Liên Hoa Bảo Giám

Chương 475: Đầu danh trạng

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Thomas chậm rãi đóng cửa phòng lại, không gọi thân binh tới hiệp trợ, cũng không dùng lễ tiết long trọng nghênh đón Brockman, mà lạnh băng băng ngồi trước mặt hắn!

- Tiếp giá? Các hạ nói đùa sao? Thomas ta đích xác là Tử Huyết Nhân, nhưng năm đó khi Bowness tụ tập năm trăm vạn Tử Huyết Nhân tinh nhuệ, tổ chức trận chiến cuối cùng, tổ tiên của ta bất hạnh không được chọn vào đội tinh nhuệ, hừ, cũng không cùng Bowness chìm vào biển lớn! Cuối cùng tổ tiên lưu lạc tam đại lục, chịu hết trăm loại ngược đãi của Hồng Huyết Nhân! Còn ta… hơn nữa được Hồng Huyết Nhân nuôi dưỡng trưởng thành! Nói như ngươi... ta có phải tôn trọng nghị viên của cái hội nghị liên tịch tối cao không?

Nói rất không khách khí, nhưng thần thái của Thomas lại không có bao nhiêu địch ý!

Đối phương là Tử Huyết Nhân, ở tại giờ phút này dưới thế cục này, Tử Huyết Nhân không nhất định là bằng hữu, nhưng tuyệt đối không phải là địch nhân!

Một người bên cạnh Brockman quát :

- To gan! Brockman miện hạ chính là thủ tịch nghị viên cửu vĩ của hội nghị liên tịch tối cao, hiện nay là phó thống soái của vong linh quân đoàn Tử Huyết Nhân. So với các vị khác, chỉ dưới có Nguyên soái Bowness, đại nghị trưởng Phillip, cùng với các vị nguyên lão thế tập! Thomas, cho dù tổ tiên của ngươi sống lại...

Nguyên lai Brockman chẳng những thăng lên thập cấp, hơn nữa đã là nhân vật số 5 của Ma tộc, đại quyền trong lòng bàn tay… nếu như Đỗ Trần biết nhất định sẽ thầm nói, đại nhân vật, đem bán mới sướng!

- Được rồi, Singh, để ta nói!

Brockman cười cười:

- Đích xác, ngươi không cần phải tôn trọng ta, thậm chí không cần phải phục tùng nguyên soái Bowness! Nhưng các hạ không thể phủ nhận một sự thật... Dòng máu chảy trong ngươi, có thể biến thành màu tím!

- Vậy thì sao nào?

Thomas nhướng mày.

- Là Tử Huyết Nhân, chúng ta có điều kiện tiên quyết tiếp tục bàn luận, đúng không nào? Thomas các hạ. Với thế cục hiện nay, ngươi cho rằng Kinh Ức Cốc còn có đường sống sao?

Thomas im lặng không nói gì, sự thật nếu không phải Ted liều chết chống đỡ, Đỗ Đức lại không nguyện ý “hạng chiến” (quần chiến trong cốc – binh sĩ 2 bên sẽ tử thương vô số), Kinh Ức Cốc đã sớm diệt vong rồi! Hơn nữa Thomas mặc dù khi Kinh Ức Cốc diệt vong có thể từ mật đạo trốn thoát, nhưng một mình trốn thoát còn có ý nghĩa gì? Quyền lợi địa vị, tài phú, Nhị đương gia của Kinh Ức Cốc không nở bỏ những thứ này!

- Muốn nói gì thì nói thẳng ra đi, Thomas ta còn chưa ngu, hiện nay Kinh Ức Cốc đã là một đường chết, ta không có vốn để mặc cả với ngươi, chỉ có thể chọn tiếp nhận hoặc cự tuyệt!

Brockman ưu nhã cười rạng rỡ.

- Thomas các hạ quả nhiên là người thông minh! Ý của ta rất đơn giản - ta cho Kinh Ức Cốc của ngươi một con đường sống, hơn nữa từ nay soái lĩnh Kinh Ức Cốc nghe lệnh hội nghị liên tịch tối cao, hiệp trợ Bowness nguyên soái hoàn thành đại nghiệp phục hưng Tử Huyết Nhân!

Thomas cười mỉa một cái:

- Ta có hai câu, thứ nhất, bây giờ Francis đã vây khốn Kinh Ức Cốc, ngươi có bản lĩnh gì có thể giải cứu hai mươi vạn người Kinh Ức? Thứ hai, cốc chủ Senna sắp qua đời, ta lúc nào cũng có thể kế thừa vị trí cốc chủ, như vậy... ta lấy thân phận gì gia nhập hội nghị liên tịch tối cao? Thomas ta không thích làm một con chó săn không quyền không thế!

Brockman nở nụ cười, Thomas đã bị thế cục ép cho giao động tâm tư. Bất quá còn có chút tham luyến quyền binh mà thôi!

- Nếu các hạ đồng ý, từ thời khắc này, Bowness nguyên soái tứ phong các hạ là đại tướng bát vĩ thống soái Kinh Ức quân đoàn, thêm vào hàm nghị viên hội nghị liên tịch tối cao, hai mươi vạn dân Kinh Ức Cốc vẫn là thuộc hạ của ngươi, đồng thời đại nghị trưởng Phillip sẽ lấy vong linh quân đoàn cho ngươi bổ sung đủ hai mươi vạn đại quân... ngày đại nghiệp phục hưng thành công, ngươi có thể chọn một lãnh thổ trên tam đại lục không nhỏ hơn Lanning ngày nay, để khai tông lập quốc!

Thomas lập tức sáng ngời!

Brockman mỉm cười trả lời một vấn đề khác.

- Còn về phần làm sao cho ngươi và Kinh Ức Cốc một con đường sống... hiện nay Kinh Ức Cốc khẳng định không giữ được nữa, bất quá ở trong Sinh Mệnh mê cung chúng ta đã thiết lập một căn cứ. Các hạ có thể dẫn dân Kinh Ức tới nơi đó ở tạm. Đồng thời phối hợp với đại nghiệp phục hưng sắp bắt đầu của chúng ta!

Thomas nhếch môi cười,

- Hai Mươi vạn người Kinh Ức Cốc. Ngươi có thể đem bọn họ một lần di dân tới bên trong Sinh Mệnh mê cung?

Brockman không có chính diện trả lời, mà quát với một người bên cạnh :

- Singh, chứng minh cho Thomas đại tướng quân chúng ta có năng lực này đi!

Một người sau lưng ứng tiếng đi ra, Thomas vừa nhìn thấy người này trong lòng không khỏi run lên, Singh trông quái dị vô cùng, nếu dùng một lời người thường mà nói... Ngươi nói hắn là vong linh sao, đích xác, trên người hắn máu thịt đầm đìa, nhưng vong linh sau lưng có song long dực to lớn sao? Nếu ngươi nói hắn là vong linh Long tộc, nhưng... sau mông Singh còn có một cái đuôi, đầu chiếc đuôi này là một người nhỏ dung mạo giống với Singh, lại phảng phất trên người mọc ra một chính mình thu nhỏ.

Có lẽ Đỗ Trần ở đây còn liên tưởng đên chuyện “Hắc dát dát”. Nhưng Thomas còn chưa từng nhìn thấy JuJu thú, chỉ có thể nghi hoặc trong lòng. Tên Singh này rốt cuộc là chủng tộc gì vậy?

- Thomas các hạ, ngươi có thể nhận ra đây là cái gì không?

Singh nói khàn khàn, từ bao sau lưng lấy ra một cái vỏ cây cỡ vung xoong.

Thomas cả kinh nói :

- Đây là vỏ cây Sinh Mệnh, ngươi, các ngươi đem cắt nó xuống?

Singh cười dữ tợn, miệng đột nhiên hé ra đủ để dung nạp miếng vỏ cây kia, rạo rạo, quỷ dị khủng bố đem vỏ cây Sinh Mệnh nuốt chửng.

Thomas cả kinh trợn mắt há mồm, Đây, đây là sức mạnh gì? Ăn cây Sinh Mệnh? Lão thiên a! May mắn, may mắn mình còn nể mặt mũi Tử Huyết Nhân không tranh chấp với bọn chúng, nếu không...

Brockman tựa hồ rất hài lòng với vẻ mặt kinh hãi của Thomas, nghiêm nghị giải thích :

- Năm trước, một đám hung thú tự xưng là JuJu thú tập kích vực sâu dưới lòng đất, những hung thú này còn có thể tự phân chia, vô vùng vô tận, đích thực lợi hại! Bọn chúng ăn tới mức vực sâu dưới đất thương vong thảm trọng, thậm chí ngay cả vong linh quân đoàn của Phillip đại nhân cũng khó có thể chống lại, bất quá... Phillip đại nhân nghiên cứu kỹ phát hiện, sức mạnh của JuJu thú đến thẳng từ cây Sinh Mệnh, mà sức mạnh của vong linh quân đoàn lại phủ nhận cây Sinh Mệnh… vậy các hạ nói, hai sức mạnh này nếu gặp nhau, sẽ thế nào?

Thomas suy nghĩ một chút, kiên định trả lời :

- Phát nổ!

- Đúng vậy, Vong Linh và Sinh Mệnh va vào nhau, dưới tình huống bình thường tuyệt đối sẽ phát nổ! Cho nên ban đầu JuJu thú tập kích, vô luận là vong linh hay là JuJu thú đều phải chịu phát nổ của hai cỗ sức mạnh đối kháng, ai cũng không thể chiếm được tiện nghi! Nhưng vong linh cần thi thể để chuyển hóa, mà JuJu thú sau khi nổ thi thể tan nát, không thể bổ sung binh lực cho vong linh quân đoàn! JuJu thú lại có thể tự phân chia, cho nên càng đánh chúng ta càng thiệt hại.

- Suýt chút nữa ngay cả vực sâu dưới đất cũng bị đánh hạ...

Brockman cười lớn,

- Nhưng với tài trí tuyệt thế của Phillip đại nhân. Thêm vào sự phối hợp của cây Sinh Mệnh. Cuối cùng cũng giải quyết được cái vấn đề khó khăn này!

- Bây giờ, vô luận là JuJu thú ăn vong linh, hay là vong linh ăn JuJu thú, đều sinh ra một chủng tộc mới!

- Minh thú! Minh thú mặc dù không thể tự phân chia, nhưng cũng không giống JuJu thú phải ăn liên tục mới có thể tồn tại! Bọn họ mặc dù không có năng lực đông đảo của vong linh, nhưng cũng không sợ thiên địch là thánh quang! Có thể nói, Minh thú tập hợp ưu điểm của vong linh và JuJu thú, lại bỏ đi khuyết điểm của bọn chúng, là một chủng tộc mạnh mẽ hoàn toàn mới!

Bốp, Brockman vỗ mạnh lên thân thể cổ quái của Singh!

- Không lâu trước, nguyên soái Bowness tự thân dẫn đại quân bắt được thần tử Thanh Biều của JuJu thú, Thanh Biều thú kia thật sự quá to lớn, Phillip đại nhân dùng mười hai vong linh chiến sĩ ưu tú nhất ăn tận ba ngày, mới có thẻ ăn hết Thanh Biều thú! Sau đó... Mười hai Minh Thú mạnh nhất sinh ra, là Minh Vương thú! Singh chính là một trong bọn họ, có năng lực cắn nuốt cây Sinh Mệnh vô hạn của Thanh Biều thú. Đủ giúp các ngươi hoàn thành di dân!

Đúng vậy, ngày đó Thanh Biều thú có thể mang theo mấy trăm vạn JuJu thú xuyên qua Sinh Mệnh mê cung, vậy mười hai Minh Vương thú mang hai mươi vạn ngươi Kinh Ức đi tị nạn có gì mà khó khăn?



Thomas chợt kỳ quái nói :

- Minh thú là chủng tộc hoàn toàn mới, các ngươi như thế nào có thể cam đoan Minh thú nghe Tử Huyết Nhân chúng ta?

Brockman chậm rãi lấy từ trong ngực ra hai bình thuốc nhỏ, một lam, một đỏ :

- Đây chính là thành quả nghiên cứu mới nhất của Phillip đại nhân - thiên lệ! Màu đỏ làm mẫu thể. Màu lam làm tử thể, trước khi vong linh quân đoàn xuất chiến, Phillip đại nhân đã dùng máu của mình hỗn hợp mẫu thể, sau đó trộn lẫn với tử thể màu lam, cho vong linh uống vào, như vậy những JuJu thú giết vong linh, cùng với những Minh thú tự mình chuyển hóa thành, liền hoàn toàn bị Phillp đại nhân khống chế!

Thomas gật đầu, trên mặt nổi lên một biểu tình cổ quái.

Brockman tổng kết :

- Nói nhiều như vậy, đã là câu trả lời thuyết phục cho Thomas các hạ chưa? Hiện nay JuJu thú bị quân đoàn Minh Thú giết tới liên tục thoái lui, số lượng giảm mạnh! Hội nghị liên tịch tối cao rất nhanh sẽ tiêu diệt toàn bộ JuJu thú!

- Đem bọn chúng biến thành gia súc nuôi Minh Thú! Đại nghiệp phục hưng của Tử Huyết Nhân chúng ta sắp lập tức bắt đầu rồi, các hạ không chuẩn bị gia nhập chúng ta khi mà chúng đã có Minh Thú sao?

Thomas mìm cười.

- Xin mời nghị trưởng đại nhân nói cụ thể di dân như thế nào đi!

Brockman cũng cười,

- Kinh Ức Cốc bản thân chính là một trong thiên ngoại thiên trong Sinh Mệnh mê cung, Singh sẽ cùng hai vị Minh Vương thú khác bắt đầu ăn vỏ cây dưới thành Kinh Ức, trong vòng nửa tháng, nhất định sẽ mở ra một đường ngầm lớn đủ chứa hai mươi vạn người trong nháy mắt di dân! Việc các hạ phải làm là kiên thủ nửa tháng này, hơn nữa không bị người phát hiện kế hoạch của chúng ta!

Nửa tháng? Thomas nhíu mày.

- Thần tướng Đỗ Đức kia e rằng sẽ không cho ta thời gian nửa tháng!

- Ha ha, ta có thể cho ngươi một biện pháp!

Brockman tràn trề tự tin nói:

- Ta phi thường hiểu rõ Francis bên ngoài kia, người này mặc dù có chút tài trí, nhưng căn bản vẫn là một đứa bé tốt, mềm yếu do dự, làm việc mềm lòng nương tay...

Đây là Đỗ Trần sao? Ặc, dù sao Brockman từ lần đầu tiên bị Đỗ Trần lừa bán đã cho rằng như thế, mà trong một loạt quá trình lừa bán sau đó, như trận chiến ở Thiên Vương sơn… Đỗ Trần đều hạ thủ từ sau lưng, trước mặt đóng giả người tốt, chưa từng cho Brockman cơ hội thay đổi cách nhìn!

Thomas càng không hiểu Đỗ Trần, điều hắn biết về Đỗ Trần đều là do Ziege nói cho - cũng chính là đại thiện nhân số một số hai trong thiên hạ, đệ tử tốt! Hắn gật gật đầu:

- Lời này có chút đạo lý! Vừa rồi trên đầu thành quan sát truyện vui, trong quân địch có người muốn đồ sát tù binh, nhưng Francis thịnh nộ ngăn chặn, còn trước mặt mọi người lập thệ không giết tù binh! Hơn nữa ngày trước Đỗ Đức vốn có cơ hội nhanh chóng san bằng Kinh Ức Cốc, nhưng Francis thương xót binh sĩ, ép Đỗ Đức lui binh... Bây giờ xem ra, Francis không phải là hạng người ngoan tâm thủ lạt!

- Đúng vậy!

Brockman cười nói:

- Chúng ta có thể lợi dụng sự mềm lòng của Francis, người sợ chết rất nhiều, hết sức trì hoãn thời gian...

Hai người mật nghị một hồi, cùng cất tiếng cười to.

Brockman đột nhiên đứng lên:

- Quân đoàn trưởng Thomas tiếp lệnh!

Thomas ầm ầm quỳ xuống:

- Mạt tướng có mặt!

- Việc di dân Kinh Ức Cốc đã thảo luận xong, nhưng trước đó, hội nghị liên tịch tối cao giao cho ngươi một trách nhiệm hạng nhất!

Brockman sâm nghiêm quát:

- Cha con Ted, Helen phản bội Tử Huyết Nhân, tướng quân cần phải giết chúng trước khi di dân, lấy đó thể hiện lòng trung thành!

Thomas sửng sốt, trước kế hoạch lớn giao cho mình chút chuyện nhỏ. Khảo nghiệm năng lực và lòng trung thành của mình không có gì sai, nhưng giết Ted...

Ồ, hiểu rồi! Điều lo lắng của hội nghị liên tịch tối cao là - Bowness và Ted thù sâu như biển. Nếu Ted biết chuyện mình trở về với Tử Huyết Nhân nhất định lòng sinh bất mãn, từ đó gây trở ngại, như vậy trước đại kế mình phải tiễu trừ cái chướng ngại này!

Cũng tốt, vốn ta nhìn Ted không vừa mắt rồi, hãy dùng cha con chúng để tới đầu danh trạng gia nhập Tử Huyết Nhân!

Bất quá bây giờ Ted nắm giữ một vạn cấm vệ quân, muốn giết hắn... phải suy xét biện pháp cẩn thận!

-------------------

Đỗ Trần gọi Adams và Ariza vào trong trướng bồng của mình, trước tiên là hóa giải một phen mâu thuẫn giữa hai người. Kỳ thực chuyện đó giải quyết rất dễ dàng, Ariza hài tử ngốc nghếch này căn bản không biết ghi thù nhớ hận là cái gì, mà Adams đầu óc lại đơn thuần. Mấy câu nói của Đỗ Trần liền thiếu chút nữa thì làm cho Ariza dập đầu kết bái, mâu thuẫn nội bộ tự nhiên cũng liền không còn nữa.

Tiếp theo, Đỗ Trần hỏi về chuyện huyết mạch song sinh.

Adams oán hận nói:

- Ân công, việc này nói đến cũng lạ! Bắt đầu từ gia phổ của chúng ta ghi lại, chúng ta mỗi đời đều nhất định là huynh đệ song sinh, hơn nữa một thuộc tính là thổ, một thuộc tính là thủy.

Đỗ Trần thầm nói, có ý tứ, nếu như mình có thể làm ra loại biện pháp đời đời sinh đôi này… hắc hắc, cùng Tuyết Cơ sinh một ổ song sinh hẳn là rất thú vị a?

Adams lại nói:

- Bên cạnh đó, bí pháp của nhà ta cũng nhắm vào hai loại thuộc tính này, gọi là Sơn Hải quyết! Mà Sơn Hải quyết lại chia làm hai bộ phận - Thanh Sơn liệt, Lam Hải khiếu! Bởi vì thủy thổ tương khắc, nhà ta chưa từng có ai có thể đồng thời tu luyện toàn bộ Sơn Hải quyết, chỉ có thể mỗi người tu luyện một nửa! Bất quá bí truyền của nhà ta, muốn đem Sơn Hải quyết tu luyện tới cảnh giới tối cao, đó chính là giết huynh đệ song sinh tu luyện một nửa Sơn Hải quyết kia, hút cạn đấu khí của hắn!

Đỗ Trần kinh hãi, đây cũng coi là bí pháp gia tộc? Đây chẳng phải là cổ động cho đời sau huynh đệ tương tàn sao?

- Ngươi và Brockman truy sát lẫn nhau chính là vì tu luyện Sơn Hải quyết?

Adams gật gật đầu:

- Chính thế, ta giết Brockman một lần. Brockman cũng giết ta một lần, nhưng chúng ta hết lần này đến lần khác đều được Tam gia và Phillip cứu. Tới nay không một ai có thể tu luyện thành Sơn Hải quyết!

Cười khổ hai tiếng, Adams lại tiếp tục nói:

- Giết chết huynh đệ cũng không có gì khó, nhưng nhà ta ngàn năm nay không có ai tu luyện thành Sơn Hải quyết còn có một nguyên nhân khác, đó chính là song sinh huyết mạch - huynh đệ song sinh nhà ta tựa hồ có loại sức mạnh liên hệ quỷ dị nào đó, một người tấn cấp, người kia không lâu sau nhất định cũng tùy thời tấn cấp, chính vì thế, thực lực của huynh đệ song sinh mỗi đời nhà ta không sai biệt lắm, ai cũng không thể giết được ai, cực khó phân ra thắng bại!

Đỗ Trần thần nghĩ, món bí pháp này so với Phong Tuyết Kinh Ức còn ác độc hơn, huynh đệ tương tàn còn chưa đủ, hơn nữa còn muốn bọn họ thực lực tương đương, đem tàn sát lẫn nhau tiến hành vĩnh viễn...

Bất quá một người tấn cấp, huynh đệ cũng theo đó tấn cấp...



Chờ chút!

Đỗ Trần rất tự nhiên liên tưởng tới việc thực lực Arthur đột nhiên bạo tăng, chẳng lẽ năm đó Mayfair sinh đôi, Francis và Arthur là huynh đệ, cũng có loại liên hệ thần bí này?

Suy nghĩ cần thận, trong lòng Đỗ Trần thình lình run lên, không sai! Mỗi lần Arthur tấn cấp đều là sau khi thực lực của mình tăng cường, lần gần đây nhất chính là ở thành Emerald, lúc đó mình có Thanh Vân và áo ẩn hình, nhưng không lâu sau, Arthur đột nhiên thành cường giả thần cảnh thập nhất cấp...

Nhưng suy nghĩ lại, không đúng, huynh đệ song sinh dung mạo nhất định phải giống nhau, mình và Arthur mặc dù đều là tóc vàng mắt lam, nhưng chưa bao giờ có người nhận lầm mình và Arthur. Điều này đã chứng minh, dung mạo Francis và Arthur khác biệt rất nhiều, ít nhất không giống loại song sinh!

Đỗ Trần nghĩ tới mức trán mơ hồ có chút đau, hỏi:

- Adams, song sinh huyết mạch nhất định phát sinh giữa huynh đệ song sinh sao? Ta nói là, có khả năng họ hàng xa cũng có quan hệ huyết mạch song sinh hay không?

Francis và Arthur đều cùng là đời sau của Wolfe, tính lên tới nguồn là họ hàng xa cùng dòng máu!

Nhưng Adams lắc đầu.

- Loại huyết mạch này chỉ có thể xuất hiện giữa huynh đệ song sinh, họ hàng xa… chưa từng xuất hiện!

Đỗ Trần không cam lòng, lại hỏi:

- Vậy tổ tiên của nhà ngươi gọi là gì, ở thời Vẫn Thần có thân phận gì?

Adams gãi đầu:

- Gia phổ của nhà ta chỉ ghi lại hai mươi năm trước Vẫn Thần đại chiến, hai vị tổ tiên ban đầu chính là song sinh, một vị tên là Seg, một vị tên là Tha Mạn, trước đó nữa... trong gia phổ không hề ghi lại, hậu nhân chúng ta cũng không hề hay biết!

Seg, Tha Mạn, hai cái tên này quá phổ thông, cũng giống như Trương Tam, Lý Tứ ở kiếp trước của Đỗ Trần, căn bản không thể nào từ đó mà tra ra! Đỗ Trần liên tục hỏi mấy vấn đề, nhưng Adams cơ hồ đều không trả lời được, liên tục lắc đầu.

Manh mối quá ít, Đỗ Trần cũng không có biện pháp nào khác tiếp tục truy ra quan hệ giữ hắn và Arthur, chỉ có thể thầm ghi nhớ trong lòng việc này. Ngày hôm sau, Đỗ Đức ra ngoài thị sát một đêm cuối cùng đã trở lại, một câu nói liền làm Đỗ Trần vứt tất cả việc lặt vặt khác ra đằng sau!

- Nghĩa phụ, Đỗ Đức có một biện pháp công hạ Kinh Ức Cốc không tốn một binh một tốt nào!

Trong mắt Đỗ Trần lóe lên tinh quang:

- Biện pháp của ngươi, sẽ làm cho bình dân Kinh Ức Cốc tạo thành thương vong to lớn?

Đỗ Đức thản nhiên nói:

- Sinh tử của hai mươi vạn người Kinh Ức Cốc Đỗ Đức đều nắm chắc trong tay, chỉ xem nghĩa phụ muốn giết bao nhiêu, giữ lại bao nhiêu, Đỗ Đức hết khả năng theo tâm tư của nghĩa phụ!

Đỗ Trần đứng phắt dậy, lời này nếu là người khác nói ra, đó là mạnh miệng! Nhưng từ trong miệng Đỗ Đức nói ra liền là thật sự nắm lấy sinh tử của mỗi người trong Kinh Ức Cốc rồi!

- Nói ra biện pháp của ngươi đi!

- Tuân lệnh!

Âm thanh Đỗ Đức trầm muộn:

- Đêm qua, Đỗ Đức cả đêm xem địa hình bao quanh Kinh Ức Cốc, nơi Kinh Ức thành trong thiên ngoại thiên được cây Sinh Mệnh bọc lấy, bên ngoài có một tầng vỏ cây, ngoài nữa là Tuyết Sơn ngàn dặm, mà nơi cửa chính vách núi là một đường lớn rộng rãi. Nghĩa phụ! Nếu ta tập hợp tất cả thánh khí trong quân, thêm vào vũ lực của Andy, chỉ cần chốc lát có thể bắn tan mệnh môn ở vách núi kia! Lúc đó băng tuyết tràn vào Kinh Ức Cốc bốn mùa như xuân, dẫn tới dị biến sau đó, quân dân trong cốc tuy không có đóng băng chết nhưng cũng khó mà chịu được khí hậu đột biến, nhất định không cách nào chiến đấu tiếp!

Đỗ Trần hung hăng vuốt mũi một cái:

- Con muốn là... đóng băng thành Kinh Ức!

- Đúng vậy! Nghĩa phụ có thể phê chuẩn kế hoạch này không?

Đỗ Trần cười cười, vừa muốn nói chuyện, nhưng bên ngoài truyền tới một tiếng hô giận dữ:

- Không được! Không không thể bắn hủy vách núi!

Đỗ Trần cùng Đỗ Đức quay đầu lại nhìn, Tuyết Cơ vẻ mặt đầy giận dữ lao vào trong trướng bồng, trong tay còn bưng một chén canh nóng. Tuyết Cơ nguyên là tự tay nấu cho Đỗ Trần một chén canh, đang muốn đưa đến, vừa khéo nghe được quân nghị của hai người.

- Rầm!

Tuyết Cơ phẫn nộ ném chén canh lên trên bàn:

- Trên vách núi là mộ Thần Hoàng. Tuyệt không thể dễ dàng hủy hoại!

Biểu tình của Đỗ Đức dưới mặt sắt cũng không biết thế nào, chuyển thân lùi ra sau một bước. Không hề phản bác lại nghĩa mẫu trong lòng. Mà Đỗ Trần khẽ cau mày, trong lòng có vài phần không thoải mái, Prince không phải là một nhà khoa học bị tự mình thành quả nghiên cứu làm chết sao? Nàng không ngờ vì cái mộ của một người mà lên mặt với hôn phu, vứt chén vứt bát… hơn nữa đây còn chỉ là một cái y quan, mộ giả!

Bất quá phần không hài lòng này chỉ lóe lên là qua, nhìn thấy bát canh Tuyết Cơ tự tay nấu cho mình, trong lòng Đỗ Trần tràn đầy cảm giác ấm áp, khẽ cười nói:

- Nàng yên tâm, ta thân là giáo phụ của giáo đình không thể phá hoại mộ Thần Hoàng, trước khi động thủ, ta sẽ đem mộ Thần Hoàng di chuyển đi!

Sắc mặt của Tuyết Cơ lúc này mới hòa hoãn, nhưng Đỗ Đức nhàn nhạt nói:

- Binh quý thần tốc, với năng lực của viên tướng giao thủ với chúng ta ngày trước, mật thám của hắn nếu phát hiện chúng ta di chuyển mộ Thần Hoàng, nhất định sẽ nghĩ đến toàn bộ kế hoạch của chúng ta! Nếu muốn dời mộ không bằng vứt bỏ kế hoạch! Cái gì theo cái gì bỏ, xin nghĩa phụ quyết định!

Đỗ Đức cũng không hề có chút tâm xúi bẩy, bất quả chỉ là một kiến nghị quân sự đơn thuần, hơn nữa nói đích xác có đạo lý! Nhưng lời này lại làm Đỗ Trần nhíu chặt mày!

- Tuyết Cơ, Đỗ Đức làm thế cũng là vì lo lắng cho các tướng sĩ, phá đi một chiếc mộ giả, chúng ta sẽ chết bớt đi bao nhiêu người?

Tuyết Cơ cố chấp lắc đầu:

- Nhưng chúng ta thân là hậu duệ Vẫn Thần, thần tứ quý tộc, tuyệt không thể hủy hoại mộ Thần Hoàng!

Hai người chàng một lời thiếp một lời, lúc ban đầu vẫn bình tâm tĩnh khí thương lượng, nhưng không biết vì sao, diễn biến nhằm vào mộ Thần Hoàng biến thành quý tộc phải hay không phải tôn trọng Thần Hoàng, tiếp đó, giữa thần tứ công chúa và một tên tiểu lưu mạnh khác biệt càng ngày càng lớn, nghĩa khí của hai người càng ngày càng nặng, cuối cùng không ngờ tranh luận biến thành tranh cãi!

Đây là lần huyên náo thứ mấy của hai người rồi? Lần thứ ba, hay là lần thứ tư?

Tên quân nhân Đỗ Đức này đối với cãi nhau trong gia đình không có chút biện pháp nào, chống kích đợi kết quả tranh cãi của hai người, làm quyết định quân sự thích hợp nhất. Bất quá người hầu bên ngoài trướng bồng nghe thấy tiếng hai người cãi nhau, vội vàng phân phó:

- Mau, mau đi tìm Alex thiếu gia và Bối Bối tiểu thư tới, lúc này... cũng chỉ có hai người bọn họ mới có thể hoàn hoãn chủ mẫu và chủ nhân thôi!

Nguyên lai hai người tranh cãi tới mức làm cho những người hầu có kinh nghiệm rồi!

Bất quá còn chưa đợi người hầu tìm được hai tiểu gia hỏa kia, quân sĩ ngoài trướng hét lớn:

- Nữ vương Liya công quốc Mickey giá lâm!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook