vào tay những người nghèo có thể là khoản tiền vô nghĩa, nhưng lòng trắc ẩn của con người không bao giờ hoạt động theo cách lô-gic. Dù vậy, nụ cười của họ với ông lão vẫn có chút cứng nhắc và mất tự nhiên.
“Cô gái xinh đẹp này thật tốt bụng!”
Ông lão có râu cầm lấy túi tiền từ tay Irene và đổ những thứ bên trong vào lòng bàn tay.
Leng keng!
Đống đồng xu khá lớn có lẽ khoảng 200 vàng.
“Cô gái tốt bụng, cháu có thời gian rảnh không? Vận mệnh đã cho chúng ta gặp gỡ, cháu có muốn cùng ta đến nơi nào đó yên tĩnh, và....”
Cô đã lặn lội từ nơi xa xôi đến đây để tham gia vào một nhiệm vụ lớn, và giờ ở đâu ra một ông lão đến đề nghị hẹn gặp cô. Irene lục lọi vốn từ của mình để kiếm một câu trả lời, và cô giật mình trước những lời tiếp theo của ông lão.
“...Và cho phép ta được tạc một bức tượng của quý cô xinh đẹp như cháu?”
“Eh?”
“Hử?”
“Đợi đã, ông ấy vừa nói là... có lẽ nào...?”
Không thể tin được là cả nhóm lại tình cờ gặp một Sculptor địa phương; trong số cư dân có vài người biết kĩ năng điêu khắc trên Lục địa Versailles, mặc dù họ rất hiếm. Có cả những cửa hàng bán nguyên liệu điêu khắc. Tuy nhiên, xung quanh ông lão này tỏa ra không khí dễ chịu khiến họ thắc mắc liệu đây có phải chỉ là một Sculptor bình thường.
Irene chắc hẳn cũng đang nghĩ tương tự, bởi vì cô cẩn thận hỏi.
“Cháu có thể hỏi tên ông được không?”
“Ồ, đó là một câu hỏi bình thường thôi... Ta tên là Gherr.”
“Cháu hiểu rồi.”
Weed và các đồng đội khác vẫn nhìn ông đầy nghi hoặc, bởi vì cái tên đó nghe rất giống “Geihar”.
‘Đây cũng không phải bí ẩn khó giải quyết gì, có một cách rất nhanh để kiểm tra.’
Irene cũng có nghi ngờ tương tự trong đầu.
“Đương nhiên rồi. Hãy tạc một bức tượng về cháu.”
Bậc thầy điêu khắc, Hoàng đế Geihar von Arpen!
Nếu ông lão này quả thật là ông ấy, thì ông ấy sẽ tạo nên một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời ngay tại chỗ.
***
Tsk Tsk Tsk!
Một khối đá cẩm thạch trắng dần thành hình dưới những nhát dao cẩn thận của ông lão.
Tốc độ ông ấy di chuyển con dao điêu khắc rất chậm, nhưng các thành viên khác phải mất tới hơn một phút quan sát mới hoàn toàn bị thuyết phục về danh tính của ông, không thể nhầm được, vẻ đẹp lạ thường tỏa ra ánh sáng rạng ngời trong bức tượng của ông.
‘Làm sao ông ấy có thể tạo ra bức tượng Irene đẹp đến vậy? Dường như ông ấy đã tạo ra một người khác hoàn toàn!’
‘Đó là Hoàng đế Geihar.’
‘Vị hoàng đế đã thống nhất Lục địa Versailles lần đầu tiên... và ông ấy giờ đang hiện diện trước mặt chúng ta đây.’
‘Nó sẽ làm kế hoạch của Weed đi sai hướng... có nghĩa là chúng ta không phải làm tất cả những việc này nữa đúng không?’
Các đồng đội của cậu đang có những suy nghĩ khác nhau khi gặp anh hùng lịch sử, nhưng không ai trong số họ ngạc nhiên quá mức; nếu nói về những điều ngạc nhiên, thì họ đang sống ở một thực tại khó tin nơi Weed, người họ tình cờ gặp lúc bắt đầu Royal Road, bây giờ đã trở thành một người nổi tiếng sau khi vượt qua đủ loại gian khổ. Quả thực, đó quả là phép màu cái cách họ trở nên nổi tiếng nhờ ở cạnh cậu, hay cách họ hoàn thành những thử thách và những chuyến phiêu lưu mà mọi người đều cho là không thể.
Họ đã du hành về thời đại mà Hoàng đế Geihar sống, họ cũng biết rằng ông ở một khu vực nào đó gần đây, cho nên tình cờ gặp ông thế này cũng không phải quá trùng hợp.
‘Thế đấy, điều này đã làm rối kế hoạch của mình một chút.’
Weed nhăn mày, nhưng vẫn quan sát kĩ lưỡng công việc điêu khắc của Hoàng đế Geihar. Thay vì tỉa hình dáng và khối của bức tượng từng chút một, Hoàng đế Geihar lại làm theo cách từ đầu đến chân, chi tiết từng phần đến bước cuối cùng sau đó chuyển sang phần khác và ông hoàn toàn đắm chìm vào công việc. Khía cạnh nổi bật nhất trong kĩ năng điêu khắc của ông là sự diễn cảm tuyệt vời khiến cho bức tượng tràn đầy sức sống đến nỗi nó không cần sửa chữa gì thêm nữa.
‘Ít nhất nó cũng phải là Kiệt tác cấp 1, có khả năng còn là Kiệt tác cấp 2.’
Không cần phải nói, sự hoàn hảo của bức tượng đúng như mong đợi từ một bậc thầy điêu khắc.
‘Không sao cả. Mình phải hủy kế hoạch lấy lòng ông ấy bằng việc ngăn quái vật biển; giờ mọi việc thành ra thế này, có lẽ mình nên bám lấy ông ấy.’
Weed tiến lại chỗ Hoàng đế Geihar và đứng vai kề vai ra chiều thân thiết; cậu dọn dẹp mảnh đá cẩm thạch vụn trên đất và đưa cho hoàng đế một số cây cọ để quét bụi trên tượng giống như phụ tá ở tiệm cắt tóc.
“Ta cần chúng, cảm ơn. Ta sẽ sử dụng thật tốt.”
“Đó là vinh hạnh của tôi, thưa ngài!”
Weed nói bằng một giọng chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ nịnh hót.
Rất nhiều loại vẻ đẹp hòa quyện vào nhau trong bức tượng của hoàng đế. Sự chói lọi của nó trông như thể nó sắp sửa sống dậy và di chuyển. Trong khi Irene là một cô gái trẻ nhìn có phần ngây thơ, thì bức tượng của cô lại là một tác phẩm nghệ thuật đầy quyền năng có thể khiến bất cứ ai sở hữu nó đều nảy sinh tình yêu với nó.
‘Và nó có hơi khác người thật.’
Từ cách nhìn của một chuyên gia điêu khắc, cậu có thể thấy những thay đổi nhỏ như đùi dài hơn, hàm dưới thanh mảnh hơn. Hoàng đế sở hữu những kĩ thuật vượt trội trong việc gợi lên vẻ đẹp của một vật mà không làm cho nó có thay đổi rõ rệt nào.
“Quý cô này thật đáng yêu.”
Hoàng đế Geihar bây giờ đang sử dụng một công cụ sắc để tỉa tóc cô, mất nhiều thời gian chăm chút những chi tiết tinh xảo. Cảnh tượng ông đang làm việc với một tác phẩm nghệ thuật, cơ thể ướt đẫm mồ hôi thực sự là hình ảnh của một người thợ điêu luyện.
‘Mình biết, Hoàng đế chỉ là một người lao động chân tay đầy kỹ xảo.’
‘Đó là bí mật của điêu khắc – miệt mài, miệt mài và miệt mài.’
‘Ặc, hình như ông ấy hơi nhiều mồ hôi...’
Đây cũng là cảnh tượng mà các đồng đội của Weed đã quá quen, họ kết luận rằng Hoàng đế Geihar cũng là một kẻ giống như Weed. Họ có thể thấy quyết tâm điên rồ và mục tiêu bền bỉ của ông, nhưng kì cọ thân thể cũng là một phần quan trọng trong cuộc sống hàng ngày.
Hoàng đế Geihar nhìn Irene và hỏi:
“Chúng ta cần đặt tên cho tác phẩm này... cháu có phiền nếu ta đặt tên cho nó?”
“Không, thưa ông.”
“Tác phẩm này... ta nên gọi nó đơn giản là ‘A Statue of Beauty’ (bức tượng người đẹp), không cần thêm từ ngữ hoa mỹ nào nữa.”
Ding!
Kiệt tác cấp 2.
“A Statue of Beauty” đã hoàn thành.
Một Sculptor đã mang đến vinh quang cho nền nghệ thuật của Lục địa Versailles---
Geihar von Arpen, bậc thầy điêu khắc --- đã tạo ra một bức tượng nhỏ về nữ Priest từ đá cẩm thạch, và lấp đầy nó bằng phong cách ấm áp của mình.
Tốc độ hồi phục Máu, Mana và Stamina sẽ tăng 40%.
Tất cả chỉ số sẽ tăng 52 điểm.
Faith và Charm sẽ tăng vĩnh viễn 10 điểm.
Độ thành thục những kĩ năng liên quan đến class thần thánh sẽ gia tăng.
Fame của khu vực mà bức tượng hoàn thành sẽ tăng 85 điểm; sau một khoảng thời gian nhất định, nơi này sẽ trở thành một thánh địa tôn giáo.
Được ban tặng Phước lành của Nữ thần Freya!
Tất cả trạng thái hiện tại được tăng cường trên mức bình thường, cơ thể bạn đã đạt tới tình trạng tốt nhất.
Hiệu ứng chủng tộc của bạn sẽ được nhân đôi.
Quyết tâm bất khuất!
Khi một Paladin ở gần đồng đội, hiệu quả các kĩ năng thần thánh sẽ tăng.
Bạn có thể chặn bất cứ đòn tấn công đặc biệt nào từ các loại quái vật bóng tối bằng sức mạnh thần thánh.
“Ta rất vui vì một cô gái đẹp như cháu đã đồng ý cho ta tạc tượng về cháu.”
“Cháu mới là người nên cảm ơn vì ông đã tạo ra một bức tượng đẹp thế này.”
“Oh, đó là vinh hạnh lớn dành cho những kĩ năng tầm thường của Sculptor già như ta. Ta sẽ ghi nhớ ngày hôm nay đến hết cuộc đời.”
Dường như Hoàng đế Geihar không còn gì vui hơn. Ông nhìn Bellot và Hwaryeong rồi đề nghị.
“Các cô gái xinh đẹp có muốn làm người mẫu cho những tác phẩm tiếp theo của ta không? Đó sẽ là vinh hạnh của ta.”
“Dĩ nhiên rồi.”
“Tôi rất sẵn lòng!”
Cả hai người đều chấp nhận yêu cầu của ông. Sự nổi tiếng mà họ có được khi đi phiêu lưu cùng Weed có thể vượt qua nhiều nhân vật nổi tiếng hiện giờ. Video chiếu cảnh Geihar tạc tượng họ sẽ được lan truyền ra toàn thế giới. Lúc này, họ vô cùng hăng hái đồng ý trở thành người mẫu cho Hoàng đế bởi vì điều đó nghĩa là họ có thể thoát khỏi công việc đan lưới quái quỷ kia.
Trong khi Hoàng đế Geihar đang tạc tượng Bellot và Hwaryeong, một mưu kế khác lại nảy ra trong đầu Weed, người vẫn đang yên lặng quan sát nãy giờ.
