Liên Hoa Bảo Giám

Chương 513: Đại kết cục - Nhân, khí, nhân

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Đỗ Trần bị rễ sinh mạng thụ quấn vào động huyệt tối đen, không gian bên trong rễ phong bế cả người. Avril phi thân đuổi theo, ra sức lôi kéo, nhưng đấu khí chỉ mới được thập cấpcủa nàng làm sao rung chuyển được Tánh Mạng thụ? Bộ rễ mở ra lập tức đem Avril bọc vào không gian phong bế kia.

Tánh Mạng thụ đã thấy qua hoa sen của Đỗ Trần, giờ phút này sớm phòng bị, dùng cành lá đem Đỗ Trần bao trùm toàn bộ, chỉ lộ khuôn mặt ở bên ngoài, không cho hắn phóng thích hoa sen, nhân tiện cả Ngũ ca cũng bị bao bọc trùng trùng.

Đỗ Trần nhìn tới nhìn lui tình hình của mình cùng Avril giống nhau, cười khổ nói:

- Sát, không thể tưởng tượng được, trong số thuộc hạ không có tinh thần khế ước của ta, đương nhiên ngươi là người trung tâm nhất! Nhưng thanh âm vừa rồi của ngươi tựa hồ là thanh âm của một nữ nhân?

Avril cười ảm đạm:

- Nguyên lai ngươi đã quên thanh âm của ta a...

Từ bên trong truyền ra một thanh âm khánh hạnh:

- Sinh vô duyên, tử đồng huyệt! Vậy cũng là một kết cục ổn thỏa a!

Đỗ Trần đưa mắt nhìn Avril:

- Ngươi là...

Avril xoay đầu qua, né ánh mắt Đỗ Trần:

- Quên đi, có lẽ ngươi ngay cả tên của ta cũng chẳng còn nhớ rõ nữa... .

Tốc độ Tánh Mạng thụ cực nhanh, cứ như vậy chỉ trong vòng hai câu thoại, tựa hồ đã tới một địa phương, quát:

- Người đâu, đem Francis đưa tới tù lung cấp bậc cao nhất, chú ý dụng nhiều khóa, chung quanh toàn bộ phải phong bế - người này có Phá Khí quyết, đồng thời cũng có bảo bối cổ quái có thể thu nhỏ, giờ phút này mặc dù hắn bị thương nặng nhưng chúng ta cũng không thể không phòng bị!

Nói xong, Tánh Mạng thụ mở không gian phong bế, bộ rễ vẫn bọc chặt lấy toàn thân Đỗ Trần ném vào. Lúc này Đỗ Trần mới nhìn rõ, nơi này là một tòa giống như ngục giam hình tổ ong. Cả toàn bộ không gian đều tràn ngập vô số tù lung, mà hắn bị đưa vào một gian bên dưới, chung quanh đều là ngục tốt ăn mặc theo tiêu chuẩn của Xích Quân đi lại, hắc sắc quân khôi màu đen, hồng sắc trường bào.

Tánh Mạng thụ đem Đỗ Trần ném vào nhà tù, bộ rễ vẫn không triệt hồi đi, mà ngục tốt cũng đem cả bộ rễ khóa lại luôn. Đến lúc này Tánh Mạng thụ mới cười lạnh lùng:

- Xong, chờ chí tôn của các ngươi về tự xử trí hắn đi, giết đi cũng được, muốn xử trí sao cũng được... việc ta đã xong, giờ cũng đến lúc phải lui!

Ngục tốt nhìn Tánh Mạng thụ:

- Các hạ có thể đi, bất quá xin để lại ba kiện đó trong tay.

- Vậy là sao? Ta thu lại vài vị lão bằng hữu mà không được sao?

Trên thân thể của Tánh Mạng thụ mở ra một cặp mắt!

- Ta là do chí tôn của các người mời tới làm khách nhân. Ai dám ngăn cản ta?

Một ngục tốt nói:

- Chúng tôi không dám tranh với ngài, cũng không dám nói tới cùng ngài... bất quá ngài hiện đang bên trong Đấu Thần tù lung, không có chúng ta cho phép qua cũng không ra được. Xin mời các hạ tại khách phòng chờ một chút, chờ chí tôn của chúng ta về cùng ngài nói chuyện được không!

- Các ngươi... hừ, hảo a, ta đến khách phòng!

Nàng đem Avril thuận tay ném vào một tù lung kế bên tù lung của Đỗ Trần, lạnh lùng nhìn qua ngục tốt, phẫn nộ rời đi!

Trong lòng Đỗ Trần máy động: “Đấu thần tù lung, nơi này là nơi mà Mayfair có đề cập qua, chính là đấu thần tù lung này?”

Đáng tiếc Đỗ Trần đã bị vây khốn khắp toàn thân, ngoại trừ cơ mặt ở bên ngoài thì toàn bộ đều không thể động đậy, cho dù đã biết đây là nơi giam giữ khiến chúng thần vô lực, hắn vẫn cố gắng chuyển mắt nhìn quanh mật bế tù thất, dùng thần niệm nói:

- Đỗ Tư! Ngươi còn có thể cử động không?

Thanh âm Ngũ ca từ trung tâm nói ra:

- Bộ rễ bó thật chặt, ta không thể cục cựa a... hơn nữa pháp bảo uy lực cao hay thấp đều phải do bản thân ngươi, giờ ngươi bị trọng thương, uy lực của các huynh đệ đều giảm xuống a. Không có biện pháp phá tan phong ấn của Tánh Mạng thụ...

Dừng lại chút, Đỗ Tư lại nói:

Bất quá, ta còn có thể phát ra thánh quang giúp ngươi chữa thương, nhưng mà không thể khỏi hoàn toàn trước khi chí tôn kia trở về. Ngũ ca ta nói không thể chuẩn đâu!

Bên trong nhà tù dần yên tĩnh, khoảng mười phút đồng hồ, hai tiếng bịch bịch phát ra, có người đang ở cách vách gõ vào kim chúc vách tường:

- Có muốn chết không?

Thanh âm của Avril truyền tới, bất quá cách một kim chúc vách tường miễn cưỡng mới nghe được Avril đang nói gì:

- Ta là Avril, ngươi có còn nhớ tên này không?

Đỗ Trần nhìn chăm chú vào vách tường, nhưng không thể thấy được y nhân phía đối diện, hiểu được a, ta hiểu được a, khó trách Sát lại cam nguyện bồi tử cùng mình, khó trách Kinh Ức cốc chủ lại khăng khăng một mực giúp ta.

- Ta đương nhiên nhớ rõ...

- Cám ơn ngươi còn nhớ rõ tên của ta!

Diện mạo Avril trầm mặc lại:

- Trước khi chết, ta muốn hỏi ngươi một câu cuối cùng, ở trong lòng ngươi... đến tột cùng, địa vị của ta là gì trong ngươi? Đối với sự tình bây giờ, ngươi có thể cho ta một lời nói thật không?

Địa vị Avril là gì? Khổ sở yêu mình gần sáu năm, hôm nay còn bồi tử với mình, khi sắp chết còn nghĩ tới muốn mình cho một câu trả lời địa vị của cô gái đó trong mình là gì?

Môi Đỗ Trần hơi run rẩy, trong lòng cười khổ, nghĩ tới cùng, nếu một nam nhân gặp được một cô gái như vậy, nói trong lòng không cảm động thì hẳn là giả, nhưng cảm động thì không bằng với...

Đỗ Trần thật sự không biết nên nói thế nào cho tốt, sau nửa ngày mới nói ra một câu:

- Ngươi là một nữ nhân khiến ta cả đời nhớ đến trong lòng.

- Có những lời này của ngươi, đáng giá!

Avril bình thản cười nói, lại hỏi:

- Lại thay bạn tốt của ta - Anne - hỏi ngươi một câu, nàng trong lòng ngươi có địa vị thế nào?

Lúc này đây, Đỗ Trần nhanh chóng trả lời:

- Lão đồng học!

-Chỉ là lão đồng học sao?

Avril đột nhiên khóc hỏi:

- Ngươi có biết Anne vì cái gì có thể kế thừa gia tộc Batuque không? Bởi vì nàng hiểu được đổ thuật của nguyên soái Batuque truyền xuống! Mà ngươi có biết nàng như thể nào hiểu được đổ thuật không? Anne là... là do nhớ ngươi, luyến ngươi đó!

Đỗ Trần trợn mắt há mồm, á khẩu không trả lời được!

Avril ảm đạm thở dài một tiếng:

- Gần chết rồi, Francis, ta thầm nghĩ thay cho Anne nói với ngươi một câu, kiếp sau, đừng để cho nhiều nữ nhân thương tâm nữa a!

“Lời này là thay Anne nói hay là chính Avril tự mình nói đây?” Tâm thần Đỗ Trần nhất động, bật thốt lên: “Anne đại biểu cho bên trong Vẫn Thần ngũ gia, ta cho ngươi một lời hứa, nếu chúng ta có thể ra ngoài...”

- Có thể ra ngoài thì thế nào? A a, sinh ly tử biệt, thật sự là một thảm sự của nhân gian a!

- Dát chi!!!

Đại môn nhà tù mở ra, Arthur chậm rãi đi đến, cười nhìn diện mạo Đỗ Trần. Lúc này trông Arthur, cao quý, điển nhã, khí độ phiêu nhiên. Nhất là thần vận đôi mắt hắn sung dật, hồn nhiên, không giống trước kia, một vương tử Renault cao ngạo, mà như là một người nhìn thấu thế sự!

- Vừa rồi cùng Tánh Mạng thụ nói một hồi, mới kịp tới gặp ngươi, một lần nữa nhận biết đi, ngươi có thể gọi ta là Arthur, cũng có thể gọi ta là Xích Quân chí tôn...

Đỗ Trần cả kinh, cắn răng nói:

- Tốt lắm! Arthur, ngươi xác thực như ta dự đoán!

Arthur nghiêng đầu cười cười:

- Kỳ thật ta cũng không thể xem như toàn bộ Arthur, chính thức là Arthur đã trọng thương rồi chết khi cùng Bowness đại chiến. Bất quá, ta sau đó chiếm cứ thân thể hắn, có được bộ phận trí nhớ của hắn, mà ngươi lần trước lẻn vào hoàng cung Renault nhìn thấy... đúng là ta!

Hắn nhẹ nhàng mở ra song chưởng, ôm Đỗ Trần:

- Ta để Margaret giả mạo Tuyết Cơ cùng Arthur thành hôn, mục đích, chính là vì để bắt ngươi về ổ Xích Quân tối nay! Kế hoạch chúng ta thực thành công, không phải sao? Ngươi đối với Tuyết Cơ rất yêu thương, ta cho ngươi lạc vào bẫy của ta!

- Quả nhiên là hảo thủ đoạn!

Đỗ Trần bĩu môi cười, thời điểm này, lo âu cùng sợ hãi đều không có chỗ hữu dụng, đơn giản thản nhiên nói:

- Có chuyện gì thì nói đi, ngươi đã có trí nhớ của Arthur, nghĩa là cũng là huynh đệ của ta, vậy hãy cho ta chết nhắm mắt!

Arthur nhàn nhạt mỉm cười:

- Ta sẽ làm ngươi chết nhắm mắt, bất quá ta đang lo âu một việc. Ta biết trên người ngươi có rất nhiều bảo bối của Đỗ Trần thần, mà ta muốn dùng ngươi tiến hành thí nghiệm một lần, lo lắng mấy cái bảo bối này sẽ quấy nhiễu khi thí nghiệm... vì mục đích thí nghiệm cuối cùng của ta. Nếu ngươi không muốn trước khi chết nếm chút khổ sở. Francis, chủ động đem toàn bộ Liên Hoa xuất hiện đi!

Đỗ Trần trợn trắng mắt:

- Giờ phút này không có giả bộ gì nữa, đã không còn nghi ngại bộc lộ hoàn toàn bản chất côn đồ, Ngươi cho ta là ngu ngốc à, chính ngươi mới là đồ ngu ngốc. Giao ra toàn bộ, ngươi lại có thể yên tâm dùng ta làm thí nghiệm, vậy chẳng phải là ta sẽ chết nhanh hơn a?

Arthur bất động nổi giận:

- Nếu ngươi không giao ra, một người khác sẽ còn chết nhanh hơn ngươi! Ba ba!!!

Hắn vỗ tay:

- Người đâu, mau đến giết nữ nhân bên vách kia!

Đỗ Trần bĩu môi:

- Sớm biết ngươi có chiêu này, tốt, ngươi tính thật hay! Cho ta một khe hở, để ta đem toàn bộ ra ngoài!

Đồng thời Đỗ Trần tại thần niệm la lên:

- Đỗ Tư, đừng liệu thương cho ta, thừa cơ hội chạy đi!

Nhưng lúc này, Arthur mặt lạnh như băng nói:

- Ta có thể cho ngươi một khe hở, bất quá đừng quên, ta có được trí nhớ Arthur, biết ngươi có một thế thân, hơn nữa càng biết ngươi có pháp bảo tinh diệu... Đừng dùng hoa chiêu, Tánh Mạng thụ, ngươi mở cho hắn một khe hở, từng cái một gồm có thanh điểm, thuẫn bài, đăng cụ, sa thổ, thế thân, Liên Hoa... khá giống nhau lập tức nói cho ta biết!



Nhìn thấy pháp bảo như trong trí nhớ của Arthur từng món đi ra, Arthur mỉm cười:

- Tánh Mạng thụ, ngươi giữ những thứ này! Còn Francis... chờ một lát sẽ có người tới chuẩn bị lần cuối để làm thí nghiệm ngươi, ta cam đoan, người kia sẽ làm ngươi chấn động!

Cả Đỗ Tư đều bị thu vào, Đỗ Trần chỉ còn biết cười khổ, nhưng lập túc thúc đẩy tính toán còn có phương pháp nào khác để thoát thân không.

Lúc này cách vách truyền đến một tiếng cười khổ:

- Thực xin lỗi, ta vừa rồi bị người chế phục, chỉ có thể nhìn bọn họ dùng ta uy hiếp ngươi... thực xin lỗi, cả đời không muốn làm hại ngươi, không ngờ lúc sắp chết...

Đỗ Trần càng nghe càng cảm thấy không đúng, trong thanh âm Avril đương nhiên lộ ra một cổ quyết liệt. Avril nói tiếp:

- Từ nay về sau, ta sẽ không gây phiền toái thêm cho ngươi!

Đỗ Trần rùng mình trong lòng, quát to:

- Đừng tự sát, không liên quan đến ngươi, lão nương của ta cùng Tuyết Cơ đều trong tay Xích Quân...

Đương đương, vách bên kia truyền ra một thanh âm do thân thể ngã xuống đất!

Cánh cửa tù lung Đỗ Trần mở ra, một người nhẹ giọng nói:

- Đừng lo lắng, ta sợ đứa nhỏ kia tự sát, đã đánh hắn hôn mê thôi.

Đỗ Trần nhẹ thở dài, nhưng vừa thấy người đến là ai, quả nhiên theo như lời Bowness, cảm thấy nhất thời chấn động!

Đỗ Trần thân hãm trong đấu thần tù lung của Xích Quân, mà Xích Quân chí tôn Arthur nôn nóng làm thí nghiệm, cấp bách vội trở về gặp Đỗ Trần, để đại cục bên ngoài lại cho Lôi Minh, còn có tứ tôn chỉ huy.

Dị biến mới rồi, bốn phương tám hướng bắt đầu chiến đấu, đại quân nhân loại sau khi nhìn thấy Mayfair xuất hiện trong tù lung, không dám cướp, trước tiên co cụm, rồi nhắm thành Sư Tâm vương rút về, tại sơn mạch chiến trường khổng lồ, đã có một chi quân điên cuồng trùng hướng tới trận của đại quân Ma tộc.

Thời điểm này cũng có người đem tình hình chiến sự tới trước Đỗ Đức đang trên tường thành:

- Nguyên soái, lúc này tại các lộ đại quân Ma tộc đều phát động tấn công, đem phu nhân Mayfair đưa ra tiền tuyến. Hôm nay, quân chủ lực ta đã y theo quân lệnh của ngài, co cụm tại phụ cận thành Sư Tâm vương, bất quá... bất quá thống soái liên quân Einstein - Angius - công nhiên kháng mệnh, đưa một bộ phận đi cứu phu nhân Mayfair!

Đỗ Đức trọng trọng hừ một tiếng.

- Lâm trận kháng mệnh, quân gia đại kỵ, Angius quá phận rồi a!

Hắn vội la lên:

- Lập tức phát động phục binh của Adams, đi đến khu vực Angius tùy tiện bỏ đi, lấp lại lỗ hổng phòng tuyến!

Chiến trường chuyển biến, hành động lỗ mãng của Angius đã khiến cho tổ chức liên quân nhân loại lộ ra một lỗ hổng lớn, tạo cho quân đội Ma tộc một cơ hội, mặc dù Adams kịp thời đưa quân đến bổ xung, nhưng quân chủ lực của Ma tộc cũng bám sát tới phụ cận của thành Sư Tâm vương!

Lôi Minh một mặt phái người chặn lại quân đội Angius, một mặt quát:

- Đỗ Đức, Mayfair ở chỗ này, Xích Quân ngũ tôn chúng ta cũng ở chỗ này. Thần Hoàng Francis của các ngươi cũng bị chí tôn chúng ta giam cầm... giao ra Lệ Nguyên, hơn nữa mở cửa thành đầu hàng, nếu không ta trước tiên giết Mayfair, sau sẽ lấy ngũ tôn tề minh oanh kích thành Sư Tâm vương!

Đỗ Đức nắm trường kích trong tay đột nhiên căng thẳng, bệ hạ bị giam cầm?

Lúc này Liya đã lên trường thành vội la lên:

- Tyre nói, Francis đi Vạn Lưu sơn, nhưng mới vừa rồi Vạn Lưu sơn thiên kinh địa động, ai cũng không rõ tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Bất quá Francis đích xác đã mất tích, hơn nữa Arthur vương tử cũng không thấy nữa!

Hai thống soái quân sự tối cao của liên quân nhìn nhìn nhau, đều cười khổ không thôi...

Làm sao bây giờ? Mayfair thì bị đưa đến trước trận tiền, Thần Hoàng mất tích, đại quân Xích Quân áp sát... mấu chốt nhất là Mayfair bị nhốt, muốn làm gì cũng không thể phóng tay làm được a!

Liya chớp mắt, nhìn xuống dưới thành quát:

- Lôi Minh, Bowness sắp chết, các ngươi có bản lãnh thì bắn đi! Bất quá Lệ Nguyên đang ở trong quân chúng ta, nếu không cẩn thận kích hủy Lệ Nguyên. Hừ! Đại quân vong linh của Bowness sau khi mất đi khống chế, cục diện rối rắm lúc đó cũng phải nhờ ngươi thu thập a!

Lôi Minh cười nói:

- Nha đầu kia, ngươi thật thông minh. Cho dù chúng ta bận tâm Lệ Nguyên không dám bắn, nhưng chúng ta còn có Mayfair!

Liya cười nói:

- Vì một người mà mở thành đầu hàng, ngươi cho rằng chúng ta làm ra chuyện này sao? Bên trong vương thành còn có các đại thành viên liên minh, nếu làm vậy họ còn có thể tiếp tục cho chúng ta thống quân không? Nói xong, Liya đưa mắt qua Đỗ Đức.

Đỗ Đức đưa trường kích lên:

- Để mọi chuyện ra ngoài, chiến vi tiên! Chư quân nghe lệnh, không cần bận tâm phu nhân Mayfair, toàn lực giết địch!

Con tin trong tay đối phương, nếu hết theo phân phó của Xích Quân, vậy giờ phút này hết thảy đều bị hủy, chỉ có thể tâm ngoan thủ lạt...

Lôi Minh cười lạnh nói:

- Các ngươi rất quả quyết!

Nói xong, Lôi Minh tiến vào trong xe bên trái ở trung quân, nơi Bowness đang ở, hỏi:

- Lão thất, tình hình thế nào?

- Vong linh đại quân đã bắt đầu vây công thành Sư Tâm vương, nhân loại co cụm phòng tuyến, chỉ có một chi quân đội của Angius đuổi theo hướng tù lung Mayfair! Đại, ca Mayfair xem ra vô dụng a, muốn giết hắn ngay không?

- Không, Mayfair không phải là mất đi lực uy hiếp, cho dù phần lớn nhân loại không quan tâm đến Mayfair nhưng Steve, Liya, Hỏa Hoàng cùng thân tín của Francis cũng phải bận tâm đến Mayfair, lưu lại còn có chút tác dụng! Bất quá lão thất, Angius thật sự quá chán ghét, ngươi dẫn người thu thập hắn đi!

Lôi Minh cùng các tôn khác thương lượng:

- Chư vị huynh đệ, thí nghiệm chí tôn cuối cùng đã bắt đầu rồi...

Ngừng một chút, hắn nhìn qua ánh mắt sung sướng của mọi người:

- Chí tôn mệnh lệnh ta tự công thành! Các huynh đệ, để hoan nghênh khánh điển chí tôn lâm hạ nhân gian, chúng ta phải đánh hạ thành Sư Tâm vương đi!

Nhất tôn chíu mày nói:

- Đại ca, công thành không dễ a! Vừa rồi nha đầu kia nói đúng, Bowness sắp chết, cho dù chúng ta có thể sử dụng đấu khí truyền thừa cùng biện pháp phục chế Bowness, nhưng chỉ là có được trí nhớ của Bowness với tính tình giống nhau mà thôi chứ không có bản lĩnh khống chế Lệ Nguyên như chính Bowness... cho nên chúng ta không thể dùng biện pháp tề xạ công thành. Hơn nữa Mayfair chỉ có thể uy hiếp vài người cá biệt, không có khả năng uy hiếp cả nhân loại, thực cấp bách a, có lẽ bên trong vương thành, các đại thành viên liên minh đều muốn mặc kệ Mayfair!

Lôi Minh gật đầu nói:

- Ngươi nói rất có lý, Mayfair chỉ có thể uy hiếp vài người, mấu chốt đại cục chính là ở Lệ Nguyên, chỉ cần lấy được Lệ Nguyên thì cũng không còn gì bận tâm, mọi chuyện đều có thể làm! Bowness, ngươi không phải nói là nữ nhân sau lưng Sư Tâm vương là quân cờ của ngươi sao? Nghĩ biện pháp liên lạc với kẻ đó, bảo hắn khống chế Sư Tâm vương làm nội ứng!

Bowness hơi thở mong manh, nhưng nghe đến nữ nhân kia, hồi quang phản chiếu mở mắt. Nhưng chính Bowness cũng không biết số 1 trong kế hoạch đại nhân vật là ai, cái này không phải là hư thoại, trên thực tế, sau khi Lam Tư đảo chìm xuống, thần bí nữ nhân kia chủ động liên lạc với Bowness, yêu cầu hợp tác với hắn, mà nội dung giao dịch là nữ nhân kia trở thành số 1 của kế hoạch đại nhân vật, còn Bowness phải giao ra tài liệu luyện kim khí của Prince... thái cổ binh khoa đồ phổ!

Mặc dù những năm gần đây vẫn nhất mực hợp tác, Tử Huyết Nhân trở về tam đại lục cũng là công lao của nữ nhân kia, nhưng Bowness vẫn không biết thân phận chính thức của nàng. Mà ở phía Xích Quân, Bowness để lại tâm nhãn nhưng vẫn không có đem tất cả bí mật nói cho Xích Quân, chỉ là nói bảy phần thực lưu lại ba phần giả, mục đích là cho Ma tộc khi quay về dư địa không bị Xích Quân trở mặt! Trong đó bộ phận về nữ nhân kia, hắn nhân tiện chỉ nói là do Ma tộc bồi dưỡng làm gián điệp. Ngoại trừ học qua thái cổ binh khoa bí truyền của Bowness, hơn nữa tinh thông luyện kim thuật, ngoài ra cũng không nói gì nữa.

Chỉ là Bowness vì Ma tộc mà lo lắng tính toán, nhưng lại tạo ra một hậu quả - Xích Quân đưa nữ nhân kia thành gián điệp thuần túy của Ma tộc, còn nói nữ nhân kia đang ở Renault tự làm hết thảy, đều là Bowness thụ ý, không có kiểm tra, càng không có đem nữ nhân kia liệt vào trong đối tượng khả nghi trọng điểm!

Bowness thì thào nói:

- Hảo, hảo a. Ta hay dùng một con đường bí mật để liên lạc số 1, làm cho hắn trở thành nội ứng của các ngươi!

Hắn thầm nghĩ, số 1 chỉ là người hợp tác với ta, tình báo đưa vào, hắn có nghe mệnh lệnh hay không không thể nói trước...

Lôi Minh cười nói:

- Tốt lắm! Ngươi khiến cho số 1 nghĩ biện pháp đưa Lệ Nguyên cho ta, khi Lệ Nguyên tới tay, huynh đệ chúng ta có thể yên tâm tề xạ thành Sư Tâm vương rồi a!

Hắn lại liếc mắt nhìn qua Bowness, lớn tiếng nói:

- Bất quá chư vị huynh đệ, chúng ta không thể chỉ trông cậy vào số 1 kia, chính mình cũng phải chuẩn bị một phương pháp khác!

Lúc này, vong linh binh đoàn đang tại cùng binh đoàn của Angius chiến đấu. Lưỡng quân trận tiền, Angius thực lực bản thân không đủ, bổn sự chỉ huy quân lực càng không bằng Xích Quân, nhưng hắn cương ngạnh liều mạng vọt tới phụ cận tù lung Mayfair!

Angius nhìn tù lung, một mặt chém giết, một mặt xa xa hét lớn:

- Mayfair, nghe ta nói không?

Trong tù lung, Mayfair bị trói chặt chậm rãi mở mắt, thấy rõ tình thế, thần sắc biến đổi:

- Đáng chết, Angius, ngươi trở về cho ta, mau trở về!

Angius chém ngã một vong linh, cười to nói:

- Cáp, ngươi không chết, ngươi quả thật không chết! Yên tâm, cho dù ngươi không xin lỗi ta, sinh ra nghiệt chủng Francis, ta đối với ngươi cũng không bỏ rơi, nhất định phải cứu ngươi về!

Mayfair sửng sốt, đột nhiên cười khổ:

- Thực xin lỗi, ta không nên gạt ngươi nhiều sự tình vậy... nhưng thật sự không nghĩ rằng ngươi lại coi sự tình kia trên hết bất kể nguy cơ!

Mayfair hét lớn:

- Francis là con của ta và ngươi, tuyệt đối không sai! Cho dù năm đó hắn bị Margaret bắt đi, có một đoạn thời gian không ở bên người ta. Nhưng ta sợ Margaret đưa nó làm tay chân, sau đó ta kiểm tra máu, hắn... thật là con ngươi và ta!

Angius ngoan cố lắc lắc đầu, liếc mắt một cái, nhân tiện đang ở gần mà tới sát tù lung của địch quân:

- Không thể! Không cần nói lại nữa… tiền phong quân đoàn, dùng thánh khí oanh kích phụ cận tù lung cho ta. Không để mấy hỗn đản đáng chết này dùng Mayfair uy hiếp ta được!

Angius quay đầu hạ lệnh, nhưng vừa mới nhìn, trong lòng hắn chìm xuống, sau một đoạn chém giết dọc đường, Shigeru quân đoàn thương vong thảm trọng. Thánh khí doanh sớm đã bị đánh cho tan nát, mà bao nhiêu quân của hắn thân đang hãm trong lớp lớp vòng vây đều y theo mệnh lệnh của Đỗ Đức lui lại.

Mayfair khổ cầu nói:

- Chạy mau đi, giờ vẫn còn kịp đấy!

Angius mặc kệ, vẫn cố chét giết tiến đến. Nhưng lúc này, một đạo hỏa vũ như rừng bắn quanh hắn:

- Phụ thân, với tình hình hiện tại, ngài không thể ở lại chỗ này được!

Steve phụ trách Trừu Cân, Hóa Thi, mặc dù vẫn còn một đội nhận mã đang chém giết tiến đến. Người khác có thể bỏ mặc Angius nhưng Steve thân là nhi tử không thể không quản! Trên chiến trường, tính cách Bác Bì chiếm chủ đạo, Steve đến bên Angius, mặc kệ phụ thân phản đối, hắn một tay chế trụ Angius, một tay cầm đao chém giết… nhưng đến thì dễ dàng, lui thì gặp tầng tầng đại quân!

Vai chịu một vết chém làm chấn động toàn thân, Steve ngộ hiểm, Liya không thể không cứu. Một đạo quân lệnh phát ra, Andy, Hỏa Hoàng hai người cũng chém giết tới. Một trường hỗn chiến tại Sư Tâm vương Thành triển khai.

Âm trầm bên trong đấu thần tù lung, không như bên ngoài oanh oanh liệt liệt mà lại tĩnh lặng chết người.

Đỗ Trần nhìn người đang đến kinh ngạc thốt lên:

- Tuyết Ny a di?

Tuyết Ny thất tung đã lâu nay trông già đi, yếu đuối, vai trái của nàng mang một dây khóa rất lớn, tương tự như khế ước gia tỏa mà Constantine mang trên người.

Đỗ Trần chợt nhớ đến một chuyện, hắn vẫn chưa gặp được nữ nhân kia, mà chìa khóa của nữ nhân ấy - Constantine hiện ở trong Liên Hoa, còn Liên Hoa lại bị cây sinh mệnh tù cấm.



Trong não Đỗ Trần lóe ra một đạo linh quang, hình như có biện pháp.

- Francis…

Tuyết Ny cười khổ một lát:

- Ai, sư phụ ta mắc bệnh tâm cuồng, chết dưới tay ngươi cũng có thể coi là báo ứng, a di làm sao có thể trách ngươi được. Tuyết Cơ cũng không có khả năng trách ngươi a!

Đỗ Trần nghi hoặc nhìn Tuyết Ny:

- A di người thế nào lại ở chỗ này, Tuyết Cơ đâu?

Tuyết Ny nhẫn nại lắc đầu:

- Chuyện dài lắm, để a di tóm tắt lại. Năm ấy mặc dù ta bị trục xuất khỏi Thấm Thủy Hồ, nhưng cứ cách một đoạn thời gian đều gặp Thấm Thủy Thần Sứ cùng ta có liên hệ… Nhưng ba năm trước đây, Donna thần sứ bị Bi Ca tử sĩ giết chết, không có ai tới Đấu Thần đảo tìm ta. A di biết đã xảy ra chuyện, nên lưu thư để lại cho ngươi còn mình thì trở lại Thấm Thủy Hồ xem xét. Thật không ngờ… a di lại phá vỡ mật đàm giữa sư phụ Margaret và Xích Quân Lôi Minh, bị sự phụ bắt nhốt, dùng gia tỏa khống chế!

Đỗ Trần liếc qua dây khóa trên đầu vai Tuyết Ny, trong não lại nghĩ tới Constantine!

Tuyết Ny lại nói:

- Hiện tại a di đang được điều động sang thuần phục chí tôn, đêm qua sau khi sư phụ chết đi đã trở thành thống soái khôi lỗi binh đoàn… Tuyết Cơ cũng bị Thấm Thủy kiếm khống chế, hiện tại là người thứ hai điều khiển khôi lỗi binh đoàn!

- Vậy a di đến tìm ta là vì…

Tuyết Ny lặng yên không nói một lúc, thật lâu sau mới nói:

- Chí tôn muốn nói cho ngươi, hắn muốn bắt ngươi làm một thực nghiệm! Mà chuẩn bị trước cho thực nghiệm này là do sư phụ Margaret chuẩn bị. Nhưng sư phụ đã chết vậy chỉ có thể do đồ đệ hoàn thành… Chí tôn vốn định phái Tuyết Cơ đi, nhưng a di không muốn thấy Tuyết Cơ vì Thấm Thủy kiếm khống chế mà hại ngươi… ài, vậy nên chủ động được thay thế Tuyết Cơ!

“Người là đến bắt ta đi tìm chết sao? Đa tạ a di đi thế Tuyết Cơ!” Đỗ Trần trong đầu tính toán nhanh mọi chuyện, vội hỏi:

- Thực nghiệm chuẩn bị do Margaret trợ thủ… đáng chết, năm ấy Margaret chính là trợ thủ cho Prince luyện kim, vậy Arthur chính là… Prince?

Tuyết Ny cười khổ thay cho hồi đáp dự đoán của Đỗ Trần, cúi đầu sửa sang lại khí cụ, lại kêu Tánh mạng thụ đang vây khốn Đỗ Trần giải khai một góc, lấy một lượng máu chuẩn bị cho thực nghiệm.

Đỗ Trần hỏi:

- A di, có thể giúp ta hiểu được không? Prince thực sự muốn gì?

Tuyết Ny phải nhắm mắt trầm mặc một lát “Gia tỏa khế ước cũng có hạn chế, xem ra chí tôn là đem chuyện của ta cho người biết.” Nguyên lai nàng là bị hạn chế bởi khế ước:

- Francis, Adams là thủ hạ của ngươi, ngươi cũng biết Adams và Brockman có quan hệ cộng sinh huyết mạch không?

Đỗ Trần đương nhiên hiểu rõ, nhưng Tuyết Ny lại vội hỏi:

- Nếu để huynh đệ bọn hắn tự tàn sát cộng sinh huyết mạch lẫn nhau, thì thành cái gì đây?

Đỗ Trần trong lòng nhất động, vội la lên:

- Nhìn lại sau này, cộng sinh huyết mạch nhất định là bí pháp tu luyện cường đại nhất! Một người tấn cấp, người kia cũng tấn cấp theo, hai người cùng đẳng cấp với nhau hỗ trợ nhau tu luyện!

Tuyết Ny gật gật đầu.

- Ngươi cùng Arthur mặc dù không phải là song bào thai huynh đệ, nhưng lại được Margaret sư tôn cấy vào cộng sinh bí pháp, các ngươi một người trở nên mạnh mẽ, người còn lại cũng trở nên mạnh hơn!

Đỗ Trần ngạc nhiên nói:

- Nhưng Margaret rõ ràng đem chúng ta đều biến thành phế vật...

- Nghe a di nói hết đã?

Tuyết Ny chậm rãi nói:

- Cộng sinh huyết mạch là thứ nhất. A di còn phải cho ngươi biết trước một việc khác... Francis, thánh khí của thiên hạ đều là từ Thánh Khí Lô mà ra. Nhưng là Thánh Khí Lô mỗi lần làm ra một kiện thánh khí, sẽ tiêu hao một vị đấu thần, mà linh hồn của vị đấu thần kia chính là khí hồn của thánh khí! Bất quá, trải qua sự chuyển hóa của Thánh Khí Lô, khí hồn đã mất đi ký ức của đấu thần, chỉ còn là một công cụ thánh khí bị điều khiển.

Đỗ Trần trong lòng giật mình một cái, cái này quả là một thánh khí lấy mạng người a!

- Ngươi hiểu được hai sự kiện này, a di mới có thể đem hết thảy nói rõ ràng với ngươi. Bắt đầu từ chuyện của Thần Hoàng

Tuyết Ny nói:

- Thần Hoàng trong Vẫn Thần đại chiến đã gần đi đến điểm cuối cùng của con đường đấu thần, có thể cũng không có điểm cuối cùng. Nhưng ngay khi sắp chết! Thần Hoàng không muốn chết, do hắn có Thánh Khí Lô trên người nên nghĩ tới một biện pháp - nếu Thánh Khí Lô có thể đem linh hồn đấu thần chuyển hóa thành thánh khí khí hồn. Từ đó đi theo thánh khí mà lưu truyền lại, như vậy, hắn có thể dùng phương thức biến thành thánh khí để sống vĩnh viễn?

- Đương nhiên có thể!

Tuyết Ny tự hỏi tự trả lời:

- Nhưng mà chỗ này xuất hiện một vấn đề như thế nào trong quá trình biến thành thánh khí có thể giữ lại kí ức, giữ lại thực lực khi còn sống? Thần Hoàng là một thiên tài, hắn nghiên cứu ra đấu khí chuyển di và truyền thừa bí pháp. Đồng thời đem luyện kim thuật nghiên cứu tới bước mà trước đây chưa ai đạt được. Cuối cùng có thể đem linh hồn và đấu khí chuyển vào thánh khí, nhưng lại không thể thực hiện được quá trình nghịch chuyển cho nên không thể trở lại thành con người!

Tuyết Ny nói tiếp:

- Thần Hoàng sử dụng phương pháp “Nhân biến khí”, đem những thuộc hạ thân tín biến thành khí! Có thể làm được như vậy Thần Hoàng mừng rỡ như điên. Dự định sau khi chết cũng muốn biến chính mình thành khí. Sau đó Wolfe phát hiện ra Phá Khí quyết rồi Vẫn Thần đại chiến bùng phát! Thần Hoàng tuyệt không có khả năng cho phép bí pháp uy hiếp kia tồn tại. Do đó, hắn tại Vẫn Thần đại chiến lợi dụng khí sát hại những tướng lĩnh thời Vẫn Thần, tướng lĩnh hai tộc nhân ma đều bị giết, chỉ còn hắn biết Phá Khí quyết...

Đỗ Trần ngắt lời Tuyết Ny:

- Nhưng mà trong lúc đại chiến, có rất nhiều tướng lính chết trong tay khí của chính mình. Những khí này đều không có rời khỏi tay chủ nhân, Thần Hoàng lại có thể nào khống chế được những khí đó?

- Khí hồn vốn là linh hồn ban sơ của nhân loại, Thần Hoàng không chỉ là đấu thần cường đại nhất, hắn còn có kỹ thuật siêu việt, do đó việc hắn khống chế khí trong tay đám tướng lĩnh thật quá dễ dàng... khí khống chế người qua ba phương thức, kỳ thật chính là Thần Hoàng khống chế khí hồn trước, sau đó mới căn cứ vào sự mạnh yếu của khí hồn rồi phân ra ba loại thủ đoạn để đối phó với đám tướng lĩnh này!

Đỗ Trần suy nghĩ một chút, rồi gật đầu ra ý mình đã hiểu, mà ngoại trừ phần lịch sử Prince khai phát kỹ thuật “nhân biến khí”, kỳ thật những phần khác Đỗ Trần đã được nghe nhiều lần, liền thỉnh Tuyết Ny lược bỏ qua.

Tuyết Ny nói:

- Vào những năm sau khi Vẫn Thần đại chiến kết thúc, sinh mạng Prince cũng đã tận, hắn liền mang mình biến thành khí, tuyên bố với bên ngoài rằng hắn đã chết. Bên trong, để thuộc hạ thân tín nhất của hắn, Xích Quân cửu tôn diễn một hồi kịch “Ma khí biến dị giết chủ”.

Đỗ Trần thầm nghĩ, nguyên lai thế giới này căn bản không có cái gì gọi là trí tuệ nhân tạo. Cái được gọi là ma khí, trí năng sinh mệnh, căn bản đều là người biến hóa thành! Tuyết Ny nói:

- Sau khi Prince biến thành khí vài trăm năm, hắn phát hiện một chuyện kinh khủng, một chuyện mà với trí tuệ vĩ đại như hắn lại quên…quá trình tu luyện đấu khí, đấu thần không ngừng cường hóa bổ sung đấu khí của chính mình. Nhưng khí căn bản lại không thể tu luyện! Mỗi lần khai pháo liền tiêu hao một phần lực lượng, sớm muộn gì cũng có một ngày lực lượng của khí cũng tiêu hao hết, đến khí đó...Prince sẽ chết!

Đỗ Trần nghĩ trong lòng - thật là một thiếu sót vĩ đại của một nhà khoa học. Năng lượng là hằng số, khí chỉ có thể phát ra mà không thể bổ sung, sớm muộn gì cũng có vấn đề, vậy Prince phải tìm biện pháp gì đó, hắn không có khả năng ngồi chờ chết!

- Hắn nghĩ tới hai biện pháp để bổ sung năng lượng. Một là trộm thi thể của chúng thần, thôn phệ để bổ sung năng lượng. Nhưng thi thể chúng thần vốn ít ỏi, không có khả năng cung cấp cho nhu cầu của Xích Quân mãi mãi…

Nói tới đây, thần sắc của Tuyết Ny có chút quái dị.

- Còn một biện pháp vĩnh cửu nữa… Prince nghĩ, người có thể thông qua quá trình tu luyện để bổ sung đấu khí. Còn khí chỉ có thông qua quá trình thôn phệ thi thể để bổ sung năng lượng, vậy có phải là tồn tại một lý thuyết - khí tiêu hao năng lượng nhanh, vậy biến thành người. Dùng thân thể người tu luyện đấu khí, sau đó tái biến thành khí để tận hưởng cuộc sống vĩnh hằng, khi khí tiêu hao hết lại biến thành người…cứ như thế luân phiên. Vừa không lo hết năng lượng, vừa có thể sống mãi mãi, phải không?

Đỗ Trần nghe xong liền nhướng mày, Prince quả thật là thiên tài, một thiên tài điên cuồng.

Tuyết Ny nói:

- Phương pháp nhân khí hoán đổi của Prince cuối cùng cũng thực thi… Nhưng vấn đề kỹ thuật trọng yếu nhất là… làm thế nào để biến từ khí thành người? Để tìm hiểu, Prince nghiên cứu một số bí pháp, trong đó có Cộng Sinh Truyền Thừa.

Tuyết Ny nói rất nhiều lý thuyết cùng thuật ngữ vô cùng phức tạp. Bất quá Đỗ Trần nghe được, quá trình khí biến thành người gồm 2 bước. Thứ nhất, dùng linh hồn chiếm cứ thân thể của một cá nhân nào đó, sau đó mang đấu khí truyền thừa cấp vào thân thể đó.

Thật là đơn giản!

Nhưng chìa khóa là loại thân thể như thế nào mới phù hợp? Thân thể của Prince đã chết, đấu khí truyền thừa của hắn không phải thân thể nào cũng có thể tiếp nhận. Nhớ năm ấy, số 13 (Julie) truyền đấu khí của mình cho Steve, trước tiên có hỏi hắn vài điều kiện. Vậy đấu khí gần tới cực hạn của con đường đấu thần của Thần Hoàng Prince thì thân thể gì mới có thể tiếp nhận?

Vì muốn tìm được thân thể có thể tiếp nhận đấu khí của Prince, Xích Quân dùng biện pháp nuôi dưỡng từ nhỏ. Ngay khi đứa nhỏ được sinh ra, dùng bí pháp để tẩy lễ cho đứa nhỏ, nhằm để nó trong tương lai có thể kế thừa đấu khí của Prince…

Năm ấy, Margaret dùng Dung Hỏa Chi Tâm phế đi Francis và Arthur, kỳ thực không phải thực sự muốn biến bọn họ thành kẻ ngốc, biện pháp này nói dễ nghe là “Hương hoa mai từ trong đắng cay mà có”, nói khó nghe là “Dùng đòn roi nhiều mới sinh ra cao thủ”. Một thân Thiên Sứ Thủy Thân của cả hai đều bị hạn chế, nhưng lại nghĩ ngược một chút, nếu như bọn chúng có thể tiến bộ dưới sự đè ép này, vậy thân thể của bọn chúng sẽ mạnh mẽ tới nhường nào? Đồng thời, vì đảm bảo hai đứa bé này nhanh chóng trưởng thành, Margaret còn cho chúng dùng huyết mạnh song sinh, làm việc của họ tăng thêm nửa phần.

Năm đó, hai đứa bé này chỉ là một đôi trong một lượng lớn vật thí nghiệm, nếu như bọn chúng cả đời không thể đột phá được hạn chế. Vậy Xích Quân cũng không quan tâm, cứ đợi thêm là được rồi, hai người cứ làm tên ngốc cả đời đi! Tuy nhiên Prince may mắn - Arthur đã thành công.

Nghe xong những điều này, Đỗ Trần cười quái dị:

- Nói như thế, ta và Arthur đều là vì Prince mà sinh ra. Hiện giờ Prince đã chiếm cứ thân thể của Arthur. Chỉ cần dựa theo quan hệ chém giết lẫn nhau của Brockman và Adams, dung hợp một nửa cộng sinh ta đây, liền có thể có được thân thể hoàn mỹ nhất, hoàn toàn biến lại làm người?

Tuyết Ny gật đầu:

- Sự tình đúng là như vậy, hôm nay tinh thần lực to lớn của Prince đã tập trung ở trên người Arthur. Vả lại cũng có thân thể vô cùng mạnh mẽ của Arthur. Chỉ cần thông qua bước thực nghiệm cuối cùng dung hợp ngươi là hình thành thân thể hoàn mỹ, rồi đem đấu khí truyền thừa đến trên thân thể mới. Vậy thì Prince sẽ hoàn thành một vòng thực nghiệm tuần hoàn Nhân - khí – nhân, có thể vĩnh viễn bất tử! Bất quá, dã tâm suốt đời của Prince đã không phải là cực hạn của đấu thần. Hắn suy nghĩ, “Thiên hạ vốn là của hắn: Thần Hoàng Prince”. Vậy thu hồi lại cũng là việc thiên kinh địa nghĩa, hắn muốn vĩnh viễn làm Thần Hoàng!

Nói đến chỗ này, Tuyết Ny cũng hoàn thành bước chuẩn bị trước cho thực nghiệm, kêu Tánh Mạng thụ một lần nữa bao vây Đỗ Trần, cười khổ nói:

- A di thật sự không có biện pháp cứu ngươi! Bất quá ngươi yên tâm một điều, Tuyết Cơ mặc dù bị khống chế, nhưng nàng là khôi lỗi binh thống soái thứ hai của khôi lỗi binh. Khôi lỗi binh này là bí pháp của gia sư sở chế, nhất định chỉ do tỷ muội chúng ta mới có thể điều động. Bởi vậy... Tuyết Cơ đối với Prince hữu dụng, sẽ không bị làm hại!

Tuyết Ny vừa mới đi ra, bên ngoài truyền tới một thanh âm khác lạnh như băng:

- Đưa Francis tới thực nghiệm thất!

Ngay sau khi đỗ trần bị đưa vào thực nghiệm thất, đại chiến tại Sư Tâm vương thành đang diễn ra ác liệt. Mà bên ngoài đài Thính Nguyệt, Sư Tâm vương vẫn còn ngồi ở trên bậc thềm nói chuyện cùng người đàn bà kia. Nhưng thực tế đều là hắn tự lẩm bẩm:

- Hôm nay đại binh vây thành. bất quá ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đem ngươi đi ra ngoài...

Nhưng thật ra con mẹ hắn đang định làm gì a? Tại chỗ nầy nói thầm có cái tác dụng gì? Một lão sư tử vô dụng!

----------

Bên trong phòng thực nghiệm.

Bởi vì Lệ Nguyên bị trộm, Sophia không mang được gì phản hồi chỗ này, thấp giọng thầm mắng một câu:

- Chủ nhân, ta vừa nhận được mật hàm của nguyên soái Bowness, hắn yêu cầu ngài làm nội ứng, đem Lệ Nguyên trộm trở lại, giao cho Xích Quân.

Người đàn bà kia lại bình tâm hít thở vẫn bình thường, thực hiện thực nghiệm, đầu cũng không quay lại nói:

- Sophia, Bowness thật sự đầu nhập Xích Quân sao?

Sophia cười khổ nói:

- Lạ thật! Bất quá Xích Quân hình như không biết chủ nhân ngài ở chỗ này, xem ra Bowness giúp ngài che giấu một chút sự tình!

Người đàn bà kia gật đầu.

- Bowness tính ra còn có lương tâm, không uổng công ta bao năm giúp hắn nhiều việc. Bất quá... nếu Bowness đầu phục Xích Quân, vậy cũng chính là cừu nhân của ta. Sophia, ngươi theo ta, hay vẫn tiếp tục thuần phục Bowness?

Sophia chần chờ một chút:

- Sophia thề thuần phục chủ nhân!

- Tốt lắm! Đi đi. Đi bảo nguyên soái thống lĩnh thần thánh liên minh, nếu hắn không đến, ngươi âm thầm cho hắn biết, Nguyệt Thần muốn hợp tác với hắn giết Xích Quân, hơn nữa luyện kim khí đạo và thái cổ binh khoa mà Nguyệt Thần nghiên cứu ngàn năm, giờ phút này có biện pháp giúp hắn chuyển bại thành thắng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook