Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!
Chương 0
Ảm Hương
08/05/2014
Thường Hy lắc đầu một cái, dùng sức vỗ vỗ gò má của mình, tự giễu nói: “Thật đem mình biến thành người khác rồi! Người ta là Thái tử gia lẽ nào để ý đến ngươi? Huống chi lấy nhân phẩm của Tiêu Vân Trác cũng không phải là mẫu người của mình!”
Thu hồi những ý niệm nhàm chán này, Thường Hy quyết tâm sau này chỉ hướng đến chức vị chủ sự mama ở hậu cung mà phấn đấu, đợi sau này nàng xuất cung có thể mượn những năm này đi theo làm tùy tùng phục vụ Tiêu Vân Trác để cho hắn ban cho nàng một cái ân điển, khiến con cháu Ngu gia có thể có một hoạn lộ thênh thang, nàng mang theo của hồi môn hậu hĩnh gả nhập vào một nhà tốt, hảo hảo sống một cuộc sống hòa hòa mỹ mỹ chẳng phải là tốt đẹp sao?
Càng nghĩ Thường Hy càng cảm thấy thoải mái, phiền muộn trong lòng vơi đi không ít, nhìn bóng đèn lồng phấp phới bay trong gió cũng cảm thấy thuận mắt. Nhìn một chút, bây giờ là giờ dậu, nàng cũng nên giao ban rồi.
Cùng Thường Hy giao ban chính là Trịnh Thuận. Lại nói Tiêu Vân Trác buổi tối có một tính tình kỳ quặc là không cho cung nữ gác đêm. Canh gác cho hắn là Ngũ Hải cùng Trịnh Thuận luân phiên thay nhau, không có một Hoàng tử nào có cái thói quen này. Thường Hy mới bắt đầu còn cảm thấy kỳ quái, sau dần cũng quen, thuận lợi giao ban rồi trở về phòng ngủ.
Trở về, Thường Hy nhìn thấy Triêu Hà cùng Vãn Thu đều đang đợi nàng, Thường Hy lập tức vào cửa, nhìn hai người nói: “Làm sao còn thức tới bây giờ?”
Vãn Thu tặc tặc cười một tiếng, nhìn Thường Hy nói: “Chúng ta tới đây giúp Ngu tỷ tỷ dọn dẹp bọc hành lý a!”
Thường Hy sửng sốt, nhìn nàng hỏi: “Dọn dẹp hành lý? Có ý tứ gì? Chẳng lẽ để cho ta xuất cung?”
“Tỷ tỷ nghĩ khá lắm, chỉ sợ Thái tử gia không vui đấy!” Triêu Hà cười hì hì, tiếp lời nói: “Thái tử gia phân phó từ hôm nay phòng ngủ của Ngu tỷ tỷ sẽ phải dời đến điện phụ phía tây Doanh Nguyệt điện, muội cùng Vãn Thu cũng phải dời đến đó để phục vụ tỷ tỷ. Hôm nay có thể vào Doanh Nguyệt điện, cả Đông cung cũng chỉ có mình tỷ tỷ, ngay cả muội cùng Vãn Thu cũng có vinh hạnh được đi theo, thật là tổ phụ trên cao phù hộ rồi. Muội đã nói đi theo tỷ tỷ là tương lại tốt đẹp cỡ nào a!”
Thường Hy quả thật trợn tròn mắt, người này lại muốn làm cái gì? Hại chính nàng rất nhiều lần, mỗi ngày lại đem nàng đẩy lên đầu sóng ngọn gió, giờ lại muốn làm cái gì đây? Đây là sợ nàng lâu chết sao? Tên khốn kiếp này có thể hay không ngừng nghỉ một chút?
Thường Hy thật là muốn nổ lên, cứ như vậy, Tiêu Vân Trác tương đương với gián tiếp mà phá hỏng kế hoạch của nàng. Mấy người Phùng Lương đễ đang còn có chút e dè, đến nay chỉ sợ cũng không thể nhịn được nữa rồi. Bọn họ mà biết được tin tức này sẽ liên kết với nhau thành một đoàn, nàng thật đúng là lâm vào tuyệt cảnh.
Thường Hy nghĩ tới đây, nói: “Phải không, ta đi tìm Thái tử gia! Ta không thể nào dời đến đó, đây không phải là tìm đường chết sao?”
Vãn Thu đưa tay ngăn lại Thường Hy, nói: “Ngu tỷ tỷ, tỷ không được đi, cái này gọi là kháng chỉ, uy nghiêm của Thái tử gia để vào đâu? Những người kia đang chờ cơ hội nắm lấy tóc tỷ, đây không phải là đem mình đặt trên họng súng sao? Đạo khẩu dụ này trừ tỷ không biết, cả Đông cung cơ hồ cũng đều biết hết cả rồi!”
Thu hồi những ý niệm nhàm chán này, Thường Hy quyết tâm sau này chỉ hướng đến chức vị chủ sự mama ở hậu cung mà phấn đấu, đợi sau này nàng xuất cung có thể mượn những năm này đi theo làm tùy tùng phục vụ Tiêu Vân Trác để cho hắn ban cho nàng một cái ân điển, khiến con cháu Ngu gia có thể có một hoạn lộ thênh thang, nàng mang theo của hồi môn hậu hĩnh gả nhập vào một nhà tốt, hảo hảo sống một cuộc sống hòa hòa mỹ mỹ chẳng phải là tốt đẹp sao?
Càng nghĩ Thường Hy càng cảm thấy thoải mái, phiền muộn trong lòng vơi đi không ít, nhìn bóng đèn lồng phấp phới bay trong gió cũng cảm thấy thuận mắt. Nhìn một chút, bây giờ là giờ dậu, nàng cũng nên giao ban rồi.
Cùng Thường Hy giao ban chính là Trịnh Thuận. Lại nói Tiêu Vân Trác buổi tối có một tính tình kỳ quặc là không cho cung nữ gác đêm. Canh gác cho hắn là Ngũ Hải cùng Trịnh Thuận luân phiên thay nhau, không có một Hoàng tử nào có cái thói quen này. Thường Hy mới bắt đầu còn cảm thấy kỳ quái, sau dần cũng quen, thuận lợi giao ban rồi trở về phòng ngủ.
Trở về, Thường Hy nhìn thấy Triêu Hà cùng Vãn Thu đều đang đợi nàng, Thường Hy lập tức vào cửa, nhìn hai người nói: “Làm sao còn thức tới bây giờ?”
Vãn Thu tặc tặc cười một tiếng, nhìn Thường Hy nói: “Chúng ta tới đây giúp Ngu tỷ tỷ dọn dẹp bọc hành lý a!”
Thường Hy sửng sốt, nhìn nàng hỏi: “Dọn dẹp hành lý? Có ý tứ gì? Chẳng lẽ để cho ta xuất cung?”
“Tỷ tỷ nghĩ khá lắm, chỉ sợ Thái tử gia không vui đấy!” Triêu Hà cười hì hì, tiếp lời nói: “Thái tử gia phân phó từ hôm nay phòng ngủ của Ngu tỷ tỷ sẽ phải dời đến điện phụ phía tây Doanh Nguyệt điện, muội cùng Vãn Thu cũng phải dời đến đó để phục vụ tỷ tỷ. Hôm nay có thể vào Doanh Nguyệt điện, cả Đông cung cũng chỉ có mình tỷ tỷ, ngay cả muội cùng Vãn Thu cũng có vinh hạnh được đi theo, thật là tổ phụ trên cao phù hộ rồi. Muội đã nói đi theo tỷ tỷ là tương lại tốt đẹp cỡ nào a!”
Thường Hy quả thật trợn tròn mắt, người này lại muốn làm cái gì? Hại chính nàng rất nhiều lần, mỗi ngày lại đem nàng đẩy lên đầu sóng ngọn gió, giờ lại muốn làm cái gì đây? Đây là sợ nàng lâu chết sao? Tên khốn kiếp này có thể hay không ngừng nghỉ một chút?
Thường Hy thật là muốn nổ lên, cứ như vậy, Tiêu Vân Trác tương đương với gián tiếp mà phá hỏng kế hoạch của nàng. Mấy người Phùng Lương đễ đang còn có chút e dè, đến nay chỉ sợ cũng không thể nhịn được nữa rồi. Bọn họ mà biết được tin tức này sẽ liên kết với nhau thành một đoàn, nàng thật đúng là lâm vào tuyệt cảnh.
Thường Hy nghĩ tới đây, nói: “Phải không, ta đi tìm Thái tử gia! Ta không thể nào dời đến đó, đây không phải là tìm đường chết sao?”
Vãn Thu đưa tay ngăn lại Thường Hy, nói: “Ngu tỷ tỷ, tỷ không được đi, cái này gọi là kháng chỉ, uy nghiêm của Thái tử gia để vào đâu? Những người kia đang chờ cơ hội nắm lấy tóc tỷ, đây không phải là đem mình đặt trên họng súng sao? Đạo khẩu dụ này trừ tỷ không biết, cả Đông cung cơ hồ cũng đều biết hết cả rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.