Chương 10: Thí nghiệm
Tạp Cổ Á
11/10/2016
Edior: Mặc Thủy Vô Lưu
Khóa lý luận buổi chiều cơ bản là dạy các tri thức quân sự. Vừa hoàn thành khóa, Hanji liền vội vã chạy tới đem ta kéo ra ngoài.
“ Cuối cùng ngươi cũng tan học! Chúng ta tiếp tục làm thí nghiệm đi~” Hanji nói.
“ Vậy…. còn cơm tối của ta………” Ta tuyệt vọng hỏi.
“ Để sau khi làm xong thí nghiệm thì chúng ta cùng đi ăn ~”
A a ……. Thật buồn chán nga.
“ Kỳ thật, ngày hôm qua ta phát hiện một chất liệu tương đối thích hợp!!!”
“ Thật vậy sao?” Nháy mắt, ta dấy lên tia hi vọng. Nếu thành công…. Ít nhất về sau sẽ không cần lại chịu sự tra tấn của Hanji!!
“ Thật a!” Hanji dẫn ta đi phòng thí nghiệm, thật cẩn thận giơ lên một cái cốc chịu nóng chứa vật thể không xác định. “ Ngươi xem đi.”
Ta ngẩn người, mơ hồ nghĩ ra thể tích khối nước trong cố: “ Thời gian phục hồi là bao nhiêu?”
“ Tầm nửa phút. Trên thực tế, vật liệu này sau khi điều phối tốt, để trong không khí 20 giây liền đọng lại. Hơn nữa, độ trong suốt rất thấp, cơ bản phù hợp yêu cầu.” Hanji hơi hưng phấn, đem vật trong cốc điều chế đổ ra rồi dùng sức đem dao găm đâm lên. Mấy dao đâm xuống mà vật kia ngay cả một vết rách đều không có. “ Nếu dùng loại giao thể này bán từ đạn pháo ra ngoài, vậy, trong vòng hai phút thì giao thể trên đầu titan có thể đọng lại, vậy thì quá dễ dàng đối phó với titan rồi.”
“ Thật lợi hại a….” Ta vừa nhìn khối giao thể vừa nghĩ thầm: “ Vậy….. đây đến cùng là cái gì?”
“ Đây là nhựa cây của một cây to trong rừng khổng lồ.” Hanji cười gãi gãi đầu: “ Lúc trước cũng không nghĩ đến đâu nhưng ngày hôm qua, tâm huyết trào dâng nên mới, .. dùng nó để thử cùng ít thảo dược, kết quả thành công.”
“ Tốt quá thôi…..” Ta nhịn không được cũng vui vẻ: “ Có vẻ rừng khổng lồ còn rất nhiều a.”
“ Đúng vậy….” Khuôn mặt tươi cười của Hanji cứng lại. “ Bên ngoài thành có rất nhiều.”
Không phải chứ? “ Ý của ngươi là trong thành không có à?”
“ Việc này….” Hanji cười khan vài tiếng, thành thật trả lời: “ Không có.”
“…..”
” Hơn nữa giao thể này còn có khuyết điểm, chính là ngày mưa không thể sử dụng.” Hanji cầm lấy một cái cốc chịu nóng đầy nước, đem nước đổ hết lên vật kia, chỉ thấy khối giao thể ngấm nước đã bốc lên bọt khí, phát ra tiếng “ Lèo xèo” mà tan biến.
Tâm ta cũng tan biến giống nó. Mệt mỏi quá, không muốn nghĩ.
Ta yếu ớt hỏi: “ Nếu…. nếu đầu titan bị bao trong đó mà tên titan lại chảy nước mũi hay nước mắt thì….”
“ A….?” Hanji hơi ngây người, thật lâu sau mới phản ứng lại, lau mồ hôi: “ Điều này…….. Lượng nước hẳn là không đủ… cho nên hẳn vẫn có thể sử dụng.”
“ Nga.” Sâu trong trái tim ta trào lên một cảm giác ưu thương.
“ Tóm lại —” Hanji sôi nổi nói: “ Không thử một lần thì làm sao mà biết được. Chúng ta trước làm ra một loạt đạn pháo để thử là sẽ biết thôi.”
Ta tất nhiên biết thực hành là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm này nọ! Trọng yếu là muốn có nguyên liệu phải ra ngoài thành đến rừng khổng lồ. Trong vòng hai tháng không viễn chinh ngoài thành, Hanji có thể chờ hai tháng sao??
Không ngoài dự đoán, câu tiếp theo của Hanji chính là: “ Chúng ta có muốn thử phái ra một đội điều tra đi viễn chinh ngoài thành thử chút? Đi rừng khổng lồ lấy nguyên liệu trở về a.”
“ Không nên nha….” Ngay từ đầu việc ta đưa ra nghiên cứu chế tạo bom giao thể là một ý tưởng điên rồ , vì sao mà Hanji cũng điên khùng giống ta vậy a! Thế giới này rốt cuộc còn nghĩa lý gì a! “ Sau cùng, ngay từ đầu thì ta cũng chỉ nêu ý tưởng thôi…… Nếu vì vậy mà lại khiến cho các binh lính hy sinh …..”
“ Ta lại cảm thấy nhất định có thể làm.” Hanji gãi đầu nhìn ta: “ Huống chi, chuyện này ta cũng không quản được, phải viết báo cáo trình lên phân đội trưởng cùng Levi để bọn họ quyết định.”
Không thể nào a…. Lại còn muốn làm rộn lên đến cấp cao!!!
Hanji cả đêm liền viết báo cáo đưa lên. Buổi sáng ngày thứ hai, Hanji cố ý xin nghỉ huấn luyện giúp ta, lôi kéo ta đi đến phòng thí nghiệm.
Vừa vào phòng thí nghiệm, trái tim ta liền đập thình thịch. Đội trưởng, Levi, Mike, cùng với mấy vị có chức tương đối cao đều đã ở trong phòng thí nghiệm chờ chúng ta .
Hanji đi đến cũng không có sao mà ta đi sau nàng, mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn ta! Lúc này ta có thể giả bộ bất tỉnh sao? Có thể chứ?
Xem nhẹ ánh mắt kì dị ấy, Hanji nói với mọi người:“Nha, kỳ thật ý tưởng đạn pháo này là của Petra.”
Ta xúc động đến nỗi không muốn sống. Thật vất vả trải qua cuộc viễn chinh ngoài thành, lại ở đây đánh mất đi ý chí chiến đấu vì sự sống……..
“Ngươi là…… Người còn sống duy nhất của cánh phải kia?” Đội trưởng tựa hồ nhớ lại cái gì.
“Đúng vậy……” Đội trưởng trí nhớ thật tốt! Ngay cả một người vô danh tiểu tốt như ta đều nhớ được!
“Ha ha ~” Hanji lại gãi gãi đầu,“Nguyên lai đội trưởng và ngươi nhận thức Petra a ~ ha ha ~ vậy? Nếu không có chuyện gì chúng ta liền bắt đầu?”
Đội trưởng gật gật đầu ý bảo Hanji tiếp tục.
Hanji lấy nhựa cây ra, theo tỉ lệ trộn chút dược cùng bình hóa học, sau đó đem hỗn hợp được đến giao thể đặt trong không khí. Ta thấy có người xem đồng hồ bấm giây.
Bốn phía yên lặng. Trong lòng ta mặc niệm:“Nhất định phải thành công…… Nhất định phải thành công…… Bởi vì không thành công thì thành người……”
“A a, thực xin lỗi……” Ta lui về phía sau một bước, dẫm đến chân của người phía sau. Ta một bên xin lỗi, một bên quay đầu nhìn liếc mắt một cái —
Tại sao lại là Levi!!
Levi yên lặng nhìn giày của hắn, liếc mắt một cái……
Khóa lý luận buổi chiều cơ bản là dạy các tri thức quân sự. Vừa hoàn thành khóa, Hanji liền vội vã chạy tới đem ta kéo ra ngoài.
“ Cuối cùng ngươi cũng tan học! Chúng ta tiếp tục làm thí nghiệm đi~” Hanji nói.
“ Vậy…. còn cơm tối của ta………” Ta tuyệt vọng hỏi.
“ Để sau khi làm xong thí nghiệm thì chúng ta cùng đi ăn ~”
A a ……. Thật buồn chán nga.
“ Kỳ thật, ngày hôm qua ta phát hiện một chất liệu tương đối thích hợp!!!”
“ Thật vậy sao?” Nháy mắt, ta dấy lên tia hi vọng. Nếu thành công…. Ít nhất về sau sẽ không cần lại chịu sự tra tấn của Hanji!!
“ Thật a!” Hanji dẫn ta đi phòng thí nghiệm, thật cẩn thận giơ lên một cái cốc chịu nóng chứa vật thể không xác định. “ Ngươi xem đi.”
Ta ngẩn người, mơ hồ nghĩ ra thể tích khối nước trong cố: “ Thời gian phục hồi là bao nhiêu?”
“ Tầm nửa phút. Trên thực tế, vật liệu này sau khi điều phối tốt, để trong không khí 20 giây liền đọng lại. Hơn nữa, độ trong suốt rất thấp, cơ bản phù hợp yêu cầu.” Hanji hơi hưng phấn, đem vật trong cốc điều chế đổ ra rồi dùng sức đem dao găm đâm lên. Mấy dao đâm xuống mà vật kia ngay cả một vết rách đều không có. “ Nếu dùng loại giao thể này bán từ đạn pháo ra ngoài, vậy, trong vòng hai phút thì giao thể trên đầu titan có thể đọng lại, vậy thì quá dễ dàng đối phó với titan rồi.”
“ Thật lợi hại a….” Ta vừa nhìn khối giao thể vừa nghĩ thầm: “ Vậy….. đây đến cùng là cái gì?”
“ Đây là nhựa cây của một cây to trong rừng khổng lồ.” Hanji cười gãi gãi đầu: “ Lúc trước cũng không nghĩ đến đâu nhưng ngày hôm qua, tâm huyết trào dâng nên mới, .. dùng nó để thử cùng ít thảo dược, kết quả thành công.”
“ Tốt quá thôi…..” Ta nhịn không được cũng vui vẻ: “ Có vẻ rừng khổng lồ còn rất nhiều a.”
“ Đúng vậy….” Khuôn mặt tươi cười của Hanji cứng lại. “ Bên ngoài thành có rất nhiều.”
Không phải chứ? “ Ý của ngươi là trong thành không có à?”
“ Việc này….” Hanji cười khan vài tiếng, thành thật trả lời: “ Không có.”
“…..”
” Hơn nữa giao thể này còn có khuyết điểm, chính là ngày mưa không thể sử dụng.” Hanji cầm lấy một cái cốc chịu nóng đầy nước, đem nước đổ hết lên vật kia, chỉ thấy khối giao thể ngấm nước đã bốc lên bọt khí, phát ra tiếng “ Lèo xèo” mà tan biến.
Tâm ta cũng tan biến giống nó. Mệt mỏi quá, không muốn nghĩ.
Ta yếu ớt hỏi: “ Nếu…. nếu đầu titan bị bao trong đó mà tên titan lại chảy nước mũi hay nước mắt thì….”
“ A….?” Hanji hơi ngây người, thật lâu sau mới phản ứng lại, lau mồ hôi: “ Điều này…….. Lượng nước hẳn là không đủ… cho nên hẳn vẫn có thể sử dụng.”
“ Nga.” Sâu trong trái tim ta trào lên một cảm giác ưu thương.
“ Tóm lại —” Hanji sôi nổi nói: “ Không thử một lần thì làm sao mà biết được. Chúng ta trước làm ra một loạt đạn pháo để thử là sẽ biết thôi.”
Ta tất nhiên biết thực hành là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm này nọ! Trọng yếu là muốn có nguyên liệu phải ra ngoài thành đến rừng khổng lồ. Trong vòng hai tháng không viễn chinh ngoài thành, Hanji có thể chờ hai tháng sao??
Không ngoài dự đoán, câu tiếp theo của Hanji chính là: “ Chúng ta có muốn thử phái ra một đội điều tra đi viễn chinh ngoài thành thử chút? Đi rừng khổng lồ lấy nguyên liệu trở về a.”
“ Không nên nha….” Ngay từ đầu việc ta đưa ra nghiên cứu chế tạo bom giao thể là một ý tưởng điên rồ , vì sao mà Hanji cũng điên khùng giống ta vậy a! Thế giới này rốt cuộc còn nghĩa lý gì a! “ Sau cùng, ngay từ đầu thì ta cũng chỉ nêu ý tưởng thôi…… Nếu vì vậy mà lại khiến cho các binh lính hy sinh …..”
“ Ta lại cảm thấy nhất định có thể làm.” Hanji gãi đầu nhìn ta: “ Huống chi, chuyện này ta cũng không quản được, phải viết báo cáo trình lên phân đội trưởng cùng Levi để bọn họ quyết định.”
Không thể nào a…. Lại còn muốn làm rộn lên đến cấp cao!!!
Hanji cả đêm liền viết báo cáo đưa lên. Buổi sáng ngày thứ hai, Hanji cố ý xin nghỉ huấn luyện giúp ta, lôi kéo ta đi đến phòng thí nghiệm.
Vừa vào phòng thí nghiệm, trái tim ta liền đập thình thịch. Đội trưởng, Levi, Mike, cùng với mấy vị có chức tương đối cao đều đã ở trong phòng thí nghiệm chờ chúng ta .
Hanji đi đến cũng không có sao mà ta đi sau nàng, mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn ta! Lúc này ta có thể giả bộ bất tỉnh sao? Có thể chứ?
Xem nhẹ ánh mắt kì dị ấy, Hanji nói với mọi người:“Nha, kỳ thật ý tưởng đạn pháo này là của Petra.”
Ta xúc động đến nỗi không muốn sống. Thật vất vả trải qua cuộc viễn chinh ngoài thành, lại ở đây đánh mất đi ý chí chiến đấu vì sự sống……..
“Ngươi là…… Người còn sống duy nhất của cánh phải kia?” Đội trưởng tựa hồ nhớ lại cái gì.
“Đúng vậy……” Đội trưởng trí nhớ thật tốt! Ngay cả một người vô danh tiểu tốt như ta đều nhớ được!
“Ha ha ~” Hanji lại gãi gãi đầu,“Nguyên lai đội trưởng và ngươi nhận thức Petra a ~ ha ha ~ vậy? Nếu không có chuyện gì chúng ta liền bắt đầu?”
Đội trưởng gật gật đầu ý bảo Hanji tiếp tục.
Hanji lấy nhựa cây ra, theo tỉ lệ trộn chút dược cùng bình hóa học, sau đó đem hỗn hợp được đến giao thể đặt trong không khí. Ta thấy có người xem đồng hồ bấm giây.
Bốn phía yên lặng. Trong lòng ta mặc niệm:“Nhất định phải thành công…… Nhất định phải thành công…… Bởi vì không thành công thì thành người……”
“A a, thực xin lỗi……” Ta lui về phía sau một bước, dẫm đến chân của người phía sau. Ta một bên xin lỗi, một bên quay đầu nhìn liếc mắt một cái —
Tại sao lại là Levi!!
Levi yên lặng nhìn giày của hắn, liếc mắt một cái……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.