***
Weed yêu cầu Zephyr và Pale.
“Các anh có thể bắt thật nhiều cá về đây cho tôi được không? Tôi sẽ chuẩn bị bữa tối.”
“À... chúng tôi vẫn còn bận đan lưới thép...”
“Anh không cần lo về chúng nữa.”
“Thôi được rồi!”
“Tôi cần một ít thịt hươu nai, thịt lợn rừng và chim nữa. Tối nay cũng ta sẽ mở tiệc.”
Trong lúc đồng đội của cậu ra ngoài săn thú, Yellowy và Geumini thu thập một ít thảo mộc dại. Một lúc sau, Pale và Maylon mang về rất nhiều nai, thỏ và chim họ đã bắt được, mọi loại hải sản hạng nhất nhìn vô cùng ngon mắt như cua tuyết, tôm và nhiều loại cá.
“Mình có thể làm mọi thứ với chúng.”
Kĩ năng Cooking của Weed đã đạt cao cấp level 2. Cậu đã biết cách làm dậy lên hương vị ẩn sâu trong bất kỳ loại nguyên liệu nào, và giờ cậu được cung cấp những loại nguyên liệu hạng nhất nhì.
Weed bắt đầu chuẩn bị các loại cao lương mỹ vị với sự trợ giúp của Surka, gần đây cô có hứng thú phát triển kĩ năng Cooking. Cậu hầm, rán, quay, luộc, và hấp. Rất nhanh, hàng trăm món khác nhau được xếp thành hàng trên bãi biển trong một buổi tiệc buffet lớn.
“Không nhiều lắm, xin cứ tự nhiên.”
Sau một ngày làm việc vất vả với nhiều bức tượng, ánh mắt Hoàng đế đầy kinh ngạc.
“Chúng là... những món ăn tuyệt hảo; Ta có thể đoán được chỉ qua mùi hương.”
Weed tung chiếc bánh kếp Hàn Quốc trong chảo rán một cách điệu nghệ. Mỗi lần cậu xoay cổ tay, ngọn lửa cao gần một mét phun lên từ đống dầu trong chảo.
“Đây chỉ là vài kĩ năng làm màu tôi dùng để giải trí. Nó không thể so sánh được với giá trị bất diệt của điêu khắc – nghệ thuật diễn tả vẻ đẹp.”
“Ta vui khi biết rằng cậu đánh giá cao giá trị của điêu khắc.”
“Bản thân tôi cũng là một Sculptor. Tôi đã trung thành tiến bước trên con đường này trong cả cuộc đời.”
“Thật chứ? Sculpting là một kĩ thuật rất phức tạp để có thể nắm vững. Ta cảm thấy ấn tượng khi một chàng trai trẻ như cậu siêng năng luyện tập nó.”
Weed đã khơi ra chủ đề điêu khắc để dụ Hoàng đế vào bẫy, và Geihar đớp thính như một con cá sấu đói mồi.
“Thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ xem điêu khắc là một việc khó khăn.”
“Sao cơ? Cậu nghĩ điêu khắc là dễ à?”
“Không, nhưng nó là một loại nghệ thuật mang đến cho tôi sự thoải mái khi theo đuổi nó. Mỗi ngày đều tràn ngập hạnh phúc khi tôi thả mình vào những hình ảnh đẹp trong đầu và sống cuộc đời của một nghệ sĩ. Một Sculptor nên học cách yêu mọi tạo vật trên thế giới này bằng khao khát và nhẫn nại, ngài có đồng ý không?”
Chỉ với vài dòng bay múa, Weed đã hoàn toàn chôn vùi năm đầu tiên khi cậu trở thành Sculptor, khoảng thời gian mà cậu luôn than vãn về cái class vô dụng này.
“Những lời đó thật tốt đẹp. Ta muốn nói chuyện nhiều hơn với cậu.”
“Tôi cũng có rất nhiều thứ muốn học từ ngài. Tôi sẽ rất cảm kích nếu ngài có thể dạy tôi mọi thứ từ cách vẽ phác thảo, bắt đầu từ cách cầm dao khắc.”
Weed chất một đống tôm vào đầy đĩa và đưa nó cho Hoàng đế.
“Thật xấu hổ vì cho ngài bữa ăn đạm bạc như vậy, mong là ngài thích nó.”
Hoàng đế Geihar nhận lấy cái đĩa, hoàn toàn không có một tia nghi ngờ.
Khi nhìn cuộc trao đổi giữa họ, niềm tin của đồng đội với Weed lại càng mạnh mẽ.
“Hoàng đế Geihar rồi cũng thành nô lệ của Weed sớm thôi.”
“Định mệnh của ông ấy đã được quyết định từ lúc xuất hiện trước mặt chúng ta rồi; cũng giống như những gì xảy ra với Hestiger.”
Khả năng khó tin của Weed là xây dựng điểm thân mật với các anh hùng huyền thoại của Lục địa Versailles thông qua dỗ ngọt và nịnh hót – nó đã không còn nhiều tác dụng sau khi cậu kiếm được Fame và nâng lên một vị trí cao hơn, nhưng giờ cậu đang sử dụng tài năng đặc biệt này một lần nữa sau khoảng thời gian dài, các đồng đội của cậu rất tự tin rằng từ mai trở đi Hoàng đế Geihar sẽ tự nguyện hiến thân để cho Weed bóc lột như một nô lệ.
“Các món hải sản của Weed ngon thật.”
“Kya-ah. Lâu lắm rồi mới được nếm.”
“Đúng là một bữa tiệc tối tuyệt vời. Ăn uống trên bãi biển cùng với hoàng hôn trên biển...”
Thức ăn càng trở nên ngon hơn đối với các đồng đội của cậu vì họ đã phải làm việc cực khổ. Họ vừa ăn vừa sung sướng đắm mình trong khung cảnh xinh đẹp của bờ biển san hô. Cua Tẩm Gia Vị còn mang tới cả đống bia từ những ngôi làng bên cạnh, và Romuna, người có thể sử dụng phép thuật băng, dù chuyên môn của cô là phép thuật lửa, cô đã làm lạnh số bia cho đúng nhiệt độ thích hợp. Pale và Maylon mỗi người uống một cốc.
“Chúng ta đang mở tiệc chỉ có cả bọn với nhau. Ước gì ngày nào cũng như hôm nay...”
“Tôi nghĩ đi theo Weed đãi ngộ thật tốt. Đằng sau đó chúng ta đã có vài cuộc chiến và những chuyến đi để đời. Sẽ còn nhiều những ngày như vậy sau khi cuộc chiến tranh với Guild Hermes kết thúc, các cậu có nghĩ vậy không?”
“Có lẽ.”
“Nhưng nếu thua thì sẽ thế nào?”
Trước câu hỏi đột ngột này của Surka, tất cả rơi vào một khoảng im lặng vì không ai biết nên trả lời ra sao. Nếu họ thua trong cuộc chiến sắp tới, họ sẽ trở thành mục tiêu cho những cuộc báo thù không dứt của Guild Hermes, điều đó nghĩa là họ có thể sẽ không tiếp tục chơi Royal Road được nữa.
Cua Tẩm Gia Vị mỉm cười nói.
“Chúng ta có thể chuyển tới một hòn đảo hoang ở phía Đông, hoặc một trong số những thành phố của tộc Avian trên trời.”
“*haiz* Chắc vậy.”
Cảm thấy sự lo lắng và phiền muộn của những người khác, Maylon chần chừ mở miệng.
“Tôi cần giữ bí mật này, nhưng tôi muốn nói với các cậu.”
“Hm?”
“Theo tôi nghĩ thì tất cả nhà đài đã quyết định đứng về phía Weed.”
Maylon cung cấp thông tin cho các thành viên khác về sự thay đổi không khí gần đây ở KMC Media.
“Khoảng 3 ngày trước, Weed đã mời tổng giám đốc công ty tôi đến ăn tối tại nhà cậu ấy.”
“Và?”
Ngay cả Zephyr, người không có hứng thú gì với tình hình chính trị của Lục địa Versailles cũng phải đặt cốc bia xuống và tham gia cuộc thảo luận.
“Ừm, hình như Weed đã đãi xếp tôi và các giám đốc khác mỗi người một tô Ramyun...” (mì gói)
“Chính xác là Weed.”
“Nghe nói cậu ấy còn không thèm cho thêm quả trứng.”
“*há hốc*!”
“Nhưng mà, tôi cũng không biết chính xác họ nói gì trong bữa tối đó, nhưng sau hôm ấy, mọi đài phát sóng đầy rẫy những cuộc phiêu lưu của Weed hầu như 24/7, bao gồm cả lần này.”
Trên mỗi một kênh có liên quan tới Royal Road, người ta đều nói về Weed.
Cua Tẩm Gia Vị bối rối hỏi.
“Đó là vì cuộc chiến trên Đồng bằng Garnav sắp diễn ra, nhưng cậu ấy lại đang thực hiện một cuộc phiêu lưu diễn ra trong quá khứ?”
“Khán giả chắc chắn sẽ nghĩ vậy. Nhưng nhân viên làm việc trong đài đang tập chung biên tập video về những cuộc phiêu lưu của Weed theo cách càng tích cực càng tốt.”
“Vì cậu ấy rất nổi tiếng... với lại, KMC Media cũng có mối quan hệ khá thân thiết với Weed... phải không?”
“Nhưng còn việc biên tập lại tất cả những video phiêu lưu của Weed và chiếu đi chiếu lại nhiều lần, hơn nữa còn ngụ ý rằng cuối cùng cậu ấy sẽ thành công trong việc giải cứu lục địa? Để so sánh, những gì đề cập đến Guild Hermes đã giảm hơn một nửa so với trước kia. Cho dù có nhắc đến cũng thường chỉ là nhắc lại cho mọi người biết về những tội ác của Guild.”
“Điều đó nghe có vẻ kỳ lạ.”
“Và điều đó không chỉ xảy ra ở KMC Media. Mọi đài truyền hình đang hành động tương tự. Tôi nghĩ Weed đang lôi kéo sự ủng hộ của mọi người thông qua truyền hình.”
“.....!”
Những thành viên khác mở tròn mắt ngạc nhiên.
Nắm giữ sự thiên vị của công chúng bằng cách sử dụng các đài truyền hình khắp thế giới trước khi cuộc chiến bắt đầu!
Nếu hầu hết người trong Royal Road đều tin rằng Weed sẽ thắng, càng nhiều người đổ về phía Vương quốc Arpen, nó sẽ làm tăng đáng kể sức mạnh chiến đấu của vương quốc. Cũng có nghĩa là cậu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn cả mong đợi.
“Có trời mới biết!”
“Wow... Tôi nổi hết cả da gà da vịt lên rồi.”
Các thành viên cùng nhìn về bóng Weed đang cười rách cả hàm bên cạnh Hoàng đế.
“Huheheheheheh.”
Quả là một nụ cười thảo mai hết sức, cứ như thể cậu sẽ móc tim gan ra cho ông ấy xem nếu cần.
‘Cậu ấy chắn chắn là người biết cách đứng đầu trong cuộc sống xã hội.’
‘Tôi nhớ cậu ấy nói đã học cách kiểm soát truyền thông khi làm người giao báo. Tôi cứ cho đó là trò đùa, nhưng giờ tôi biết là cậu ấy nói thật.’
Có thể nói rằng Weed là sản phẩm nghệ thuật kết hợp giữa lao động chân tay và những kĩ năng mềm.
*****
Translator: Cáo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.