Liên Hoa Bảo Giám

Chương 307: Kẽ hở lớn của hung án

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Tin tức này như sét đánh bên tai.

Máu như sôi lên trào lên não, Đỗ Trần cắn cắn răng, bình tĩnh lại, Francesca đích xác là hết thẩy đều theo quy củ cùng tình lý làm việc, mình tính toán với “Nhược nữ tử” làm gì?

Đỗ Trần nói chậm lại:

- Francesca đồng học, đại ca ta đến tột cùng phạm vào tội gì? Hắn là trưởng tử của gia tộc thần duệ, trừ phi phản quốc, độc thần hai tội lớn này ra, không có một pháp luật nào có thể phán hắn chết! Mà gia tộc St. Kain ngàn năm thần phục Lanning, đại ca ta càng không có dã tâm, hắn không có khả năng phản quốc, nếu không phản quốc, thì là “Độc thần”?

Francesca lập tức gật đầu:

- Đúng, hắn phạm vào tội độc thần.

Ngón tay chỉ vào “bảo bối” của Steven:

- Francis, bây giờ ta có thê thiêu hủy “tay chơi” này chứ?

Nhân mạng quan trọng, Đỗ Trần rốt cục không có tâm tình đi quản vật ngoài thân, xoay người liền đi ra ngoài, thái độ của Francesca không lạnh không nóng, không có khả năng kể lại chuyện cho mình, nhưng tìm nhân viên tình báo của thánh giáo truy tra tường tận mới được.

Đáng chết, đại ca xảy ra chuyện mình một chút lời đồn cũng không biết, xem ra chuyện này phát sinh chưa lâu, là lúc mình đang ở trên Á Long liễn.

Baergena, ngươi nếu thật sự dám giết đại ca ta, lão tử dám mang theo Dịch Cốt tới cướp pháp trường, hoàn toàn trở mặt với ngươi. Đế quốc Nanotimor của Chesini, đế quốc Renault của Arthur, hải tộc của Goethe, công quốc Cem... đường lui của lão tử còn nhiều mà! Đỗ Trần trong lòng nảy sinh ác độc.

Vừa mới khỏi cửa lớn nhà Steven, Đỗ Trần ngửi thấy một mùi hương đặc biệt, mùi hương này không đậm không nhạt, rất đặc biệt, tựa hồ mùi hoa trong tự nhiên, ngửi vào, nhất thời khiến lòng người bình tĩnh đi không ít.

Một người đang tới nơi này, một thân bì y bó sát lộ ra đường cong lả lướt, tóc vàng tùy ý tán loạn sau lưng, theo gió bay bay, tai dài đặc hữu của tinh linh tộc lộ ra, theo thân hình rực lửa của nàng vặn vẹo run lên:

- Ai yêu, tiểu soái ca của ta, vẻ mặt tức giận mà làm gì? Ai chọc giận ngươi sao

Đỗ Trần liếc mặt nhìn trên xuống dưới người mới tới, nhíu mày nói:

- Mina Giáo thụ, ngươi tới đúng lúc lắm, ta đang muốn tìm ngươi.

Mina tiến lên, nhẹ nhàng kéo tay Đỗ Trần:

- Ai nha, vậy tỷ tỷ chẳng phải là tới giúp ngươi tiêu hỏa sao? Được rồi, đi, đi tới phòng ngủ của tỷ tỷ, để tỷ tỷ chậm rãi giúp ngươi tiêu hỏa.

Bộ dáng mị hoặc của nàng, khiến cho người khác trong lòng run lên.

Đỗ Trần tiện tay đẩy ngọc thủ của Mina ra, tiếp đó đi theo sau.

Mina quay đầu lại nhìn sắc mặt âm trầm của Đỗ Trần một chút, đột nhiên tay đặt lên vai Đỗ Trần, cười duyên:

- Tiểu soái ca, tỷ tỷ hôm nay vì gặp ngươi, đặc ý dụng nước hoa chế theo phương thức bí mật của tinh linh tộc “Bách Hoa Túy” đó, ngươi không thể cho ta một chút thể diện sao, ngửi chút đi?

Đỗ Trần nhíu mày, bước nhanh hơn, nhưng mùi hoa sâu kín của “Bách Hoa Túy” vẫn theo gió chui vào mũi hắn, nhất thời linh thai đột nhiên thanh minh, thần thanh khí sảng. Tâm tình táo bạo lo nghĩ đại ca bị bắt cũng bình tĩnh được ba bốn phần.

Lời Mina theo mùi nước hoa lọt vào tai:

- Tiếu soái ca, Bách Hoa Túy này của tỷ tỷ chẳng những là nước hoa, hơn nữa còn là dược tài hiếm có. Nó chẳng những có thể giúp ta ngưng thần tĩnh khí, tâm bình khí hòa, càng giúp ngươi tiêu hỏa khu nhiệt...

Ngón tay nàng dí vào trán Đỗ Trần:



- Trong đầu ngươi đang suy nghĩ mông lung.

Nàng hít thật sâu mùi mái tóc vàng dài mượt của mình, thể thái nhu nhược, kiều mị vô cùng:

- Miên mang suy nghĩ, nộ hỏa lớn, không tốt với thân thể, cho nên ngươi nên ngửi một chút.

- Mân... côi!... tỷ nói chuyện phức tạp vậy.

Hắn thấp giọng nói:

- Ngươi nói chuyện đại ca ta rất phức tạp, nếu ta tùy tiện làm việc, thậm chí có thể tai gặp họa, cho nên ta nhất định phải tâm bình khí hòa một chút. Đúng không.

- Tỷ tỷ chính là thích ngươi - cái loại người thông minh này, lại thích nói chuyện phiếm với người đẹp trai.

Mina đột nhiên so chiều cao với hắn:

- Ô! Lâu không gặp, tiểu đệ ngươi so với tỷ tỷ - một tinh linh tộc mỹ nữ đã cao hơn rồi a.

- Đúng vậy, ta cao hơn ngươi, vậy ngươi có thể bớt nói nhảm được không? Ta đã nói rồi, ta bây giờ tâm tình không thật tốt.

Đỗ Trần bực tức nói.

- Được rồi, giáo phụ đại nhân còn cao hơn ta, bạch y đại giáo chủ Mina tuân mệnh.

Mina thầm oán thán, lập tức thấp giọng, phi thường giản lược nói:

- Đại ca ngươi phạm vào tội độc thần - hắn giết trưởng tử của một thần duệ, mà người bị đại ca ngươi giết tên là Sharon, là vương tử đế quốc Mc Allen với trăm vạn cuồng thú đại quân.

Quả nhiên là... phiền toái.

Mina tiếp tục nói:

- Sáu ngày trước là đại thọ 70 tuổi của lão thái hậu Lanning, đại ca ngươi thân là trưởng tử gia tộc St. Kain, đương nhiên phải về thành St. John chúc thọ! Trong lúc thọ yến, Steven cùng Sharon phát sinh xích mích.

- Khi đêm xuống, trong dịch quán của Sharon vang lên tiếng kêu thảm thiết, các hộ vệ phá cửa mà vào, phát hiện đại ca ngươi cầm trong tay trường kiếm vấy máu ngồi trên ghế, mà Sharon đã chết... Steven lập tức bị vệ sĩ Verne mang đi, trong quá trình thẩm vấn, hắn một lời không nói, cam chịu tất cả tội danh.

- Ngay sáng nay, tin tức truyền tới Đấu Thần đảo, giáo vụ trưởng Ricardo theo giáo quy, khai trừ Steven khỏi học tịch, đệ tử hội lập tức phái người tới thanh tẩy túc xá của hắn.

- Cùng lúc đó, Mc Allen truyền tin tới, thú hoàng Barton nghe nói trưởng tử bị giết liền thống khổ một đêm, sau đó Hoàng Kim Bỉ Mông chiến trận Mc Allen rời khỏi vương đô, đi đâu không rõ! Nhưng sáu đại quân đoàn khu chiến phủ, cộng với 83 vạn thú nhân đại quân đã tiến vào trạng thái chiến tranh.

- Tình báo là vậy sao?

Mina hai tay xòe ra:

- Trước mắt chỉ có vậy thôi.

Đỗ Trần phì cười:

- Hết thảy đều bắt đầu từ việc đại ca ta giết Sharon! Nhưng, trước không nói đại ca ta tại sao muốn giết vương tử Mc Allen, cũng không nói hắn sao lại ngốc đến nỗi chọn thời gian thọ yến của thái hậu, trong dịch quán của công quốc tại thành St. John địa điểm này để giết Sharon, ta chỉ muốn hỏi một vấn đề, một vấn đề rất trọng yếu...

- Đại ca ta bất quá là một ma đấu sĩ cấp thấp, tửu sắc quá độ, hắn có thể giết thú nhân vương tử, thất cấp đấu thần, Sharon Barton? Đại ca ta nhiều nhất chỉ có thực lực tứ cấp, có thể giết sao? Mina tiểu thư cũng là thất cấp đấu thần?



Trận đánh đại hạp cốc Auerbach, Đỗ Trần từng thấy được thực lực nhất tộc thú hoàng Barton.

Mina mở to hai mắt nhìn Đỗ Trần, cười rất thông cảm, lắc đầu:

- Francis giáo phụ đại nhân, quá trình hung án, thuộc hạ không có thấy qua, thuộc hạ chỉ nhận được tin tức của tình báo nhân bên thành St. John truyền tới nói cho ngài! Đương nhiên, trong tình huống bình thường, ta một tay có thể dễ dàng bắt giữ đại ca ngài.

- Nhưng bây giờ thuộc hạ có thể dám chắc, một lời Steven cũng không nói mà cam chịu tội danh, Baergena giờ có hai lựa chọn - sẽ cùng thú nhân khai chiến, bảo vệ gia tộc St. Kain! Hai là dụng máu của gia tộc St. Kain để bình tức sự phẫn nộ của thú nhân! Trước mắt Baergena không có cho ra lựa chọn.

- Được rồi, nhị ca của ngươi đã khẩn cấp hồi thành St. John! Bất quá bởi vì địa vị của ngài tại thánh giáo cùng việc ngài bị trục xuất khỏi gia tộc là thật. A…a, cho nên chuyện này không quan hệ tới ngài! Ngài sẽ không bị liên lụy.

- St. Kain đích xác không liên quan tới ta, bất quá Steven là đại ca ta.

Đỗ Trần hừ một tiếng:

- Thánh giáo đối với chuyện này có thái độ gì?

- Giáo hoàng bệ hạ đã tự mình hạ tuyệt mật thần dụ, bệ hạ nói, thánh giáo không có khả năng công khai can thiệp nội chính giữa hai đại cường quốc, chuyện này phải dựa vào thái độ của ngươi, nếu ngươi không quản việc của Steven, vậy thánh giáo cho bọn hắn tùy ý đánh nhau. Nếu ngươi muốn cứu Steven, thánh giáo mặc dù không thể ngoài mặt hỗ trợ, nhưng có thể âm thầm hiệp trợ lớn nhất có thể, bất quá lại có hạn định - thánh giáo sẽ không trợ giúp người ngoài mặt đối kháng một cường quốc! Cho dù ngài là đại biểu Đỗ Trần thần trên đời, đây là thái độ của thánh giáo.

Đỗ Trần gật đầu, đối với kết quả này hắn đã phi thường hài lòng, dù sao, thực lực Đỗ Trần thần giáo cường thịnh, vậy chỉ là giáo phái nhỏ có mấy cường giả, nhưng không thể so với được ngàn dặm ranh giới, cường quốc có trăm vạn đại quân.

Mina lại nói:

- Giáo phụ đại nhân, ngài bây giờ có phân phó gì?

Đỗ Trần sờ mũi nói:

- Xin thánh giáo hỗ trợ trì hoãn thời gian một chút, ta ngay đêm nay sẽ chạy về thành St. John.

- Ân, thánh giáo có thể tạo áp lực nhất định với Baegerna, để cho hắn trì hoãn lại thời gian quyết định, Lanning một mặt chúng ta có thể trì hoãn, nhưng thú hoàng Barton tính tình nóng nảy, muốn trì hoãn hắn... chúng ta chỉ có thể cam đoan cố hết sức. Ngươi muốn làm gì thì nhanh lên.

“Đại ca đến tột cùng là nghĩ gì? Nhàn rỗi không có việc nên trêu chọc vương tử Mc Allen làm gì?”

Đỗ Trần suy nghĩ mãi mà không hiểu, tính tình Steven hắn quá rõ, đó là một người tốt mà ngoài mỹ nữ cùng huynh đệ trong gia tộc, cái gì đều cũng không quan tâm, một người như vậy, sao lại gây ra đại họa, kéo cả gia tộc xuống bùn?

Hơn nữa thời gian hung án, địa điểm, động cơ, về phần năng lực... đều có chuyện, nhưng hết lần này tới lần khác đều chỉ nói - Steven cam chịu tội hành.

Thật là quái.

Đỗ Trần đi về túc xá mười bảy của mình, nhíu mày, hắn cảm nhận áp lực.

Lần này cứu ra Steven, đối thủ là thú hoàng Barton, đối thủ này không thể dùng sức mạnh giải quyết. Thực lực của mình trước mặt trăm vạn đại quân quả là không đáng nhắc tới! Thậm chí phái Bác Bì cùng Dịch Cốt đi ám sát thú hoàng, tạo thành thú tộc hỗn loạn đều không chắc chắn làm được, vì...

Sau lưng hoàng tộc Mc Allen là hậu duệ bất diệt tử thần, gia tộc St. Barton.

- Xem ra lần này phải cùng Vẫn Thần ngũ gia chính diện giao phong rồi.

Đỗ Trần nói thầm trong lòng, đột nhiên, hắn phát hiện Mina một mực đi sát theo sau mình:

- Mina giáo thụ, ngươi còn đi theo ta làm gì?

Con mắt to của tinh linh mĩ nữ mở rộng, nói nhỏ nhẹ:

- Nhân gia bây giờ chẳng những phải đi theo ngươi, sợ rằng... đời ngày đều là người của ngươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook