Liên Hoa Bảo Giám

Chương 54: Đứa Nhỏ Và Thằng Điên (2)

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Chúng thủy thủ đều cười to rất sảng khoái làm Đỗ Trần dễ dàng nghe được, hắn lập tức chạy tới, lễ phép hỏi:

"Hỡi các vị dũng sĩ trên biển, các ngươi vừa rồi nói người kia là tên điên? Thế còn tên người hầu của ta có gặp nguy hiểm hay không?"

“Không đâu, ngươi cứ yên tâm đi. Tên điên đó mặc dù khá cổ quái nhưng không có đả thương người khác. Tên người hầu của ngươi nhiều nhất là bị hắn khi dễ hai ngày, sau đó chắc sẽ tống trở lại cho ngươi.”

Đỗ Trần không sao yên tâm được, một người thần trí không bình thường như tên điên đó thì cái gì chẳng xảy ra được.

Hơn nữa Ariza bây giờ đang rất yếu, nếu như bị cái tên điên kia “khi dễ” vài ngày thì hắn sẽ thành cái dạng gì đây?

Đỗ Trần hỏi:

"Xin hỏi, người kia trọ ở nơi nào? Ta muốn đi tìm người hầu của ta."

Chúng thủy thủ có mặt tại đó đều lắc lắc đầu.

“Mọi người đều không biết à? Hắn không phải cũng là thủy thủ trên tàu với mọi người sao?”

“Xem ra ngươi đã hiểu lầm rồi, hắn chỉ mặc đồ thủy thủ thôi. Tên điên đó cả ngày trên thuyền chỉ biết hí lộng huynh đệ chúng ta.”

Lúc này đang có người ra tiếp đón đám thủy thủ chuyển hàng hóa làm bọn họ cũng không tiện nói nhiều, cuối cùng nói:

"Hắn hình như ở bên trong học viện, thủy thủ chúng ta không thể tiến vào học viện nên không giúp ngươi được rồi."

Chết tiệt, sao Ariza lại dính vào việc này nhỉ?

Đỗ Trần nhìn xung quanh rồi phân phó:

"Harry, ngươi mang hành lý đưa đến chỗ đại ca ta, ta phải đi tìm Ariza về!"

Tuyết Bỉ Nhân cuống quít gật đầu.

"Ôi chủ nhân tôn quý nhân từ của ta, sự quan tâm của ngài đối người hầu làm cho ta…"

“Câm miệng, nhanh đi đi!” - Đỗ Trần có chút hối hận khi thu hạ tên nô lệ Tuyết Bỉ Nhân này. Những lời từ miệng hắn thốt ra thật làm cho mọi người phải nổi ác tâm.

Sau khi Harry khiêng hành lý đi rồi, Đỗ Trần nghĩ đến cái tên điên kia đang ở trong Đấu thần học viện. Đỗ Trần mới đến đây đối với thổ địa còn chưa quen thuộc, vì vậy nên đi tìm một người hỗ trợ.

Vừa nghĩ đến thì người hỗ trợ đã đi tới.

"Hì hì, tiểu tử đáng thương kia, ngươi bị cái tên điên đó đùa giỡn rồi." - Mina giáo thụ khoan thai tiến đến - "Tỷ tỷ vừa rồi đều thấy được hết, ngươi hình như muốn ta trợ giúp hả?"



Đỗ Trần trợn mắt nhìn sang Mina, cười nói:

"Ta thiếu gì cách, cần gì ngươi phải trợ giúp?"

“Được rồi, việc nhỏ như vậy cũng không cần phải tốn tiền làm gì. Nếu ngươi muốn người dẫn đường thì tỷ tỷ cũng không làm ngươi mất mặt đâu.” - Nàng đi vào một tiểu lộ, cười nói - "Báo cáo lại sự tình vừa rồi đi, ta sẽ gọi người tới giúp ngươi xử lý việc đó. Theo ta đến đây, ta biết tên điên kia đang ở nơi nào!"

Đỗ Trần đi theo sau lưng Mina, nhìn bên phải là tiểu lộ không có ngoại nhân liền thấp giọng hỏi:

"Tên điên kia là thế nào mà thực lực của hắn mạnh vậy?"

“Mạnh ư? Người này tại hồ sơ trong chấp pháp thần điện bị liệt vào thủy tinh cấp!”

Đỗ Trần trong lòng thầm giật mình, tình báo chấp pháp thần điện chia làm vàng, bạc, đồng, thiết - bốn cấp bậc, phía trên cao nhất là thủy tinh cấp. Một khi bị liệt vào thủy tinh cấp, tức là người này có năng lực uy hiếp thánh giáo.

Hiểu được điểm này Đỗ Trần cũng không hề hỏi nhiều thêm, bởi vì tin tình báo thủy tinh cấp chẳng những hắn không có tư cách biết, mà sợ rằng Mina cũng không biết rõ ràng.

Mina cũng nói đến điểm này:

"Với danh nghĩa là lão tiền bối tỷ tỷ nhắc nhở tân nhân ngươi. Bằng vào thân phận của ngươi và ta hiện nay chỉ có thể biết nhân vật thủy tinh cấp này thập phần cường đại, còn tình báo cụ thể thế nào không thể hỏi thêm, cũng không thể tự tiện tiếp cận điều tra hắn. Thủy tinh cấp, chỉ có thân phận giáo phụ mới có quyền tiếp xúc!"

Nói xong nàng cười hì hì.

"Tỷ tỷ đây cũng muốn đi xem cái tên điên kia, dù thượng ti không cho phép ta cũng có thể giúp ngươi có cơ hội đi gặp hắn."

“Nguyên lai nàng giúp mình là vì nguyên nhân này.” Đỗ Trần âm thầm lắc đầu.

Hai người theo đường nhỏ đi ra phía đầu đường. Diện tích Đấu Thần đảo hình trăng khuyết thực quá lớn, phía trước ngoại trừ giáo học học viện ở ngoài ra còn có rất nhiều kiến trúc dân sinh khá xa hoa, thoạt nhìn giống như là một thành thị hạng trung.

Mina một mặt dẫn đường, một mặt vừa giới thiệu qua về hòn đảo này cho Đỗ Trần thưởng thức.

"Rất lâu trước kia, tòa đảo này chỉ có một trường học duy nhất. Bất quá, không lâu sau lại có rất nhiều vị lão sư đều đến ở chỗ này an gia lập nghiệp, một số thì bị hấp dẫn bởi rất nhiều tư liệu về đấu thần cao cấp bên trong học viện. Những người này mang theo cả gia đình, người hầu, tùy tùng một đại đội, sau một thời gian dài, nơi này tự biến thành một tòa thành. Tiểu tử kia, ngươi hiểu được ý ta nói gì không?"

Đỗ Trần gật gật đầu.

"Hiểu. Đấu Thần đảo này ngọa hổ tàng long cái dạng người gì cũng có, ta từ nay về sau phải cẩn thận một chút."

“Tốt, rất thông minh! Ừm, có thấy cái thác nước trên núi không? Tên điên kia ở ngay gần cái thủy đàm bên cạnh. Tốc độ đi có hơi chậm, bây giờ không có người ngoài tỷ tỷ phi thân mang ngươi đi.”

Nói xong, Mina đặt hai tay lên vai Đỗ Trần, từ tay nàng xuất ra một sợi dây leo quấn quanh lấy Đỗ Trần, sau đó nàng quát khẽ một tiếng dùng mạn đằng này kéo Đỗ Trần bay lên.

“Đây có phải là thực vật hệ đấu khí không nhỉ?” Đỗ Trần cảm thấy ngạc nhiên, hắn lần đầu tiên nhìn thấy vật kỳ diệu như vậy.



Không biết liên hoa pháp bảo của mình có thể bay không nhỉ? Trong lúc nhất thời, Đỗ Trần đột nhiên có cảm giác muốn cước đạp hoa sen bay lượn.

Tốc độ Mina khá nhanh, chỉ một lúc sau là hai người đã hạ xuống gần cái thác nước, còn tên điên kia đang ở trong một gian tiểu ốc phía trước 'khi dễ' Ariza.

Chỉ thấy hắn mang Ariza chói lại trên thân cây Mộc Thung. Một mặt uống rượu, một mặt không ngừng đánh vào thân thể của Ariza - đứa nhỏ đáng thương đang hôn mê.

“Thưa đấu thần tôn quý, xin ngài buông tha người hầu của ta được không?” - Đỗ Trần đi tới sau lưng tên điên, rất cung kính nói.

Tên điên quay đầu lại say say nhìn sang phía hai người, không nhịn được nói:

"Không được, ta còn chưa chơi đủ!"

Ngươi, cái tên điên chết tiệt, lấy cả người sống ra làm trò đùa sao?

Đỗ Trần mặc dù tức giận, nhưng trước mắt là 'Thủy Tinh Cấp' nhân vật không phải dùng vũ lực là có thể giải quyết được, hắn cười cười nói:

"Hắn chỉ là người hầu của ta, không có điểm nào tốt cả. Tôn quý đấu thần, không bằng ngài nói cho ta biết ngài thích món đồ chơi gì, ta lập tức cấp cho ngài được không?"

“Món đồ chơi gì cũng đều có thể cho ta hả?” - Tên điên đột nhiên có hứng thú, hắn phất phất tay về phía Mina - "Ngươi, cút ngay! Ta chỉ muốn nói chuyện một mình với tiểu tử kia."

Mina hơi do dự, hắn liền hô lớn:

"Đếm đến ba, nếu ngươi không chạy ta sẽ giết ngươi, một, hai…"

Hắn đếm rất nhanh, hơn nữa vẻ mặt giống như hung thần ác sát. Bình thường chắc không ai hoài nghi hắn dám giết người. Mina vội nói:

"Xin lỗi, ta chỉ là đưa tên tiểu tử kia tới, ngài không nên tức giận ta lập tức rời đi ngay!"

Nói xong nàng cũng mặc kệ Đỗ Trần, lập tức chạy luôn.

'Mân Côi' tiểu thư chết tiệt, không hổ là gián điệp - nói trở mặt là trở mặt luôn!

Đỗ Trần nói:

"Bây giờ không có người khác ở đây, ngài có yêu cầu gì có thể đề đạt được rồi."

“Ha ha, bị ta dọa chạy rồi!”

Tên điên nhìn sang Đỗ Trần rồi lại ngồi cạnh Ariza, vỗ vào chân Ariza rồi hỏi:

"Tiểu tử kia, người hầu của ngươi từ đâu ra? Trông bộ dạng say sóng của hắn rất giống một lão bằng hữu của ta a!"

oOo

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook