Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà!
Chương 13: Tổng tài là người bị hại
Thiên Diệp Vũ
28/03/2021
Dương Nhất Thiên bắt đầu hồi tưởng lại.
"Ba với mẹ hai đứa là thanh mai trúc mã, tình cảm vẫn rất tốt. Tới năm mười sáu tuổi thì chính thức quen nhau, thỉnh thoảng sẽ đi hẹn hò nhưng mà... không phải đi xem phim hay mua sắm mà toàn tới thư viện đọc sách, hai chúng ta cũng dự định sau khi tốt nghiệp sẽ ổn định cuộc sống rồi kết hôn."
Dương Nhất Thiên ngừng lại một chút rồi nói tiếp.
"Nào ngờ, sinh nhật mười tám tuổi của cô ấy, ba tính làm một niềm vui bất ngờ thì..."
Dương Nhất Thiên không nói tiếp nữa, mặt đỏ bừng.
Anh tính trao tặng tấm thân xử nam này cho Tuyết Y nhưng cô ấy lại hạ thuốc vào rồi "cưỡng hiếp" anh trước.
Loại truyện mất mặt như bị một người phụ nữ xxx này một tổng tài như anh không thể nói cho người khác biết được, đặc biệt là con trai con gái của mình.
Dương Nhất Thiên tùy tiện nói.
"...Thì ba và mẹ mấy đứa cũng trải qua một ngày sinh nhật bình thường, cắt bánh kem rồi đốt pháo... v.v. Đêm đó cô ấy ngủ lại đây, sáng hôm sau ba tỉnh dậy thì không thấy đâu nữa, gọi điện thì không bắt máy, khi ba tới nhà chính của Trương gia thì bị ông bà ngoại mấy đứa đuổi ra ngoài, còn nói là mẹ mấy đứa đi rồi, đừng tìm, nhưng một tháng sau thì cắt đứt quan hệ, từ đó hai nhà không qua lại với nhau nữa."
Dương Nhất Thiên ảo não thở dài, anh đã từng điều tra nhưng nhà bên đó phong tỏa tin tức quá kĩ, ngoài ra còn một thế lực ở nước ngoài chặt đứt các tin tức tìm được, đến nay vẫn còn chưa biết nhóm người đó là ai.
Cherry và Dưa Hấu nghe xong câu chuyện 'oanh liệt' của ba và mẹ thì hoàn toàn mù mờ.
Mama là người bỏ papa trước, nhưng lại luôn chửi bới papa, thỉnh thoảng đi uống rượu về còn lấy gối hình dung thành papa rồi đánh đập.
Thật kì lạ!
"Papa có phụ nữ bên ngoài không?" Cherry hỏi.
Có phụ nữ? Nhìn anh giống người có phụ nữ lắm ư?
"Không có, từ trước tới giờ ba chỉ có mình mẹ con."
Cherry lâm vào suy tư.
Dưa Hấu than lên.
"Ôi trời ơi, con gái thiệt kì lạ!"
Ngay sau đó cậu liền nhận được một ánh mắt sắc nhọn từ chị mình.
"Thôi, để chuyện này khi nào con hỏi mama, papa ngủ đi." Cherry nói xong liền kéo em trai nhảy xuống giường.
"Hai đứa ngủ ở đâu vậy?" Dương Nhất Thiên hỏi.
"Tụi con ngủ chung với ông bà nội." Dưa Hấu nhanh nhảu đáp.
"Ừ, mấy đứa về ngủ đi, khuya rồi!"
"Papa ngủ ngon!"
"Ngủ ngon!" Dương Nhất Thiên nhìn theo bóng Cherry và Dưa Hấu chạy đi khỏi hành lang mới quay trở lại phòng.
Anh ngồi xuống ghế, thầm nghĩ về những lời hai đứa nói lúc nãy.
Cô nhóc chết tiệt, đá anh đi rồi lại bảo với hai con là anh đá.
Cùng lúc đó trên đường.
Tiếng hét của một chàng trai như muốn xé tan bầu trời.
"A a a a, chậm lại, á á á á á!"
"Mẹ ơi, cứu con!"
"Chậm lại chị ơi, em chịu hết nổi rồi!"
"Ọe - cho em xuống xe, em muốn đi bộ về, a a a a a!"
"Ông trời ơi, ngó xuống mà xem, ối mẹ ơi, á á á á á, chết tôi rồi!"
Trương Tinh Húc thảm thiết kêu cha gọi mẹ, nhưng ai đó không hề có ý định giảm tốc độ lại.
Thần trí của Trương Tuyết Y lúc này đã bay cao bay xa, tiếng gọi của em trai như một chất xúc tác làm cô càng thêm hưng phấn.
Chiếc xe mô tô màu đen hệt như một con sói lao vun vút trên đường.
Trời lúc này đã khuya nên không có ai, chỉ một mình Trương Tuyết Y chạy băng băng trên đường.
Gió đập vào mặt làm cô bực mình, cô cúi người xuống rồi tiếp tục tăng tốc xe.
Trương Tinh Húc sợ đến xanh mật, cậu sợ nhất là độ cao với tốc độ.
Hành hạ bằng cách này còn khổ hơn so với việc đánh đập.
"A a a a a a!" Tiếng la hét vẫn không ngừng lại, ngày một to.
Sau mười lăm phút như đang ở trong địa ngục thì cuối cùng Trương Tinh Húc cũng về được đến nhà.
Trương Tuyết Y phanh xe lại.
Do cô đi với tốc độ khá cao nên một chút là về được đến nhà.
Trương Tinh Húc không đợi xe dừng hẳn đã trèo ngay xuống xe, chạy xuống gốc cây gần đó nôn hết thức ăn và dịch dạ dày ra ngoài, lục ngũ phụ tạng như xáo trộn hết cả lên.
Trương Tuyết Y thấy vậy cười khinh bỉ.
"Hừ, đàn ông con trai mà nhát gan như vậy, đáng đời, sau này sao lấy được vợ.
"Chị, em sống độc... thân... ọe!"
Trương Tuyết Y lắc đầu thở dài.
"Thôi được rồi, vào nói lại với ba mẹ Cherry và Dưa Hấu ngủ bên nhà đó, em cũng vào nghỉ đi, đêm nay chị còn có việc không về được đâu."
"Ơ... chị... chị đi đâu đấy..." Trương Tinh Húc chưa nói hết câu thì Trương Tuyết Y đã leo lên xe phóng đi mất.
Cậu thở dài, giờ lại phải vào nghĩ cách đối phó với ông già nhà mình.
Thật là khổ!
***
Trương Tuyết Y cứ đi mãi trên đường, bất giác đã 11 giờ đêm rồi.
Cô suy nghĩ một chút rồi dừng lại trước quán bar Đệ Nhất.
Cô xuống xe rồi gọi một cuộc điện thoại.
Đầu bên kia cỡ vài phút sau mới nhấc máy.
"Alo..." Giọng nói của một chàng trai ngái ngủ vang lên.
"Ba mươi phút nữa, tại Đệ Nhất đường số phút, không tới thì lo ăn đập đi."
Trương Tuyết Y chỉ nói một câu đó rồi cúp máy.
Đầu bên kia nghe thấy tiếng điện thoại cúp máy mà còn ngẩn ra, chưa kịp tiếp thu.
Cậu nhìn lại cái tên trên màn hình, hết cả hồn.
Là nữ ma đầu!
"Ba với mẹ hai đứa là thanh mai trúc mã, tình cảm vẫn rất tốt. Tới năm mười sáu tuổi thì chính thức quen nhau, thỉnh thoảng sẽ đi hẹn hò nhưng mà... không phải đi xem phim hay mua sắm mà toàn tới thư viện đọc sách, hai chúng ta cũng dự định sau khi tốt nghiệp sẽ ổn định cuộc sống rồi kết hôn."
Dương Nhất Thiên ngừng lại một chút rồi nói tiếp.
"Nào ngờ, sinh nhật mười tám tuổi của cô ấy, ba tính làm một niềm vui bất ngờ thì..."
Dương Nhất Thiên không nói tiếp nữa, mặt đỏ bừng.
Anh tính trao tặng tấm thân xử nam này cho Tuyết Y nhưng cô ấy lại hạ thuốc vào rồi "cưỡng hiếp" anh trước.
Loại truyện mất mặt như bị một người phụ nữ xxx này một tổng tài như anh không thể nói cho người khác biết được, đặc biệt là con trai con gái của mình.
Dương Nhất Thiên tùy tiện nói.
"...Thì ba và mẹ mấy đứa cũng trải qua một ngày sinh nhật bình thường, cắt bánh kem rồi đốt pháo... v.v. Đêm đó cô ấy ngủ lại đây, sáng hôm sau ba tỉnh dậy thì không thấy đâu nữa, gọi điện thì không bắt máy, khi ba tới nhà chính của Trương gia thì bị ông bà ngoại mấy đứa đuổi ra ngoài, còn nói là mẹ mấy đứa đi rồi, đừng tìm, nhưng một tháng sau thì cắt đứt quan hệ, từ đó hai nhà không qua lại với nhau nữa."
Dương Nhất Thiên ảo não thở dài, anh đã từng điều tra nhưng nhà bên đó phong tỏa tin tức quá kĩ, ngoài ra còn một thế lực ở nước ngoài chặt đứt các tin tức tìm được, đến nay vẫn còn chưa biết nhóm người đó là ai.
Cherry và Dưa Hấu nghe xong câu chuyện 'oanh liệt' của ba và mẹ thì hoàn toàn mù mờ.
Mama là người bỏ papa trước, nhưng lại luôn chửi bới papa, thỉnh thoảng đi uống rượu về còn lấy gối hình dung thành papa rồi đánh đập.
Thật kì lạ!
"Papa có phụ nữ bên ngoài không?" Cherry hỏi.
Có phụ nữ? Nhìn anh giống người có phụ nữ lắm ư?
"Không có, từ trước tới giờ ba chỉ có mình mẹ con."
Cherry lâm vào suy tư.
Dưa Hấu than lên.
"Ôi trời ơi, con gái thiệt kì lạ!"
Ngay sau đó cậu liền nhận được một ánh mắt sắc nhọn từ chị mình.
"Thôi, để chuyện này khi nào con hỏi mama, papa ngủ đi." Cherry nói xong liền kéo em trai nhảy xuống giường.
"Hai đứa ngủ ở đâu vậy?" Dương Nhất Thiên hỏi.
"Tụi con ngủ chung với ông bà nội." Dưa Hấu nhanh nhảu đáp.
"Ừ, mấy đứa về ngủ đi, khuya rồi!"
"Papa ngủ ngon!"
"Ngủ ngon!" Dương Nhất Thiên nhìn theo bóng Cherry và Dưa Hấu chạy đi khỏi hành lang mới quay trở lại phòng.
Anh ngồi xuống ghế, thầm nghĩ về những lời hai đứa nói lúc nãy.
Cô nhóc chết tiệt, đá anh đi rồi lại bảo với hai con là anh đá.
Cùng lúc đó trên đường.
Tiếng hét của một chàng trai như muốn xé tan bầu trời.
"A a a a, chậm lại, á á á á á!"
"Mẹ ơi, cứu con!"
"Chậm lại chị ơi, em chịu hết nổi rồi!"
"Ọe - cho em xuống xe, em muốn đi bộ về, a a a a a!"
"Ông trời ơi, ngó xuống mà xem, ối mẹ ơi, á á á á á, chết tôi rồi!"
Trương Tinh Húc thảm thiết kêu cha gọi mẹ, nhưng ai đó không hề có ý định giảm tốc độ lại.
Thần trí của Trương Tuyết Y lúc này đã bay cao bay xa, tiếng gọi của em trai như một chất xúc tác làm cô càng thêm hưng phấn.
Chiếc xe mô tô màu đen hệt như một con sói lao vun vút trên đường.
Trời lúc này đã khuya nên không có ai, chỉ một mình Trương Tuyết Y chạy băng băng trên đường.
Gió đập vào mặt làm cô bực mình, cô cúi người xuống rồi tiếp tục tăng tốc xe.
Trương Tinh Húc sợ đến xanh mật, cậu sợ nhất là độ cao với tốc độ.
Hành hạ bằng cách này còn khổ hơn so với việc đánh đập.
"A a a a a a!" Tiếng la hét vẫn không ngừng lại, ngày một to.
Sau mười lăm phút như đang ở trong địa ngục thì cuối cùng Trương Tinh Húc cũng về được đến nhà.
Trương Tuyết Y phanh xe lại.
Do cô đi với tốc độ khá cao nên một chút là về được đến nhà.
Trương Tinh Húc không đợi xe dừng hẳn đã trèo ngay xuống xe, chạy xuống gốc cây gần đó nôn hết thức ăn và dịch dạ dày ra ngoài, lục ngũ phụ tạng như xáo trộn hết cả lên.
Trương Tuyết Y thấy vậy cười khinh bỉ.
"Hừ, đàn ông con trai mà nhát gan như vậy, đáng đời, sau này sao lấy được vợ.
"Chị, em sống độc... thân... ọe!"
Trương Tuyết Y lắc đầu thở dài.
"Thôi được rồi, vào nói lại với ba mẹ Cherry và Dưa Hấu ngủ bên nhà đó, em cũng vào nghỉ đi, đêm nay chị còn có việc không về được đâu."
"Ơ... chị... chị đi đâu đấy..." Trương Tinh Húc chưa nói hết câu thì Trương Tuyết Y đã leo lên xe phóng đi mất.
Cậu thở dài, giờ lại phải vào nghĩ cách đối phó với ông già nhà mình.
Thật là khổ!
***
Trương Tuyết Y cứ đi mãi trên đường, bất giác đã 11 giờ đêm rồi.
Cô suy nghĩ một chút rồi dừng lại trước quán bar Đệ Nhất.
Cô xuống xe rồi gọi một cuộc điện thoại.
Đầu bên kia cỡ vài phút sau mới nhấc máy.
"Alo..." Giọng nói của một chàng trai ngái ngủ vang lên.
"Ba mươi phút nữa, tại Đệ Nhất đường số phút, không tới thì lo ăn đập đi."
Trương Tuyết Y chỉ nói một câu đó rồi cúp máy.
Đầu bên kia nghe thấy tiếng điện thoại cúp máy mà còn ngẩn ra, chưa kịp tiếp thu.
Cậu nhìn lại cái tên trên màn hình, hết cả hồn.
Là nữ ma đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.