Liên Hoa Bảo Giám

Chương 80: Giao Dịch Của Helen (2)

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Đỗ Trần không nói gì, ngồi trên ghế mắt khép hờ ra vẻ đang suy nghĩ rất kĩ.

Helen lúc này rất lo lắng nên mới phải đánh bài ngửa, dù sao đối mặt với chuyện cha sắp bị giải phẫu thì không ai có thể bình tĩnh ngồi yên được. Nhưng bản thân mình chỉ là cao thủ giả hiệu nên muốn giúp cũng không giúp được, nếu không đây cũng là việc thiện không thể không làm.

Bất quá hiện tại chính mình cũng là vật thí nghiệm của Phillip, chính mình cũng sẽ rơi vào ý đồ nào đó của Phillip, vì thế phải nghĩ biện pháp tự bảo vệ.

Cứ như vậy, năng lực tình báo của Helen tất có chỗ hữu dụng.

Helen nhìn Đỗ Trần chằm chằm, chờ đợi đáp án của hắn. Sau nửa ngày Đỗ Trần mới mở mắt, trầm giọng hỏi:

“Ngươi trước tiên hãy nói cho ta biết hết thảy về phòng thí nghiệm của Phillip.”

“Miện hạ, ta đang thực hiện giao dịch nên không thể theo ý người được.”

“Giao dịch? Ngươi trước tiên cũng phải để ta xem qua hàng hóa đã chứ.” - Đỗ Trần cười nói.

Helen hơi trầm ngâm, nói:

“Phòng thí nghiệm của Phillip có tổng cộng mười tám tầng, càng xuống dưới cơ mật càng nhiều...”

“Nói điều gì làm ta hứng thú hơn đi. Cấu trúc của phòng thí nghiệm tự ta cũng có thể tra ra được.” - Đỗ Trần khẽ phe phẩy ngón tay, trong lòng hắn cười thầm. Hóa ra thí nghiệm thất có mười tám tầng, tin tức này xem như đã là cơ mật, bất quá phải tỏ ra biết nhiều một chút mới đắc thủ được các tin tức cao cấp hơn.

“Vậy miện hạ cũng biết phòng thí nghiệm thật sự của Phillip ở đâu?”

Helen quả là một tay thương gia tốt, điều nàng nói đánh đúng tò mò của Đỗ Trần, nàng vừa cười nói tiếp:

“Mười tám tầng, mười tám trợ thủ, nhưng phòng thí nghiệm thật sự của Phillip nằm tại tầng mười chín, nơi đó có bốn người giữ cửa, hơn nữa cha ta đang bị giam cầm tại đó.”

“Ta có chút hứng thú rồi đấy, nói tiếp đi.”

“Tại tầng mười tám, bên dưới có một cửa ngầm, Ôn Tuyền sơn thực tế là một ngọn núi lửa mà cửa ngầm đó thông ra một biển nham thạch, hoặc phải có sức mạnh cường đại như ngài, hoặc phải có bí pháp của Phillip mới qua được. Cho nên ta và các bằng hữu quả thật không có biện pháp để thâm nhập tầng mười chín, nhưng ta biết tất cả bí mật của Phillip ở tầng mười chín.”

“Làm sao ngươi biết được?” – Đỗ Trần hỏi lại.

Helen xoa ngòn tay:

“Điều này không nằm trong giao dịch.”

Tầng mười chín? Bốn người giữ cửa, quá khứ của Phillip cùng mục đích thí nghiệm tất cả đều ở đó.

Đỗ Trần hỏi:

“Trong tầng mười tám có một số tài liệu liên quan đến Mayfair, ngươi biết nhiều hay ít về điều này?”



“Mayfair? Rất tiếc cô ta không phải là mục đích của ta vì thế hiểu biết không nhiều. Có điều bằng hữu của ta cũng thấy tư liệu của ngài và Mayfair ở cùng một chỗ, đều là thí nghiệm phẩm. Tư liệu của Mayfair bị ghi chú là thất bại, nhưng thí nghiệm lại kéo dài tiếp trên cơ thể của Francis.”

Nói đến đây, Helen chỉ vào mặt mình:

“Miện hạ, ngài có thật là Francis hay giống ta đều dùng danh phận giả?”

“Ngươi nghĩ một kẻ mới mười sáu tuổi có thể cứu ngươi sao?” - Đỗ Trần giả vờ không liên quan gì đến thân phận thật.

“Ta nghĩ ngài hẳn là giống ta, dù sao thì chính thức Francis mới mười sáu tuổi, so với ta còn bé tuổi hơn.” - Helen cười nói.

“Tốt lắm, tiếp tục nói đi, thí nghiệm trên Mayfair tiếp tục kéo dài đến Francis là có ý gì?”

“Điều này ta không rõ lắm, tài liệu chỉ có một ý ghi chú của Phillip với vẻ rất hưng phấn: Lạp mễ mạt đế tố!. Mayfair thất bại nhưng nàng có một đứa con tóc vàng, hơn nữa hắn vốn là phế vật bây giờ lại thành thiên tài! Ta không hề thất bại, chỉ là thành công bị hoãn đến hai mươi lăm năm.”

Đỗ Trần nghe được trong lòng run lên, Phillip quả nhiên không phải người tốt, hắn tìm đến mình với mục đích là làm thí nghiệm phẩm.

Mẹ kiếp, ngươi bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa!

Bắt chước lại lời nói của Helen, Đỗ Trần ngạc nhiên hỏi:

“Lạp cái gì tố, câu này là có ý gì?”

Helen lắc đầu:

“Miện hạ, ta chỉ là nói ra nguyên văn, một chữ cũng không nhầm. ‘Lạp mễ mạt đế tố’ là một loại từ ngữ phi thường cổ xưa mang ý cảm thán, tỏ vẻ người nói cực kì phẫn nộ hoặc hưng phấn. Vì sao Phillip dùng loại ngôn ngữ này thì ta cũng không biết.”

Nói xong nàng xòe bàn tay ra:

“Miện hạ, ta nghĩ đã đưa đủ bằng chứng với năng lực tình báo của mình, bây giờ câu trả lời của ngài là gì?”

Chỉ có đứa ngốc mới đi vào tầng mười chín giải cứu cha ngươi, mặc dù Đỗ Trần không thấy các hộ vệ, nhưng chỉ có quỷ mới tin thí nghiệm thất của Phillip không có cao thủ bảo vệ bên trong.

Nhưng tin tức tình báo của Helen quả là hữu dụng.

Vậy lợi dụng nha đầu này một chút đã.

Nghĩ đến đây Đỗ Trần sờ mũi, cười nói:

“Trước tiên, nói cho ta biết ngươi định cứu cha ngươi như thế nào, nếu không ta không thể giúp được.”

Helen và Susan nhìn nhau, đoạn nói:

“Căn cứ vào tin tình báo của ta thì trong phòng thí nghiệm của Phillip có rất nhiều cơ quan, mà cha ta lại bị rất nhiều phong tỏa, ta và Susan năng lực quả thật không đủ để tiến vào cứu người. Cho nên chúng ta đang chờ một cơ hội duy nhất.”

“Cơ hội gì?”



Sau khi Đỗ Trần hỏi, Helen mỉm cười:

“Miện hạ, ngài chịu giúp ta sao?”

“Nói tiếp đi, nếu có thể và nếu đang trong tâm trạng tốt ta có thể sẽ giúp ngươi.” - Đỗ Trần vô lại nói.

Helen âm thầm cắn răng, mặc dù biết rõ Đỗ Trần có thể là sáo thoại, có thể không làm gì nhưng nàng không có lựa chọn khác - dù sao người trước mặt cũng có thể giúp.

“Thiên Nhật Vương sơn! Phillip nếu giải phẫu cha ta thì nhất định sẽ phải đến đó.”

“Cho nên ngươi định khi Phillip đưa cha ngươi đến Thiên Nhật Vương sơn sẽ động thủ?”

“Đúng vậy!”

Helen nhìn chằm chằm Đỗ Trần, kiên định nói:

“Bằng hữu của ta đã đọc được kế hoạch thí nghiệm của Phillip, hắn trước tiên sẽ tiến hành một số xét nghiệm bình thường, sau đó tại Thiên Nhật Vương sơn sẽ giải phẫu cha ta.”

Thí nghiệm thông thường? Đỗ Trần suy tư một chút về các kiến thức luyện kim đã biết, nói:

“Nếu hắn muốn làm các thí nghiệm thông thường thì phải phân tích máu, lấy nhục chất, các tổ hợp... ít nhất cần một tháng. Nếu Phillip tiến hành kĩ hơn thì thời gian sẽ còn dài hơn, ngươi cũng có đủ thời gian để chuẩn bị.”

Helen nghi ngờ nhìn Đỗ Trần:

“Miện hạ, với năng lực của ngài chẳng lẽ không cảm ứng được Thiên Nhật Vương sơn có bí mật gì?”

Đỗ Trần cả kinh, trong lòng biết đã thất thố, bất quá hắn giả vờ lắc đầu tỏ ra bộ dạng thần bí khó lường.

Helen tự tác thông minh, cười nói:

“Ta biết ngài mạo danh Francis tiến vào Đấu thần học viên là có mục đích, phải chăng là vì đồ vật ở dưới Thiên Nhật Vương sơn? Vậy ngài lo lắng lúc đang cứu cha ta, ta có thể sẽ phá vỡ kế hoạch của ngài? Xin ngài tha thứ, ta quả thật chỉ muốn cứu cha ta tại Thiên Nhật Vương sơn, ngài yên tâm, ta tuyệt đối không đả loạn kế hoạch của ngài, ta sẽ chỉ hành động trên đường, tuyệt không lên Thiên Nhật Vương sơn.”

Chó má! Lão tử ngay cả Thiên Nhật Vương sơn cũng không biết ở đâu!

Bất quá ngươi lại hiểu nhầm. Tốt lắm được rồi, hôm nay học được cách ra vẻ cao thâm quả là hữu dụng.

“Được rồi, ta chấp nhận năng lực tình báo của ngươi, ta muốn các tài liệu ở tầng mười chín. Ta có thể xông thẳng vào để lấy nhưng không muốn đánh động Phillip.” - Đỗ Trần phất tay – “Nếu ngươi có thể mang về các tài liệu tầng mười chín thì ta sẽ đồng ý giao dịch này, ngươi có thể đi.”

“Tốt, ta sẽ sớm tra ra các bí mật của tầng mười chín.”

Helen đột nhiên nở ra một vẻ mặt quái dị.

“Bất quá trước khi đi ta muốn hỏi một việc, Susan lúc vây khốn cảng Antwerp, có một người đã âm thầm uy hiếp nàng, cứu cảng Antwerp, ngài có biết chuyện đó không?”

oOo

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook