Lên Giường Với Tôi, Em Không Thiệt
Chương 31: Điều kì lạ
Đ.H Ngọc Ánh
20/08/2023
Bạch Nam vẫn chưa hết bất ngờ, cậu nghĩ anh chỉ đang kiếm cớ để mình không đi cùng Tiểu Linh thôi.
“Em muốn mua thêm đồ không ?”
“Dạ ?!”
“Đi chơi thì phải chuẩn bị nhiều đồ chứ, thay đồ đi, anh đưa em đi mua sắm trước.”
Nói xong Cyrus liền vào phòng thay đồ, Bạch Nam lần này sai rồi, anh ấy quả thực là muốn dẫn cậu đi du lịch, nghĩ đến cũng thấy thích rồi, mấy hôm nay ở nhà suốt khiến cậu cảm thấy chán lắm rồi.
Được thôi, vậy thì buông xoã vài hôm để du lịch nghỉ dưỡng mới được.
Cyrus dẫn cậu đi mua sắm, anh bao cả trung tâm thương mại để cho cậu thỏa sức mua sắm, dù vậy nhưng cậu cảm thấy hơi kì lạ và khó xử khi nhìn ánh mắt của mọi người.
“Có cần thiết phải bao hết chỗ này không vậy, trung tâm thương mại lớn vậy..anh định vung tiền qua cửa sổ vậy sao, thật là lãng phí.”
“Chẳng phải anh làm thế là để em có thể thoải mái hơn sao, dù sao thì em cũng ngại trước ánh mắt của người khác mà.”
“Biết là thế nhưng mà…”
“Rồi rồi, anh biết rồi, chỉ lần này thôi, được chứ ?”
Cyrus đẩy cậu đi về phía chỗ mua sắm đồ trong khi cậu còn phàn nàn.
Hơn hai tiếng sau, cuối cùng cũng xong.
“Anh định đưa hết những thứ này đi chơi sao ?”
“Sao vậy ? Còn ít sao ?”
“Từng này là rất nhiều đó, hơn nữa anh mua cho em nhiều như vậy, anh không mua cho bản thân mình cái nào…”
“Đồ của anh còn nhiều mà..mau lên xe thôi, chúng ta đi ăn.”
“Còn…”
“Cứ mặc kệ họ, họ tự khắc biết cách xử lí.”
Cyrus mở cửa xe cho cậu vào, còn cậu vẫn còn lo lắng cho Lâm quản gia và mọi người, nhiều đồ như vậy..Cyrus cũng thật tình là biết cách làm khổ người khác.
“Bê hết lên xe đi.”
“Nhưng Lâm quản gia, chỗ này làm sao chất đủ.”
“Ý tôi là xe tải phía sau.”
“Ôi trời, không ngờ quản gia Lâm lại tính trước được điều này.”
Lâm quản gia thầm nghĩ “Tôi sống với Cyrus bao lâu rồi chứ, thừa hiểu cậu ấy thế nào.”
“Không ngờ tổng tài bá đạo, con sói vĩ đại lại là người chiều vợ đến thế này.”
“Tất nhiên rồi, người có tiền thì họ có quyền mà.”
“Không bù cho tôi, khổ vẫn hoàn khổ..”
Cyrus dẫn cậu đến ăn tại một cửa hàng lớn cách xa thành phố hai người đang sống hơn 40km.
“Đi xa như vậy chỉ để ăn thôi sao ?”
“Ừm, nhà hàng này nổi tiếng lắm đấy, mau vào trong thôi.”
Cả hai cùng nhau bước vào bên trong, không hỏi là nhà hàng nổi tiếng, nhìn cách trang trí và bày biện ở đây cũng đủ cho thấy rằng chủ nhà hàng là một người có con mắt thẩm mĩ rồi.
“Em muốn ăn món gì ?”
“Em muốn ăn đồ ngọt trước.”
“Tráng miệng trước sao ?”
“Ừm..em sẽ ăn bánh kem dâu, đó là món ngọt em thích nhất.”
“Vậy được, tôi cũng vậy.”
Phục vụ làm việc nhanh nhẹn, chưa đầy 5 phút đã chuẩn bị xong món tráng miệng cho hai người.
“Cảm ơn ạ.”
“Chúc quý khách ngon miệng.”
“Oa..món bánh này ngon quá, em cứ nghĩ ở cửa hàng Naen là đã ngon nhất rồi chứ.”
“Em thích là được.”
Tiếng chuông điện thoại reo, Cyrus bảo cậu đợi mình một chút, nghe điện thoại xong mình sẽ trở lại.
Cậu cảm thấy hơi kì lạ, thường ngày anh ấy vẫn luôn nói chuyện điện thoại trước mặt cậu, hôm nay lại giấu giấu kín kín nên cậu có chút nghi ngờ.
“Công việc sao ? Nhưng ai lại gọi công việc vào giờ này được chứ..nhưng cũng có thể là chuyện gấp, không được, mình không được suy nghĩ lung tung nữa, anh ấy chắc chắn đang bàn chuyện công việc.”
…
“Tối nay tôi sẽ bay qua.”
Anh nhìn lại phía cậu.
“Tôi đi một mình.”
“Em muốn mua thêm đồ không ?”
“Dạ ?!”
“Đi chơi thì phải chuẩn bị nhiều đồ chứ, thay đồ đi, anh đưa em đi mua sắm trước.”
Nói xong Cyrus liền vào phòng thay đồ, Bạch Nam lần này sai rồi, anh ấy quả thực là muốn dẫn cậu đi du lịch, nghĩ đến cũng thấy thích rồi, mấy hôm nay ở nhà suốt khiến cậu cảm thấy chán lắm rồi.
Được thôi, vậy thì buông xoã vài hôm để du lịch nghỉ dưỡng mới được.
Cyrus dẫn cậu đi mua sắm, anh bao cả trung tâm thương mại để cho cậu thỏa sức mua sắm, dù vậy nhưng cậu cảm thấy hơi kì lạ và khó xử khi nhìn ánh mắt của mọi người.
“Có cần thiết phải bao hết chỗ này không vậy, trung tâm thương mại lớn vậy..anh định vung tiền qua cửa sổ vậy sao, thật là lãng phí.”
“Chẳng phải anh làm thế là để em có thể thoải mái hơn sao, dù sao thì em cũng ngại trước ánh mắt của người khác mà.”
“Biết là thế nhưng mà…”
“Rồi rồi, anh biết rồi, chỉ lần này thôi, được chứ ?”
Cyrus đẩy cậu đi về phía chỗ mua sắm đồ trong khi cậu còn phàn nàn.
Hơn hai tiếng sau, cuối cùng cũng xong.
“Anh định đưa hết những thứ này đi chơi sao ?”
“Sao vậy ? Còn ít sao ?”
“Từng này là rất nhiều đó, hơn nữa anh mua cho em nhiều như vậy, anh không mua cho bản thân mình cái nào…”
“Đồ của anh còn nhiều mà..mau lên xe thôi, chúng ta đi ăn.”
“Còn…”
“Cứ mặc kệ họ, họ tự khắc biết cách xử lí.”
Cyrus mở cửa xe cho cậu vào, còn cậu vẫn còn lo lắng cho Lâm quản gia và mọi người, nhiều đồ như vậy..Cyrus cũng thật tình là biết cách làm khổ người khác.
“Bê hết lên xe đi.”
“Nhưng Lâm quản gia, chỗ này làm sao chất đủ.”
“Ý tôi là xe tải phía sau.”
“Ôi trời, không ngờ quản gia Lâm lại tính trước được điều này.”
Lâm quản gia thầm nghĩ “Tôi sống với Cyrus bao lâu rồi chứ, thừa hiểu cậu ấy thế nào.”
“Không ngờ tổng tài bá đạo, con sói vĩ đại lại là người chiều vợ đến thế này.”
“Tất nhiên rồi, người có tiền thì họ có quyền mà.”
“Không bù cho tôi, khổ vẫn hoàn khổ..”
Cyrus dẫn cậu đến ăn tại một cửa hàng lớn cách xa thành phố hai người đang sống hơn 40km.
“Đi xa như vậy chỉ để ăn thôi sao ?”
“Ừm, nhà hàng này nổi tiếng lắm đấy, mau vào trong thôi.”
Cả hai cùng nhau bước vào bên trong, không hỏi là nhà hàng nổi tiếng, nhìn cách trang trí và bày biện ở đây cũng đủ cho thấy rằng chủ nhà hàng là một người có con mắt thẩm mĩ rồi.
“Em muốn ăn món gì ?”
“Em muốn ăn đồ ngọt trước.”
“Tráng miệng trước sao ?”
“Ừm..em sẽ ăn bánh kem dâu, đó là món ngọt em thích nhất.”
“Vậy được, tôi cũng vậy.”
Phục vụ làm việc nhanh nhẹn, chưa đầy 5 phút đã chuẩn bị xong món tráng miệng cho hai người.
“Cảm ơn ạ.”
“Chúc quý khách ngon miệng.”
“Oa..món bánh này ngon quá, em cứ nghĩ ở cửa hàng Naen là đã ngon nhất rồi chứ.”
“Em thích là được.”
Tiếng chuông điện thoại reo, Cyrus bảo cậu đợi mình một chút, nghe điện thoại xong mình sẽ trở lại.
Cậu cảm thấy hơi kì lạ, thường ngày anh ấy vẫn luôn nói chuyện điện thoại trước mặt cậu, hôm nay lại giấu giấu kín kín nên cậu có chút nghi ngờ.
“Công việc sao ? Nhưng ai lại gọi công việc vào giờ này được chứ..nhưng cũng có thể là chuyện gấp, không được, mình không được suy nghĩ lung tung nữa, anh ấy chắc chắn đang bàn chuyện công việc.”
…
“Tối nay tôi sẽ bay qua.”
Anh nhìn lại phía cậu.
“Tôi đi một mình.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.