Liên Hoa Bảo Giám

Chương 393: Hồng Loan

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Mười Ba cười lạnh nhạt đứng trước mặt Anji, quân khôi của nàng là lấy xuống từ đầu Mười Bảy, đội lên đầu có chút lớn, ngay cả miệng cũng bị che mất:

- Nếu ngươi là một người thông minh, vậy nên rõ ràng lúc này nên lựa chọn thế nào.

Đôi mắt đẹp của Anji vừa chuyển, đột nhiên lắc lắc đầu:

- Ta sẽ không giúp các ngươi đối phó Á Lực.

Mười Ba bĩu môi cười:

- Mười Bốn, có nghe hay không, tiểu bằng hữu của chúng ta muốn cấp cho nàng một chút chỗ tốt! Chúng ta cấp không đủ chỗ tốt, nàng dù chết cũng không hợp tác với chúng ta... thật sự là một tiểu nha đầu vừa giảo hoạt vừa đáng yêu!

Mặc dù có Tánh Mạng Tiệp Kính trợ giúp trị liệu, nhưng Mười Ba cùng Mười Bảy mới khôi phục thực lực tương đương thập cấp sơ kỳ, bằng vào đó, không đủ đối phó Á Lực cùng Steven, cho nên bọn họ phải thay đổi thủ đoạn.

Mười Bốn ở sau nắm cổ Anji, đột nhiên tăng thêm lực đạo:

- Ngươi không có tiền vốn đàm phán với chúng ta.

Anji cười cười:

- Hạ tay các ngươi xuống, không hợp tác với các ngươi, ta sẽ chết! Nhưng nếu ta giúp các ngươi đối phó Á Lực, chờ khi JuJu thú công phá địa bảo, ta cũng phải chết! Nếu đều là chết, ta phản bội gia tộc làm chi, lại bị chửi vì giúp các ngươi sao?

Mười Ba vỗ vỗ khuôn mặt Anji:

- Tiểu nha đầu đáng yêu, ta thích ngươi.

Anji thần sắc chợt động:

- Các hạ thích ta? A a, trong phạt tội chi thành này, ngoài trừ Heidy xinh đẹp nhất, nếu các hạ cho ta trở thành nữ nhân của ngươi, ta thật ra có thể suy nghĩ.

Mười Ba tức cười, hạ quân khôi xuống!

- Ngươi cũng là nữ nhân?

Anji sửng sốt một chút:

- Nữ nhân cũng có thể, ta nghe nói quý tộc nhân gian cũng thường xuyên bao dưỡng nữ tử tuổi còn trẻ (Híc có nam sủng, lại có nữ sủng).

Mười Ba hừ một tiếng:

- Ngươi thật sự là vô sỉ, bất quá càng thế ta càng thích.

Nàng nắm lấy khuôn mặt Anji:

- Nếu ngươi muốn tham gia, vậy nói thẳng ra - ta ban cho ngươi thực lực, ban cho ngươi được rời khỏi phạt tội chi thành, cơ hội trọng phản nhân gian, mà ngươi, thuần phục ta, giúp ta thu thập huynh đệ Á Lực, điều kiện này tốt chứ?

Anji cuống quít gật đầu:

- Rất tốt, nhưng các ngươi thật sự có thể giúp ta rời phạt tội chi thành sao?

- Chỉ cần tiếp xúc tính mạng thụ, ta có thể mang ngươi ra ngoài.

Anji trầm ngâm chốc lát:

- Hôm qua trong địa bảo đã đào sâu vào tiếp xúc tính mạng thụ, ta có thể điều động thủ vệ đang bảo vệ ở đó, bất quá, ngươi phải lập tức chứng minh cho ta xem.

- Mười Bốn, ngươi thu thập những thi thể này, ta mang theo nha đầu đi xem.

Nói xong, Mười Ba mang theo Anji biến mất.

Đường hầm từ đại bảo tới tính mạng thụ chỉ sâu có năm trăm thước, bọn họ rất nhanh tới được nơi này, Anji dụng thân phận tam tiểu thư để đi vào, đứng trong huyệt động rộng ba bốn mươi thước, chỉ vào một khối tính mạng thụ trong bích đạo:

- Là nơi này.

Vừa dứt lời, Mười Ba đột nhiên xuất ra một hạt cây, hạt cây tiếp xúc tường, lập tức tựa như đao khắc vào vách mở ra một cửa động đủ cho hai người đi qua, sau đó Mười Ba dẫn Anji nhảy ra ngoài, trong lòng còn nghĩ thầm: “Huyệt động này đào thật tốt. Chờ sau khi chúng ta đắc thủ, không cần mạo hiểm đi tới hạp cốc, trực tiếp từ nơi này rời đi, sau đó tới chỗ khác trong tính mạng thụ đón Mười Bảy.

Quang mang màu xanh biếc lóe lên không ngừng, vách tường liên miên vô cùng. Anji khiếp sợ nhìn cảnh sắc xung quanh:

- Đây, đây là thật sao... ta đến rồi. ta rốt cục đã thoát khỏi phạt tội chi thành.

Vuốt ve vách tường liên miên liền mạch, Anji rơi lệ.

Nhưng ngay sau đó, quang mang màu xanh biếc trên người Mười Ba chợt lóe, nàng dẫn Anji xuyên qua vách tường, về tới huyệt động trong phạt tội chi thành, lạnh lùng nhìn chằm chằm Anji trước mặt, Anji mờ mịt nhìn lại huyệt động xám xịt, đột nhiên quỳ xuống:

- Anji bái kiến chủ nhân.

Mười Ba vuốt trán nàng:

- Gọi ta là đội trưởng, từ hôm nay trở đi, ngươi là tiểu đội phó tiểu đội Xích Quân Mười Ba, danh hiệu, Hồng Loan.

- Hồng Loan? Vâng! Từ hôm nay trở đi không có Anji, chỉ có Hồng Loan.

Anji nhìn thoáng qua huyệt động, lập tức hướng tân chủ nhận triển hiện năng lực của mình:



- Đội trưởng, hôm nay Á Lực một mặt lệnh người đào móc huyệt động này, một mặt kêu ta sưu tập luyện kim vật phẩm, ý đồ không rõ! Nếu đội trưởng cần, Hồng Loan có thể hết sức giúp ngài truy tra, ngoài ra, JuJu thú đã tiến vào cách địa bảo ba mươi dặm...

Trong lúc này, Tánh Mạng Tiệp Kính đang âm thầm nói với Mười Ba:

- Một đệ đệ của ta trong tay Á Lực, hắn đào động cùng sưu tập luyện kim phẩm, chỉ sợ là có quan hệ tới đệ đệ của ta.

Mười Ba cười lạnh lùng, nàng tự nhiên sẽ không nói chuyện này cho Hồng Loan, chỉ nói:

- Hồng Loan, ta phải bắt giữ Á Lực, ngươi có biện pháp gì không?

Hồng Loan ngẩng đầu lên:

- Có! Không dám giấu đội trưởng, vì đối phó Á Lực, ta cùng bọn tỷ muội sớm thương lượng một biện pháp, nhưng vẫn chưa có cơ hội tiến hành thôi...

Nàng thấp giọng nói ra biện pháp của chính mình.

- Tốt, cứ theo ngươi nói mà làm.

Mười Ba thu hồi hạt cây, động khẩu trên vách cũng biến mất:

- JuJu thú vương có vài phần bản lĩnh, hắn vẫn khống chế tốc độ tiến quân, với kinh nghiệm nhiều năm cầm quân của ta phán đoán, nếu không có gì ngoài ý muốn, trước mắt chiến sự sẽ trì hoãn trong khoảng một tháng, ngươi trong một tháng này làm cho ta...

Thượng tầng địa bảo Brockman, Đỗ Trần cùng Tuyết Cơ tay trong tay trở lại phòng ngủ, vừa vào phòng, hai người có chút xấu hổ liếc nhau.

Tuyết Cơ ngượng ngùng cúi đầu:

- Á Lực tiên sinh, vừa rồi, vừa rồi ta không gây phiền toái gì cho ngài chứ?

- Không có, ngươi làm, rất tốt...

Đỗ Trần khóe miệng cứng ngắc chẳng biết nói gì, tay hai người đều cùng một chỗ, ánh mắt lại nhìn nhau, Đỗ Trần chẳng biết trong lòng nghĩ gì, đột nhiên nói ra một câu:

- Ngươi, ngươi thật sự có thể chờ ta một ngàn năm?

Tuyết Cơ đỏ mặt, gật gật đầu:

- Có thể.

Đỗ Trần trong lòng nổi lên một ngọn lửa, nhưng câu nói tiếp theo của Tuyết Cơ lại làm cho lòng hắn lạnh như băng:

- Thấm Thủy bí pháp của gia sư kỳ diệu vô cùng, Tuyết Cơ có thể đợi ngài xuất ra hạt cây, đưa ta về bên gia sư...

Nha đầu ngốc! Ta hỏi ngươi cái này sao? Margaret, ngươi nó tới cái tên này làm cái gì?

Đỗ Trần lắc đầu cười khổ:

- Vậy ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta để Liên Hoa tại chỗ này giúp ngươi chữa thương.

- Ân, JuJu thú số lượng càng ngày càng nhiều, ngươi cần cẩn thận hơn.

- Ta đi.

- Ân.

- Vậy ngươi bỏ tay ta ra được không?

Đỗ Trần xấu hổ nói, tay hắn còn bị Tuyết Cơ nắm chặt.

Tuyết Cơ kinh ngạc lè lưỡi, lập tức thu tay lại che miệng, quay mặt đi, mặt cười khúc khích đỏ như là quả táo chín.

- Đương!

Đây là thanh âm Đỗ Trần đóng cửa bỏ chạy, Tuyết Cơ tựa hồ giải thoát ngàn cân đè nặng trong lòng, lúc này mới dám quay đầu, đột nhiên sâu kín thở dài, chậm rãi nhắm con mắt, bức họa của mấy vị tỷ tỷ chẳng biết sao xẹt qua trước mắt, tiếp đó là bóng người - bị Margaret soái lĩnh Thấm Thủy Khôi Lỗi binh đoàn sát nhập cung Verne bắt giữ. Thánh Bowen bị phế bỏ một thân đấu khí, đầu nhập tử dong lô! Bác Bì Green bị Margaret đánh cho thần hồn tan biến, Roland bị Margaret sát thê diệt tử, còn có con ruột bị cha tru sát, cha Arthur chết trên đường phố, vương tử Renault Crown...

Cưới nữ nhân Thấm Thủy Hồ, đều không có kết cục tốt đẹp... chỉ cần Margaret còn tồn tại.

- Á Lực, Tuyết Cơ có thể chờ ngươi một ngàn năm, đợi sư tôn thọ mệnh. Nhưng ngươi... có thể chờ ta tới khi lão nhân gia về trời sao?

Thời gian luôn rất nhanh, cuộc sống trôi qua mỗi ngày, JuJu thú đã tiến tới cách địa bảo Hai Mươi dặm, mà thủ đoạn khống chế của Pi Liesi càng nghiêm lệ, thậm chí nguyên lệ tới mức huyết tinh.

Một ngày này, JuJu thú đại quân lại bắt được hai ngàn tù binh, có thể nói là đại thắng hiếm có, nhưng cũng vì thế mà bọn chúng bỏ lại chiến trường hơn vạn thi thể, chiến sự chấm dứt, Pi Liesi lớn tiếng rống to:

- Đình chỉ tiến công, bắt đầu thanh tẩy tù binh.

Tuyệt đại đa số JuJu thú đều sợ quyền uy của hắn, phẫn nộ, không cam lòng, nhưng rít gào lui về sau quân trận. Nhưng có một đội JuJu thú, có chừng tám chín nghìn con, bọn họ đương nhiên không nghe lệnh của Pi Liesi, vẫn tiếp tục đi tới như trước.

Pi Liesi giận dữ, thân hình như núi nhảy lên, ầm ầm hạ xuống, một đội đi trước này, hơn mười con JuJu thú bị đánh chết tại chỗ, huyết nhục tung tóe.

- Các ngươi hắc dát dát, không nghe mệnh lệnh của JuJu vương sao? Chaucey, ngươi thực lực bạo tăng, không phải là không để JuJu vương vào trong mắt chứ?

JuJu thú đầu lĩnh mặc dù so đuôi kém khổng lồ như Pi Liesi, nhưng cái đuôi cũng dài hơn trăm thước, hắn vốn chỉ là một đầu JuJu thú rất yếu, nhưng gần đây đột nhiên thực lực bạo tăng, lớn hơn gấp hơn mười lần! Con JuJu thú này ngoại trừ ngày đó ăn thi thể Chaucey thì không có trải qua chuyện gì đặc biệt.

Vì vậy, hắn được goi là Chaucey! Đây là một tên rất hắc dát dát.

Chaucey nhìn thân hình như núi của vương, e ngại, không cam lòng xoay người chỉ vào đội ngũ phía sau mình:



- Hắc dát dát JuJu vương, hôm nay, hôm nay hai trăm bảy mươi huynh đệ của chúng ta chết đói a.

Pi Liesi thần sắc buồn bã, nhưng vẫn quát như cũ:

- Chấp hành mệnh lệnh của ta, có nghe hay không? Nếu không ta hắc dát dát đập chết các ngươi.

Chaucey phẫn nộ nhìn chằm chằm JuJu vương:

- Muốn đánh thì đánh, bị ngươi đánh chết, cũng tốt hơn là chết đói.

Hắn vỗ vỗ cái bụng:

- Ba ngày qua, ta chỉ ăn một khối thịt nhỏ của Tử Huyết Nhân! Cũng sắp chết đói rồi.

- Chúng ta cũng sắp chết đói rồi.

- JuJu vương hắc dát dát, chúng ta không muốn hắc dát dát chết đói, ngươi hắc dát dát đánh chết chúng ta đi.

Cả đội ngũ, tám chín ngàn JuJu thú kêu to, thanh thế rung trời.

Pi Liesi thở dài:

- Các huynh đệ, ta nói với các ngươi bao nhiêu lần rồi? Bây giờ ủy khuất chút ít, là vì nghĩ tới tương lai của chúng ta, chẳng lẽ các ngươi muốn ăn sạch Tử Huyết Nhân, sau đó lại đói chết sao?

JuJu thú không phải không rõ đạo lý, bọn họ cơ hồ đều rõ cục diện trước mắt, Tử Huyết Nhân chết, bọn họ cũng đừng nghĩ sống lâu! Nhưng một mặt là đại đạo, một mặt là sự thật chết đói, lựa chọn sao đây? Chaucey cả giận nói:

- Tử Huyết Nhân chết sạch, chúng ta cũng chết đói, đạo lý này chúng ta đều hiểu được! Nhưng JuJu vương a, chúng ta đói a! Để cho hắc dát dát theo đại đạo gặp quỷ, chúng ta bây giờ chỉ nghĩ tới no bụng.

Nói xong, hắn dẫn đầu đi về phía trước, đội ngũ của hắn cũng theo sát phía sau, có người dẫn đầu, lá gan JuJu thú còn lại cũng nở ra, cũng bắt đầu động.

- Hắc dát dát.

Pi Liesi bạo nộ, tràng cảnh kinh khủng lại nổi lên trong lòng, cự vĩ của hắn đột nhiên vẫy động, quét ngang đội JuJu thú, Chaucey ở trong đám đó, bị đánh bay lên trời, phốc, phốc, hơn trăm JuJu thú bị đập nát.

Pi Liesi lạnh lùng nhìn bọn JuJu thú:

- Ai còn dám làm ra chuyện hắc dát dát này, ta giết hắn.

Quân JuJu thú nhất thời thành thật an tĩnh, có mấy tiếng mệt mỏi, còn có tiếng “rột rột” đói bụng không dứt bên tai.

Địa bảo đối diện, Đỗ Trần thấy tình hình này, cười nói:

- JuJu thú còn cách nội loạn không bao xa.

Steven gật đầu, Đỗ Trần đột nhiên ngẩng đầu:

- Không có kết cục tiến hóa sai lầm... đáng chết, đây là cảm giác gì?

Người ngoài khó hiểu nhìn hắn, nhưng gần đây xem lịch sử tiến hóa của JuJu thú, cảm xúc trong lòng hắn dâng lên ngày càng nhiều, nhưng lại không rõ, loại cảm giác này tới tột cùng là gì, dụng từ ngữ thế nào để biểu đạt?

Nhưng Đỗ Trần biết một chút, loại cảm giác này càng sâu, nhưng đến này cũng chưa vận dụng được Liên Hoa của quẻ thứ 4, vậy quẻ này càng lợi hại.

Có lẽ nên nhìn một chút, Liên Hoa quẻ thứ 4 có thể sử dụng rồi... Đỗ Trần nói với mình.

Trong lúc này, Czech đẩy cửa đi vào cửu sau, buông bao đồ vật, vui vẻ nói:

- Lại tìm được ba loại, bây giờ chỉ thiếu “Thanh thiết”.

Anji lộng xuất một hồi phong ba, Đỗ Trần lo nghĩ nàng sẽ gây chuyện, cho nên kêu Czech đi làm thay công việc của Anji. Czech buông đồ vật rồi vội vã ra ngoài, trên mặt còn mang theo vài phần vui vẻ.

Đỗ Trần nhìn thoáng qua bao, đúng là thứ mình cần, chỉ thiếu thanh thiết dẫn hỏa là được sao? Đỗ Trần đột nhiên có chút tiếc nuối đứng lên, hắn thật sự rất muốn ở đây quan sát lịch trình tiến hóa của JuJu thú.

- Ai nha!

Czech vừa mới tới cửa đã gặp phải một lão giả:

- Tam thúc, ngươi làm gì vậy?

Lão giả này là tam thúc của Czech, là lão nhân tin cậy trong đệ nhất đại, lão đẩy Czech ra, la lên:

- Tiên sinh Green, Á Lực tiên sinh, Heidy đột nhiên ngất, xem có vẻ không ổn, ngài, ngài...

Steven sửng sốt:

- Trời ạ, mau, mau dẫn ta đi xem.

Czech cũng vội la lên:

- Mau, ta cũng đi xem.

Mấy người vội vàng rời địa bảo, tại địa đạo, Anji ẩn thân trong góc thấy hết thảy, khóe miệng nở nụ cười lạnh, nói với mấy đệ muội phía sau:

- Đội trưởng lợi dụng Heidy dẫn Green, Á Lực bận chỉ huy chiến đấu không thể rời đi... phía dưới dựa vào chúng ta, muốn rời khỏi phạt tội chi thành, có được lực lượng thì theo ta.

Dứt lời, nàng xoay người đi về phòng ngủ của khách khanh, nơi đó... Tuyết Cơ đang được mấy thành viên lớp người thứ 2 gia tộc Brockman bảo vệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook