Chương 251: Huynh đệ tương tàn – Thâu nhân đắc lợi!
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Trong đêm tại hoang sơn, đột nhiên xuất hiện một hơi nước màu lam, vụ khí tràn ngập, Brockman nhanh chóng bước tới sau lưng Adams, chỉ sáo sắc bén không chút lưu tình chộp vào hậu tâm thân đệ đệ.
Động tác quỷ dị, huyền diệu tới cực kỳ bất ngờ.
- Mẹ nó! Chiêu thức màu xanh đẹp mắt của ngươi lại hiện ra.
Song chưởng mở ra hợp lại, khí phách phiêu dật, trên khí thế hai huynh đệ Brockman đều là hai cái cực đoan! Chợt một tiếng quát khiến cử động của Brockman dừng lại...
Đỗ Trần vuốt cái mũi xem náo nhiệt, khóe miệng liên tục cười lạnh...
Hai huynh đệ Brockman bắt đầu đánh nhau sống chết, ở một chỗ khác, Trừu Cân cũng ra tay, hắn nhanh chóng lắc mình đánh về phía bảy tên dong binh đi theo Adams, trong bốn thánh đồ, Bác Bì phát lực tàn bạo, sát thương lực mạnh mẽ! Dịch Cốt có tốc độ cùng kỹ xảo cực mạnh! Nhưng nói về đấu khí cường mãnh, khí thức bền bỉ, thì Trừu Cân xếp đầu.
Bảy người này không bằng Adams, trong đó bất quả chỉ có hai bát cấp đấu thần, còn lại là thất cấp, Trừu Cân một chiêu đánh thương nặng một người. Thân mình vừa chuyển, lại chém trúng sườn trái, máu tươi phún ra, hoàn toàn mất đi chiến lực. Năm người còn sống lúc này mới phản ứng, cuống quít đối lưng, làm thành một vòng tròn hợp lực chống trả Trừu Cân.
Đỗ Trần thấy vậy, không nhịn được nghĩ: “Khó trách Dịch Cốt vẫn muốn tăng cường tốc độ, vừa rồi với tốc độ của mình và Dịch Cốt so với Trừu Cân, vậy sẽ liên tục giết ba người rồi mới lâm vào tình trạng bị đối thủ hợp lực đánh lâu dài. Cũng không đúng, tốc độ nhanh, nhưng đấu khí sát thương lực cũng không đủ... ai, đáng tiếc khi có cùng thực lực nhưng “Điểm số” phân phối thật sự có chút lo lắng quá mức.”
Nghĩ đến “Điểm số phân phối”, Đỗ Trần liếc mắt nhìn Andy bên người - hỗn đản này lúc trước điểm số phân phối là cực kỳ quái dị, lười biếng, toàn bộ dồn cho tinh thần lực! Cho tới bây giờ tiểu Bối Bối còn nói, Andy mặc dù đã trải qua cải tạo biến thân, nhưng tinh thần vẫn lưu trữ một bộ phận nhỏ long uy, chỉ bất quá ngoại trừ tiểu Bối Bối một siêu thiên tài hạng nhất về tinh thần lực, không người nào có thể phát hiện, ít nhất, di mụ Betty của Anne cũng không phát hiện ra.
Chiến đấu trong núi rừng càng thảm thiết, Trừu Cân chắc thắng, nhưng tâm tính trong chiến đấu lại là mèo già vờn chuột nhắt, nguy hiểm do hắn tạo ra cũng nhỏ hơn nhiều. Nhưng phía khác, Brockman cùng Adams mới là đánh nhau liều mạng.
- Bên trái, sau lưng, dưới chân...
Thanh âm non nớt của tiểu Hohmann vang lên không dứt bên tai, phối hợp với Brockman thiên y vô phùng (áo trời khó lọt).
- Oanh long oanh long!
Nhiều tiếng nổ vang lên, đại địa phụ cận di động, hơn mười mũi đá bén nhọn từ dưới đất đâm lên, hướng vào Brockman, nhưng Brockman đã sớm nghe được dưỡng tử cảnh báo, hai chân rời đất... chuyển thủ, hắn thúc dục hơi nước mông lung tấn công Adams.
Hai huynh đệ một mũi đá, một hơi nước, nhưng nhìn kỹ, bí pháp của hai người trên chiến trường mang tới thương tổn giống nhau! Đều là đánh cho đối phương tan nát thành bụi cám! Rõ ràng bí pháp hoàn toàn khác biệt, hiệu quả lại hoàn toàn giống nhau, quá quỷ dị.
Mà chiến trường của bọn họ, trong phương viên mấy chục thước, đỉnh núi đã thành ao.
Đỗ Trần cười trộm, “Tốt lắm, hắc hắc, kiến tạo lượng lớn đá vụn, đợi sau này kêu Porter tới nơi này vận chuyển đá.”
Trừu Cân chắc thắng, lưu lại một vài tên sống sót để hỏi về kẻ tập kích Đồ Lạp Mỗ cơ địa, cướp lấy Đồ Lạp Mỗ chi tinh, nên nhanh chóng trợ giúp. Brockman bị trúng một quyền vào vai trái, miệng phun máu tươi, nhưng Adams cũng phải trả giá đắt, bị chỉ sáo sắc bén đâm vào bụng, song bào thai huynh đệ đều đạt được mục đích làm đối phương bị thương nặng:
- Đệ đệ thân ái nhất của ta, hôm nay ngươi tuyệt không có khả năng lại một lần nữa thoát chết! Khi chết đi gặp cha mẹ thì thay ta hướng họ vấn an a.
Brockman hưng phấn rống lên.
Nhưng Adams lại hét lớn một tiếng, liều mạng không để ý tới cái bụng chảy máu, cười lạnh kéo giãn khoảng cách với Brockman, ôm bụng nói:
- Đại ca của ta, ngươi đã cướp câu nói mà ta muốn nói, đại ca khi gặp cha mẹ thì xin thay ta hướng bọn họ vấn an a! Baru, các ngươi có thể bắt đầu rồi?
Hắn ngửa mặt lên trời rống dài.
Đỗ Trần thần sắc biến đổi, tới rồi, vừa rồi mình rõ ràng thấy bọn chúng có mười ba người, nhưng cuối cùng ra tay chỉ có tám người, còn năm người đâu?
Hắn thúc dục Liên Hoa, cấp tốc bay lên không một đoạn.
Trong lúc này thì, trên đỉnh Ẩn Mãng sơn cách xa chiến trường truyền lại:
- Tốt lắm! Các huynh đệ, chiến trận hợp kích đối phó cửu cấp cao thủ kia.
Chúng đang ở rất xa, chẳng những thú Seattle mà ngay cả Đỗ Trần đang xem náo nhiệt cũng không phát hiện bọn họ bố trí bí pháp loại nào.
Vừa dứt lời, hắc, lục, lam, hồng, hoàng! Năm đạo khí trụ phân biệt từ năm đỉnh núi phụ cận chiến trường mọc lên, trong bầu trời đêm hội tụ thành một dải mây. Tiếp đó, mây nổi lên thiểm điện, lôi điện tử hồng sắc từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Trừu Cân.
- Đây là... đáng chết, chẳng lẽ là...
Trừu Cân đột nhiên nhớ tới cái gì đó, kêu lên:
- Brockman đại nhân, ta cản lôi điện lại, ngươi cẩn thận bản thân.
Cuồng lôi thiên hàng, Trừu Cân tránh không thể tránh, hai tay giơ lên, dùng đấu khí hùng hậu của cửu cấp liều mạng chống lại tử hồng thiên lôi.
Đỗ Trần chưa có nghe qua bí pháp này, nửa trước kế hoạch của Adams - hắn dẫn người công kích mặt trước, nhưng bọn năm người Baru “Chịu hậu ân của tam gia, được chỗ tốt lớn lao”, lại phân biệt tới năm đỉnh núi, bày chiến trận hợp kích! Mặc dù bọn họ hao phí không ít thời gian, nhưng cuối cùng kịp thời hoàn thành.
Mà Adams vừa rồi làm chuyện này, bất quá là để Brockman dừng lại, để cho hợp kích chiến trận một khoảng thời gian hoàn thành.
Adams cười to:
- Bảy năm qua, ta thật sự kinh qua nhiều chuyện lắm, ngươi không cách nào tưởng tượng đâu! Đại ca yêu nhất của ta, ra đi.
Hắn phất tay, năm thủ hạ còn sống sót dưới tay Trừu Cân hợp lại, vây lấy Brockman.
Trừu Cân cùng thiên lôi đả đấu, dáng vẻ khốn khổ chống đỡ khiến Brockman phát lạnh:
- Tốt lắm, mấy năm nay ngươi quả nhiên cũng có tiến bộ lớn, còn biết dùng mưu kế.
Tà nhãn đánh giá thiên lôi:
- Không, ngươi sẽ không như vậy, biện pháp này hẳn là các bằng hữu của ngươi nghĩ ra a? Đệ đệ mãng phu của ta.
Adams cười không nói.
Thú Seattle nói bên tai Brockman:
- Ba ba, chạy mau, lôi điện nọ quá lợi hại, nó hội tụ năm loại nguyên tố biến dị mà thành... Hohmann thật sợ hãi.
Hợp kích chiến trận tụ tập năm loại nguyên tố biến dị mà thành, chẳng lẽ là...
Brockman nghĩ thầm, khó trách Adams không có chết, nguyên lai là được “Hắn” cấp cứu! Hôm nay cơ hội giết chết Adams là không có rồi, mau thoát thân, bẩm báo “Tin tức” của hắn cho đại nhân Phillip, tin tức này so với Đồ Lạp Mỗ chi tinh trọng yếu hơn.
Nghĩ vậy, đột nhiên lớn tiếng quát hỏi:
- Adams, ngươi không phải muốn nửa khối Đồ Lạp Mỗ chi tinh sao?
Nói xong, hắn giơ cao lên một chuỗi vòng cổ, giương tay toàn lực ném về hướng thiên lôi, tiếp đó thân hình như tia chớp lao về phía đông:
- Trừu Cân, chạy.
Một quang hoa màu trắng hiện lên, nửa khối Đồ Lạp Mỗ chi tinh.
Adams kinh hãi, mặt khác nửa khối Đồ Lạp Mỗ chi tinh ở trên người Brockman? Đáng chết, hắn ném Đồ Lạp Mỗ chi tinh vào lôi điện hợp kích đại trận.
Thứ này mặc dù không dễ phá hủy, nhưng dưới sự oanh kích của hợp kích đại trận, ai có thể cam đoan nó bình yên vô sự? Có ai dám cam đoan?
Đồ Lạp Mỗ chi tinh, tam gia nhất định phải có, tuyệt đối không thể có hao tổn.
- Mau dừng tay! Đừng hủy Đồ Lạp Mỗ chi tinh, mau.
Adams thân chịu trọng thương, có lòng mà không đủ lực, chỉ có thể phái mấy người khác cướp lại Đồ Lạp Mỗ chi tinh, trong lúc nhất thời, mấy người đều lớn tiếng tiếp đón:
- Hãy làm uy lực đại trận yếu đi, đừng hủy Đồ Lạp Mỗ chi tinh.
Trên trời xuất hiện một cục diện kỳ dị, lôi điện từ trên trời giáng xuống, một đạo quang mang bắn về phía thiên lôi, mà sau quang hoa có mấy người liều mạng đuổi theo! Tại phương hướng khác, Trừu Cân cùng Brockman lại toàn lực lui lại.
Lúc này thì...
Trong nháy mắt khi Đồ Lạp Mỗ chi tinh tiếp xúc với thiên lôi, đột nhiên, nó như đâm vào một vách tường vô hình, bắn ngược theo một hướng khác, tiếp đó, quang hoa thối lui, mất tích.
Adams chết lặng, các dong binh lao lên cướp đoạt Đồ Lạp Mỗ chi tinh cũng chết lặng.
Chuyện gì xảy ra? Gặp quỷ sao?
Mà Brockman cùng Trừu Cân chạy trối chết, sớm đã biến mất vô tung vô ảnh.
Trên Liên Hoa, Đỗ Trần mạo hiểm lấy ra ẩn hình tấm chắn “lão tứ” trộm Đồ Lạp Mỗ chi tinh, tò tò nhìn lướt qua.
- Ha ha, Brockman thần tứ bá tước tôn quý lại tặng cho ta một lễ vật! Chính là một hậu lễ rất lớn a.
Đỗ Trần phi đi xa, cười dài, mặc dù nửa khối ngọc thạch tròn màu trắng trong tay có tác dụng gì còn không rõ, nhưng Brockman cùng Adams đánh nhau sống chết, tổ chức thần bí vì đoạt lại nó mà ngay cả cao thủ như Trừu Cân cũng phải xuất động, vậy nó nhất định là đồ tốt, nói không chừng còn là chí bảo.
Andy giương mắt nhìn chủ nhân bật cười, cũng cười hắc hắc:
- Chúc mừng chủ nhân, cung hỉ chủ nhân, thứ này nhất định là đồ tốt, ngài lần này được chỗ tốt lớn lao, có đúng nên trở về mở thịnh yến quý tộc chúc mừng không?
Miệng hắn giờ đã đầy nước miếng, tên này, cũng chỉ liên tưởng tới mỹ thực là cực nhanh.
Đỗ Trần liếc mắt:
- Ta không phải nói rồi sao? Trong lúc cứu tai phải cùng dân đồng cam cộng khổ, bọn họ ăn cái gì, chúng ta ăn cái đó sao? Ha ha!
Đỗ Trần tâm tình cực tốt, từ sau khi tai nạn phát sinh hắn còn không có thống khoái như vậy.
- Yên tâm, không thiếu phần cái bụng của ngươi.
Đỗ Trần nói một câu liền khiến cho Andy hạnh phúc cười khúc khích, mà hắn lại thuận tay cho khối ngọc thạch vào không gian để đồ trong Liên Hoa:
- Đi, chúng ta về ăn mừng.
- Trở về cái rắm! Francis, ngươi ném cái gì vào thân thể lão đại vậy? Muốn lấy mạng huynh đệ tỷ muội chúng ta sao?
Lão ngũ đột nhiên rống lên, thanh âm chấn động, như là khiếp sợ, lại như phẫn nộ, Đỗ Trần còn chưa bao giờ thấy ngũ ca tâm tình táo bạo như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.