Chương 180: Bảo bối, đi lấy đồ tốt
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
- Thập Tam gia, các đại chủng tộc thú nhân chúng ta đều không ăn gạo trắng.
Babylon tự hào nói, hắn nhìn thoáng qua đội ngũ dưới đất, nụ cười càng thêm tự hào.
Nhiệm vụ của Babylon cùng Đỗ Trần là ở chỗ này tiếp ứng cho bọn người Susanna, cũng là bảo vệ đường lui cho nàng, một khi tình huống có biến, còn phải đảm nhiệm việc giết địch và cản đường phía sau, bởi vậy Babylon phá lệ cẩn thận, hắn lần này dẫn theo ba trăm dũng sĩ tinh nhuệ nhất, toàn bộ do đấu sĩ cùng đấu thần hợp thành, trong đó có một trăm người trên mặt đất, tại các cửa địa đạo an bày thánh khí pháo nhỏ, chuẩn bị bắn phá hủy địa đạo, mà hai trăm người khác, đều đi bên người.
Babylon liếc mắt nhìn Đỗ Trần:
- Thập Tam gia, chờ khi người Orc hiệp trợ chúng ta an bày thánh khí xong, bọn họ không còn chỗ hữu dụng nữa - đáng chết, nếu không phải thời gian gấp gáp, nếu không phải người Orc rất có ưu thế trong việc an bày thánh khí pháo trên mặt đất, ngài sớm có thể giết chết bọn chúng rồi.
Nói chuyện một lúc, ngay từ động khẩu tiếp dẫn xuống đất không ngừng có thú nhân trở về:
- Babylon tướng quân, thánh khí pháo ở địa đạo thứ tư đã an bài xong.
- Thứ năm xong.
- Thứ sáu xong.
Không bao lâu, hai trăm bảy mươi ba người Orc được thú tộc võ sĩ hộ tống, hoặc giám thị trở lại, bọn họ đều hưng phấn, vui mừng không nói thành lời, bởi vì an bày xong mấy thứ cổ quái này - A, mọi người nói, đó là thánh khí, cam đoan địa đạo dưới đất sẽ không bị gì - chúng ta có thể nhận khoản tiền cuối cùng, về nhà hiếu thuận với cha mẹ, cưới tân tương xinh đẹp rồi.
Đỗ Trần nhìn hình dáng vui sướng của bọn họ, trong lòng thở dài, nếu không có mình, tiếp đó, hai trăm bảy mươi ba người Orc này sẽ uống phải kịch độc mừng công, hoặc là, trực tiếp bị mấy trăm thú nhân dũng sĩ tinh nhuệ giết chết tại chỗ… dù sao bọn họ là người Orc không có kỹ năng chiến đấu, trong loại hoàn cảnh này, Babylon tuyệt đối có thể nghĩ ra nhiều loại biện pháp giết sạch bọn họ.
Sau khi người Orc đều đã tụ tập đủ, thủ hạ của Babylon cười rộ lên, trong đó mấy tiểu đội bí mật ngăn chặn tất cả các động khẩu dưới đất...
Babylon cúi đầu nhìn thoáng qua Đỗ Trần gầy nhỏ chỉ bằng nửa hắn, cười âm lãnh:
- Thập Tam gia, dựa theo kế hoạch của chúng ta, đên lượt ngươi.
- Tốt! Johnson! Gọi tộc nhân của ngươi lại, sau đó đi theo đấu thần tùy tùng của ta tới địa đạo thứ ba, hắn sẽ chi cho các ngươi khoản tiền công cuối cùng! Căn cứ biểu hiện của các ngươi. Chúng ta quyết định tăng thêm cho các ngươi một khoản kim thưởng.
Đỗ Trần nhìn đầu lĩnh người Orc, cũng là Johson - nguời duy nhất biết chân tướng sự việc một ánh mắt, lại cười với Babylon:
- Tướng quân, phái nguời đi với ta một chút a.
“Ngươi không ở chỗ này “Phát kim thưởng” sao? Babylon ngạc nhiên nói.
Đỗ Trần nhỏ giọng nói:
- Chẳng lẽ ngươi không nhận ra nếu lưu lại hai trăm cỗ thi thể chỗ này, sẽ ảnh hưởng tới đường lui của công chúa bọn họ sao?
Nói xong, Đỗ Trần ngoắc tay dẫn người Orc tiến vào địa đạo thứ ba, Babylon ở động khẩu trung tâm chờ chốc lát, chỉ thấy kim quang chợt lóe. Đỗ Trần cùng Dịch Cốt cười dài đi tới.
- Nhanh như vậy sao?
Babylon kinh ngạc.
- Nhanh như thế thôi, a a, đây là độc môn bí kỹ của tùy tùng dấu thần - thi cốt vô tồn.
Đỗ Trần vuốt cái mũi rồi cùng hắn tiến vào địa đạo, lại lớn tiếng nói với thú nhân dũng sĩ giám thị hắn:
- Không sao, muốn nói gì cứ nói.
Nhân viên kiểm tra sửng sốt một chút, bất quá xuát từ tính tính thẳng thắn của thú nhân. hắn lớn tiếng nói:
- Hai trăm bảy mươi tên Orc quả thật đều đã thi cốt vô tồn. Ta đã từng thấy, tùy tùng đấu thần Brook của Thập Tam gia phóng ra một cỗ kim quang kì dị, người Orc toàn bộ biến mất! Hơn nữa ta đã kiểm tra tất cả vách tường, ta có thể xác dịnh không có một người Orc nào đào động chạy thoát. Thật là thần kỹ khủng khiếp.
Babylon sửng sốt hồi lâu, đột nhiên chắp tay với Brook:
- Bội phục.
Dịch Cốt có chút khuất tất, nếu để cho hắn trong nháy mắt giết chết hơn hai trăm người Orc không phản kháng, hắn làm được rất dễ dàng, nhưng sự thật, hắn bất quá dùng một chút thủ pháp che dấu cho Đỗ Trần phóng ra Liên Hoa pháp bảo, cho tất cả người Orc nhập vào Liên Hoa! Như vậy, hai chữ “Bội phục” của Babylon hắn nghe thấy có chút chói tai.
Bất quá Babylon đã nhận định Dịch Cốt có thể khiến người Orc thi cốt vô tồn, bởi vì đấu thần thể giới không có không gian bảo bối nào có thể trong nháy mắt thu hạ mấy trăm người, hắn không có gặp qua, càng không nghĩ tới Đỗ Trần có Liên Hoa pháp bảo.
Đỗ Trần ngồi bên Babylon, một mặt nhàn nhã, một mặt đợi tình hình mà hắn đoán trước xuất hiện.
- Babylon tướng quân, công chúa xưng ngài là thúc thúc, vậy ngài cũng là vương tộc Mc Allen sao?
- Không, lão vương gia đối đãi với ta như thủ túc, công chúa điện hạ theo di mệnh của lão vương gia, gọi ta là thúc thúc.
- A, Susanna công chúa là nữ nhi của vương gia, sao có thể xưng là công chúa?
- Thập Tam gia, cái này không phải việc ngươi nên hỏi.
Babylon có vài phần tức giận.
Đỗ Trần cười cười:
- Được rồi, Susanna công chúa diện thủ vô số, không biết ngài có phải cũng là ... của chất nữ ngài.... hắc hắc.
Babylon nháy mắt phẫn nộ:
- Thập Tam gia! Lời thề đấu thần của ta là thủ hộ cho công chúa bình an, ngươi không nên nói lung tung.
Đỗ Trần mập mờ lắc đầu:
- Ta có thể không tin.
- Ngươi.
Babylon vừa quát lớn ra khỏi miệng, đã thấy Đỗ Trần khoát tay, chỉ vào một cái động khẩu “Thần sắc đột biến”:
- Kerry trở lại rồi, chẳng lẽ công chúa gặp nguy hiểm? Không phải a, chẳng lẽ có biến cố?
- Babylon tướng quân, nhanh đi trợ giúp công chúa, chúng ta trong mộ huyệt gặp địch nhân, trong đó có rất nhiều vong linh cường đại.
Kerry thần sắc lo lắng hô to.
Babylon thần sắc biến đổi:
- Toàn bộ tập hợp, chúng ta lập tức đi cứu trợ công chúa. Thập Tam gia, ngài có thể...
Đỗ Trần cười cười:
- Babylon tướng quân, ngài yên tâm, ta sẽ trấn thủ nơi này, đường lui về sau, ta dùng tính mạng ta cam đoan, đường lui cuối cùng sẽ nhất định thông suốt không có trở ngại. Dựa theo ước định ta không đi vào là được.
Babylon sắc mặt phát lạnh, nếu không phải Dịch Cốt dùng ánh mắt âm lãnh liếc hắn, hắn có thể đã phát động, nhưng vì sự “Cường đại” của Dịch Cốt làm hắn cũng bị rung động. Đỗ Trần bọn họ chỉ là quan hệ hợp tác, quả thật không có lý do đi mạo hiểm, Babylon miệng mấp máy, rốt cục nói:
- Thập Tam gia, nơi này giao cho ngươi, mặt khác nhân thủ các nơi chuẩn bị dẫn bạo thánh khí cũng toàn bộ giao cho ngươi.
Nói xong, hắn vội vã mang người tiến vào địa đạo.
Đỗ Trần chờ hắn đi khỏi, ánh mắt biến thành lạnh lẽo, hai tay dương ra, hai Liên Hoa phân biệt phóng ra, người Orc cùng các lão tổ mẫu xuất hiện.
- Quá thần kỳ.
Johnson há hốc mồm, nhưng hắn chỉ khiếp sợ chốc lát, lập tức quỳ gối trước mặt Đỗ Trần:
- Ân nhân, chúng ta phải làm gì, xin ngài phân phó.
Hắn lại xoay người nói với đồng bào:
- Bây giờ cái gì đều không nên hỏi, tiếp tục nghe vị thủ lĩnh này nói.
Đỗ Trần gật đầu:
- Lucy tiểu thư, Lily tiểu thư, các người năm người một tổ, lập tức cùng người Orc phân ra phụ trách thu thập tất cả thánh khí pháo, vị trí bọn họ đều rõ! Sau đó...
Đỗ Trần thở dài:
- Ta sẽ làm cho bọn đồ phu phải chịu trừng phạt.
Đợi khi người Orc cùng các lão tổ mẫu tụ tập bên người Đỗ Trần, tất cả người Orc đều biết chân tướng sự tình, bọn họ hoặc quỳ xuống đất, hoặc đấm ngực, nghẹn ngào khóc lớn không thôi.
- Johnson, bây giờ không phải lúc khóc.
Đỗ Trần quát.
- Ân nhân, ta hiểu, chúng ta tiếp theo nên làm thế nào?
- Đông!
Johnson dập đầu, rơi lệ:
- Ân nhân, ta là thú nhân, sẽ không nói cái gì xinh đẹp hoa mỹ, nhưng chúng ta hai trăm bảy mươi ba nhân mạng, còn có tính mạng cha ta đều do ngài cấp cho, sau này ân nhân ngài có gì phân phó, chúng ta bộ lạc Orc ở Coulumb dù lên núi đao, vào vạc dầu, tuyệt không nhíu mày.
- Tốt lắm, Susanna bọn chúng còn chưa có chết, các ngươi lợi dụng năng lực đào đất của mình, ra phía đông nam bốn mươi dặm, sau đó tới mục trường Damir ở sau đạo hải thiên quan chờ ta, ta mang bọn đồ phu này tới cho các ngươi... bất luận sống chết.
Đỗ Trần gật đầu với hai vị lão tổ mẫu:
- Chờ chút, thánh khí bên trong có thể có rất nhiều, đành ủy khuất mấy vị tiểu thư.
Các lão tổ mẫu cùng Đỗ Trần ở chung rất quen thuộc, tự nhiên sẽ không oán thán cái gì, bất quá lúc các nàng tiến vào Liên Hoa, Lucy nhíu mày nói:
- Ngươi thật sự muốn đi... lấy di vật của thượng tướng Auerbach sao? “Tất cả” di vật?
- Tỷ tỷ, nhanh lên chút nào, Francis làm nguời thế nào còn không rõ sao? Hắn cũng vì tận hiếu, tìm kiếm tin tức của mẫu thân! Hơn nữa tính tình của Auerbach hỗn đản kia chúng ta đều rõ, cho dù hắn còn sống, nói không chừng cũng có thể đối với Francis làm chút ác kịch.
Đỗ Trần không ngừng “Cố gắng”, lão tổ mẫu dần dần bắt đầu “Mềm lòng”.
Một đóa Liên Hoa đem toàn bộ lão tổ mẫu ẩn tàng đi, Đỗ Trần bước vào trong đóa Liên Hoa khác, tiểu Bối Bối đang chơi đùa với Harry, Đỗ Trần ôm lấy nữ nhi cười nói:
- Bảo bối, cùng đi với ba ba! Đi lấy đồ tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.