Chương 91: Lão Tứ
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Đỗ Trần chấn động, theo như lời lão Fuye thì Mayfair được mai táng tại phụ cận tẩm lăng của Shigeru ở phương nam Lanning đế quốc, nơi này cũng tương đương với tổ phần của Thánh Khải Nhân gia tộc.
Cũng bởi vì nguyên nhân này mà tổ phần có đông đảo cao thủ của gia tộc bảo vệ, cơ bản là không có đạo mộ tặc bình thường trộm mộ. Vậy, mộ huyệt của Mayfair tại sao lại không có gì? Rất có thể là nàng không chết?
Đỗ Trần nêu ra nghi vấn của mình, Bác Bì đáp:
“Ta cũng không rõ lắm, mười ba năm trước ta từng nhìn Mayfair qua đời. Nhưng không lâu trước, sau trận động đất ở phương nam của Lanning, cha ngươi cho người tu kiến tổ lăng lại phát hiện thủy tinh quan của mẫu thân ngươi lộ ra một khe hở, mà thi thể bên trong thì không thấy nữa.”
“Francis, ta cùng Dịch Cốt cho rằng có hai trường hợp, thứ nhất, mẫu thân ngươi chết đi sống lại, nhưng sau khi sống lại nàng có lý do nên không đi gặp nhi tử của mình, cái này không có khả năng lớn! Thứ hai chính là có cao thủ trộm xác, nếu là loại thứ hai thì đạo mộ tặc đáng chết kia có thể xác định là Phillip, hắn cần thi thể mẫu thân ngươi để làm thực nghiệm.”
Ngữ khí của Bác Bì hết sức phẫn nộ, lạnh như băng.
“Bây giờ ngươi muốn làm gì? Hiệp trợ ta kiểm tra luyện kim thực nghiệm thất của Phillip, tìm thi cốt của mẫu thân ngươi! Nếu xác định là hắn làm, vậy không chừng Bác Bì - Dịch Cốt còn làm cho hắn không còn xương cốt.”
Đỗ Trần nở nụ cười, chuyện này hắn không cự tuyệt. Đừng nói là không có gì, chỉ cần câu đầu tiên là đủ - trăm thiện lấy hiếu làm đầu! Thân thể Mayfair bây giờ là việc gấp, hơn nữa Mayfair lại không giống tên hỗn đản Louise, Đỗ Trần tìm thi thể mẫu thân đó là tận hiếu, việc thiện thật lớn a.
“Cái này là việc mà kẻ làm con phải làm, cho dù không có người giúp ta cũng nhất định tra ra rõ ràng. Được rồi, ngày ba tháng ba có một cơ hội, ngươi nguyện ý giúp ta chứ?”
Bác Bì sửng sốt, chờ Đỗ Trần nói xong việc của Helen, thánh giáo, Roland, còn có thực nghiệm ngày ba tháng ba, hắn mới cười to ha ha.
“Francis, ngươi làm tốt lắm, phi thường tốt! Kể từ đây ta cùng Dịch Cốt sẽ bớt đi không ít khí lực a!”
Hắn thở dài, cảm thán:
“Mayfair nếu thấy hình dáng ngươi bây giờ nhất định sẽ rất vui mứng!”
Đỗ Trần cũng hít thở mấy cái, nghiêm nghị nói:
“Đầu tiên ta phải biết thực lực chính thức của Phillip đã, thủ hạ của hắn có bao nhiêu? Nếu hắn là giáo chủ của Da Tát giáo, vậy không có khả năng tình báo của thánh giáo không biết một chút gì.”
“Ngoại trừ Đấu thần học viện phái người bảo vệ hắn, bên người hắn còn có nhiều thành viên Da Tát giáo hội. Bất quá tiểu tử kia ngươi không cần lo, ta cùng Bác Bì có thể dễ dàng giải quyết bọn họ, nhưng Phillip rất có thể cùng đi với hai vị thánh đồ khác.”
Dừng lại một chút, hắn lại tiếp tục nói:
“Ta quan sát Phillip thấy hắn chỉ là năm cấp đấu sĩ, ba mươi năm nay cơ hồ không có gì biến đổi.”
Đỗ Trần tin tưởng con mắt của Bác Bì, căn cứ tình báo mà hắn cung cấp, nói:
“Đã như vậy, ta có thể lợi dụng Helen giúp thánh giáo, cũng có thể lợi dụng thánh giáo cùng Helen đồng thời giúp chúng ta…”
“Chúng ta” - hai chữ này bị Đỗ Trần nhấn mạnh.
Nghe xong kế hoạch của Đỗ Trần, Bác Bì yên lăng gật đầu.
“Cứ theo ngươi nói mà làm! Ta cùng Dịch Cốt phối hợp với ngươi. Mặt khác, trong khi hành động nhớ mang theo hạng liên, mẫu thân ngươi có thể phù hộ ngươi bình an.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
“Xin chờ một chút!”
Đỗ Trần linh quang chợt lóe.
“Quan hệ của ngươi và Dịch Cốt hình như không phải rất thân thiết?”
“Hừ, chúng ta chỉ đang bảo vệ nhi tử của Mayfai mà thôi. Bốn thánh đồ trong lúc quyết liệt - chúng ta là địch nhân.”
“Vậy hắn không tính là bằng hữu của chúng ta. Thủ hộ giả của ta, mời ngươi nói cho ta biết nếu sau một tháng nữa Dịch Cốt vẫn không thể hành hình Louise thì sẽ xảy ra hậu quả gỉ? Tỷ như, Louise trong vòng một tháng bị chết ngoài ý muốn?”
“Cái này không có khả năng, trong vòng một tháng Dịch Cốt sẽ không để cho Louise chết đâu!”
Bác Bì liếc mắt nhìn Louise hôn mê ở góc tường.
“Dịch cốt lúc bày pháp trận này đã động tay chân lên người Louise, hắn trốn cũng không thoát khỏi tay Dịch Cốt đâu.”
Đang nói, hắn nhạy cảm ý thức được lời nói của Đỗ Trần còn có ý tứ khác, đột nhiên nở nụ cười.
“Nếu ngươi muốn làm thử cái gì đó thì tùy tiện! Ta xác định hắn không dám làm gì với ngươi, trừ phi hắn muốn thử đao của ta.”
Đỗ Trần cũng cười:
“Ta hiểu. Uy, ngươi có thể bỏ đạo cụ ra để ta nhìn chân diện mục của ngươi?”
“Còn chưa tới lúc.”
Bác Bì nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.
Theo sự biến mất của Bác Bì, cảm giác xa lạ tựa hồ không thấy nữa, ngõ tắt nhỏ lại khôi phục cảnh sắc quen thuộc.
Louise còn hôn mê ở góc tường, Đỗ Trần liếc mắt nhìn kẻ ghê tởm mà cũng đáng thương này, nhất định sau một tháng sẽ bị Dịch Cốt… Đột nhiên Đỗ Trần cười hắc hắc, hắn gọi ra một đóa Liên Hoa rồi để Louise lên, biến thành hoa văn dán lên tay.
Đây là một diệu dụng khác của liên hoa pháp bảo, hình như kiếp trước đã khiến cho Tôn sư huynh của hắn chịu không ít đau khổ - ‘thu nhân pháp bảo’.
Chưa vận dụng Liên Hoa, Đỗ Trần đột nhiên phát giác ra mông đít có biến hoa kinh nhân, cảm giác liên hoa nội kính tăng tiến thêm một chút. Haha! Nguyên lai trong khoảng thời gian này rốt cục cũng đã làm đủ việc thiện khiến cho đóa sen thứ tư khai hoa.
Hai lần cứu mạng Louise, mà từ khai giảng tới nay hắn đã làm hằng hà sa số việc thiện, còn có Từ Thiện cơ kim tại Lanning xa xôi làm giúp, cuối cùng cũng khiến cho đóa thứ tư nở hoa.
Kinh hãi muốn xem xét, Đỗ Trần bất chấp việc tìm người của thánh giáo để thảo luận kế hoạch, hắn trực tiếp tìm một lữ quán nhỏ ven đường thuê một phòng, kiểm tra kĩ lại thân thể mình.
Liên hoa nội kính không có gì biến đổi, nhưng mật độ dám chắc lớn hơn, tựa hộ thuần chất hơn. Hơn nữa, hắn đối với khống chế pháp bảo cũng tinh thuần hơn, ba đóa Liên Hoa dưới sự điều khiển của Đỗ Trần đã có thể biến hướng phi hành tùy góc độ, khoảng cách cước đạp liên hoa tự do bay lượn lại tiến thêm một bước.
Mấu chốt nhất là đóa sen thứ tư từ trên mông rớt ra.
“Đây… đây là cái gì?’
Đỗ Trần lấy bốn hoa sen khỏi thân thể đặt cả lên bàn, bộ dáng của quái “mới” là một đầu vụ thủy.
Đóa thứ tư không giống ba bị “huynh trưởng”, thân thể màu vàng sáng lạng, cánh hoa nhụy hoa sáng chói mắt. Đặt đoa sen lên trên bàn, sau đó Đỗ Trần chờ nó biến đổi, nhưng nó vẫn bảo trì hình dáng hoa sen như trên đồ án.
“Thứ này có diệu dụng gì đây? Hẳn là không thể mang ra ngoài hỏi người ta, vậy…”
Đỗ Trần suy nghĩ một chút, quán chú liên hoa nội kính vào đóa liên hoa “kì hình dị nhân” thứ tư.
Trời đất, đóa hoa sen không thấy đâu nữa.
Đỗ Trần rõ ràng cảm giác được nó ở ngay bên người, hơn nữa theo sự thúc đẩy của liên hoa nội kính càng ngày càng hóa lớn, cuối cùng như là một bức tường thủy tinh trong suốt đặt trước mặt mình.
“Hảo! Nguyên lai là một tấm chắn vô hình. Ha ha!”
Đỗ Trần mừng rỡ xem xét, dùng hai cấp ma đấu khí của chính mình đánh lên tấm chắn, kết quả, đấu khí của hắn giống như giọt nước nhập vào biển, không có chút tác dụng.
“Hắc, đồ tốt, còn có thể ẩn mình. Bồ Đào sư phụ, đồ đệ ca ngợi ngài!”
Đỗ Trần liền nghĩ ra nhiều tác dụng của đồ vật này, mặc dù “lão tứ” là ẩn mình, không đủ phong vân nhưng lại thật là hữu dụng.
Tiếp đó Đỗ Trần thu hồi liên hoa, muốn rời đi. Đột nhiên, hắn cảm thấy trong đầu hình như có thứ gì, tựa như hiểu được cái gì đó. Loại cảm giác này phi thường huyền diệu, đó là một loại cảm giác tinh thần lực trong đầu đang thúc đẩy ma đấu khí, tựa hồ tiến bộ cực lớn. Đỗ Trần rất khó nói rõ ràng rốt cục trong đầu xảy ra biến hóa gì, đây là môt loại lực lượng tinh thần, tựa như....
Trong lúc Đỗ Trần đi thẳng tới địa điểm tiếp đón của thánh giáo - “Mâm côi” tửu quán - hắn giật mình tìm ra một thuyết pháp tương đối thiết thực.
Theo như lời phật gia ở kiếp trước là ‘Khai ngộ’.
oOo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.