Liên Hoa Bảo Giám

Chương 178: Bí mật của lăng mộ

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Trong ngôn từ của Sonatta cũng mang theo một cỗ hỏa khí:

- Tốt, Brockman đại nhân, ta sẽ thương nghị chuyện này với thủ trưởng! Ngài chờ tin nha.

- Ân, ta đợi tin tức của ngươi.

Brockman âm trầm trừng mắt với Sonata một cái.

Sonatta trong lòng cười lạnh, Brockman, ngươi một “Ngoại lai hộ” dựa vào chút thủ đoạn gà gáy chó sủa làm cấp trên của “Bổn tộc nhân”, bây giờ còn dám theo ta khuyển phệ.

Hắn đảo mắt ngắm nhìn phía sau Brockman, Fancino đang căm tức nhìn hắn.

Sonatta trong lòng cười thầm càng thêm âm lãnh. Brockman, cho ngươi một chút giáo huấn! Đầu tiên, chọc giận ngươi một chút...

- Aa, đại nhân chậm rãi chờ tin tức của ta, chờ thủ trưởng của ta cùng lục vĩ thương nghị qua, sau đó sẽ thông tri cho ngài.

Sonatta đột nhiên trở nên thịnh khí lăng nhân, hoàn toàn không để Brockman, kẻ có chức vị cao hơn hắn vào trong mắt:

- Bất quá, có thể chậm một chút, vì ta gần đây tương đối bận! Ân, bất quá cũng nhanh thôi.

Sắc mặt Brockman âm trầm hơn:

- Hừ! Sonatta tướng quân, ngươi chậm rãi a, nhưng nếu ngươi chậm trễ kế hoạch của tổ chức, ta sẽ thân thủ đưa ngươi lên giá hóa hỏa hình! Phải biết rằng, trong khi chiến thần đại hội quyết tái, Phillip đại nhân tại thú hoàng lăng bắt đầu thực nghiệm, ngươi phải trả lời trước khi bắt đầu, hừ hừ...

Thời gian cùng địa điểm chuẩn xác của thực nghiệm của Phillip đã biết, Đỗ Trần thích thú nghe tiếp.

- Ta nhớ kỹ lời ngài nói, nếu không có chuyện gì, ta phải bắt đầu làm. Ngài, xin chờ tin.

Sonatta chỉ chỉ hướng màn cửa trướng bồng, hạ lệnh trục khách.

Brockman hung hăng phất tay áo trường bào quý tộc, xoay người đi.

- Ai nha, đại nhân. Ta gần đây nghe được một tin đồn, không biết có phải sự thật hay không.

Sonatta nói theo:

- Nghe nói, gần đây tại trấn York có một người đáng thương, một vị thần tứ bá tước đáng thương, cũng bị trộm sạch quần áo, trần truồng ném ra đường cho dân chúng xem, còn bị bán làm “Nam tính” nô đãi, cấp động vật cái tiết dục, đây quả thực là việc sỉ nhục của nam nhân chúng ta... không biết ngài có nghe thấy ko?

Brockman run lên, cước bộ cũng dừng lại.

Sonatta tiếp tục nói:

- Ân. Chuyện này phát sinh tại trấn York, được nhiều người biết. Rất nhiều người đều đã biết, cũng không tính cái gì là bí mật! Nhưng ta từ trong miệng một vị bằng hữu biết một đại bí mật! A a, ngay tại cơ địa số 5 của chúng ta, thần tước kia thật đáng bi sầu... thành bạn lữ công cộng (cave miễn phí) của mấy mẫu bạo long núi Miguel, hơn nữa thừa sức chịu đựng, thật quá mạnh mẽ ... ha ha ha ha.

Sonatta sư tộc thú nhân có thanh âm đặc thù kích thích khiến khuôn mặt Brockman méo mó, hắn chuyển thân, sát khí đằng đằng nhìn Sonatta.

- Ai nói với ngươi?

Hắn nhìn như là một độc lang bị hoàn toàn chọc giận, tùy thời để có thể bộc phát đả thương người.

- Ta thật không nhớ rõ tên, đương nhiên không nhớ rõ rồi. Chẳng lẽ ngươi biết vị bằng hữu “Có thể bị vậy”, nếu ta là vị bằng hữu này, đã sớm tự sát. Chuyện mất mặt như vậy mà còn chưa chết, còn muốn nơi nơi tuyên dương, thật sự thẹn với thân phận thần tước của hắn.



Sonatta thích ý nhún vai.

Francis mất tích rồi, Long tộc không có khả năng tuyên dương “Vận sự phong lưu” của mình... tới cùng là ai nói? Brockman ý nghĩ phẫn nộ tràn ngập sát ý, hắn lạnh lùng nhìn lại, thấy được Fancino bên người, cùng hắn trải qua hết thảy, biết hết tất thảy.

Đột nhiên, Brockman biến mất tại chỗ.

Khi hắn xuất hiện đã ở sau lưng Fancino, mà tay hắn, lại xuất hiện trước ngực y.

Chẳng biết khi nào, năm ngón tay tay phải của Brockman như năm lưỡi dao, mỗi lưỡi dao sắc bén vô cùng, nhỏ giọt máu tươi của Fancino, tựa như lợi trảo của một đầu dị thú, xuyên thấu ngực hắn.

Fancino không hề phòng bị, nhìn lại Brockman muốn nói gì đó, nhưng Brockman mạnh mẽ thu tay lại, lời hắn nói tới bên mép, còn chưa kịp phát ra nửa thanh âm đã gục đầu ngã quỵ.

Brockman lau bàn tay, lạnh lùng nói:

- Sonatta, nếu ngươi dám chậm trễ kế hoạch của tổ chức, chính là như thế này.

Nói xong, Brockman rời đi.

Đỗ Trần trong lòng đồng tình nhìn Fancino một chút, âm trầm bĩu môi. Brockman a, đệ nhất đạo môn cao thủ cần phải, tĩnh tâm như nước, kỹ thuật của ngươi mặc dù đạt tới đỉnh của thế giới này, nhưng tâm cảnh lại cách quá xa, chỉ có mười phân, quá kém...

Sonatta đắc ý nhìn chằm chằm bóng lưng Brockman, đột nhiên giơ tay, đất xung quanh thi thể Fancino bắt đầu quay cuồng, trong nháy mắt cắn nuốt, bùn đất loạn động, Fancino hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

- Brockman đại nhân, ngài dễ dàng bị chọc giận như vậy sao? Hừ, ngài thật sự quá ngốc! Bất quá ta sẽ không nói cho ngươi, ngài đã quên, ngài cùng bọn người Demis cùng bị giam một chỗ, mà cái miệng lớn của Demis, vừa vặn mang theo học đệ học muội đi tìm ta...

Đỗ Trần đi theo Brockman rời trướng bồng, mới đi ra ngoài vài bước, Brockman đột nhiên hung hăng dậm chân, thở dài! Hắn đã hiểu được, Sonatta đang đùa chính mình! Nhưng...

- Hừ! Một tiểu nhân vật mà thôi!

Brockman ngẩng đầu tiếp tục đi.

Đỗ Trần còn đậu trên áo Brockman, hắn vốn định theo Brockman từng bước khám phá những kẻ khác trong tổ chức, sau đó thương nghị kế hoạch nên vẫn đi theo rất xa, nhưng không nghĩ tới Brockman không trực tiếp đi tìm người của hắn, mà về tới khu khách nhân đi ngủ.

Phỏng chừng Brockman không thể cung cấp thêm tin tức, Đỗ Trần quay đầu lại quan sát Sonatta, hắn nghiêm chỉnh chấp hành quân vụ, cũng không có giá trị giám thị quá lớn! Đỗ Trần nhìn sắc trời, người trong mục trường sắp tỉnh lại rồi, nên thúc dục Liên Hoa bay trở về.

Trong trướng bồng, tiểu Bối Bối còn đang chảy nước dãi ngủ say, Đỗ Trần đắp chăn cho nàng, sau đó phân phó:

- Dịch Cốt, tới đây, có phát hiện lớn.

- Lão bằng hữu của chúng ta - Phillip, cũng chuẩn bị làm chút chuyện thú vị tại đại hội chiến thần Auerbach, hơn nữa rất có thể có liên quan tới kế hoạch của chúng ta.

Đỗ Trần vận động một chút gân cốt, cười nói:

- Cứ như vậy, kế hoạch của chúng ta có chuyện xấu, bất quá lợi dụng cũng tốt... chỗ tốt thật lớn.

Nói là việc thiện thật lớn mới đúng!

- Phillip sao?

Dịch Cốt trầm ngâm:

- Thiếu gia mặc dù có thể giết chết Phillip, nhưng nếu Trừu Cân cùng hóa thi đều ở bên người hắn, chúng ta...

- Không cần phải lo lắng, lúc này đây, chúng ta cũng không phải liều mạng với bọn chúng... cho dù liều mạng chúng ta cũng không nhất định thất bại, A a, ta còn có một viện thủ rất mạnh.

Đỗ Trần sờ sờ cái mũi, đột nhiên nhíu mày:



Chỉ là ta có một việc nghĩ không ra, tại sao thực nghiệm của Phillip lại chọn địa điểm cùng thời gian? Tại Thiên Vương sơn, còn có thể giải thích là đấu khí tụ, nhưng lúc này ở đại hạp cốc Auerbach cũng không có cái gì đấu khí tụ, đây là một mộ địa tập trung đấu khí mà thôi..

- Thiên Vương sơn, đại hạp cốc Auerbach có gì sao?

Đỗ Trần hỏi chính mình.

Ngày thứ hai, các đạo mộ tặc đứng đầu đấu thần thế giới tề tụ tại đại trướng của Susanna công chúa.

Đỗ Trần cũng tới, nhưng tinh thần mệt mỏi, hai mắt đỏ đậm, người phát ra mùi rượu, ánh mắt nhìn Susanna ai oán, Đỗ Trần lạnh nhạt cười:

- Công chúa, đêm qua ngươi khỏe không?

Tiểu Thập Tam đáng chết, ta sớm muộn cũng có được ngươi.

Susanna trong lòng nảy sinh ác độc, nhưng đại sự quan trọng hơn, nàng thầm bảo hùng tộc đấu thần Babylon bên người trải ra bàn đồ, nói:

- Tất cả mọi người tề tụ rồi, ngày mai, chiến thần đại hội Auerbach sẽ khai mạc tại đại hạp cốc! Ta nói một chút kế hoạch.

Nàng tưởng như một tướng quân xuất chinh, chỉ vào bản đồ nói:

- Muốn đạo mộ Auerbach, khó giải quyết nhất là hồng y lăng vệ, tiếp đó là mê cung dưới đất, đấu khí trong hạp cốc rất nồng, hai đầu hạp cốc đóng hai quân đoàn cảnh bị.

Đỗ Trần cười nói:

- Vậy công chúa điện hạ đã có biện pháp giải quyết ba nan đề này chưa?

- Đúng vậy, chúng ta lợi dụng người Orc đào ngoại đạo từ dưới đất lẻn vào dài trăm dặm, tự nhiên tránh được đấu khí cùng cảnh bị quân đoàn ở mặt trước, về phần mê cung... ta đã mang tới bản đồ đầy đủ, mà hồng y lăng vệ... a a!

Susanna đắc ý cười cười:

- Ngươi khác không biết, nhưng trưởng công chúa Mc Allen thì biết một bí mật của hoàng thất...

Nàng nhìn mọi người, lúc này mới nói tiếp:

- Ba trăm hồng y lăng vệ hàng năm không rời huyệt mộ, nhưng cách ba năm một lần, bọn họ nhất định có một lần rời mộ huyệt hai canh giờ để ra ngoài! Khi đó, cả lăng mộ chỉ có hai mươi hồng y lăng vệ trấn thủ. A a, bọn họ rất cường đại, nhưng nhân số quá ít, chúng ta lợi dụng toại đạo nguời Orc đào ra, đủ để một lần vận tống hai trăm người tiến vào! Hơn nữa từ hoàng huynh ta biết được sơ đồ phân bố thủ vệ của hồng y lăng vệ, hoàn toàn với binh lực gấp mười có thể trong nháy mắt thanh trừ bọn họ.

Như vậy, chúng ta ra tay rất nhanh, người trên đại hạp cốc căn bản không biết chúng ta. Kế tiếp, chư vị có hai canh giờ, trong mộ huyệt tìm thứ chúng ta phải tìm.

- Hai giờ? Đối với một tòa thần mộ mà nói, tựa hồ quá ngắn.

Kerry có chút nhíu mày.

Susanna kiên định nói:

Rất xin lỗi, cũng chỉ có hai giờ, vì mỗi lần đại hội chiến thần Auerbach, hồng y lăng vệ đều âm thầm đi lên trên đại hạp cốc, từ con cháu của đấu thần bổn tộc tuyển ra những kế thừa nhân có thiên tư cực cao, phẩm hạnh đoan chính để kế thừa sứ mệnh thần thánh của bọn họ! Mà quá trình này, cũng chỉ có hai giờ.

Susanna nhìn mọi người:

- Tình huống là thế, mọi người có vấn đề gì không?

Đỗ Trần giơ tay:

- Ta có hai vấn đề! Nhất định phải giải quyết hai vấn đề này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook