Liên Hoa Bảo Giám

Chương 376: Biết nàng là nữ nhân của ai không?

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Lão thái thái thần sắc ngưng trọng, ánh mắt tập trung vào chiến trường, miệng lại nói với Đỗ Trần:

- Yên tâm, gia tộc Kursk bây giờ không dám động tới lão thái bà ta, không dám làm chuyện đó.

Dứt lời, lão bà nói với Hook:

- Tiên sinh Hook, chuyện đã thế này, lão thái bà ta cũng không nói dối, Heidy chưa chết, chuyện này là gia tộc chúng ta không đúng! Nhưng bây giờ lại bức ép người khác, ngươi hãy kêu người của ngươi thu tay, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện.

Hook vung mạnh tay lên, vừa muốn phản bác thì một người đứng bên nói vào tai hắn vài câu. Hook hừ một tiếng, sửa lời nói:

- Lão thái thái là người sáng suốt, chúng ta đây đều lui một bước... chúng ta liên thủ chống cự liên quân chín nhà, gia tộc ta giúp các ngươi vượt qua cửa ái khó là JuJu thú bị giảm thiểu, nhưng Heidy là người của gia tộc chúng ta, người cắt đứt ám hình St. Trudeau cũng giao ra đây, ta phải dùng máu của hắn rửa sạch sỉ nhục.

Muốn dụng mạng huynh đệ của ta để thanh toán sao... hừ, nhìn lại phản ứng của lão thái thái, là bán đứng chúng ta, hay là giúp chúng ta chống lại.

Lão thái thái liếc mắt nhìn Đỗ Trần một cái, cười khổ nói:

- Người cứu cháu gái ta sớm đã mất tích, ngay cả cháu gái ta đều không có thấy mặt, ngươi kêu lão thái bà ta đi đâu tìm cho ngươi?

Hook nhìn chằm chằm lão thái thái, ghé mắt thấy được Tuyết Cơ, mắt sáng ngời nhưng vẫn nghiêm mặt hừ lạnh nói:

- Lão thái thái đang dối gạt tiểu hài tử sao? Vẫn một câu nói, giao Heidy cùng người cứu nàng ra đây, sau đó chúng ta giúp các ngươi vượt qua cửa ái khó khăn “thú JuJu”, mọi người sẽ lại hợp tác, gia tộc chúng ta cũng không nhất định cần cửu cấp thánh khí kia.

Lúc này Heidy lớn tiếng quát:

- Hook, các ngươi bây giờ đã bị vây, hừ! Thành thật cho ta một chút.

Nhưng Hook càng thêm cường ngạnh:

- Đúng vậy, chúng ta đang bị vây, nhưng đại ca cùng hơn ngàn quân đội ở ngay biên cảnh, dám giết ta, đại ca ta đồ sát địa bảo của các ngươi.

Hắn cao ngạo nhìn lướt qua mọi người gia tộc Brockman, nói với người động thủ cùng Steven:

- Lão tam, ngươi trước tiên phế đi tiểu tử này! Ta xem ai sau này còn dám cùng người Kursk chúng ta động thủ?

Trên chiến trường, người nọ lập tức hống lên một tiếng, lao tới cường công, Steven làm bộ né trái tránh phải, nhưng miệng còn liên tục kêu lên:

- Muốn mang tiểu thư Heidy đi, hỏi nắm tay ta trước!

Nói xong, hắn trong khi đánh nhau còn chuyển cho tiểu thư Heidy một ánh mắt kiên định hàm tình ý nồng hậu, tiểu thư xinh đẹp, bảo vệ ngươi là trách nhiệm của ta.

Lão thái thái Elizabeth mở miệng không còn chiếc răng nào:

- Hook, gia tộc chúng ta thật sự không biết ai cứu Heidy, ngươi sao không tin?

Hook cả giận nói:

- Giao người ra, chúng ta hợp tác! Nếu lão bất tử ngươi nói xạo với chúng ta, gia tộc Kursk chúng ta lập tức đồ sát địa bảo của các ngươi.

Lão thái thái trừng mắt, chậm rãi tiến lên:

- Tốt lắm, các ngươi Kursk có một vạn tám ngàn JuJu thú. Nuôi được một ngàn ba trăm quân, chúng ta chỉ có tám trăm người... nhưng quân đội ngươi nhiều mà dám nói với ta như thế sao? Tiểu tử, lão thái bà ta khi còn trong tối cao liên tịch hội nghị, ngươi còn chưa ra đời.

Một cỗ sát khí mãnh liệt ập tới.

Hook cắn răng chống chọi, cường ngạnh nói:

- Giao người, có nghe không?

Kiếm bạt cung giương, lúc này thì, một người trẻ tuổi trong gia tộc Brockman đi ra nói:

- Tỷ tỷ, ngươi cùng bọn hắn rời đi đi, dụng ngươi đổi lại thú Ju Ju, không phải rất công bình sao? Bà bà cũng bớt nóng giận.

Lão thái thái sửng sốt, Heidy quay đầu nhìn người trẻ tuổi, cắn răng nói:

- Đệ đệ thật tốt của ta, thật sự là đệ đệ tốt.

Người trẻ tuổi nhún vai:

- Ngươi theo bọn họ rời đi, chúng ta có thể sống tốt, có nhiều thú Ju Ju hơn, không cần đối mặt với quân đội của gia tộc Kursk, đây không phải tốt lắm sao?

Hook cười dữ tợn:

- Lão thái thái, ngươi nghe được chứ, cháu ngươi đồng ý với phương pháp của ta.



Lão thái thái mím môi, xoay người nhìn cháu mình, thầm nói, hài tử ngốc, ngươi bán đứng tỷ tỷ ngươi, vậy cũng có thể bán đứng hai người cứu nàng, là hai cao thủ trẻ tuổi bát cấp, cả đời ở phạt tội chi thành, ý nghĩa của cao thủ trẻ tuổi còn hơn lão thái thái này, những tiểu đồng các ngươi tương lai đều được bảo vệ! Ngươi, hài tử này sao lại chẳng phân biệt được nặng nhẹ? Đại binh áp sát, Hook không có khả năng thật sự đồ sát, người Kursk là cường đạo thổ phỉ, không có ngu ngốc thế, Hook là hù họa thôi.

Bà bà ra tay hù dọa hắn, lại dùng khuôn mặt tươi cười, đối với việc này, bảo vệ hai cao thủ trẻ tuổi mới là cách làm phù hợp với ích lợi của gia tộc nhất.

Hook lại nói:

- Lão thái thái, cho ta một cái đáp án a?

Hắn ngắm nhìn Tuyết Cơ.

Elizabeth còn chưa mở miệng, Heidy đột nhiên nói:

- Hook, hỏi ngươi một việc.

- Nói đi.

- Các ngươi có nói, ám hình St. Trudeau quan trọng nhất là lễ tiết, vậy ta thiến cháu ngươi là tội lớn, hay là cắt đứt thánh hình tội lớn hơn?

- Đương nhiên là người cắt đứt thánh hình St. Tredeau tội đáng chết hơn.

Heidy gật đầu, khôn ngoan nói:

- Tốt lắm, ta đi với các ngươi, nói cho các ngươi ai là người cắt đứt hình phạt. Nhưng các ngươi phải cam đoan ta sống sót.

Nàng lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người trong gia tộc Brockman, buồn bã thở dài:

- Ta sẽ chết tại đây, cho các ngươi vĩnh viễn không tìm được ai cắt đứt hình phạt.

Ánh mắt lão thái thái từ cháu trai chậm rãi chuyển tới người cháu gái, buồn bã thở dài:

- Không có thánh khí, không có một thánh khí! Ai, người có thánh khí đều bị Bowness giết rồi...

Hook thương nghị một chút:

- Tốt! Hôn ước của ngươi cùng cháu ta coi như đã thành, ngươi là người của gia tộc chúng ta... chỉ cần ngươi nói ra ai đã cắt đứt hình phạt.

Heidy chỉ ngón tay vào Steven đang giao chiến:

- Chính là hắn, Green, còn có đệ đệ của hắn Á lực, cùng đệ muội Tuyết Cơ.

Steven “Ai nha” một tiếng:

- Đệ đệ, đừng lo lắng, đại ca ta đau lòng, đau lòng a.

Lão thái thái bất đắc dĩ đi trở về đám người, đi ngang qua bên người Đỗ Trần thì mấp máy môi, định nói gì nhưng không có mở miệng, mà trực tiếp đi thẳng tới trước mặt người cháu kia, đột nhiên, lão “Bốp” cho cháu trai một cái tát khiến đứa nhỏ ngã xuống, quát lên:

- Không có chí khí, ngươi đâu, bắt hắn giam vào lao.

Tiếp đó, lão đi tới trước mặt Heidy, cười khổ:

- Tốt lắm, ngươi đã học cách bán đứng người trong gia tộc?

Heidy hừ lạnh nói:

- Bà bà, người đã dạy ta, tại phạt tội chi thành trọng yếu nhất là sống sót, ta cũng chỉ muốn sống sót.

Lão thái thái tức giận bật cười, cả giận nói:

- Ta cũng đã dạy ngươi, gia tộc Brockman chúng ta không hại người mình.

Lão bà lại một cái tát, Heidy ngã nằm trên đất.

Heidy té trên mặt đất cả giận nói:

- Vậy ngươi tại sao lại bán đứng ta đổi lại thú Ju Ju? Ta dù bị xử tử ngươi cũng mặc kệ?

- Ta quản ngươi, gia tộc sẽ có hai trăm người đang sống chết đói.

Lão thái thái cả người phát run.

Heidy phẫn nộ nhảy lên:

- Vậy bây giờ thì sao? Người Kursk muốn giết chúng ta, nhưng ngươi lại vì hai người vừa mới gia nhập gia tộc chúng ta, còn nói cái gì “Không bán đứng người mình”, hừ, dối trá!

- Ngươi, ngươi...

Lão thái thái đột nhiên thở dài, không nói gì, thật sự không thể giải thích.



Đỗ Trần vẫn cười xem náo nhiệt, lúc này cúi mình cười:

- Tiểu thư Heidy, lão thái thái trong lòng coi gia tộc lớn hơn hết thảy, bỏ mặc ngươi là vì nhiều thành viên trong gia tộc phải sống sót! Vừa rối nói dối bảo vệ chúng ta, cũng vì Hook ở ngoài làm vẻ hung hăng, nhưng không dám chính thức tấn công địa bảo.

Lão thái thái liếc mắt nhìn Đỗ Trần, đột nhiên nói:

- Nếu ngươi là cháu ta, không, là tôn nữ tế của ta thì tốt lắm...

Bà đảo mắt cười với Tuyết Cơ:

- Đừng hiểu lầm, lão thái thái không thay cháu gái cướp phu quân của ngươi.

Tuyết Cơ cười đỏ mặt, thật sự chẳng biết nên nói gì.

Lão thái thái mạnh mẽ xoay người:

- Hook, Heidy đứa cháu gái này ta không cần, ta chỉ cần bảo vệ hai người trẻ tuổi, ngươi ra giá đi.

Hook cười lạnh:

- Ra giá? Elizabeth, ngài thật sự cho rằng ta ra vẻ cứng rắn, không dám đồ sát địa bảo sao?

Hắn mới đầu thật sự không dám, nhưng Đỗ Trần một câu “Vẻ ngoài cường ngạnh” hoàn toàn chọc giận hắn:

- Giao người.

Ánh mắt sắc bén hạ xuống người Tuyết Cơ:

- Kể cả thê tử của Á Lực, nữ nhân này.

Mặc dù Hook giờ phút này có khí độ tiêu chuẩn của hãn phỉ, nhưng không lộ ra chút nào, liếm môi, ánh mắt tham lam khiến Tuyết Cơ hiểu đuợc ý nghĩ của hắn, không tự giác nắm lấy tay áo Đỗ Trần.

Mặc dù bí pháp của Tuyết Cơ có thể nhìn thấu tất cả mọi người trước mắt, chỉ cần đấu khí của nàng khôi phục, ở đây không ai có thể chống lại nàng, nhưng giờ phút này, Tuyết Cơ là một nữ nhân thụ trọng thương cần được bảo vệ...

Steven đột nhiên hét lớn:

- Tam đệ, có hiểu không? Vương bát đản này coi trọng đệ muội của ta, vợ ngươi, muốn cướp làm nữ nô.

Mấy chiêu đánh loạn, lại nói:

- Ngươi có gia môn hay không vậy? Nếu là gia môn, vậy phế hắn đi.

Bị người nói ra tim đen, Hook ngược lại gia tăng đảm lược, nhìn chằm chằm Tuyết Cơ một cách trắng trợn.

Tuyết Cơ bất ý nắm chặt lấy tay Đỗ Trần:

- Á Lực...

Nàng muốn nói, ân nhân, ngươi sao lại giả làm bát cấp đấu thần Tuyết Cơ không có đặt câu hỏi, nhưng bây giờ...

Đỗ Trần gỡ tay nàng ra tiến lên phía trước, vuốt mũi, lạnh lùng đi tới trước mặt Hook, nhìn chằm chằm hắn:

- Muốn nữ nhân này sao?

Hook cười nanh ác nói:

- Đúng thì sao?

Đỗ Trần gật đầu một chút:

- Biết nàng là ai không?

- Nữ nhân của ngươi....

Đỗ Trần nắm lấy tóc Hook, dùng sức đè hắn xuống đất, dùng chân đạp lên, đạp thẳng vào mặt Hook! “Phốc”, thanh âm rất quái lạ, nhưng cái trán của Hook lún xuống một khối.

Bỏ tay thả Hook trên mặt đất, hắn đương nhiên còn chưa chết, hơn nữa trên mặt không có một vết máu nào! Năng lực khống chế thương tổn của phong hào đấu thần sao có thể là giả?

Đỗ Trần cúi người vỗ vỗ khuôn mặt hắn, nhìn chằm chằm vào con mắt hoảng sợ của hắn, lạnh nhạt nói:

- Có một số nữ nhân, không phải loại tiểu nhân vật ngươi có thể mơ tưởng.

Nhẹ nhàng một cước đá bay Hook:

- Vừa rồi lưu lại cho ngươi một cái mạng, là vì ta không thích vấy bẩn quần áo, bây giờ, ngươi có thể đi tìm chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook