Liên Hoa Bảo Giám

Chương 464: Bạo Lực Nữ Tới

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Đỗ Trần nghe vậy ha ha cười to, ngay cả Tuyết Cơ ở một bên lặng yên nghe cũng đánh mắt lưu chút thể diện cho người ta với Đỗ Trần, nhịn không được che miệng cười.

Glagins uể oải nhìn vợ chồng hai người.

Đỗ Trần vỗ vỗ vai hắn:

- Nói vậy, ngươi bây giờ chẳng phải là chỉ có hai con đường - một là theo Francesca kết hôn rồi bồi dưỡng cảm tình, hai là bồi dưỡng cảm tình trước rồi kết hôn sao?

Glagins vô lực gật đầu.

Tuyết Cơ buồn cười nói:

- Francesca kia ta thấy qua một lần, là một mỹ nhân hiếm thấy, tiên sinh Glagins, ngài, ngài vì sao ghét nàng?

Glagins không quen Tuyết Cơ, cũng không tiện vì quen Đỗ Trần mà phóng tung, nghiêm mặt nói:

- Nói với hai người các ngươi một chuyện nhỏ ngày xưa nha... 13 năm trước đây, Francesca bảy tuổi, lão thái thái gia tộc St. Darke chuẩn bị cấp cho nàng một đầu dị thú, nhưng Francesca dù sao cũng là một đứa nhỏ, chẳng những thất bại câu thông với dị thú nọ, ngược lại bị dị thú cắn bị thương tay! Nhưng Francesca bảy tuổi không khóc không nháo, ngược lại gọi người nhốt nàng cùng dị thú nào một tù phòng, dùng dị thú nọ tu luyện, hai mươi ngày sau, dị thú bị nàng đánh cho thân thể tàn thương, thành thật nhận chủ.

Tuyết Cơ “A” một tiếng:

- Francesca quả nhiên là người háo thắng.

Glagins tràn đẩy đồng cảm gật đầu, lại nói:

Chuyện xưa thứ hai là, Francesca lúc chín tuổi, gia tộc bọn họ có chiêu mộ một học gia, trong bữa tiệc hoan nghênh, địa lý học gia kia thuận miệng hỏi Francesca mấy vấn đề thiên văn địa lý, Francesa không đáp - đi theo trước vị khách khanh bán trí thức kia, cho mọi người thấy năng lực của mình, các ngươi nói, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?

Glagins đột nhiên cao giọng nói:

- Nhưng một tháng sau, Francesca phóng hỏa đôt thư phòng của vị khách khanh nọ cùng tất cả tư liệu trân quý! Lão thái thái gia tộc St. Darke tức giận, kết quả người làm ra chuyện này Francesca... Francesca chỉ đầu mình nói, Nãi nãi, tất cả tư liệu địa lý về tam đại lục được tộc ghi lại, đều trong đầu này! nói xong, nàng ngay lập tức hỏi vị địa lý học gia mười ván đề, người nọ bị hỏi cứng họng không trả lời được, xấu hổ từ chức.

Tuyết Cơ không thể tưởng tượng được kinh ngạc nói:

- Francesca cũng quá.. quá giỏi.

Glagins lại hỏi:

- Đệ muội, ngươi nói một nữ nhân sau khi lập gia đình sẽ thế nào?

Tuyết Cơ liếc mắt nhìn Đỗ Trần, cúi đầu nói:

- Đương nhiên là giúp chồng dạy con, hiệp trợ trượng phu quản lý nội vụ gia đình.

Glagins cuống quít gật đầu:

- Chính là vậy, chính là vậy, nhưng ngươi có thể tưởng tượng Francesca sau khi qua cửa sẽ có bộ dáng gì không? Nàng sẽ chỉ vào mũi ngươi...

Học ngữ khí cao ngạo của Francesca, Glagins nói:

- Ngươi xem ngươi kìa, người khác đều quản lý gia nghiệp, lập hạ công trạng được phong công tích vĩ, ngươi thì sao? Cả ngày đều lông nhông, còn có mỹ danh tiêu diêu tự tại... ta càng tỏ ra bất mãn. Ba! Francesca tát một cái lên mặt ta, đánh cho ta miệng phun máu, thực vật hệ, kim chúc hệ, băng tuyết hệ... trong nhà các sắc đấu khí cùng máu tươi bay múa! Lão thiên ạh, loại cuộc sống này ngươi muốn sao?

Đỗ Trần cười đau cả bụng, bất quá cẩn thận nghĩ lại, với tính tình của Francesca, Glagins nói cũng không chút nào khoa trương, Francesca quyết sẽ không dung trượng phu nàng ung dung tự tại.

Đỗ Trần cười, vỗ vai Glagins:

- Huynh đệ, ta hiểu ngươi. Nói chính sự đi, lão gia tử của ngươi hạ thông điệp cuối cùng với ngươi, ngươi định làm sao bây giờ?

Glagins thu hồi vẻ mặt uể oải, hờ hững:

- Rất đơn giản, hai điều này ta đều không thích. Ta tự tạo ra con đường thứ ba - hợp tác với ngươi.



Đỗ Trần vuốt mũi:

- Ngươi nói đại bí mật Vẫn Thần ngũ gia phái người đầu nhập ta, là vì hợp tác? A, sau đó thì sao?

- Sau đó, ta tại nơi của ngươi lấy một danh hào, xem như ứng phó thông điệp cuối cùng của lão gia tử, bất quá ngươi cho ta một nhiệm vụ hạng nhất, tên thì ngươi tự nghĩ, quan trọng là phái ta đi tiếp tục tiêu diêu tự tại.

Đỗ Trần nở nụ cười:

- Ngươi trực tiếp nói để ta làm con bài, giúp ngươi thoát qua lão gia tử của ngươi, mà ngươi danh chính ngôn thuận tiếp tục rời nhà xuất tẩu, tránh né Francesca phải không?

Glagins cười ưu nhã:

- Cũng có thể nói như vậy.

Đỗ Trần tính toán thầm trong lòng, hôm nay tinh anh trong Vẫn Thần ngũ gia hậu đại dựa vào mình, loại chuyện tốt lớn lao này không thể cự tuyệt, nhưng Glagins cùng Francesca hết lần này tới lần khác lại xung khắc, mình phải lựa chọn - thu hạ Francesca, Glagins chạy trốn! Hoặc là cự tuyệt Francesca tiến vào thành Duerkesi, thu lãm Glagins.

Lựa chọn ai thì tốt đây? Đỗ Trần suy nghĩ nhu cầu thành Duerkesi, trong lòng quyết định hợp tác với Glagins, giúp hắn rời nhà, mà mình thu hạ Francesca.

Francesca dù bạo lực, chưa chịu phục, nhưng nàng đại biểu tầng lớp thống trị Vẫn Thần ngũ gia, mình cự tuyệt nàng, chính là cự tuyệt Vẫn Thần ngũ gia, như vậy không tốt.

Nghĩ vậy, Đỗ Trần cười nói:

- Ta có thể giúp ngươi, bất quá ta được cái gì?

Glagins nói:

- Ta có thể giúp ngươi thuận lợi thu phục Francesca cùng những kẻ trẻ tuổi khác đầu phục ngươi.

Đỗ Trần lại nhíu mày.

- Ngươi nghĩ sao? Đúng vậy, Francesca tâm cao khí ngạo, mặt khác mấy người đều là tinh anh nhân vật trong Vẫn Thần ngũ gia của chúng ta! Lão gia tử ra lệnh đầu phục ngươi, nhưng lại không giải thích gì... ngươi nói, bọn họ có thể phục sao?

Đỗ Trần cười khổ một tiếng.

Glagins nói:

- Cho nên dưới sự dẫn dắt của Francesca, bọn họ đối với tông lệnh này âm phụng dương vi! (mặt ngoài phụng mệnh, trong thì chống lại). Dựa theo kế hoạch ban đầu, bọn họ hẳn là lần này tại chiêu sinh hội sẽ dịch dung hóa trang tiến vào thành Duerkesi, nhưng Francesca không phục, sẽ bằng quan hệ của mình, tại chiêu sinh hội xếp đặt chỉnh ngươi đau khổ, sau đó bọn họ lấy cớ nói, Francis là kẻ vô dụng, chúng ta dựa vào cái gì truy tùy phế vật như vậy? Lão nhân, thu hồi lệnh đi.

Đỗ Trần chà chà chân:

- Nói vậy, chiêu sinh hội có mười quái nhân muốn hãm hại ta, là Francesca mời tới!

Glagins ngạc nhiên nói:

- Sao? Francesca xuống tay rồi sao?

- Nào chỉ xuống tay, quả thật là hạ tử chiêu.

Đỗ Trần nói lại tình hình nơi chiêu sinh hội, Glagins tự nhiên có thể hiểu được huyền cơ, cười quái dị nói:

- Xem ra chúng ta có chung mục đích hợp tác.

- Ngươi có biện pháp đối phó Francesca sao?

- Đương nhiên! Ta vì trốn tránh hôn sự với Francesca, nên nghiên cứu kỹ càng về “mẫu bạo long nọ”. Bằng không, ta sao biết nhiều chuyện của nàng như vậy!

Glagins cười nói:

- Đối phó với Francesca, ngươi không thể cùng nàng đối chọi, ngươi như vậy thu thập nàng một lần, sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba,... không được yên chuyện.



Nhớ tới năm đó Francesca quấn lấy mình quyết đấu, Đỗ Trần tràn đầy đồng cảm gật đầu.

- Muốn cho Francesca phục tùng giúp ngươi làm việc, chỉ cần một câu nói...

Glagins ghé tai Đỗ Trần nói nhỏ:

- Quật lư, yếu thuận mao mạc, phổi hảo liêu.

Đỗ Trần trước mắt sáng ngời:

- Nhất là mẫu quân lư này, ta muốn nàng chủ động lên kiệu, không thể bức nàng lên kiệu.

- Anh hùng sở kiến lược đồng.

- Giống nhau mà thôi.

Hai người cười nhẹ hắc hắc đứng lên.

Chỉ có Tuyết Cơ bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nói, Francesca dù sao cũng là một cô nương tốt, mặc dù háo thắng một chút, nhưng, nhưng cũng không có thể gọi người ta là quật lư.

Lúc hừng đông, Glagins rời đi, tiếp tục đào hôn, mà Đỗ Trần cùng Tuyết Cơ trở về Đấu Thần đảo. Lúc này tổn thất băng độc đã được thống kê - tử vong trực tiếp 213 người, bị đóng băng 17.690 người.

Đáng nhắc tới là, lúc ấy tân quán sụp đổ, Chesini dụng đấu khí che cho hai đứa con một không gian an toàn, nhưng bản thân lại hút vào lượng ít khí độc.

Mà bởi vì băng độc chuyên nhằm vào đặc tính tính mạng, trình độ thương tổn của nó cũng dựa theo tuổi mà tính, nói trắng ra là, hút một hơi băng độc vào thì sống ít đi mấy năm! Mà Chesini hít vào một lượng tầm 3 tới 5 năm, với tuổi của hắn cùng bản thân xem xét, chuyện sống ít năm ba năm là chuyện quá xa vời, hắn chủ động yêu cầu giải phóng, liều mạng sống bớt năm, ba năm cũng không làm tên ngốc xui xẻo ở trong khối băng.

Cứ như vậy, cao thủ tinh thần lực ở Đấu Thần đảo bắt đầu đại phạm vi câu thông bình dân trong khối băng, nguyện ý sống ít đi vài năm, thoát ra tại chỗ, không muốn, còn có người hít vào nhiều, phải đợi Ziege tìm phương án cứu trị rồi mới có thể cứu.

Cuối cùng, bình dân chờ đợi cứu viện tổng cộng là một 15.800 người.

Đỗ Trần thầm ghi nhớ số này trong lòng, chỉ chờ chuyện chiêu sinh chấm dứt, lập tức tìm Adams đi tới Kinh Ức Cốc, nhị đuơng gia Thomas cái thá gì? Lão tử đập chết ngươi.

Lúc này Đỗ Trần muốn cấp báo tình huống cho Ziege, nhưng lại nhận tin, lão gia tử vội vàng rời đi chỉ để lại một câu:

- Ta đi tìm lão bằng hữu nghĩ biện pháp phá giải băng độc, hết thảy sự vụ trên đảo gia giáo vụ trưởng Ricardo phụ trách, chuyện chiêu sinh để sau rồi nói.

Lúc này, Đỗ Trần cũng chỉ có thể kêu người thông tri Ziege hung thủ là Thomas, hắn không đi được, vì bản thân còn nhiệm vụ thu thập “bạo lực nữ”.

Bởi vì có chuyện xảy ra, chiêu sinh hội dừng ba ngày. Ngày thứ tư, Đỗ Trần mang theo lão bà cùng hài tử, còn có Chesini, Martin hai người đi tới chiêu sinh hội trường.

Trên đường, Tuyết Cơ nhìn mười cái rương lớn phía sau đang được người hầu bưng bê ngạc nhiên nói:

- Á Lực, rốt cục chàng sẽ thu phục Francesca kiểu gì?

Đỗ Trần cười thần bí:

- Đến lúc đó nàng sẽ biết.

Tuyết Cơ suy nghĩ một chút, thấp giọng nói:

- Francesca mặc dù quật cường, nhưng dù sao chúng ta không oán không cừu, chàng đừng...

- Yên tâm đi.

Đỗ Trần chỉ rương lớn phía sau, cười he he nói:

- Bằng vào thứ này, ta muốn Francesca chủ động đứng trước bàn của ta, cầu ta: “Công tước đại nhân, cầu ngài, để cho ta gia nhập Đỗ thành được không?”

Tuyết Cơ mới há mồm, lại không nói gì nữa, Chesini cùng Martin cũng khó hiểu.

Thậm chí ngay cả người hầu bưng rương cũng không rõ, công tước đại nhân của chúng ta rốt cục muốn làm thế nào để một “mẫu quật lư” cam lòng nghe lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook